Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 300

THỂ DỤC ĐẠP XE CHƠI
Năm giờ thức dậy đạp xe chơi
Mải cuốc guồng chân khỏe khoắn đời
Hướng phía Ba Đình đi vẫn chọn
Qua vòng Trấn Quốc dạo hoài ngơi
Hồ Tây gió thoảng mờ sương đượm
Trúc Bạch hồn ru đẹp cảnh ngời
Rộn rã bao người đua hứng khởi
Bên đường thể dục sớm nào vơi.
Sưu tầm.

HẠNH PHÚC ƠI
Xe đạp yên bình sáng dạo chơi
Làm ta khỏe khoắn nhất trên đời
Chân giò rắn chắc người ca ngợi
Trí não thông tầm phút nghĩ ngơi
Ngoảnh lại trời xanh nồng ngọt với
Dòm qua cảnh đẹp thảo thơm ngời
Từng cây số một niềm vui tới
Hạnh phúc như này thật khó vơi
Sưu tầm.

LỆ ĐÁ
Sỏi đá ngày kia ứa lệ sầu
Đông tàn khát vọng hỏi về đâu
Chiều xưa gió cuốn xa lòng biển
Thuở ấy trời hong bạc mái đầu
Sóng nhởn nhơ trườn hôn bãi vắng
Mây chầm chậm lướt quyện bờ sâu
Lâu đài cát mộng đau chàng Dã
Dạ khúc tình nhân gãy nhịp cầu.
Sưu tầm.

BIỆT KHÚC
Chiều rơi lặng lẽ thấm cơn sầu
Quạnh quẽ mơ tình khuất nẻo đâu
Giận gió làm cho thuyền biệt biển
Hờn mây khiến sợi tóc xa đầu
Thời êm ấm mộng từng loang nở
Ái những dâng trào thuở mặn sâu
Đổ bóng đường quen ngùi kỷ niệm
Buồn trông bọt nước chảy qua cầu ...
Sưu tầm.

DỖI HỜN
Tình ơi úa rã khiến âu sầu
Ái cảm bây giờ tận đẩu đâu
Mấy nữa mà mơ vầng nguyệt cuối
Còn chi để đợi bến giang đầu
Lời thơ đắm ngọt nay chìm nghỉm
Khúc nhạc mê nồng đã lặn sâu
Cứ ngỡ ngàn năm hò hẹn mãi
Nào hay trở bước tủi mong cầu
Sưu tầm.

CHỚ BỎ NGHỀ
Đã chót mình ơi cố với nghề
Sau làm đại thụ lá xum xuê
Kĩ sư kính cẩn : bà vừa đến
Bác sĩ khom lưng : dạ cụ về
Dạy dỗ nghìn thằng trên phố huyện
Làm thầy vạn đứa dưới vùng quê
Thân nghèo đức độ luôn gìn giữ
Có kiếp sau ta cũng chẳng nề
Sưu tầm.

CỘI NGÂU GIÀ
Bảy chục niên rồi hỡi gốc ngâu
Mình voi cổ tý sậm da mầu
Thay người ấp ủ từ bao độ
Đổi chỗ nuông chiều tận bấy lâu
Uốn võng thân hình như hổ phục
Vờn khum thể dạng giống long chầu
Ông rằng : cảnh thấy mê Như ngọc
Lão bảo : cây nhìn quý Tựa châu...
Sưu tầm.

TRĂNG NGÀN
Lấp lánh vầng trăng tỏa ánh ngàn
Đem hồn quyến rũ xuống trần gian
Mặt hồ chợt vẽ làn sương mỏng
Vàm cỏ vừa rung ngọn gió dàn
Kỷ niệm nghe còn quanh quẩn kết
Canh lòng đã thấy hững hờ đan
Từ lâu nhớ bạn tình ngao ngán
Trỗi khúc lâm li dạo phím đàn...
Sưu tầm.

