Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 231

TÌNH TÔI...
Tôi nhớ một người .. biết nhớ tôi ?
Hoàng hôn hẹn nắng đã xa rồi
Thu qua mấy lượt Đông dần tới
Một thoáng rơi buồn đọng mắt môi
Tôi viết tên Người trong áng thơ
Lời thương lời nhớ ước mong chờ
Thân quen góc phố dìu nhau bước
Hoa nắng tươi hồng đẹp ước mơ
Thầm gọi tên Người trong bóng đêm
Bao quanh quạnh vắng giấc êm đềm
Lao xao ngọn gió màng sương xuống
Rả rích côn trùng lạnh lẽo thêm
Tôi vẫn trông Người dẫu cách xa
Ngày kia nắng ấm đẹp chan hòa
Công viên ghế đá thôi màu bụi
Ấm áp vai kề đậm thiết tha.
Sưu tầm.
 vntst20181250_500
NỖI BUỒN KHÔNG TÊN
Hoàng hôn vừa buông xuống
Phố ... loang màu hắt hiu
Hàng cây vừa khuất bóng
Khép nhẹ giấu cơn chiều
Đứng nhìn qua khung cửa
Bồi hồi một miền mơ
Xa rồi lời hẹn hứa
Bất chợt trời đỗ mưa
Giọt buồn rơi tí tách
Không gian chừng lặng yên
Đôi dòng thơ tự bạch
Tặng mình ...chút an nhiên
Bên thềm đời dẫu biết
Chẳng thể nào như mơ
Rồi thời gian mãi miết
Ta như kẻ dại khờ...
Mình dừng thôi anh nhé
Đừng nhớ nữa về nhau
Được không mà người ấy
Nhớ trả lời thật mau ...
Hoàng hôn chừ đã tắt
Lúc tiếng lòng ngoi lên
Dại khờ ta chôn chặt
Một khối tình không tên !!!
Sưu tầm.

THƯƠNG LẮM MÌNH ƠI!
YÊU là hiểu trăm điều ngang trái
LÂU nay rằng anh mãi Thủy chung
MÌNH đi nửa cuối tương phùng
ĐÃ thề sương gió chẳng lung lay lòng
TỎ thương mến hoài mong lưu luyến
TƯỜNG vững xây nay quyện đan cài
GỪNG pha sương gió vẫn ngay
CAY nồng nhưng đậm chung tay sớm chiều
MUỐI từ biển nắng thiêu diêm nại
MẶN cho đời nến trải bể dâu
NGUYỆN rằng nặng nghĩa ban đầu
THƯƠNG em trọn kiếp vẹn câu đá vàng
ĐẮP nỗi nhớ gìn mang mừng rỡ
BỒI yên bình che chở yêu thương
YÊU NHAU MÌNH ĐÃ TỎ TƯỜNG
GỪNG CAY MUỐI MẶN NGUYỆN THƯƠNG ĐẮP BỒI.
Sưu tầm.
 vntst20181256_500
XÓT XA
Cứ nghĩ tình yêu sẽ nhiệm mầu
Ai ngờ vướng phải mối buồn đau
Ngàn canh mãi kéo tình phai nhạt
Vạn buổi hoài ôm nghĩa úa nhàu
Ước khẽ thân bèo vây bụi cỏ
Mơ thầm cánh nhạn ngủ bờ lau
Hằng đêm gối trọn vòng tay ấm
Ủ mộng cùng chung chạm mái đầu
Sưu tầm.

DUYÊN ... NỢ ...
Yêu nhau mấy độ trăng tròn
Giờ ta trong dạ héo hon bởi vì
Được tin người ấy vu qui
Pháo hồng đã nổ tan đi hết rồi
Những câu chóp lưỡi đầu môi
Những lời hẹn ước để rồi gió bay
Bóng hình như khói như mây
Từ nay thôi nhé chia tay nhau rồi
Chẳng còn chi nữa người ơi
Tình ta đã trắng như vôi bẽ bàng
Chúc cho người ấy sang ngang
Bến bờ hạnh phúc tim vàng có đôi
Ta buồn DUYÊN cứ thả trôi
Có ông trời định NỢ rồi trả sau !!!
Sưu tầm.

