Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 301

TÔI ĐÃ CÓ…
Tôi đã có: Tuổi thơ bên khung cửi,
Tiếng thoi đưa lách cách … mẹ ru,
Những trưa hè bắt chim sáo, chim cu,
Chang chang nắng … mẹ lôi về … nước mắt.
Tôi đã có: Những tháng ngày góp nhặt,
Mót lúa dài … tháng tám ngày ba,
Những đêm đông gió lạnh cắt da,
Mênh mông nước … tát gầu sòng bắt cá.
Tôi đã có: những buổi chiều đói lả,
Bắt cá ốc mò cua … cơn đói qua dần,
Những mùa đông nứt toác bàn chân,
Tay hoá đá bởi đi tìm cá cóng.
Tôi đã có: Dòng sông quê đủ rộng,
Ôm nước vào lòng, trâu cỡi sang sông,
Ngày bắt đầu trời mới hừng đông,
Tay xách giỏ vội ra đồng xúc ốc.
Tôi đã có: Một thời cơm gạo mốc,
Đo công bằng … tem phiếu bình quân,
Giờ đi làm là tiếng kẻng gọi dân,
Gom tất cả chung một nhà Hợp tác.
Tôi đã có: Một thời qua tiếng nhạc,
Ai đã cất lên át tiếng bom rơi,
Khúc quân hành vang khắp nơi nơi,
Cho tổ quốc ngàn đời sau sống mãi.
Tôi đã có: Nhưng nghĩ suy … khôn, dại,
Toan tính thiệt hơn sức mạnh đồng tiền,
Mãi đắn đo đâu thủ tục đâu tiên,
Đâu là lúc tránh làm phiền … các sếp?
Tôi đã có: Làn tóc hương bồ kết,
Hương dịu dàng ru giấc ngủ bình yên,
Giữ cho tôi ngày tháng vẹn nguyên,
Tôi đã có: Còn nhiều hơn thế nữa…!
Sưu tầm.

MƯA..
Mưa ơi phũ phàng thế mưa ơi
Nỡ vùi dập lên từng cánh lá
Biết không mưa bao ngày tơi tả
Đắng cuộc đời trong dối gian mơ
Đâu như ai lá chẳng dám đợi chờ
Ngẫm phận mình dày sương dãi nắng
Không bon chen sống thế trong im lặng
Mặc cho đời trôi nổi phiêu linh
Phận là lá nào ai biết cho mình
Lặng lẽ điểm tô cho người khác
Vẳng xa đâu tấu lên khúc nhạc
Lòng chợt buồn ai đó hiểu được không
Mưa ơi mưa sao mưa quá lạnh lùng
Chẳng chiu hiểu nỗi niềm của lá
Lá chỉ mong cùng tán.. Cây.. Gốc rễ
Che cho đời mặt đất mãi bình yên.
Sưu tầm.

NHỚ MẸ
Mẹ ơi con muốn về chốn cũ
Nơi quê hương mang đậm nghĩa tình
Có dáng mẹ lưng còng bên bếp lửa
Khói lam chiều lặng lẽ xa xa
Con dù đi trên khắp nẻo đường
Vẫn mơ về bên nhà xưa bé nhỏ
Nơi êm đềm lũy tre làng đón gió
Có triền đê nơi hò hẹn ban sơ
Con đi xa luôn nhớ về dáng mẹ
Tựa cổng buồn trông ngóng đàn con
Dù đô thành nơi phồn hoa rực rỡ
Con vẫn mong cất bước trở về
Để được nằm trong vòng tay mẹ
Hít hà mùi trầu thuốc nồng say
Được nũng nịu như những ngày thơ dại
Được vỗ về...mẹ yêu quý của con...
Sưu tầm.

TRI ÂN
Hoa nở ngập tràn đón Hiến Chương
Hai mươi mười một sáng soi đường
Tri ân Nhà Giáo lòng tôn kính
Nguyện khắc ghi ơn rạng tấm gương
Khôn lớn thành người con mãi nhớ
Công ơn dạy dỗ rõ hanh tường
Chân trời góc bể ơn trời biển
Mãi mãi ngàn sau nhớ kính thương !
Sưu tầm.

