Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 309

GIẢI NGHỆ
Chớm lạnh mà vòi đã vội sun
Nằm sâu dưới cỏ tránh đi bùn
Đầu co cổ rụt chân mềm nhũn
Sức kiệt hơi tàn cẳng yếu run
Bởi để lâu ngày răng cụt lủn
Giờ thêm quá tháng lưỡi teo cùn
Làm ăn chẳng tiện vì manh mún
Chắc tại thân già liệt ống phun.
Sưu tầm.

KIẾP PHIÊU BỒNG.
Một chuyến tàu đêm vội tốc hành
Ga chiều khách lạ áo màu xanh
Nhìn theo hướng cũ mơ tình vắng
Rảo bước đường thôn nhớ bạn lành
Bởi đợi đàn ai luôn tỏa khúc
Nên tìm sáo bậu ắt tàn canh
Vầng trăng lạc lối treo đầu ngõ
Nửa kiếp vùi chôn mộng chẳng thành.
Sưu tầm.
 vntst20183631_500
GẶP BẠN THƠ
Người quen đã hẹn đến đây rồi
Vẫn thoả duyên mình bạn với tôi
Kỷ niệm xưa còn chung những lối
Khu vườn đẹp sẽ kết nhiều đôi
Mong chờ lúc quả vừa ra cội
Gặp gỡ khi ngày mới ở nôi
Thoả thích vui vầy bao lễ hội
Tình thơ nghĩa thắm lại xây bồi
Sưu tầm.

BỞI DÀNH NGÔI
Dương trần súng đạn nổ nhiều nơi
Dịch họa thiên tai phủ mọi người
Chiến trận lan tràn bao địa giới
Tranh hùng tan nát dậu mồng tơi
Đều do nước lớn mong tìm lợi
Khiến cả dân tình phải biệt khơi
Thế sự ta bà luôn đảo xới
Âu là cũng bởi chuyện giành ngôi .
Sưu tầm.

