Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 276

CHEO LEO
Em như mèo
Mắt trong veo
Ta mưu mẹo
Để thơm kèo…
Mảnh trăng treo
Cố sức chèo
Gồng tay kéo
Em ngã theo…
Gió tình gieo
Đượm thơm vèo
Lời ỏng ẻo
Vẫn cứ neo…
Đứng cheo leo
Giữa dốc đèo
Nghe mùa réo
Vọng tình đeo…
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phật
Niệm vui đêm về với bóng trăng
Gió đùa mặt nước gợn lăn tăn
Cành cây tha thướt chờ sương đượm
Hoa lá hiên ngang đón chị hằng.
Niệm vui ngàn sao tua tủa giăng
Hoành sơn một dãy thẳng băng băng
Thi gan tuế nguyệt muôn năm vững
Gìn giữ giang san thế mới rằng.
Niệm vui Việt Nam giống lạc hồng
Anh hùng bất khuất bảo non sông
Tiền nhân roi giống không rời đổi
Dù phải nát thân vẫn một lòng.
Niệm vui Việt Nam dứt chiến trinh
Để cho dân chúng được an ninh
Cha con huynh đệ vui đoàn tụ
Hạnh phúc nơi nơi hưởng thái bình.
Niệm vui mọi người dạ sắt đinh
Gia đình nề nếp khá tua gìn
Trai taì khí phách tròn phong độ
Gái sắc nhu hòa vẹn tiết trinh.
Niệm vui làm sao xã hội ta
Thuần phong mỹ tục được hoan ca
Trẻ thơ ngoan ngoan yêu thương Mẹ
Thanh thiếu thảo hiền kính trọng Cha.
Niệm an dân ta tự trọng mình
Đừng cho ngoại hại nội lờn khinh
Nồi da xáo thịt ôi đau đớn
Hãy thứ tha nhau huyết thống tình.
Niệm an mọi người được ấm no
Hận thù xóa bỏ hết âu lo
Cùng chung chí hướng lên đường giác
Ánh đạo vàng thiên mãi điểm tô..
Nam Mô A Di Đà Phật
Sưu tầm.

CHỮ NHẪN
 Nhẫn là quý báu xưa nay,
Nếu muốn học đạo phải hay thường hành.
Loạn đời, kiếp sống mỏng manh,
Khéo tu nhẫn nhục mới sanh tâm hiền.
Nhẫn hòa thì đạo mới nên,
Cứ trì cho chắc, không nên quản gì.
Trăm năm pháp sử tạc ghi,
Lòng kiên nhẫn ấy không chi sánh bằng.
Ngàn kiếp cũng mãi lưu danh,
Nhẫn tài như thế tiếng lành thơm lâu.
Nhẫn hòa vẫn sáng đạo mầu.
Khuyên người hãy nhẫn, đừng sai chí mòn!
Sưu tầm.

HẠ CHIỀU “Lộc lư ngũ bộ - Ngũ độ thanh”
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
U hoài lệ rót đẫm trời tây
Đìu hiu bóng trượt quăng rời rã
Quạnh quẽ thân trườn bỏ lắt lay
Những thấy sương dầm lay cổ độ
Nên nhìn nguyệt tẩm thức bồng lai
Còn trong kỷ niệm thời thơ ấu
Buổi ấy chiều đi giữa đọa đày
Đau triền hạ cháy lỡ vòng tay
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Lặng lẽ bên bờ ai nỏ biết
Âm thầm giữa bến kẻ nào hay
Về nơi nẻo cũ hong tình ấy
Đến ngõ nhà xưa tẩm phận này
Phảng phất mùi hương cào não nuột
Bên chiều tóc đã nhuộm màu mây
Lửa phượng phơi hè cũng ngất ngây
Tìm nhau rã rượi đến hao gầy
Không chờ gặp gỡ dìm nơi ấy
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Ở giữa miền an mầm chẳng diệt
Về bên cõi lạc sắc nào phai
Cầm tay hiện hữu ngừng đau đớn
Mở ngõ bây giờ dịu quắt quay
Thôi tìm dấu bụi giữa trần ai
Giục giã còn đeo mỏi gót hài
Nhẫn nại vô cầu như thảo trúc
Thanh cần bất nhiễm tợ tùng mai
Còn mong  trú ngụ cầm không chỗ
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Rõ đến - là đi ,nào trở ngại
Tình thương mọc mãi nẻo lưu đày
Vạn thuở theo chiều những phiến mây
Về che giọt nắng tiễn đưa ngày
Bờ tre rộn rã chim tìm tổ
Bến bãi đìu hiu vạc gọi bầy
Cuốc mảnh tang bồng chưa gặp gỡ
Đèo toa lữ thứ đợi sum vầy
Vô thường bất miễn người đau khổ
Vẫn mộng chia lìa khỏi chốn đây
Sưu tầm.