KÝ ỨC
1-Tự hào hồi tưởng dạ thênh thang
Biết mấy gian nan vẫn sẵn sàng
Trăm chuyến đò ngang đà cặp bến
Ngàn tờ giáo án đã sang trang
Thuyền khi quá hải luôn thư thái
Lái lúc vượt giang chẳng vội vàng
Mát mái êm dầm càng nhớ đến
Dòng sông bến đợi khách sang ngang.
2-Bốn chục năm ròng, cảm luyến trường
Lòng tràn vương vấn những yêu thương
Nhớ giờ lên lớp trong phòng học
Tưởng chốn bình văn giữa giảng đường
Đào tạo nhân tài xây đất nước
Nâng cao dân trí dựng quê hương
Vinh quang đưa đón đò nhân thế
Sự nghiệp trồng người mấy gió sương.
3-Chèo lái đò ngang bấy tháng ngày
Giảng đường trò cũ mến lâu nay
Bốn mươi mùa quả chăm vun xới
Ngót nửa cuộc đời góp dựng xây
Phấn trắng bụi bay trùm mái tóc
Bảng đen tay viết đọng công thầy
Mỗi mùa phượng nở khơi thêm nhớ...
Lớp lớp chim trời tung cánh bay...
Sưu tầm.

NẾU CHẲNG VÌ YÊU
Nếu ngày xưa không vì yêu Cô giáo,
Thì mỗi đêm đâu có học bài,
Có đâu cần tập tính một … hai,
Cũng không phải miệt mài nắn nót!
Nếu ngày xưa không vì yêu Cô giáo,
Đâu mơ màng nghe chim hót trên cao,
Hàng đêm về đâu có biết trời sao,
Là tinh tú trong thiên hà rộng lớn!
Nếu ngày xưa không vì yêu Cô giáo,
Hoài ước mơ lên Tiên giới dạo chơi,
Thấy cầu vồng, sợ lên đấy sẽ rơi,
Đâu biết được chân Trời trước mặt!
Nếu ngày xưa không vì yêu Cô giáo
Thấy cóc kêu lại nghĩ Cậu nhà Trời,
Đâu hiểu rằng mây đã để mưa rơi,
Vì sao biển lại vơi đầy năm tháng!
Nếu ngày xưa không vì yêu Cô giáo,
Đâu biết rằng đường kính xẻ làm đôi,
Nhân với pi ta sẽ tính được thôi,
Càng không biết thế nào là e líp!
Duyên trời xui nên đã yêu cô giáo,
Biết thế nào là giáo án đêm thâu,
Biết lời phê cũng có đủ sắc màu,
Trò điểm kém lại đêm về trăn trở!
Duyên Trời xui nên cùng chung nhịp thở,
Hồi hộp chờ … tin báo nhận lương,
Hoa phượng rơi nhuộm đỏ sân trường,
Là khi ấy chuyến đò đời cập bến!
Sưu tầm.

ĐỜI HỌC TRÒ
Tình học trò nét đẹp tinh khôi
Tuy nhút nhát bởi lòng khấn khởi
Cầm tay thôi mặt đỏ lên rồi
Nhớ thật nhiều ,thẹn lời không nói
Nhìn xa thôi nghẹn nấc bồi hồi
Xa sân trường lòng xao xuyến đợi
Mong qua ngày lại gặp nhau thôi
Tình học trò giờ đây xa vợi
Bởi nghành nghề mỗi đứa một nơi
Xưa chung lớp,giờ cách phương trời
Trưởng thành rồi tình nơi duyên mới
Thầm chúc nhau hạnh phúc bên đời
Nhiều năm tháng cũng mãi dần trôi
Nay,thăm quê ,những dịp nghỉ ngơi
Thăm trường cũ, cũng vẫn chỗ ngồi
Lòng nghẹn nghào,mắt lệ nhoà rơi
Vắng người xưa, bạn lớp gọi mời
Tới thăm thầy giáo ,đâu rồi,thầy ơi!
Thăm cô , cô hỡi , hỡi cô ôi
Con về thăm muộn mất rồi cô ơi !
Sưu tầm.

