Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 208

TÌNH CỦA EM
Da em màu tuyết trắng
Mềm mại như ánh trăng
Trăng đêm rằm sáng tỏ
Soi rõ đất bao la.
Mắt em là vì sao
Sao lại ở trên cao
Nên tình ta cách trở
Chỉ toàn là bơ vơ.
Tình em như cơn gió
Gió rất thích ngêu ngao...
Tình anh lại là sóng
Sóng thì chỉ xô bờ
Nhưng gió lại làm ngơ
Luôn luôn đầy đọa sóng!
Tình anh dài và rộng
Ôm ấp cả trời cao
Ôm được cả vì sao
Nhưng không ôm được gió
Gió cứ thổi phương xa...
Tình đôi ta là mộng
Mộng cũng chỉ là mơ
Nên giật mình tỉnh dậy
Lòng lại thấy quặn đau!
Tình đôi ta thật đẹp
Nhưng đẹp mấy khi bền
Đẹp thường hay dở dang
Để mình anh lang thang
Trong đêm dài nỗi nhớ
Ôi tình ta cách trở!
Sưu tầm.
 vntst20183539_500
MỘNG ĐẦU NHẠT PHAI
TIM nhỏ giọt khóc thầm lặng lẽ
NÀY dấu yêu... Đừng nhé, hững hờ!
ĐÃ nhiều ân ái mộng mơ
CHẾT trong sợi nhớ , vật vờ xót đau
TỪ tha thiết muôn màu gửi trọn
LÂU đài xây sẽ đón em về
DUYÊN tình đẹp nghĩa phu thê
MÌNH nên chồng vợ, môi kề ấm môi
VỠ giấc điệp bồi hồi mặn đắng
NÁT nhàu tâm vì chẳng đậm đà
MỘNG vàng thôi phải cách xa
ĐẦU miên man nhớ, người ta thật nhiều
NHẠT nhòa cả lời yêu thuở trước
PHAI sắc hương khó được cau trầu
TIM NÀY ĐÃ CHẾT TỪ LÂU
DUYÊN MÌNH VỠ NÁT MỘNG ĐẦU NHẠT PHAI.
Sưu tầm.

ĐÊM ĐÔNG
Đêm đông gió bấc tràn về
Một mình cô lẻ tái tê giọt sầu
Mộng vàng mơ chẳng thấy đâu
Chỉ nghe tiếng gió cạnh lầu thổi qua
Đôi hàng mi đẫm nhạt nhoà
Bờ vai run rẩy giấc hoa nghẹn ngào
Mơ nhiều ước chẳng thấy nao
Lòng thêm trĩu nặng với bao tủi sầu
Tình ơi tình ở nơi đâu
Để em ngóng đợi tuôn châu nhỏ cùng
Đợi chờ bao tháng ngày chung
Thuyền ai lướt sóng ghé cùng bến mơ
Cùng say thỏa giấc đêm chờ
Hai ta sưởi ấm tim khờ trao duyên
Một lòng giữ đạo thuyền quên
Trọn đời mãi vẹn uyên ương chẳng rời !
Sưu tầm.
 vntst20182860_500
NGÕ LẠNH.
Ta chợt thấy mùa yêu nay xa quá
Tiếng ve kêu phảng phất nhớ nhung nhiều
Bằng lăng tím dáng hình em yểu điệu
Ta mơ màng như thiếu một bờ môi.
Nào ai biết hạ về côi cút nắng
Để xuân hồng cũng vắng bóng hình ai
Đông khắc khoải thân gầy vai áo lạnh
Với bao mùa rạn vỡ mảnh tim côi.
Kẻ chìm đắm nơi phòng loan gối lạ
Người u hoài lệ rớt cả canh thâu
Duyên bèo bọt tình dãi dầu sương gió
Còn mãi đau thương, một ngõ đi về.
Sưu tầm.