CHUỘC TRĂNG
Người bán trăng rồi, trăng của ta,
Hỏi sao đêm trắng tắm trăng ngà,
Đừng ví em là trăng mười sáu
Bán rồi sao chuộc … hỡi người xa!
Người bán trăng rồi … dốc đá xưa,
Chỉ còn hoang lạnh những đêm mưa,
Mộng Cầm thôi nhé xa trọn kiếp,
Gói lại tâm tư … phận duyên thừa!
Người bán trăng rồi để Lầu hoang,
Xác xơ cành lá cánh hoa tàn,
Duyên số mặc Trời … thương gửi gió,
Tơ tình cột lại … cõi nhân gian!
Người bán trăng rồi … có còn đâu,
Bán luôn thương nhớ ước mơ đầu,
Trăng hoá thuyền tình … không cặp bến,
Đời là … cõi tạm để lòng đau!
Người bán trăng rồi … bán luôn thơ,
Chỉ có sao xa sáng mờ mờ,
Chẳng có trăng vàng … nên tình lỡ
Dốc đời chưa đỉnh … mộng thờ ơ!
Tôi biết người xưa lỡ bán trăng,
Bao nhiêu tôi chuộc lấy Chị Hằng,
Để lại một đời … trôi lãng đãng,
Ngọn tre võng mắc … những sương giăng!
Sưu tầm.
 vntst20183688_500
QUAN THAM (CHỐNG THAM NHŨNG )
Thời nay quan tặc quá nhiều .
Nhiễu nhương khắp phố làm điều hại dân .
Dân nghèo lo tính làm ăn .
Quan tặc thì tính đủ phương thâu tiền.
Điều luật thay đổi liền liền.
Dân nghèo dốt chữ muốn điên cái đầu.
Quan tặc thì cất nhà lầu.
Xe hơi loại tốt hỏi tiền đâu ra?
Đến khi nhà nước thanh tra.
Quan tặc tham nhũng lòi ra đống tiền.
Mồ hôi nước mắt dân hiền.
Quan tặc thâu tóm làm riêng của mình.
Ánh sáng Đảng rất công minh.
Bắt loài quan tặc dân tình mới yên.
Chừng nào mới hết quan tham .
Chừng nào mới hết quan làm khổ dân?
Đôi lời đến mấy ông quan.
Xin làm cho tốt đời còn quan liêm.
Đừng để như vụ thủ thiêm.
Hai mươi năm chẳng dân tình lao đao.
Làm quan như vạy là sao?
Báo dân hại Đảng là quan loại gì?
Làm quan như vậy quá kỳ.
Tráo đổi lịch sử còn gì lương tâm?
Quên hết nghĩa trọng tình thâm.
Quên lời bác dạy quên điều Đảng răn
Làm vậy gieo khổ cho dân.
Như tên Bùi tín báo dân phản đời.
Đã đến cái tuổi chầu trời.
Đem lòng phản bội nói lời điêu ngoa.
Phản lại nguồn gốc ông cha.
Đến ngày nhắm mắt làm ma xứ người.
Mà vẫn có một số người.
Cái tuổi gần đất xa trời nay mai
Nguyên ngọc Chu hảo Vũ nhôm.
Kẻ thì lật sử người thì tham ô.
Có luôn tên Nguyễn mạnh Hà.
Lịch sử nước nhà nói quỉ nói ma.
Bà con cô bác gần xa.
Chung tay với Đảng diệt loài quan tham.
Để cho đất nước Việt Nam!
Tự do hạnh phúc ngàn thu thanh bình.
Sưu tầm.
 ntst20171165_500
CẢM THU
Hoàng hôn trên Hương giang
Cuối thu sương mơ màng
Mây giăng giăng lãng đãng
Con thuyền trôi thênh thang
Dòng sông như yên lặng
Con sóng níu dùng dằng
Hình như quên ngày tháng
Bước chân buồn lang thang
Trường Tiền không chểnh mảng
Nối đôi bờ vương mang
Bàn tay ai quờ quạng
Dấu nụ hôn vội vàng
Bóng đèn đường bật sáng
Văng vẳng nghe tiếng đàn
Không gian đang im ắng
Bỗng tràn lan miên man...
Sưu tầm.

THOÁT TỤC THIỀN TU
LÒNG SI ÁI DỤC ĐỂ MÊ TÙ
Trả có như hòng lỡ chịu tu
Chỉ muốn  hồn say lầm cữ thú
Dù cho dạ hẫng chẳng tư thù
Kinh thầy bát nhã truyền coi dụ
Nghĩa lý tam nhồi tự kiểm nhu
Phật Pháp trau dồi êm vẫn nhủ
Đò ngang phận hỏng bóng sương mù..
Chốn thẳm chuông chùa rẽ chịu tu
LÒNG SI ÁI DỤC ĐỂ MÊ TÙ
Kinh thầy phải học khai hồn lú
Pháp Phật năng rèn trả nghĩa u
Tháng chạp tâm thiền soi vẫn nhủ
Đầu năm trí thiện trải không mù
Văn bài diễn tập làm luôn đủ
Một cõi linh huyền ước thỉnh du
Ngàn thu thoái vị trả oan thù
Trói phận giam mình giữ thể u
Dạ chốn tình quên rồi diễn nhủ
LÒNG SI ÁI DỤC ĐỂ MÊ  TÙ
Xuân thì thuở nọ đâu còn  thú
Sức trẻ bây giờ đã toại du
Dũa sạch lầm dơ từng ấp  ủ
Thề không lụy quyến thả canh dù
Tích thiện không màng nhiễm phải u
Hồi tâm chuyển ý giữ tư dù
Mà quên oán nghiệp thôi tầm rủ
Trả tại tâm hồn dẫn hiến ru
Dạ thả thân mình cho hết  rũ
LÒNG SI ÁI DỤC ĐỂ MÊ TÙ
Im thiền dưỡng trí êm đềm nhủ
Đẹp cõi linh chùa thỉnh chính tu
Đành thôi bãi bỏ thoái tư thù
Mãi thỉnh kinh thiền đến vạn thu
Chỉ dạy theo thầy không có rũ
Mà nghe kính phật chẳng tê ù
Tin ngần tín ngưỡng đâu lầm dụ
Đặng thiết khôn càn nhiễm trả ru
Tĩnh ở nơi chùa vô lạc thú
LÒNG SI ÁI DỤC ĐỂ MÊ TÙ
Sưu tầm

