Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 216

TÌNH NỒNG
Dấu yêu ơi anh đừng buồn lo lắng
Đừng chạnh lòng khi em vắng kề bên
Tình anh trao em chẳng bao giờ quên
Trái tim em khắc tên anh yêu mãi
Trời vào đông giá lạnh càng tê tái
Trong lúc này em ước mãi bên nhau
Trao môi mềm và một nụ hôn sâu
Vòng tay ấm khát khao đêm hoài vọng
Bao ngày qua em vẫn thường mơ mộng
Trước mắt em hình bóng anh chập chờn
Những lúc này em thấy yêu nhiều hơn
Em như thể đang say cơn tình ái
Một mùa đông nhớ thương mình gom lại
Để xuân về ta trải lối yêu thương
Mình cùng nhau thêu dệt mộng thiên đường
Hạnh phúc mới uyên ương đang mở lối!!!
Mùa đang xen tơ lòng không thay đổi
Vẫn đợi anh trong nỗi nhớ ngút ngàn
Em mong chờ mùa đông được mau tan
Em bên anh chứa chan tình nồng thắm!
Không kề bên ...cái nhớ nhung ..đè nặng
Em sợ buồn...tình vắng ..lại quên nhau
Nhưng yêu rồi ...dù xa cách chóng lâu..
Khắc tên anh ..cả duyên đầu... yêu mãi..
Trời vào đông ..heo lạnh về... tê tái
Muốn cùng anh ..mãi mãi.. ấm vòng tay
Môi kề môi...đắm đuối ..thật nồng say
Tình thăng hoa ..ngất ngây..nơi bến mộng
Bao ngày rồi..em vẫn thường... trông ngóng
Bóng hình anh ..vô vọng ..lối sầu đong
Nhớ anh nhiều ..liệu anh có biết không
Đang phê giấc ..mộng hồng.. cơn tình ái...
Em yêu anh ..có gì đâu... là dại
Để xuân về ..cành lá lại ...nở hoa
Lối yêu thương ...càng thắm đậm ..mặn mà
Hạnh phúc mình ..càng diết da ...mùa nhớ
Vẫn nhớ anh... từng nụ hôn hơi thở
Vẫn chờ anh ...cửa mở ..kháo khao thèm
Vẫn chờ người... về để bóc cái tem
Ghép nửa đời...mình cài then ..duyên nợ...
Sưu tầm.
 vntst20182791_500
MÙA THƯƠNG
Gió mùa về trời trở lạnh sáng nay
Nghe lớt phớt hạt mưa bay ngoài ngõ
Chùm hoa cúc gửi hương theo chiều gió
Ngào ngạt thơm...em nhớ quá một người
Biết làm gì trong khoảng trống chơi vơi
Em viết vội tình thơ lên trang giấy
Người thương à..nếu như anh nhìn thấy
Hãy thương em bằng tất cả tấm lòng.
Sưu tầm.