CẢM ƠN NGƯỜI
Cảm ơn người mang giọt nắng mùa đông
Xua băng giá cơn lạnh lòng đang đến
Như nụ hôn thật nhẹ nhàng trìu mến
Của thuở nào cùng hoà quyện bên nhau
Mấy đêm rồi mưa nặng hạt ... nôn nao
Chắc nơi ấy phố xanh xao buồn lắm
Dòng thơ buồn giữa màn đêm phẳng lặng
Vần lỗi vần ...cung điệu lắng bi ai
Ngỡ bây giờ ,người trọn giấc nồng say
Tròn hạnh phúc cùng tương lai tươi sáng
Vẫn như xưa ánh trăng vàng bầu bạn
Chén rượu tình đắng chát mãi chưa vơi...
Mùa đông này mấy đông nữa người ơi ?
Bao cánh gió buông lơi về mộng bến
Ta xót người... mãi ru hời ngọn nến
Đến một ngày sẽ tàn lụi hư vô
Để một đời ...con tim chết cằn khô
Ôm nỗi nhớ xác xơ nhòe phai tóc
Dẫu ngàn đông hay vạn đông chồng chất
Nào sánh bằng giọt nắng nhỏ người trao !
Sưu tầm.
 vntst20182931_500
DĨ VÃNG XA
Một lần nào dưới bóng nắng chiều trôi
Mong thấy em bên hoàng hôn màu tím
Áo lụa bay qua vùng trời kỷ niệm
Thuở ngập ngừng lén tặng bức tâm thư
Mong mõi nhìn giữa cõi lạc thực hư
Mênh mang nhớ buồn rơi sầu hiu hắt
Ôm dĩ vãng mối tình em thật chặt
Tôi chạnh lòng nước mắt chảy vào trong
Em nơi nào có nhớ đến tôi không
Mùa đông qua mai nở vàng đầu ngỏ
Một bóng tôi chìm trong sương mờ tỏ
Một bóng em cuốn dĩ vãng xa mù
Còn lại đây vết tình cuối mùa thu
Con đường cũ lá vàng lay khẽ khẽ
Tôi cô đơn đi về trong lặng lẽ
Mất em rồi lối rẽ chỉ hoàng hôn
Sưu tầm.

BIỂN NHỚ
Đêm mưa lạnh tiếng người xa nức nở
Giọi tên em trong biển nhớ dâng tràn
Hai phương trời gạt dòng lệ đẫm chan
Buồng tim nhỏ chứa muôn ngàn xa xót
Anh đã đến mang tình yêu dịu ngọt
Khúc nhạc say thánh thót nhẹ ru lòng
Nối nhịp cầu tha thiết trải niềm mong
Nghĩa ái bện đẹp vòng duyên kết thắm...
Dõi phương ấy biển trời xa ngàn dặm
Gom mặn nồng say đắm mãi gửi trao
Tiếng lòng khuya nghe tha thiết nghẹn ngào
Tim thổn thức xuyến xao người yêu hỡi!
Anh có thấy giữa ngàn mây vời vợi
Ngọn gió nào ...đưa em tới bên anh
Đêm từng đêm sẽ vào mộng dỗ dành
Xoá thao thức năm canh dài trăn trở...
Tình mình đẹp mãi hoà trong biển nhớ
Ước một ngày chữ Duyên nợ tròn câu
Nghĩa tào khang bền chặt mối duyên đầu
Em sẽ đợi ....chờ ngày Châu hợp Phố...
Sưu tầm.

