Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 305

CHUNG GIỮ GIỐNG NÒI
Dừng lại đi … nghe lương tâm nhủ,
Người với người đừng phụ tình nhau,
Đừng phun thuốc độc vào rau
Măng non đừng bỏ tạo màu người ăn!
Tâm hướng thiện tự răn mình lấy,
Đừng vì tiền tờ giấy chia hai,
Việc kia đang đúng thành sai,
Tiền làm mờ mắt... Hoạ tai có ngày!
Của thiu thối tội dày đem bán,
Khử mùi hôi đem rán lai rai
Thoát sao tay Phật Như Lai,
Chín tầng địa ngục đầu đài lửa thiêu.
Thuốc làm giả liêu xiêu trọng bệnh,
Tưởng thuốc kia mệnh sẽ đẩy lui,
Ngờ đâu chưa kịp mừng vui,
Bệnh thêm trầm trọng bùi ngùi lệ chia!
Nâng li chúc rượu kia hoan hỉ
Đâu ai ngờ tay ký tử khai,
Chắc như lim sến sương mai
Đầu hôm lệ tiễn chảy dài … khói nhang!
Li cà phê bột than hà hít,
Đưa lên môi cũng xít khen ngon,
Ngờ đâu nội tạng đang mòn
Lâu dần đờ đẫn héo hon xác thần!
Chút hàn the lâu dần tích tụ,
Con cháu Rồng ủ rũ vì u,
Chỉ vì trước mắt lợi thu,
Vô tình tay tiếp kẻ thù hại nhau.
Cây cũng có nhựa đau máu ứa,
Sao nỡ cầm cây rựa chặt đi,
Cây xanh đâu có tội gì,
Ghét nhau đừng nhé … nghĩ suy cho tường…!
Xin người nhớ của đau con xót,
Ai đã lầm đã trót tà gian,
Tu tâm ngay kẻo muộn màng,
Thánh, Phật nào chứng khi đang hại người!
Xin yêu lấy nụ cười môi trẻ
Giống Tiên Rồng nhớ nhé đừng quên,
Kẻ thù luôn ở cạnh bên,
Chờ ta suy yếu xoá tên ta liền...!
Sưu tầm.
 vntst20183586_500
THÙ...
Vèo phát đã lại cuối năm
Ngày hai tư tiếng được nằm ba thôi
Còn đâu nàng ấy phải ngồi
Vạch hàng...cắt chỉ xong rồi vô bao
Hàng về mấy đống chất cao
Vừa làm vừa nghĩ cách nào cho mau
Lù lù nhìn nhức cả đầu
Thơ phú cai hết nghĩ đau cỗ lòng
Giá như có được mống chồng
Có người chia sẻ nàng không phải rầu
Nàng ăn có đáng nhiêu đâu
Mà làm hùng hục cắm đầu như "Chu"
" Bướm vàng đậu trái mù u "
Ế Chồng Vất Vả...Nàng Thù Ông Tơ
Sưu tầm.

UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN
Đã mấy mùa Thu chuyển sắc già
Xuân rời đến Hạ tiếp Đông qua
Khu vườn cấy hạt mầm xanh biếc
Mảnh đất ươm cây búp trắng ngà
Tận tụy đầu hôm nâng tỉa lá
Ân cần cuối buổi bón chăm hoa
Cây non vững cội nhờ công sức
Trái ngọt Người trao nghĩa đậm đà.
Sưu tầm.
 camhoa022_500
TÌNH SÂU NGHĨA NẶNG
Từ thủa đầu xanh đến lúc già
Biết bao thế hệ nối nhau qua
Cùng trò mải miết mài kinh sử
Với bạn hăng say cấy ngọc ngà
Hai tốt vun trồng cây trĩu quả
Mười thương gặt hái lớp đầy hoa
Từng đàn chim lớn bay muôn ngả
Tô đẹp non sông tiếp mãi đà
Sưu tầm.

