Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 210

TRÁCH ĐÀN
Ngồi ôm đàn nghêu ngao câu hát
Ngoài kia trời nặng hạt mưa rơi
Phải chăng lỗi nhịp đàn ơi
Mà nghe réo rắt toàn lời oán than
Đã lâu rồi để đàn yên nghỉ
Nên giờ dây sét rỹ rồi sao
Mà nghe như thét như gào
Mà nghe ai oán như cào ruột gan
Sao trút mãi với ngàn cay đắng
Than cuộc tình sao chẳng bên lâu
Tình yêu như nước qua cầu
Đàn ơi chuốc mãi cung sầu mà chi
Thôi đàn nhé khắc ghi số phận
Đành cam lòng trút dận làm chi
Đừng nên oán trách những gì
Buồn vui, tủi hận, chi vì người chơi
Sưu tầm.
 vntst20182869_500
KÝ ỨC SÔNG QUÊ.
Trăm năm vẫn một con đò
Ngàn năm còn vẳng câu hò cổ nhân
Bến sông sóng sánh trăng ngần
Nhuộm hoen mầu mắt mấy lần xa quê
Giếng xưa in bóng câu thề
Cây đa ngõ trúc người mê mẩn người
Sao giờ kỷ niệm chơi vơi ?
Còn chăng níu lại một thời dấu yêu
Người buông tiếng hẹn mưa chiều
Kẻ mang bụi phủ phong rêu cuộc tình
Hoa tàn bướm chẳng còn xinh
Đôi dòng trong đục ta mình cách duyên.
Sông buồn nhớ khách thuyền quyên
Mây trôi về bến để quên giọt sầu
Một đời nắng nhuộm bùn nâu
Rưng rưng mầu tóc tìm đâu bóng người...
Sưu tầm.

TÓC PHAI MÀU NHỚ
Trăm năm còn vẳng câu hò
Bến xưa nước đục con đò trôi xa
Tìm người cuối nhánh giang hà
Một mình gõ nhịp bài ca ngày nào
Đêm về say dưới cội đào
Có chàng thi sĩ nghẹn ngào làm thơ
Hình như có bóng người mơ
Từ trong cõi nhớ bơ vơ hiện về
Hồn còn chìm đắm cơn mê
Giật mình nhớ lại lời thề năm xưa
Cũng vào một buổi chiều mưa
Hẹn nhau sẽ mãi đón đưa một đời
Sông buồn vẫn đợi người ơi
Mây trôi về bến làm rơi giọt sầu
Chiều qua trời đổ mưa ngâu
Tóc phai màu nhớ tìm đâu bóng người…..
Sưu tầm.

TIẾNG ĐÀN AI OÁN
Đã khuya rồi sao em còn thao thức
Buông tiếng đàn đang nức nở oán than
Tâm sự chi mà ướt lệ mi tràn
Chắc có lẽ cuộc tình đang tan vỡ
Rét đông về không có người che chở
Men đắng lòng trót lỡ một đời hoa
Tình phôi pha cho mắt lệ hoen nhòa
Tiếng ai oán nghe sao buồn đến vậy
Nào ai hay cái vòng đời xô đẩy
Cho cuộc tình tan nát đóa hoa tươi
Bờ môi xinh không còn nở nụ cười
Đêm cô tịch đàn khơi sầu khúc nhạc...
Sưu tầm.
 vntst20183021_500
TÌNH ƠI
Phong trần lạc nẻo thế gian
Tham tình chuốc hận oan than nỗi gì
Những người nặng mối tình si
Thường ôm trái đắng sầu bi tháng ngày
Vẫn là khắc khoải men cay
Chàm kia đã nhuộm lòng này đa đoan
Đến khi liễu úa thân tàn
Mới hay cõi mộng chứa chan rã rời
Ôm thầm một bóng lả lơi
Gọi trong thảm thiết..tình ơi là tình..!
Sưu tầm.

