Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 287

LẶNG LẼ CHIỀU ĐÔNG ( song thất lục bát ngũ độ thanh, song thất đối )
Đông đã đến chiều hoang trở lạnh
Nắng vừa tan ngõ quạnh buồn hiu
Vẩn vơ mộng thắm ai dìu
Thương mình nhận kiếp tình thiu mãi sầu
Ngồi lặng lẽ chân cầu lá đổ
Dõi mơ màng vạt gió chiều trôi
Cánh chim đã lặng chân trời
Còn đâu kỷ niệm đầy vơi tháng ngày
Dù vẫn nhớ vòng tay một thuở
Phải đành quên khối nợ tình duyên
Bởi đâu bến vội xa thuyền
Thôi rồi lỡ giấc đào nguyên mặn nồng
Đời ngỡ đẹp hoa hồng nở thắm
Số thành xui mỗi dặm quẩn đau
Gió đông lạnh lẽo tim nhàu
Đường xa một bóng con tàu lẻ loi
Đành huyễn hoặc ai rồi cũng khác
Chịu ơ hờ kẻ chắc đã phai
Gắng quên tủi hận ngâu dài
Xuân về én vẫy ngày mai lại bừng.
Sưu tầm.

LỤC BÁT TƯƠNG TƯ
Dù sao cũng đã qua rồi
Một thời nông nổi, một thời đa mang.
Dù sao cũng đã lỡ làng
Bến sông vắng chuyến đò sang một mình.
Dù sao cũng đã dứt tình
Còn đâu bến nước sân đình có nhau.
Dù sao cũng đã đớn đau
Phải chăng duyên cũ tình đầu khó phai.
Dù sao cũng đã chia hai
Chẳng nên níu kéo để mai thêm sầu.
Dù sao cũng đã nhạt mầu
Thì thôi tiếc nuối cưỡng cầu mà chi.
Dù sao cũng đã ra đi
Vẫn mong gặp lại thôi thì... dù sao.
Sưu tầm.

TÌNH BIỂN
Vắng bóng Thuyền lòng Biển thấy cô đơn
Biển chẳng muốn vỗ về ôm bờ cát
Mong Thuyền về để thỏa lòng khao khát
Cùng với Thuyền trọn vẹn nghĩa yêu thương.
Biển xa Thuyền, trong lòng bao vấn vương
Biển nhớ Thuyền những đêm dài trăn trở
Muốn có Thuyền, ru Thuyền vào giấc ngủ
Sóng dịu êm nhẹ ôm ấp, vỗ về.
Rồi sẽ hết tháng ngày dài lê thê
Thuyền bên Biển cho thỏa niềm chờ đợi
Bình minh rạng rồi ngày mai sẽ tới
Biển cùng Thuyền theo gió lộng ra khơi.
Biển yêu Thuyền, nhớ Thuyền lắm, Thuyền ơi!
Thuyền ở đâu? Hãy về cùng Biển nhé!
Tình của Biển, trước sau đều vẫn thế
Thuyền hãy về, đừng để Biển cô đơn!
Sưu tầm.

NĂM NĂM TRỜI LẦM LỠ
Năm năm trời cay đắng
Ta gục ngả giữa đường
Gượng vươi vai đứng dậy
Đối diện đời đắng cay...
Nửa đời người mệt mõi
Thăng trầm chữ công danh
Sự nghiệp dường như đã
Bỗng chốc hóa hư không...
Năm năm trời bâng khuâng
Lẽ được, mất đời thường
Thành công và thất bại
Có phải tự do thiên ?
Một "cái tôi" yếu mềm
Ngự trị suốt năm năm
Ta chơi vơi lầm lạc
Giữa dòng đời dối gian...
Năm năm trời suy ngẩm
Đời cho ta lợi danh
Không an nhiên thụ hưỡng
Có phải tự do nhân ?
Bao nhiêu năm đánh mất
Một "cái tôi" đã từng
Cười thách đố gian nan
Được, mất lẽ thường tình...
Năm năm trời thao thức
Hồi tưởng kỷ niệm xưa
Hai miền đầy thương nhớ
Vấn vương những bóng hồng...
Người đến rồi người đi
Nụ cười trong khóe mắt
Bờ môi tươm mật ngọt
Ôm thương nhớ say vùi...
Năm năm trời tạ ơn
Tình em dành cho ta
Năm tháng không phai nhạt
Son sắc màu thủy chung...
Xin cám ơn cuộc đời
Em vẫn còn bên ta
Giúp ta tìm lại được
Một "cái tôi" thuở nào...
Năm năm trời lầm lỡ
Đắm chìm trong đam mê
Yêu thương em nửa vời
Một đời ta trăn trở...
Sưu tầm.