ĐỐ ANH
Đố anh biết...? Gió đang cười gì thế
Mà nhịp rừng lại thổn thức không yên
Ngút tầng không sương lãng phủ ngang triền
Đan ánh bạc huyễn mờ khung mộng ảo
Ngọt ngào không trải hồn theo điệu sáo
Mây cũng tình thủ thỉ nói lời êm
Bên cỏ cây từng hạt nắng đan xen
Say đắm quyện tỏa màu êm dịu xuống
Anh có thấy...Gót hài đan ngường ngượng
Quýnh quáng nè...cứ chạm khẽ vào nhau
Điệp khúc chiều ngơ ngẩn mãi một câu
Làm xao xuyến cả thềm hoa mộng lả
Buổi hoàng hôn sắc trời du dương quá
Vạn nỗi nào đang lịm giữa hồn say
Điệp khúc nào trong nỗi nhớ ngù ngây
Phiêu bổng lãng mải mê cùng gió biển
Đố anh biết ...Gió đang cười gì thế...?
Sưu tầm.

PHỐ CỔ ĐƯỜNG LÂM !
Phác vẽ hình lay cảnh đượm vòng
Mây tràn gió thổi cuộn đường cong
Nhà xô cổng chéo bên cầu võng
Phố vẹo hè xiên giữa sảnh tròng
Đỏ vẫy cờ bay tràn cột dóng
Đen vờn mái lượn phủ đầu rong
Cô nàng giặt giũ mình soi bóng
Họa sỹ hồn say cả tiếng lòng.
Sưu tầm.

KÍNH CHÚC CÔ !
Hôm nay em đã về đây
Lặng im nghe tiếng hàng cây rì rào
Ngỡ lời cô dạy năm nào
Những lời cô nói xiết bao ân tình.
Góc kia là lớp chúng mình
Cây xà cừ quét trắng tinh gốc rồi
Còn đây là chỗ cô ngồi
Cái bảng đen đó bạn tôi học hành.
Cô dạy bảo thật chân tình
Mấy chục năm vẫn in hình bóng cô
Bao nhiêu kiến thức truyền cho
Chúng em khôn lớn nhờ cô dắt dìu.
Tóc cô cũng đã bạc nhiều
Chúng em lập nghiệp dạt phiêu phương trời
Tình cô trò vẫn mặn mòi
Hằng năm tụ họp kính mời cô đi.
Hiến chương chẳng biết nói gì
Ơn cô mãi mãi khắc ghi trong lòng
Chúc cô mạnh khỏe tinh thông
Chúc cô với cả tấm lòng cô ơi!.
Sưu tầm.
 camhoa020_500
TUỔI THƠ ĐI HỌC
Nhớ mái trường thuở xưa đi học
Mười năm trời xẻ dọc thời gian
Tình thầy nghĩa bạn chứa chan
Câu ca điệu múa cứ tràn cung mây
Vẫn còn đó dáng gầy của mẹ
Bước chân đi khe khẽ nhẹ nhàng
Mong đời con được cao sang
Nhiều khi suy nghĩ da vàng trán nhăn.
Cái thời buổi khó khăn cuộc sống
Máy bay quần đảo lộng trên cao
Nhiều khi bụng đói cồn cào
Bát cơm độn sắn nuốt vào nghẹn khô.
Trò vẫn học thầy cô gắng sức
Lớp cùng trường đất múc đắp nền
Bao người sự nghiệp làm nên
Công lao dạy học đáp đền trò ngoan.
Sưu tầm.

