Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

Thơ tình còn mãi 204

DUYÊN MUỘN
Nặng gánh đường trần ... nặng gánh tơ,
Đã được duyên se ... chẳng thể ngờ,
Em chờ anh đợi, hai phương nhớ,
Ước lần ta gặp sẽ như mơ!
Duyên đã thầm trao ... đã thầm trao,
Nỗi nhớ như nước lũ dâng trào,
Cũng biết duyên mình... chưa phải đạo,
Kém đâu! Hai đứa mãi ... ước ao!
Bóng đã nghiêng chiều mới gặp nhau,
Cứ tưởng hai ta ... mới bắt đầu,
Run rẩy tim tình ... ta cố giấu,
Nắng hạn ... mưa dầm ... đất thấm sâu!
Đời người. Ờ nhỉ mấy cuộc yêu,
Có muộn hay chăng ... lúc xế chiều?
Quá nửa đời người ... ta mới hiểu,
Muộn gì! Đáy mát ... khắc tim yêu!
Chỉ trách duyên trời đã muộn se,
Tình trong ta đã... ngoài còn e,
Như những trưa hè thêm gió nhẹ,
Khát đấy, hai ta... cũng e dè!
Biết trước trời ơi ! ... biết trước đây,
Tơ hồng mai mối để mộng xây,
Sao nỡ hả trời? ... trêu thế đấy,
Giờ để trong tim ước mộng đầy!
Sưu tầm.
 vntst20183394_500
GIẤC MƠ HOA
Ta chỉ ước một điều trăng có biết,
Nước sông hồ thành rượu để ta say,
Biển chỉ là ao nhỏ sóng nhẹ lay,
Trăng thả xuống làm thuyền lăn tăn sóng.
Ta chỉ ước sa mạc băng đá đóng,
Bay lên trời nhẹ cát hóa mây trôi
Một lần thôi ta sẽ được đổi ngôi,
Không huynh muội hóa … chàng chàng … thiếp thiếp!
Ta chỉ ước một lần ta ngủ thiếp,
Em ru ta vào giấc ngủ nhọc nhằn,
Đôi tay mền xóa đi những vết nhăn,
Hằn in dấu vết chân đời xuôi ngược!
Ta chỉ ước một ngày ta có được,
Rượu ngâm trăng … sóng sánh những ly đầy
Em nguyệt cầm thánh thót để ta say,
Cho nghiêng ngả … để trời trên đất dưới!
Ta chỉ ước vườn khuya đêm trăng tưới,
Một đêm thôi … ta thỏa chí tương phùng,
Võng lưới tình hai đứa mãi nhẹ rung,
Quên trời đất … quên tiếng gà gáy sáng!
Tựa vào nhau hai đứa nhìn lơ đãng,
Sợ sáng ngày sợ tàn giấc mơ hoa
Hiện thực về hai đứa lại cách xa,
Xây mộng ước … hai đầu … hai nỗi nhớ…!
Sưu tầm.

