Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 271

NỠ QUÊN.
Đã nguyện cùng nhau sống trọn đời
Sao chàng nỡ bỏ cuộc tình lơi?
Mai danh chuốc lại hờn đôi ngả
Ẩn tích cầm theo giận mấy hồi
Dõi cảnh vô thường đâu bướm lượn
Nom chiều cát bụi chẳng hoa chơi
Vùi chôn kỷ niệm nhiều mong ước
Để mặc niềm đau chỉ mỗi người...
Sưu tầm.

MUỐN HỌC ĐƯỜNG THI
Tại lẽ thơ đường nghe bảo đắng
Đôi lần tính học mà quên bẵng
Niêm từ chẳng rõ lại làm hăng
Ý ngữ không rành thôi bỏ lặng
Tập để chân bàn xõa mấy trăng
Nhòe bao vết mực lem đầu cẳng
Ừ thôi vẫn cố bởi tin rằng
Thỏi sắt mài kim rồi sẽ đặng
Sưu tầm.

MẬT ĐƯỜNG [Ngũ độ]
Vì đun thậm lửa nên hoài đắng
Bởi học nào thông mà vứt bẵng
Hẻo vận đành cam vớ chữ xằng
Lu từ đến nỗi thành câu lặng
Ngôn hành uốn lưỡi thuở còn măng
Ngữ động loang tình nơi dưới cẳng
Chịu khó trau bồi sẽ tỏa thăng
Vươn ngời chí cả thời mau đặng
Sưu tầm.

NÊN
Toàn đao búa đập nên còn đắng
Lại kéo kìm phăng đành bỏ bẵng
Mặc chữ thừa câu chẳng nói xằng
Gìn ngôn kiệm ý mà ghi lặng
Cho hồn tĩnh phải tập lòng băng
Để dạ yên đừng phi gót cẳng
Mọi thứ dù tin dễ buộc giằng
Luôn hoài cẩn chắc đời xuôi đặng
Sưu tầm.

KIÊN TRÌ HỌC THI ĐƯỜNG
Thơ đường sẽ học thì luôn đắng
Thích được là hay đừng bỏ bẵng
Nếu rõ niêm từ lại thả hăng
Còn không ngữ kiểu toài im lặng
Xem cùng bạn hữu tả nhìn trăng
Ngó dẫn tài nhân hùa dự cẳng
Bởi cố mài nghiên chịu nhiễm giằng
Kiên trì thỏi sắt rồi thi đặng
Sưu tầm.

NGHĨ NGỢI
Vũ trụ vần xoay tối lại ngày
Chu trình sắp đặt mãi xưa nay
Sớm tràn toả nắng niềm vui diễn
Tối trọn màn đêm ác mộng bày
Há phải xuân về may trước mặt
Khi mà đông tới hoạ liền tay
Cuộc đời định sẵn ai đều vậy
Nghĩ ngợi làm chi số phận này.
Sưu tầm.

RỜI G VỀ BÊN PHÂY
THÔI về với búc hẹn cùng thơ
GIÃ hết từ đây trả vọng chờ
BIỆT tiếc khi xưa còn hãm trở
GỜ quên dạo ấy vẫn lầm mơ
TÌM xem bạn cũ từng nhung nhớ
ĐẾN vọng tình lâu những để ngơ
GẶP thấy là vui rồi kết mở
PHÂY luôn rộng đón dựng xây bờ
……………….
LẠI vẫn sum vầy thỏa áng thơ
CÙNG vui gặp gỡ kết mong chờ
CHƠI ngần cảm mến không ngăn trở
MÃI thắm say thầm bất tận mơ
HẸN bạn trao vần hay để nhớ
VỀ tôi nhập nhóm tốt đừng ngơ
BÊN nhau tuyệt phẩm ta thề mở
BÚC sẽ luôn huyền diệu vững bờ
Sưu tầm.