BIỂN CHIỀU
Quê anh làn nước trong xanh
Cảnh quang đẹp quá hao hanh nắng vàng
Nước dâng biển mặn ngập tràn
Đàn chim về muộn rộn ràng hót vang
Thu tàn rồi đến đông sang
Em-anh rảo bước dọc ngang lối về
Mênh mông sóng gió vỗ về
Bao la thăm thẳm bốn bề trời mây
Ngày xưa cũng ở nơi này
Lần đầu gặp gỡ nắm tay chuyện trò
Mến anh làm bộ giả đò
Năm dài tháng rộng hẹn hò cùng nhau
Mới đây cứ ngỡ hôm nào
Tình đầu chớm nở xôn xao trong lòng
Ngày nay nên vợ thành chồng
Quê anh cát trắng xanh trong biển chiều.
Sưu tầm.
 vntst20183602_500
RAU.
Thì LÀ, nhỏ giọt châu sa
Nhớ canh RAU ĐẮNG làm ta ấm lòng
Ngoài vườn RAU MUỐNG ngọn cong
Nhìn qua luống CẢI trổ bông cuối chiều
Sân nhà VẤP CÁ quan Liêu
Bởi nàng RAU MÁ mĩ miều sương giăng
TẦN Ô đòi kết kim bằng
RAU RĂM cay cú bảo rằng chia tay
HÀNH TÂY thì quá đắm say
RAU CẦN tiếc rẻ đêm ngày suy tư
HÚNG LŨI thì cứ chần chừ
Để cho NGÒ RÍ hình như đổi đời
RAU DỀN tìm cách lả lơi
TÍA TÔ no đủ không lời thở Than
BẠC HÀ luôn đứng thẳng hàng
MỒNG TƠI mát dịu mơ màng phút giây
HÚNG QUẾ hương tỏa ngất ngây
NGÒ GAI thì cứ quấy rầy như Xưa
RAU SAM chua chẳng người ưa
Còn nàng RAU HẸ dầm mưa kiếm chồng
RAU NHÚT thèn thẹn má hồng
RAU ĐAY thì cứ chờ trông bạn tình
RAU NGỔ thì mãi lưu linh
RAU DỪA thỏa mãn còn rình bên hiên
RAU TRAI suy nghĩ triền miên
Còn nàng RAU BỢ vô duyên mỗi ngày.
Sưu tầm.

THÀNH QUẢ  [Ô thước]
Quả Cam ngọt xớt lịm ngôn lời
Quả Vải tung hoành khắp biển khơi
Quả Táo làm cho lòng mát rợi
Quả Thơm phải khiến dạ lâng ngời
Quả Dâu lãng đãng hoài ngâm ngợi
Quả Khế êm đềm dẫu lả lơi
Quả Chuối muôn ngày luôn phấn khởi
Quả Chanh nhỏ nhắn dịu giông đời
…………..
Quả Cóc làm đau rát cuộc đời
Quả Bầu vác nặng điểm là lơi
Quả Nho vạn thuở là sang chới
Quả Lựu ngàn năm vốn rạng ngời
Quả Bưởi quê nhà miền nhiệt đới
Quả Bòng sắc tộc chốn trùng khơi
Quả Lê dáng chảnh hằng mong đợi
Quả Đắng thì thôi đẫm tiếng lời
Sưu tầm.

QUÁ KHỨ MIỀN QUÊ.
Trông về kỷ niệm xóm nghèo xưa
Khó nhọc triền miên chả lúc chừa
Dưới bãi anh bừa lưng địu nắng
Trên đồng chị cấy bóng gùi mưa
Đau ngày giáp vụ khoai nào đủ
Tủi bữa mùa giao sắn cũng vừa
Lại ngẫm đàn con nhao nhác để
Cơm chiều mẹ chỉ mỗi lần đưa...
Sưu tầm.
 vntst20183625_500
IM LÒNG   [Ngũ độ-Giao cổ]
Quạnh quẽ cô phòng khắc khoải mơ
Vàng trăng héo rũ dạ hoen đờ
Mê nồng tắt nhạt nhòa tim lỡ
Ngắc ngỏm sương mù huyễn mị trơ
Mộng hỡi sao đành gây trắc trở
Tình ơi bỗng lại quánh lu mờ
Vì đâu ái cảm tàn duyên nợ
Để khúc giang đầu rã giọng thơ
…………………
Để khúc giang đầu rã giọng thơ
Làm cho kỷ niệm xám hoang mờ
Tình yêu rụi bẽ bàng duyên số
Tức tưởi câu thề cõi nguyệt trơ
Cứ tưởng chung tình vui dạ rỡ
Dè đâu bội phản khiến tim đờ
Triền xưa chạnh ngoái mùa hoan lỡ
Quạnh quẽ cô phòng khắc khoải mơ
Sưu tầm.