VỌNG ĐÀN TRĂNG
Mờ xa nguyệt chếch phía non ngàn
Ảo diệu mơ hồ phủ mấy gian
Khúc dạt dào vang dòng phú trải
Tầng thăm thẳm gọi nẻo thơ dàn
Hình như vẳng tiếng mùa thơm dậy
Có phải chêm lời cõi ước đan
Tích tịch tình tang trầm bổng lướt
Lòng ai mà mượt suốt cung đàn.
Sưu tầm.

MẸ MÃI LÀ CÔ GIÁO
Đôi mươi nghiệp giáo đã duyên tròn
Mẹ vững tay chèo dạ sắt son
Dẫn bước em thơ tìm lý tưởng
Cùng trang giấy trắng gửi tâm hồn
Hành trang kiến thức , tình nhân nghĩa
Giáo án công trình , ý nước non
Mỗi chuyến đò qua đầy hứa hẹn
Tương lai thế hệ vẫn đương còn.
Sưu tầm.

QUỲNH HƯƠNG
Màn đêm nhẹ thoảng chút hương quỳnh
Nhụy trắng trong mềm tiết hạnh minh
Bởi ngại ong đùa nhơ cánh mỏng
Do hờn bướm đậu vẩn lòng trinh
Vào đêm nhẹ hé hồn vây cảnh
Tới sáng vừa mơ ý hợp tình
Những muốn men đời không vướng tục
Khoe màu tịnh khiết tỏa hồng vinh…
Sưu tầm.

GIÁO GIÀ
Tuổi đã già, hơi cùng sức kiệt
Tâm thì trẻ, trí mẫn lòng minh
Ngày đông gió lạnh đề luôn giải
Buổi Hạ trời hanh áng vẫn trình
Ghế cũ bàn xưa dù chửa đẹp
Nhà tranh vách rạ dẫu còn xinh
Vì con khốn khổ Ông làm nghĩa
Bởi cháu lầm than Lão tận tình
Sưu tầm.

DUYÊN
Chắc là ta đã hết duyên
Nên toàn mang lại ưu phiền cho nhau
Trái tim ai cũng úa nhàu
Mỗi khi gặp gỡ chỉ đau đớn lòng.
Cuộc tình chẳng đẹp như mong
Đêm đêm nuốt lệ cõi lòng xót xa
Nhân sinh giữa chốn ta bà
Nợ duyên duyên nợ sao mà khổ đau.
Sưu tầm.

Bến cũ..
Tìm về, bến cũ ngày xưa
Con đò, vắng khách, người đưa tiễn người
Ai về, tắt lịm nụ cười
Bởi yêu ai hết nữa đời, giờ xa
Ai ơi, ngày của hai ta
Đến nay bao tuổi rồi mà đã xa
Chia sa, người có xót xa
Có thương, tiếc, nuối tình ta không người
Đang tâm, vui bước bên đời
Gieo bao buồn tủi ,cho người, tình chung
Tưởng rồi, duyên mãi màu hồng
Ngờ đâu,người vội, theo người , bỏ tôi
Ai ôm, nuốt hận theo đời
Cố buông nhưng vẫn nhớ người,,, bến xưa
Tình đó ,đâu dễ, sớm trưa
Để quên đi những cơn mưa của lòng
Xa rồi, ai bến đục trong
Có đau, có xót cõi lòng không đây
Người ra đi tận chân mây
Để người ở lại lạc bầy,, vì duyên
Đò ơi, bến cũ ,thuyền quyên
Khiến cho nhau nỗi truân chuyên,, nữa đời
Bờ xa, khuất nẻo phương trời
Cho người tôi mãi vui đời.... tái yêu
Để buồn theo tận Rừng Chiều
Thương yêu, vụng trộm nên yêu quá người
Thôi xin gửi nữa nụ cười
Đò xưa, bến cũ trả người nhé yêu
Bến xưa, đò cũ còn đây
Người còn, say mãi, ngất ngây, chưa về
Ai buồn, nhuộm tím lời thề
Khiến cho lối cũ.... ê chề xót xa...
Một lần, mong gặp lại ta
Cho ta trả hết... yêu xa nhé người
Rồi hai, thanh thản,, vui cười
An nhiên... sống mãi... cuộc đời.. bình yên   !!!!!!
Sưu tầm.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Đời là bể khổ cảnh đau thương
Say đắm làm chi giấc mộng thường
Danh lợi thế quyền như bọt nước
Tiền tài vật chất tợ sa sương
Trăm năm không đạo gây thêm tội
Một kiếp biết tu khỏi lạc lầm
Khuyên hởi khách trần mau tỉnh ngộ
Nương thuyền bát nhả đáo tây phương
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

