Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 285

TUẤN NGỌC & Em
Tuấn Ngọc sầu riêng một góc trời
Bên thềm giọt nắng khẽ khàng rơi
Hoa vàng mấy độ hằn đêm tối
Áo lụa Hà Đông nuối quãng thời
Giữa buổi người đi loang hạ trắng
Trong chiều biển cạn úa dòng lơi
Đông tàn nhớ cảnh thu Hà Nội
Mắt biếc đòng đưa chẳng thốt lời.
Sưu tầm.

GIỌT NẮNG...
Từng giọt nắng soi nghiêng lá thắm
Một cành Sen tô đậm chân tình
Mặc ai theo bóng bỏ hình
Hương Sen vẫn quyện theo nghìn nẻo xa
Ðời thấy đó đã qua một kiếp
Thời gian trôi nối tiếp không ngừng
Hôm nay thấy được vui mừng
Ngày mai lại mất vô chừng vô biên
Làm sao biết Trời nghiêng Ðất ngã
Sóng vổ bờ ghềnh đá trơ vơ
Thuyền tâm vượt biển vào bờ
Rước đưa duyên khách đang chờ tình thương!
Sưu tầm.

HOA BAN VỀ ĐÔ THỊ
Thoảng những mùi thơm chợt nhớ người
Hôm nào óng ả đượm giòn tươi
Kìa Tây Bắc cõi êm đềm lả
Đến Nội Hà đô thỏa mãn cười
Tím nhạt mơ duồng chân giữa nẻo
Trong ngần níu chặt kẻ ngoài mươi
Vờn bay lượn sóng tìm tri kỷ
Chín rưỡi mà sao lịm hẳn mười
…………………….
Chín rưỡi mà sao lịm hẳn mười
Tâm tình sảng khoái lộng ngàn mươi
Rồi đem giọng hát về gây cảm
Cũng ướp tình non lại thỏa cười
Nhụy suối mơn đường đong vẻ mãn
Hoa rừng diễu phố rạng mầm tươi
Hồn lay tỏa sắc ươm đầy mộng
Thoảng những mùi thơm chợt nhớ người
st

HOA BAN TÍM
Nhành hoa tím nhẹ gửi trao người
Ép nụ hôn nồng khẽ mở tươi
Kỷ niệm đong đầy thơm tóc xoã
Tình yêu nở rộ thắm môi cười
Bao niềm hạnh phúc mang nhiều vẻ
Những đoạn thăng trầm trải mấy mươi
Nhẩm tính thời gian mình gặp gỡ
Vàng son điểm mốc chạm sang mười
………………..
Vàng son giữ vẹn tiếng yêu mười
Xướng hoạ thơ lòng đã đủ mươi
Giận dỗi vài khi càng thấu hiểu
Chờ mong những lúc để vui cười
Nguồn ân chảy đượm hoài êm ấm
Bể ái dâng trào mãi đẹp tươi
Rạng rỡ tim hồng ngây ngất ủ
Nhành hoa tím nhẹ gửi trao người
Sưu tầm.

TIỄN EM ĐI XUẤT KHẨU LAO ĐỘNG
Bóng thuyền xa khuất mịt trùng khơi
Nghẹn phút chia tay phút nghẹn lời
Chiều rã hương chiều vàng giọt nhớ
Khói đan mây khói bạc sông đời
Sầu hoa đổ nhụy hoa tàn úa
Buốt rượu phai màu rượu cạn vơi
Vẫn hiểu duyên trời se mật đắng
Bụi nào vương mắt lệ thầm rơi ...
Sưu tầm.

NHẮN NHỦ
Xứ lạ lên đường giữa nắng khơi
Mà nghe thoảng vọng biết bao lời
Nào như cánh bướm vờn hoa mộng
Kẻo giống thiêu thân rã cuộc đời
Chút nghĩa khang tào xin mãi mặn
Ân tình gừng muối giữ đừng vơi
Tiền đô hấp dẫn làm tim lóa
Vụng tính coi chừng cái ấy rơi
Sưu tầm.

