Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 274

ĐƯỜNG ĐỜI
Ngàn dặm con đi chớ vội kiêu
Gian nan nếm trải có chi nhiều
Trai tài hăng hái TÂM tâm sáng
Quân tử ung dung TRÍ trí siêu
Thiên địa nhân sinh nay lắm động
Càn khôn tượng khắc đó đâu tiêu
Đạo người rèn đức không ngơi nghỉ
Mỗi bước con đi lộng sáo diều
Sưu tầm.

BÌNH MINH TRÊN VỊNH HẠ LONG
Ánh nắng tinh sương tỏa khắp miền
Trang hoàng cửa vịnh … cảnh non tiên
Nhấp nhô núi mộng đùa trăng nước
Trùng điệp mây hoang giỡn khách thuyền
Tung cánh chim trời quanh quẩn lượn
Vươn mình cá biển vẫy vùng lên
Ôi chao – nhịp sống thân thương quá !
Nhẹ bẫng tâm tư – trút não phiền .
Sưu tầm.

TRUYỀN THUYẾT HẠ LONG
Hạ Long nổi tiếng khắp bao miền
Truyền thuyết cho rằng tự phép tiên
Ngọc nhả hóa thành rất lắm đảo
Lửa phun đốt cháy biết bao thuyền
Rồng con Bái Tử non tràn xuống
Đuôi mẹ Bạch Long sóng trắng lên
Thế giới trông vào luôn ngưỡng mộ
Trùng dương cảnh đẹp thoát ưu phiền
Sưu tầm.

ĐƯỜNG THI ĐẤT VIỆT
Đường thi đất Việt có từ lâu
Vượt ải gian nan buổi khởi đầu
Đậm chất nhân văn thời đại mới
Thắm hồn dân tộc gốc bền sâu
Bảo tồn di sản luôn bền đẹp
Phát triển tinh hoa mãi mạnh giầu
Trí tuệ nâng tầm đa sáng tạo
Ngàn năm vững bước... rạng mai sau...!
Sưu tầm.

BUỒN HAY VUI
Một cuộc tình qua, thoáng chốc rời
Đôi môi héo hắt lệ Sầu rơi
Cùng nhau giã biệt : Duyên lừa phận
Gặp gỡ thương yêu : Kiếp hận đời
Nửa buổi chung tình : thuyền cách bến
Buông lòng cách mặt : vạn trùng khơi
Buồn vui sướng khổ niềm ân ái
Hạnh phúc tan thương nghĩa cuộc đời
Sưu tầm.

ĐI TÌM BÓNG LIỄU
NGƯỜI đã rời quê lúc nguyệt mờ
ĐI tìm bóng liễu thuở nằm mơ
MỘT nơi nghĩa thắm hoài mong đợi
NỬA chỗ tình si mãi ngóng chờ
HỒN bảo quay về khi tuổi bé
TÔI rằng trở lại lúc còn thơ
MẤT đi kỷ niệm thời yêu dấu
MỘT NỬA HỒN TÔI BỔNG DẠI KHỜ
Sưu tầm.

NGƯỜI ĐÃ XA RỒI
NGƯỜI đã rời ta buổi sớm mờ
ĐI về nẻo ấy miệt trời mơ
MỘT canh bạc đổi nào ai đón
NỬA cuộc đời chia mấy kẻ chờ
HỒN lả cơn sầu bên gối mộng
TÔI ghìm giọt đắng giữa vần thơ
MẤT khi để sóng tình mê hoặc
MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ ..
Sưu tầm.

BẾN MỜ
NGƯỜI bỏ đời ta giữa bến mờ
ĐI lần tiếng gọi của tình mơ
MỘT phen sóng đuổi tìm ân lỡ
NỬA chặng buồm dong kiếm nghĩa chờ
HỒN đắm bao ngày tim phải nợ
TÔI chìm mấy buổi dạ vì thơ
MẤT hoa lại thấy đài không nở
MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ.
Sưu tầm.