DUYÊN NGHIỆP
Thuận duyên tạo nghiệp thiện lành 
Nghịch duyên tác nghiệp khởi sanh tâm phàm 
Cuộc đời như khói chiều lam 
Mưa bay gió tạt khổ cam kiếp người 
Hoa bi vườn hạnh thắm tươi
Kết thành quả vị hương ngời chân như 
Nước dương gội sạch ưu tư 
Đoạn trừ phiền nảo huệ từ trí thanh
 Mặc ai xuôi ngược công danh 
Ta tìm an lạc ngày xanh mãi còn 
Muốn tu phước báu vuông tròn 
Đắp xây cội phúc sắc son một lòng ....
Sưu tầm.
 vntst20184245_500
HỌC TRÒ LÀM THƠ (TOÀN CÔNG THỨC VẬT LÝ)
TẶNG THẦY
"Thơ này em viết tặng thầy Phi
Mở đầu tự hỏi phải ghi gì?
Chẳng giống như khi thầy dạy lý
Ngòi bút biết ngừng nghỉ là chi?
Điện năng truyền tải trên đường đi
Càng lâu càng dài càng giảm suy
Sao lời thầy giảng không hao phí
Bao thế hệ rồi vẫn phát huy?
Xe xanh (sáu nút), áo sơ mi
Cặp đen giản dị vội bước đi
Dẫu đơn sắc vẫn gây chú ý
Như vạch phát xạ đèn natri.
Dao động điện từ muốn duy trì,
Phải có tranzito hợp ý
Cũng giống như tình yêu vật lý,
Chẳng tắt dần vì có thầy Phi.
Mỗi khi thầy giảng rất ly kỳ
Giọng điệu biến thiên cùng cử chỉ
Như những đường hình sin đồ thị
Thí sinh nào mà chẳng mê ly?
Tuy bao anh chị tốt nghiệp rồi,
Ngày lễ vẫn "quy về một mối"
L, C, omega thay đổi
R vẫn là R mãi thế thôi!
Sóng điện từ rất giống thầy tôi
Truyền qua chân không lẫn điện môi
Sóng ngang cao tần ai cản lối?
Giao thoa, nhiễu xạ rất cừ khôi!
Ôi, "Tết nhà giáo" đến thầy ơi!
Em chúc thầy vẫn mãi yêu đời
Vui khỏe, tinh thần luôn phơi phới
Tỏa sáng như quang phổ Mặt trời.
Từng lời thầy giảng như còn đó:
Tím chàm lam lục vàng cam đỏ
Đỏ không lú, cả lũ không ló
Thầy không có, ai lái chuyến đò?
Người học trò nhiều lời muốn tỏ
Nhưng chỉ đành bỏ ngỏ tại đây
Dẫu cho R có đổi thay,
Mạch không cộng hưởng, thương thầy như xưa".
Sưu tầm.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Niệm mơ niệm mộng hồn du tận
Niệm hoa rực rỡ ánh trời đông
Niệm cao chất ngất tàng xanh biếc
Niệm suối chảy khoe nước trắng trong
Niệm lặng lẽ nghe truyền đạo cả
Niệm im lìm ngồi tịnh luyện công
Niệm như phủi sạch mùi trần tục
Niệm tỉnh giấc trần dạ não nùng..
Niệm thấy cảnh kia tựa cảnh bồng
Niệm là cực lạc cách miền đông
Niệm sen vàng sắc hào quang chói
Niệm ao báu màu tịnh thủy trong
Niệm Niệm Di Đà tuyên diệu pháp
Niệm quên thế sự say mùi đạo
Niệm bừng mắt mới ủa giấc nồng
Niệm chúng an hòa diển huyền âm..
Sưu tầm.

