Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 279

TIẾNG KHÓC CHỒNG
Vào buổi tàn thu , chuyển sang đông
Đêm qua có kẻ khóc thương chồng
Tiếng khóc trong đêm rất ai oán
Như lòng thiếu nữ giữa đêm đông
Người ấy Một lần bước sang sông
Nhưng đâu biết được sớm tang chồng
Cuộc đời thiếu phụ em buồn lắm
Một lần giang giở giữa non sông
Từ đó em sống giữa cô đơn
Thời gian phai sắc đôi má hường
Người ấy rất buồn hay ra ngắm
Tâm hồn đau khổ những đau thương
Đêm nay dưới trời lạnh mù sương
Tiếng ai ai oán dưới đêm trường
Chắc hẳn tiếng nàng em đang khóc
Mối tình giang dở khóc nhớ thương
Sưu tầm.

ĐI TU
VÀO buổi tàn Thu , chuyển sang Đông ...
CHÙA im ! Tĩnh lặng đến vô cùng !
EM đi vãng cảnh , sân chùa vắng ...
QUÉT bụi phong trần , bỏ nhớ nhung ...!
LÁ vàng thưa thớt ở trên cây ....
ĐA sầu , đa cảm , tựa gió mây ...!
MÀ thôi ! Quên hết ! Và Buông , Bỏ ...!
SAO còn vương vấn , nợ nơi đây ...!
VẪN muốn rời xa cõi phàm trần !
NHỚ hoài phong cảnh đẹp Phù vân ...
THẰNG nọ , Người kia ! ĐỜI gian dối ..!
CHA mẹ gian lao , cực muôn phần ...
BỎ đi ! Là Buông một kiếp tình ...!
MÌNH còn chi nữa ? Khỏi phân vân ...!!!
Sưu tầm.

NỤ CƯỜI LÍNH Ế !
Lính đã lớn tuổi rồi
Mà vẫn cười vì ế
Bạn nào nghe lính kể
Là cũng muốn ế liền
Điều sướng nhất trước tiên
Khi bình minh thức dậy
Lính thấy mình khi ấy
Thật thanh thản nhẹ nhàng
Chẳng cập rập đa mang
Chạy vắt chân lên cổ
Nào ủi đồ cho bố
Nào dụ dỗ con ăn
Khi đến được cơ quan
Chẳng còn hơi còn sức
Chiều về lại tất bật
Lo cơm nước việc nhà
Đêm chẳng ngủ thả ga
Chồng đòi yêu ,con khóc
Thật gian nan khó nhọc
Nhiều bạn khổ vì yêu
Khi không được cưng chiều
Lại úa sầu buồn tủi
Giận hờn nhau sớm tối
Đến đổ vỡ chia ly
Lính đây cứ cười khì
Vì ế dài ế mãi
Cứ dong chơi mê mải
Chẳng đau khổ muộn phiền
Lính yêu bản thân mình
Không rung rinh vì ế
Bạn nào cùng như thế
Cứ hát cười ngân nga
Sợ làm chi cho già
Đời chỉ là cõi tạm
Ta cứ vui cứ "Tám "
Lính ế thì đã sao
Sưu tầm.

EM MƠ
Đêm qua em mơ thấy một người
Một người rất đẹp đẹp lắm thôi
Hai người nắm tay rất thơ mộng
Cùng nhau tươi thắm ở trên đồi
Trên đồi Hoa mộng nở rất tươi
Có con bươm bướm rất tuyệt vời
Hoa tình nở trên bến thơ mộng
Bướm vờn hoa thắm ở lưng đồi
Hai người đêm ấy ở lưng đồi
Ánh mắt anh cười rất là tươi
Nụ hôn đầu đời rất thơ mộng
Chim bướm hờn ghen ở lưng đồi
Bỗng đâu hoa thắm lỡ mau tàn
Sương rơi lạnh buốt gió mơ tan
Tỉnh ra mới biết trong mơ mộng
Một tình yêu đẹp gió ngập tràn
Thế là em hết một giấc mơ
Tiếc quá đi thôi tiếc đến giờ
Ước gì cuộc đời cũng thơ mộng
Lãng mạn tâm hồn như bài thơ
Sưu tầm.

