Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 304

MỘNG DU...
Rời xa chốn ồn ào náo nhiệt
Dường như ta bỏ phố lên rừng,
Đã không màng từ lâu những lợi danh
Vẫn lẩn quẩn ở trong vòng tục lụy...?
Trái tim đau với mưa nguồn chớp bể
Đường trần gian mệt mỏi cõi xa xăm
Còn lại gì sau những tháng năm
Dòng máu đỏ thể như đang dần lạnh...?!
Ta tìm đến muộn phiền trong hữu hạn
Mà vô biên...hoa lá phũ phàng rơi
Duyên nợ dứt giữa nửa chừng bất hạnh
Sao còn nghe hơi ấm giữa tay người...?!
Rời xa chốn ồn ào náo nhiệt
Ta tìm ta trong một góc tịch liêu
Đào hố sâu chôn năm tháng tiêu điều
Những hờn oán...cả thương yêu đã cũ,
Những ảo mộng...những gì ta đã có
Nhẹ nhàng thay Tất cả đã phôi phai...!
Hồn xác chợt thoát li theo làn gió
Đêm trần gian...ẩn hiện bóng ma trơi....
Sưu tầm.

CÕNG ĐẠO LÊN BUÔN !
Trời ban phận kiếp phải mang đò
Dạ đẫm say lòng chẳng dám đo
Chốn hẹn rừng sâu tình nhả chữ
Thềm buông núi thẳm nghĩa chăm trò
Thương sầu lũ trẻ trông vời ngại
Khởi nhớ cô thầy đợi ngẫm lo
Lũ giật trường tan nhà cửa cuốn
Lời khen thấu hiểu nỗi ai hò ?
Sưu tầm.

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ NGHE EM
Cùng trở về thăm trường cũ nghe em
Hoa dã quỳ lại vàng ươm nỗi nhớ
Tháng mười một như vừa quen vừa lạ
Mỗi mùa qua bỡ ngỡ lạ và quen...
Ta trở về cùng kí ức nghe em
Cao nguyên nắng, cao nguyên mưa...huyễn hoặc
Nắng vàng óng cho ong đi tìm mật
Một nỗi niềm cũng đủ thấy mênh mang ...
Ta trở về cùng kỉ niệm riêng mang
Hàng ghế đá cũng chẳng thay đổi mấy
Nắng ngập ngừng rồi mưa qua rất vội
Chỗ ngồi nào còn ấm...những ba năm...
Tiếng loa trường chỉ gợi nhớ thương thêm
Anh như thấy em cài hoa trên tóc
Đóa hoa dại rưng rưng như muốn khóc
Khi thầy cô bỗng đọc họ và tên...
Về đi người ...thương nhớ để buồn thêm ...!!
Sưu tầm.
 vntst20183759_500
Ơn nghĩa cô thầy
Nghĩa ơn cô tựa như trời biển
Tình bao la khó hiển thành lời
Dẫu cho đi đến muôn nơi
Trăm năm khắc vẹn ghi lời của cô.
Nắng sân trường mưa tô sắc ngói
Nỗi buồn vui khó nói nên câu
Ân tình sánh tựa biển sâu
Trải bao gian khó có đâu ngại ngần
Nhớ ban đầu dấu chân chập chững
Mái trường xưa lững đững mà vô
Hôm mai nghe giảng tiếng cô
Tựa như lời mẹ điểm tô cuộc đời.
Buổi khó khăn ghi lời vấn khảo
Để thành nhân ai bảo dễ đâu
Dù cho tang hải bể dâu
Em thời ghi khắc những câu làm người.
Sống có nhân tính lười dẹp bỏ
Bước đường sai cô bỏ lời can
Dẫu cho số kiếp cơ hàn
Sạch trong giữ lấy vẹn toàn nghĩa nhân.
Lời của cô ân cần dạy dỗ
Để các em hiểu chỗ làm người
Đúng sai phân biệt mười mươi
Ra trường điểm thắm họa tươi cho đời.
Nhìn cảnh cũ cháy ngời phượng thắm
Dấu đời trôi mình đắm đuối say
Đến khi tỉnh dậy một ngày
Trông về cảnh cũ bàn tay võ vàng.
Biết ơn cô đá vàng không sánh
Cảm tình cô chẳng thánh nào hơn
Cuộc đời trải biết bao lơn
Làm sao quên được nghĩa ơn cao dầy!
Sưu tầm.

