Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 219

TÌNH CHẾT MÙA ĐÔNG
Anh đi thật xa xa cuộc tình đã lỡ
Xa hàng cây ghế đá chúng ta ngồi,
Ngọn đèn khuya bóng trên đường ta ngỡ
Bóng là em... Nên lại thấy bồi hồi.
Sót lại chi... Sót mà chi lá vàng cuối vụ,
Cứ bay đi theo nhớ cả tháng ngày
Em đẹp như một cành hồng hé nụ,
Cho ta thường ôm ấp mộng tình say.
Ta cố quên... Cố quên đường xưa lối cũ,
Người năm xưa chân đã bước lối này,
Vắng em rồi lá hình như cũng rũ,
Đời mênh mông... Nỗi nhớ đến hao gầy.
Em cứ là đông, cứ lá đông lạnh lùng như thế,
Để cho anh bao dâu bể cuộc đời,
Biết gần em cuộc đời này đâu có dễ,
Thương chi tình … tình cứ mãi hai nơi
Em về đâu ... Về đâu đường đời hai lối rẽ
Đường Em đi ai đã trải hoa hồng,
Bước chân tôi một mình đêm cô lẻ
Trách chi tình … Hẹn đợi lúc vào đông!
Em cứ đi … Cứ đi để cho đông buốt giá,
Mặc cho tôi băng đá đóng tim này,
Nén hương tàn ai cắm lên mộ lạ,
Gió mưa về … Ôi hương khói nào bay…!
Sưu tầm.
 vntst20182668_500
NGỔN NGANG
Ngổn ngang tâm sự vơi đầy
Lòng sao đắng nghẹn khiến xây xẩm hồn
Sợi lòng cột níu sấu tuôn
Ngàn năm tưởng ngọt lại chồng chất đau.
Thức thao lòng cứ úa nhàu
Đã không duyên phận chớ càu nhau chi
Em về hong lại xuân thì
Ta về gom lại những bi thảm nào.
Tình buồn, kỷ niệm nghiêng chao
Biết bao giờ mới quên ngào ngạt xưa
Bây giờ nói mấy cũng thừa
Ái ân bạc phếch lại mưa móc tàn.
Trái sầu rơi rụng hoài chan
Thương nhau thế nớ lại man trá lòng…
Sưu tầm.

TƠ CẰN
Hồn nghiêng gió thổi dạ đầy
Sầu hư nẻo thực thẳm xây đáy hồn
Sương hờn níu sợi giọt tuôn
Chiều phai dư ảnh dạ chồng nỗi đau
Đông tràn tuyết phủ dạ nhàu
Lá rơi hoang hoải nhạt màu ..hằn chi
Rêu phong nát cánh xuân thì
Đá cằn sỏi cặn sầu bi ..cảnh nào
Chuông rền gõ nhịp chênh chao
Xa đưa văng vẳng hương ngào chuyện xưa
Kể ra buổi ấy đã thừa
Người đây ..ta đấy chiều mưa ...cũ tàn
Cũng đành bèo nước hợp tan
Ái ân một thuở sầu man ...chột lòng.
Sưu tầm.


QUÊN NGƯỜI.
Hãy quên đi nhé hỡi người
Kiếp này đã lỡ tình rơi bể sầu
Nửa đời ta trót gặp nhau
Ngỡ rằng tương cảm cau trầu kết duyên
Áo the chàng bước lên thuyền
Đoạn tình một thủa câu nguyền đánh rơi
Từ ly khóe mắt thay lời
Còn chăng khao khát một trời cách xa.
Anh giờ là của người ta
Phòng loan Phượng Liễu biết là ái ân
Xót xa lòng dạ tím bầm
Mây giăng lọn tóc chiều xuân mỏi mòn.
Sưu tầm.
 vntst20182352_500
ĐỌA ĐÀY THIÊN THU
Cho nhau hơi ấm môi mình
Hòa cùng đêm lạnh thấm tình ta trao
Hương yêu sao quá ngọt ngào
Ngất ngây đầu lưỡi quyện vào buồng tim.
Tâm giao thật khó kiếm tìm
Hồng nhan tri kỷ bóng chìm chờ trăng
Có mơ được gặp hay chăng
Giật mình tỉnh giấc ngỡ ngàng chiêm bao.
Trời buồn từng giọt hanh hao
Như rơi sợi nhớ buộc vào lòng ai
Trong mưa có tiếng thở dài
Gặp nhau giây phút... đọa đày thiên thu.
Tình ta giữa đám sa mù
Thu tan đông lạnh lời ru còn buồn
Lối xưa hương lúa tủi hờn
Khuya gầy sao lẻ cô đơn kiếp người.
Lê thân con dốc cuộc đời
Rong rêu sỏi đá... chưa nguôi đợi chờ!.
Sưu tầm.