MÙA ĐÔNG KHÔNG CÓ ANH
Đông về se lạnh tuyết màu da
Chỉ đóa hoa môi nở nụ hồng
Lay láy mắt đen tròn như ngọc
Buông thề mái tóc tựa vầng mây
Lại một mùa đông đêm vắng bóng
Vắng bóng yêu thương trống vắng lòng
Dai dẳng đông dài đêm giá lạnh
Thắt quặn lòng ai nỗi nhớ dồn
Nhớ quá miền quê hoa màu tuyết
Trắng tựa như bông trải ánh lòng
Em đi sáng rực trong màu nhớ
Sương giáng không mờ che bóng em
Mảnh ghép cánh hoa mùa đông ấy
Đẹp tựa ban mai ánh nắng vàng
Nâng niu ánh nguyệt màu hoa nhớ
Nhớ trọn mùa đông...nhớ thắt lòng !
Sưu tầm.

NGƯỜI ĐÀN BÀ...ĐÓN NHẬN ÁNH HOÀNG HÔN
Người đàn bà  mỏi mòn theo tháng năm
Vẹt dâu chân son  một thời khờ dại
Đã trao anh nụ hôn đầu con gái
Gửi niềm tin.. trao dấu ấn đời mình
Thu ghé bên thềm trao cánh môi xinh
Những yêu thương còn ngây ngô bối rối
Ánh mắt chao nghiêng  một thời nông nổi
 Chớm Đông rồi mà...vẫn đợi người xa
Ta cũng cảm thông em ..phận đàn bà
Đã yêu ai là một lòng chờ đợi
Thu qua rồi ..dẫu mùa đông vời vợi
Em vẫn thủy chung chiều tím ..đợi chờ
Người đàn bà..gửi những vào giấc mơ
Những khát khao thủa xuân thì xót lại
Những đam mê thủa em còn khờ dại
Gửi những nồng nàn  trong giấc chiêm bao
Sưu tầm.

CHỮ VUI
Hôm nay nhã chút thơ vui
Bỏ quên mơ mộng nằm vùi bên song
Tơ lòng một mớ bòng bong
Ta đem vắt hết thong dong vui đùa
Tháng ngày được mất thắng thua
Là chuỗi dĩ vãng già nua ân tình
Cười đi má lúm xinh xinh
Vui đi để thấy đời mình vẫn xanh
Đặng còn xe cát xây thành
Toàn tâm toàn ý thanh thanh hương đời
Sưu tầm.