HƯƠNG HOA SỮA
Giấu tình
hương của sữa hoa
Gửi em một chút..
làm quà chiều nay
Nhà em
ở mãi bên này
Hương hoa sữa vẫn
ngân đầy lòng tôi
Gần nhà
mà thấy xa xôi
Để vầng trăng khuyết..
nhẹ trôi im lìm
Hương thầm
hoa cứ lặng im
Bắc cầu em vẫn
đi tìm sữa hoa
Chiều nay
gió chớm lòng ta
Hương hoa sữa cứ..
lúc xa lúc gần
Với em
tôi vẫn..để phần
Hương hoa sữa..
vẫn tần ngần mỗi đêm..
Đêm nay
trăng khuất mái hiên,
Cánh hoa vừa rụng
bên thềm bâng khuâng,
Nước mây
cũng xích lại gần,
Môi thơm ướt đẫm
dùng dằng chưa tan,
Tim yêu
xé nát hoang tàn,
Chút mùi hoa sữa
nồng nàn còn vương,
Bên anh
ở cuối con đường,
Bên em cách nửa
bờ mương lạnh lùng,
Bốn mùa
thương nhớ mông lung,
Vàng thu hạ đỏ
mịt mùng ước mơ,
Đêm nay
đông trắng sương mờ,
Ta trao lời hẹn
để chờ gió xuân,,,
Em thầm
Dấu kín tình riêng
Mùi hương hoa sữa
Đêm đêm nhẹ nhàng
Bao đêm
Em vẫn mơ màng
Chờ người bên ấy
Qua hàng bậu thưa
Nhưng người
Vẫn nhát như xưa
Vẫn còn rón rén
Vẫn ưa ngại ngùng
Để giờ
Hoa sữa rụng bông
Người mang nổi nhớ
Hoa không đợi chờ.
Sưu tầm.
 vntst20183661_500
NGHÌN TRÙNG XA CÁCH
Trăng chênh chếch giữa đêm tàn loang lỗ
Xoáy vào hồn niềm đau khổ không nguôi
Tai lắng nghe đâu đó tiếng ngậm ngùi
Đang vọng lại từ biển khơi xa thẫm
Tình yêu anh chân thành và nồng ấm
Qua ngôn từ uyển chuyển một vần thơ
Để người xem... không thể khỏi hửng hờ
Buông khúc họa thật nên thơ tình tứ
Nỗi lòng anh sắt se qua con chữ
Nặng trĩu à ...thiệt là dữ quá đi
Chưa gặp nhau mà dạ muốn xiết ghì
Không sợ nhỏ ...chắt gì cho tay nắm
Anh cứ viết bài thơ tình sâu đậm
Có mắt em nồng ấm mỗi chiều buông
Mặc ngoài kia sóng ghen tị dõi hờn
Hay biển giận nỗi cuồn phong bão tố
Em chỉ sợ ... nghìn trùng xa cách trở
Biết có còn chữ nợ buổi ngày sau
Hay trông nhau đến tóc điểm bạc màu
Mãi góp nhặt mối tình đau vạn kiếp ....
Sưu tầm.

YÊU ANH
Em vẫn mong ngày đôi ta gặp lại
Vẹn tim thề chung mãi trái tim thương
Hong tình xưa chua xót tủi má hường
Xa vòng tay chiều tơ vương nức nở
Lửa luôn khơi từng giờ tim quặn thắt
Bàn tay xưa gắn chặt trái tim khờ
Chỉ biết lòng luôn trống vắng bơ vơ
Gọi tên nhau mà thẫn thờ không thấy !
Sưu tầm.

TỰ TÌNH THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng mười một rét lạnh em biết không
Hãy mạnh mẽ vượt qua vòng định mệnh
Thu đưa em gió ngược mùa lơ đễnh
Đông hẹn em trùi mến phút giao mùa
Nắng có đùa réo gọi chút ban trưa
Mà ngọt ngào ướm vừa môi em thế
Bài thơ tình viết kịp hay đã trể
Đượm chút buồn ! Chút nhớ ! Chút mông lung
Tháng mười một ước hẹn xa trùng trùng
Mẹ sinh em nhằm khung mùa đông giá
Hay mùa thu lúc lá rơi tơi tả
Mà em buồn ướt cả cánh đồng hoang
Đời chông chênh lội đò dọc đò ngang
Mím chặt môi lật từng trang phận số
Lệ viếng tình đớn đau em thách đố
Ngạo nghễ đời gieo đau khổ cho em
Tháng mười một lá muộn rớt ven thềm
Cất vào tim biết bao điều muốn nói
Mắt long lanh nhìn bên đời sáng chói
Vườn đông tràn nở mềm những nụ hoa
Sưu tầm.
 vntst20183593_500
BỖNG NHỚ NGƯỜI DƯNG
CUỐI thu se lạnh môi hường
TUẦN trăng cuối tháng thêm thương nao lòng
BỖNG dưng lòng chợt thấy mong
NHỚ Em dạ thắt hồn hoang thẫn thờ
NGƯỜI Em gái nhỏ ta mơ
DƯNG dưng dòng lệ ai chờ ngóng ai
TIM hồng khắc khoải sớm mai
ĐAU buồn Anh lắm đêm dài nhớ Em
QUẶN lòng nhớ lắm môi mềm
THẮT dạ đêm đông nỗi niềm ai tỏ
TƯỞNG rằng tình đẹp giăng tơ
CHỪNG nào tim đập ta chờ ta yêu
VỠ giấc mộng tình liêu xiêu
TAN nát tình ai tình điêu tình lạnh
CUỐI TUẦN BỖNG NHỚ NGƯỜI DƯNG
TIM ĐAU QUẶN THẮT TƯỞNG CHỪNG VỠ TAN
Sưu tầm.