SỐNG TỐT
Ngồi buồn ngẫm lại sự đời
Buồn vui sướng khổ, vận thời đỏ đen
Tham lam danh lợi bon chen
Cuối cùng rồi cũng, yếu hèn già nua.
Đừng quá ích kỷ hơn thua
Tranh dành tài lợi, chạy đua đồng tiền
Để rồi đánh mất tánh hiền
Thị phi đen trắng, đảo điên hại người.
Kiếp sống chẳng được mấy mươi
Quay qua ngoãnh lại, đời người qua nhanh
Sao không trở gót tu hành
Trao nhau thương mến, trong lành từ tâm.
Dẫu cho đời có thăng trầm
Cũng nên sống tốt, âm thầm vì nhau
Đừng gieo vị đắng nỗi đau
Nhân nào quả nấy, trước sau cũng về.
Giác Ngộ nương bóng Bồ Đề
Tâm lành hành thiện, tràn trề niềm vui
Cùng nhau chia ngọt xẻ bùi
Phước Đức Tăng Trưởng, An Vui Muôn Đời.
Sưu tầm.

Nhân tâm
Thương người bồi đắp Phước điền
Bão lòng dậy sóng ngã nghiêng công trình
Trách ai sao vội vô tình ?
Nghĩa không sâu đậm chớ nhìn mặt nhau
Một rừng công đức cháy tiêu
Chỉ vì sân hận đã thiêu tâm từ
Tiếc thay phẩm hạnh hoại hư
Cả đời sám hối văn,tư,tu trì
Ta cứ ngỡ chơn nhơn thánh thiện
Nào hay đâu thể hiện phàm phu
Chê người ít học tu mù
Soi gương để thấy mình ngu hơn người
Dạy đời phải hiểu tình đời
Dạy người phải biết lòng người giả chơn
Lý sự nào khác tiếng đờn
Thanh âm cung bậc chập chờn khó nghe
Những ai vạch lá tìm sâu
Coi chừng phạm giới dẫn đầu sát sanh
Làm người tâm tánh thiện lành
Kính trên nhường dưới xứng danh nhân từ
Đời có những tư duy khác biệt
Không thuận duyên luyến tiếc thời gian
Biết trong sự sống nguy nan
Vượt bao khó khổ tìm đàng yên vui
Sưu tầm.

TRAO NHAU NỤ CƯỜI
Ai ai cũng có nụ cười
Phải chi trao tặng nụ cười cho nhau
Cuộc đời sẽ bớt khổ đau
Nhân gian sẽ bớt bãi sầu đắng cay
Tiền khiên sẽ giảm trả vay
Oan trái sẽ giảm bủa vây chất chồng
Oán cừu hết chỗ cân đong
Hận thù hết chỗ tréo tròng tang thương
Nụ cười mầu nhiệm không lường
Trao nhau, đón nhận, rộng đường tương giao
Nụ cười diễm phúc biết bao
Năm châu bốn biển cổng rào mở toang
Nụ cười dấu ấn điểm son
Xa nhau, thân thiện vẫn còn mến nhau
Núi cao, hố thẳm, biển sâu
Vẫn không cách trở nhịp cầu lại qua
Niềm vui mở cửa trong nhà
Băng ra đầu ngõ, lan xa ngoài đường
Niềm vui ngập bến thanh lương
Tràn lòng nhân thế thơm hương tình người
Ai ơi, trân quý nụ cười
Nở hoa thiện mỹ đẹp tươi xây đời
Ai ơi, trao tặng nụ cười
Kết hoa thân ái cho đời an vui.
Sưu tầm.