KHI TÔI CHẾT!
Khi tôi chết ,xin đừng ai thương tiếc,
Cũng xin đừng tiễn biệt để mà chi,
Chuyến xe chiều hãy để một tôi đi,
Đừng ai khóc ,cũng xin đừng bịn rịn!
Khi tôi chết, mắt buồn chưa khép kín,
Ai cũng đừng vuốt mặt tiễn tôi đi,
Những giọt sầu cô đọng ở viền mi,
Xin ai đó, cũng đừng buồn lau hộ!
Khi tôi chết ,đừng ai quỳ bên nấm mộ,
Cách ngăn rồi , lệ đổ được gì đâu?
Cũng đừng buồn trăn trở những đêm thâu,
Hợp rồi tan ,lẻ thường âu cũng số!
Khi tôi chết, cũng đừng ai đau khổ,
Tôi chỉ là  viên đá nhỏ thế thôi!
Nằm giữa lòng biển cả kiếp đơn côi,
Mặc sóng gió dập vùi, rêu phủ kín!
Khi tôi chết,,hồn gởi miền vô định,
Xác thân này xin cát bụi vùi chôn,
Rồi những chiều nơi bãi vắng hoàng hôn,
Tôi sẽ mãi ngậm ngùi trông phương ấy !
Sưu tầm.
 vntst20183917_500
TRÊN ĐĨNH SẦU !
Tôi tự hỏi ngàn lần như thế,
Quên một người có thể bao lâu?
Thời gian khoả lấp niềm đau,
Có bằng xây một đĩnh sầu thế nhân?
Ai có hiểu vầng Trăng sao khuyết?
Rồi lại tròn,,, lẫn biệt nơi đâu?
Để đêm le lói vì sao ,
Trần gian cô tịch, giết bao linh hồn?
Có những lúc hoàng hôn xế bóng ,
Nhìn nắng chiều còn đọng sau lưng,
 Đắng lòng mắt lệ rưng rưng,
Đưa tay níu lấy nửa chừng xuân trôi!
Ai có biết từ nơi sâu thẳm?
Nổi đau sầu gặm nhấm tim tôi,
  Nghe đêm chiếc lá rụng rơi,
Chừng như rụng cả hồn tôi xuống đời!
Trách ai nở quên lời hẹn ước,
Bỏ câu thề vội bước ra đi,
         Để tôi ôm khối tình si,
Người say duyên mới ,nhớ gì bến xưa?
Dòng sông cũ lưa thưa bóng nước,
Con sóng chiều vỗ ngược về đâu?
        Tiếng chèo vắng bặt đêm thâu,
Thuyền xưa đã vở bờ lau lụi tàn,!
Kể từ lúc Bèo tan ,Mây rã,
Chuyến đò chiều hai ngã phân ly,
          Tôi ôm hết mộng xuân thì,
Thả xuôi dòng nước cuốn đi theo Người,!
Tôi chẳng biết mình cười hay khóc?
Nặng gánh sầu trằn trọc thâu đêm,
         Hỏi Mây ,Mây lại im lìm,
Hỏi Trăng ,Trăng cũng lặn chìm đáy sông!
Trời đã bắt mộng lòng tan vở,
Thôi cũng đành than thở được đâu,!
        Tôi gom từng mảng thương đau,
Để xây thành ngọn núi sầu riêng tôi!
Dành những lúc đêm trôi ,cạn nước,
Tôi một mình gió ngược lao đao,
        Vẫn còn TRÊN ĐĨNH SẦU cao,
Để tôi chôn chặt tình vào thiên thu!
Sưu tầm.

TIỀN BẠC !
     Ngày xưa ai viết chữ TIỀN ?
Còn thêm chữ BẠC dính liền phía sau ?
  Mình TIỀN viết chẳng được sao ?
Thêm chi chữ BẠC để đau đến giờ ?
   BẠC ,,TÌNH ,,BẠC ,,NGHIÃ còn chờ,
Đến khi chê chán có cơ trở về !
    BẠC,,TIỀN khi đã hết mê,
Ra đi vĩnh viễn lối về đừng trông,
    Thân TIỀN số phận long đong,
Bởi thêm chữ BẠC má hồng là đây !
     Sớm mai thì chị cầm tay,
Chưa đầy một khắc thì bay sang người,
    Trông TIỀN chưa kịp mỉm cười,
Than ôi, tiễn biệt đưa Người sang sông,
    Chiêu nay TIỀN ở túi ông,
Chặp chưa đến tối lên sòng nằm phơi!
   Theo anh chưa được thảnh thơi,
Tối sang  đến quán bia hơi hầu nàng,
   Vùi trong giấc ngủ mơ màng,
Năm canh chưa hết người mang đi rồi,
   Ngày nào cũng thế mà thôi,
Quanh đi quẫn lại ,đứng ngồi không yên,
   Cũng vì chữ BẠC nên TIỀN,
Suốt đời vương lấy lụy phiền đắng cay,
     TIỀN không chung thủy cùng ai,
Hôm nay hội ngộ ngày mai xa lìa,
     Nếu không chữ BẠC cách chia ,,
Thì TIỀN đâu phải sớm khuya ưu phiền?
Sưu tầm.