HOÀNG HÔN BUỒN
Hoàng hôn buồn em đếm giọt châu rơi
Tay xoè hứng mưa trời đang trút đổ
Tim bật khóc ai cạnh bên dành dỗ
Để sầu kia loang lổ gói riêng mình
Hoàng hôn buồn trĩu nặng trái tim xinh
Mãi in đậm bóng hình anh trong đó
Người iu hỡi! Mặt trời riêng bé nhỏ
Phía trời xa chiếu rõ hiểu cho lòng...
Hoàng hôn buồn ướt đẫm cả niềm mong
Mưa hối hả khuê phòng thêm giá lạnh
Cơn bão bệnh bể càn khôn khó tránh
Gieo trái ngang thử thách mảnh vai gầy
Hoàng hôn buồn mi sũng bủa sầu vây
Mà sao vẫn đong đầy tim nỗi nhớ
Dõi nơi ấy ngàn trùng xa cách trở
Mảnh tim hồng muốn vỡ...gọi tên anh....
Sưu tầm.
vntst20183060_500
HẸN TÌNH VỚI QUÊ HƯƠNG
Trên trời rợp áng mây xanh,
Giữa lồng mây trắng bao quanh mây vàng.
Dưới đây là cõi trần gian
Một hồ sen nở, mấy đàn chim bay..
Loanh quanh cổ thụ dăm loài,
Nhấp nhô cội rễ hình hài trăm muông.
Khen em tay khéo vẽ tuồng
Họa nên thắng cảnh Ao vuông quê mình..
Quê anh tên gọi Trà Vinh,
Cá sông muối biển, ruộng tình nương yêu.
Trai thanh lịch, gái yêu kiều
Lương dân chân chất tin yêu hiền hòa..
Thanh bình hương đất phù sa,
Nên thơ phố trẻ mặn mà tươi thanh.
Em về hẹn ước cùng anh
Ao Bà Om nhé.. Đất lành quê ta..!
Sưu tầm.

HÃY TRẢ CHO EM...
Hãy trả lại...tuổi hồng em đó
Thuở xuân thì tim đỏ trao anh
Với bao ước vọng ngày xanh
Nụ hôn say đắm...ngọt lành hôm nao....
Hãy trả lại....xuyến xao thuở ấy
Buổi ban đầu....ta vẫy chào nhau
Tim yêu đã vội khơi màu
Rồi cùng hẹn ước....trầu cau bên đời...!
Hãy trả lại...bao lời âu yếm
Những nồng nàn...ngọt lịm môi hôn...
Đắm say ngây ngất tâm hồn
Cả vòng tay ấm....dập dồn tim yêu !
Hãy trả lại...bao điều mơ ước
Ta với mình ...đã bước bên nhau...
Vui cười với những buồn đau
Đồng cam cộng khổ.... vẹn màu sắc son !
Hãy trả lại...cho tròn lưu luyến
Nỡ sao đành.....nói tiếng phôi pha...
Để tình ta phải xót xa
Cho lòng buồn tủi....châu sa lệ nhoà...!
Sưu tầm.

PHIÊU DU
Em như ..... Mây Trắng cuối trời
Anh như ..... cơn gió lạc nơi vô cùng
Hỏi người có nhớ ta không ?
Ta như chiếc lá .. giữa dòng cô đơn
Trôi theo con nước tủi hờn
Ta nằm nghiêng giữa .... nỗi buồn vây quanh
Bao giờ cho đến ngày xanh ?
Cho Loan cùng Phượng... kết thành lứa đôi
Đưa tay... níu ngọn gió trời
Tựa vần lục bát gửi.... người thương yêu
Nắng buồn... đi bỏ cả chiều
Ta buồn tình tự .... cô liêu tháng ngày
Vòng tay ...ước ...trọn vòng tay
Hai phương vời vợi... trăng gầy bên song
Ngày thì nhớ... đêm mỏi mong
Người ơi yêu quá...  tiếng lòng... ai rơi...!
Sưu tầm.
 vntst20183006_500
KHÓC PHẬN
Ngồi buồn ngắm cánh bèo trôi
Khóc cho duyên nợ chia đôi...đoạn trường
Thôi đành gom nhặt sầu thương
Vùi chôn dưới mộ khỏi vương vấn lòng
Tình mình thôi hết đừng mong
Như thuyền trôi dạt giữa dòng...không neo
Hồng nhan số kiếp bọt bèo
Tình ta bởi chữ giàu nghèo phân ly
Hết duyên lưu luyến được gì
Không tình còn mãi níu ghì... thêm đau
Bao lời nguyện ước người trao
Vội theo gió thoảng hôm nào bay xa
Đời em như một kiếp hoa
Giờ đây nhụy rửa... phôi pha hương nồng
Đường tình trắc trở long đong
Thôi đành quên mộng duyên hồng cùng ai!
Sưu tầm.