NGỔN NGANG
Ngổn ngang tâm sự vơi đầy
Lòng sao đắng nghẹn khiến xây xẩm hồn
Sợi lòng cột níu sấu tuôn
Ngàn năm tưởng ngọt lại chồng chất đau.
Thức thao lòng cứ úa nhàu
Đã không duyên phận chớ càu nhau chi
Em về hong lại xuân thì
Ta về gom lại những bi thảm nào.
Tình buồn, kỷ niệm nghiêng chao
Biết bao giờ mới quên ngào ngạt xưa
Bây giờ nói mấy cũng thừa
Ái ân bạc phếch lại mưa móc tàn.
Trái sầu rơi rụng hoài chan
Thương nhau thế nớ lại man trá lòng…
Sưu tầm.
 vntst20184231_500
TƠ CẰN
Hồn nghiêng gió thổi dạ đầy
Sầu hư nẻo thực thẳm xây đáy hồn
Sương hờn níu sợi giọt tuôn
Chiều phai dư ảnh dạ chồng nỗi đau
Đông tràn tuyết phủ dạ nhàu
Lá rơi hoang hoải nhạt màu ..hằn chi
Rêu phong nát cánh xuân thì
Đá cằn sỏi cặn sầu bi ..cảnh nào
Chuông rền gõ nhịp chênh chao
Xa đưa văng vẳng hương ngào chuyện xưa
Kể ra buổi ấy đã thừa
Người đây ..ta đấy chiều mưa ...cũ tàn
Cũng đành bèo nước hợp tan
Ái ân một thuở sầu man ...chột lòng.
Sưu tầm.

KÍNH YÊU CÔ THẦY
Tùng tùng.. Rộn nhịp ngân vang
Trống xưa buông tiếng lỡ làng tháng năm.
Dư âm men gió trách thầm
Mấy khi lãng khách ghé thăm ông đò..!
Bụi bay cho mắt nhạt nhòa,
Đò xưa bến cũ.. Khách đò khác đưa.
Dáng quen kia.. dám gọi bừa
Ngả vành lệch kính ngùi thưa Cô Thầy..!
Phấn màu phủ sợi tóc mai,
Chân chim khóe mắt đuôi mày hằn sâu.
Ánh nhìn quan ái thuở nào
Lời khuyên câu bảo nghẹn ngào trò xưa..!
Trống chưa vang hẳn âm thừa,
Thầy Cô vội bước đón đưa đò chiều.
Sang sông bắt nhịp cầu kiều
Chúng ta hay chữ.. Kính yêu Cô Thầy..!
Sưu tầm.