NHÂN DUYÊN.(mạ đề)
Chẳng biết anh giờ đã cưới ai
Hình như lấy vợ mãi thôn đoài
Cam đành số phận rầu thân trúc
Cũng chịu duyên trời giận ngõ mai
Thủa ấy xuân nồng nhiêu diễm lệ
Thì nay sắc nhạt rã trang đài
Đâu hờn nguyệt lão xe còn vụng
Để mộng chung tình chả có hai.
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ
Mùa đông lại về..Phương ấy lạnh không em ?
Nghe tiếng gió bên thềm sầu than thở
Anh nhắn gửi.... tình yêu và nỗi nhớ
Ghép vần thơ phút bỡ ngỡ đêm buồn
Đông đã về ! Em có để lệ tuôn?
Đêm trăn trở cõi lòng sao lạc lõng
Nhớ em lắm nghe mưa từng giọt đọng
Như lệ sầu ...ngập sóng cả hồn thơ
Giữa màng đêm những khắc khoải mong chờ
Anh rất muốn mộng mơ hoài gặp nhỏ
Trao niềm nhớ ta về chung lối ngõ
Kề vai nhau mặc gió mãi lạnh lùng
Dấu yêu à ! Em có biết hay không ?
Bao nỗi nhớ chất chồng đêm tâm sự
Bao kỷ niệm trong anh hoài cố giữ
Nén vào lòng hơi thở nghẹn ngào tim.
Đêm nay buồn da diết bởi nhớ em
Trời se lạnh buông rèm có giữ ấm
Hay lặng lẽ nhoà mi cay ước đẫm
Nhớ em nhiều...mưa thấm cả nỗi đau !
Gió đìu hưu cứ mãi tạo u sầu
biết bao giờ mình chung đôi em hỡi
để gió mưa thôi không hành không gợi
cho tim côi chẳng thổn thức ngày mưa
Dấu yêu à ..em đã ngủ hay chưa
hay trăn trở với niềm tin trong cuộc sống
yên tâm đi tình anh luôn mãi đọng
trên bờ môi và mắt biếc em yêu
Anh vẫn đây vẫn thương nhớ em nhiều..
Sưu tầm.
 vntst20182789_500
TÌNH MỘNG
Nỗi buồn lắng đọng
Bởi ngóng người thương
Dù cho cách biệt đôi đường
Nụ hôn cháy bỏng thơm hương vẫn còn
Trên non chim liệng
Dưới biển cá vùng
Đôi lời nhắn gửi tình chung
Mơ ngày sớm được ở cùng bên nhau
Trầu màu xanh thẳm
Thương lắm cau non
Một lòng thệ ước vuông tròn
Trầu cau thắm đỏ môi son rạng ngời
Người ơi ở đó
Hoa cỏ còn xanh
Chứng cho tình cảm chân thành
Sáng trong như ngọc long lanh rạng ngời
Đôi lời bày tỏ
Hỏi có hiểu lòng
Đêm ngày chung ước trông mong
Sớm ngày se kết tơ hồng phụng loan ...
Muôn ngàn cách trở
Vẫn nhớ về nhau
Ước tình ta mãi thắm màu
Em yêu anh mãi ngàn sau chẳng rời
Anh ơi em nhớ
Cái thuở ban đầu
Gặp anh như đã quen lâu
Thầm thương trộm nhớ lại cầu nên đôi
Để rồi ân ái
Trở ngại vượt qua
Bên nhau chung thủy mặn mà
Cho dù bão tố phong ba chẳng sờn
Đội ơn trời đất
Có thật trong đời
Chẳng còn ngày tháng chơi vơi
Như hoa thơm ngát gọi mời bướm ong
Dương hồng tỏa rạng
Kìa áng mây bay
Cạnh bên làn gió những ngày
Nguyện thề suốt kiếp nắm tay không rời
Sưu tầm.