MỘNG TÌNH  (7-7-6-8)
Tình như mộng ra say vào tỉnh
Sầu thiên thu vờn thỉnh bên tai
Buồn đâu suốt những canh dài
Đêm khuya hư ảo dấu hài buồn tênh!
Vó ngựa còn lênh đênh lặn lội
Để buồn đau tụ hội đêm trường
Phù du một bước tha hương
Trăm năm sau cũng mộng hường vỡ tan.
Tình của mình miên man bất tận
Thế nhưng toàn lận đận gian lao
Nghĩ suy giấc mộng hôm nào
Cũng là cái cõi hư hao mịt mù...
Cảnh Đào Nguyên biên khu chôn dấu
Biển khơi tình lòng ngấu cơn đau
Mình ai nước mắt chưa lau
Hiên đời lạnh lẽo mi cau dạ sầu.
Thiết tha gì danh lầu cao quý
Để chia ly lòng túy lúy say
Chàng đi trăm đắng ngàn cay
Thiếp về hiu hắt cố may mộng vàng!
Mười năm rồi bóng chàng sầu thảm
Thiếp dệt hoa lòng cảm tuổi xanh
Mặc ai vui giấc yến oanh
Lòng này cũng chỉ năm canh nghẹn ngào...
Vết tình sầu theo vào giấc mộng
Mộng phù vân gió lộng đêm trường
Hỏi người lê bước tha hương
Dấu chân mòn mỏi có tường được không?
Công danh xa điểm lồng phù phiếm
Cảnh phồn hoa nào kiếm dễ đâu
Tìm chi phú quý biển sâu
Để tình mình phải khóc sầu năm canh.
Nét phù hoa đầu xanh được mấy
Thoáng kê vàng đầu thấy đã phai
Sương buồn ướt cảnh sớm mai
Nắng mưa mòn đẽo dấu hài buồn tênh.
Để tâm tình lênh đênh dòng cũ
Tháng ngày trôi buồn rũ ruột gan
Tiếc thương lại cảnh cơ hàn
Gió treo mành cũ giấc hàn vẻ vang.
Trác Văn Quân tình lang hợp ý
Cùng Tương Như du hý đêm trường
Dẫu rằng lưu lạc mười phương
Gió sương lặn lội giấc hường an vui.
Nghĩ chuyện xưa tiến lui dạo gót
Lần chia xa đã ngót mười năm
Tiếc thay cũng phận con tằm
Ngàn năm sau vẫn chỉ nằm nhả tơ...
Cuộc đời mình giấc mơ hờn tủi
Nghĩ tới lui lủi thủi cũng đau
Xin chàng khép lại cho mau
Mười năm qua nữa cảnh sau còn gì?
Tuổi thanh xuân giấc thì buồn bã
Cảnh phân ly cũng đã bao niên
Mà buồn sao cứ liên miên
Vui đâu ai để khuất miền biển khơi!
Công danh cao sóng đời che lấp
Tóc phai rồi lòng khấp khởi đau
Thôi về mộng ước cùng nhau
Yên vui ta dệt cỏ lau nhuộm hồng.
Sưu tầm.
 vntst20182669_500
VỊ ĐẮNG CHIA LY -( THIÊN ĐƯỜNG ĐỔ VỠ )
Chút rượu đắng chia ly người tặng
Có hương tình mang nặng đam mê
Có chữ thương nặng lời thề
Có tất cả ủ ê xé cõi lòng
Em chết lặng cuộn tròn trăn trở
Trái tim nồng nghẹn thở vì ai
Hồn xao động tâm đoạ đày
Cảm nhận vị đắng mỗi ngày ai trao
Cuộc chia ly nghẹn ngào choáng váng
Lạnh lẽo lòng lai láng mù sương
Bàng hoàng ở giữa chữ vương
Tình nay đứt đoạn có thương cũng đành
Sưu tầm.

