Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 267

Gió chướng
Gió chướng về trời se se lành lạnh
Tiễn thu tàn vào giấc ngủ nhân gian
Tàn thu chưa sao đông đến vội vàng
Dang rộng lớn vòng tay anh ôm chặt .
Phố anh hôm nay sao vắng ngắt
Một bóng hình thấp thoáng ở nơi xa
Em thướt tha dứơi ánh nắng chan hòa
Mỗi chiều tà khi hoàng hôn anh nhớ. 
anh thầm ước có một ngày nhàn hạ
Cùng em về  phố Núi tặng bài thơ
đêm nay buồn và cảm thấy bơ vơ
Tình đơn lẻ là tình buồn ..không nhỉ ?.
Tâm trạng buồn anh đây làm thi sĩ
Bài thơ tình anh chỉ viết cho em..
Ngắm mây trôi liên tưởng bức tranh rèm
Khắc bốn chữ lạc trôi ĐÀO HOA ĐẢO .
Sưu tầm.

Thơ với thơ
Đếm xem con chữ bao ngàn nhỉ ?
Mà thấy trời ơi ! Thơ với thơ
Đường luật ,thất ngôn rồi tứ cú
Lục bát ,ngũ ngôn đọc muốn khờ !
Có một vầng trăng ngàn kẻ bán
Cái buồn không thấy vạn người mua
Rên xiết thay nhau từng cái nhớ
Cứ láo ...Ngàn năm vẫn đợi chờ !
Ôi thôi ! thân thở là thơ thẩn
Cũng bắt chước ai tớ ghép vần
Trách gió than mây sầu nhân thế
Dù rằng cóc có chuyện buồn thân
Thi sởi xem ra mần rất dễ
Nên tớ làm thơ chẳng ngại ngần
Đông Ky..(Sốt )Tiên sinh là sư tổ
Đệ tử nhờ thầy học tính ngông
Sưu tầm.

Chạnh Đông
Tim nát vỡ nguyền giữa quạnh đông
Chạnh xưa thề ước tủi chen lồng
Dìm trơ phú thảm buồn loang cõi
Hẹn lỗi thơ sầu xám trải sông
Im lặng ái tàn đêm nguyệt yến
Đớn đau tình bạc kiếp nhan hồng
Ghìm tê tái dạ ngùi thương nuối
Phim nhạt tẻ đời mỏi ngóng trông
……………..
Trông ngóng mỏi đời tẻ nhạt phim
Nuối thương ngùi dạ tái tê ghìm
Hồng nhan kiếp bạc tình đau đớn
Yến nguyệt đêm tàn ái lặng im
Sông trải xám sầu thơ lỗi hẹn
Cõi loang buồn thảm phú trơ dìm
Lồng chen tủi ước thề xưa chạnh
Đông quạnh giữa nguyền vỡ nát tim
Sưu tầm.

CHẠM HỒN EM
Tim ủ bóng chàng mỗi lạnh đông
Nhớ nhung thời cũ, buổi tay lồng
Dìm thân nguyện giữ gìn ven suối
Thả tóc vương thề hẹn giữa sông
Im lặng tiếng buồn nghe cảnh não
Đắng cay lời nhạt ngẫm môi hồng
Ghìm không lệ buốt trào dâng vẫn
Phim rạp diễn hoài mắt mỏi trông
……………….
Trông mỏi mắt hoài diễn rạp phim
Vẫn dâng trào buốt lệ không ghìm
Hồng môi ngẫm nhạt lời cay đắng
Não cảnh nghe buồn tiếng lặng im
Sông giữa hẹn thề vương tóc thả
Suối ven gìn giữ nguyện thân dìm
Lồng tay buổi cũ, thời nhung nhớ
Đông lạnh mỗi chàng bóng ủ tim
Sưu tầm.