TÌNH NHẠT PHAI
Thu tàn đẩy nắng đi đâu
Làm em buốt lạnh mái đầu tái tê
Mây giăng phủ mịt lối về
Đường xưa tuyết phủ bộn bề gió đưa
Ngửa đầu hứng trọn cơn mưa
Đã tròn bốn kỷ nhưng chưa có chồng
Than ôi bạc phận má hồng
Cái duyên bạc bẽo chẳng lồng với nhau
Héo trầu úa cả hương cau
Lòng như quặn xát cơn đau ngút ngàn
Đêm dài trở mộng oán than
Nghĩ mà chua chát bẽ bàng tấm thân
Ai gieo khắc khoải phong trần
Dốc đời trôi tuột mấy lần xuyến xao
Chẳng còn những nét thanh tao
Bờ môi sắc nhạt má đào phôi phai
Kiếp này biết ngỏ cùng ai
Hay là ngậm đắng liêu trai đến già..?
Hỏi trời..trời ở quá xa
Cuối đầu hỏi đất..nhạt nhòa lệ tuôn..!
Sưu tầm.
 vntst20182680_500
TÌNH THIÊN THU
GẶP chiều hôm ấy bão giông
NGƯỜI luôn ngóng đợi tin chồng nẻo xa
HẠNH duyên tìm đến mặn mà
PHÚC an cầu nguyện tình ta rạng ngời
NHIỀU lần hụt hẫng chơi vơi
KHÔNG là tất cả cuộc đời của nhau
ĐỂ tim vụn vỡ nát nhàu
CÀNG yêu mãnh liệt càng đau đớn nhiều
TƠ lòng bối rối vì yêu
TƯỞNG không tròn vẹn những điều đắm say
MẶN môi ngất ngưởng phơi bày
NỒNG lên mọi thứ cuồng quay bể tình
CÀNG chìm chới với điêu linh
LÂU mùi ân ái để mình khắc ghi
DÙ đang tận hưởng diệu kì
CHO ngàn cảm xúc thực thi vỡ trào
KHÁC gì một giấc chiêm bao
BIỆT ly tình muộn má đào nhạt phai
BAN sơ đẹp mãi gót hài
ĐẦU nghiêng bẽn lẽn tựa vai sánh kề
NHƯNG còn vẽ lại cơn mê
LÒNG thêm trĩu nặng câu thề đã tan
LƯU chi điệp khúc nguội tàn
GIỮ hoài kỷ niệm, chứa chan giọt buồn
ĐẬM đà nhựa sóng dần tuôn
SÂU vào ngõ ngách chạm nguồn yêu đương
ÁI ân tuyệt hảo đêm trường
TÌNH ta ngào ngạt mùi hương vợ chồng
GẶP NGƯỜI HẠNH PHÚC NHIỀU KHÔNG
ĐỂ CÀNG TƠ TƯỞNG MẶN NỒNG CÀNG LÂU
DÙ CHO KHÁC BIỆT BAN ĐẦU
NHƯNG LÒNG LƯU GIỮ ĐẬM SÂU ÁI TÌNH.
Sưu tầm.

HƯƠNG ĐỜI
Hương đời thơm ngát đêm say
Ai ru câu hát thương hoài mùa xưa
Chén sầu người uống cạn chưa
Áo hồng hôm ấy trời mưa ướt rồi
Sao còn mong ước xa xôi
Đêm đêm nhung nhớ bồi hồi bên song
Thương đời còn mãi long đong
Cuối thu ngóng đợi chớm đông nghẹn ngào
Người ơi có biết hôm nào
Ai ngồi dưới bóng hoa đào chờ ai
Băn khoăn nghe gió thở dài
Hình như có tiếng chân ai ngoài thềm
Sương rơi làm ướt vai mềm
Gót son nhẹ bước êm đềm mộng xưa
Bên hồ cành liễu đong đưa
Như chờ như đón ai vừa thoáng qua……
Sưu tầm.
 vntst20183802_500
Anh yêu em
Anh trao em một bờ vai rất rộng
Để em đây gối mộng suốt năm canh
Bàn tay anh ve vuốt giấc mộng lành
Em say ngủ trong mảnh đời tuyệt mỹ
Anh trao em .một tình yêu dấu kỹ
Tận cõi lòng tích luỹ trọn tháng năm
Cho em đây những mơ ước âm thầm
Tình anh đó mang đậm đà luyến nhớ
Anh cho em vườn hồng nhung mới nở
Thắm hương tình mật ngọt cả đài hoa
Một biễn đời tươi đẹp tự bài ca
Hãy đón nhận bằng thiết tha nồng ấm
Để tim em luôn luôn in sâu đậm
Chân tình anh trong cảm giác ngất ngây
Chung quanh em tất cả đều đắm say
Tình yêu đó của anh hoài hiện hữu...
Sưu tầm.