NỖI NHỚ MÊNH MANG
Chiều buông xuống núi rừng như hoang vắng.
Về đi em đã tắt nắng bên đồi
Chiếc guì nhỏ chừng như đang nặng trĩu.
Đôi vai gầy thầm lặng nỗi sầu rơi.
Gió trở lạnh mây bay về giăng lối.
Sương lam mờ khẽ gọi bóng hoàng hôn.
Vầng trăng non còn khuất ở đầu thôn.
Nghe xao xuyến tâm hồn người viễn khách.
Cô Sơn Nữ áo sờn vai đã rách.
Ngày chăm lo rẫy bắp với nương khoai..
Len cuốc cầm chai sạn cả đôi tay
Còn rất trẻ đã dạn dày mưa nắng.
Đêm Tây Nguyên mang nỗi niềm sâu lặng
Men rượu cần tê đắng ở đầu môi.
Tìm quanh đây chẳng thấy bóng em tôi.
Chiếc guì nhỏ xa rồi theo năm tháng.
Sưu tầm.

EM NHỚ ANH...!
Chiều đông lạnh thấy nhớ ai da diết
Thèm vòng tay và cái xiết thiệt sâu
Bởi đã lâu đời nhạt mầu hạnh phúc
Cõi vô thường kệ trong đục buông lơi.
Có bao giờ đêm muộn vẫn đợi mong
Cái quờ quạng lạnh lùng lòng hoang hoải
Tim hờ hững mắt không từng ngoái lại
Một trời yêu đã xa ngái lâu rồi
Có lẽ nào ta để lạc mất nhau
Dẫu ngày tháng vẫn nát nhàu nhung nhớ
Giờ hết duyên nhưng nợ còn dang dở
Phút ấm nồng còn nhắc nhở ngày qua.
Sưu tầm.
 vntst20181300_500
KHÓC DUYÊN
Lặng buồn ngắm cúc họa mi
Vọng về kỷ niệm ôm ghì nỗi đau
Gửi ai tim lạnh nát nhàu
Nhớ nơi chốn cũ ngày sau chẳng còn
Bởi yêu từ thủa đang son
Lời thề đứt đoạn vẫn còn khắc ghi
Hết duyên thôi thế cũng tùy
Lệ buồn nén đọng trên mi khóc thầm.
Sưu tầm.

HẠNH PHÚC ĐÁNH RƠI
Góc phố buồn hiu
Từng chiều chân bước
Cô đơn lối ngược ta về
Nặng lòng đầy những u mê cõi hồn
Tự tôn tự vực
Lệ trực trào tuôn
Ai đem cả hết nỗi buồn
Cho người con gái rắc nguồn nhớ nhung
Xiết cùng tay nắm
Nhặt gặm tình phai
Nơi xa vẫn cứ miệt mài
Chờ mong hạnh phúc đường dài về sau
Úa nhàu tim dạ
Dối trá lời yêu
Thì thôi nói chỉ một điều
Chia tay người nhé mĩ miều đánh rơi
Sưu tầm.