SI MÊ
Mê nhau  mê nhau  mê nhau
Cho khung tình luôn rộn rã
Thương nhau  thương nhau  thương nhau
Để khúc ca hoài rạng rỡ.
Nhớ nhau nhớ nhau  nhớ nhau
Trỗi men nồng câu bừng phả
Trao nhau  trao nhau  trao nhau
Hòa chung lửa hương nẻo lạ.
Si nhau  si nhau  si nhau
Hoan kỳ nở bung ngàn đóa
Bên nhau  bên nhau  bên nhau
Thơ đàn dập dồn rực tỏa.
Hôn nhau  hôn nhau  hôn nhau
Đất trời dường như quyện lả
Yêu nhau  yêu nhau  yêu nhau
Chăn màn hòa vui niềm thỏa.
Sưu tầm.

LẺ BÓNG
Ba đồng ngại trả mớ trầu cay
Ế chỏng nằm không hận những ngày
Rẻ rúng tình thơ vần điệu gãy
Ê chề nghĩa mộng ý hoài lay
Neo bờ khắc khoải tìm sông vậy
Lẳng lặng sầu thương ngã bến này
Cách trở bao lần duyên cũng chạy
Vôi nồng bạc bẽo tửu tràn say..
Sưu tầm.

NGƯỜI XƯA
Trông về bóng cũ thật là thương
Lỡ bước đời sa khổ đoạn trường
Có phải tham tình  khe khẽ vụng
Hay là néo nghĩa dập dìu vương
Nằm mơ ảo vọng luôn ngời chói
Để biến tương lai sẽ rạng hường
Đến nỗi bây giờ  trơ chỏng phận
Ôm lòng vật vã khát hoàn lương
………………………
Ôm lòng vật vã khát hoàn lương
Mệt mỏi  tràn lan nẫu má hường
Bước ngẩn ngơ hoài trơ não đợi
Nghe rời rạc mãi xót lòng vương
Đìu hiu cảnh nọ  đời hoang vắng
Lỡ dở tình kia  kiếp đoạn trường
Khóc giữa đêm buồn tơi tả phận
Trông về bóng cũ thật là thương.
Sưu tầm.

TÁN GÁI THẸN THÙNG
Ngồi bên em chưa nói điều gì
Thẹn thùng nhổ lá rồi vứt đi
Tay anh run sợ thành mộng mị
Tay em đan xen rất nhu mì
Anh muốn cầm tay em một tý
Em chẳng ngồi gần nặng đôi mi
Em mình ngượng quá cũng tự ti
Để anh ngáp miệng đến lầm lì
Sưu tầm.

CHẤT QUÊ...
Mấy năm biền biệt xa quê
Sống nơi đất khách chẳng về cố hương
Nhớ ngọn rau muống chấm tương
Canh cua cà pháo cá mẹ nhường thèm ghê....
Nhớ khóm tre mọc triền đê
Cuốc kêu ra rả gọi hè xôn xao
Nhớ con đò cắm cây sào
Cây đa bến nước ...nôn nao ..mái đình
Hôm nay cứ phải thật xinh
Áo dài tha thướt trắng tinh em về
Thăm cha mẹ ...thăm làng quê
Cùng bao kỷ niệm làm mê mẩn lòng...
Thăm vuờn hoa cải bên sông
Tuổi thơ lũ trẻ tồng ngồng tắm tiên
Nghiêng vành nón lá trao duyên
Thả hồn lối cũ thân quen...ra đồng
Thảm vàng trải đến mênh mông
Lúa tròn căng hạt từng bông gục đầu
Dập dờn đôi bạn chim sâu
Ríu ra ríu rít chụm đầu hát ca...!!!
Mơn man cơn gió điệu đà
Vờn bay suối tóc nâng tà áo em
Bao năm phố xá bon chen
Phút giây thư giãn em thèm chất quê...
Sắc vàng óng ả đẹp ghê
Bồng bềnh áo trắng làm mê mẩn hồn
Cỏ non huyền ảo dập dờn
Quê thôi ....em vỡn đẹp hơn..ối người..!!!
Sưu tầm.

