Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 269

Tháng 11
Tháng 11 về nắng ngập tràn con phố
Thu xạc xào nhuộm gió heo may
Tháng 11 về rồi anh có hay
Mùa tình yêu xao xuyến niềm hạnh phúc
Tháng 11 hoa sữa ngọt ngào thúc giục
Trở về chốn yêu hỡi những bước chân xa
Lá trút bỏ tấm áo choàng mùa hạ
Đợi đông về nhẹ sưởi ấm bờ vai
Tháng 11 về vương vấn bước chân ai
Tuổi trẻ nào rồi cũng qua một thời
Con tim nhỏ khát khao mong đợi
Dừng chân lại để hạnh phúc tỏa hương
Tháng 11 nắm chặt nhé yêu thương
Tựa vào vai nhau đôi chân cùng bước
Hướng về mái ấm tương lai phía trước
Đông qua,xuân về, cùng kết trái đơm hoa
Giật mình, tháng 11 qua đông sẽ đến...
Lạnh đôi tay kìa...
Hay để đôi tay này nắm nhé...
Giữ ấm cho nhau...
Giữ cho hạnh phúc mãi êm đềm
Sưu tầm.

LÁO LỜ  [Áp cú]
Lơ lửng nên tình bỗng nhão đơ
Đơ tim khúc khuỷu lụn thương chờ
Chờ ai héo mộng sầu nhung nhớ
Nhớ bạn đau lòng mãi ngẩn ngơ
Ngơ dạ thêm buồn loang trắc trở
Trở khuya sực tỉnh thấy hoen mờ
Mờ xa đứt đoạn ngàn năm lỡ
Lỡ hẹn trong đời ái lửng lơ
……………….
Lơ láo tình yêu nuộc ái mờ
Mờ mù khúc điệu dễ ngù ngơ
Ngơ lòng lạc ước thành tan vỡ
Vỡ mộng vùi mê khiến rạn chờ
Chờ mãi tim mòn đau nỗi nhớ
Nhớ hoài dạ xót nặng hồn đơ
Đơ nguyền tủi hận choàng trăn trở
Trở giấc nghe sầu giữa láo lơ
Sưu tầm.

SAU TẤT CẢ
Sau tất cả những gì mình từng trãi
Thời gian qua là một kỷ niệm buồn
Nếu ai biết đời là chốn để nương
Chỉ cõi tạm thì lòng sẽ bớt đắng
Sau tất cả chỉ là sự im lặng
Kkông oán than ! Không trách cũng chả hờn
Cuối cùng rồi chẳng biết làm gì hơn
Nước mắt cạn . Lấy đâu ra mà khóc
Sống là những tháng ngày buồn tang tóc
Đời thế thôi ! Chết trả xác cho trời
Cõi hồng trần ta tìm nẻo rong chơi
Khơi thi hứng ! Cố ghìm rơi dòng lệ
Đêm từng đêm nhẩm vài lời kinh kệ
Niệm Quan Âm cho ta giấc ngủ say
Cho ta quên đang sống ở kiếp này
Cho ta quên từng đọa đày thân xác
Sưu tầm.

ANH BIẾT RỒI...!
Anh biết rồi... Em chẳng có mùa đông,
Mỗi hoàng hôn trời vẫn hồng như lửa,
Trời lạ kỳ... Cứ chia làm hai nửa,
Nửa ấm nồng... Nửa lạnh lắm sương sa!
Anh biết rồi... Đông Em ở xứ xa,
Mưa cũng rơi... Cũng nhạt nhòa con phố,
Đếm mưa rơi... Giọt buồn qua cửa sổ,
Em gói vào lòng... Những lặng lẽ cô đơn!
Anh biết rồi... Mưa cũng chỉ từng cơn,
Đêm lặng lẽ... Chập chờn ôm hình bóng,
Giọt mưa trời... Có giọt trôi giọt đọng,
Giọt mưa lòng... Cứ đọng mãi trong tim!
Anh biết rồi... Đêm khuya khoắt lặng im,
Là lặng lẽ... Ta kiếm tìm nỗi nhớ,
Tự hỏi lòng... Phải chăng trời vô cớ,
Nửa để lạnh lùng... Nửa gối chiếc canh thâu?
Anh biết rồi... Mùa đông nắng về đâu,
Nghiêng về em... Để bớt phần đêm giá,
Nghiêng về em... Nắng... Như anh tất cả,
Chẳng để lạnh lùng... Dù đông có mưa sa!
Anh biết rồi... Xuân về sẽ nở hoa,
Cho nỗi nhớ vỡ òa trong hạnh phúc,
Ngát hương thơm... Hoa thay lời cầu chúc,
Em nhé Xuân chờ... Những lộc biếc non tơ....!
Anh biết rồi... Hạnh phúc rất đơn sơ...!
Sưu tầm.