TUỔI THIẾU THỜI
Tôi nhớ ngày xưa tuổi thiếu thời
Hoa tình nở thắm trong tim tôi
Đôi mắt mơ buồn trong cõi mộng
Cuộc sống trên đời rất là vui
Tôi thường thơ thẩn ở trên đồi
Và buồn khi thấy lá thu rơi
Bảo rằng hoa sắc là thơ mộng
Yêu lắm đi thôi mối tình đời
Ngày ấy hoa rừng rất là xinh
Đượm ngát hương hoa giấc mơ tình
Trái tim mang theo những thơ mộng
Mắt nhìn những chú bướm rất xinh
Thế rồi một hôm đẹp tuyệt vời
Một hôm tôi còn nhớ không thôi
Anh đem nỗi nhớ Gieo vào mộng
Làm cho tôi thấy nhớ suốt đời
Hôm ấy Một ngày rất xa xôi
Hoa nắng nở tươi khắp núi đồi
Người ấy bảo rằng hoa rất đẹp
Đem lòng thương nhớ Nhớ thương tôi
Từ đó lòng tôi thấy rất vui
Cuộc sống quanh tôi sắc hoa đời
Mối tình thơ mộng tôi còn nhớ
Còn khắc trong lòng mãi mà thôi
Mối tình cái thủa bước vào đời
Là yêu là nhớ lắm bạn ơi
Nhưng đâu biết được mối tình ấy
Xa cách trăm năm của cuộc đời
Thế rồi ngày tháng cũng xa rồi
Chỉ còn kỷ niệm ấy mà thôi
Ngày mai trên con đường thơ mộng
Vẫn nhớ như in mối tình đời
Hoa vẫn nở xinh ở trên đời
Vẫn có những những ngày đóa hoa rơi
Nhưng trong khoảng khắc ngày xưa ấy
Vẫn dấu trong tim của bao người
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG ĐAN ÁO
Có người con gái chiều đông
Ngồi đan áo ấm gửi chồng nơi xa
Mang yêu thương của quê nhà!
Gửi ra tiền tuyến thiết tha những tình !
Mỉm cười trong dạ đinh ninh !
Gió mùa đông lạnh ấm tình hậu phương !
Gửi niềm tin chốn chiến trường !
Anh luôn giữ trọn tình thương cho mình !
Thế rồi đất nước thanh bình
Họ về trao hết ân tình cho nhau !
Vợ chồng kể chuyện đêm thâu
Rằng chiếc áo ấy từ lâu vẫn còn !
Thương người vợ trẻ cô đơn !
Xa anh cái lạnh còn hơn thế nhiều !
Càng yêu vợ biết bao nhiêu !
Thương chồng đan áo một chiều gió đông!
Sưu tầm.

KIẾP PHÙ DU ....
Nửa đời phiêu bạt kiếm giàu sang
Duyên phận giờ đây vẫn bẽ bàng
Kẻ dại tâm khờ mong cảnh sáng
Người khôn đức độ mãi mơ màng
Thề trao - hẹn gửi , đau hồn trạng
Ủ rũ - ê chề , thảm dạ mang
Ba chín xuân trôi tình chạng vạng
Lẻ loi hoài ngóng một anh chàng .
…………….
Lẻ loi hoài ngóng một anh chàng
Duyên vợ , nghĩa chồng thoả ước mang
Ba chín - tuổi xanh cầu nghĩa sáng
Cả đời - từng trải mộng tình lang
Vậy mà mong mãi trời chưa rạng
Nên phải chuốc thêm cảnh bẽ bàng
Nào dám trèo cao và bổ báng
Hay là vọng tưởng kẻ quyền , sang .
Sưu tầm.