MỘNG ĐAN
Gió vỗ lời thanh đượm ngút ngàn
Ơ kìa sóng điệu khẽ khàng đan
Từng câu lịm đắm trong trời lạnh
Mấy nhịp nồng say giữa rét quàng
Nối nhịp cho hồn bay bổng quãng
Hòa cung để mộng lãng phiêu đàn
Trào lâng nốt nhạc mơ màng duỗi
Giữa cảnh trời thu đượm sắc vàng.
Sưu tầm.

BỤI HỒNG
Bởi dạ ta còn mãi vấn vương
Hoài trăn trở với những canh trường
Nhiều khi nhủ dạ rằng vơi nhớ
Lắm bận ru hồn sẽ trọn thương
Chữ hẹn hoa vàng lồng mắt biếc
Lời yêu quán nhỏ nợ môi hường
Tình như khói bụi dần tan biến
Trải gót phong trần gội gió sương...
Sưu tầm.

ẢO VỌNG [Thuận nghịch độc-Láy]
Đêm vắng lặng sầu giữa bóng côi
Liệm chôn thề ước dở dang rồi
Thềm hiu hắt rã đời hoen cội
Gió ngẩn ngơ vùi kiếp bạc vôi
Chêm loạn vỡ tình đau đớn trỗi
Diễm xiêu tàn ái ngọt ngon rời
Mềm tha thiết vọng còn đâu hỡi
Thêm xót dạ buồn mải miết khơi
………………….
Khơi miết mải buồn dạ xót thêm
Hỡi đâu còn vọng thiết tha mềm
Rời ngon ngọt ái tàn xiêu diễm
Trỗi đớn đau tình vỡ loạn chêm
Vôi bạc kiếp vùi ngơ ngẩn nệm
Cội hoen đời rã hắt hiu thềm
Rồi dang dở ước thề chôn liệm
Côi bóng giữa sầu lặng vắng đêm
Sưu tầm.

ĐIỆU KHÚC TÌNH
Ươm tình thắm mãi với thời gian
Tưới mộng hoài xuân chẳng úa tàn
Mắt nở ngời xanh niềm cháy bỏng
Môi cười đượm ngát điệu giòn tan
Lồng say điệu nhớ hòa thanh quản
Dệt đắm lời thương ghép giọng đàn
Trải nữa hương đời cung lãng mạn
Cho vòng diễm ái ngọt ngào đan.
Sưu tầm.

GIỮ MÃI MÙA XUÂN
Giữ nhé an bình giữa thế gian
Đừng cho nghĩa đẹp phải điêu tàn
Rồi khi nóng giận nên kềm nán
Kẻo giấc mơ bồng lại vỡ tan
Hãy kết tình thơ cùng chúng bạn
Và ươm khúc nhạc với cây đàn
Đời vui những lúc hồn bay bổng
Phúc hạnh trong lòng sẽ dệt đan
Sưu tầm.

KHÚC TÌNH CA
Ta hoà nhịp thở nối không gian
Để ước mơ xanh chớ lụi tàn
Hãy kết vần thơ đừng có nản
Cho bừng khúc nhạc khoả dần tan
Rung rinh cánh gió bao lời bạn
Sóng sánh đường mây những nhịp đàn
Vũ khúc bồng lai kỳ diệu tản
Lâng hồn đắm đuối cuộc tình đan
Sưu tầm.

ĐA MANG
Để giọt châu pha quyện mấy dòng
Người tình thuở cũ có trông mong
Duyên chưa kịp bén tan tành hỏng
Phận phải đành theo rũ rượi vòng
Bởi bến lềnh dềnh con nước đọng
Nên thuyền vất vả cuộc đời dong
Chiều nao ước thệ ngàn cơn sóng
Cách vạn đường yêu khổ nỗi lòng
Sưu tầm.

