Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 232

TRÁCH AI HỜN DỖI.
Em nhớ anh đau khổ rã rời.
Bao giờ cho hết lệ đầy vơi.
Tình yêu nay đã không còn lối.
Nhớ mãi về anh đâu mất rồi.
Anh ở nơi đâu cho nhắn gởi.
Yêu nhau quấn quýt chớ xa rời.
Anh đừng chấp nhất rồi hờn dỗi.
Đâu phải chia tay uất hận đời.
Em tức anh nhiều mặn đắng môi.
Giận anh thay đổi hồn chơi vơi.
Tình yêu nay đã không còn lối.
Nhớ mãi về anh đâu mất rồi.
Hờn trách người dưng lòng bối rối.
Thương người ở lại buồn không ngơi.
Anh đừng chấp nhất rồi hờn dỗi.
Đâu phải chia tay uất hận đời.
Sưu tầm.
 vntst20182775_500
GIỌT MƯA THU
Mưa lại về trên những nẻo đường quen
Ướp hương quen lên tóc người chờ đợi
Thu cuối mùa chợt thơm mùi nắng mới
Vẫn vụng về như thuở nói lời yêu
Buổi giao mùa tình hóa vết phong rêu
Gió thổn thức những điều anh chưa nói
Em lật trang bài thơ đầu viết vội
Gửi lên trời một nỗi nhớ không tên
Nghe sao Mai thánh thót giọng trinh nguyên
Tiếng ngọt ngào ,trăng tật nguyền cô lẻ
Dế giật mình giữa đêm dài quạnh quẽ
Thu trong mưa lạc lối bước anh về
Em một mình tình tự giấc hôn mê
Bởi trái tim tràn trề dòng máu nóng
Cho tuổi xuân trải dài niềm hy vọng
Yêu một người , người ấy, chỉ vậy thôi .
Sưu tầm.

CON ĐƯỜNG CỦA EM
Con đường hạnh phúc nhất
Mà em đã từng đi
Đố anh biết là gì
Kề tai em nói nhỏ
Con đường em đi đó
Không dị thảo kỳ hương
Em vẫn thấy vấn vương
Vì sao anh có biết ?
Con đường dù ngập tuyết
Vẫn ấm áp vô cùng
Bởi em bước đi chung
Với người em yêu thích
Con đường tên cổ tích
Có hoa tím nắng vàng
Có lá rụng mùa sang
Có chàng Trương Vô Kỵ!
Con đường đầy ma mị
Khi thiếu dấu chân anh
Trời cũng sẽ thôi xanh
Khi mình em độc bước
Con đường em mơ ước
Là nắm lấy tay nhau
Đến khi tóc bạc màu
Vẫn còn đi chung lối!
Sưu tầm.
 vntst20182662_500
NHỚ ANH
Em vẫn nhớ nụ cười như nắng ấm
Sưởi tình em qua băng giá từng đông
Mây quyện gió giữa khung trời xa thẳm
Mắt môi trao khe khẽ chiếc hôn nồng.
Em vẫn nhớ khói sương choàng mái phố
Nhưng chẳng tin mùa đã chạm mành đông
Trăng khuyết tật chạm màn đêm hoen ố
Và tim yêu lỡ chạm giấc mơ hồng.
Em cũng nhớ hai phương buồn cách biệt
Một khoảng không trống vắng đến vô cùng
Ngày đăng đẵng trong âm thầm nuối tiếc
Để đêm về thơ thẩn với mông lung.
Anh hãy giữ những gì em đã nhớ
Dẫu Thu tàn kỷ niệm vẫn vẹn nguyên
Đông thôi hát khúc tình ca dang dở
Mộng tròn đầy trong giấc ngủ bình yên
Sưu tầm.