Mầm tươi sáng
anh đã thấy một màu hồng tươi sáng
Trên cành hoa đang nở rộ ngoài sân
Hoa tương lai ôi đẹp đẽ muôn phần
Hoa khoe sắc trong xuân về nắng ấm
Em có thấy đàn chim non đùa tắm
Trên mặt hồ lóng lánh ánh hào quang
Tiếng líu lo đang vang vọng ngập tràn
Đàn bướm lượn xôn xao mừng nắng mới
Nỗi buồn đau giờ đây xa vời vợi
Khúc thương sầu trôi dạt tận biễn sâu
Niềm xót xa nay lạc bước qua cầu
Giờ còn lại niềm vui vừa chín tới
anh sẽ quên những ngày chờ tháng đợi
Làm úa sầu héo hắt cả buồng tim
Để ước mơ giòng mật ngọt êm đềm
Sẽ tưới mãi hồn ta mầm tươi sáng..
Sưu tầm.
 vntst20182770_500
CHƠI VƠI
Từ đâu Em đến
Thơm ngát đất trời
Mắt nồng lúng liếng
Mật ngọt chùng lơi…
Từ xa Em lại
Phả ướp hương mời
Trời hoan kết trái
Cho ngát tình khơi…
Mùi hương Em phả
Lộng đắm xuân ngời
Làm Ta mê lả
Giữa ánh chiều rơi..
Ai ân Em dậy
Son phấn khoe lời
Mầm thương ngúng nguẩy
Diệu vũ chơi vơi…
Sưu tầm.


CHỜ ĐỢI
Rồi một ngày Hò hẹn..cũng qua đi
Như chiếc lá Cuối mùa thu..rụng mất
Ta chọt nhận ra..một điều rất thật
Mỏng manh này..rồi có lúc tàn phai..
Đông đến rồi Em có nhớ..đến ai?
Nhớ kỷ niệm Ngày xưa mình..dạo phố
Tay trong tay nhìn anh..em hỏi nhỏ
Xa nhau rồi..anh có nhớ em không?
Anh ngại chi Gió rét..với mưa giông
Anh giữ mãi Tình nồng của e lại
Mối tình này luôn sẽ còn mãi mãi
kệ u sầu vẫn đốt cháy..tim anh
Dù mai sau lá nhẹ đã buông cành
anh vẫn đợi ngàn sau anh vẫn đợi...
rồi mai sau em về chân trời mới
có nghẹn lòng nhớ đến mối tình xưa
Một cuộc tình đẫm gió nắng và mưa...
Sưu tầm.

THÌ THÔI
Ừ, thì thôi, nén tiếng lòng
Xếp ngăn kỷ niệm, chẳng mong mỏi gì
Cũng đành chấp nhận từ ly
Cũng đành giã biệt những kỳ vọng nao.
Đường tình lắm khúc chùng chao
Hay là duyên nợ chẳng ngào ngọt lâu
Đuốc hồng cũng đã phai màu
Ngóng trông cũng chỉ dậy đau đớn hồn.
Thôi thì cuối ánh hoàng hôn
Gắng về một chỗ lắm vồn vã tim
Tóc mây dìu dịu mong tìm
Tựa nương lãng tử giữa im ắng đời.
Cũng đành thân phận người ơi
Hẹn sang kiếp khác lại chơi vơi tình…
Sưu tầm.
 vntst20182787_500
NƯỚC CHẢY BÈO TRÔI
Về thôi chừng đã lạc lòng
Đôi dòng cách trở còn mong nỗi gì
Đây nè cảnh phận biệt ly
Giã từ ước vọng phân kỳ ...buổi nao
Nẻo đời khúc khuỷu chênh chao
Hương nồng mấy nỗi chẳng ngào ngạt lâu
Rêu phong lệ đá nhạt màu
Thời gian cỏ úa mà đau đáu hồn
Buổi xưa khẽ chạm nụ hôn
Dìu trong khoảnh khắc ru hồn sóng tim
Bóng đêm vội vã đi tìm
Thẫn thờ chùng tỉnh lặng im...dỗi đời
Cũng là nước chảy bèo trôi
Hữu duyên tương ngộ ...nhạt thời ... Gió ơi.
Sưu tầm.