CHIỀU KHÔNG NHAU
Mưa lất phất rơi rơi ngoài phố nhỏ
Rải ướt lên môi đó những nồng nàn
Ta chẳng đến hong ân tình thắm đượm
Chiều không nhau, phố ngủ lắm hững hờ...
Còn giọt nắng lẻ loi nằm mệt mỏi
Bởi mưa về điểm lại chút phong sương
Nghe giấc điệp lấm lem vì nhựa sóng
Ào ạt tuôn , thấy nghèn nghẹn cõi lòng
Tay bỗng chạm vết thương mình, đau nhói!
Nó hằn sâu từ độ ấy, bao giờ?
Không lành lại để còn yêu lần nữa
Lỡ có người đang khuấy động, làm sao?
Thì thỏa nguyện cho tình đang tha thiết
Một mùa yêu... lầm lỗi, với muộn màng
Anh ghì siết, ngã trong vòng tay lạ
Thấy miên man ngọt _ đắng phủ quanh đời!
Sưu tầm.

HOÀNG HÔN MỘNG MƠ
Lẳng lơ ngọn gió chòng chành
Nắng hôn bờ má hé vành môi duyên
Mắt nai gợn sóng mơ huyền
Hoàng hôn mở lối thiên nhiên ráng chiều
Mộng du tận chốn tiêu diêu
Bồng lai lãng đãng mỹ miều áng mây
Vầng dương vương vấn đằng tây
Tình riêng lưu luyến chia tay má hồng.
Sưu tầm.
 vntst20183397_500
XA LẠ
Ta gặp em cao nguyên chiều thơ mộng
Trời vào Đông lạnh giá buốt vai gầy
Những mầm xanh đang vươn mình lớn dậy
Người thẫn thờ ngây ngất giữa hương hoa
Em ngại ngần lần bước nơi phố xa
Ta bâng khuâng nghe tình yêu lên tiếng
Cánh chim trời xa dần thôi quyến luyến
Khẽ chao nghiêng trên vùng nhớ đợi chờ
Ta yêu em từ lần đầu gặp gỡ
Mơ trong tay ôm ấp ước hẹn thề
Thời gian trôi mải miết những đam mê
Về chốn cũ giữa mùi hương cỏ dại
Ta chơi vơi tương lai hay hiện tại
Bỗng quá dài đường phố vẫn gọi tên
Sao tình yêu đôi lúc cứ chông chênh
Lênh đênh mãi giữa dòng đời nghiệt ngã
Nhấp chén đắng người ra đi vội vã
Không một lần từ giã trái tim đau
Như xa lạ tình cờ có gặp nhau
Hình bóng cũ phai mờ theo dĩ vãng
Nỗi lòng ai như mây chiều phiêu lãng
Ngày tháng sầu ray rứt mối tình thơ
Còn đâu nữa những hờn giận vu vơ
Tình đã lỡ quên một thời xa vắng
Sưu tầm.

