Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 275

TÌNH XƯA.
Tôi về nhặt lại men say
Của người bên ấy vương đầy dưới sân
Còn chi một ánh trăng ngần
Bên thềm chờ đợi bước chân ai về.
Ngày ra trường, rộn tiếng ve
Mắt nàng rơm rớm ấp e má hồng
Mấy mùa phượng thắm còn trông
Chợt em cất bước theo chồng sang ngang.
Bỏ quên sương nắng giữa đàng
Tình xưa vắt lại bên hàng mồng tơi
Cảnh xưa người ấy đâu rồi
Còn chăng sỏi đá giữa đời hắt hiu..
Sưu tầm.

CÓ LẼ ......
Chắc lẽ giờ này đã cuối thu
Vì trời đang đổ những cơn mưa
Từng làn gió buốt đang ùa đến
Như báo rằng thu đã cuối mùa
Em mang áo mới của trời đông
Nên má môi Em chẳng ửng hồng
Vì trời băng giá, mưa tuôn đổ
Hoa đã tàn dần ai ước mong?
Lạnh buốt ngoài sân lạnh cỏi lòng
Một mình tựa cửa, ngóng đợi trông
Gió lướt luồn qua khe cửa nhỏ
Khuấy động những lúc đang giấc nồng
Có lẽ trời đang bước vào đông
Mưa tuôn lùa gió ở ngoài song
Trong căn nhà vắng nghe lành lạnh
Lạnh lắm giờ này Anh biết không?
Sưu tầm.

TÌNH LÍNH NGÀY ĐÔNG
Có người lính trên đường tuần tra vội
Bỗng giật mình bối rối cảnh trời đông
Nhớ bếp nhỏ lửa hồng lên mỗi tối
Người vợ xinh rất tội đứa con bồng
Nhớ tổ ấm khi trời đông giá lạnh
Gió bấc về đỏng đảnh thốc nhà đơn
Con thơ dại khóc hờn sao khỏi tránh
Vợ xa chồng chăn mảnh ngủ chập chờn
Chiều nay lạnh nhớ hơn bao giờ hết
Mây bồng bềnh nắng dệt phủ sơn khê
Người lính trẻ bước mải mê không mệt
Bởi cấp trên bảo tết sẽ cho về
Thương người lính tái tê chiều đông muộn
Nơi biên thuỳ lòng cuộn nhớ quê nhà
Thơ mấy chữ bài ca này tôi muốn
Gửi tặng người gió cuốn tới miền xa.
Sưu tầm.

HỄ MÙA BÃO NỔI..                   
Hễ mùa bão nổi lắm mây mưa,
Ruộng thủ vườn tranh nghỉ cuốc bừa.
Gạo ủ ăn quàng khi xế tối
Trà ngâm uống vội lúc ban trưa.
Cha hờn biếng nhác anh xua lỗi
Mẹ trách lười chây chị đổ thừa.
Khép cửa mành ôm chồng ắp vợ
Hễ mùa bão nổi lắm mây mưa..
Sưu tầm.

CÒN ĐÂU  NỐT NHẠC NGÀY XƯA
Em dẫm nát tiếng đàn anh hồi đó
Để phím đàn chuốc màu đỏ em ơi
Để cung trầm cất lên tiếng buồn rơi
Để cung bỗng thêm rã rời vướng mắc
Bao buồn vui trong dây đàn trầm mặc
Luôn náu mình từng khúc nhạc buông rơi
Mà giờ đây đàn thân xác rã rời
Cung phím lặng tiếng đàn thôi lịm tắt
Còn đâu nữa tiếng hát em khoan nhặt
Tiếng tơ lòng nay quặn thắt tim đau
Tiếng ru hồn theo em hát còn đâu
Đàn lỗi nhịp dây cuốn sầu héo hắt
Đêm lặng lẽ cúi gục đầu lượm lặt
Nào nốt buồn nào nốt thắt con tim
Còn nốt vui cố quờ quạng kiếm tìm
Còn đâu nữa đã đắm chìm đáy bể
Sưu tầm.