TA TRỞ VỀ
Ta trở về với tuổi thơ thôi
Ngày xưa ấy không xô bồ vội vã
Chẳng bon chen, hết xuân rồi sang hạ
Mặc kệ thu vàng lá đổ sang đông.
Ta trở về thời tắm mát dưới sông
Ngửa mặt ngắm trời xanh mây trắng
Biết yêu cả những ngày mưa nắng
Yêu ngọn cỏ xanh và đồng lúa chín vàng
Ta trở về với mảnh ao làng
Đêm trăng sáng chị em ngồi trò chuyện
Giấc mơ con con, học trò trường huyện
Vẫn thò tay vớt bóng sao buông
Ta trở về với bát nước chè suông
Giọng cười nói râm ran chòm xóm
Chị cả, chị hai, cô ba, cô bốn
Giờ đã theo chồng lâu chả còn thân
Ta trở về bên dậu cúc tần
Xưa ai đó hái tơ vàng tầm gửi
Em ước bà tiên mang đến cho khung cửi
Em sẽ dệt thành chiếc áo cô dâu
Ta trở về, nhưng chẳng biết về đâu
Tất cả đã hoá thành sương khói
Đôi khi cứ ngỡ rằng ai gọi
Lại giật mình sợ làng bắt mất trâu
Ta trở về, thôi ta chẳng về đâu
Mẹ vất vả một đời nuôi ta lớn
Đánh đổi những luống rau đàn lợn
Những vết chân chim cứ đậu xuống da người
Trong vóc hình người đàn ông ba mươi
Có cậu bé của ngày xưa đang trốn
Đôi khi muốn đi tìm mà sợ đời đảo lộn
"Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay"
Sưu tầm.

GỬI BẠN LỜI THƠ
Gieo làn sáng sủa để hòa chơi
Vẫn muốn làm thơ để học đời
Lục bát còn hay vần dịu khới
Thi đường vẫn ngỏ ý mong mời
Còn chăng bút họa hằng mơ ước
Hay đã lòng nghiêng chán lản rồi
Nỗi thích vương hồn luôn vọng tới
Say ngần các bạn hãy cùng tôi...
Sưu tầm.

MÍT NHÀ. (thơ vui )
Nhà tôi cây trái xum xuê
Rất nhiều giống mít người chê kẻ thèm
Sau đây mời các bạn xem
Cây mà bạn thấy là em mít (đò)
Còn cây ở cạnh chuồng bò
Tên là mít (đốc) nên lo người cười
Bên nầy cây mít tốt tươi
Nó là mít (đập) mấy mươi vẫn tròn
Chỗ kia đi thẳng lối mòn
Có cây mít (đặc) trẻ con hột nhiều
Còn kia cây mít lêu nghêu
Mấy người ngồi đó rồi kêu mít (đòn)
Bên nầy cây mít còn non
Người chăm kẻ bón no tròn mít (đông)
Cuối sân quẹo xuống đường cong
Có cây mít đẹp, là dòng mít (đê)
Xem xong các bạn ra về
Đừng qua bên phải mà mê cây nầy
Nhìn nó ai cũng ngất ngây
Nó là giống mít quấy rầy mít (đu)
Nhiều người mê mẩn mộng du
Cũng ráng kềm chế chớ ngu tò mò  !!!
Sưu tầm.