BỔNG DẠ
Ơi người hãy đượm ánh hồng mơ
Để khúc trăng thanh quyện xoắn đờ
Mượn gió trao niềm trong gác trở
Nhờ mây gửi mộng giữa thềm trơ
Làn thương hé gợi hương nồng trở
Điệu nhớ cười khoe sắc diễm mờ
Thổn thức say mềm mi ngọt lợ
Xuân tình trải ấm diệu hồn thơ
……………..
Xuân tình trải ấm diệu hồn thơ
Dễm lộng thềm sương nguyệt hé mờ
Ngọt hảo phương chờ len gối trở
Nồng êm quãng đợi nép mành trơ
Lòng say quyện lẫn làn môi thở
Dạ đắm hòa chung nhịp mắt đờ
Hỡi mộng từ trong niềm hoan mở
Ơi người hãy đượm ánh hồng mơ.
Sưu tầm.

KHẮC KHOẢI  [Thuận Nghịch độc]
Trơ phận kiếp sầu não đắng cay
Lỡ duyên hờn khóc vọng canh dài
Chờ loan chả thấy ơ thờ nhạt
Rỡ phụng đâu nào thảm thiết phai
Đơ ngớ ngẩn mù tim úa dại
Ngợ hư huyền ảo dạ chi nài
Mơ mù lặng sắc loang buồn mãi
Tơ mộng rã lìa khổ đoạn khai
………………
Khai đoạn khổ lìa rã mộng tơ
Mãi buồn loang sắc lặng mù mơ
Nài chi dạ ảo huyền hư ngợ
Dại uá tim mù ngẩn ngớ đơ
Phai thiết thảm nào đâu phụng rỡ
Nhạt thờ ơ thấy chả loan chờ
Dài canh vọng khóc hờn duyên lỡ
Cay đắng não sầu kiếp phận trơ
Sưu tầm.

VỤN VỠ
Trơ phòng cảnh đắm lệ sầu cay
Vỡ vụn lòng đau tiếc nuối dài
Chờ mãi dạ mong tình úa nhạt
Nhớ hoài ai thệ nghĩa tàn phai
Đơ hình khiến buộc không rời bỏ
Dở phận đành buông vẫn kéo nài
Mơ ước buổi đầu sông trở lại
Tơ hồng bện cảm ái dòng khai
………………
Khai dòng ái cảm bện hồng tơ
Lại trở sông đầu buổi ước mơ
Nài kéo vẫn buông đành phận dở
Bỏ rời không buộc khiến hình đơ
Phai tàn nghĩa thệ ai hoài nhớ
Nhạt úa tình mong dạ mãi chờ
Dài nuối tiếc đau lòng vụn vỡ
Cay sầu lệ đắm cảnh phòng trơ
Sưu tầm.

ƠN NGƯỜI
Dìu muôn lớp trẻ rạng tâm đồ
Vạn nỗi chân thành gửi đến cô
Mãi lượm tình sâu hừng biển lớn
Hoài trông dạ thẳm chói sông hồ
Không màng lúc bữa trời loang đỏ
Chẳng nghĩ trăm lần miệng đói khô
Chỉ nguyện thầm gieo ngàn tấm chữ
Đường xanh trải mượt bóng sương rồ.
Sưu tầm.
 camhoa017_500
Khoảng Trời Mùa Thu
Ta trở về khoảng trời ấy mùa thu
Lối cũ xưa rơi đầy xơ xác lá
Bước chân quen mà dường như rất lạ
Như trong lòng trống vắng một điều chi
Lá vàng rơi như nuối tiếc mùa đi
Trời trở lạnh theo vệt chiều hoang hoải
Khói sương rơi nắng hanh gầy vương vãi
Ký ức nào gieo nhung nhớ hoài mong
Tháng mười rồi mà trời vẫn cứ mưa
Mây vẩn vơ bên trời chừng quyến luyến
Gió chiều ngân khúc tự tình xao xuyến
Heo may nào ghi dấu một loài hoa
Có lời hứa nào đã lặng lẽ phôi pha
Để bước chân bỏ quên bờ cỏ dại
Cứ bước đi và không còn quay lại
Lối cũ về gió hun hút thâm sâu
Những vết thương mang kí ức tình đầu
Đã chìm trong nửa cuộc đời yên ngủ
Sẽ chẳng thể nào còn bình yên như thế
Cho một mùa qua đi...
Sưu tầm.