ANH NÀO HIỂU
Anh nào hiểu thấu giọt lòng rơi
Suốt cả năm canh tâm rối bời
Chỉ gió trăng mây làm bạn hữu
Lau từng giọt lệ thắm bờ môi
Anh nào hiểu được nỗi buồn em
Hằn dấu đè lên thân liễu mềm
Cỏ cũng xót lòng ... anh có thấu
Niềm riêng vò võ khóc từng đêm
Anh nào hiểu rõ tấm chân tình
Ẩn chứa nằm trong nét chữ xinh
Là nỗi lòng em khi đặt bút
Bày tỏ đến ai nỗi lòng mình
Anh nào có hiểu phải không anh
Bởi thế cho nên giấc mộng đành
Giấu giữ trong tim không thể nói
Bao giờ anh hiểu ... thật mong manh !!!
Sưu tầm.

MỐI TÌNH XA
Khung trời mộng hoàng hôn nghiêng vạt nắng
Mảnh tim hồng trĩu nặng mối tình xa
Nỗi niềm riêng vương mắt biếc nhạt nhoà
Gửi ngàn gió lời thiết tha cháy bỏng
Dõi phương thẳm nơi này em trông ngóng
Dạ chung trinh mơ mộng kể sao vừa
Ước thật nhiều được sáng đón chiều đưa
Nụ hôn ngọt ...anh khẽ đùa mái tóc..
Người iu hỡi! Lệ chan đầy mắt ngọc
Nhớ thương nhiều em khóc đã bao đêm
Giọt châu rơi mặn chát khoé môi mềm
Ngàn nỗi nhớ đầy nêm tim bé nhỏ...
Nguyện lòng mãi đợi người phương xa đó
Chờ anh về nơi phố nhỏ yêu thương
Nắm tay nhau đi đến cuối con đường
Vui hạnh phúc mộng uyên ương đẹp mãi...
Sưu tầm.
 vntst20183558_500
ĐÃ MỘT THỜI YÊU
Mình không đến được với nhau
Chuyện xưa dĩ vãng tan vào niềm riêng
Một thời lãng mạn nợ duyên
Thôi đừng nuối tiếc lời nguyền chết xanh
Thời gian rồi sẽ qua nhanh
Ngỡ như lời hẹn quẩn quanh mới vừa
Tưởng là tình thắm dẫn đưa
Nào hay ký ức vẫn thừa phôi pha
Chia tay ngoảnh mặt thành xa
Ai sai ai đúng cũng là nỗi đau
Tình yêu đến độ nhạt màu
Bao nhiêu thề thốt nghẹn ngào dỡ dang
Hai ta yêu quá vội vàng
Nói thương nói nhớ tình mang chưa mùi
Từ nay hết nhé buồn vui
Đôi tay chẳng giữ ngậm ngùi quay lưng
Chỉ còn hai tiếng người dưng
Nỗi niềm hạnh phúc lưng chừng chơi vơi
Giá như đừng hẹn người ơi
Thì giờ không phải rã rời tim yêu !!!
Sưu tầm.

ĐÊM BUỒN..!
ĐÊM cô lẽ đơn phòng hiu hắt
KHUYA trở mình ruột thắt tim đau
BUỒN vương má phấn phai màu
LẮM khi được gặp mình trao ước thề
AI cũng muốn phu thê chung lối
ƠI hỡi chàng hiểu nổi lòng ta
NHỚ nhung liễu phủ trăng tà
AI người tri kỉ cùng ta mộng vàng
TÍT phương đó tình lang có hiểu
TẬN nơi đây thiếp thiếu bóng chàng
PHƯƠNG trời cách trở quang sang
TRỜI sầu cũng nhỏ hai hàng lệ rơi
CÁCH biệt mãi dòng đời xuôi ngược
XA bến tình thuyền trượt ra khơi..!
ĐÊM KHUYA BUỒN LẮM AI ƠI..!
NHỚ AI TÍT TẬN PHƯƠNG TRỜI CÁCH XA...!!!
Sưu tầm.