DẠI KHỜ
NGƯỜI hãy nhìn kia cảnh tuyết mờ
ĐI tìm hạnh phúc giữa đời mơ
MỘT đêm trở rét buồn sao vỡ
NỬA giấc chim sâu nẫu nguyệt chờ
HỒN lỡ sa vào trong chén tửu
TÔI còn lạc tới chỗ lời thơ
MẤT yêu bởi vẫn ngày mơ mộng
MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ.
Sưu tầm.

BẾN MƠ
NGƯỜI vội giã quê sương phủ mờ
ĐI tìm nỗi tủi vướng trong mơ
MỘT vùng ái thắm hoài ân lỡ
NỬA chốn tình si mãi nghĩa chờ
HỒN cố soi tìm thi tứ nợ
TÔI hằng dõi kiếm mãi vần thơ
MẤT dần kí ức sao đành nỡ
MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ.
Sưu tầm.

MẸ
Dương tà cũng ngả hướng về tây
Cỗi hạc dần thêm một úa gầy
Nhuộm sẫm sương mờ mang phủ tóc
In hằn nắng đậm trải vào tay
Thời gian vẫn nhuốm dường chưa đủ
Hạnh phúc vừa mang chẳng mãi đầy
Tủi nỗi xoay vòng con tạo hoá
Cho đời mẹ gánh cả phần vay
Sưu tầm.

BIỂN HÁT...
Nghe biển hát ngơ nhìn một thuở
Ngày tôi về đã lỡ chuyến đò
Thoảng xa vọng lại câu hò
Dòng xưa vắng vẻ hoang sơ cảnh sầu
Trăng rớt xuống còn đâu bóng nhạn
Sắc lòng hoang dĩ vãng phủ về
Con đường rên rỉ tiếng ve
Lời yêu viết vội bên lề gió mưa
Đêm buồn vỡ lưa thưa lá úa
Thời gian trôi giàn giụa lệ rơi
Sóng reo níu bước chân đời
Nhịp tim run rẩy rã rời cuồng mê
Đừng vội khắc lời thề trên đá
Hồn thêm đau biệt giã mỏi mòn
Lấy ai làm chứng sắt son
Thời gian mưa nắng chỉ còn niềm đau
Tôi khóc khẽ nỗi sầu năm tháng
Sóng dềnh dàng dĩ vãng trôi đi
Ngày tôi về thấy những gì
Lối mòn lẻ bước chim di qua cầu
Bờ cát lạnh hàng lau phơ phất
Người xa rồi chất ngất buồn đau
Nghe trong gió thoảng hương cau
Buồn ngơ kỷ niệm sợi sầu năm xưa ...
Sưu tầm.

BIỂN HÁT.
Đêm bơ vơ mình em trên bãi vắng.
Biển rền vang cảnh lặng dưới sương mờ.
Bờ lau thưa chao đảo gió phất phơ..
Hương cau thoảng cho lòng thêm tan nát.
Em miên man lắng tai nghe BIỂN HÁT.
Kỉ niệm xưa giờ trôi dạt theo dòng.
Thôi hết rồi còn chi nữa đợi mong.
Về góp nhặt những chất chồng đau khổ.
Mượn lời thơ em tỏ bày thố lộ.
Mảnh hồn tan nỗi đớn khổ vô vàn.
Đứng bên lề quá khứ của thời gian.
Tim vỡ nát bởi lỡ làng duyên phận..
Sưu tầm.

NAM NỮ BÌNH QUYỀN
Phái đẹp Việt Nam cũng chẳng tồi
Đâu thèm sống kiếp ỡm ờ trôi
Nữ quan Bộ trưởng đều luôn giữ
Chủ tịch Nước ta vẫn có ngồi
Lịch sử Hai Bà xây nghiệp lớn
Sách truyền Triệu Ẩu ngự tầng côi
Những ai nhụt chí làm nô lệ
Tất thảy nhiều phen bị dập rồi
Sưu tầm.

