Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 289

HỮU LẬU
Thế Nào là Hữu Lậu.
Hữu Lậu Tướng ra sao.
Người Tu Tướng Hữu Lậu.
Chẳng thể thành Giải Thoát.
Hữu Lậu là Hữu Tướng.
Nơi trong cõi Thế Gian.
Cùng tất cả Tầng Trời.
Còn Chấp Tướng làm Ngã.
Hữu lậu tức còn Lậu.
Lậu này chưa tiêu trừ.
Nên vẫn còn Trả Nghiệp.
Vì Chấp Tướng làm Nhân.
Hữu Lậu là Người Chấp.
Chấp có rồi Chấp Không.
Chấp Sinh rồi Chấp Diệt.
Chấp đến rồi Chấp Đi.
Hữu Lậu thuộc Phân Biệt.
Phân Đúng và Phân Sai.
Phân Hay và Phân Dở.
Phân Xấu và Phân Tốt.
Hữu Lậu là những người.
Còn đang chấp để Tu.
Tu Phước để sau Hưởng.
Tu Tuệ để sau Chấp.
Hữu Lậu là những người.
Còn dính Tham Sân Si.
Cùng Ngã Mạn Nghi Ngờ.
Cùng Ác Tâm Tà Kiến.
Hữu Lậu là những người.
Chưa rõ được Pháp Vô.
Nơi Pháp thường Vô Ngã.
Nơi Tướng chẳng Ngã Nhân.
Hữu Lậu là những người.
Còn Say đắm nơi đời.
Còn Ham Muốn chưa Ngưng.
Còn Tâm Phân Kiến Chấp.
Hữu Lậu là những người.
Chưa Biết Pháp Vô Vi.
Chưa Thông Pháp Vô Tướng.
Chưa Ngộ Pháp Vô Trụ.
Ai Muốn hiểu Hữu Lậu.
Hãy thực hành Từ Bi.
Hãy thực hành Bình Đẳng.
Hãy thực hành Cung Kính.
Ai Muốn hiểu Hữu Lậu.
Hãy thực hành Chân Thành.
Hãy thực hành Vị Tha.
Hãy thực hành Bắc Ái.
Ai Muốn Ngộ Hữu Lậu.
Hãy học Ngã Vô Nhân.
Hãy học Pháp Vô Ngã.
Hãy học Pháp Vô Pháp.
Hữu Lậu là Sinh Diệt.
Nên từng bước loại trừ.
Để Hiển Tâm Vô Lậu.
Mà bước về Giải Thoát..
Nam Mô A Di Đà Phật
Sưu tầm.

NGƯỜI MẸ ĐƠN THÂN
Em! Người đàn bà vừa là mẹ … là cha.
Giữ riêng mình một nỗi niềm sâu kín,
Nén tiếng thở dài … tuổi xuân đang chín
Giấu đợi chờ … chân ai ấy bước qua!
Tự áp tay mình … lên đấy … thịt da,
Nghe tiếng gió … tưởng có người gõ cửa,
Tự nói với … đâu thể là một nửa,
Con nhỏ sao đành … ai đó hiểu không!?
Kim đồng hồ … tích tắc đếm viển vông,
Lặng lẽ ngắm con môi hồng chúm chím,
Ve vuốt đường cong … mơ màu hoa tím,
Sắc đỏ môi mình … ai nhỉ … áp môi hôn?
Đôi mắt lim dim … nửa dại nửa khôn,
Trang điểm thật xinh … đi nằm se sẽ,
Giọt lệ lăn dài … gạt đi lặng lẽ,
Con nhỏ cựa mình … ờ nhỉ đắp chung chăn!
Ánh mắt si mê … cảm thấy băn khoăn,
Làm sao biết anh là người trung thực,
Làm sao biết ai thương mình nhất mực,
Sợ tiếng con mình … anh ấy … lại … chúng ta!
Ôm con vào lòng … đêm vắng xót xa,
Con bé bỏng ơi … Thiên thần của mẹ,
Sống trên đời … chớ vội tin con nhé,
Sông biển dễ dò … người khác lắm con ơi!
Hạnh phúc mỉm cười … nước mắt lại rơi,
Đừng nói con ơi … con tim có lí,
Bởi khi ấy mình không còn lý trí,
Muốn thắng chính mình … khó nhất thắng con tim!
Chợt thấy bốn bề … tất cả bỗng lặng im…!
Sưu tầm.