ntst20171166_500

MỪNG THẦY TUỔI TÁM MƯƠI
Quí trọng tình thầy đẹp biết bao
Lương tâm đức độ sáng nhường nào
Trồng người tận tụy ngời con chữ
Luyện trí uyên thâm trọn tình trao
Chắt lọc tinh hoa đầy vất vả
Ươm rèn trí tuệ lắm gian lao
Đưa thuyền cập bến say muôn nẻo
Tám chục xuân đời thỏa ước ao
Sưu tầm.

HỒN PHỐ
Mai đón người về Hà Nội
Dọn mình, ủ tóc mềm hương
Hẹn hò cây xanh trên phố
Bừng hoa vui các ngả đường
Phượng đỏ, muồng vàng rực rỡ
Bằng lăng tím biếc đợi chờ
Ngọc lan, hoàng lan, đại trắng
Thả hương như thực như mơ
Trái sấu non tròn mắt biếc
Tìm ve... Ve trốn đâu rồi
Chỉ nghe vòm xanh tha thiết
Niềm thương xao xuyến… Hạ ơi…
Chiều buông chuông chùa Trấn Quốc
Mải mê theo cánh sâm cầm
Ai kề vai ai thủ thỉ
Vẫn lời yêu tự ngàn năm
Sen hồng Hồ Tây e ấp
Chắt chiu tinh tuý đất trời
Nhuỵ vàng thơm hương trinh bạch
Dành cho... chỉ một người thôi
Tháng Sáu, người về Hà Nội
Xênh xang bầu rượu, túi thơ
Dường như có ai mong đợi
Dường như ai cũng thầm mơ…
SƯU TẦM.
 vntst20183775_500
“Thư gửi Elise”
Thầm thì gọi thương… Thầm thì gọi nhớ…
Bettoven đã đi, Elise cũng đi rồi
Tình yêu trong veo, tình yêu thánh thiện
Gửi lại đời… Thánh thót giọt đàn rơi.
Vẫn còn đây những khát khao muôn thuở
Những si mê không cũ bao giờ
Ngắn ngủi kiếp người gặp nhau chẳng dễ
Tình yêu diệu kì chỉ hiện diện Cõi Mơ
Cho nhau chút tình sưởi lòng ấm mãi
Hạnh phúc biết bao khi có mặt trên đời
Để lãng đãng cùng thơ, để thăng hoa cùng nhạc
Và Tình Yêu Vĩnh Cửu lên ngôi.
Sưu tầm.
 vntst20183738_500
TRỪ TỊCH
Rét vừa đủ níu chân đi
Đàn chim xếp chữ thiên di qua trời
Gió mùa đông bắc rong chơi
Tường rêu dường đã rã rời đôi tay
Ở nơi đêm chẳng nối ngày
Ở nơi trời đất khó bày đặt vui
Trái tim ngày nọ ngủ vùi
Vẫn đi ngủ nữa. Bước lùi thời gian
Áo mùa đông. Xám, thênh thang
Rét tôi mà ngỡ cả càn khôn xưa
Mỗi ngày nhặt một cơn mưa
Nhặt hai cơn gió đã thừa thải đau
Em nhầm tôi với xuân sau
Nắng còn lỗi hẹn ở đâu không về
Ngủ yên với một lời thề
Cái đêm trừ tịch chẳng hề chiêm bao
Chẳng còn trăng với ngàn sao
Mai Xuân có đến, xôn xao phương nào?
Sưu tầm.