TRƯỜNG XƯA
Trường xưa về lại một chiều
Dậy hương kỷ niệm khiến liêu xiêu hồn...
Đây gốc phượng ngồi ôn thuở nọ
Ấy góc trường lọ mọ làm quen
Kịch vui vang dội tiếng kèn
Mặt mày hớn hở, vội chen chúc nhòm...
Kìa cửa lớp còm nhom lão Tú
Tếu táo đời lủ khủ bày ra
Ghẹo hoài cái ả Hằng Nga
Làm cho cả lớp mặt sa sầm hoài...
Rồi thầy cô hằng ngày giáp mặt
Nhớ làm sao chân thật cõi lòng
Giờ đâu gặp lại mà mong
Thời gian vô định cứ sòng sọc phiêu...
Trường xưa về lại một chiều
Dậy hương kỷ niệm khiến liêu xiêu hồn...
Sưu tầm.

HỒI ỨC NGÀY XANH
(Kỷ niệm ngày NGVN 20/11)
Tháng này năm ấy ngày hai mươi,
Kỷ niệm ngày xanh ngẫm mỉm cười.
Sinh hoạt giản đơn mừng Lễ Giáo
Học trò hội tụ buổi vui chơi..
Học trò hội tụ buổi vui chơi,
Rong ruổi vùng quê ắp tiếng cười.
Bì bõm đẩy xuồng con nước xát
Bập bềnh trôi dạt mỏi chèo lơi..
Bập bềnh trôi dạt mỏi chèo lơi,
Hoang vắng cù lao thiếu bóng người.
Sống kiểu dã nhân săn hái lượm
Băng đồng mượn gạo nấu dừa tươi..
Băng đồng mượn gạo nấu dừa tươi,
Một bữa cơm vui nhớ trọn đời.
Quang Thuận, Sơn Hà tranh miếng chuột
Đau đầu nhóm bạn xé làm đôi..
Đau đầu nhóm bạn xé làm đôi,
Hờn giận mất khôn hú vía rồi.
Giữa khúc sông sâu xuồng lật úp
Về nhà giấu Mẹ kẻo đòn roi..
Về nhà giấu Mẹ kẻo đòn roi,
Vào lớp lại khoe chúng nữ cười.
Chẳng hiểu nàng xưa nào mách lẻo?
Chịu đòn lãnh phạt ngượng ngùng ôi..!
Chịu đòn lãnh phạt ngượng ngùng ôi,
Hai mấy năm xuôi thoáng đã rồi.
Hồi ức ngày nao còn tựa mới
Ân Thầy nghĩa Bạn mãi đầy vơi..!
Sưu tầm.

NHỚ TRƯỜNG LỚP, THẤY CÔ
Kính nhớ cô thầy đã dạy tôi
Về thăm họp mặt thấy bồi hồi
Trường xưa mất bóng đau khôn tả
Bạn cũ không hình xót quá thôi
Viễn xứ muôn trùng người dưới biển
Tha hương vạn dặm kẻ trên đồi
Cùng ôn kỷ niệm sao lưu luyến
Thắm đượm ân tình nở nụ môi
Sưu tầm.
 camhoa014_500
ĐƯỜNG QUÊ
Em có về cùng anh dạo đường quê?
Hoa xuyến chi như níu chân anh lại
Lúa quê mình đã qua thì con gái
Ngậm đòng đòng chờ mùa gặt bội thu
Dạo đường quê anh lại nhớ thu xưa
Mình sánh vai dạo đường khuya tình tự
Trăng thượng tuần ngượng ngùng theo hai đứa
Gió trên đồng quện hương lúa ngất ngây
Hôm nay về anh lại dạo đường quen
Hai bên đường hoa xuyến chi vẫn nở
Gió mùa thu rì rào như nhắn nhủ
Em về không..? cùng anh dạo đường quê.
Sưu tầm.