ĐIỀU CON ƯỚC
Con làm gì cho mẹ mẹ ơi!
Mái tóc suối mây ... trắng sương đời,
Mắt đã dần mờ ... chân đã chậm,
Chân còn bước được ... chẳng ngày ngơi!
Lấm tấm đồi mồi ... những nếp nhăn,
Tay giấu tháng năm ... vết chai hằn
Quá nửa đời người con mới hiểu,
Cơm hàng cháo chợ ... rét vuông chăn!
Có phải thấp vai để cao trời,
Hay vì nước mắt mãi xuôi rơi?
Nặng gánh cuộc đời ... tay gối mỏi,
Những tiếng thương yêu ... rõ từng lời!
Bao giờ mẹ nhỉ đến ngày xưa,
Oi nồng kẽo kẹt võng ban trưa,
Gió mát đến từ bàn tay mẹ,
Thiêm thiếp mẹ ru ... khép mi dừa!
Mẹ hỏi con rằng ... đến đông chưa?
Con nói rằng đông ... mới kịp vừa,
Mẹ nói ... thêm lần cây rụng lá,
Thưa dần trang lứa ... lại tiễn đưa!
Rồi mẹ nhìn vào cõi xa xăm,
Hình như xem lại những tháng năm,
Thước phim đời người trôi chầm chậm,
Đám hát đêm xưa ... đúng trăng rằm...!
Giá trời đổi tuổi mẹ cho con,
Một phần mẹ nhỉ ... sẽ trăng non,
Da chẳng đồi mồi ... tay lại búp,
Tiếng gái một con ... mắt lại mòn!
Sưu tầm.

CHÉN RƯỢU GIAO MÙA (ngũ độ thanh Lộc lư ngũ bộ - liên hoàn)
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Trao lời ngọt mãi gửi về ai
Trào dâng lạc thú say hồn trải
Khởi hứng bừng mê nhiễm dạ cài
Cửa ngõ ta vào đâu có ngại
Cung đường bạn dẫn chẳng hề phai
Dường như đã quyện lòng ham mải
Để ngấm tình hâm lặng lẽ dài
Gieo vần muốn quyện dõi vời ai
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Vẫn đợi ta vào mê buổi ấy
Như nhòm kẻ đến gợi ngày mai
Mùi hương tuyệt cứ thêm ngần mãi
Nhụy cánh hường luôn bởi diễm lài
Có phải hoài mong hồn nhẫn lại
Cho tình thoáng đẹp chẳng hề phai
Lẳng lặng chờ nhau mấy quãng dài
Bao lần phải lạnh buốt bờ vai
Ly trà buổi ấy nồng thơm vại
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Ngọt đắng đang chờ cho những kẻ
Cay nhòe vẫn đợi để mình ai
Dòng sông gió lộng sương mù trải
Chẳng lẽ tình duyên muộn khó cài
Vương nhầm lỡ phận tủi hồn trai
Để những lời yêu bị hẫng dài
Dễ phải chờ mong hoài lạc bóng
Như còn đợi mỏi vẫn hòng ai
Mùi hương dạo ấy mê nồng khải
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
Cứ để giao hòa vui được mãi
Cho tình đọng cuốn ủ ngày mai
Khắc khoải nhiều đêm nhiễu động hài
Cô phòng lạnh lẽo mảnh đời trai
Âu sầu muộn kiếp hồn loang trải
Lặng lẽ đau lòng trí thả cài
Kén nhả như còn duyên diễu nợ
Tơ giằng để dẫy ái lìa phai
Gieo lời hứa hẹn hay thì phải
CHÉN RƯỢU MÙA ĐÔNG THỎA DIỄM ĐÀI
st