SÔNG ..TRĂNG..!!
Đêm về trên bến Sông xưa
Trăng treo vành vạnh Sao Thưa ngại ngần
Rì rào như tiếng chuông ngân
Bao nhiêu con sóng xoay vần ngược xuôi
Trăng treo giữa nhánh Sông  đời
Buâng khuâng đêm muộn Trăng vời vợi mơ
Trăng  về ôm cả trời thơ
Cho nhân gian cũng mộng  mơ nửa vời
Sông còn rẽ nhánh chơi vơi
Lăn tăn sóng gợn nửa vời về đâu
Hỏi Sông có mấy nhịp cầu
Để cho con nước ôm sầu mà đi
Sông Trăng treo suốt xuân thì
Ngậm ngùi hai nửa còn gì mà mong
Vòng tròn vó ngựa qua song
Để cho nhân thế chữ không nửa vời
Đêm về bóng Cuội chơi vơi
Xoan đâu xào xạc..bên đời mộng mơ
Bến Sông Trăng có đợi chờ..??
Phương xa..Trăng có bên bờ suy tư..
Sưu tầm.
 vntst20183553_500
TIM TÍM..!!
Ai vẽ vầng Trăng Tim Tím
Cho đêm sâu đến vô cùng
Ai thả vầng Trăng trong nước
Bên cành Xoan tím ngày Đông
Gió đưa vầng Trăng vào mộng
Ru đêm sâu lắng  bên dòng
Đêm nay đèn không hắt bóng
Bên dòng Sông vắng mênh mông
Vi vu dường như tiếng gió..
Từ đâu thổi đến nơi này
Nhớ treo trên đầu ngọn cỏ.
Nhìn Vầng Trăng Tím mà say..
Rào thưa ngày xưa đẹp lắm
Có Bông Bí nụ mơ màng
Lao xao bên này bên ấy
Gió đùa Bướm Trắng bay sang
Ừ thôi..! mình quên nhau nhé
Mùa Đông về đến đây rồi..
Bướm Trắng giờ không còn nữa...
Cổng rào chợt thấy xa xôi..
Thì thôi mộng mơ ngày ấy
Gởi cho ngọn gió bên dòng
Hương say dòng Châu một thuở.
Giờ còn Sắc sắc không không..
Sưu tầm.

CUỘC SỐNG ĐÓ ĐÂY
Cuộc sống đôi khi ngồi ngẫm nghĩ
Khó khăn theo từng tí đường đi
Hiểu những cái đời khi tất bật
Sự thành tâm, được mất là chi
Nhiều người chỉ vì mình suy tính
Quên đi, những ý định chân tình
Vất vả đều do mình trang trải
Chuyện đời nó đâu phải trời sinh
Việc đời luôn phân minh thành quả
Được và mất, cái giá trải qua
Nó biến đổi, xoay đà thời thế
Đâu giản đơn mà dễ nghĩ ra
Sự ngắm nghía cho đà phát triển
Đừng chọn phần về bến tưởng hên
Mau thắng lợi dễ quên đi tiếp
Hỏi còn đâu sự nghiệp làm nên
Chọn công việc lâu bền dễ hiểu
Khó khăn không sợ thiếu chi nhiều
Vươn mình trong muôn điều mưa nắng
Ngưỡng thành công, cách chẳng bao nhiêu
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com