BỐ ƠI ĐỪNG UỐNG RƯỢU SAY
Nói rồi bố chẳng chịu nghe
Suốt ngày bố cứ rượu chè khổ con
Uống vào rồi bố lại nôn
Bưng chậu cho bố mùi cồn thấy ghê
Cứ vầy sao mẹ chẳng chê
Mùi hôi thấy gớm ai mê cho đành
Bây giờ bố tuổi còn xanh
Lo mà lam lụng cho hoành tráng coi
Ai đâu lại cứ đua đòi
Bạn bè rủ nhậu thế rồi sỉn say
Về nhà ủ rũ thế này
Lại còn quậu nữa chẳng hay chút nào
Làm lương được mấy triệu lào
Đem đi nhuậu hết sao con học hành
Bây giờ tóc bố còn xanh
Không lo làm việc để dành mai sau
Phòng khi những lúc ốm đau
Tiền đâu mua thuốc nhức đầu mọi chân
Con đã nhắc bố nhiều lần
Mà sao bố chẳng thấm nhuần hết trơn
Không giúp bố bảo vô ơn
Nhưng mà cứ mãi thấy lờn quá đi
Nói mà bố chẳng thực thi
Cho nên con thấy nó kỳ khó coi
Lần này con giúp nữa thôi
Lần sau cứ thế bố thời tự lo
Sưu tầm.
 vntst20183193_500
NHỚ LỜI THẦY DẠY
Thầy tặng con trái tim màu hồng
Biết yêu đời trong cõi sắc không
Thương em thơ trên đường lam lũ
Thương mẹ già mỏi mắt chờ trông
Thầy dạy con biết yêu ruộng đồng
Yêu núi rừng, yêu những dòng sông
Đêm xa khơi yêu bờ cát trắng
Lâu lắm rồi thương nhớ biển đông
Thầy dạy con những trang sử vàng
Yêu ngàn năm hồn nước Văn Lang
Nhưng hôm nay có người quên mất
Sống một đời như đứa con hoang
Thầy dạy con sống cho thật thà
Giữa chợ đời còn lắm điêu ngoa
Chân bước đi không cần cúi mặt
Trong vô thường ta vẫn là ta……
Sưu tầm.

TRẢ ĐŨA
Lão Danh vểnh nhĩ nghe này
Mười điều lão dạy tôi đây đọc rồi
Lão đừng múa mép khua môi
Tôi không phải loại vợ tồi đâu nha
Lão dạy điều một điều ba
Tôi nghe lão dạy thật là ngứa tai
Lão thì cờ bạc gái trai
Mà bắt tôi phải nhịn hoài là sao
Lão đừng có dạy tào lao
Bực mình tôi lại vả vào mồm cho
Lão đâu có được hay ho
Mà lão lên giọng dạy cho tôi nào
Ăn hàng thì đã làm sao
Ăn quà đâu có khác nào ăn cơm
Ăn nhiều càng mập dễ ôm
Còn hơn ốm yếu lưng tôm gầy còm
Tôi phải thoa phấn bôi son
Để cho zai đẹp nó còn ngắm tôi
Lão sống ích kỷ vừa thôi
Lão còn thích đẹp cấm tôi làm gì
Điều mười tôi đã khắc ghi
Hiếu lễ cha mẹ tôi thì ô kê
Điều chín thì lão quên đê
Lão mà gia trưởng tôi ghè gãy răng
Chín điều lão viết lăng nhăng
Đọc xong tôi đã xé phăng đi rồi
Lão đừng lên mặt dạy tôi
Hãy lo mà giữ khúc dồi lão đi
Sưu tầm.