ĐA TÌNH TỰ CỔ KHÔNG NHƯ HẬN
HỒN SI THẤT LẠC XUỐNG DIÊM ĐÀI
Gửi gió đôi lời trở bóng ai
Chén cạn ta chờ nâng rượu thấm
Bình khô tửu nhập uống men cài
Nhìn về lối ngõ đêm sầu hận
Ngoảnh lại con đường trống nhạt phai
Lặng lẽ mưa buồn ngưng đáy mắt
Trầm ngâm khẽ gọi suốt canh dài
Nửa cuộn xoay vần gió đợi ai
HỒN SI THẤT LẠC XUỐNG DIÊM ĐÀI
Nhìn xa bến mộng vào tâm khảm
Thấp thoáng con đò đọng lá mai
Vóc dáng người yêu mờ lối ngõ
Mùi hoa nỗi nhớ nhạt hương lài
Ta về đóng lại thuyền mơ ước
Ủ giấc ru tình bóng nguyệt phai
Mùa giao khắc khoải suốt đêm dài
Đón nhận đông về buốt lạnh vai
Có lẻ rồi mơ vùi trí não
HỒN SI THẤT LẠC XUỐNG DIÊM ĐÀI
Tơ tròn vị đắng chờ chăng trở
Gói trọn hương nồng gởi đến ai
Bến mộng thuyền trăng còn dậy sóng
Tình duyên lỡ mối lệ tuôn cài
Lặng lẽ thương hoài tủi phận trai
Ngàn đêm rũ rượi mộng thêm dài
Ta nhìn nước cạn lòng ôm bóng
Bỗng ngắm sông triều dạ nhớ ai
Nhóm lệ thường mơ chìm ký ức
HỒN SI THẤT LẠC XUỐNG DIÊM ĐÀI
Quan hà bỉ ngạn màu hoa đỏ
Khẽ đọng sương mờ rụng cánh mai
Về khuya lạnh lẽo buốt hình hài
Tự cổ đa sầu một kiếp trai
Lữ khách đau lòng tim vụn vỡ
Rêu phong nửa mối vết thương cài
Tằm se nhả kén còn duyên nợ
Nhện dệt hoa tàn sắc bạc phai
Đắp mộ tình ta đời héo hắt
HỒN SI THẤT LẠC XUỐNG DIÊM ĐÀI...
Sưu tầm.

HƯƠNG ĐỜI
Hương thắm dịu nồng phả diễm say
Hương thơm ngào ngọt ấm môi này
Hương mơ lịm ngát hồn phiêu lãng
Hương mộng đắm ngời dạ bổng bay
Hương nhớ trải êm lời quyện quấn
Hương tình dệt khẽ khúc cuồng quay
Hương yêu kết nhụy ngàn hoa nở
Hương thảo vần thơ đượm mỗi ngày
………………..
Đời trao ước mộng thắm bao ngày
Đời trải ấm nồng buổi lạnh quay
Đời tỏa lẫy lừng muôn sắc vẫy
Đời têm thảo luyến vạn hương bay
Đời chan ý hạnh tưng bừng ấy
Đời chứa niềm hoan rộn rã này
Đời những vui buồn tan hết thảy
Đời muôn ánh rạng rỡ tình say.
Sưu tầm.
 vntst20183937_500
PLEIKU TRỞ VỀ ĐÔNG
Pleiku cái rét trở về đông
Xao xuyến bao cô gái ửng hồng
Nét đẹp làm cho ta sao xuyến
Những cô gái đẹp giữa phố đông
Pleiku phố đẹp phố ngàn thông
Nhớ lắm công viên ở diên hồng
Đây hồ thủy tạ rất là đẹp
Liễu rủ sương mờ cảnh mùa đông
Tôi trở về đây giữa mùa đông
Cái nắng nhẹ in nắng màu hồng
Nhớ lắm trên đồi rất thơ mộng
Pleiku phố đẹp phố đêm đông
Ôi đồi Đức mẹ rất nên thơ
Biển hồ thơ mộng Dưới sương mờ
Hàm rồng lưu luyến bao nỗi nhớ
Phố buồn phố vắng phố ngây thơ
Sưu tầm.

CÔ ĐƠN
mưa về phủ cánh hoa rơi
nước cuốn nương reo giấc mộng đời
nổi nhớ loanh quanh không thể cạn
niềm đau lẫn quẫn chẳng hề vơi
mây bay lăng đăng trôi đồi núi
gió thổi miên man giữa biển trời
cánh nhạn cô đơn buồn viễn xứ
chim buồn lẽ bạn khóc thương ai
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com