LẠC BƯỚC
Biết rằng lạc bước trần gian
Sẽ còn găp những trái ngang siết ghì
Sao còn nặng mối tình si
Để ôm cay đắng đẫm mi tháng ngày
Thà rằng uống chút men cay
Để quên đi hết tháng ngày đa đoan
Tiếc chi một mảnh trăng tàn
Để rồi mộng vỡ trái ngang cuộc đời
Yêu rồi chẳng dám buông lơi
Giờ còn chỉ biết ngàn khơi gọi tình ..!!
Sưu tầm.

PHẢI CHĂNG LÀ VỊ MẬT
Lời anh nói có phải là chân thật
Thấm vào hồn như vị mật tình yêu
Không trăng hoa nhưng lắng đọng thật nhiều
Bao nhiêu đó đủ đốt thiêu tim chảy
Nói yêu em hình như anh e ngại
Cửa then cài bãng chữ cái chia đôi
Ghép thành câu bị trượt mất  lâu rồi
Nay chợt đến đầy bồi hồi xao xuyến
Em vẫn mơ ngày đôi  tim hoà quyện
Hai tâm hồn cùng trung chuyển khát khao
Kể nhau nghe những ước nguyện ngọt ngào
Âm thầm nhớ đêm không sao ngủ được
Có phải chăng tình xa muôn điều ước
Giữa cuộc đời xuôi ngược chỉ  hoài mong
Nỗi niềm riêng sâu kín trải trong lòng
Càng hiện diện càng chờ trông tha thiết...
Sự trở trăn mọi điều có bất diệt
Để giờ chẳng biết ...... ngày sau ... ra sao...?
Sưu tầm.

MÙA RƠI
Nhắm mắt để thấy mùa rơi
Lắng lòng để nhớ những lời hôm qua
Anh ru vào giấc mộng ngà
Em phiêu giữa chốn phòng hoa ngọt ngào
Cạn mùa thu nắng hanh hao
Vô tình đông tới chạm vào kẽ môi
Hỡi người  tri kỉ xa xôi
Có nghe tim nhịp từng hồi xốn xang
Anh như gió núi mây ngàn
Em như tiếng vạc gọi đàn canh thâu
Khát khao như mối tình đầu
Dạt dào âm điệu khắc sâu vết hằn
Mùa về bỗng thấy băn khoăn
Hoa trôi hương lạc còn chăng bẽ bàng
Lửa tình có hoá băng tan ?
Như em nhắm mắt .....mơ màng nhớ anh....
Sưu tầm.
 vntst20183055_500
CHIỀU RƠI
Bên hồ nhỏ giọt sương rơi
Gió buông khe khẽ những lời vút qua
Ánh trăng ló rạng ngọc ngà
Rung hàng trúc bạch xót xa đẫm ngào
Thu làm bóng liễu hư hao
Cơn ngâu rớt nhẹ điểm vào mắt môi
Trông về một cõi xa xôi
Trào dâng kỷ niệm lệ bồi chứa chan
Quốc kêu khắc khoải trên ngàn
Hồn như lạc phách cung đàn réo bâu
Vấn vương lỡ mối duyên đầu
Tiếng than ai oán thâm sâu khắc hằn
Mây chiều tím đậm trở trăn
Lơ thơ những ánh sao giăng bẽ bàng
Giật mình khiến mộng vỡ tan
Chiều rơi lạnh lẽo ngỡ ngàng nhớ em..!
Sưu tầm.