LỜI CHÚC EM CÔ GIÁO
Bao năm qua em vẫn lái con đò
Giúp các thế hệ học trò vượt sóng
Dòng sông kiến thức vừa sâu vừa rộng
Đôi vai gầy em một bóng ngược xuôi
Bao em thơ hôm nay đã nên người
Những gia đình mang nụ cười hạnh phúc
Cô lái đò bao ngày đêm khổ cực
Vì học trò em vẫn thức đêm đêm
Truyền kiến thức dạy dỗ kỹ năng mềm
Dạy làm người còn chỉ thêm nhân cách
Là cô giáo cả một đời trong sạch
Tấm gương sáng ngời sử sách chẳng ghi
Bao lớp học trò cứ đến rồi đi
Em gắn bó với mùa thi phượng đỏ
Tà áo dài bốn mùa bay trong gió
Dìu dắt em thơ lối nhỏ vào đời
Ngày nhà giáo xin có một đôi lời
Chúc cho em luôn sáng ngời tâm đức
Vì sự nghiệp trồng người trong giáo dục
Cuộc sống gia đình hạnh phúc bình an
Sưu tầm.
 camhoa010
RAU SẠCH
Bây giờ đời sống tiển triển nhanh
Kỹ thuật tăng gia rất ngon lành
quây lưới lợp nhà làm rau sạch
Nhà nhà phát triển...Món rau xanh..?
Đúng là thời đại chạy cực nhanh
Bao tấn rau tươi..quá ngọt lành
Người mẫu..gom hàng...lo quảng cáo
Bảo sao...không ế...Giá lại cao
Sưu tầm.

TRĂNG QUÊ
Bỡ ngỡ nhìn mây đùa với nguyệt,
Thẹn lòng ngắm cảnh nguyệt hôn mây,
Ve sầu tiếng gọi kêu inh ỏi,
Gió thổi tìm mây đuổi trăng chơi.
Cảnh vật làng xưa chìm đêm tối,
Trăng quê xóm cũ rạ rơm phơi,
Hương thơm lúa mới bay theo gió,
Để lại trong tôi nổi nhớ quê.
Sưu tầm.

Thầy của con
Nửa cuộc đời con trở lại bên thầy
Vẫn nhỏ bé như ngày xưa khờ dại
Tiếng chim reo trong vườn cây đầy trái
Quả ngọt nào cũng ân nghĩa Thầy ơi!
Mùa đông nay đã lạnh tím đôi môi
Nhưng nụ cười trên mắt Thầy con thấy
Hạnh phúc trọn đời của Thầy là vậy
Mong một lần khách trở lại sông xưa
Dòng sông quê Thầy mải miết sớm trưa
Đò đi qua Thầy một mình ở lại
Lại đợi chờ lại dõi theo khắc khoải
Bóng người đi - đi khắp phương trời
Khách qua rồi Thầy có thấy chơi vơi
Những đứa con hơn ngàn ngày chăm bẵm
Xa quê hương mang theo câu ví dặm
Lời dạy Thầy và những ước mơ xa
Lấp lánh tóc Thầy những vì sao sa
Đôi mắt dịu chan tình thương của mẹ
Luôn dõi theo những bước đi con trẻ
Đến ngỡ ngàng con lỗi quá Thầy ơi!
Con được về bên Thầy một chút thôi
Phượng bừng nở dẫu mùa đông buốt lạnh
Thầy của con suốt một đời thanh bạch
Suốt một đời sưởi ấm trái tim con!
Sưu tầm.
 camhoa005
EM LÀ CÔ GIÁO MẦM NON
Em là cô giáo mầm non
Hàng ngày em vẫn chăm con mọi người
Tính em chu đáo vui tươi
Chăm lo từng bé nô cười mọi nơi.
Ngày nào bé ốm không xơi
Tận tâm vất vả không lơi phút nào
Từng thìa cháo nhỏ em trao
Em đây dỗ ngọt ăn vào các con
Ăn rồi nhớ ngủ thật ngon
Mai sau chóng lớn nước non đang cần
Con là hạt giống chuông ngấn
Vang xa bốn bể muôn phần nhờ con
Còn em chỉ biết chăm non
Hết lòng phục vụ mầm non nước nhà
Thân em chẳng ngại đường xa
Hàng ngày vẫn đến mái nhà mầm non...
Sưu tầm.