GỬI VỀ ANH
Có khoảng không gian nào
Đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào
Sâu thẳm hơn tình thương
Ở nơi này nỗi nhớ
Em mơ về bên anh
Mong màn đêm tĩnh lặng
Cho ta gần nhau thêm…
Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi
Mà chưa vơi nỗi nhớ
Âm thầm gửi trao anh
Ở tim em nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở tim em nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn…
Sưu tầm.


NÓI VỚI NGƯỜI DƯNG
Ta hiểu rồi! Chỉ có thể người dưng,
Mới khao khát đêm, từng đêm mong nhớ,
Mới bồi hồi con tim từng hơi thở,
Mơ ước chung đường … không gối chiếc chăn đơn!
Sao người dưng ta lại nhớ nhiều hơn,
Lại ngập ngừng bờ môi trong giấc mộng,
Lại trách trời … trái đất sao quá rộng,
Tóc điểm sương cành … chờ mãi đã gặp đâu!
Người dưng ơi! Ta chờ mãi một câu,
Cứ nghẹn lại … sau bao lần muốn nói,
Mấp máy môi … bao nhiêu lần định hỏi,
Lại giữ trong lòng … vì sợ lắm chia xa!
Người dưng ơi … nếu chung nhịp bài ca,
Đừng xa nữa … hãy về bên nhau nhé,
Để hai ta sẽ không là đơn lẻ,
Đến cuối con đường … hai đứa bước song đôi!
Người dưng ơi! Đừng để tháng ngày trôi,
Dẫu xa cách như Ngưu Lang Chức Nữ
Đến tháng ngâu gặp chút thôi cũng đủ,
Thỏa cả năm ròng … chờ đợi phút đê mê!
Người dưng ơi! Cùng chung nhé lối về,
Chung bóng trăng … ấp chung bàn tay nhỏ,
Chung căn gác … chung bếp hồng lửa đỏ,
Chung cảnh sân nhà … chúm chím nụ hoa xinh…!
Sưu tầm.

NGẪU HỨNG HALLOWEEN
Có những bài thơ buồn hơn sự sống
Mây trôi lênh đênh trôi suốt ngàn năm
Có những lời yêu bàng hoàng cơn mộng
Xót xa đau thương buồn trong đọa đày...
Này em yêu
Này em yêu hỡi
Sao em không về đây...?
Gọi tên nhau giữa nửa chừng bỡ ngỡ
Chỉ một lần thôi cho vẹn tròn duyên nợ
Yêu là yêu ta chết chỉ một ngày...!!
Có Những người rao giảng rằng ta đã gặp may
Vì ta chết không bao giờ mục rữa
Chết là để thắp lên ngọn lửa
Cho đời sau nô lệ hóa thành Người...
Ảo tưởng ngàn năm cũng chỉ ảo tưởng thôi
Như dối trá đã bao đời dối trá
Địa ngục trần gian không còn ai biết sợ
Ôi! Thấp hèn che lấp mất lương tri
Hỡi những con ma đốn mạt, hãy cười đi
Trong quả bí ngô mấy nghìn năm hèn hạ...!!
Sưu tầm.