ANH ƠI ! EM NHỚ ANH!!
Đừng ví em là ngọn gió đông
mưa phùn úa lụi búp hoa hồng
Ưu tư quạnh quẽ càng thêm chống
Lạnh lắm anh à anh biết không
……………….
Lạnh lắm anh à anh biết không
Em mơ lại ước vững bên chồng
Như bao nụ cải vàng ươm nụ
Tựa liễu ven hồ cá dưới sông
………………
Tựa liễu ven hồ cá dưới sông
Em đan dịu thắm dệt duyên nồng
Cùng anh trải hết gầy thêm mộng
Quyện nắng mang về dịu ấm đông
……………………
Quyện nắng mang về dịu ấm đông
Anh ơi nỗi nhớ quyện nao lòng
Nơi xa chẳng biết anh còn niệm
Ấp ủ duyên tình thắm rạng không
…………………
Ấp ủ duyên tình thắp rạng không
Anh ơi tủi lắm thiếu hơi chồng
Đêm buồn gió vẫn đưa ngoài cửa
Lặng lẽo mây còn tận cõi không
………………….
Lặng lẽo mây còn tận cõi không
Mình em một nỗi vắng cô phòng
Mang đầy kí ức mong anh đấy
Mẹ đợi em chờ bọn nhỏ mong
Sưu tầm.
 vntst20181327_500
PHỐ VẮNG CHIỀU ĐÔNG
Xác lá giao mùa theo gió bay
Đường xưa nắng nhạt phủ chân ngày
Tôi về phố cũ chiều đông lạnh
Thầm hỏi riêng lòng ta nhớ ai..
Tím nhuộm hoàng hôn một góc trời
Hương thừa kỷ niệm mấy lần khơi
Ghế đá công viên lời ước hẹn
Mưa lạnh sầu nghiêng mộng rã rời.
Giẫm nát màn đêm để đợi chờ
Chân tình rên xiết giữa trang thơ
Vàng ánh đèn khuya hồn khắc khoải
Sương vỡ mây tan ánh nguyệt mờ.
Mưa gõ vào tim tiếng nguyện cầu
Ảo ảnh khuất chìm theo bể dâu
Rũ rượi vai gầy đêm tóc rối
Mưa hỡi tìm đâu thuở yêu đầu.
Sưu tầm.

PHỐ VẮNG ANH
Phố vắng anh rồi phố vắng anh
Chiều nay gió động đến bên mành
Công viên ghế đá lời hò hẹn
Để đến bây giờ cỏ thắm xanh
Phố cũ đông về đã mấy ngày
Nghe lành lạnh quá.. lá me bay
Vương trên mái tóc em khờ dại
Cũng bởi yêu người.. Tiếc nuối thay
Hoàng hôn nhuộm tím cả chân trời
Vàng vọt từng tia đến rối bời
Cửa ngõ nhà ai đang khóa chặt
Hình như sợ mất cái xuân thời
Em về phố vắng đơn côi quá
Leo lắt đèn khuya thấy rã rời
Ánh nguyệt bên ngoài len cửa sổ
Chợt dừng khắc khoải đến buông lơi
Cơn mưa bất chợt tới bên cầu
Thấm lạnh bờ vai ướt lệ sầu
Ảo ảnh hư vô toàn cát bụi
Bóng ai mờ nhạt khóc duyên đầu
Sưu tầm.
vntst20181345_500.
NHỚ !
Gọi mãi tên em giữa buổi đông !
Cho ai thổn thức mối tơ lòng .
Người ơi đắm đuối ôi thương nhớ.
Thắm đượm đôi ta đậm giấc nồng
Giá lạnh sương đêm bao ước vọng!
Bên nhau gửi gắm nụ hôn nồng .
Vòng tay âu yếm cùng hơi thở .
Gắn quyện hương say luyến ái mong !
Sưu tầm.

RỒI CŨNG BIỆT LY
Rồi tất cả cũng trở thành quá khứ
Thành nỗi niềm riêng giữ giữa tim đau
Chút tình si xin bỏ lại phía sau
Ta lẳng lặng cuối đầu chân đếm bước.
Con tim dại lại hằn sâu vết xước
Giọt sầu rơi đẫm ướt những vần thơ
Vườn yêu đương hoa rụng lá xác xơ
Cành trơ trọi đợi chờ xuân vô vọng.
Rồi tất cả cũng trở thành ảo mộng
Nghe tàn phai lắng đọng phút từ ly
Dở dang rồi thề hẹn nữa mà chi
Tình oan trái người đi buồn ở lại.
Ngàn đông giá phủ màu chiều hoang tái
Một lần thương vụn dại suốt trăm năm
Mỏi mòn trông về phương ấy xa xăm
Hoàng hôn cuối tím bầm bao nỗi nhớ.
Từ thu trước đã trót vương lầm lỡ
Để đông này tan vỡ một trời mơ. ..
Sưu tầm.