MIỀN NHỚ RIÊNG MANG
Đã lỡ làng hẹn ước của ngày xưa
Ân tình cũ nắng mưa dần phai nhạt
Tàn cơn mộng ta là đôi sao lạc
Giữa khung trời bàng bạc khói sương bay.
Em sao hôm còn anh tựa sao mai
Ngân Hà đã ngăn hai bờ nhung nhớ
Dòng ly biệt chia bên bồi bên lỡ
Để dòng đời trăn trở chuyện bèo mây.
Mấy phương trời biết ai nợ ai đây
Khi nước mắt đọa đày từng đêm trắng
Kỷ niệm đó thành vị nồng men đắng
Ôm vào lòng thầm lặng giữ trong tim.
Con đường quen khuất lấp dưới màn đêm
Chân đơn lạnh kiếm tìm trong vô vọng
Cuối tà dương niềm đau còn lắng đọng
Chút hương thừa ủ mộng để tìm quên.
Dốc tình trường từng bước lẻ chông chênh
Nghe tiềm thức gọi tên từ miền nhớ.
Sưu tầm.


NHỚ EM
Gió thì thầm khe khẽ chở lời yêu
Ngỏ mùa đông đêm phiêu cùng dáng ngọc
Khi vòng tay đang chờ nơi bảo bọc
Đưa em vào giấc ngủ góc niềm mong
Như dấu yêu anh ấp ủ nơi lòng
Trao về em bao ngày trong khoảng nhớ
Ru tình anh trên con đường bỡ ngỡ
Đợi một ngày ta gặp gỡ lương duyên
Anh sẽ là ... kẻ cắp trái tim em
Cất vào nơi mình xem là tất cả
Cho tiếng yêu êm đềm đong giấc ngả
Chẳng để em lạnh giá bởi trời đông
Bé yêu ơi ... anh đang đợi điều trông
Đứng một mình giữa mông lung ngày tháng
Chờ dấu yêu khơi nguồn vui sứng đáng
Về nơi miền xây hạnh phúc tình ta.
Sưu tầm.
 vntst20182654_500
EM VỀ NAM ĐỊNH!
Em về Nam Định đó anh ơi !
Đến biển Bạch Long ngắm đất trời
Chùa Tháp chợ Viềng như cổ tích
Vị Xuyên mát rượi nắng chan ngời
Nam Định mùa này đón giáng sinh
Khoái Đồng rực rỡ dưới bình minh
Ta mình ước hẹn bên chuông đổ
Mây trắng bồng bềnh chúa hiển linh
Em về Nam Định ghé bờ sông
Tân Đệ Đò Quan mất lượt dòng
Tiếng hát ai hò đang vọng lại
Rộn ràng thổn thức cả trời đông
Đặc sản quê anh tuyệt lắm nè
Bánh gai bánh nhãn bánh xu xê
Cam ngon mía ngọt ôi nà thích
Cau thắm trầu xanh níu bước về
Em về Nam Định để tìm anh
Ấp ủ lời thương giấc mộng lành
Một nụ hôn nồng khi em đến
Dâng trào hạnh phúc mắt long lanh
Nam Định hỡi người có đợi trông ?
Lục bình lơ lửng thắm mênh mông
Một màu tim tím màu chung thuỷ
Con nước theo trăng điểm dáng bồng
Sưu tầm.

VỀ NAM ĐỊNH NHÉ EM
Em về Nam Định với anh không.?
Thưởng nguyệt xem hoa hưởng gió đồng
Vị Xuyên mơ mộng sương mờ tỏa
Sưởi ấm hồn thơ những đêm đông
Em về Nam Định đón Noen
Thiên Chúa giáng sinh rực ánh đèn
Phố phường tấp nập người vui hội
Em sẽ thỏa lòng ngắm cảnh chen
Em về Nam Định thăm bến sông
Đò Quan con nước nhẹ xuôi dòng
Bềnh bồng bè ai trôi nhẹ lướt
Trên cầu hờ hững ngắm hừng đông
Về nhé em ơi.! anh đợi chờ
Đôi ta dìu bước giữa đường thơ
Viếng mộ Tú Xương, thăm chùa Tháp
Biết bao thy sỹ đã hằng mơ
Thế đấy em ơi ! giấc mộng lòng
Theo cùng thơ phú trải mênh mông
Tri âm giao hảo tình bằng hữu
Đón đợi em về giữa phố đông...
Sưu tầm.
 vntst20181358_500.
VỀ NAM ĐỊNH CÙNG ANH
Em về Nam Định để tìm anh
Gửi trọn tin yêu giấc mộng lành
Quất Lâm sóng hát lời tình tự
Mây trắng soi mình trên biển xanh
Em về Nam Định với người thương
Nhìn nắng chiều phai cuối con đường
Chùa Tháp uy nghi cùng tuế nguyêt
Đền Trần hương khói quyện mù sương.
Em về Nam định giữa ngày đông
Để thắp trong tim ngọn lửa hồng
Sưởi ấm cuộc tình đêm giá buốt
Đợi ánh trăng vàng neo bến sông.
Em muốn cùng anh đến Vị Xuyên
Đêm về phố cổ thật bình yên
Nếm muối Bạch Long làng Giao Thủy
Chờ lúc Xuân sang ghé chợ Viềng.
Hoa gạo tháng ba nở rợp trời
Đỏ thắm như ngàn xác pháo rơi
Lời thơ óng chuốt như tơ lụa
Cột chặt lòng ta mãi không rời.
Sưu tầm.