THÊM MỘT LẦN VÀ HẸN VỚI LẦN SAU
Thêm một lần, háo hức được gặp nhau,
Được súng sính rạng ngời trong đồng phục
Size bây giờ chẳng như vài năm trước
Có hề chi, gầy béo vẫn vừa ôm
Thêm một lần, trải tâm sự qua đêm
Gạt bỏ hết nhọc nhằn năm tháng ấy
Để hồn nhiên như cái thời mười bảy
Nhóm lửa lòng cho tình lại thăng hoa
Thêm một lần, về lại với trường xưa
Vệt thời gian chẳng làm mờ lối cũ
Hai mùa thi vẵn đằm trong nỗi nhớ
Nhớ lá bàng xanh, nhớ cánh phượng hồng
Thêm một lần, để ký ức trào dâng
Từng bậc cầu thang từng ô cửa sổ
Bài thơ viết tặng ai, còn dang dở
Chút bâng khuâng đứng trước cửa giảng đường
Thêm một lần, òa vỡ giữa yêu thương
Chức tước sang hèn không còn ranh giới
Tay nắm chặt tay, chia lời trao gửi
Chụp tấm hình làm kỷ niệm cùng nhau
Thêm một lần, và hẹn với lần sau...
Sưu tầm.

Tản mạn Đông
Ai đem Đông đến trắng khung trời
Cánh mỏng từng đoàn lơ lững rơi
Lấp lánh buồn trong đêm chớm lạnh
Cuồng xoay theo điệu lốc ru mời
Đường dài thăm thẳm mộng chơi vơi
Ánh nắng chiều phai vệt cuối đời
Một dấu chân mòn khập khiểng bước
Hao gầy cành nọ đứng im hơi
Lẻ loi, phố vắng bóng đơn côi
Thổn thức ,mình ta đứng lại ngồi
Hỏi Gió ,sao vô tình thế nhỉ
Hỏi Mây ,nhung nhớ tặng riêng tôi ?
Sưu tầm

THU SANG
Thu sang Thu sang
Mây Thu lang thang
Nắng Thu vàng rơi rơi nhè nhẹ
Gió Thu mềm lá gom đầy heo may
Cúc Thu nồng thắm hương tỏa bay
Hồn Thu say ngút ngàn
Thoáng chút mơ mộng Thu sang..
Nàng Thu sắc vàng hoa
Tình vương vấn Hồ Điệp
Lá Thu nhẹ rớt trên bàn tay
Nắng Thu nhẹ ướp hương chiều say
Chiều nay Thu sang
Gọi hương Phong Lan
Đón Trăng về ngắm đêm tình mộng
Nhớ thương nào dắt ta vào mênh mông
Hồng nhan...Ơi người tri kỷ
Kìa Thu đã về
Lời thề...Hẹn đón Thu sang.
Sưu tầm.

CẢM ƠN CÂY BÚT CỌ
Cảm ơn cây bút cọ
Vì có người thiệt vui
Má hồng duyên rồi đó
Tan đâu hết ngậm ngùi
Nắng dạo chơi cùng gió
Vẽ nụ cười ngô nghê
Lá vàng rơi đầy ngõ
Nâng bước nhỏ đi về
Cảm ơn cây bút cọ
Dệt tóc huyền từ mây
Giữa muôn vàn hoa cỏ
Tô một dáng hơi gầy
Cảm ơn cây bút cọ
Như nốt nhạc không lời
Nét đơn thuần hiện rõ
Ơi chàng hoạ sỹ ơi !
Sưu tầm.

GÓC HỒN PHIÊU
Chum rượu này ta tự chuốc cho ta
Men cay đắng khoé mi ngà nũng nịu
Đèn xanh đỏ bước chân gầy quên níu
Mắt môi hồng bởi nhuốm tửu cuồng quay
Nào rót thêm giả dối một ly đầy
Ta muốn thử cảm giác say hào phóng
Ta muốn thấy không gì là quan trọng
Ái ân hờ trộn lẫn đống tàn tro
Nào rót đi buông thả hết dại khờ
Này Cognac nhuộm hồn trơ như gỗ
Rót cho ta Cocktail toàn màu đỏ
Rỉ máu hồng trả giá hộ ngu ngơ
Vị của Gin tan chảy phút nghệch ngờ
Đoạn đường trống lòng bơ vơ chuốc tủi
Hướng bản đồ chỉ xe về vực tối
Tâm rã rời không khiển nổi vô lăng.
Sưu tầm.