CĂN BẢN VIỆC TU
Trẻ già thức tỉnh cuộc đời
Nhận ra đạo lý trau dồi sử kinh
Tu hành căn bản giữ mình
Đừng cho tâm động chẳng sinh não phiền
Nơi lòng thức tỉnh an nhiên
Vô tư vô ngại vô phiền vô ưu
Bình tâm tỉnh lặng công phu
Ý ly vọng tưởng, hiền nhu thật thà
Giữ tâm thanh tịnh an hòa
Không sanh loạn động, chính là tâm chơn
Xã ly tham chấp giận hờn
Si mê tà kiến, vui buồn đều không
Tịnh tam nghiệp được sạch trong
Là nhân giải thoát khỏi vòng khổ đau
Lòng không đắm nhiểm trần lao
Ung dung tự tại chẳng xao động lòng
Tâm không mơ tưởng viễn vông
Dẹp lòng chấp ngã, đoạn xong não phiền
Sống đời vui đạo tùy duyên
Vô tâm đối cảnh lòng thiền thanh cao
Tâm hòa đồng nhắc nhủ nhau
Vui trong đạo vị luyện trau tâm mình
Đoạn ly lục dục thất tình
Là điều cứu cánh tâm linh thanh nhàn
Không chi dính mắc buộc ràng
Thì vui đạo quả niết bàn viên thông
An nhiên tự tại thong dong
Ngày chung cuộc được thoát vòng tử sinh
Quy chơn tánh giác viên minh
Trở về tâm Phật là mình quy nguyên
Nhân sinh hành đạo tu hiền
Quy chơn chánh giác, lòng thiền thanh lương
Tu tìm chơn l.ý cội nguồn
Bất sanh bất diệt chơn thường như như
Mấy lời thanh nghị vô tư
Chúc mừng đạo hữu vô ưu vô phiền
Ở đời vui đạo tùy duyên
Cầu mong thiện hữu lòng thiền thanh cao
Sưu tầm.

THẢNH THƠI
Vẫn vậy quê mình chẳng khác xưa
Màu xanh mát dịu những cau dừa...
Ly trà ủ ấm vần thơ  hẹn
Chén rượu hong mềm điệu ví đưa
Trọn mối ân tình kê chẳng hết
Vuông đường ái nghĩa kể sao vừa  
Đời thanh thản dẫu nghèo đôi chút
Cuộc sống yên bình mặc nắng mưa...
Sưu tầm.

MIỀN QUÊ.
Chẳng lẽ xa rồi một chốn xưa
Miền quê rợp mát những thân dừa
Thương ngày nắng trải đôi bờ dẫn
Nhớ cảnh sương trà một ngõ đưa
Nghĩa cử chân thành vui biết mấy
Tình yêu chất phác đẹp sao vừa
Cho lòng rộng mở sang hèn cũng
Gắn bó không chừa buổi gió mưa...
Sưu tầm.