ĐỒ SƠN ... !
Bãi biển chiều nao cắm cọc dù
Ta ngầm lãm cảnh gái nhàn du
Hình xăm, móng đỏ mưu đồ dụ
Mũi phổng, hàng son ý định gù
Vẻ mỹ miều khoe ngoài rặng sú
Thân là lượt phủ dưới chiều thu
Phần kia tớ nhận, nhưng trừ thủ
Sợ nhỡ người qua chửi mắt mù
Sưu tầm.

ĐẾN ĐỒ SƠN
Đồ Sơn cảnh đẹp gái căng dù
Thoải mái đi về mộng lãng du
Muốn gọi vài em cùng dỗ ngủ
Mời thêm mấy ả vẫn mong gù
Cho đời ngọt mát này ông chủ
Để nắng tươi hồng mỗi độ thu
Lữ khách dừng chân liền bị rủ
Vờ như chẳng thấy tựa đui mù
Sưu tầm.

LÃNG TỬ
Mặc khách thời say tưởng lũ mù
Ru hồn thám hiểm tuyệt tình thu
Ngoài khơi cũng độ đôi nàng đú
Giữa biển còn thêm mấy cậu gù
Tợ Trích Tinh lầu chương hoả vũ
Như Hoàng Hạc xứ cảnh hồi du
Hàng khôn của tốt, xoay vần vụ
Ảo não tuồng hay một đống dù!
Sưu tầm.

YÊU MẸ
Ngày mai sẽ nối mẹ vào đời
Học biết bao điều nghĩa chẳng vơi
Nước mắt xuôi dòng luôn quyện chảy
Ân tình ngược thác mãi hòa rơi
Dù cho cạn bể muôn lần nữa
Vẫn lại ru con những tiếng hời
Lặng lẽ vun trồng mong quả ngọt
Tương lai rạng rỡ nét xuân ngời
Sưu tầm.

YÊU CON
Sợi tóc sương mây trải cuộc đời
Vai mòn nguyệt khuyết lệ chơi vơi
Thân ngà héo rũ hanh khô thấm
Dáng ngọc cong oằn giá lạnh rơi
Sáu khắc đưa nôi nghìn nựng dỗ
Năm canh lắc võng vạn ru hời
Yêu con.. mẹ quản chi ngày tháng
Đợi gót chân son tỏa rạng ngời
Sưu tầm.

CHÂN LÝ TÌNH YÊU
Là tình yêu đừng nên quá vội
Có phải đâu con bướm với cành hoa
Đã yêu nhau yêu mãi đến già
Đừng lừa dối làm người ta đau khổ
Là tình yêu đừng nên quá vội
Sẽ Có ngày nông nỗi chốn yêu đương
Đã yêu nhau yêu cả cuộc đời
Vì ái tình đâu phải một trò chơi
Nhắm mắt đi quên cả cuộc đời
Bình tỉnh lại mà xem lời thiên hạ
Là tình yêu đừng nên hoa lá
Có phải đâu câu chuyện bán hàng rong
Vui chốc lát ngàn năm đau khổ
Nhưng nói thế cũng đừng nên chọn quá
Đến Khi già khóc tiếc lỡ duyên
Mà thúc dục hoa sầu trong bóng lá
Hãy nhớ tình yêu là cao cả
Hãy chân thành chung thủy chớ nên khinh
Là thanh niên thế hệ tình duyên
Yêu lành mạnh chớ để mình xa ngã
Khi yêu phải xét suy thư thả
Phải thờ ơ xem như chưa biết gì
Chuyện yêu đương đâu phải chuyện tình cờ
Đã nhượm rồi ngàn năm không mờ xoá
Này bạn ạ : tình yêu là tất cả
Là nguồn hạnh phúc của bản thân
Là đóa hoa trang điểm cả cuộc đời
Yêu là đẹp ... yêu là cao cả !!!
Sưu tầm.