VÔ ĐỀ
Ánh nguyệt mờ giăng níu cõi lòng
Tìm về chốn cũ liệu thong dong
Hoa rơi trước cửa bồi hồi ngóng
Lá rụng bên hiên thổn thức vòng
Khắc khoải tim sầu neo bến vọng
Ơ thờ dạ nhớ ngự thuyền mong
Chân côi rẽ ngược dường tìm bóng
Để giọt châu pha quyện mấy dòng.
Sưu tầm.

CÁCH TRỞ
Cách vạn đường yêu khổ nỗi lòng
Thương người biển bắc hững hờ dong
Hồng nhan chửa thấy mơ màng vọng
Nghĩa nợ vừa quen thấp thỏm vòng
Quạnh quẽ cô phòng thơ thẩn ngóng
Âm thầm một bóng lững lờ mong
Hoài mơ tưởng nhớ hình dung mộng
Mãi nguyện cầu xin thỏa ái dòng
Sưu tầm.

NÀNG THƠ (Thuận nghịch độc)
Ngà ngọc dáng em hỏi lững lờ
Tỏ lòng thương mến gởi bài thơ
Pha tình diễm thích lời ngon ngọt
Lắc cổ dài ưa kiểu mịt mờ
Hoa bướm cợt đùa thêm rệu rã
Tuyết sương tràn ngập để ơ thờ
Xa gần tiếng mộ người người vẫn
Tha thiết dạ hoài đến mộng mơ
……………….
Mơ mộng đến hoài dạ thiết tha
Vẫn người người mộ tiếng gần xa
Thờ ơ để ngập tràn sương tuyết
Rã rệu thêm đùa cợt bướm hoa
Mờ mịt kiểu ưa dài cổ lắc
Ngọt ngon lời thích diễm tình pha
Thơ bài gởi mến thương lòng tỏ
Lờ lững hỏi em dáng ngọc ngà
Sưu tầm.

NGƯỜI THƠ
Ngà dáng ửng mây dãi lượn lờ
Mộng đầy gom nắng gửi Nàng Thơ
Pha màu sắc chạm mi viền đẫm
Thả khúc tình vương lệ dấu mờ
Hoa ghẹo gió lùa song cửa khép
Sóng hòa sương đọng thuở chiều mơ
Xa niềm trải phận duyên nồng ấm
Mà điểm phấn hương quyện bóng thờ
………………..
Thờ bóng quyện hương phấn điểm mà
Ấm nồng duyên phận trải niềm xa
Mơ chiều thuở đọng sương hòa sóng
Khép cửa song lùa gió ghẹo hoa
Mờ dấu lệ vương tình khúc thả
Đẫm viền mi chạm sắc màu pha
Thơ Nàng gửi nắng gom đầy mộng
Lờ lượn dãi mây ửng dáng ngà
Sưu tầm.

SAY ĐẮM NGỌC NGÀ(Thuận nghịch độc)
Ngà say đắm ngọc dáng phai lờ
Trả nghĩa trao tình hoạ xướng thơ
Pha chế sắc màu tươi sáng rỡ
Ngả nghiêng duyên phận bạc đen mờ
Hoa tàn nhuỵ rữa sấu dang dở
Ả biệt chàng thương nhớ thẫn thờ
Xa cách cõi lòng tim rạng vỡ
Tha người bước lạc nẻo lầm mơ
………………….
Mơ lầm nẻo lạc bước người tha
Vỡ rạng tim lòng cõi cách xa
Thờ thẫn nhớ thướng chàng biệt ả
Dở dang sẩu rữa nhuỵ tàn hoa
Mờ đen bạc phận duyên nghiêng ngả
Rỡ sáng tưới mảu sắc chế pha
Thơ xướng hoạ tình trao nghĩa trả
Lờ phai dáng ngọc đắm say ngà
Sưu tầm.

CHỈ VÌ KHỜ DẠI.
Thế gian đâu CHỈ giản đơn ngồi
Lắm kẻ lao Vì kiếm ghế thôi
Nhấp nhổm do KHỜ nên bị gãy
Lòng thòng bởi DẠI. hóa thành trôi
Đêm ngày tiền MẤT. sầu cho đạo
Năm tháng của TOI. ngán để đời
Đấng chủ coi NHÀ. như mớ tép
Vợ tan nát. CỬA. chớ kêu trời
Sưu tầm.