BÀI THƠ TÌNH CHO ANH
Em muốn là cơn gió thoảng nhẹ lay
Để nũng nịu trên vai gầy mệt mỏi
Trước ánh lửa bập bùng đôi mắt dõi
Khẽ thì thầm bên tai gọi Dấu Yêu!
Em muốn là cơn mưa nhỏ cuối Chiều
Làm dịu mát nụ hồng Yêu rực rỡ
Em ước muốn là con tim, nhịp thở
Chẳng xa rời kẻo nỗi nhớ chênh chao!
Em muốn là hương say đắm ngọt ngào
Để quyến rũ anh bước vào vườn ái
Và Em muốn bàn chân người ở lại
Đừng bội thề xót tình phải đơn côi
Em muốn là hương mật ngọt trên môi
Để ai mãi bồi hồi say chất ngất
Tình yêu đó em hiến dâng là thật
Đừng giận hờn rồi đánh mất niềm tin.
Sưu tầm.

MUÔN MÀU TÌNH YÊU !
Đông lạnh lùng thiếu vắng một vòng tay
Anh buồn lặng với những ngày mệt lã
Bước chân anh ngày từng ngày hối hả
Bóng chơ vơ nghiên ngã lối đi về
Em còn nhớ những ngày đẹp đê mê
Ta rong chơi đêm về riêng hai đứa
Em nói rằng tim luôn luôn thắp lữa
Đắm dạt dào ghép hai đứa mộng mơ
Rồi một ngày tự dưng em hững hờ
Bỏ anh buồn chơ vơ trên lối cũ
Bước đi về thiếu hơi nồng ấp ủ
Đành sao em ủ rũ tháng năm buồn
Anh bây giờ nuốt đắng lệ trào tuôn
Mất em rồi đời muộn phiền chát đắng
Em ra đi mắt ánh nồng màu nắng
Lộng váy hoa ...anh cay đắng riêng mình
Nhớ mối tình trong sáng đẹp lung linh
Ngồi góp nhặt hương đoan trinh ngày cũ
Tìm lối thoát trong quẩn quanh giăng phủ
Đời lặng lờ có đủ nổi bi thương !
Sưu tầm.
 vntst20183737_500
VỘI VÃ RỜI XA
Giữa cảnh đêm mờ lệ khối đan
Chìm trong vắng vẻ khóe môi tràn
Hương tình chớp bể ghìm than trách
Vị ái mưa nguồn lắng hỏi han
Trút bỏ thề xưa cùng khúc nhạc
Hờ buông nguyện cũ với cung đàn
Dìu nhau bước mộng còn chăng nữa
Hạnh phúc ê chề vỡ vụn tan.
Sưu tầm.

SAO ĐỂ EM NGÓNG TRÔNG . . .
Anh nơi đâu sao bắt em ngóng đợi
Gọi điện mãi chẳng thấy anh trả lời
Để con tim em trăm ngàn sầu vắng
Người yêu ơi sao không thấy anh về
Em yêu anh bằng con tim nồng cháy
Khát khao sao mỗi sớm mai êm đềm
Cùng anh đi đến chân trời ngập nắng
Đoàn viên mãi đắm say không xa rời
Mà sao anh cứ phương trời biền biệt
Đâu nào biết em nhớ anh nhường nào
Làm lệ dâng mắt hoen cay tràn đắng
Vì ngóng đợi giây phút ta tương phùng
Phải làm sao con đường dài em bước
Buồn man mác khi vắng anh từng ngày
Mộng đoàn viên sao xa vời ngăn cách
Để đêm vắng em lang lang lạnh lùng
Anh người ơi câu ước nguyện yêu mãi
Sớm mai kia chóng ngày ta chung nhà
Giờ nơi đâu cho vầng trăng khuyết nửa
Đến bao giờ người em thương quay về
Sưu tầm.