ĐÊM lạnh
ĐÊM lạnh lẽo cô đơn buồn tủi
KHUYA canh tàn gió núi lạnh thêm
BUỒN thương đọng giọt sương đêm
LẮM phen thổn thức yếu mềm con tim
AI kia còn mãi cơn đắm chìm
ƠI người tình hỡi ... buốt trái tim
NHỚ nhung mòn mỏi cánh chim
AI người thương nhớ ... ai tìm ... tìm ai
TÍT tắp xa ... sầu nhớ u hoài
TẬN cùng ấy ... tìm ai lại buồn
PHƯƠNG này đêm vắng sầu tuôn
TRỜI Đông trở gió tình buồn em ơi !
CÁCH xa biền biệt phương trời
XA em kỷ niệm ... tình ơi nghẹn lời
ĐÊM KHUYA BUỒN LẮM AI ƠI
NHỚ AI TÍT TẬN PHƯƠNG TRỜI CÁCH XA.
Sưu tầm.
 vntst20182372_500
RU EM
Tam Giang sóng miệt mài xô bãi vắng
Khi sông Bồ đang chở nặng phù sa
Đỉnh Hải Vân mây trắng vẫn la đà
Như chờ đợi đưa em qua bến mộng
Anh sẽ hát ru bộn bề cuộc sống
Tan biến đi ... rung động trái tim mình
Cho em mơ về một buổi bình minh
Ngày mai đến khi tình nên duyên nợ
Anh vẫn hát những lời ru thương nhớ
Cho em yêu luôn rạng rỡ nụ cười
Mơ sớm ngày lối nhỏ ngập hoa tươi
Em về với đất và người xứ Huế ...
Anh vẫn hát những lời ru ... và để
Đón em về như thế ở trong mơ
Dấu yêu ơi anh vẫn mãi đợi chờ
Em về Huế dệt tình thơ muôn thuở ...
Sưu tầm.

EM THƯƠNG
Ở Nam Định nơi này em vẫn nhớ
Mong sớm ngày nên duyên nợ Huế ơi
Huế mộng mơ trong sáng đẹp ngàn đời
Em cũng muốn về rong chơi Thành Nội
Anh mời gọi em nhớ thương quá đỗi
Em sẽ về được cùng với anh yêu
Mà trong mơ em ấp ủ bao điều
Bên anh được hồn phiêu ru cõi mộng
Người đất Huế hiền hòa đầy sức sống
Làm cho em rung động ở tim xinh
Về sông Hương vẫn in đậm bóng hình
Cầu Trường Tiền bình minh lên đẹp lắm
Văn Lâu bến nước trong xanh thăm thẳm
Nụ hôn đầu lên môi thắm anh trao
Thật dịu êm mà quá đỗi ngọt ngào
Vì em đã ước ao lâu rồi đó ...
Sưu tầm.

NGÀY MAI NẦY
Ngày mai nầy đường Đời hai lối rẽ
Cách xa rồi ta vẫn bạn bè nhau
Bước chân đi lòng vương vấn nghẹn ngào
Đường hai ngã dấu dấu lệ sầu đếm bước
Ngày mai nầy trên nẻo đời xuôi ngược
Giữa bộn bề tất bật những lo toan
Người có còn lưu lại chút tình son
Chút nhớ nhung một thời vương hoa nắng
Mai xa rồi chỉ mình tôi thầm lặng
Nhìn ráng chiều thêm trống vắng lẻ loi
Hoa thẫn thờ mây như chẳng muốn trôi
Trong sâu thẳm nặng nỗi buồn thương nhớ
Ngày mai nầy hai phương trời cách trở
Giận ông trời xui gặp gỡ làm chi
Để ngậm ngùi khi phải cảnh phân kỳ
Cho lưu luyến chân người đi kẻ ở
Đã xa rồi người ơi thôi đừng nhớ
Hãy cố quên một thuở đẹp chung đường
Từ bây giờ xếp lại những mến thương
Hãy xem như mối tình duyên không nợ
Gần rồi xa chuyện xưa nay muôn thuở
Bèo hợp tan cũng là lẽ thường tình
Gát nỗi buồn hướng mắt đón bình minh
Bước tiếp nối đến bến bờ an định !!!
Sưu tầm.
 vntst20182373_500
NGHÈO MẤT EM
Đêm ngồi phố lạnh bẽ bàng châu
Dõi một người đi ngớ ngẩn sầu
Cố giữ ân tình nhưng tuột khỏi
Luôn gìn hạnh phúc bỗng vùi sâu
Trần gian ngỡ tưởng nồng thơm nắng
Vật cảnh ngờ đâu rũ sắc màu
Lẽ tại giàu sang dìu bước kẻ
Thân nghèo bật khóc giữa trời thâu...
Sưu tầm.