SẦU ĐÔNG
Đông sầu, ngồi ngắm mưa rơi
Chạnh lòng, nhớ lại, nữa đời yêu em
Lục tìm ký ức ra xem
Tháng ngày yêu ấy, anh, em, có còn
Vương trên vai áo, chút son
Hồng môi níu lại mỏi mòn nhớ mong
Hai người về phía long đong
Hồng nhan bạc phận nên lòng xót xa
Đông sầu về nhớ người ta
Bao nhiêu năm tháng hẳn là đã quên
Xin người, một ít nhớ thêm
Cho năm tháng cũ êm đềm nhé em
Bên mình đang có,, vẫn còn
Lời yêu ngày đó, anh, em đến giờ
Sầu đông, cho nhớ phai mờ
Mưa giăng lối cũ,, ai chờ,, đợi ai
Hết đêm là sẽ ngày mai
Xa rồi, hãy nhớ xin ai giữ lòng
Còn thương cũ ,giữ vào trong
Bởi, dù sao cũng chẳng mong,,, tìm về
Đông sầu, hai phía ê chề
Hãy vui, dẫu biết tái tê vẫn còn
Bởi em, còn có tơ vò
Anh thì nay cũng có còn trẻ đâu
Đông này, và mãi đông sau
Xin làm người lạ, cho nhau nhẹ lòng
Hai ta đã bến đục trong
Ngày xưa xin hãy đừng mong trông gì
Sầu đông, vẫn mãi mưa giông
Yêu thương, ta cũ mà không được gần
Hãy xem là mãi tình thân
Nhé em, xin trả một lần... sầu đông
Sưu tầm.

SẦU VƯƠNG
Mưa gió lạnh ánh đèn hiu hắt
Chiếc lá rơi lay lắt trong đêm
Mà nghe mặn ướt môi mềm
Lối về lẽ bóng dày thêm nỗi buồn
Gió đông lạnh cõi hồn giá muốt
Cung đàn ai não nuột đường tơ
Yêu chi yêu đến dại khờ
Để giờ lẽ bóng bơ vơ một mình
Ôm mộng tưởng mối tình say đắm
Có ngờ đâu vực thẳm trai ngang
Trời ơi sao quá phủ phàng
Đường tình gãy đổ hai hàng lệ rơi
Bước chệnh choạng về nới lối nhỏ
Cố lục tìm đâu đó lời thương
Bới cào xé toạc màn sương
Lời thương chẳng thấy sầu vương  ngút ngàn
Sưu tầm.
 vntst20183045_500
TÌNH XƯA.
Tôi về nhặt lại men say
Của người bên ấy vương đầy dưới sân
Còn chi một ánh trăng ngần
Bên thềm chờ đợi bước chân ai về.
Ngày ra trường, rộn tiếng ve
Mắt nàng rơm rớm ấp e má hồng
Mấy mùa phượng thắm còn trông
Chợt em cất bước theo chồng sang ngang.
Bỏ quên sương nắng giữa đàng
Tình xưa vắt lại bên hàng mồng tơi
Cảnh xưa người ấy đâu rồi
Chỉ còn sỏi đá giữa đời hắt hiu..
Sưu tầm.

ĐÔNG ĐÃ VỀ ĐỂ PHỐ....BÂNG KHUÂNG
Thu đi rồi lòng nghe sao bối rối
Chiều không anh mang nỗi nhớ mùa đông
Hình như ta còn điều gì chưa nói
Mang bâng khuâng.. làm đôi má ửng hồng
Xa nhau rồi thuyền neo về bến đậu
Nghe trong ta rưng rức những dòng châu
Chỉ nỗi nhớ hằn sâu trong kí ức
Để heo may.. cũng rưng rưng..giọt sầu
Anh ra đi chắc chẳng về với phố
Nơi cuối đường hương cũ  dịu dàng bay
Em ..lang thang chiều ngang qua lối cũ
Có phải thu ..nên.. lá trút  vơi đầy
Nghe bâng khuâng...bóng ai vừa ngang ngõ
Lối ta về nghe lòng thấy chơi vơi
Cũng có thể ...chắc gì anh còn nhớ
Phố giao mùa....em chỉ thấy đơn côi
Sưu tầm.