CHỈ HAI ĐỨA MÌNH THÔI NHÉ
CHỈ trao một tiếng tơ lòng
HAI chiều cũng dệt niềm mong ước trào
ĐỨA về nẻo ấy xôn xao
MÌNH trong thềm mộng cuốn cào lòng đêm
THÔI ngày nắng ngủ sau thềm
NHÉ đêm về dệt thắm mềm tiếng yêu
ĐỪNG làm cánh mộng tàn xiêu
CHO mơ nhạt thắm rã chiều loãng vơi
TRĂNG lơ lửng giữa thảm trời
NÉP sầu lịm ánh đêm thôi thúc lòng
SAU vườn tiếng nhạn rũ mong
HÈ con sáo đậu mòn trông mỏi chờ
CHỈ hương gió động lay bờ
HAI dòng thổn thức đẫn đờ gió quay
ĐỨA trong nửa giấc mơ này
MÌNH xao xuyến cả niềm say diễm huyền
THÔI đừng giả bộ làm duyên
NHÉ hương đã quyện mộng chuyền ái ân
ĐỪNG u lặng dưới trăng ngần
CHO thao thức dạ mơ trần lụy vương
HOA tình nở nhụy đơm hương
LẮNG nghe màu thắm tỏa đường lộng hoan
TAI thầm thì khúc trăng đoàn
NGHE tươi ánh lộng hân hoan cõi tình.
Hà Thu.

NHỚ LỜI THẦY DẠY
Thầy tặng con trái tim màu hồng
Biết yêu đời trong cõi sắc không
Thương em thơ trên đường lam lũ
Thương mẹ già mỏi mắt chờ trông
Thầy dạy con biết yêu ruộng đồng
Yêu núi rừng, yêu những dòng sông
Đêm xa khơi yêu bờ cát trắng
Lâu lắm rồi thương nhớ biển đông
Thầy dạy con những trang sử vàng
Yêu ngàn năm hồn nước Văn Lang
Nhưng hôm nay có người quên mất
Sống một đời như đứa con hoang
Thầy dạy con sống cho thật thà
Giữa chợ đời còn lắm điêu ngoa
Chân bước đi không cần cúi mặt
Trong vô thường ta vẫn là ta……
Sưu tầm.

BỨC TRANH QUÊ.
Xa mờ giọt nắng đượm chiều quê
Điểm nhẹ màn sương cảnh bộn bề
Lúa mượt ươm vàng khoe trĩu nẩy
Cau dàn mịn ngát nở chùm phê
Đàn trâu dõng dạc nhìn em bước
Lũ chó lăng xăng hóng chủ về
Lãng đãng đầu thôn làn khói quyện
Yên bình chợt nhớ một người ghê.
Sưu tầm.
 vntst20183354_500
QUÁ KHỨ MIỀN QUÊ.
Trông về kỷ niệm xóm nghèo xưa
Khó nhọc triền miên chả lúc chừa
Dưới bãi anh bừa lưng địu nắng
Trên đồi chị trỉa bóng gùi mưa
Đau ngày giáp vụ khoai nào đủ
Tủi bữa mùa giao sắn cũng vừa
Lại ngẫm đàn con nhao nhác để
Cơm chiều mẹ chỉ mỗi lần đưa...
Sưu tầm.

LÀM CHA MẸ.
Gánh tất hoàng hôn chẳng của mình
Cho nhiều thế hệ hưởng niềm vinh
Vai nhàu vướng bụi mong người sáng
Mặt dát phong trần ước kẻ minh.
Vạn kiếp tình cha như biển cả
Ngàn năm nghĩa mẹ tựa non kình
Dẫu rằng khó nhọc thân nào quản
Giữ vẹn tâm lòng mãi trắng trinh.
Sưu tầm.