CUỐI THU
Cuối thu vạt nắng tàn
Nỗi lòng thêm cô liêu
Đôi mắt nào đi lạc
Theo bóng chiều liêu xiêu
Phố mơ màng chiếc lá
Cuối thu buồn lắc lay
Ánh mắt sao nồng cay
Chợt nhớ người vô tận
Tháng năm dài lận đận
Một mối tình hanh hao
Lòng chẳng hiểu vì sao
Đông sang chiều tắt nắng
Phố rơi trong trầm lặng
Những dáng người ngược xuôi
Tìm đâu ra nụ cười
Của nhau tình dại ngộ
Phố chừ nghe xanh xao
Chiếu chăn buồn lành lạnh
Chợt nghe lòng cô quạnh
Nhớ người phía xa xôi.
Sưu tầm.

TU TÂM
Chắc hẳn ngồi thiền để tĩnh tâm
Xa nơi tửu sắc đỡ sai lầm
Lòng người hướng thiện càng sâu đậm
Trí não thông huyền đỡ bị...hâm
Nếp nghĩ buông hoài từng dục vọng
Ngôn hành tránh mãi những mưu âm
Quỳnh tương chén ngọc thôi đừng nhấm
Dưỡng dục tinh thần họa bất xâm .
Sưu tầm.
 vntst20184429_500
NHỚ BẠN
TRỜI đất cùng nhau quyện giấc hoà
ĐÊM dài nghĩ nhớ bạn tình xa
ẨN làn khói mỏng nơi đầu ngõ
HIỆN dáng vai gầy ở cánh hoa
GIÓ giỡn mây luồn bao mộng tới
TRĂNG chìm liễu rủ những ngày qua
TÀ dương ngã bóng sương mờ nhạt
LẶNG LẼO CANH TRƯỜNG CHỈ CÓ TA
Sưu tầm.

HOÀI NIỆM.
TRỜI đổi mùa sang phút quyện hòa
ĐÊM ngồi khắc khoải nghĩ về xa
ẨN quanh thửa ruộng bao làn khói
HIỆN góc khu vườn những đóa hoa
GIÓ thoảng hàng cây khe khẽ động
TRĂNG vờn mặt nước nhẹ nhàng qua
TÀ dương khuất dạng khi chiều tắt
LẠNH LẼO CANH TRƯỜNG CHỈ TA
Sưu tầm.

KHUNG TRỜI TUỔI MỘNG
Đẫm mình lả lướt mộng ngày thơ
Giọt nắng ngoài sông rọi hững hờ
Sương đọng mơ màng ru lá cỏ
Buồn làn sóng nước vỗ thờ ơ
Lơ là cánh nhạn non rời tổ
Lửng mẹ tìm con rộn rã bờ
Nhớ khoảng trời xưa hồn vụn vỡ
Hoen Dòng Lệ Đắng Khẽ Khàng Mơ.
Sưu tầm.

Một thời để nhớ
Hãy trả về ta...một khoảng trời
Có sông ,có núi, có mây trôi
Có con chim Quốc buồn ta thán
Có khói chiều lan tỏa khắp đồi
Hãy trả về ta...một tấm lòng
Có thương có nhớ có chờ mong
Có người từ mẫu buồn xa vắng
Có mắt người cha..đẫm lệ hồng
Hãy trả về ta..một mảnh hồn
Lang thang quyện gió khắp làng thôn
Lặng nghe âm hưởng đồng dao thả
Ru cánh diều bay gió thổi đồn
Hãy trả về ta...dáng mẹ hiền
Âm thầm rơi rớt lệ sầu riêng
Đau lòng khi ngắm về phương Bắc
Uất hận niềm đau một nỗi niềm..
Hãy trả về ta...một mảnh vườn
Đã từng vun xới với thân thương
Mồ hôi từng giọt tô màu đất
Đã mất vì tay kẻ bạo cường
Hãy trả về ta..những buổi chiều
Tiếng lòng thư thả dệt vần yêu
Yêu dòng suối vắng, yêu sông nhỏ
Yêu cả vầng trăng dáng mỹ miều.
Sưu tầm.