MỘT LẦN DANG DỞ
Một lần yêu tôi còn nhớ mãi
Trời đổ mưa dầm dãi thâu đêm
Mưa khuya ướt lạnh môi mềm
Nhưng giây phút đó êm đềm biết bao
Nụ hôn đầu em trao nồng thắm
Bốn mắt nhìn đăm đắm như mơ
Niềm vui chợt đến bất ngờ
Tim tôi rung động sững sờ ngất ngây
Tôi yêu em chưa đầy ba tháng
Chợt nghe tin choáng váng bên tai
Mẹ cha chia cắt làm hai
Tình mình giờ đã phôi phai mất rồi
Em nức nở chỉ ngồi bật khóc
Tôi buồn rầu trằn trọc thâu đêm
Còn đâu người ấy ở bên
Chỉ còn nỗi nhớ đêm đêm tôi buồn!
Sưu tầm.

CÒN THƯƠNG.
Gió quẩn hương tình rộn rã lay
Còn thương nỡ chịu cảnh hao gầy
Đừng buông chữ hẹn nơi chiều ấy
Chớ lãng câu chờ buổi sớm nay
Quá vãng trông về xao xuyến đọng
Thời gian lắng lại nhớ nhung đầy
Cho ngày hiệp phố duyên nồng đượm
Chén rượu hoa cài thỏa ngất say...
Sưu tầm.
vntst20182990_500 
NHẮN NGƯỜI
Ơi người giữ nhé chuỗi bồng lay
Chớ để mầm thương chịu guộc gầy
Đã hẹn tương phùng trong kiếp trước
Xin hoài hạnh ngộ giữa mùa nay
Làm cho nuộc ái càng bay bổng
Lại khiến tình yêu mãi ngọt đầy
Dẫu sét giông về hay gió bão 
Đôi mình quấn quyện đến mềm say
Sưu tầm.

LỠ MỘT CON ĐÒ
Thương gì một nhánh mù u
Để tình ta mãi thiên thu ngậm buồn
Dù rằng lệ cũ ngừng tuôn
Mà sao tình vẫn cứ buồn xa xôi...
Bầu trời vắng ánh trăng trôi
Đêm sao hoang lạnh tình ôi võ vàng.
Đò chiều lỡ chuyến sang ngang
Trời lên giông tố điệp vàng rụng rơi
Mưa rào ướt cả áo tơi
Lục bình tím ngát cũng thời vỡ tan
Hòa cùng dòng nước miên man
Mặc trời mưa gió quét càn nổi trôi...
Tình mình giờ đã duyên ôi
Mong em về đó tình thôi lạnh lùng
Dù anh kiếp sống mông lung
Ghi lời vàng đá dạ chung tơ vàng!
Cũng vì tình lắm trái ngang
Nên anh chẳng giữ để nàng qua sông
Ngoài trời bão tố mưa giông
Lòng anh đã chết cũng không nghĩa gì.
Sưu tầm.

ĐÔI NGÃ CHIA LY
Suốt canh không ngủ
Ủ rũ sầu đau
Đông qua mái tóc thay màu
Tim đau quặn thắt nhói sâu cõi lòng
Sắc hồng lụi tắt
Cách mặt xa tình
Mơ người đón đợi bình minh
Nồng nàn da diết bóng hình lặng câm
Mưa dầm sương đẫm
Ướt ẩm vai gầy
Một mình thổn thức mỗi giây
Tuột rơi chầm chậm đoạ đày cô đơn
Bồn chồn dạ thắt
Như tắt nghẹn lời
Ngẩng lên than thở hỏi trời
Duyên chi trắc trở mảnh đời trái ngang
Sưu tầm.