THI SĨ LÀ GÌ?
Thi sĩ là gì hỡi nhân gian?
Thấy lá thu bay ... lệ hai hàng,
Tay đón gió chiều ... mơ với mộng,
Thao thức trăng khuya ... gửi mộng vàng!
Thi sĩ là gì hỡi trời xanh?
Đem kết liễu thưa để làm mành,
Uống cạn li đầy ... trăng sóng sánh,
Ngắm sao tháng hạ ... mái nhà tranh!
Thi sĩ là gì hỡi mây bay?
Khóc người tình lỡ ... đã đổi thay,
Giật mình tỉnh giấc ... khi chiều muộn,
Lỵ rượu đã vơi ... rượu lại đầy!
Thi sĩ là gì hỡi biển khơi?
Đêm bờ cát trăng ... đếm sao rơi,
Ghen sóng muôn đời ... hôn bờ cát,
Thuyền trăng chưa buôc ... đã buông lơi!
Thi sĩ là gì hỡi sao đêm?
Lá đọng sương rơi ... ngỡ môi mềm,
Se sẽ ... rụt dè hôn lên lá,
Ngả lưng tay gối ... gió ru êm!
Thi sĩ là gì hỡi trăng treo?
Hồn để ngọn tre ... gió nhẹ vèo
Tơ tưởng mộng tình bên Thỏ Ngọc,
Đường tình đơn lẻ ... túi thơ đeo!
Sưu tầm.

CHỚM ĐÔNG
Em tìm gì trong nắng cuối thu,
Trong những bình minh phủ sương mù,
Trong những lặng thầm hương hoa sữa,
Trong sắc lá vàng … gió đánh đu?
Có phải đông vừa mới chợt sang,
Sắc đỏ ai đem nhuộm lá bàng,
Theo gió lìa cành … rơi về cội,
Ai người chân bước … trĩu lòng mang?
Đã đến thật rồi … gió heo may,
Lá vàng theo gió … lá nhẹ bay,
Lá có vô tình vương lên tóc?
Tôi nhờ lá gửi … ấy tình say!
Se lạnh em ơi chớ phong phanh,
Ngủ nhé em ơi … nhớ buông mành,
Đừng để gió lùa se môi ấy,
Ướp hương môi ấy … chỉ là anh!
Đã thấy hoa vàng … cải ven sông,
Ngai ngái hương thơm khói đốt đồng,
Em khéo hững hờ khăn von mỏng,
Mẹ thì nhắc khéo … Đã vào đông!
Sưu tầm.

THU NHỚ
Thu đã mệt rồi … muốn ngủ giấc thật sâu,
Chẳng biết từ đâu … Thu thay màu lá nhớ,
Đỡ lá vàng bay … Thu thấy mình thiếu nợ,
Đông có muộn màng … rồi Đông cũng cứ sang!
Thu đã thay màu … thay nỗi nhớ thời gian,
Thay cả sương rơi … nhẹ nhàng đêm trăng tưới,
Thay cả sao trời … hàng đêm đan mắt lưới,
Thay những lá vàng … bằng lối cũ khẳng khưu.
Thu đã đổi thay … dẫu chẳng phải là nhiều,
Chỉ có cỏ cây … hiểu vì sao phải thế,
Chỉ có gió trời … vẫn vô tư mặc kệ,
Cứ để Đông chờ … Thu lãng đãng đi qua!
Thu cũng thế ư … Thu đã quá thật thà,
Thu muốn Đông sang … chẳng làm nên thử thách
Thu muốn cành cao … chẳng bao giờ rũ sạch,
Lặng lẽ đầu cành … không để lá cô đơn!
Đông chờ Thu qua … Đông cũng biết dỗi hờn,
Nên Đông để mưa rơi … mưa không hề lưỡng lự
Cuốn cả vàng phai … là của Thu ngày cũ,
Xám lại một màu … lạnh lắm đấy Thu ơi!
Đông vội đổi thay … Đông xám lại bầu trời,
Mưa gió cuốn đi … Thu cả lời tiễn biệt,
Một chút vàng phai … để chiều nay Thu tiếc,
Câu nói ngập ngừng … chưa tỏ gió đông sang!
Thế đấy Thu ơi … tất cả đã lỡ làng,
Tất cả nâng niu … vội vàng Đông khép cửa,
Tất cả yêu thương … để rồi hương hoa sữa,
Thả nhớ bồng bềnh … thả nhớ mãi thu sau …!
Thu có giật mình … hỏi nhớ … sẽ về đâu…?
Sưu tầm.
 vntst20184448_500
TÌNH BẠN THƠ QUÊ
Thanh bình cuộc sống khác ngày xưa
Dịu thoáng vườn xanh những cảnh dừa
Nhấm đượm hương trà thơ hứa hẹn
Say ngần rượu nếp ý đà đưa
Ân tình với bạn sao mà hết
Nghĩa lý còn ai cũng để vừa
Dẫu phải đường xa thì có mạng
Luôn gần gắn quyện ngán gì mưa
Sưu tầm.