CHIỀU ĐÔNG
SƯƠNG rơi nhẹ trời buông sắc tím
ƯỚT mi gầy buồn lịm chiều đông
LẠNH giăng kín cả cõi lòng
BÊN đời vắng lặng hoài mong tim sầu
THỀM rêu phủ mờ câu duyên nợ
NHUNG gấm nhàu để lỡ ái ân
NHỚ xưa ước hẹn nghĩa cần
ÁNH hằng soi xét tình chân chắt đầy
TRĂNG hờn tủi trời tây khuất dạng
BUỒN thương ai mà dáng hao mòn
CŨNG vì một chữ sắc son
VỠ òa ân ái trăng tròn mới phai
LÀM tan nát câu hài duyên nợ
ĐÔI bến tình để lỡ chuyến sang
ĐÒ xuôi dòng chảy phủ phàng
NGANG trời mây cũng buồn hoang sắc màu
TIỄN tình cũ tìm câu hạnh phúc
BẬU đi về bến đục hay trong
XA xôi biết có nặng lòng
RỒI còn ai nhớ...ai mong...ai chờ ?
HỎI bên ấy câu thơ bỏ dở
NGƯỜI xa rồi có nhớ...người không
CÓ thương cho phận má hồng
TIẾC lời đã hứa...mà không giữ lời
DÒNG mải miết về nơi chưa hẹn
TRÔI thề nguyền chẳng bén nợ duyên
BẾN thương neo bóng con thuyền
CHỜ hoài ánh nguyệt khuyết nguyên...bao lần.
Sưu tầm.

HOA NỞ MƯA VỀ
HỒN người đãng du mây gió thổi
EM ngồi dáng ngọc nỗi nhớ thôi
GỬI về nơi ấy xa xôi
GIÓ anh có nhớ Mây ơi đợi người
MÂY em dáng ngọc cười thân thiện
ĐƯA nhụy thơm sóng quyện bờ môi
HƯƠNG hoa em nở hút thôi
TÌNH yêu sức sống muôn đời đẹp sao?
HOA đến hẹn hoa trao mật ngọt
NỞ mùi thơm chim hót trên cành
MUỐN màn loan sóng ai dành
MƯA cùng vũ khúc trời xanh trao đời
TRAO ánh mắt sao người chờ đợi
NGƯỜI bên anh khi gọi em thưa
HỒN EM GỬI GIÓ MÂY ĐƯA
HƯƠNG TÌNH HOA NỞ MUỐN MƯA TRAO NGƯỜI!
Sưu tầm.
 vntst20183800_500
CÒN ĐÂU?
Còn đâu mộng ước thuở ban đầu
Đường tình rẽ lối đã từ lâu
Tàn đêm bóng Nguyệt lòng đau thấu
Bởi vì vướng nghịch cảnh bể dâu
Xưa kia hạnh phúc tựa trong mơ
Bỗng dưng tan vỡ có ai ngờ
Hồn đau nghẹn đắng tình dang dỡ
Lòng buồn thơ thẫn dệt vần thơ
Đêm ngày khắc khoải dạ ngẩn ngơ
Người đi khuất nẻo vẫn mong chờ
Xa nhau cách biệt muôn trùng nhớ
Mong ngày hội ngộ kết đường tơ
Sưu tầm.

ĐÔNG THẦM NHỚ EM
Đông về đã ở ngoài thềm
Để cho nỗi nhớ dài thêm xa vời
Nhớ về cái thủa một thời
Đôi ta tha thiết đôi môi mặn nồng
Trao nhau tất cả tim hồng
Tình ta thắm thiết nguyện không xa rời
Như cau trầu có thêm vôi
Mặc cho đông lạnh ngoài trời mưa rơi
Thế rồi dang dở hai nơi
Trách cho đôi lứa phận đời héo hon
Dòng đợi như cánh bèo trôi
Em đi bỏ lại mình tôi nghẹn ngào
Đêm ấy trời vắng trăng sao
Ngày cùng tháng tận đông gào lạnh căm
Dẫu rằng em chẳng về thăm
Nhưng khi đông tới lại thầm nhớ em ./.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com