Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 221

PHAI ....TÌNH
Gửi người, chút cũ tình phai
Để mai khỏi bận, đường ai nấy về
Gửi luôn, chót lưỡi,, lỡ thề
Rảnh chân khi bước cập kê, bên người
Từ nay, lịm tắt nụ cười
Bởi ta đã lạc trao người từ lâu
Người ơi có thấy lòng đau
Yêu thương sao nỡ, mất nhau nữa chừng
Thôi, thôi người nhé, hãy dừng
Nhớ nhung thêm nữa, ta đừng dối gian
Tiếc gì, khi đã vỡ tan
Người sau đã kéo đôi bàn chân em
Ta về cắt nghiệp chữ... thèm
Lập sang chữ... chán.... để em vừa lòng
Duyên mình một thuở bòng bong
Ta nào ai mở ,nên lòng không chung
Giờ, duyên đã đến.... sau cùng
Yêu thương, nhung nhớ chôn chung xuống mồ
Hai ta, giờ hãy ơ thờ
Để quên nốt nỗi mong chờ ngày nao
Trả nhau, trở lại ngày nào
Con tim chưa vướng níu vào... đời nhau
Đôi lời,, xin chúc người sau
Nếu yêu, xin hãy cùng nhau trọn lòng
Đừng gieo nhau, chuỗi long đong
Rồi sau lại trách, đục trong, kiếp hèn
Yêu người, xin trước hãy xem
Tình xưa phai nhạt ,,đừng đem theo lòng  !!!!!
Sưu tầm.
 vntst20182562_500
CẠN LY SẦU
Cạn ly này em sẻ xoá tên anh
Con đường tình giờ chia thành hai ngã
Cạn ly này em quên đi tất cả
Quên một thời ta đã thuộc về nhau
Nào uống đi uống  cạn những giọt sầu
Để quên đi những ngày đau đớn nhất
Nào uống đi của một thời góp nhặt
Một mối tình không bền chặt người ơi
Uống nữa đi giọt nước mắt chia phôi
Hãy uống cạn quên đi lời gian dối
Để trên lối em về trong mỗi tối
Không có sợi buồn giăng ngập lối em đi
Uống nữa đi để quên hết những gì
Để sầu bi không làm my hoen ố
Uống nữa đi uống cuộc tình lầm lỡ
Uống cạn rồi không còn nhớ gì nhau
Sưu tầm.

EM ƠI
Tình yêu này anh giữ mãi vành tim
Trong mùa nhớ khúc nhạc tình hứng khởi
Nhớ đến nhau, thương yêu bừng tiếng gọi
Ở phương nào Em có nhận lời anh?
Hong kỷ niệm thao thức suốt trường canh 
Xót xa bồn chồn, nỗi yêu thương thuở đó
Em có nghe tình anh lèn trong gió
Thương nhớ đong đầy hồn bỗng chùng chao.
Ước ao kề em ngắm trời đầy sao
Mơ cùng nhau tìm về bến mộng
Gối đầu lên tay nghe tình lồng lộng
Khúc mặn nồng, Em hỡi, đẹp ngàn sau.
Thế nhé Em yêu, chớ để phai màu
Thương mãi nhé, chúng mình luôn sau trước
Tình sẽ đẹp khi tim hồng chung bước
Dệt câu thơ, mắt lúng liếng giữa vô bờ...
Sưu tầm.

QUÊN NGƯỜI.
Hãy quên đi nhé hỡi người
Kiếp này đã lỡ tình rơi bể  sầu
Nửa đời ta trót gặp nhau
Ngỡ rằng tương cảm cau trầu kết duyên
Áo the chàng bước lên thuyền
Đoạn tình một thủa câu nguyền đánh rơi
Từ ly khóe mắt thay lời
Còn chăng khao khát một trời cách xa.
Anh giờ là của người ta
Phòng loan Phượng Liễu biết là ái ân
Xót tôi lòng dạ tím bầm
Sương sa lọn tóc chiều xuân mỏi mòn.
Sưu tầm.
 vntst20182619_500
THỨ BẢY BUỒN
Thứ bảy buồn hiu... nắng vẫn vàng
Mây trời vô định cứ lang thang
Quạnh hiu nỗi nhớ qua se sẽ
Gió cũng vương buồn một chút hương ...
Ta tìm nơi vắng như lòng vắng
Cho đời tịch liêu miền xa xăm
Nắng se se lạnh chiều thứ bảy
Ta gởi hồn vô cõi lặng thầm...
Miên man gợn sóng rung khe khẽ
Bóng cây lặng lẽ mặt hồ in
Mùa đông lại đến thêm lần nữa
lòng ai lặng lẽ một niềm thương...
Sưu tầm.