NGỌT NGÀO QUÊ
Trải ngọt hương tình đẫm lối quê
Lành êm gió khẽ quyện đưa về
Triền miên quãng nhớ say lòng kẻ
Ngất bổng cung chờ đắm dạ thê
Tưới mộng cho niềm mơ ngút bể
Lồng thương để ước vọng dâng kề
Hòa trong nhịp khúc nguyền câu thệ
Núi ngự trăng huyền lịm mẩn mê.
Sưu tầm.

ĐIỆU KHÚC TÌNH
Ươm tình thắm mãi với thời gian
Tưới mộng hoài xuân chẳng úa tàn
Mắt nở ngời xanh niềm cháy bỏng
Môi cười đượm ngát điệu giòn tan
Lồng say điệu nhớ hòa thanh quản
Dệt đắm lời thương ghép giọng đàn
Trải nữa hương đời câu lãng mạn
Cho vòng diễm ái ngọt ngào đan.
Sưu tầm.

ANH VÀ EM
ANH luôn mãi nhớ giọng EM nguyền
Ngát lịm ANH EM tỏa mộng huyền
ANH vẫy EM nhìn thăm thẳm mộng
EM hờn ANH nựng ngọt ngào duyên
ANH chờ Em đợi lung linh nắng
EM hát ANH ca sóng sánh thuyền
Nối dệt ANH EM tình vĩnh cửu
ANH trao khát vọng được EM truyền
………………….
ANH trao khát vọng được EM truyền
Rộn rã ANH EM lịm đắm thuyền
EM hỡi muôn đời thơm thảo ái 
ANH à mãn kiếp đượm đà duyên
Êm đềm EM nắng ANH bừng rạng
Ngất ngưởng ANH EM mộng diệu huyền
Mãi nhé tình ANH EM ngọt lịm
ANH luôn mãi nhớ giọng EM nguyền
Sưu tầm.

KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG
Cầm trăng một khúc giải cơn buồn
Đâu biết đoạn trường mải miết tuôn
Thu thủy vùi mưa thành sắc muộn
Xuân sơn ngộ bão khiến thân luồn
Thanh lâu lắm bận đời hoen cuốn
Nẻo Phật bao hồi kiếp chẳng suôn
Bạc mệnh hồng nhan đời thảm luống
Mười lăm năm ấy lệ như nguồn
…………………….
Mười lăm năm ấy lệ như nguồn
Gặp lại ân tình khó thể suôn
Chi nữa thảo thơm hồi vướng cuộn
Còn đâu thanh khiết thuở chui luồn
Nhu hòa Kim Trọng ân cần muốn
Cảm động Thúy Kiều lặng lẽ tuôn
Cầm sắt bây giờ e đã muộn
Cầm trăng một khúc giải cơn buồn
Sưu tầm.

HOA
Hoa mai quân tử tụng ca lời
Hoa sứ trắng ngần mộng ngát khơi
Hoa điệp cẩn nghiêm vàng nẻo mới
Hoa sen tinh khiết ngát hương ngời
Hoa đào thắm rạng bừng mơ khởi
Hoa phượng tươi hồng phả mộng lơi
Hoa dại ven đường thêm đượm tới
Hoa mơ bảng lảng tím canh đời
…………………..
Hoa vương bồng ngát dậy men đời
Hoa đợi canh dài ước chẳng lơi
Hoa nghĩa đượm nguyền mơ rạng mới
Hoa duyên lừng ước mộng loang ngời
Hoa tình thỏa dạ luôn tìm tới
Hoa ái chao hồn mãi dậy khơi
Hoa đẹp luyến lưu hồn phấn khởi
Hoa ân thơm thảo ngọt hương lời
Sưu tầm.