THÌ ĐÀNH...
Đành tâm phụ rẫy,mấy ai từng...
Bể ái đang nồng lại bỗng dưng....
Mộng chẳng vuông tròn nên ắt sẽ...
Người không hảo vẹn thế thôi đừng...
Thơ dần cạn ý còn chăng những...
Nhạc sắp chùn âm vẫn tưởng chừng...
Xé mảnh ân tình như tựa đã...
Đành tâm phụ rẫy mấy ai từng...?
Sưu tầm.

CŨNG PHẢI...
Giọt ái đành buông hỏi đã từng...
Nhân tình một thuở thế rồi dưng...
Nồng say cứ chỉ luôn còn sẽ...
Diễm ảo mà thôi biết vậy đừng...
Vết sẹo thời gian làm ngỡ tưởng...
Dòng thơ kỷ niệm có hay chừng...
Trong đời mấy kẻ duyên thành lại...
Giọt ái đành buông hỏi đã từng.
Sưu tầm.

TUỆ
Dạ ẩm thư lòng mục sở mai
Huyền âm khoáng vọng đỉnh thiên nhai
Tam bôi dự lắng sầu hoang tái
Nhị khúc vi tàn hận oán ai
Khách khí ân đời tường đạo ngãi
An nhiên tự tạ rõ bi hài
Tầm Ngưu lĩnh cảm vô ưu tại
Ngự giữa nhân sinh tuệ pháp đài.
Sưu tầm.

ĐƯỜNG NGAY NGÕ THẲNG
Cuộc sống này nên xóa hận thù
Tâm lành phước thiện bội mùa thu
Đừng như lũ ác hoài tâm dữ
Chớ giống loài hung mãi trí gù
Tránh né đảo lừa quân bội bạc
Xa lìa độc hiểm kẻ phàm phu
Đường ngay thẳng bước nào chi sợ
Nhũng lạm sân si hậu tối mù
Sưu tầm.

CẢM ƠN EM
Cảm ơn em nụ hoa hồng
Cảm ơn đôi mắt nhói lòng dạ thơ
Cảm ơn mười ngón bâng quơ
Bất thần bịt mắt tôi vơ vẫn hoài
Cảm ơn đuôi mắt chạy dài
Giữa lòng phố chợt nghiêng vai ngậm ngùi
Cảm ơn em gởi trong tôi
Những mầm thơ của một thời tuổi hoa
Cảm ơn em ánh trăng ngà
Cảm ơn mái tóc cài hương hoa lài
Cảm ơn hai cái trái tai
Đính sợi lát chiếu hài hòa dễ thương
Cảm ơn mấy nhánh xương sườn
Phơi bên chéo áo xẻ dường hơi cao
Cảm ơn vồng má bạch đào
Cái răng khểnh muốn cắn vào trái tim !!!
Sưu tầm.
 vntst20183894_500
XIN LÀM......
Xin làm....một rặng tre già
Nghiêng mình rợp bóng, là đà triền đê
Xin làm....một khúc sông quê
Tuổi thơ tắm mát, hả hê vui đùa
Xin làm....ngọn gió cuối mùa
Quyện vào lời hát khẽ lùa bên tai
Xin làm....những hạt sương mai
Đọng trên cành lá, trên đài hoa xinh
Xin làm.... khóm trúc đầu đình
Cho ai đứng đó nghiêng mình làm duyên
Xin làm....cô tấm dịu hiền
Truyện xưa bà kể - nàng tiên thật thà
Xin làm....một khúc tình ca
Bổng trầm âm điệu, ngân nga ru hời
Xin làm....tia nắng mặt trời
Đông về sưởi ấm mảnh đời đơn côi
Xin làm....con nước êm trôi
Nhẹ nhàng tưới mát, vun bồi phù sa
Xin làm....dù một đóa hoa
Cũng đem hương sắc chan hòa muôn nơi!
Sưu tầm.