BẾN VẮNG
Chắc nẻo đường yêu hết vị nồng
Nên thuyền bỏ bến để người trông
Mờ xa cánh nhạn chiều mưa lạnh*
Bạc trắng trời mây giọt nắng hồng
Nhớ lắm ân tròn êm ngõ hạ
Thương nhiều ái nhạt quạnh triền sông
Hương tình thở ấy chao bờ sóng
Ngẩn xót xa đau tận đáy lòng...
Sưu tầm.

ĐÃ HẾT THẬT RỒI
Đường duyên ngó bộ đã phai nồng
Thẳm vắng canh trường mỏi ngoái trông
Lắm bữa chiều sa mờ sắc cổng
Nhiều đêm gối lạnh tủi nhan hồng
Ơ thờ gió thoảng bên làn võng
Lặng lẽ mắt nhìn giữa bến sông
Chẳng nữa mà mơ ngày diễm lọng
Từ khi kẻ ấy chợt thay lòng
Sưu tầm.

ĐƯỜNG CÔI
Ước để tình yêu mãi mặn nồng
Cho dù trở ngại vẫn hoài trông
Vì duyên gặp gỡ người quân tử
Bởi ngãi lìa chia phận má hồng
Cánh nhạn mơ đàn nơi giữa bể
Con đò bỏ bến đoạn đầu sông
Đường xa vẫn một mình đơn lẻ
Giá lạnh trời mưa, khổ nỗi lòng
Sưu tầm.

TRÔNG GÌ
Đâu rồi dáng nhỏ dịu dàng xưa
Thuở hẹn bờ đê những phút thừa
Ngỡ tưởng cau trầu vui bến rộng
Đâu ngờ sính lễ giận đường thưa
Người đi kỷ niệm vùi giông ấy
Kẻ biệt tình yêu lấp bão vừa
Nỗi nhớ đầy vơi chồng nẻo hạ
Trông gì mộng ước đã dần đưa...
Sưu tầm.
 vntst20183573_500
CÓ NHỚ
Mộng cảnh bây giờ đã khác xưa
Tìm chi kỷ niệm nối duyên thừa
Trông hồ chỉ liễu cành buông kín
Hỏi nhạn sao trời gió lãng thưa
Tưởng mới hôm rày xa mãi vậy
Nào hay buổi ấy biệt luôn vừa
Bao thề hẹn cũ còn ai nhớ
Họ bỏ theo chồng tiếng võng đưa
Sưu tầm.

RONG TÌM
Rong tìm kỷ niệm lúc mình thương
Dẫu biết rằng ta biệt nẻo thường
Vẫn đó hôm nào trông dải phượng
Luôn còn thuở ấy dõi làn sương
Tình tôi mãi đượm chờ muôn hướng
Nghĩa tớ hoài ươm gửi dặm đường
Chỉ tiếc giờ đây nàng đã lượn
Nên đời độc bóng nản chùn phương...
Sưu tầm.

TẠ TỪ
Những bước âm thầm vọng cảm thương
Làm ta vỡ vụn khúc nghê thường
Người đi cõi lạc chìm muôn hướng
Quãng mộng tim sầu bủa gió sương
Cứ mãi môi buồn loang tưởng tượng
Và luôn mắt dại phả hoang đường
Cầu cho xứ lạ nhiều vui hưởng
Hạnh phúc bên chồng ở viễn phương
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com