TÂM SỰ VỚI ĐỒNG ĐỘI
Tao sẽ đưa mày về quê mày nhé
Về quê hương thời tuổi trẻ mày ơi
Tao thấy thương mẹ mày quá đi thôi
Khi tao đến mẹ cứ ngồi tựa cửa
Cứ lẩm bẩm sao mày không về nữa
Không gặp được mày mẹ chửa ra đi
Ngày qua ngày mẹ lại khóc ướt mi
Mẹ nhắc hoài sao không đi tìm nó
Sợ mình mày nơi rừng xanh núi đỏ
Mùa đông về khi lạnh gió ai chăm
Mẹ xin tao hãy cho mẹ đi thăm
Để mẹ biết chỗ mày nằm cũng tốt
Mẹ nói đưa nó về cùng xương cốt
Cho mẹ cùng nằm với nó một nơi
Nghe mẹ nói mà nước mắt tao rơi
Tao không thực hiện được lời của mẹ
Không thể đợi vì mẹ đâu còn trẻ
Mẹ ra đi trong lặng lẽ cô đơn
Mẹ nắm tay tao ánh mắt giận hờn
Mẹ đã đi gặp đứa con yêu quí
Đứa con mẹ là anh hùng liệt sĩ
Nhưng với mẹ mày vẫn chỉ là con
Sưu tầm.

NỬA VỜI
Em trách sao em sống nửa vời.
Để rồi lặng lẽ nước mắt rơi.
Nửa vời im lặng , nửa vời hét.
Em biết rằng em mệt lắm rồi.
Em ghét sao em sống nửa vời.
Để rồi mọi thứ cứ chơi vơi.
Nửa muốn bước lên, nửa dừng lại.
Làm sao thoát khỏi kiếp bèo trôi ?
Em biết rằng em sống nửa vời.
Cuộc đời đùa giỡn mãi không thôi.
Hất lên, dập xuống như con rối.
Đau đớn thân em cũng gắng cười.
Em biết làm sao để vứt đi.
Cái nửa quanh em thật quá lì.
Em biết nửa vời là đau khổ.
Chỉ biết than thôi biết làm gì?
Sưu tầm.

NHỞN NHƠ
Nhởn nhơ cánh bướm dập dờn
Nhởn nhơ bóng nắng gió vờn mây bay
Nhởn nhơ hương sắc tỏa lay
Nhởn nhơ suy nghĩ ô hay lạ kỳ
Nhởn nhơ dây phím son mì
Nhởn nhơ câu hát họa mi giữa trời
Nhởn nhơ ánh mắt xa khơi
Chòng chành nghiêng sóng chơi vơi thủy triều
Sưu tầm.

DÁNG LIÊU XIÊU
Tôi viết về tôi một buổi chiều,
Nhìn người con gái.. dáng liêu xiêu.
Ở cô có điều gì không ổn,
Phải chăng cô để mất người yêu.
Tôi thấy trong tôi nhớ ít nhiều,
Cái người mà tôi gọi là yêu.
Cũng dáng chiều buồn ,người có hiểu,
Đúng là tôi cũng chẳng được yêu .
Tôi muốn ngày đông ngả bóng chiều,
Để đêm gọi mãi trái tim yêu.
Những điều tôi viết dù nho nhỏ,
Thấp thoáng cuối ngày .. dáng liêu xiêu. /.
Sưu tầm.
 vntst20183968_500
CHIỀU BUỒN
Nhìn bầu trời chiều nay buồn ảm đạm
Áng mây ngàn phủ trắng một trời thương
Gió hắt hiu thổi mạnh giữa muôn phương
Chim chóc cũng lạc đường quay về tổ
Chiều hôm nay chiều buồn bao lá đổ
Cây ngậm ngùi thương tiếc lá lìa xa
Những cánh hoa cũng đưa mắt liếc qua
Nhìn lá rụng mà bùi ngùi đưa tiễn
Giọt mưa rơi cũng thì thầm lên tiếng
Khúc nhạc buồn bỗng văng vẳng đâu đây
Ai nhớ ai mà nghe quá đắng cay
Men rượu kia ta bỗng say bỗng nhớ
Hơi gió nhẹ em ngỡ là nhịp thở
Mưa rì rào e ngỡ nước mắt rơi
Gió thương mây nên chung một khung trời
Lá thương cây xin đừng rơi vội
Tình yêu kia đã đi vào tăm tối
Đã một thời tình cũng đã lên ngôi
Nhưng giờ đây ta mất thật rồi
Còn yêu lắm sao nhường đường nhau bước
Phải chăng sông kia không đầy nước
Nên thuyền tình chỉ lướt qua ngang
Để cho lệ đổ đôi hàng
Phải chăng duyên nợ lỡ làng rồi sao
Sưu tầm.