TÂM MA -TÂM PHẬT.
Con người có hai cái tâm.
Tâm ma tâm Phật Tâm gieo mầm trong ta.
Tâm Ma tâm địa xấu xa.
Ác nhân ác báo phun ra khắp trời.
Luôn luôn rình rập hại đời.
Tâm Ma hở miệng nặng lời khinh khi.
Miệng người tâm ác thị phi.
Tâm Ma gieo ác sân si không màng.
Tâm Phật khắc chế hung tàn.
Cứu nhân độ thế ngập tràn từ bi.
Tâm tà họ chẳng ngại chi.
Đâm Trâu Thuốc Chó ngại gì nghĩa Nhân.
Họ chỉ nghỉ đến bản thân.
Xung quanh mặc kệ chẳng cần quan tâm.
Tâm ma tan biến dần dần.
Gắng lo niệm Phật phước phần kiếp sau.
Tâm Ma giết hại lẫn nhau.
Chẳng nghỉ tình nghĩa làm đau lòng người.
Tâm Phật cố nghỉ cho đời.
Giúp người hoạn nạn bên trời yêu thương.
Tâm ác làm chuyện bất lương.
Hại đời Hại bạn theo đường Qủy Ma.
Tâm Phật rộng lượng bao la.
Giang tay cứu thế thứ tha mọi điều.
Sưu tầm.

CHIỀU NƯỚC LŨ  (BÁT NGÔN)
Dạ khắc khoải ..Thềm đông sầu tê tái
Mảnh dạ chiều .. ngây dại nổi niềm riêng
Đò qua sông ..lành lạnh thửa trời nghiêng
Lòng bở ngỡ .. Ngẫm nghiền Sao chạnh nhớ
cô lái hỡi !..không còn đưa đón chở
Nở tạ từ..bến lở Khúc sông sâu
Có thấu chăng..Lữ khách dạ âu sầu
Lời khe khẽ.. Từng câu trao ấp ủ
Chốn thành thị.. Dừng chân vùng nước lũ
Quê Em nghèo.. Sương phủ gió mành che
Đậm tình chân..bẽn lẻn nét rụt rè
Nơi đây đợi.. Về nhe đừng quên đó
Nén cảm xúc.. Vào lòng tôi thốt nhỏ
Anh sẽ về..rẽ ngõ kẻo ai mong
Nắm tay Em ..đặt nhẹ áp vào lòng
Từng nhịp đập.. Mi cong nhường e thẹn
Mùa nước lũ..dâng cao về đúng hẹn
Em đâu rồi..tôi vẹn nghĩa chờ trông
Hỏi người quen.. Tan nát một cõi lòng
Cô lái bỏ .. Thềm sông khoe lụa gấm
Về chốn mới.. Thảnh thơi hồn say đắm
Tủi kẻ chờ .. Thăm thẳm mảnh đò trôi
Máy chèo khua.. Sóng vỗ thửa trăng ngồi
Hồn hoài vọng .. Mồ côi chôn nổi nhớ
Sưu tầm.

ĐỔI GIỐNG
Tường cao thì mặc tường cao
Chuối anh hàng xóm ... vẫn lao qua tường
Chuối nhà chăm sóc đủ đường
Quanh năm vẫn cứ ... ẩm ương ốm gầy
Ngày nào cũng xới cũng cày
Khai mương , thông cống ... đủ đầy nước nôi
Thế mà chuối mãi thấp còi
Xiêu xiêu vẹo vẹo ... ối giời chán không ?
Nhà bên giống tốt khéo trồng
Quả nào quả nấy ... dài cong trĩu quầy
Chuối to bằng cả bắp tay
Thân cao vạm vỡ ... nhìn ngây ngất lòng
Sáng nay em bảo với chồng
Hôm nào xin giống về trồng xem sao
Vườn em đất tốt mỡ màu
Thâm canh giống mới ... sẽ giàu ngay thôi
Sưu tầm.