BỘI ƯỚC
LỆ xót tình phai nghĩa bạc màu,
GIỌT sầu rớt động giữa niềm đau,
ĐÊM đau nghĩa tuyệt tìm vương thuở,
CANH trở suy lòng nát lệ rơi,
TÀN khơi nghĩa tận thay màu áo,
TIM hồng máu nhuộm dứt tình ân,
VỠ lân từng gọt trong ngần hội,
NGƯỜI NỠ TÂM LÒNG BỘI ƯỚC NHAU.....
Sưu tầm.

VẪN ĐỢI CHỜ
Ngày xưa cùng ở một làng
Em lên mười tám ngỡ ngàng mắt mây ?
Môi hồng, má đỏ hây hây
Lòng anh xao xuyến đong đầy nhớ thương !
Biển đời ai biết mà lường
Xe hoa em bước, con đường mãi xa...
Em về phố thị phồn hoa
Vui cùng duyên mới, quê nhà anh mong ?
Bao năm lòng tự hỏi lòng ?
Tiếc chi một miếng trầu không thuở nào
Còn gì mà ước, mà ao
Càng thương, càng nhớ, càng xao xuyến lòng !
Biết không, em có biết không ?
Xa em anh vẫn ngóng trông từng ngày
Nỗi niềm nào có ai hay ?
Em ơi ! Còn nhớ những ngày tuổi thơ !
Làng quê anh vẫn đợi chờ ?
Người em xứ nẫu còn về thăm anh
Hay là vui chốn thị thành
Nhà cao, cữa rộng quên anh quê nghèo ?
Sưu tầm.
vntst20181359_500
Anh !...
Hò hẹn mãi cuối cùng Anh cũng đến
Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi
Còn sót lại trên bàn bông cúc tím
Bốn cánh tàn, ba cánh sắp sửa rơi
Hò hẹn mãi cuối cùng Anh đã tới
Như cánh chim trong mắt của chân trời
Ta đã chán lời vu vơ, giả dối
Hót lên! Dù đau xót một lần thôi.
Chần chừ mãi cuối cùng Anh cũng nói
Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ
Anh sợ hãi bây giờ Anh mới nhớ
Em hay là cơn bão tự ngàn xa?
Quả tim Anh như căn nhà bé nhỏ
Gió Em vào – nếu chán – gió lại ra
Hò hẹn mãi cuối cùng Em đứng đó
Dẫu mùa thu, hoa cúc cướp Anh rồi…
Sưu tầm.