Lá nhỏ mùa thu khẽ cất lời
Là vàng nhung nhớ tận trùng khơi
Lá xanh tuổi trẻ lòng tươi mới
Lá đỏ tình yêu mắt rạng ngời
Lá thắm cau trầu duyên vẫn đợi
Lá nồng chăn gối mộng đừng lơi
Lá xinh hãy ở chờ anh tới
Lá ngọc cành cao khổ suốt đời
……………………………
Lá sống cùng cây suốt một đời
Là lìa nhựa chảy cuống buông lơi
Lá bay ngập ngõ phong cuồng tới
Lá trải đầy sân nguyệt sáng ngời
Lá gửi trao người xe thắm sợi
Lá chờ mong bạn ngóng xa khơi
Lá mang ước vọng tình yêu hỡi
Lá hẹn thề ai hãy ngỏ lời
Sưu tầm.

CÒN THƯƠNG.
Gió quẩn hương tình rộn rã lay
Còn thương nỡ chịu cảnh hao gầy
Đừng buông chữ hẹn nơi chiều ấy
Chớ lãng câu chờ buổi sớm nay
Quá vãng trông về xao xuyến đọng
Thời gian lắng lại nhớ nhung đầy
Cho ngày hiệp phố duyên nồng đượm
Chén rượu hoa cài thỏa ngất say...
Sưu tầm.

NHẮN NGƯỜI
Ơi người giữ nhé chuỗi bồng lay
Chớ để mầm thương chịu guộc gầy
Đã hẹn tương phùng trong kiếp trước
Xin hoài hạnh ngộ giữa mùa nay
Làm cho nuộc ái càng bay bổng
Lại khiến tình yêu mãi ngọt đầy
Dẫu sét giông về hay gió bão 
Đôi mình quấn quyện đến mềm say
Sưu tầm.

TRĂNG BUỒN
Sáng lạnh trời cao mãi chẳng già
Nghìn thu ngỡ tưởng mới hôm qua
Hằng Nga mặt cúi nhìn thiên hạ
Chú Cuội lưng gù dựa gốc đa
Sắc đỏ bầu trời nay lắm bụi
Màu xanh quả đất vợi dần hoa
Loài người tiến hóa sinh bốc hỏa
Trăng khuyết chau mày hỏi chúng ta...!
Sưu tầm.

ĐỢI ANH
Tửu cạn mà sao vẫn thấy sầu
Cô phòng lẻ bạn đẫm dòng châu
Ngoài sân lá rụng làn sương phủ
Giữa cửa rèm đưa ánh nguyệt hầu
Giữ địch dàn quân gìn biển trước
Ngăn thù trấn ải chặn rừng sau
Chàng ra xứ đảo tâm hoài nguyện
Thiếp ở miền quê dạ mãi cầu
Tổ quốc bình yên, bầy giặc rã
Sơn hà định ổn, lũ  tà  bâu
Đôi mình trở lại ngày xưa cũ
Sẽ ngủ kề nhau đến bạc đầu
Sưu tầm.

MỘT Ý THƠ
Tôi viết cho đời một áng thơ
Viết cho tim nhỏ trót nghệch ngờ
Cho những tình yêu tìm hoài niệm
Để ái ân nồng hoá bơ vơ
Tôi viết tặng đời một áng thơ
Thuỷ chung màu mắt khóc dại khờ
Tội khi dương thế nhiều tan hợp
Để góc tâm hồn phiến đá trơ
Tôi viết gửi đời một ý thơ
Vô nhân hạt trẩm chớ nên chờ
Ươm tình dệt nghĩa thì xin đợi
Để lứa đôi còn đẹp giấc mơ
Tôi viết riêng mình một ý thơ
Trắng canh khắc khoải đếm kim giờ
Thạch Sùng nửa khuya buồn tặc lưỡi
Để bước chân trần mãi ngu ngơ....
Sưu tầm.