NHỚ ANH
Anh bây giờ có còn nhớ em không?
Hay lơ đãng như mây hồng trôi dạt
Nơi quê hương chốn khuê phòng thơm ngát
Gió đông về lạnh ngắt trái tim yêu
Bóng hoàng hôn giờ đã ngả về chiều
Em nhớ lắm nhớ rất nhiều anh ạ
Những lúc cô đơn một mình lặng lẽ
Mong người về sưởi ấm cả con tim
Người ở đâu sao cứ mải đắm chìm
Trên con đường đi tìm miền đất mới
Để cho em một mình trong chờ đợi
Hoa héo tàn cũng dịu vợi sắc hương
Dấu yêu ơi Chàng có hiểu cho em
Phận con gái xuân chỉ trong giới hạn
Về thôi anh tô môi hồng em thắm
Để đêm về hâm nóng lại tình ta!!!
Sưu tầm.

EM CÓ BIẾT........
Em có biết tình yêu xanh như lá......
Là con tim. chứa cả những. yêu thương
Là vườn hoa. êm ả. giữa nắng hường
Là trăng gió. tỏa hương. chiều êm ái....
Em có biết. anh làm sao cho phải...
Chỉ nhà tranh. bên sông vắng đơn sơ
Chẳng cao sang .thiếu thốn đủ mọi bề
Nơi chỉ có. một tấm lòng. chân thật
Em có chọn. giữa lầu cao chất ngất......
Với tranh nghèo. nơi mái lá đơn sơ
Nơi tình yêu .thương mến .cả bến bờ
Nơi có đủ .một trời.. thơ mộng.. đẹp...
Em có thích.. nắng thu chiều đã khép
Dưới trăng vàng.. ta sẽ. nép vào nhau
Ngàn vì sao .lấp lánh. vạn sắc màu
Hương gió thoảng. hoa quỳnh. đua nhau nở
Em sẽ thấy.. môi hồng. rung nhịp thở......
Sưu tầm.
 vntst20183508_500
TÌNH SẦU
Ước gì ta đừng gặp
Và đừng thắp niềm tin
Để mọi thứ vô tình
Thì mình đâu phải khổ
Con tim đừng thố lộ
Nói hộ những lời yêu
Ta chẳng mộng mơ nhiều
Thì đâu tiêu mộng đẹp
Cuộc đời sao hạn hẹp
Không cho phép ta sai
Dù cũng nghĩ đến ai
Nhưng biết sai, dừng lại
Ước gì, ta ước mãi
Bởi khắc khoải quá nhiều
Ngập ngừng một tiếng yêu
Sao bao điều trăn trở
Số phần luôn lỡ dỡ
Cứ ngỡ người thật tâm
Rồi ta đã sai lầm
Đặt trái tim nhầm chổ
Rời ai, ta buồn khổ
Đời thách đố mà chi
Tan vỡ hết còn gì
Ta sầu bi muôn kiếp
Sưu tầm.