TÌNH BUỒN
Dù hương đời có trong lành
Nhưng vì duyên phận ta đành mất nhau
Ví như nước chảy qua mau
Lênh đênh một kiếp tim nhàu lệ tuôn
Vương chi người hỡi thêm buồn
Dây tơ màu bạc nỡ luồn tim ai?
Phải chi được ấm đêm dài
Thì nay đâu phải phôi phai cuộc tình?
Ngẩn ngơ sầu chỉ một mình
Nhớ người xưa bỗng biệt tin chưa hề
Ra đi từ đó không về
Phương này Ta nhớ Mình tê tái lòng
Người đi thấu nỗi nầy không?
Để người ở lại cô phòng xót thương!
Sưu tầm.

TÔI VỀ.. PHỐ VẮNG ĐƠN CÔI
Tôi về, phố cũ vắng đơn côi
Nỗi niềm đau xót xác lá rơi
Thăm thẳm mây trôi sầu lặng lẽ
Hoàng hôn tím nhuộm một góc trời
Ai về, ai đi thời gian trôi
Dư hương phảng phất đắng bờ môi
Người ơi lối cũ ngày xưa ấy
Buồn lắm tình duyên đã mất rồi
Đã mấy mùa trăng đợi chờ người
Bao đợt thu rồi lá vàng hong
Vò võ niềm riêng tim thổn thức
Và cõi lòng hoài mong nhớ mong
Đêm nay mưa rớt rớt mưa bay
Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài
Lặng nghe gió lạnh lùa song cửa
Mưa hỡi mưa buồn mưa nhớ ai..?
Sưu tầm.

YÊU NGƯỜI PHƯƠNG XA.
Yêu anh tha thiết nồng nàn.
Trong lòng hưng phấn nên càng đẹp xinh.
Mắt em toả sáng lung linh.
Bờ môi chín đỏ em xinh nụ cười.
Tay cầm mấy nhánh hoa tươi.
Ước ao mang tới tặng người vấn vương.
Phương xa cách vạn nẻo đường.
Em đi chẳng được nhưng thương rất nhiều.
Đong đầy tất cả thương yêu.
Gởi vào hoa cỏ tình yêu mặn mà.
Anh ơi ! Tình nghĩa thiết tha.
Mong rằng hãy giữ tình ta vẹn toàn.
Em thường lo sợ đa đoan.
Cầu cho đừng gặp trái ngang cuộc đời.
Mong anh giữ chặt tơ trời.
Đợi ngày tao ngộ duyên thời đắm say.
Bao nhiêu ước hẹn tỏ bày.
Yêu bao nỗi nhớ vạn ngày đợi trông.
Thầm mơ duyên thắm tình nồng.
Đôi mình chung sống thoả lòng..ngất ngây.
Sưu tầm.
 vntst20181374
KHĂN ẤM CHO ANH
Bình minh rạng rỡ nắng vàng tươi
Bằng lăng hé nở nụ môi cười
Rung rinh cành lá như Chào đón
Lòng em vui lắm thắm lên môi ...
Khăn này em dệt để cho anh
Phải đâu vì gió lạnh ngoài mành
Chỉ thắm tay mềm thêu nghĩa đượm
Ân tình mong thấu tận trời xanh...
Sợi thương em rút chắn mưa đông
Sợi nhớ em thêu ấm tim hồng
Trao hết cho anh làm kỷ vật
Tựa nghĩa phu thê nghĩa vợ chồng...
Đông về ta không thể gặp nhau
Sợi chỉ em thêu sẽ đẹp màu
Sưởi ấm đêm trường khi giá lạnh
ru tròn giấc mộng.mộng qua mau...
Dòng đời muôn nẻo mặc ai qua
Chỉ biết tình ta vẫn mặn mà
Khăn lạnh cho anh tình em gửi
Muôn đời vẫn thế mặc đông qua...
Sưu tầm.