CẢM ƠN DẤU YÊU!
Cảm ơn đời trong nỗi nhớ có anh
Có mắt biếc long lanh ngày nắng hạ
Có thu sang nồng nàn lên đôi má
Và đông về không lạnh giá cô đơn
Cảm ơn anh...cho em biết nhiều hơn
Biết trân quý những phút giây ngóng đợi
Biết nhớ hơn khi chiều buông vời vợi
Biết dỗi hờn ...rồi thấy lại yêu thêm
Cảm ơn anh cho em biết gọi tên
Khi bão tố kiếm tìm em vây bủa
Trái tim ngoan tìm về anh một nửa
Bến yên bình ...anh mở cửa tin yêu
Cảm ơn anh...xua tan hết cô liêu
Để đường mãi thênh thang em nhẹ gót
Vẽ cho em khoảng trời đầy mật ngọt
Có tình anh đan yêu nhớ mặn mà
Dấu yêu à! Anh như bản tình ca
Ru đời em thiết tha...không hư ảo...!!!
Sưu tầm.

NHẤT THANH :" NGÃ ,NĂNG ,HỎI ..
Nghĩ mãi lỡ bữa lẽ ngỡ lỗi
Chẵng bỡ ngỡ cãi giữ mãi khẽ
Rõi ngẫm xãy chuyễn tiễn cỡ lãi
Lững thững những cõi trễ nãy lã
Mặt đập dập tội nghiệp bạn hại
Lại nợ tựa ngọn đọt họa hạn
Bậu bợ mợ thiệt nặng vội chợ
Cận sợ cuộc hợp đại nhạc hội
Bổng thở hổn hển hỏi chẳng khỏe
Nở chở ảo ảnh quả chỉnh sửa
Kỉ mở để kiểm lửa bởi phỏng
Bởi phổi lủng khổ phải nổ xẻ ..
Sưu tầm.

KHUNG CỬA SỔ
Khung cửa sổ lâu rồi không khép
Sợi tơ lòng dừng nép bên song
Mắt chiều thầm dõi cùng trông
Mơ têm cánh phụng loan phòng ngọt môi
Nay khung cửa đành thôi khóa chặt
Lau u hoài chắp nhặt tìm quên
Mây chiều sợi nắng chênh vênh
Tình xưa đã chết mông mênh cõi buồn.
Sưu tầm.

ĐÔNG VỀ
Đông về lạnh lắm người ơi
Rớt qua kẽ lá đất trời vấn vương
Cánh hoa lay lắt bên đường
Gió về khẽ thổi muôn phương đợi chờ
Mây kìa lạc lõng bơ vơ
Bồng bềnh theo gió hững hờ trôi mau
Ngoài kia lá nhuộm muôn màu
Để cho nhung nhớ mai sau chung tình
Thang trầm nốt bổng điêu linh
Nỗi niềm khao khát một mình đẩy đưa
Với tay gom nhặt nắng thừa
Đan vào giấc mộng buổi trưa nhạt nhòa
Ngoài vườn rực rỡ màu hoa
Lặng nghe trống ngực hôm qua ùa về
Để lòng xao xuyến bến mê
Nghe như hạnh phúc vỗ về trong tim...
Sưu tầm.

GIỌT SƯƠNG..!!
Một giọt sương nho nhỏ
Lăn tròn trên cánh hoa
Nụ hoa Tulips đỏ
Như cả Trời Thu ca
Giọt sương đêm hiền hòa
Điệu đà mà trong vắt
Trong màn đêm trầm mặc
Tha thiết về bên hoa
Đêm lập Đông nhạt nhòa
Hạ huyền sao lấp lánh
Gió đầu đông se lạnh
Trăng giờ về đâu xa..??
Trong vườn xưa vẫn là
Điều gì yêu quý nhất
Lời ru nào ngọt mật
Ru mãi bến bình yên
Gió Heo may  dịu hiền
Thầm thì bao lưu luyến
Nhớ con Chim chiền Chiện
Xưa vẫn hót bên rào
Một thoáng lòng ước ao
Thuở nào như xa lắm
Giọt Sương lăn chầm chậm..
Giấu nỗi nhớ ngọt ngào..
Sưu tầm.