GIÓ LẠC
Cơn gió nào lạc vào cỏi thinh không?
Để khoảng lặng như bềnh bồng trở lại
Cơn gió nào lạc vào trong mê mãi
Mà vô tình để lại vết thời gian
Cơn gió nào lạc lối giữa đại ngàn
Chiều trút lá bùng lên làn khói xám
Như lưu luyến một chiều thu tháng tám
Mây thẫn thờ u ám cả không gian
Vẵng xa xa tiếng vọng giữa đại ngàn
Cơn gió lạc vào không gian tĩnh lặng
Chân ai bước ngập ngừng trên lối vắng
Nghe gió về giọt đắng ướt vành môi.
Sưu tầm.

Tháng Mười một
Tháng Mười một chở mùa đông qua phố
Em có về hay đợi đến mùa sau.
Gió thì thầm khẽ hát khúc giao mùa
Tháng Mười một ai chờ ai trước ngõ
vẫn âm thầm lặng lẽ ngóng tin ai
Tháng Mười một mùa đông năm ấy
Gợi nhớ bao kỷ niệm đến hao gầy
Mùa đông đến và mưa rơi rả rích
thôi không buồn không nhớ người dưng....
Sưu tầm.

NGÀY ẤY
Nhớ cái tuổi mười lăm
Nó đẹp tựa trăng rằm
Làm bao chàng đắm đuối
Muốn trọn nghĩa trăm năm.
Bao kỷ miện năm nào
Ôi thật đẹp làm sao
Cho lòng ta nhớ mãi
Và luôn thấy tự hào.
Ngày ấy đã qua rồi
Mà cứ ngợ vừa trôi
Thấy tâm hồn trẻ lại
Bao kỷ niệm trong tôi.
Sưu tầm.

HOANG LẠNH CHIỀU ĐÔNG
Chiều đông về những chiếc lá thôi rơi
Che khuất nẻo... bóng thu rồi người ạ
Loang vết tình từng một thời tất cả
Còn lại gì dấu tích của tàn tro...
Phiến đá buồn nằm lặng lẽ co ro
Thương mùa cũ con đò chiều lỡ bến
Biết cùng ai cạn chén sầu định mệnh
Chót an bày đành quên lãng từ đây
Xa thật rồi cách trở cuối chân mây
Người khoát áo ...tháng ngày đâu còn nữa
Như cánh chim bay ,về miền ngược gió
Để hoang tàn trống trải khắp mù khơi
Từng đêm trường mắt đẫm lệ chơi vơi
Hoài trăn trở giấc mơ đời chôn dấu
Bóng mê nồng khắc hằn sâu vĩnh cửu
Rệu rã lòng buốt lạnh giữa chiều đông !
Sưu tầm.

SẦU ĐÔNG
Người ấy à! Tim anh mãi ngóng trông
Cố tìm quên...tận đáy lòng vẫn nhớ
Nhớ tình em đã bao ngày trăn trở
Ngược lối về ! Khóc tình lỡ thiên thu !
Để bây giờ sáo đậu nhánh mù u
Lá vàng rơi chiều mù sương ngập lối
Hình bóng em giữa mông lung vời vợi
Ngấn lệ sầu...anh có tội tình chi ?
Thì em à ! Cứ cất bước mà đi
Mặc cô đơn mãi xiết ghì ai đó
Chẳng sao đâu...anh đã quen rồi nhỏ
Nếu còn buồn...gửi theo gió về đây !
Trời vào đông se sắt ướt mi cay
Dạ tái tê cho tim này vụn vỡ
Biết người xưa có buồn vương tình lỡ ?
Xin một lần... gặp gỡ nắm tay em...!
Sưu tầm.

TÔI YÊU QUÊ TÔI
Quê tôi đó còn nghèo vất vả
Những con người tất tả ngược xuôi
Nhưng mà nét mặt vẫn vui
Thương anh thì ghé anh nuôi trọn đời
Ngày sớm tối mệt ơi là mệt
Bùn đen sì giống hệt Phùng Hưng
Vừa làm vừa hát tưng bừng
Đời còn khó nhọc xin đừng quên nhau
Sưu tầm.