TẠ TỪ
Thôi anh à, yêu người khác đi anh
Trái tim em đã không dành anh nữa
Trả lại anh những đêm chờ tựa cửa
Trả luôn rồi những lời hứa ngày xưa
Trả lại anh những sáng nắng, chiều mưa
Có cô bé những buổi trưa lam lũ
Bao gánh vác, khiến chẳng tròn giấc ngủ
Chỉ ước mong buổi cơm đủ gia đình
Em không còn ước mộng mái nhà xinh
Mái nhà đó chỉ mình em... đơn lẻ
Ở nơi đó, em chôn vùi tuổi trẻ
Có chồng mà... luôn quạnh quẽ, cô đơn
Em buông tay, anh vội trách, vội hờn
Anh đâu biết... em buồn hơn... nhiều lắm
Nếu ngày xưa, em đau... mà anh thấm
Chắc bây giờ, tình chẳng đắm biển sâu
Trả lại anh tất cả những buồn rầu
Những năm tháng mắt hằn sâu, lệ đẫm
Đừng trách em, mà hãy ngồi suy gẫm
Vì lẽ gì... mình chấm hết hôm nay
Trước mọi người, em chấp nhận em sai
Do em đã buông tay anh như thế
Anh nên hiểu cuộc đời không phải dễ
Anh hững hờ... nên đã để mất nhau
Sống trong đời, ai cũng có niềm đau
Khi kết hôn là cược nhau số phận
Nào ai muốn cuộc đời mình lận đận
Giá mình đừng bất cẩn... tuột vòng tay
Hãy quên đi, xin đừng mãi ưu hoài
Tạ từ nhau... mình đổi thay phận số
Hết nợ rồi, ta không cần phải cố
Vạn sự đời... là ở chổ tùy duyên
Quên đi anh, xin đừng mãi muộn phiền
Rồi anh sẽ đẹp tình duyên người mới
Hãy quên em... không còn là bến đợi
Sẽ có người bước tới... để anh vui
Sưu tầm.
 vntst20183502_500
TỰ TÌNH 34
Thời gian ơi hãy đừng đùa cợt nữa
Đừng kéo dài và nũng niụ đung đưa
Hãy trôi nhanh đừng để gió hương thừa
Làm tê tái nỗi đợi chờ vừa mộng
Ở nơi xa, anh có biết gì không
Nỗi nhớ anh, trong lòng em quặn thắt
Chỉ mong sao sớm đến ngày gặp mặt
Để niềm vui che đôi mắt nhạt nhoà
Nắng hạ buồn đang chậm rãi bước qua
Thu chớm đến cơn mưa về vội vã
Nhớ anh nhiều, lòng càng nôn nao quá
Đợi chờ hoài nên buồn bã khóc yêu
Nỗi thiết tha rạo rực cũng rất nhiều
Như nước lũ, thủy triều dâng cuồn cuộn
Nhất là lúc chiều vừa buông xuống
Anh lang thang ôm phiền muộn thẩn thờ
Làng quê nghèo, căn nhà nhỏ đơn sơ
Cả đời anh đến bao giờ thoát được
Tình chúng mình, anh làm sao biết trước
Nỗi nhọc nhằn em gánh chịu được không
Khi yêu nhau ta chỉ thấy màu hồng
Ở phía trước còn lắm chông cạm bẩy
Đón em về, sợ em buồn lắm đấy
Biết anh nghèo, em dám lấy anh không???
Sưu tầm.

NỖI NHỚ NGÀN XANH !
Em nhớ anh tím cả trời chiều
Gió ngàn sâu mang bao nhiêu nỗi nhớ
Bông hoa tím trao về nơi anh ở
Sáng con đường khu phố cổ ngày xưa
Hà - nội bao giờ cũng là thơ
Dẫu đi xa vẫn mơ về chốn cũ
Tuổi thơ mình gắn liền tên phố
Luôn nhắc trong lòng luôn nhớ đừng quên
Nhớ nhau nhiều em sẽ đón anh lên
Trên đỉnh núi cùng em anh nhé
Giữa lòng BIỂN núi vươn cao mạnh mẽ
Để cho đời trẻ mãi với tình yêu
Anh dìu em đi ngắm nắng chiều
Hoàng hôn tím với bao điều mơ ước
BIỂN trong xanh dạt dào sóng biếc
Như tình mình da diết phải không anh ?.
Sưu tầm.