NGỒI TRONG PHỐ NHỎ
Nhặt được mùa đông bên phố chật
Lòng em bỗng rộng, kéo xuân sang
Trên tay một chút rêu ngày cũ
Ngái ngủ còn nghe ấm quá chừng
Cạn một bình không. Năm tháng thở
”Đáy đĩa mùa đi..." bỗng bật cười
Ai nhốt chật xuân trong quán gió
Một cuộc tưng bừng hoa mãn khai
Ngồi trong phố nhỏ nghe mình lớn
Nhớ chuyện chiêm bao lửa đốt đồng
Gởi thương cùng nhớ chiều rờn rợn
Đâu mẹ cha già đau áo cơm
Chiều nghiêng xuống phố trăm họ thức
Chỉ một mình ta muốn ngủ vùi
Những tờ lịch nhỏ làm ly khách
.Ly khách ! Quan hà, nghe quá sang
Hình như xuân trước còn chưa hết
Đã gọi nhân gian tính nợ trần
Hiền sĩ chiều xuân sao trốn biệt
Đãi bạn mình ta, hoa mắt xuân
Thì thôi một cốc càn khôn gởi
Giã biệt năm tàn, ai nhặt em
Đông có buồn không vôi phố mới
Em còn vội vã, kéo... xuân sang?
Sưu tầm.
 vntst20183728_500
MUỐI CỦA RỪNG
Muối ơi, bỏ biển lên rừng
Trùng khơi ở lại con đường mọc ra
Cõng trên lưng những đảo xa
Cõng trên lưng nắng, gió và mồ hôi
Muối ơi bỏ biển lên trời
Đại ngàn thét gọi chơi vơi tháng ngày
Bến Cà Dăng đợi cơn say
Vít cong cần rượu bàn tay chai sần
Biển thì xa Giàng thì gần
Lung linh hạt muối chân trần xác xơ
Muối ơi, cái đói mắt mờ
Tro tranh cũng chỉ giả vờ qua đêm
Con đường lại phải mọc thêm
Chân Cơ Tu phải bước mềm đá thôi
Muối ơi, hạt muối lên trời
Cõng gùi cái mặn, chơi vơi cái lòng
Đường nào là suối Tà Coong
Đêm Tr'Hy thức chờ mong người về
Nóc dài, chiêng thấu sơn khê
Con đường của muối .Lắng nghe, mặn lòng..
Sưu tầm.

AXAN TA VỀ
Ngày hạ, Arung nhìn thấu biển
Chân trời nơi ấy sáng rưng rưng
Đất nước nghìn trùng mây xao xuyến
Màu cờ thắp lửa đỉnh Atien
Đừng hắt lửa bếp li rượu khách
Ta, Cơ tu cạn giọt Tr Đing
Còn đất còn rừng, còn có nước
Làm tấm khiên che sông núi này
Ngày hạ, biển Đông gầm sóng dữ
Chiêng trống rùng vang lòng Tây Giang
Pơ mu ưỡn ngực rừng luân vũ
Đầu dốc Zi'lieng trừng mắt nhìn
Chiều nghe ai hát "chiều biên giới"
Trên nóc đồn xa khói bếp xanh
Chân trần lặng lẽ con-đường-muối
Đủ mặn lòng ta bước chẳng đành
Ngày hạ, Axan rừng bỗng hát
Câu lý tàn đêm trời đất gần
Những tuổi hai mưoi ngực khao khát
Tân' tung, Da 'dă thức Tây Giang
Sưu tầm.
 vntst20183648_500
UỐNG TRĂNG ĐẦU HẠ
Bao giờ qua hết giêng hai
Đôi con mắt cửa nhìn ai đẫm buồn
Ngày xuân còn chút rượu suông
Uống trăng đầu hạ nhặt cuồng nộ xưa
Tháng ba tìm một cơn mưa
Nghe hoa cải với chuông chùa gọi trăng
Vàng hoa lấy lại thăng bằng
Đôi chân mở cuộc vĩnh hằng tìm chi
Em xưa rụng chút nhu mì
Rưng rưng cành phượng đỏ gì như mơ
Bập bùng cháy một câu thơ
Trắng đôi tà áo ảo mờ nhân gian
Đánh đi kẻo cuộc cờ tàn
Xuống xe lên ngựa hái vàng son chơi.
Còn xuân thì hát ơi hời
Tàn xuân ơi hỡi, mưa rơi chốn nào?
Sưu tầm.