LÂM BỆNH TƯƠNG TƯ
Ai dè Nguyệt lão rải tằm tơ
Khiến cả vành tim bỗng khạo khờ
Tối lại mơ màng trong đoạn phú
Khuya về rộn rã giữa dòng thơ
Nhiều khi đứng ngóng nơi đầu bãi
Lắm buổi cuồng quay ở cuối bờ
Cái họa si tình ôi khiếp đảm
Ban ngày thức đủ vẫn nằm mơ
Sưu tầm.
 vntst20183902_500
VÔ TÌNH GIẤC MỘNG AI TRAO
Văng vẳng như dường tiếng trúc tơ
Ngả nghiêng hồn phách khiến tâm khờ
Xem chừng hợp cảnh mà sinh ý
Thấy vẻ say tình mới trỗi thơ
Thánh thót cung đàn chùng một nỗi
Du dương tiếng sáo nặng đôi bờ
Làm ta lạc bước vào đêm hội
Ai trót vô tình gửi bến mơ.
Sưu tầm.

CHÔN VÙI KỶ NIỆM
Kỷ niệm ngày xưa chớ lục tìm
Thôi đừng tự vấn khổ con tim
Thời gian phủ bụi niềm nhung nhớ
Tuổi hạc trùm rêu cõi ước ghìm
Hiện tại mơ cầu thôi tắt lịm
Tương lai khát vọng chớ im lìm
Đời như mẫu số đang mầu tím
Lỡ mất cơ thời mỏi cánh chim .
Sưu tầm.

RU NỐT TÌNH ĐAU...
Ta viết thơ ru người
Nên nửa đời mất ngủ,
Sao mà buồn đến thế
Em ơi và tình ơi...!
Những lúc lệ em rơi
Lòng ta đau quặn thắt ,
Hai số phần khác biệt
Em ơi...và thơ ơi...!
Năm tháng cứ dần trôi
Đắng cay tình nghiệt ngã
Trời xui chi gặp gỡ
Chỉ để sầu chia đôi...?
Ta lạc lõng chơi vơi
Em thương rồi em khóc,
Những nụ hôn vụng trộm
Yêu chi chỉ nửa vời...?
Nắng vàng mỗi buổi mai
Thấy lòng se se lạnh,
Ly cà phê đắng ngắt
Nhấc lên rồi lại thôi...
Những đêm dài đơn côi
Ôm ảnh hình dĩ vãng,
Nghe đứt từng khúc ruột
Thơ ơi và...Em ơi ...!!
Sưu tầm.
 vntst20183980_500
EM ĐI LỄ CHÙA ( vui vẻ )
Hôm nay em đi lễ chùa
Nhưng em không muốn bỏ bùa cho sư
Nhìn em có bạn kêu hư
Cái váy hơi ngắn cụ từ mắng em
Nhìn sư nhiều lộc nên thèm
Mong sư chiếu cố cho em thị Mầu
Không cần một buổi rước dâu
Mong sư hoàn tục, em giầu cùng vui...
Sưu tầm.

CÓ BAO MỐI TÌNH THƠ...?
Cô gái nhỏ bóng loang chiều bẽn lẽn
Bước ngập ngừng thi sỹ hẹn rồi thương
Đứng chờ nhau khi nắng đổ bên đường
Lòng trông đợi vần thơ vương thổn thức
Bao nỗi nhớ theo hồn trên nét mực
Chút giận hờn đủ thức trọn canh thâu
Cung bậc yêu đem khắc hoạ muôn màu
Vui một chuỗi và niềm đau cả tá
Nhiều lúc ngẫm ... ừ thấy sao cũng lạ
Thi sỹ kia ... ừ... cũng khá đa tình
Nàng thơ nào cũng tả vạn nét xinh
Bao cây bút lại thu mình hoài niệm
Bao nhịp nỡ chữ u buồn xâm chiếm
Bao bờ mi thấm thoát hiện giọt sầu
Bao nhiêu người chỉ mãi thấy mùa ngâu
Bao thu chết tiếng yêu đầu bỗng nhạt...???
Sưu tầm.

THĂM THẲM
ĐÔNG về trải đắm những màu lơ
QUYỆN lẫn màn sương khói phủ mờ
GIÓ tỏa hương ngời ươm cảnh nhớ
MÂY đan sắc biếc dệt khung chờ
LỒNG mơ để thắm hồng trăng thuở
XÂY mộng cho nồng đượm khúc thơ
ƯỚC dịu trong lành êm ấm thở
HẸN cung tình mãi đẹp duyên tơ
LỐI cũ nao lòng những điệu tơ
THU tràn ước vọng kết thành thơ
XƯA hồn thắm ngọt hoan niềm nhớ
SAY dạ nồng êm diễm ý chờ
MỘNG trải ngời xanh hoài chẳng lợ
ĐẮM xây ngát đượm mãi không mờ
TRÊN chiều sóng bạt hồn mây chở
NGÀN dặm gió trường tỏa huyễn lơ.
Sưu tầm.