TÌNH EM-TÌNH ĐÔNG
Đông đã về lạnh lắm phải không anh?
Nắng chợt tắt...mong manh làn gió bấc
Dòng cảm xúc trong em nhiều cung bậc
Nhớ về ai cho tiếng nấc nghẹn ngào.
Đông đã về chẳng dịu nỗi khát khao
Miền Hạnh Phúc ở nơi nào anh nhỉ?
Yêu thương ấy từng đêm vào mộng mị
Ru giấc nồng ...tình Tri Kỉ in sâu...
Mình xa nhau dạ kìm nén giọt sầu
Đêm thao thức ngăn dòng châu nức nở
Ngày lại ngày ...cứ đầy thêm nỗi nhớ
Khắc khoải chờ...đến vụn vỡ con tim
Hoàng hôn buông em mải miết kiếm tìm
Hình bóng ấy với dòng tin anh nhắn
Vượt bão tố trùng khơi hàng vạn dặm
Trao hương nồng đầy say đắm thiết tha...
Hẹn Xuân sang niềm vui được vỡ oà
Mai- Đào nở là ngày ta gặp gỡ
Vui Nam Bắc hoà chung cùng nhịp thở
Yêu rất nhiều...nỗi nhớ ở đầy tim...
Sưu tầm.

XA NHAU TỪ ĐÓ
Anh đã biết mình xa nhau từ đó
Em âm thầm buông bỏ buớc sang ngang
Nỗi xót xa khi duyên nợ lỡ làng
Bao hụt hẫng nên lòng càng đau nhói
Hãy tha thứ cho em nguời có lỗi
Vì tuơng lai mới vội vả ra đi
Cố lãng quên tiếc nuối để làm gì
Tình dối gian thì làm sao hàn gắn
Lòng buồn tủi ôm bao điều cay đắng
Anh quay về mà mang nặng đớn đau
Từ bây giờ vĩnh viễn lạc mất nhau
Phút chia tay nghẹn ngào lời từ biệt
Bước ra đi mang nỗi buồn da diết
Lần này thôi tống tiễn mối tơ vương
Kể từ nay mỗi đứa ở một phương
Tình đã chết còn nhớ thương chi nữa
Hoàng hôn xuống thẫn thờ ngồi tựa cửa
Kỷ niệm xưa lời hẹn hứa đâu còn
Xa em rồi dạ cảm thấy héo hon
Đêm trăn trở nhìn trăng non mờ ảo.
Sưu tầm.
 vntst20182658_500
MỘT THỜI KHỜ DẠI.
Nơi xóm nhỏ hai nhà chung đầu ngõ
Tuổi còn thơ tôi với nhỏ một trường
Mấy tháng hè hai đứa vẫn lên nương
Với lũ bạn thường chơi trò chồng vợ.
Rồi năm tháng em cười xinh rạng rỡ
Như trăng non hớn hở chợt qua thềm
Giấu điều gì trong ánh mắt hỡi em
Má ửng đỏ nhìn tôi em chẳng nói
Mà chợt thấy tim mình như muốn hỏi
Có phải là tiếng gọi của tình yêu?
Rồi mùa thi cánh phượng rớt rất nhiều
Chúng báo hiệu ngày chia ly đã đến
Sớm hôm ấy đôi bóng hình quấn quyện
Gạt mi buồn khóe mắt buổi chia xa
Vác ba lô năm tháng mãi xa nhà
Mang hình bóng người ta vào nỗi nhớ
Ba ngày phép thầm mong lần gặp gỡ
Nói mẹ cha qua bên nớ cầu duyên
Có ngờ đâu khi mới bước lên thuyền
Thì hay biết em theo chồng bữa trước
Tôi xa xót cho kẻ xuôi người ngược
Em bước đi mà chẳng nói nửa lời
Để tôi buồn bên ngõ vắng chơi vơi
Chân bước vội lối rơi đầy xác pháo.
Vẫn ngõ cũ mà lòng như giông bão
Thật hết rồi con sáo đã sang sông
Người tìm vui chăn gối ở bên chồng
Kẻ đau đớn ruổi rong ngày tháng cũ.
Sưu tầm.