Vững bước đi
Từ dạo giang sơn nhuộm máu hồng
Ta về treo bút, ẩn bên sông
Mở trang sử cũ, mài gươm báu
Mối hận non sông giữ vững lòng.
Đã bỏ ra đi chỉ trở về
Khi nào dập được nỗi sầu quê
Vó câu hối thúc đời sông núi
Canh cánh bên lòng, dạ tái-tê.
Ta biết mùa xuân đã trôi qua
Hạ về héo-hắt giữa sân nhà
Thu vàng màu lá, buồn tan-tác
Đông gió dập dìu úa xác hoa.
Ta biết ngày qua rồi lại ngày
Lòng ta nhuốm hận với chua cay
Mài thanh gươm báu, lòng rưng-rức
Nhìn áo chiến bào, dạ đắng cay.
Ta đã đi biền-biệt xóm làng
Bao mùa lá đổ thấm sương tan
Lời nguyền vẫn giữ trong tâm khảm
Hồn núi sông xưa vẫn tiềm-tàng.
Ta biết chiều nay nắng đã tàn
Sườn đồi mây tím phủ màu loang
Dòng sông sâu thẳm buồn ai-oán
Như nỗi lòng ta với giang-san.
Uống vội năm ba chén rượu đào
Tiễn mình ra trận với binh đao
Đường đi biên-ải nhiều sương gió
Cũng chẳng sờn lòng, dạ nôn nao.
Ta bước chân đi ngoảnh lại nhìn
Bờ sông nương náu đã bao năm
Những đêm trăng sáng ngồi suy ngẫm
Thế tổ ngàn năm luống sự tình.
Tiếng trống bên trời đã thúc nhanh
Giục-giã lòng ta với chí thành
Trí-lực bao ngày rèn luyện khí
Can-trường giữ vững bước chân đi...
Sưu tầm.

NHỊP THỞ CUNG ĐÀN
Nhịp thở rung cần sắc diễn loang
Hòa âm khởi nhạc thấy huy hoàng
Đưa lời dịu mát cho hồn lãng
Dãi khúc êm ngời thoảng dạ hoang
Bóng nguyệt mơ màng mê thỏa dãng
Hình ai ẩn hiện trỗi ôm choàng
Ân tình kỷ niệm đưa về thoáng
Vẫn đẹp bao lần giải luyến xoang
Sưu tầm.

CẦM SẮC
Rung từng nhịp thở sắc cầm loang
Phổ khúc huyền thanh vũ phụng hoàng
Phím mảnh mai hoà ru mộng lãng
Âm nhè nhẹ luyến dẫn hồn hoang
Sà hiên bích nguyệt mơ màng trỗi
Nép cảnh hoàng cung nũng nịu choàng
Khẽ gợn tơ mềm ngân lả lướt
Bung ngàn vẽ đẹp ướm cằm xoang
Sưu tầm.

BỐN MÙA ĐÀN CA
Lạnh lẽo Đông về tiếng xẩm xoang
Này cung hợp tấu bão mưa choàng
Âm trầm nhị sáo hòa đêm loãng
Não nuột xênh đồng rải tối hoang
Vãn Hạ tình quê thời hốt hoảng
Đầu Thu nghĩa bạn lúc huy hoàng
Thần tiên nhã nhạc Xuân bừng sáng
Ngã Phật ưu đàm thánh điểm loang !
Sưu tầm.

VIÊM XOANG
Ngày ngày khó chịu bệnh viêm xoang
Ấm áp đêm Xuân cũng phải choàng
Hạ đến mơ đùa con sóng cả
Thu về muốn dạo cánh đồng hoang
Đồ ngon gắp bỏ dù tê giác
Thuốc quý tìm mua dẫu phượng hoàng
Để nỗi mùa Đông trào giấc mộng
Cho lòng sảng khoái nắng hồng loang
Sưu tầm.

NGHỊCH CẢNH
Huê tình mới gảy một vài xoang
Vỡ phím rời dây bão phủ choàng
Tiếng ngậm ngùi gieo vào cõi ảo
Lời than thở vận rã hồn hoang
Vận thơ lỗi nhịp đàn cung oán
Chữ đạo hòa giao khúc phụng hoàng
Gió nổi mây bay đời nổi gió
Duyên mình gãy gánh ái mờ loang
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com