ANH GỬI CHO EM
Anh gửi cho em ... gửi bông vàng,
Gửi hương hoa cải bướm lang thang,
Gửi con đò nhỏ khua sóng nước,
Gửi tiếng chim đa hót sau làng!
Anh gửi cho em ánh trăng treo,
Thuở xưa ta bước có trăng theo,
Đom đóm lập lòe ... em sợ lắm,
Một thuở đèn treo ... sáng quê nghèo!
Anh gửi cho em ... nước giếng trong,
Gội đầu em nhé ... tháng ngày mong,
Có cả mây trời in đáy nước,
Có bóng đôi ta ... đáy nước lồng!
Anh gửi cho em ... những lá đa,
Đàn trâu em nhé ... chỉ hai ta,
Cuội chính là anh ... ngồi vắt vẻo,
Em hóa Hằng Nga ... chế Cuội già!
Anh gửi cho em ... chú chuồn kim,
Buổi trưa trốn mẹ chúng ta tìm,
Mẹ bắt anh quỳ ... em lại khóc,
Thương anh ... em níu áo mẹ xin!
Anh gửi cho em ... cỏ đuôi gà,
Chăn trâu hai đứa cánh đồng xa,
Giông nổi lên rồi ... chưa về tới,
Lấy lá anh che ... ấy là nhà!
Anh gửi cho em ... cỏ hoa may,
Ngàn đời em nhé chẳng đổi thay,
Cỏ vẫn đứng chờ ... bên lối cũ,
Chỉ có người thưa ... cỏ mọc dày!
Em ạ quê mình lắm đồi thay,
Chỉ có hàng cau đếm tháng ngày,
Cau vẫn đứngchờ em hiên trước,
Trầu vẫn leo xanh ... vẫn lá dày...!
Sưu tầm.

LÁ THU RƠI
Chiều buồn nhặt cụm lá thu rơi
Nhớ quá môi hôn rạng nụ ngời
Ngỡ đã liền cành duyên ấm áp
Nào ngờ lạc nhịp khúc chơi vơi
Cơn đau ngập ngụa hồn tàn úa
Bước ái chênh chao dạ rụng rời
Chỉ bởi lòng người như gió xoáy
Đành nhìn dĩ vãng vuột xa khơi
Sưu tầm.

PHONG LAN
Núi rừng khoe sắc một loài hoa
Bám chặt trên cây, bão chẳng sa
Lộng lẫy Phong Lan phô cánh ngọc
Tươi xinh đón gió lộ bông ngà
Giỏ treo cửa sổ vui lòng mẹ
Dàn móc ngoài hiên hợp ý cha
Cùng cốc thâm sơn về phố thị
Điểm tô vẻ đẹp những ngôi nhà
Sưu tầm.