CHẲNG ĐÀNH QUÊN NHAU!
Ta ngủ thiếp bên dốc đời xoãi cánh,
Khi giật mình, chiều nắng đã che nghiêng,
Ai vừa đi, bỏ lại nửa trái tim?
Ta hờn tủi, tình duyên sao đến muộn!
Đêm cằn cỗi, thả hồn theo mộng tưởng,
Triền môi khô rát bỏng đến dại khờ,
Ta hao gầy trong ảo ảnh ngu ngơ,
Rồi cay đắng, giấc mơ không có thật,
Mộng yêu đương, xây trên đỉnh sầu chất ngất,
Để đêm về lay lắt những cơn đau,
Biết kiếp này ta chẳng thể bên nhau,
Duyên tao ngộ, kẻ đầu gành người cuối bãi,
Kẻ sông Tương mơ màng đêm dấu ái,
Bến Giang đầu, người khắc khoải đợi mưa sa,
Trông nguyệt mờ, ta lại xót cho ta,
Đêm sương gió, thềm hoa rêu phủ kín,
Không nỡ chia xa, dẫu buồn đành câm nín ,
Mắt lưng tròng bịn rịn tiếng từ ly,
Chẳng đành quên để cất bước ra đi,
Nên trọn kiếp ôm ghì niềm cay đắng!
Sưu tầm.
 vntst20183807_500
NGẨN NGƠ.(hạc tất)
Chẳng lẽ ân tình nhạt thế sao?
Mà nom quạnh vắng ngõ tim vào
Xa xa cánh vạc chiều mưa đảo
Thăm thẳm khung trời ngọn gió chao
Bữa mới từng yêu thường khó tả
Còn đây nỗi nhớ chợt dâng trào
Hương nồng thủa ấy trao người hết
Để ngẩn ngơ lòng dạ biết bao.
Sưu tầm.

LẶNG LẼ (Tam đối- Ngũ độ_bát láy- Lục thanh vi thủ_ngũ thanh vi vận)
Đêm buồn lặng lẽ ngắm vì sao
Rũ rượi từng cơn chẳng lối vào
Thả bước âm thầm tim vẫy gọi
Ôm tình ảm đạm mắt hờn trao
Thờ ơ mượn cảnh đìu hiu khóc
Vội vã dừng chân tức tưởi trào
Có phải âu sầu loang dạ nghĩa
Hay là hụt hẫng ngấm đầy bao.?
Sưu tầm.

PHÚT CHIÊM BAO
Ai ngồi bãi biển đẹp làm sao
Dõi mắt mà ngây ngọn sóng vào
Cánh én la đà bay lượn đảo
Mây trời lất phất chập trờn trao
Trong lòng rộn rã tình khơi dạo
Ở dạ bâng khuâng ái lộng trào
Ngắm mãi trùng dương mơ cõi ảo
Yêu đời mộng tưởng sáng ngời bao
Sưu tầm.
 vntst20183550_500
CHẤP NHẬN
Thôi thì nhạt nữa cũng không sao
Cánh cựa từ bi đã khép vào
Dâu bể thời gian lòng đã đổi
Khó khăn năm tháng dạ nghiêng chao
Tình như đã chết trong giông bão
Nghĩa cũng tàn phai giữa sóng trào
Hạnh phúc tan tành trong mộng tưởng
Còn gì đâu nữa để mà bao
Sưu tầm.

RU TA NGẬM NGÙI
Lâu rồi vắng bậu hỏi vì sao
Lối nhỏ đường trơn chẳng thấy vào
Tủi kiếp mình ai hồn lảo đảo
Sầu đời gối mộng ngả chùng chao
Bên thềm lãng tử thầm mong đợi
Giữa nẻo thuyền quyên ngóng cảm trào
Có phải hương nồng giờ nghĩa nhạt
Ngăn đời khoảng cách ngỡ là bao.
Sưu tầm.

TÌNH BUỒN
Kể từ lúc....em về nơi xứ lạ
Anh một mình trong buồn bã nhớ thương
Hỏi tại sao ta lại chẳng chung đường
Cho lệ đẫm hoen sầu vương lên mắt.
Nhiều đêm trắng thức nghe lòng dằn vặt
Mất em rồi đau quặn thắt từng cơn
Tự trách thân không một lúc nguôi hờn
Sao nhu nhược để giờ đơn phương tiếc.
Hay có phải định mệnh là li biệt
Để đôi mình chẳng tha thiết lúc gần
Hay tại vì anh không được nên thân
Nên em mới buông tay dần xa mãi.
Sưu tầm.
vntst20183789_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com