GIỌT NƯỚC MẮT RAY RỨT TRONG TÔI
Nước mắt của em
Ủ thêm ray rứt
Giọt dài giọt ngắn uất ức
Nuốt mà nghẹn lại bức xúc tâm hờn
Còn hơn thế nữa
Chất chứa sầu bi
Lệ khô đã cạn còn ghì
Theo dòng năm tháng còn gì mà đau
Xuyến xao dạ gởi
Cũng bởi tới lui
Cho nên tim nhói bùi ngùi
Vô tình đẩy nhẹ tuột lùi trái tim
Một phút lặng chìm
Buồng tim tăng nhịp
Để rồi yêu nữa da diết
Nợ còn kiếp trước tha thiết ngàn lần
Sưu tầm.

PHẬN THỪA
Cũng bởi nghèo nên phận mới rầu
Không tiền chẳng bạc mỗi quần nâu
Thò ra nợ cũ trăm người hỏi
Nhớ lại tình xưa một chuỗi sầu
Bữa cố lên rừng rơi vực thẳm
Hôm liều xuống biển ngập triền sâu
Tàn xuân mãn hạ càng thêm tủi
Nghĩ dại nhiều khi muốn nhảy cầu .
Sưu tầm.

KIẾP NGHÈO
Bần cư giữa chợ tủi duyên rầu
Bữa tạm thân choàng mảnh áo nâu
Kiếp phủ trầm luân đành phận dỗi
Đời thêm mặc cảm khiến tâm sầu
Xoè tay níu giữ tình bong nhạt
Ngoảnh mặt trông vời nghĩa đắm sâu
Cuộc sống lu mờ rong ruổi mãi
Thường xuyên ngủ tựa dưới chân cầu.
Sưu tầm.

THỔN THƯC . . . ! 
Rưng rưng khóe mắt lệ thương đau
Khắc khoải tim em giọt đắng sầu
Trằn trọc từng đêm người có thấu
Bâng khuâng nhớ đến mối tình đầu...!
Anh mê hạnh phúc bên người mới
Giũ bỏ sau lưng một nỗi sầu
Nhức nhối tâm cang lòng nát ngấu
Phòng côi thổn thức lạnh mưa ngâu...!
Sưu tầm.

QUÊ HƯƠNG
Ơi thăm thắm màu mây biển biếc
Đẹp bầu trời diễm tuyệt mến yêu
Gió cứ thổi hiu hiu mài miệt
Mát cả lòng nhẹ biết bao nhiêu
Về quê Mẹ một chiều thư thả
Nơi yên bình xanh lá quanh năm
Con đường nhỏ về thăm vui quá
Ngọt ân nồng từng đã tình thâm
Quê hương đó mưa dầm nắng dãi
Đất hiền hòa người lại chất chơn
Dẫu xuôi ngược quật quờn tê tái
Vẫn Quê là mãi mãi không hơn.
Sưu tầm.

TIỄN THU
Nhè nhẹ bên thềm chiếc lá bay
Sương giăng kín lối tiễn thu gầy.
Sườn non lặng lẽ vầng trăng bạc
Bến nước âm thầm ngọn gió may.
Chén rượu giao bôi thương kẻ ngóng
Câu thơ xướng họa xót ai bày .
Người đi biền biệt phương trời ấy
Nỗi nhớ lưng chiều anh có hay
Sưu tầm.

BUỒN TÀN THU
Thu ơi sao quá vội vàng
Heo may nhường lối nhẹ nhàng cho đông.
Đời người như một dòng sông
Trăm năm một cuộc sắc không vô thường.
Âm thầm như sợi tơ vương
Tháng năm lạnh lẽo con đường không nhau.
Mấy lần bãi bể nương dâu
Vầng trăng vẫn sáng trên đầu đợi ai.
Tháng năm tiếp tháng năm dài
Nửa đời đeo đuổi chỉ vài câu thơ.
Nửa đời dang dở cơn mơ
Cố nhân nào biết bây giờ nơi đâu.
Tuyết sương nhuộm trắng nửa đầu
Mấy ai còn nhớ những câu đoạn trường.
Thu tàn cúc nhạt mùi hương
Đầu non cuối biển mù sương dột lòng.
Hoa đào còn giỡn gió đông
Cảnh xưa Thôi Hộ một dòng lệ rơi.
Ngày xưa ơi ! Bạn ta ơi.
Đông sang lại nhớ một thời bên nhau.
Nửa đời đã tỏ vàng thau
Thơ làm nay biết gửi đâu nỗi mình…
Lẽ nào cứ mãi lặng thinh
Hỏi đâu là cõi yên bình cho thơ ?
Đã đi qua mấy bến bờ
Con tim dường vẫn thẫn thờ nhớ ai.
Giật mình tỉnh giấc mơ dài
Đường thu xao xác một vài lá phong.
Sưu tầm.