MƯA BUỒN
Một chiều buồn lặng ngắm cánh hoa rơi
Trong lòng ta sao thấy buồn vời vợi
Khi ông mặt trời khuất sau dãy núi
Nỗi nhớ quê nhà da diết khôn nguôi
Đã bao năm dài tha hương viễn xứ
Mang trong lòng những hình bóng thân thương
Chạnh lòng ta trước quang cảnh chiều buồn
Thân một mình bơ vơ nơi đất khách
Đứng nơi đây nhìn mưa rơi tí tách
Những giọt mưa như xé nát lòng ai
Trong tim ta bao nỗi nhớ u hoài
Nhớ về quê hương một thời thơ ấu !!!
Sưu tầm.

OÁN HẬN
Oán hận Ông Trời cho một lần lỡ lầm Yêu
Bày chi ngang trái xót xa nhiều
Muốn đập vỡ cả trăng sao và đốt cháy
Hết những Thơ nồng nhân chứng chuyện bi ai
Oán hận người tìm đến làm khổ nhau
Rồi bước đi nhanh xem như chẳng hề có chuyện gì?
Bạc đen là lòng dạ khi đã đan tâm thay đổi
Chả biết bây giờ mình nên khóc hay nên cười
Oán hận những gì... đã cho đi
Lấy gì hốt lại... những tình si
Vì đâu... mà máu kia không ngưng chảy ?
Kính kia đấm nát những đau ghì..
Sưu tầm.

CUỐI THU
Khí hậu đi vào tiết cuối thu
Âm dương suy thịnh mãi xoay vù
Đêm trường lặng lẽ mơ thời cũ
Sáng bảnh êm đềm giấc mộng du
Định luật tuần hoàn ôm vũ trụ
Cơ huyền tạo hóa dẫn phàm phu
Nhà nông tất bật lo thời vụ
Kiếp sống nhanh già được mấy chu
Sưu tầm.

LẺ LOI
Em về phố thị buổi đầu đông
Giọt nắng chơi vơi má ửng hồng
Lọn gió heo may vờn ẵm cảnh
Mây đùa cuối nẻo dạo tầng không
Trào dâng kỷ niệm hương tình rỗi
Mộng vẽ ngày nao đượm ấm nồng
Lịm sác bên đường nghiêng lá rụng
Còn đây lối nhỏ... lẽ riêng mình .!
Sưu tầm.

HỒI TƯỞNG
Kỷ niệm bây giờ tựa cuối đông
Làm cho nhạt sắc cánh nhan hồng
Tình ơi mấy nữa thời hoa mộng
Nguyệt hỡi chi tròn giữa quãng không
Cứ ngỡ mầm yêu hoài đẫm ngát
Nào hay điệu ái chẳng thơm nồng
Từng đêm gió lạnh về thăm hỏi
Quá vãng mơ hồ mãi ngoái trông
Sưu tầm.

KHAO KHÁT
Đợi bóng anh về giữa buổi đông
Mà nghe rộn rã cháy tim hồng
Bên thềm nụ nõn chào cơn gió
Dưới ngõ ong vàng lượn khoảng không
Cạn những mùa trăng lòng trống trải
Tàn bao quãng mộng mắt cay nồng
Mơ ngày quấn quyện vòng tay bỏng
Trổi khúc tương phùng vẹn nỗi mong

LẺ LOI
Em về phố thị buổi đầu đông
Giọt nắng chơi vơi má ửng hồng
Lọn gió heo may vờn ẵm cảnh
Mây đùa cuối nẻo giữa tầng không
Trào dâng kỷ niệm hương tình rỗi
Mộng vẽ ngày nao đượm ấm nồng
Lịm sắc bên đường nghiêng lá rụng
Còn đây lối nhỏ... lẽ riêng mình .!
Sưu tầm.