NÀY CÔ BÉ!
Này cô bé! Nếu buồn em cứ khóc
Cho vơi đi bao mệt nhọc trong đời
Những nỗi sầu theo nước mắt tuôn rơi
Cuốn đi hết những chơi vơi, lặng lẽ
Này cô bé! Đừng tỏ ra mạnh mẽ
Dựa vào anh, khe khẽ kể sự tình
Nói thật nhiều, xin em chớ lặng thinh
Rồi suy tính những việc làm nông nổi
Này cô bé! Chớ một mình chống chọi
Đời ngoài kia biết bao nỗi bi, hài
Anh sẵn lòng cho em mượn bờ vai
Dựa vào đây, quên tháng ngày lầm lỗi
Này cô bé! Là chính mình đừng dối
Lúc buồn, vui em hãy nói hết lòng
Khóc thật nhiều khi trắc trở, long đong
Và cười tươi lúc thành công rạng rỡ
Này cô bé! Dù một lần dang dở
Đừng trách hờn hay để dạ hoài nghi
Trên đường đời em hãy vững bước đi
Vì cuộc sống còn tràn đầy thi vị!
Sưu tầm.


ĐOẠN CUỐI TÌNH YÊU.....
Thuở xưa kia em là cô bé.
Hay dỗi hờn nũng nịu cùng anh.
Mắt tròn xoe tóc mãi còn xanh.
Môi trái tim khi nở nụ cười.
Làm ngất ngây lòng anh say đấm.
Hai chúng mình bên nhau khắn khít.
Thành vợ chồng chung sống bên nhau.
Bà trước sau chọn đạo vợ hiền.
Lòng chung thủy không bao thai đổi.
Từng đứa con ra đời khỏe mạnh.
Nuôi lớn khôn nên vóc nên hình.
Rồi từng đứa lập gia đình xa xứ.
Lấy chồng nghèo đủ thứ chuyện lo.
Phải lo toan tất cả bên chồng.
ít khi lắm mới về thăm cha mẹ.
Nhớ lúc đó đám con còn nhỏ.
Gia đình ta nghèo khó mà vui.
Bước vào nhà sau trước quạnh hiu.
Chỉ còn tôi và bà hui hút.
Thằng út lập gia đình bên vợ.
Cũng mấy khi lắm mới về thăm.
Tủi phận già sao quá quạnh hiu.
Đừng buồn tủi có tôi bên cạnh.
Dìu dắt bà đến đoạn cuối tình yêu..
Sưu tầm.

NGÁN NGAO[Thuận Nghịch độc]
Sầu ân ái biệt xót xa lòng
Lặng vắng hương chiều mỏi đợi mong
Câu ước lỡ lầm đau đớn cội
Giấc mơ tàn lạnh tái tê phòng
Màu thê thảm ái vầng duyên rụi
Phận dở dang tình cánh bướm tong
Ngâu đổ ngập đời hoen kiếp bạc
Rầu ngao ngán chạm lửng lơ dòng
…………………
Dòng lơ lửng chạm ngán ngao rầu
Bạc kiếp hoen đời ngập đổ ngâu
Tong bướm cánh tình dang dở phận
Rụi duyên vầng ái thảm thê màu
Phòng tê tái lạnh tàn mơ giấc
Cội đớn đau lầm lỡ ước câu
Mong đợi mỏi chiều hương vắng lặng
Lòng xa xót biệt ái ân sầu
Sưu tầm.

GUỘC GẦY[Thuận Nghịch độc]
Thương nhớ ngập lòng lịm ảo mơ
Vắng xa nguyền thệ rã tim khờ
Hường môi thuở ấy tình mê muội
Sẫm mắt hôm nào mộng xác xơ
Hương úa dạ mòn đau ái đợi
Sắc tan lòng mỏi xót duyên chờ
Thường mong ước lại nồng lưu luyến
Sương héo giữa hồn đắng chát thơ
……………….
Thơ chát đắng hồn giữa héo sương
Luyến lưu nồng lại ước mong thường
Chờ duyên xót mỏi lòng tan sắc
Đợi ái đau mòn dạ uá hương
Xơ xác mộng nào hôm mắt sẫm
Muội mê tình ấy thưở môi hường
Khờ tim rã thệ nguyền xa vắng
Mơ ảo lịm lòng ngập nhớ thương
st