LỆ TÀN THU
Tàn thu lặng lẽ bước chân rời
Có phải ân tình cũng vợi vơi
Chẳng nhớ thời gian biền biệt cõi
Đành quên kỷ niệm xốn xang đời
Ngày qua tháng lại tâm buồn bã
Nghĩa bỏ quên tình lệ rớt rơi
Lá rụng âm thầm nơi cảnh cũ
Đàn chim mải miết tận xa trời
Sưu tầm.
 vntst20184428_500
TIẾC THU
Tiếc thuở Nàng Thu vội vã rời
Chăng niềm ước hẹn cũng vừa vơi
Thềm Đông lạnh lẽo buông đầy lối
Bối cảnh thờ ơ ngập trĩu đời
Khỏa nụ tầm Xuân thầm cánh dỗi
Ôm mùa nắng Hạ ngẩn tình rơi
Nằm nghe lá rụng ngân sầu tủi
Đẫm bóng chiều hôm đỏ quạch trời
Sưu tầm.

SẮC KHÔNG
Không không sắc sắc nọ đừng rời
Buổi ngỏ lòng thiền đáy nước vơi
Lững thững thu say buồn mấy kiếp
Xanh xao lá úa rụng ngàn đời
Vì tình phải để con tim khóc
Bởi cảnh đành nhìn giọt lệ rơi
Nỡ đã gieo duyên mình hội ngộ
Hay chăng ý tốt của người trời
Sưu tầm.

CHƠI VƠI
Ngắm tán Thu đi bỗng rã rời
Chìm quầng ảo ảnh thoáng chơi vơi
Hương xưa có thấu lòng sầu bạn
Mắt biếc hay chăng mộng lạc đời
Tủi thuở Đông sang dìu gió rít
Buồn ngày Hạ giận thả hoa rơi
Mang theo xác lá lềnh bềnh nổi
Thả mảng Xuân trôi phía cuối trời
Sưu tầm.

ĐẦU ĐÔNG
Gió lạnh đầu Đông bước rã rời
Cơn sầu lữ thứ hận nào vơi
Trông về cố quận xa mờ nẻo
Vọng hướng làng quê khuất thắm đời
Mấy bận sang Thu vàng lá trải
Bao lần chuyển Hạ trắng sương rơi
Cô phòng có kẻ âm thầm đợi...
Cánh nhạn còn mê mải cuối trời
Sưu tầm.

THU VỀ ĐỢI AI.
Gom tát cả sợi nhớ.
Bơ vơ nắng đi hoang.
Ơ thu về điểm thắm.
Phảng phất quyện làn hương.
Thu về tan xác lá.
Chiều nay đá bơ bơ.
Trên nụ cây còn nuối.
Như đọng lại bờ môi.
Lối hẹn giờ xa quá.
Thu ấy phảng chiều mưa.
Chẳng còn xanh trong biếc.
Bàn tay thiếu bàn tay.
Đông giục gió heo may.
Đợi em hoài im lặng.
Sụt sùi òa nước mắt.
Vỡ mộng lỗi phủ hòa.
Em về mưa tầm tả.
Một mình...một mình em
Sưu tầm.

NGẮM CẢNH CHIỀU THU
Chiều thu ngắm cảnh thật yêu đời
Lá đổi muôn màu khẽ nhẹ rơi
Điểm hẹn người thương thề sẽ tới
Lời yêu kẻ mến nguyện không rời
Do tình mỗi lúc càng sâu đợi
Bởi nghĩa bao lần cứ nặng khơi
Ngõ tím hoàng hôn lòng chẳng vợi
Niềm tin vẫn thắm mặc xa vời
Sưu tầm.