SÓNG ĐÃ LÀ ANH
Sóng tình anh … Vỗ bờ em ào ạt,
Sóng hiểu rằng … Bờ cát chính là em,
Sóng anh đấy … Sóng hình như cứ khát,
Vỗ ngàn đời… Cũng chỉ nhớ thương thêm!
Ngày dông bão … Sóng cuồng dâng cuồn cuộn,
Cát biết rồi Sóng ghen Nắng hôn môi,
Vì yêu Cát nên có lần Sóng cuốn,
Cát vào lòng … Thỏa khát mãi không thôi.
Nguôi hờn ghen … Sóng thầm thì to nhỏ,
Lại mơ màng tấu khúc nhạc du dương,
Cát mênh mang … Dưới những đêm trăng tỏ,
Sóng dịu dàng … Kể chuyện của muôn phương!
Trong vòng tay … Sóng vỗ về năm tháng,
Cát yên bình … Mặc kệ gió bay xa,
Đêm bình yên … Cát nhìn trời lơ đãng,
Sóng rì rào … Ru mãi khúc tình ca!
Em đã hiểu … Vì sao Anh hóa Sóng,
Để Em là… Cát bé bỏng riêng Anh,
Chỉ có Cát … Mới ngàn đời Sóng đọng,
Như tình mình … Dẫu tóc chẳng còn xanh!
Em hiểu rồi … Anh đã là tất cả,
Tim lấp đầy hình bóng của Anh thôi,
Vòng tay anh … Đời này em sẽ ngả,
Sóng muôn đời … Anh nhỉ … Sóng hôn môi…!
Sưu tầm.

NẾU
Nếu ân tình tựa như áng phù du.
Gió không thổi khi chiều thu lá đổ.
Tiếng thương nhớ anh chưa từng thổ lộ.
Thì bây giờ ..... Em không khổ vì yêu..
Khoảng trời buồn trong đêm vắng cô liêu.
Hồn hoang hoải trong những chiều tắt nắng.
Trái tim nhỏ cũng chưa hề trao tặng .
Cho một người mà đã nặng lòng thương..
Nếu đêm về không có những hạt sương.
Áng trăng ấy không mây vương vấn mỏng .
Gót chân ngọc chưa dạo cùng lối mộng.
Khúc nhạt sầu không giao động tình say.
Thì bây giờ ta đã trọn vòng tay.
Cùng hoà nhịp tim yêu dài năm tháng.
Quyện âu yếm chìm vào đêm lãng mạng.
Men ái nồng trong ngày tháng mộng mơ.
Sưu tầm.
vntst20182811_500
ĐÔNG LẠNH ...
Ta hãy chờ đông lạnh giá qua đi
Và xuân đến vậy thì không lo nữa
Bờ vai anh xin em làm điểm tựa
Trái tim hồng chan chứa vạn niềm yêu
Lời gió ru như nhắn gửi bao điều
Anh thương nhớ biết bao nhiêu cho đủ
Môi em thắm như hoa hồng chớm nụ
Đông lạnh gầy ấp ủ vạn lời thương
Dấu yêu ơi dù cách biệt đôi đường
Anh vẫn mãi vấn vương hình bóng ấy
Đông lạnh giá nhưng tim không run rẩy
Yêu em rồi anh thấy ngọt ngào hơn
Đông còn đây sương tuyết cứ chập chờn
Vầng mây lạc theo từng cơn gió giật
Nhưng anh mãi một tình yêu duy nhất
Rất nồng nàn chân thật ... tặng trao em
Sưu tầm.

HUẾ MƠ
Lời thương gửi gắm vào thơ
Xin em chớ có nghi ngờ ... tình xa
Huế mơ muôn thuở đậm đà
Yêu thương nồng cháy thiết tha một lòng
Hương giang sắc thắm trời trong
Mơ em về đón ... một vòng tay yêu
Ngự Bình ngả bóng liêu xiêu
Nghiêng về Bạch Yến với nhiều ước ao
Em ơi dù có thế nào
Huế mơ vẫn sáng trăng sao đêm trường
Gửi về em vạn niềm thương
Xin em chớ để má hường nhạt phai
Tam Giang vỗ sóng miệt mài
Kim Long ngóng mãi dáng ai tìm về
Đừng như chim sáo mải mê
Xổ lồng chẳng nhớ lời thề năm xưa
Huế yêu biết mấy cho vừa
Chiều hôm vẫn đợi sớm trưa vẫn chờ
Vẹn tình Huế mãi mộng mơ
Đừng bao giờ phải nghi ngờ ... Huế xa
Sưu tầm.