VẪN MƠ
Thuần phong mỹ tục hỏi sao mờ?
Thước ngọc khuôn vàng chẳng thể ngơ
Lựa đá tạo hình phô sắc ngọc
Gom lời gọt chữ hiện hồn thơ
Thi đàn Văn quán ngàn năm giữ
Thánh Khổng thầy Chu vạn thế thờ
Trăm quyển muôn dòng bao kẻ viết
Lưu đời một áng vẫn là mơ
Sưu tầm.

PHỐ CHƯA HẾT BUỒN
Hà Nội đón rét đầu Đông
Đêm khuya gió lạnh trăng lồng trong mây
Hàng cây nghiêng ngả như say
Cột đèn chết đứng từ ngày xa em
Lâu rồi sao chẳng thể quên
Con tim đập mãi trong niềm xót xa
Đầu Đông gió lạnh đầy nhà
Anh ngồi vẽ phố nhạt nhòa trong mưa
Phố không kẻ đón người đưa
Xa em lâu thế phố chưa hết buồn
Sưu tầm.

MÂY HỒNG
Giữ mặn mòi - riêng biển
Cho em bay - mây hồng
Ôm bóng em lặng lẽ
Mây thấu tình biển không?
Biển biết mình nhỏ bé
Dù chứa ngàn vạn sông
Mà riêng em không thể
Vì em - mây phiêu bồng
Rồi một ngày rong ruổi
Sắc đen thay áo hồng
Mây em thành mưa bụi
Lặng lẽ về cùng sông
Đừng ngại ngùng mây nhé
Biển anh luôn rộng lòng
Mặn mòi anh vẫn giữ
Dẫu đời nhiều bão giông
Sưu tầm.

CUỐI THU NGẪU CẢM
Trăng thanh ngẫu hứng lại gieo vần
Thương lá thu tàn rụng kín sân.
Bến nước ngư ông lời sáo vọng
Thư phòng thiếu phụ giọng ca ngân.
Ngồi xem đông tới chừng nhiêu bận
Đứng ngóng xuân qua đã mấy lần.
Vạn ánh sao trời le lói sáng
Bao giờ hết giả để rồi chân…
Sưu tầm.

XÓM KHÔNG CHỒNG
Em ra thăm xóm không chồng
Trời mưa trơn trượt gió đông lại về
Gặp nhau như tỉnh cơn mê
Chị em mình vẫn không hề quên nhau
Những khuôn mặt đã nát nhầu
Thời gian biến đổi chị mau về già
Nhớ ngày lửa đan xông pha
Thanh niên cứu nước chị ra chiến trường
Hòa bình về với đời thường
CHa mẹ mất hết ruộng nương chẳng còn
Mặc dù tuổi vẫn còn son
Mà sao các chị chẳng con chẳng chồng
Tụ nhau về ở bến sông
Tạo thành một xóm không chồng giúp nhau
Già rồi mới thấm nỗi đau
Không người thân thích trước sau một mình
May mà còn một chút tình
Chị em quấn quýt bóng hình bên nhau
Nhìn các chị em thấy đau
Đời người gió thảm mưa sầu là đây
Nói sao cho hết đắng cay
Biết bao nhiêu chị đọa đầy tấm thân
Một đời vì nước vì dân
Về già dựa xóm không chồng làm vui
Sưu tầm.

NHỚ SẮC TI GÔN
Chuyện người vứt bỏ mối tình thơ
Ngắm sắc ti gôn dạ sững sờ.
Xót bậu ra đi se sắt mộng
Thương chàng ở lại nghẹn ngào mơ.
Một ngày để lỡ phai thề ước
Trọn kiếp làm cho dở cuộc cờ.
Lữ khách về qua vùng kỷ niệm
Trông mầu hoa đỏ khó lòng ngơ.
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ
Đông về lối nhỏ mịt mờ sương
Chút nắng tàn thu nhuộm tím đường.
Nhói dạ thương người nơi đất khách
Se lòng nhớ bạn chốn quê hương.
Quay lưng vẫn nuối miền sơn cước
Ngoảnh mặt còn đau cuộc hý trường.
Non nước lẽ nào như thế mãi
Bao giờ xuân lại đáo muôn phương.
Sưu tầm.

MƯA
Tại mưa trôi mất nắng Hồng
Tại em chẳng đến để sông dỗi hờn
Câu thơ E ngại đường trơn
Bút nghiên đậy lại sợ cơn mưa rào
Cuối trời đợi một ánh sao
Ếch kêu gọi bạn bờ ao vọng buồn
Mưa rơi ướt cánh chuồn chuồn
Lấy gì để chở nỗi buồn vu vơ?
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com