Nữ Hoàng Rừng Xanh
SƠN thuỷ đẹp mượt mà duyên mộng
NỮ thi nhân thả lộng hồn hoa
ƠI cao xanh quá mượt mà
HOÀNG thiên ngây ngất trăng sa cuối trời
HÔN màn tối rã rời dương thế
XUỐNG vực sâu thân thể tàn phai
RỒI cài trên ánh sương mai
CÒN tô sắc nét duyên thêm thắm màu
CHỜ đêm vỡ ngày dài đau nhói
ĐỢI miệt mài em hỡi nơi đâu
AI gây nên cảnh lá lai
ĐÂY trao lời nhớ Nữ Hoàng Rừng Xanh
Sưu tầm.
 vntst20184015_500
HỒN RU
Nhắm mắt lại nghe hồn thênh thang gió,
Đất trời ru... Trong đó có bình yên,
Trong thênh thang... Bỏ tất cả ưu phiền,
Hồn ru nhẹ... Gió đời lơ thơ phất .
Dâng tấm thân bọt bèo cho trời đất,
Để trùng, giun không mất sức đi tìm,
Không ganh đua... Chẳng ngại nổi hay chim,
Xuôi dòng nước... Hòa mình trong biển cát.
Hồn lãng du... Hồn về nơi cực lạc,
Nợ trần ai... Bỏ lại phía xa đồi,
Nhẹ tênh tênh... Tựa như những mây trôi,
Không suy nghĩ... Một đời khôn hay dại.
Buông bỏ đi... Có gì đâu phải ngại,
Những thiệt hơn ... Toan tính hóa tầm thường,
Đọng lại ai... Một chút nhỏ tình thương,
Cũng như gió... Vô thường không vương vấn.
Xuôi theo gió hồn đời bao lận đận,
Nhẹ hồn ru giấc ngủ đến vô cùng,
Để mỉm cười trong thế giới của chung,
Một thế giới vô cùng cho tất cả....!
Sưu tầm.

THU VỀ NHỚ HẠ
Lành lạnh may lùa... biệt bóng Ve
Trơ cành Phượng Vĩ rủ mình che
Đâu còn ríu rít lời Chèo Bẻo
Chẳng thấy râm ran tiếng Chích Chòe
Thấp thoáng hoa nhài khơi nuối tiếc
Nồng nàn hương sữa gợi say mê
Không gian mờ nhạt màu sương khói
Bất giác lòng ta chạnh nhớ hè !
Sưu tầm.

CẢM XÚC ĐẦU ĐÔNG
“Chẳng có râm ran tiếng Chích Chòe”
Rồi thì vắng bặt những đàn ve
Mùa sang lá rụng buồn hương sắc
Tiết lại trời u nuối vụ hè
Gió lạnh đang về đan giấc ngủ
Sương mờ mãi đến gọi hồn mê
Vầng dương mắc cỡ tìm nơi trốn
Như thể khung đời đã bị che
Sưu tầm.

SỐ TRỜI
Trời cho sắc đẹp sướng bằng tiên
Thoải mái ăn chơi lại lắm tiền
Nhếch miệng cười duyên đầy kẻ ngắm
Cau mày giận dữ khối người điên.
Cùng da thịt của người dương thế
Giống đặc như nhau cái thổ điền
Một kẻ lên bà trong gấm lụa
Bao nàng ngóng cổ ước làm tiên.
Sưu tầm.

NGƯỜI XƯA
Tôi về xóm cũ độ vào đông
Gặp cảnh người xưa bước cạnh chồng
Bến nước sương xòa ai mải đợi
Con đò nắng ngả bậu nào trông
Thời gian vẫn chảy phai mầu thắm
Quá vãng hoài trôi nhạt sắc nồng
Tủi phận duyên hờ ôm gối lẻ
Canh dài ấm áp hỏi còn không.
Sưu tầm.

CHÍ PHÈO
Thức trọn năm canh đọc chí phèo
suy về cuộc sống thấy càng teo
nhìn hoa rữa nhụy khơi lòng vỡ
ngắm cỏ phai mầu rã dạ theo
vẫn biết tai ương còn níu đợi
nên đành cố chịu cảnh bàng leo
Cho dù vượng tỏa ai không muốn
chỉ ngại đường mơ..phải chống chèo
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com