TỪNG MÙA THU QUA
Chậm rãi chiều thu ngắm cảnh đời
Muôn vàn lá nhỏ nhẹ nhàng rơi
Ngày qua nghĩa mặn dần thay đổi
Tháng vãn tình xa vội bỏ rời
Nhớ những câu thề mưa chẳng vợi
Quên từng kỷ niệm nắng đừng khơi
Thời gian rệu rã mong chờ tới
Ngẫm đến thời xưa đủ tuyệt vời
Sưu tầm.

TÀN THU [Ngũ độ]
Tàn thu ngõ vắng quạnh hiu đời
Cảnh sắc u sầu quãng mộng rơi
Đã nhạt niềm thương tình chẳng tới
Và chao nẻo ước nghĩa xa rời
Còn chi thuở ấy triền miên đợi
Chỉ thấy bây giờ lặng lẽ khơi
Cũng muốn tim lòng mau thỏa vợi
Cùng chôn kỷ niệm giữa chia vời
Sưu tầm.

NỖI SẦU ĐÔNG
Thu tàn quạnh quẽ đón mùa đông
Thổn thức phòng đơn dõi nguyệt lồng
Lẻ bạn bơ phờ mong viễn bóng
Riêng mình ảm đạm ngóng ngoài sông
Tình duyên trống trải lòng đau rộng
Ái nghĩa thờ ơ cảnh nhạt nồng
Khắc khoải đêm trường mơ huyễn mộng
Sương mờ tuyết phủ hững hờ trông
Sưu tầm.

GIẤC MƠ ĐÔNG (Ngũ độ thanh - bát láy - bát vận đồng âm )
Lạnh lẽo canh dài bởi gió đông
Màn đêm lặng lẽ ước trăng lồng
Nghiêng cành rặng liễu tươi ngời cổng
Thả dáng cây dừa rạng rỡ sông
Buổi khẽ khàng đan hoài nghĩa rộng
Ngày êm ái dệt mãi duyên nồng
Mơ người trở gót âm thầm mộng
Đẹp đẽ bao tình thoả ngóng trông .
Sưu tầm.

CẢNH ĐÊM
Gió rủ trăng về nũng nịu đêm
Hàng cau xoãi bóng lả lơi thềm
Âm thầm lá ghẹo bờ vai nhỏ
Lặng lẽ sương vờn nhánh cỏ êm
Giọt nước im lìm soi liễu mảnh
Đàn sao ngả ngớn gợi môi mềm
Quỳnh Hương yểu điệu tình xao xuyến
Để áng mây mờ rạng rỡ thêm.
Sưu tầm.

THU CHIỀU!
Căm hờn cắn nhỏ ngọt viền môi
Để thoáng mành tơ ngẫm lại rồi
Giọt tủi âm thầm nghe tiếng đỗi
Mưa sầu ảo não giọng gằn thôi,
Buồn hai bữa hạ khung hình nối
Bực những hồi lên máy ảnh trồi,
Buốt mãi tim nồng khi được thổi
Thu chiều ngợp gió thả lòng trôi!
Sưu tầm.

TÀN THU
Quạnh quẽ thu tàn chảy phấn môi
Hàng cây trụi lá rã tan rồi
Đường xưa lối cũ tình thay đổi
Xóm nhỏ thôn nghèo nghĩa dạt thôi
Viễn xứ quê người phiêu bạt nổi
Hành trang lữ khách khổ vươn trồi
Đông về tuyết phủ già đau trỗi
Lạnh lẽo mưa chiều tuối sắc trôi
Sưu tầm.

TÌNH HỜ
Sao chàng nỡ phụ để nhòa môi
Lạc lõng phòng loan hết thỏa rồi
Ảo não hồn đơn chờ một bóng
Tiêu điều dạ lẻ đón tình trôi
Nào hay cuộc sống xoay hoài đổi
Vẫn biết thời gian đọng nổi trồi
Bởi phận duyên hờ đâu thắm mãi
Nên rầu thổn thức bão bùng thôi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com