THÁNG MƯỜI MỘT... LÁ THU PHAI....
Tà Áo mỏng bay lơi theo chiều gió.
Đêm Thu tàn còn nổi nhớ miên man.
Rồi sáng mai Đông sẽ lạnh lùng sang.
Mùa rét mướt màu mây lùa tóc rối.
Đưa tay nhặt lá Thu vàng cuốn vội.
Tìm lãng quên bao kỷ niệm xa xôi.
Đêm lặng lẽ một mình bên chiếc bóng.
Gió vô tình se lạnh trái tim côi.
Ngày sẽ qua nỗi buồn còn ở lại.
Chạnh lòng nhau khi mộng vỡ tan rồi.
Mai ly biệt mỗi đường chia mỗi ngã.
Giấu niềm đau trong CHIẾC LÁ THU PHAI.
Sưu tầm.

HOÀI THƯƠNG[Thuận Nghịch độc]
Bay chếch chênh trời lướt gió đông
Đến nơi hừng ngợi cánh tim lòng
Đầy phương đượm thắm lèn mơ gọi
Lịm nẻo lâng ngời thỏa ước trông
Phai nhạt buổi nào xa ái cõi
Ngọt thơm hồn ấy kết hoa vòng
Ai còn có nhớ khung trời cũ
Tai vẳng gió hờn giận dỗi mong
………………..
Mong dỗi giận hờn gió vẳng tai
Cũ trời khung nhớ có còn ai
Vòng hoa kết ấy hồn thơm ngọt
Cõi ái xa nào buổi nhạt phai
Trông ước thỏa ngời lâng nẻo lịm
Gọi mơ lèn thắm đượm phương đầy
Lòng tim cánh ngợi hừng nơi đến
Đông gió lướt trời chênh chếch bay
Sưu tầm.

DẠ KHÚC
Bay lời gió thoảng lạnh về đông
Gảy khẽ đàn đêm khúc dội lòng
Đầy nhớ lẫn thương vì ảo mộng
Đẫy hờn xen giận bởi sầu trông
Phai nhoà mắt lệ mưa tàn cổng
Trải nhẹ làn sương khói rã vòng
Ai nguyện đã thầm yêu lẻ bóng
Tai hờ hững tiếng đủ chờ mong
…………………….
Mong chờ đủ tiếng hững hờ tai
Bóng lẻ yêu thầm đã nguyện ai
Vòng rã khói sương làn nhẹ trải
Cổng tàn mưa lệ mắt nhoà phai
Trông sầu bởi giận xen hờn đẫy
Mộng ảo vì thương lẫn nhớ đầy
Lòng dội khúc đêm đàn khẽ gẩy
Đông về lạnh thoảng gió lời bay
Sưu tầm.
 vntst20184252_500
NUỐI MỘNG VÀNG SON
Trăng thề kỷ niệm khóa hồn ta
Quá vãng người ơi chẳng nhạt nhòa
Của những hôm tình biêng biếc lộng
Trong chiều quãng ái ngọt ngào xa
Hồn chao đảo mộng loang ngời tiếng
Sắc lả lơi niềm xõa lịm ca
Cứ ngỡ miên trường du nẻo lạc
Dè đâu huyễn hoặc cứ như là
 …………………                  
Dè đâu huyễn hoặc cứ như là
Để những khuya buồn bặt tiếng ca
Hỡi ngọt ngào xưa còn có bổng
Hay chiều chuộng cũ sớm lìa xa
Làm cho quá vãng thành hoang hoải
Cũng khiến nguyền ân phải rụi nhòa 
Mãi ước muôn đời câu thỏa mộng
Trăng thề kỷ niệm khóa hồn ta
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com