TRÔI GIẠT [Tập Bánh ẩn-Toán]
Ngàn xưa BÈO bọt khổ đau về
Đôi ngã chia lìa KHÚC khuỷu lê
CAM chịu Đôi lần tim xước bể
Dạt TRÔI Mấy dạo mộng chưa kề
Dăm chiều ẩm ƯỚT đờ khôn kể
Vạn nẻo TIÊU điều phủ lặng mê
Quá vãng Từng đêm thầm dọ HỎI
Tàn TRO kỷ niệm phả Muôn bề
……………..
BAO lần kỷ niệm gợi Trăm bề
Vẫn bị KẸP kềm Những dại mê
KHOÁI cảm ngày nao Ngàn rụng ế
ĐA tình thuở nọ Nửa mong kề
Mấy hồi GAI góc chờ câu nể
Mỗi độ nhu MÌ lặng bước lê
TIÊU tốn hương đời đâu có dễ
Đường khuya ĐÚC kết Vạn thương về
Sưu tầm.

LẶNG LẼ ĐÊM BUỒN [Giao cổ]
Đêm về lặng lẽ giọt buồn rơi
Kỷ niệm ngày nao chẳng chịu rời
Khúc ái sao đành cam tẻ rạn
Tơ lòng nỡ đoạn để chùng lơi
Tàn mơ nguyệt lẻ loi triền nhớ
Vụn vỡ bờ thương héo mộng đời
Dẫu biết ai kìa xa biệt mãi
Sao hoài thả mắt dõi trùng khơi
………….
Sao hoài thả mắt dõi trùng khơi
Để tấm lòng đơn rũ rượi đời
Nuối khúc thề xưa sầu nguyệt vỡ
Mơ làn nguyện cũ dỗ mùa lơi
Hoan nồng lặng cỗi cằn mơ mộng
Đau đớn mù mê khổ khó rời
Rát bỏng tâm hồn khê kỷ niệm
Đêm về lặng lẽ giọt buồn rơi
Sưu tầm.
 vntst20183355_500
LẶNG LẼ CHIỀU RƠI
Lặng lẽ trông chiều lá thả rơi
Từng trang kỷ niệm cuốn xa rời
Duyên hờ có phải đang tàn lụi
Ái nhạt thôi đành cũng bỏ lơi
Tiếc quãng xuân hồng trôi dạt nẻo
Buồn khung cảnh diệu thoáng qua đời
Bây giờ quá vãng thành thiên cổ
Ngóng mãi chi người tận biển khơi
…………..
Ngóng mãi chi người tận biển khơi
Mà đau chuyện cũ đến trong đời
Vương lòng ngấn lệ còn âm ỉ
Hết mộng ân tình đã lỏng lơi
Nỗi nhớ từng giây càng thậm khổ
Niềm tin mỗi khắc lại buông rời
Yên bình cuộc sống tim đầy bão
Lặng lẽ trông chiều lá thả rơi
Sưu tầm.

Niệm
Niệm niệm bi trí hùng trầm!
Hoa thơm cỏ lạ u thâm cỏi thiền.
Niệm xưa Đức Phật hiện tiền
Ngài thường thuyết pháp giáo truyền nơi đây?
Niệm bao thế kỷ đổi thay
Sao dời vật đổi trở xoay thế tình.
Niệm nơi đức phật giảng kinh?
Nọ hồ nước tắm soi hình thánh tăng.
Niệm lối bằng phẳng có chăng?
Hoa hồng lan cúc sắc màu tung tăng.
Niệm về lòng vẫn nao nao
Dấu lành giác ngộ thuở nào còn đây..
Nam Mô A Di Đà Phật

SẦU  (thập lục vĩ nguyên thanh)
Lệ có rơi ĐÂU vẫn cứ SẦU
Cuộc đời DÂU bể lắm mưa NGÂU
Canh THÂU vẫn mõi mòn yêu DẤU
Tình ĐẦU chưa thể bớt giọt CHÂU
Áo rách kim KHÂU đời cá CHẬU
Vai sờn chỉ BẬU mệnh kim LÂU
Mong phép nhiệm MẦU từ thánh MẪU
Vơi bớt lệ SẦU những đêm THÂU.
Sưu tầm.