GHI MÃI TRONG LÒNG
Trên đường đời, muôn bão tố dậy sóng
Không thầy cô, chắc gì em thành công?
Không lạc bước, giữa biển đời mênh mông?
Không vấp ngã, khi chân giữa đôi dòng?
Thầy chấp cánh, em bay qua núi rộng
Cô nâng niu, từng ước mơ cháy bỏng
Viên phấn trắng, vẽ lên bao khát vọng
Từng lời ca, cất lên bao ước mong
Để giờ đây, âm thầm từng giấc mộng
Tình Thầy trò, nguyện ghi mãi trong lòng.
Sưu tầm.
 camhoa004
NHỚ ƠN THẦY
Tình ca gửi tặng kính yêu người
Mãi nhớ ơn thầy chỉ dạy khơi
Kỷ niệm thời xưa còn rõ nét
Hình cô thuở ấy vọng in lời
Thời gian chẳng có phai nhòa ảnh
Nhật ký còn ghi dẫn thả nơi
Gặp gỡ hồn tâm từng cảm mến
Mầm ươm hạnh phúc thỏa cho đời..
Sưu tầm.

CẢM XÚC NGÀY 20. 11    (Nđt, Gcđ, Xa luân ngũ bộ)
1.
Rộn rã tình ca cảm kính người
Ơn thầy chỉ dẫn vạn niềm khơi
Rồi ghi kỷ niệm vào trang sách
Vẫn níu thời gian, thảo triệu lời
Mến bữa cô trò trên bục giảng
Bao dòng nhật ký gửi ngàn nơi
Ngày vui gặp gỡ hồn lưu luyến
Rạng rỡ vườn hoa tỏa ngát đời.
2.
Ơn thầy chỉ dẫn vạn niềm khơi
Hiểu rõ Đường thi vận đắm lời
Mỗi sớm ươm từ gieo mọi ngả
Dăm giờ chọn tứ, giãi từng nơi
Trào câu ấm nghĩa êm đềm dạ
Gợi ngữ ngời âm, sáng sủa đời
Giữ tiếng an lành cho rạng cửa
Mà in bức thảm mãi yêu người.
3.
Vẫn níu thời gian, thảo triệu lời
Cung đàn lảnh lót dịu dàng nơi
Hàng me vẫy lá tưng bừng hẹn
Dải nắng luồn mây lộng lẫy đời
Bổng nhịp chào em về giữa lớp
Vời anh nét đẹp buổi say người
Cây bàng trống gõ hồn mê mải
Giữa Hạ văn hòa thoải mái khơi.
4.
Bao dòng nhật ký, gửi ngàn nơi
Đẹp đẽ miền quê, thắm ảnh đời
Bởi số say nghề, năng vẽ tượng
Vì mai kế nghiệp sẽ theo người
Yên nhà hạnh phúc âm thầm tỏ
Sáng đạo gia đình rảnh rỗi khơi
Vững dạ xua sầu nên phấn khởi
Bình an hưởng nụ trỗi muôn lời.
5.
Rạng rỡ vườn hoa tỏa ngát đời
Thơm ùa nhụy cúc trải tràn nơi
Gìn công đức mẹ, ghim đầy vở
Ngẫm ý lòng cha khảm trọn lời
Đã tới trường xưa, mùa hội mở
Luôn chờ bạn cũ, mấy vần khơi
Cùng nhau kể lại chiều Thu tím
Để nhớ mình, ta học chữ người.
Sưu tầm.
camhoa003_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com