DIỄM CHỜ
Thương tràn đẫy dạ thắm làn mơ
Hướng đợi niềm lâng xỏa mắt khờ
Hường má lộng say miền tối trở
Phượng tim ngời đắm nẻo thềm xơ
Hương nồng quẩn gió trăng màu nhớ
Luống đượm vòng mây liễu sắc chờ
Thường mộng giấc tim hòa nhịp thở
Sương mờ quyện rát bỏng nàng thơ
………………….
Thơ nàng bỏng rát quyện làn sương
Thở nhịp hòa tim giấc mộng thường
Chờ sắc liễu mây vòng đượm luống
Nhớ màu trăng gió quẩn nồng hương
Xơ thềm nẻo đắm ngời tim phượng
Trở tối miền say lộng má hường
Khờ mắt xỏa lâng niềm đợi hướng
Mơ làn thắm dan đẫy tràn thương.
Sưu tầm.
 vntst20184012_500
NHÀ ÔNG NHÀ BÀ
Nhà ông ở cuối vườn rau
Nhà bà ở cạnh cái ao của làng
Ngày xưa hai cụ chàng ràng
Với nhau được bốn đứa bằng củ khoai
Ông trời cũng thật là hay
Nhà nghèo, ăn ít, no dai, đẫy đà
Cũng đòi vợ, với người ta
Ra riêng, ở rể, mụ gia thiệt thòi
Nhà tôi giờ có sáu người
Hai ông bà cụ, một đôi vợ chồng
Thêm hai cháu nhỏ lông bông
Đứa ngồi lớp lá, vô công rỗi nghề
Còn lại một đứa ngô nghê
Ba năm một lớp, cô bảo về chăn heo
Ngôi nhà cấp bốn, trăng treo
Nửa đêm gió giật, vườn điều âm u
Trong nhà lủng củng, chậu xô
Trời mưa nước nhỏ, giọt vô chỗ nằm
Co ro mảnh chiếu, lâu năm
Mùi gì hăng hắc như mâm thuốc lào
Cụ ông bật quẹt... đóm đâu?
Nước kêu sòng sọc, hít vào sướng rên
Cụ bà hai mắt lim dim
Cú kêu cruc cruc trong đêm, não nùng
Trầu cay, vôi nóng, mồm phồng
Bà nhổ xoèn xoẹt, thành vòng ra sân
Năm qua tháng lại mấy lần
Tuyết sương giờ cũng có phần kém đi
Xuân qua hạ tới, thu về
Co ro hai mái đầu kia, ra vào
Chiều chiều cụ ngó ra ao
Bâng quơ lại tiếc, hôm nào có đôi
Bây giờ chỉ cụ mà thôi!
Cháu con giờ cũng xa xôi... quên dần
Cách rào chỉ một bước chân
Thằng cháu muốn vợ, xin làm cỗ to
Còn gì đâu nữa, mà lo
Thì thôi còn chút hương hoa, cúng rằm
Vợ chồng mới cưới, lăn tăn
Trăng đêm sắp lặn vào nằm đi em?
Giật mình nắng đã xuyên rèm
Ngoài mương nước róc rách lên tràn bờ
Người ta xạ lúa ngang qua
Cháu tôi còn ngủ - đêm qua, trả bài...
Sưu tầm.

CHIA TAY MÙA HẠ CUỐI
Hè rực rỡ vì Phượng hồng cháy đỏ
Như tôn nền áo trắng tuổi thơ ngây
Mùa Hạ ơi... màu nắng cứ đong đầy
Cho mắt biếc mơ màng thêm dịu ngọt
Nghe trăn trở tiếng chim chuyền lảnh lót
Gọi tên mình sau vòm lá lao xao
Ghế đá kia thầm lặng tự khi nào
Như chờ giấc chiêm bao ngày hội ngộ
Trong cơn mê hồi trống trường bỗng đổ
Thảng thốt tìm một vệt nhớ yêu thương
Ba năm vui tình bạn dưới mái trường
Giờ tất cả... chỉ là vùng ký ức.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com