ÍCH KỶ
Là con gái em thường hay ích kỷ
Có em rồi anh đừng nghĩ đến ai
Đến bên em anh đừng khẽ thở dài
Em sẽ bảo anh hẹn hò người khác
Là con gái nên em thường hờn mát
Để được anh năn nĩ với nuông chìu
Để được anh gọi mãi đến tên em
Bằng ánh mắt bằng vành môi tha thiết
Trọn đời nầy anh chỉ có em thôi
Đừng quen ai đừng mơ ước xa xôi
Em sẽ nghĩ anh chẳng yêu em nữa
Màu áo anh xin đừng cho ai lựa
Dù màu lam hay tím đỏ xanh vàng
Không bao giờ em chịu thế đâu anh
Màu trắng em chọn xin anh cứ mặc
Thơ em viết anh đừng cho ai đọc
Chỉ mình anh duy nhất của em thôi
Đừng quen ai khi đã có em rồi
Em không muốn anh vào đời thiên hạ
Vì yêu anh em hờn ghen tất cả
Quá khứ buồn hiện tại với tương lai
Từ phút nầy anh đừng nghĩ đến ai
Chỉ mình em và em là tất cả
"Có như thế tình mình luôn bất diệt" !!!
Sưu tầm.
 vntst20182983_500
TẠ TÌNH
Anh giết đi ! Giết chết mộng băng trinh
Đời của em ! Chẳng thiết gì để sống
Anh có phải ! Bóng đêm đi tìm tình
Lấy hồn em ! Ném bừa hình khoảng trống
Em như thu ! Lá cuối mùa anh ạ
Rưng rức chiều ! Nắng yếu buổi hoàng hôn
Anh cứ giết ! Rồi một lần từ tạ
Cắt cơn đau ! Xén mỏng bớt đời buồn
Em muốn chết ! Chết cho lòng nhẹ nhõm
Đời chua cay ! Đắng đót quá nhiều rồi
Còn chi nữa ! Lửa tàn mà đòi nhóm
Phận em thừa ! Có sống cũng thế thôi
Cho em tạm ! Bên đời anh vô cảm
Buồn hay vui ! Giả tạo cũng mĩm cười
Một lần chết ! Trong đêm tình ảm đạm
Cảm ơn anh ! Âu số phận một người
Sưu tầm.

ƯỚC.....
Em muốn làm ngọn gió
Dịu dàng đến bên anh
Hôn lên đôi môi đó
Nụ hôn.. ngây ngất tình
Em muốn làm tia nắng
Gọi anh lúc bình minh
Để giọt sương yên lặng
Tan trên môi chúng mình
Em muốn làm chiếc lá
Nhẹ nhàng rơi... rơi... rơi
Anh đưa tay vội vã
Nâng niu trong cuộc đời
Em muốn là biển cả
Nâng thuyền anh ra khơi
Dù phong ba bão tố
Thuyền ta đi muôn nơi
Em muốn làm bờ cát
Sóng tình anh dịu êm
Vỗ bờ em khao khát
Ngàn năm mãi êm đềm
Em muốn là ánh trăng
Theo đôi chân anh bước
Như chú Cuội chị Hằng
Chẳng rời xa nhau được
Em muốn là sao trời
Lung linh trong đáy mắt
Sao em luôn đẹp nhất
Sáng mãi bên anh thôi
Em muốn là vòng tay
Nồng nàn và tha thiết
Ngàn nụ hôn đắm say
Dấu yêu ơi... có biết...?
Sưu tầm.
vntst20183432_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com