ĐIỀU CÓ THỂ NHƯNG LÀ KHÔNG THỂ....
Chuyện tình yêu...thì muôn ngàn dâu bễ
Có thể gần ta kể lể bản tình ca
Có thể xa khi trăng nép chiều tà
Gió thổn thức ... vì hai ta không thể ...
Chỉ cần yêu và thì thầm như thế
Chỉ cần bên khi rơi lệ sẻ chia
Mây cô đơn ... thèm nửa ánh trăng khuya
Điều không thể ...khát khao luôn rẽ lối
Vớt chiếc lá khô thu trôi qua rất vội
Cuốn cả mùa đi Tình yêu tội gì nhau
Góc tim đau ... rong rêu phủ ...úa nhàu
Ừ thôi nhé ... đêm không trăng sao ... gió lộng
Quên niềm riêng ... chút thiền , không mơ mộng
Như giấc nồng hanh mong gió nhẹ lại về
Đậm nhạt rồi buông bỏ một cơn mê
Điều có thể ...nhưng sao là không thể ...
Sưu tầm.

BUỒN TRONG.. KỈ NIỆM !
Tôi đã gieo mầm
Hạt giống trăm năm
Nhưng ai đâu ngờ
Hạt chết âm thầm
Tôi ướp men sầu
Trong những nỗi đau
Cất giấu lâu rồi
Nơi mộ thật sâu
Trái đắng đơm cành
Rồi lớn rất nhanh..
Lan rộng cuộc đời
Phá vỡ tan tành !
Tôi góp nhặt buồn
Thả dòng sông buông
Tiếc nuối dại khờ
Lệ đẫm hoài tuôn
Ôm mối duyên chờ
Cố giã ngu ngơ
Gắn níu cuộc tình
Sao Người hững hờ
Muốn bỏ lời thề
Xóa hết đam mê
Dạ rối tơ vò ...
Quên cả đường về
Môi nhấp men nồng
Cho ấm mùa Đông
Khắc khoải tim khờ
Lạnh giá căn phòng
Nước mắt lăn dài
Nhớ mãi lời ai ...
Đã hứa thật nhiều
Sao đành nhạt phai ..?
Sưu tầm.
 vntst20184287_500
ĐI VẬN ĐỘNG NGƯỜI DÂN
Vận động nghe như cái khó chơi
Xưa nay vẫn hiểu với đầy vơi
Ra đi thấp thỏm nơi lo nghĩ
Cứ tưởng như mình bị hụt hơi
Thực sự làm đời khơi trỗi dậy
Dân tình thấu suốt thấy ngon xơi
Người ai chẳng muốn nơi đường mật
Có được coi như thật tuyệt vời
Sưu tầm.

LẼ SỐNG 10
Thời nay ai chẳng nghĩ nhiều
Bởi rằng cuộc sống muôn chiều khó khăn
Đời nhiều nặng gánh băn khoăn
Gặp thời mọi thứ dữ dằn khó chơi
Bao nhiêu vất vả trên đời
Như ai mang đặt vào nơi thân mình
Còn kia những thứ phát sinh
Làm sao trọn vẹn, phân minh tỏ tường
Nhưng khi suy nghĩ thông thương
Gian nan, vất vả dọn đường mình đi
Hiểu ra cuộc sống cần gì
Vững tâm bền chí những khi trái lòng
Đã làm, e ngại thì không
Còn khi nghi hoặc cũng mong chớ làm
Đời người ai chẳng lòng tham
Nhưng cần giữ được cái tâm trong người
Đời kia nhiều lắm buông rơi
Ngẫm ra đều bởi do thời gian nan
Sống đời rộng chút sẻ san
Giúp đời quang đãng, xua tan mây mù
Mong nhiều cuộc sống chân tu
Trọn tình trọn nghĩa cho dù khó khăn
Đời sao tránh được nhọc nhằn
Niềm tin, ý chí luôn ăn sâu lòng
Tin rằng đường đến thành công
Người ai cũng được trong vòng nay mai…
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com