NỖI NIỀM
Nhớ tình xưa nỗi niềm trăn trở
đến bên người thương ở phương xa
đêm đêm nước mắt nhạt nhòa
đông tàn lạnh lẽo,mưa hòa lệ đau
Mối tình xưa đậm sâu tâm khảm
dẫu biết rằng ai dám nợ duyên
tâm tư gánh chữ ưu phiền
đắng cay một kiếp,hão huyền phận hoang
Đời đã vậy tình càng trống vắng
cạn nỗi sầu câm lặng từ đây
tình ta phiêu bạt đọa đầy
đường về cô lẻ,..bóng gầy..chênh chao
Duyên đã lỡ ai nào dám cố
ta tạ từ bỏ lỡ đường trăng
mong chi mộng ước cung hằng
tan đàn lẻ bóng xa bằng..tình ơi
Sưu tầm.

Chỉ muốn một mình ....em
Em hiện đến như mặt trời chiếu sáng
Rọi hồn anh ấm áp những đêm đông
Nụ hôn đầu ôi thơm ngát hương nồng
Say vũ trụ trong ân tình nồng cháy
Em hiện đến biễn tình dâng biết mấy
Dạt dào ru con sóng vỗ yêu đương
Ta dìu nhau trong vũ khúc nghê thường
Trời đất cũng ghen tương vì kém sắc
Nét trử tình dạt dào trong ánh mắt
Anh trao em vùng mật ngọt tình yêu
Để lòng em mang mơ ươc thật nhiều
Yêu dấu hỡi trọn lòng anh trao gởi
Đến bên em bằng tình yêu vời vợi
Và tim anh chỉ bóng dáng em thôi
Để giấc mơ anh chỉ thấy một người
Và nỗi nhớ không lời nào tỏ được
Hãy nói với nhau lời sau như trước
Thuỷ chung này chỉ mãi mãi về em
" I Love you "anh thốt thật dịu êm
Và chỉ tặng riêng em thôi đó nhé !!!!
Vì nếu nói không thì em đây sẽ
Giận hờn anh và khóc mãi không thôi
Anh có buồn khi thấy lệ em rơi
Có đau xót khi em sầu xa vắng
Rồi những đêm anh cô đơn thức trắng
Khói thuốc buồn vương toả tím không gian
Anh có mang một tâm sự ngút ngàn
Yêu khổ hận nhớ thương đang lốc xoáy
Hãy đến đây bằng tình yêu nồng cháy
Ta dìu nhau vào thế giới thần tiên
Anh không ham một thế giới kim tiền
Mà chỉ muốn một mình ....em yêu dấu !!!!!!
Sưu tầm.

QUỲNH HOA (Ngũ độ thanh, Bát tự lục thanh vi thủ
Bát tự ngũ thanh vi vận)
Hoa quỳnh trọn kiếp nở về đêm
Mảnh vỡ hồn trăng rọi trước thềm.
Vẫn giận niềm đau tình chẳng dứt
Luôn hờn nỗi xót lệ càng thêm.
Ngày trôi dãi nắng vươn cành mỏng
Tối chuyển dầm sương lã ngọn mềm.
Lại tiếc ân nồng xưa để lỡ
Muôn đời lặng bóng chỉ mình em.
Sưu tầm.