LỆ TIỄN THU HAY TIỄN CUỘC TÌNH BUỒN
Thu hao gầy lành lạnh chút gió đông
Tay ôm chặt cõi lòng còn giá buốt
Ánh trăng non trầm mình trên dòng nước
Sao khóc chi sương ướt đẫm đôi bờ.
Ai có còn thao thức đợi vần thơ
Khi ảo ảnh mịt mờ như mây khói
Để con tim thẫn thờ lời sám hối
Những yêu thương lạc lối giữa canh sầu.
Thầm hỏi người ước nguyện đã về đâu
Tại lá thu thay màu tình phai sắc
Hay tại dây tơ hồng không đan chặt
Để bẽ bàng góp nhặt vạn niềm đau?
Còn lại gì khi tình đã bay cao
Dư hương nhạt thu nào người năm cũ
Chút kỷ niệm mong manh làm sao đủ
Để chở che ấp ủ những đêm trường.
Biệt ly rồi tan vỡ khoảng trời thương
Chiếc bóng lẻ cuối đường duyên ngang trái
Gánh sầu thương tiếng rao buồn vọng lại
Giữa chợ đời khắc khoải vết tình đau
Ta khóc mình và khóc cả cho thu...
Sưu tầm.

TÌNH HOA BẤT TỬ
Cũng có ngày người muốn bỏ ta đi
May mắn quá cành hoa còn sót lại
Mải yêu đương sám hối với trăng thề
Rồi có ngày hoa úa ... bỏ ta đi ...
Vớt vát cũng chỉ nỗi buồn ở lại
Cỏ bơ vơ lạc lối đón đông về
Cuối cùng buồn cũng lén bỏ ta đi
Hoe hoét nắng hoang hoa chiều cỏ dại
Tỏa hương như không hay biết điều gì
Xin một lần dâng hiến chút tình si
Hình như gió ngược tìm năm tháng đấy
Hát dông dài đời hoa bất tử ơi !
Cánh tím biếc mắt vàng trăm thu chết
Chỉ ước mơ một nỗi nhớ đời thường
Chùm lá xanh xin chớ là xuân - hạ
Để đông về một thuở vẫn còn hương
Sưu tầm.
 vntst20181369_500
ƯỚC MƠ HẠNH PHÚC.
Gặp anh bỗng thấy nôn nao.
Tâm hồn xao động nên trao nụ cười.
Anh mà khen đẹp... Trời ơi.
Em đây liếc mắt anh thời đắm say.
Yêu anh trao quả tim này.
Để em ôm chặt vòng tay với chàng.
Anh ơi đừng có phũ phàng.
Vui chơi bỏ mặc một nàng rất xinh.
Thương anh em ước đôi mình.
Bên nhau quyện chặt thắm tình dài lâu..
Dẫu cho cuộc sống mai sau.
Khó khăn vất vả gối đầu mỗi đêm.
Em đây chân yếu tay mềm.
Một thân cô quạnh nhiều đêm đọng sầu.
Có hôm thức suốt canh thâu.
Cầu mong sẽ gặp tâm đầu với ai.
Mẹ em thì cứ nói hoài.
Gặp ai ưng ý quàng tay dắt liền.
Em xinh em đẹp như tiên.
Nhìn anh em chịu cưới liền nhá anh.
Rồi cùng vun đắp duyên lành.
Qua năm em tặng cho anh món quà.
Cùng nhau nghe nó oa..oa..
Đôi mình bồng bế cả nhà sướng vui.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com