CÓ THỜI HOA ĐỎ
Có một thời hoa đỏ
Trong kí ức mộng mơ
Rợp sắc hồng phượng vĩ
Tâm hồn lắng nhịp thơ
Có một thời hoa đỏ
Ấm áp.giọng thầy cô
Với bảng đen phấn trắng
Nuôi tâm hồn trẻ thơ
Ta yêu màu hoa đỏ
Day rứt những mùa thi
Tiếng ve sao nức nở
Sau năm tháng biệt ly
Đã xa thời hoa đỏ
Nhưng kí ức còn đây
Nỗi niềm ta muốn nói
Sau xa cách bao ngày
Giữ giùm tôi người nhé
Trang lưu bút ngày xưa
Bài kiểm tra điểm kém
Còn day rứt bây giờ
Có.một thời như thế
Mãi còn ở trong tim
Chảy trong miền kí ức
Như dòng sông êm đềm...
Sưu tầm.

GIĂNG CÂU
Bến nhỏ bồng bềnh chiếc thuyền câu
Lăn tăn sóng bạc gợn chân cầu
Hằng Nga thờ thẫn sao không ngủ
Thỏ Ngọc mơ màng thức từ lâu
Muốn hỏi cao xanh sao cực thế
Nào hay hạ giới cũng cơ cầu
Mưu sinh vất vả bao lam lũ
Đời ai thích khổ thế này đâu !
Sưu tầm.
 vntst20183382_500
TỪ THIỆN
Tiền nhiều sao khổ thế này
Trước thì đói khát ăn mày ăn xin
Nghèo khó cứ phải lặng im
Ra ngoài chợ búa không nhìn món ngon
Túng quẫn cứ phải bon bon
Bất ngờ vận đỏ vào hom nhà mình
Cảm ơn tạo hóa ân tình
Giờ đây thoải mái trữ tình ý thơ
Sướng rồi ta lại thẫn thờ
Làm sao cất giữ vô bờ khó khăn
Khổ rồi lai phải lăn tăn
Con sâu cái mọt nó ăn mất tiền
Ba chân bốn cẳng đi liền
Mang tiền đi giúp những miền xa xôi
Thế là được ấm bờ môi
Nói lời thương quý với đôi nỗi niềm
Mọi người sẽ mến ta liền
Hân hoan chào đón như tiên giáng trần
Tiền nhiều lặng lẽ âm thầm
Giúp cho người khó đỡ phần xót xa
Tấm lòng nhân ái bao la
Để cho con cháu phúc ba ... ĐỜI LIỀN .
Sưu tầm.

NHỚ MÃI THẦY XƯA
Theo năm tháng dòng đời trôi lặng lẽ
Mái tóc xanh giờ đã điểm pha sương
Ngược thời gian vẫn thương nhớ mái trường
Nhớ thầy cũ từ thuở vừa cắp sách
Thời gian ơi ! Mấy mươi năm xa cách
Người thầy xưa giờ biết có còn không ?
Bước vào đời phải xuôi ngược long đong
Vai nặng gánh bỏ quên vùng kỷ niệm
Tuổi thơ đi nụ cười như tắt lịm
Đã xa rồi ký ức thuở hồn nhiên
Vẫn mong thầy mãi mãi được bình yên
Dù năm tháng tuổi đời thêm chồng chất
Bạn bè xưa biết ai còn ai mất ?
Tản lạc rồi giờ mỗi đứa một phương
Đã xa rồi lòng vẫn nhớ vẫn thương
Vẫn ghi nhớ công thầy xưa mãi mãi..
Sưu tầm.
camhoa028_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com