SAY TÌNH
Em e ấp nụ hồng chớm nở
Ánh bình minh rạng rỡ tình ta
Sáng soi trời đất giao hòa
Dâng tràn cảm xúc thăng hoa cùng chàng
Tim thổn thức xốn xang trong dạ
Mộng ban đầu ta đã trao nhau
Lung linh cảnh sắc khơi màu
Nồng nàn say đắm trầu cau kết tình
Em lộng lẫy đẹp xinh ngày cưới
Như lửa hồng nun sưởi tình yêu
Bờ môi tươi tắn mỹ miều
Men nồng ân ái hồn diêu ngập tràn
Hạnh phúc lắm tình lang anh hỡi
Ta bên nhau đi tới cuối đường
Ngõ về chẳng chút mù sương
Cùng say đắm với phố phường dạt dào
Hai thân thể xuyến xao ngây dại
Môi kề môi... thề mãi yêu đương
Trai thanh nữ tú má hường
Ngập tràn hoan hỉ lời thương khuê phòng.
Sưu tầm.
 vntst20182938_500
ANH HÃY VÌ TÔI....
Anh nhớ mang giùm Tôi giấc mơ
 Để trăm năm Tôi vẫn đợi chờ
 Bước chân Anh khẽ mang chiều tới
 Cho hồn Tôi chạm những vần thơ
Anh nhớ mang Tôi những chiều thu
Miên man lảng đảng giọt sương mù
 Cho Tôi ươm nắng trong trời rộng
Theo bước chân Người vọng tiếng ru
Anh hãy vì Tôi mang ánh trăng
Để Tôi mơ những tối nguyệt rằm
Bồng bềnh xiêm áo trong hồn nhớ
 Gợi chút hương thầm đêm gối chăn
Anh hãy mang Tôi ngày tàn phai
Để mai sau trong bóng khuya dài
 Còn chút nồng nàn trong ký ức
Cho tình xoa dịu những cơn đau
Và nếu cuộc đời là hư vô
Hãy xem như phút ấy tình cờ
Để Tôi trong bóng tàn khuya vỡ
Cứ tưởng Anh về trong .... giấc mơ
Sưu tầm.

NHỚ EM
Nhớ em nhiều lắm em à
Nhớ em nhớ cả chiều tà nắng phai
Nhớ em từng tháng năm ngày
Nhớ em, mong một tương lai gần kề
Nhớ em trong cả đêm về
Nhớ em, ước được phu thê chung đời
Nhớ em, nhớ lắm em ơi
Nhớ em nên muốn trọn đời bên nhau
Nhớ em, nhớ lắm nên đau
Nhớ em đêm đến nỗi sầu mênh mông
Nhớ em khắc khoải trong lòng
Nhớ em, nỗi nhớ vợ chồng em ơi
Sưu tầm.
 vntst20182939_500
ANH ĐẾN BÊN ĐỜI
Ta yêu anh ...như yêu mùa trăng cũ
Dẫu phong sương, trăng đâu có cội già
Ta yêu anh, yêu nhiều mà chẳng đủ
Trong nồng nàn còn có cả xót xa
Ta yêu anh ... như yêu mùa thu ấy
Nét trầm tư trong đáy mắt u buồn
Ta yêu anh... như thời con gái vậy
Mười sáu trăng tròn... ngây ngất nụ hôn
Ừ , có lẽ mình gặp nhau muộn quá
Tiếc thanh xuân, hoang phí những cuộc tình
Để bây giờ con tim này hối hả
Yêu điên cuồng... như một kẻ hồi sinh
Ta vẫn thấy vòng tay anh rất thật
Để ta say như ngàn kiếp yêu rồi
Trong nồng nàn hình như ta quên mất
Thế gian này... chỉ hiện hữu anh thôi
Ta cúi xuống như hoà chung nhịp thở
Môi ngoan hiền chạm khẽ những yêu thương
Trong dịu dàng... có cả ngàn thác đổ
Cuồng phong nào... bằng cả những nụ hôn !
Sưu tầm.

TÌNH THÔI XÓT XA
Tà dương khởi sắc đường chiều
Chân son trỏ gót liêu xiêu dòng đời
Rộn ràng ong bướm lả lơi
Đây đôi mắt biếc kia ngời dáng xuân
Ngậm ngùi hai chữ phù vân
Vận vào thế cuộc gian truân nửa vời
Giọt hồng bao lượt đầy vơi
Giọt tình bao bận nổi trôi sóng cồn
Chơ vơ người xác tôi hồn
Người hình tôi bóng chon von cõi này
Nửa đời trả kiếp thương vay
Tóc xanh giờ đã đong đầy khói sương
Gặp nhau đây ! Giữa đời thường
Tôi đi vừa hết nửa đường… mây bay
Chiều buông hồn ngật ngừ say
Trả vay còn một kiếp này tình ơi!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com