HÁT TRÊN NHỮNG NÚI LỬA
Núi lửa. Tích nước cho cây
Núi lửa. Tích đức sư thầy
Núi lửa chia đều hương nồng vị tỏi
Tôi tự bao giờ hát với ngàn khơi
Trời xanh như biển thâm sâu cao vời
Những con mắt thuyền dập duềnh chân sóng
Những con mắt người đêm ngày mong ngóng
Lý Sơn, Lý Sơn. Nỗi nhớ Hoàng Sa
Còn bó chiếu manh, dây mây sợi lạt
Bài vị linh thiêng muối xát linh hồn
Trở về phiêu diêu, bàn chân Bả trạo
Đôi mắt núi lửa cháy ngầm ruột gan
Làm sao để vuông như những trái bàng
Làm sao để cay như vị núi lửa
Vì sao lang thang để thành mộ gió
Mơ làm dung nham thiêu cháy chân trời
Tôi chạy đôi chân lướt trên sóng đảo
Một đời sò điệp hạt cát mong manh
Đôi mắt Lý sơn như nghìn mắt bão
Chờ đợi một ngày cởi sóng khơi xanh.
Lý sơn lý sơn tôi xin nắm cát
Xin được hóa thành ngọn lứa linh thiêng
Cơn sóng Hoàng sa từng đêm vẫn hát
Lời ca trong tôi vót nhọn căm thù...
Sưu tầm.
 ntst20171167_500
TRỜI VẪN ĐANG MƯA
Đáo hạn hoa tàn mùa đi biệt
Qua xuân., quá cảnh ...gió rung cành
Nhơn nhơn tình cũ màu đồng nát
Cứ gọi nhau là tân cố nhân
Người đi ngan ngát trời lục diệp
Ai bảo xanh là không tiễn đưa
Lời ru không ngủ là đang thức
Vắng trống tàn canh cũng đã thừa
Áo trắng. Nhường nhau thời tóc trắng
Mang mang mây bạc đợi thu tàn
Ngàn sau, có nghĩa nghìn năm nữa
Nhắm mắt là chưa chắc ngủ vùi.
Đáo hạn. Đành quay đầu trông thử
Có một người đi mấy kẻ chờ
Hoa cỏ mùa sau thành viễn xứ
Gió quá giang hề! Ai thả thơ…
Trời đất vốn buồn như cổ tích
Lổ chổ trang đời manh áo xưa
Sưu tầm.

RỐT CUỘC EM LÀ....
Em rốt cuộc là trăng ngày nọ
Là nguyệt xưa bãi nại đêm rằm
Mưa thâm thúy đan từng sợi nhỏ
Đêm muốn dài. Ai bảo nắng nôn nao.
Còn lại một xuân thì chưa khép tán
Mượn lá cành xuân muộn để trăng lên.
Bên kia chổ bãi bồi anh mắc cạn
Sông miên man bèo dạt hát xa nguồn
Ai đó gọi trống đình hoa cải hát
Đã qua giêng vàng mã muốn lên trời
Con chiền chiện lập lờ phổ nhạc
Thơ và em gối vụ cuộc rong chơi
Tàn canh xuân thanh minh lại cho mình
Non tơ lại một vùng chưa kịp chín
Đêm.Đối mặt, em đành là cánh vạt
phù du đôi hơn hớn chói chang đèn
Và có thể là gì chưa biết nữa
Đợi một vùng hoa súng nở thành sen...
Sưu tầm.
vntst20183742_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com