EM HỌC THƠ ĐƯỜNG
Thơ Đường nợ bút trả NGHÌN thu
Họa những MƯỜI hôm cổ muốn gù
BẢY chữ treo giàn cho nhện bám
NĂM vần quẳng xó mặc ruồi bu
Phờ râu xét luật HAI tuần đủ
Đỏ mặt dò liên BỐN nhãn tù
Để TÁM câu tròn không lỗi bệnh
E rằng cái mỏ VẠN lần chu
Sưu tầm.

THỎA MỘNG
Ước mãi cho tình chẳng nhạt phai
Đường tơ nguyệt thắm phủ hoa đầy
Thơm lừng vị đất mơ màng phả
Ngọt đẫm hương trời lả lướt bay
Mỗi sáng êm đềm ly tửu lịm
Muôn chiều hạnh phúc cảnh đời hay
Trai tài nữ giỏi duyên chồng vợ
Vĩnh cửu đôi mình siết chặt tay
Sưu tầm.

HỄ MÙA BÃO NỔI..
Hễ mùa bão nổi lắm mây mưa,
Ruộng thủ vườn tranh nghỉ cuốc bừa.
Gạo ủ ăn quàng khi xế tối
Trà ngâm uống vội lúc ban trưa.
Cha hờn biếng nhác anh xua lỗi
Mẹ trách lười chây chị đổ thừa.
Khép cửa mành ôm chồng ắp vợ
Hễ mùa bão nổi lắm mây mưa..
Sưu tầm.

CHỈ NGẠI
Sức mạnh vô song có phải là
Bao lời doạ dẫm đến cùng ta
Trăm đàn hổ báo đem xua thả
Vạn trái bom mìn chụp ném ra
Gặp lúc sóng thần xen lũ phá
Đương đầu bão tố lẫn phong ba
Đâu làm hoảng sợ càng không xá
Chỉ ngại lòng nhân tính thật thà.
Sưu tầm.

Nhắn
Chồng em thổn thức trọn đêm dài.
Nhắn bậu thi đàn chớ đăm say.
Chớ thả hồn phiêu cần xét lại.
Thôi đừng mộng ảo thích người like.
Từng đêm bỏ mặc anh chờ mãi.
Mỗi tối nằm co cứ đợi hoài.
Nếu để tình ta thành cóc nhái.
Duyên đời đạo nghĩa tủi buồn thay.
Sưu tầm.

LỆ NÀY CHO AI
Từ đó đâu còn thấy mắt trong
Người về bên ấy giữa chiều đông
Sương buông một cõi trời hoang vắng
Lệ phủ hai hòn ngọc ước mong
Vạn biến thiên thay tình vẫn đẹp
Trăng tàn gió lạnh hóa hư không
Âm dương cách biệt lang quân hỡi
Bỉ ngạn hoa hồi lá lại vong
Sưu tầm.

ĐỜI LÀ BỂ KHỔ
Bể khổ mênh mông sóng ngập đầu
Tay chèo rã cánh hỏi về đâu
Còn thơ học tập tầm chân lý
Buổi lớn kinh doanh động não cầu
Bè bạn , vợ chồng mong hạnh phúc
Họ hàng , con cháu ước dài lâu
Quanh năm tất tả đời xuôi ngược
Một cõi gian trần ngỡ biển sâu ...!
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ
Ươm hồng vạt nắng giữa làng quê
Cái lạnh mùa đông đã thoảng về
Đỏ tím nhành hoa bày trước cửa
Hanh vàng sắc cỏ nhuộm triền đê
Hương còn lắng đọng mầm yêu ủ
Cảnh mãi lồng mơ nụ ái kề
Khoảnh khắc thanh bình say dỗ mộng
Khung trời lặng lẽ khiến hồn mê!!!
Sưu tầm.
 vntst20184212_500
VỌNG QUÊ
Ở phố xe người vẫn vọng quê
Vì lâu chẳng dịp được quay về
Còn chăng bướm lượn thơm bờ bãi
Hoặc vẫn trâu lùa rộn lũy đê
Mãi nhớ hàng cau ngời góc cận
Hoài mơ gốc ổi trĩu nương kề
Người xa nhắn gửi hồn trong gió
Kỷ niệm hôm nào tuổi dại mê
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com