NỤ TẦM XUÂN
Rót thương rót nhớ về đâu
Để môi để mắt bớt sầu mộng xưa
Tầm xuân ngấp nghé giao thừa
Nồng cơn lãng mạn dệt mưa móc tình.
Cũng cầu ước mộng đẹp xinh
Để hoan trỗi khúc đón bình minh thương
Tầm xuân ngọt mật như đường
Lơ ngơ lóng ngóng dệt thương nhớ hoài.
Dốc tình xin được thoải thoai
Để cho ngàn kiếp được hoài vọng nao
Tầm xuân gió nhẹ vươn chào
Cửa hồng chợt mở đón lao xao thề.
Này Em giữ nhé đời quê
Cho tim tuổi mộng được mê mẩn ròng…
Sưu tầm.
vntst20182818_500
BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG
Nắng còn ấm trên bầu trời Hà Nội
Đông lạnh về đêm tối phủ đầy sương
Có buồn không một mình ngủ trên giường
Sẽ ngon giấc hay mộng vương sầu tủi
Trăng có mọc những đêm rằm sáng chói
Gió có về bên song gọi ghé thăm
Em ngủ chưa ? Hay mãi thức chống cằm
Vần thơ dệt gởi xa xăm hờn lẫy
Bình minh đến mỗi sớm mai thức dậy
Có đọc thơ người ấy gởi cho mình
Có mỉm cười chím nhẹ chiếc môi xinh
Khe khẽ hát khúc nhạc tình quen thuộc
Xa cách trở lệ nhoè mi nhem nhuốc
Nhìn con đường đã luộc bước chân nhau
Thầm ước ao có một phép nhiệm màu
Ban hi vọng trầu ,cau, vôi bện ước
Yêu xa quá chỉ mong mình sẽ được
Ở chung nhà cùng bước lối đi chung
Mãi yêu em dù đau khổ tận cùng
Tim khắc họa hình dung ai sâu thẳm
Dù khoảng cách đôi mình xa vạn dặm
Chẳng thể nào thôi say đắm hồn nhau
Khát khao môi nỗi nhớ chợt dâng trào
Anh không hiểu vì sao lòng buồn bã
Chắc có lẽ yêu nàng nên nhớ quá
Sao nhẫn tâm làm người lạ cho đành
Có khi nào lúc nhớ gọi tên anh
Xin Nguyệt Lão ghép thành duyên chồng vợ ...
Sưu tầm.

BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG
Hoàng hôn tím bầu trời Đông Hà Nội
Dõi mi gầy em gối trải màn sương
Bóng hanh hao bé nhỏ một góc giường
Đan giấc mộng người thương xua hờn tủi
Qua ô cửa Nguyệt vờn khuya sáng chói
Lay giấc ngà Mây gọi muốn cùng thăm
Gió hiền ru ...êm ả ghé êm nằm
Đông khắc khoải suốt năm canh hờn lẫy
Mơ mộng gói mỗi buổi mai sớm dậy
Phía trời xa phương ấy gọi thương mình
Để nụ cười thắm nở khoé môi xinh
Tim hằn mãi một bóng hình thân thuộc
Giọt nhớ đọng trĩu mi gầy nhem nhuốc
Mong thật nhiều trọn kiếp thuộc về nhau
Mối duyên thơ tô vẽ đẹp muôn màu
Đan nghĩa thắm trầu cau xanh vẹn ước...
Mơ nhìu lắm cả trời sao muốn được
Trải ân nồng tay nắm bước đi chung
Nguyện kề bên đến hơi thở sau cùng
Yêu trọn kiếp thuỷ chung ghim đáy thẳm
Xin gửi gió lời yêu xa ngàn dặm
Mảnh tim khờ say đắm mãi gửi trao
Bóng hình ai nung nấu dạ dâng trào
Ngóng phương thẳm xuyến xao châu lã chã
Bình minh rạng...gió vờn mây đẹp quá
Khúc tình Đông ai thả khéo tô đành
Ở nơi này ....em mãi gọi tên anh
Cầu Nguyệt Lão duyên lành vun chồng vợ...
Sưu tầm.
vntst20181364_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com