NIỀM TIN CỦA THẦY  (ngũ độ thanh, bát vĩ đồng âm, thuận nghịch vận
Lục thanh vi thủ , ngũ thanh vi vận)
Hào quang sẽ rạng ở trên đời
Đỏ rực luôn hồng sáng mãi khơi
Đã đượm màu xanh tình thỏa mới
Còn tươi chất ngọt nghĩa êm ngời
Nhân tài kết tỏa không hề vợi
Khí dũng giao hòa chẳng tự cơi
Hạnh phúc bình yên rồi vững khởi
Niềm tin khẳng khái giữa khuông trời
…………………..
Niềm tin khẳng khái giữa khuông trời
Vẫn đó trông người mộng thoảng cơi
Đượm chất trân tình êm thỏa mới
Tươi cành thắm nghĩa đẹp thơm ngời
Hồng soi mãi sáng ngần thanh ngợi
Đỏ rọi luôn bừng thoáng diễm khơi
Kết dựng cho trò thêm vững khởi
Hào quang sẽ rạng ở trên đời....
Sưu tầm.
 camhoa060_500
BÓNG THẦY  ( Bát vỹ đồng âm  Lục thanh thủ - Ngũ thanh vận)
Rọi nét hào quang giữa biển đời
Ân hồng rực lửa sáng ngàn khơi
Tình yêu vẫn đượm rồi xanh mới
Lí tưởng càng nung sẽ rạng ngời
Giũa đúc nhân tài tâm chẳng vợi
Trau rèn dũng khí mộng hoài cơi
Lòng say hạnh phúc niềm tin gởi
Bởi những đàn chim rợp mát trời.
Sưu tầm.

HƯU HẮT  (độc vận)
Hoang tàn giữa cảnh lặng đìu hiu
Kỷ niệm dâng sầu quãng hắt hiu
Thuở ấy thương hoài em nũng nịu
Bây giờ tiếc mãi dạ buồn hiu
Còn đâu buổi nọ người dan díu
Vẫn thấy duyên này phận hẩm hiu
Lẻ bước khung trời ai đã chịu
Ân tình nẻo quạnh gió hiu hiu
………………….
Ân tình nẻo quạnh gió hiu hiu
Bạc kiếp thôi đành nghĩ hẩm hiu
Ái rã rời sương đời ảo dịu
Yêu nhầu nhĩ mộng số buồn hiu
Bơ phờ đọng mãi đường xa xíu
Ảo não vương hoài ngõ hắt hiu
Quá vãng trông mờ chân mệt xỉu
Hoang tàn giữa cảnh lặng đìu hiu
Sưu tầm.

HẮT HIU  [Độc vận kép]
Nẻo cuối ân tình đẫm quạnh hiu
Khung trời lẻ bước thật đìu hiu
Còn đâu thuở ấy lòng êm dịu
Chỉ có bây giờ dạ hẩm hiu
Tiếc mãi người xưa cười nũng nịu
Đau hoài buổi nọ nhuốm buồn hiu
Mà nghe kỷ niệm dâng sầu níu
Giữa cảnh hoang tàn lặng hắt hiu
Giữa cảnh hoang tàn lặng hắt hiu
Trông mờ quá vãng chạnh buồn hiu
Ngày nao xúc cảm hoài vương víu
Hiện tại bơ phờ lắm hẩm hiu
Vẫn mộng triền yêu về tí xíu
Sao mà ngõ ái mịt đìu hiu
Trời ghen bạc kiếp thôi đành chịu
Nẻo cuối ân tình đẫm quạnh hiu
Sưu tầm.
 vntst20183516_500
VẮNG
Cảnh vắng tê lòng nẻo quạnh hiu
Xa người dạ thẫm quặn đìu hiu
Sương thì ủ giọt rơi tàn trĩu
Gió cũng ê dòng rụng hẩm hiu
Ngõ mộng mờ lu màu quạnh ỉu
Thềm mơ rũ nhạt sắc buồn hiu
Thầm trong kỷ niệm êm đềm níu
Lắng những ngơ sầu chợt hắt hiu
……………………………….
Lắng những ngơ sầu chợt hắt hiu
Thương về lối cũ mắt buồn hiu
Chờ câu ái mộng thêm vương víu
Đợi khúc trăng thề đỡ hẩm hiu
Ngọt hỡi mong thì thôi nặng trĩu
Êm này ước sẽ hết đìu hiu
Vườn thơ vắng kẻ cằn trơ ngỉu
Cảnh vắng tê lòng nẻo quạnh hiu.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com