KỶ NIỆM XƯA
Khắc mãi nơi lòng kỷ niệm xưa
Miền Tây rợp bóng ngõ vin dừa
Xanh lời bậu hát khi chào thẹn
Đượm tiếng ai hò buổi tiễn đưa
Mấy đận rời quê sầu bởi chóng
Mười năm biệt xứ ngỡ như vừa
Xa người kết sợi hồng duyên tỏ
Khiến lệ chan cùng cả gió mưa.
Sưu tầm.

THOÁT LY TÌNH BẠC
nặng nghĩa từng đêm kỷ vật màu,
Duyên đầu trỗi nhịp đã tàn phai,
Gởi lai kỷ vật ghìm ân bởi,
Mộng hỡi canh thâu lặng dấu tìm,
Phố xưa ghìm gởi hồng nhan kỷ,
Vẫn đợi xưa đường nghĩ cố nhân,
Nếu buông suông thả tình nhân hỡi,
Khởi lướt canh tàn lệ sắc My,
Thoát ly tình bạc kỳ giai ngẫu,
Thả lạc mây hồng toại cố tri,
Tuyệt sắc giai nhân kỳ tri kỷ,
Song hủy nhan hồng viễn Kỳ thu....
Sưu tầm.

ĐỜI ĐÁ VÀNG.
Chiều hiu hắt Gió lùa tình rụng vỡ
Đẫm Mưa thu nức nở mộng yêu đương.
Mây thơ thẩn vấn vương duyên chẳng nợ
Nắng nhạt nhòa dung nở vạt sầu tương
Rừng thay áo mùi hương vàng cỏ lá
Biển thầm thì lơi lả khúc tình ca
Sông êm chảy phù sa về khắp ngả
Núi nghiêng nghiêng phiến đá níu thông già
Lan hồ điệp thướt tha tô nhụy đỏ
Dã Qùy vàng cánh nhỏ nhánh sum suê
Hương Nguyệt Quế đê mê hồn mở ngõ
Lý,Đào,Mai trộm ngó bướm quên về
Xuân tươi thắm tràn trề trôi biền biệt
Hạ nồng nàn hối tiếc thuở mới quen
Thu dào dạt buồn lên đôi mắt biết
Lạnh rét Đông nhật nguyệt phủ màng đen
Đành cam chịu thân hèn ôm cảnh khổ
Ủ lụy phiền mấy độ vết chênh chao
Tình chẳng đặng lệ trào châu tuôn đổ
Kiếp Đá Vàng kỳ ngộ chịu hanh hao.
Sưu tầm.

YÊU DẠI KHỜ.
Dáng trông một bóng hình ai
Đan xen nỗi nhớ xiết hoài con tim
Ngẩn ngơ ánh mắt ngó tìm
Xa vời nơi ấy lặng im cõi tình
Vườn hoa nở rộ đẹp xinh
Sương mai ngưng đọng tặng mình cánh thương
Long lanh giọt nhớ nụ hường
Ướp say màu nắng lá vương gió ngàn
Chiều buông mây ngả sóng chan
Nguyệt sao sáng tỏ dịu dàng lời thơ
Ẩn đâu một chút dại khờ
Tặng người tri kỷ trong mơ của nàng
Thu đi đón vạt Đông sang
Tim yêu thổn thức rộn ràng bâng khuâng
Heo may trời đất trong ngần
Thôi nàng chót lỡ nguyện tâm đợi chờ .
Đời này trọn ước vu vơ
Phải yêu không nhỉ dại khờ Người Dưng .
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com