MƠ ƯỚC
Em là tiên nữ nơi nao...?
Đêm về khắc khoải ước ao đợi chờ
Gặp rồi sao ngỡ là mơ
Trời ban sắc nước nghiêng bờ sông Ngân.
Tuyết rơi nhường trắng bội phần
Mặt hồ thả dáng đâu cần gương soi
Bồng bềnh mái tóc mây coi
Tay ngà mắt ngọc ..gió đòi trao hôn.
Giọng nghe nhỏ nhẹ mê hồn
Má đào môi thắm bồn chồn tim anh
Dẻo tay múa bút họa tranh
Tập thơ thi hứng sao đành bỏ qua.
Câu từ óng mượt thiết tha
Ngọt ngào...sâu lắng cho ta đượm tình
Em như tia sáng bình minh
Soi đường mơ ước ...chúng mình sánh đôi...
Sưu tầm.

GHEN MƯA GHẸO TÌNH
Nàng ngồi hé lộ nét duyên
Bao năm dấu kín chẳng thèm mở ra
Khuôn trăng ai vẽ nhuỵ hoa
Cho say ánh mắt muốn hoà vào trong
Bất chợt mưa đổ thành dòng
Chạm nhẹ chỗ ấy xót lòng làm sao
Nhấp nhô sau vạt yếm đào
Rạo rực tim muốn vội ào ngăn mưa
Trách thầm cơn gió đong đưa
Lại ghen với những hạt mưa vội quàng
Cớ chi lại ôm chặt nàng
Tự tình trao gửi rộn ràng tiếng yêu
Làm sao đuổi được mưa chiều
Ngăn cơn gió lại không trêu ghẹo nàng
Ở bên đốt ngọn lửa hoang
Hong khô vạt yếm mơ màng đôi tay
Cùng nàng dìu bước cung mây
Cho trăng giận dỗi môi say má kề
Đêm nay thoả sức trao thề
Rung rinh ngọn nến .... đam mê tang tình ...
Sưu tầm.
 vntst20182341_500
CÒN MÃI TRONG TIM
Tuổi mười sáu như bông hồng nở
Đẹp trang đài rạng rỡ gần xa
Hoa ghen sắc thắm mặn mà
Sáng ngời nét ngọc nết na dáng mày
Trao ánh mắt mà say trong dạ
Bởi yêu thầm nghiêng ngả con tim
Biết bao lãng tử ghé tìm
Phận mình sao với đành ghim đáy lòng
Đêm thao thức tựa song cửa sổ
Viết mấy lời thổ lộ dòng thư
Còn em chẳng nói thành từ
Tình Anh đã trọn tâm tư gửi Nàng
Mong vẹn nghĩa tào Khang bồi đắp
Kết chỉ mành một cặp thêm xinh
Trăng soi lấp lánh sân đình
Bóng ai vọng xuống lung linh mặt hồ
Bên hàng liễu điểm tô vẻ đẹp
Đôi mi gầy nhẹ khép tựa vai
Bàn tay năm ngón đan cài
Tim rung nhịp đập trúc mai hẹn thề.
Sưu tầm.

VẮNG EM.........
Anh đến nhà em .một buổi chiều
Cây buồn gió lặng .cảnh quạnh hiu
Cảnh cũ người xưa .nào đâu thấy
Người đây cảnh ấy .nhớ thương nhiều
Hoa lá cũng buồn vắng bóng em
Muôn trùng xa cách .biết đâu tìm
Một trời tím nhạt .màu nhung nhớ
Tâm sự chìm sâu .vạn nỗi buồn
Chiều đã xuống rồi. em vẫn xa....
Hoàng hôn lặng tắt .ánh dương tà
Lá ngừng sao thấy .lòng se lạnh
Cây lặng sao nghe .gió thở dài.....
Sưu tầm.
 vntst20182355_500
HÃY NÓI CÙNG EM
Người hãy nói cùng em lời ân ái
Tiếng yêu thương sao mãi cứ nghẹn ngào
Trái tim này đã tình nguyện gửi trao
Đừng hờ hững để lệ trào khoé mắt.
Người hãy nói cùng em lời chân thật
Đừng tặng em lời mật ngọt dối gian
Em rất sợ sau giây phút huy hoàng
Là lệ chảy khóc than tình vụn vỡ.
Người hãy nói cùng em câu duyên nợ
Thỏa ước mong được nên vợ thành chồng
Đừng im lặng như thế nữa được không
Em trông đợi tiếng lòng người thủ thỉ.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com