Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 290

NGHỀ LÁI ĐÒ
Mải miết trên sông với mái chèo
Sông to sóng cả gặp gieo neo
Đò sang mỗi chuyến chu toàn hết
Chở khách qua đò vẫn thấy yêu
Dù nắng dù mưa vẫn cứ chèo
Bến đông, bến vắng mặc, tuân theo
Lên đò xếp khách sao cho khéo
Khoan nhặt mái chèo nhẹ nhổ neo
Hoàng hôn đã tắt ở trên sông
Trời tối như bưng, đò giữa dòng
Sông rộng nước sâu dòng chảy xiết
Đò sang cập bến có “Tài công”
Người xưa vương vấn khách đi đò
Chèo lái công nhiều chẳng nhớ cho
Biết vậy yêu nghề ta vẫn mải
Lái đò hạnh phúc thật là to
Sưu tầm.

TÌM NỬA VẦNG TRĂNG
MÃI còn đó một thời trai trẻ
TÌM trong kỷ niệm dễ còn đâu
MỘT mùa để lại nỗi sầu
NỬA đời vẫn nhớ mà đau quãng về
VẦNG mây xám ở đầu vẫn để
TRĂNG tròn xưa có nể đời đâu
CUỐI thu lã trã mưa ngâu
MÙA giông bão tố lát nhàu bước đi
THU tàn buồn bã hằn nét nghĩ
LẠNH hồn tim như khỉ mất con
CHỊ mong mình chẳng héo hon
HẰNG đêm trằn trọc như còn nhớ nhau
MẤT đi chẳng lỡ buồn hay cáu
TIÊU tiền nhiều có hậu lành tăng
MÃI TÌM MỘT NỬA VẦNG TRĂNG
CUỐI MÙA THU LẠNH CHỊ HẰNG MẤT TIÊU
Sưu tầm.

TỰ HỎI
Mình là ai nhỉ? là ai?
yêu thương căm ghét  thắm phai điều gì
Phương nào mình đến mình đi
nơi đâu ai đón níu ghì trái tim
Cả đời trôi dạt mong tìm
một bờ vai dựa lặng im hiểu mình
Bể dâu vẫn cuộc trường trinh
thả hồn giữ lại cuộc tình người ơi
Người thì sướng khổ có đôi
ai cùng mơ lại một thời xa xưa.
Cùng ta gánh nắng chịu mưa
bên ta vui sướng sáng trưa mặn nồng
Đời thi đâu phải mầu hồng
thôi ta cố giữ một lòng thủy chung...
Sưu tầm.
 vntst20183870_500
TÀN PHAI
Nắng phai Để gió tàn chiều
Hoàng hôn gợi nhớ Tịch liêu cuối trời
Bóng ai Thấp thoáng giữa đời
Chiều tàn hiu hắt Tịch Liêu cô phòng
Xa buông Chiều nổi gió đông
Đìu hiu lặng ngắt Gió lồng lộng trôi
Mênh mông Tình rụng sầu rơi
Giường đơn gối chiếc Giữa trời cô đơn
Đêm tàn Tim nhói chập chờn
Nhớ người biết gửi Linh hồn về đâu
Bơ vơ Lệ ứa chân cầu
Chiều buông nắng quái U sầu vì ai
Níu duyên Sợ bóng trăng cài
Biết đâu tình lại Theo ai lỡ thì
Để đời Cứ mãi lâm ly
Thương ai ngóng đợi Nhâm nhi cuộc tình
Sưu tầm.

TÂM NGUYỆN !
Tóc xõa thề buông ở Động chùa
Hương nồng khói tỏa rộn đường tua
Chuông rền giã vọng say hồn gửi
Mõ thỉnh trầm vang đắm dạ lùa
Nguyện ước hoài trông tình chẳng đã
Mong cầu mãi ngại ái đừng đua
Rèn tâm luyện đức vui lòng xả
Bỏ giận từ bi hãy chớ đùa !
Sưu tầm.

AI MUA SẦU KHÔNG?
Phiên chợ chiều, tôi lấy sầu ra bán,
Ai mua không, tôi bán rẻ làm quen?
Sầu của tôi tuy có hơi đen,
Nhưng trung thành lắm, bên tôi từ nhỏ!
Nay rao bán, không phải vì nghèo khó,
Chỉ một lòng, muốn san sẻ làm thân,
Sầu của tôi, không phải thích là gần,
Người giàu có ,muốn mua càng không dễ,
Mưa dữ quá, nên chợ chiều hơi ế,
Mua dùm tôi đi, có thể được không?
Xách xe ra, tôi qua lại mấy vòng,
Người Sài phố tiền nong như nước lũ,
Mua đi chị, tôi xài nay đã đủ,
Tôi van anh, xin hãy rủ lòng thương,
Tôi bán sầu, để mua lại sắc hương,
Từ có nó, tôi đêm trường ít ngủ,
Trời đông lạnh, nó vào hồn tôi ẩn trú,
Tôi mệt nhoài ,giấc ngủ chẳng bình yên,
Anh mua sầu, cho tôi gởi con tim,
Xin chút nắng cho mùa tôi ấm lại,
Mua anh nhé, mang ơn người mãi mãi !
Không gì nữa, ngày mai anh đến lấy,
,Tiền không đủ, tôi cho anh nợ vậy,
Sầu của tôi, tôi chỉ bán cho anh!
Sưu tầm.
 vntst20183884_500
NGẪM SỰ ĐỜI
Đất trời vũ trụ mãi vần xoay
Đêm tối đi qua lại đến ngày
Xuân đến ấm bừng vui hội mở
Hè về nóng tỏa rát phồng tay
Thu sang mát dịu tâm hồn đắng
Đông đến lạnh lùng mắt mũi cay
Quy luật thiên nhiên tàn với thịnh
Đời người sướng khổ cũng cuồng quay.
Sưu tầm.

TRĂNG BUỒN
Giữa cảnh trời mây khói vật vờ
Trăng ngà một nửa bóng thờ ơ
Mành buông dõi nẻo mà e ngại
Liễu rủ nhìn xa lại thấy ngờ
Vẫn chốn phong trần suôn lãng tử
Nhưng miền gió bụi khó nàng thơ
Còn nghe vọng tiếng buồn cô quạnh
Đếm hạt chiều sương tủi những giờ.
Sưu tầm.

NHẮN NGƯỜI
Đã vận vào yêu chớ giả vờ
Xin đừng đáp lượn kiểu ù ơ
Làm cho khúc hẹn dường như dối
Lại khiến lời thương thật đáng ngờ
Hãy ngát ngan lòng thơm thảo dạ
Cho dào dạt phú mượt mà thơ
Tình mơ thắm đượm đời vui vẻ
Hạnh phúc trào dâng bấy đến giờ
Sưu tầm.

SƯƠNG TAN
Xin đừng nối lại nữa người thương
Mộng đã tàn hoang cuối nẻo đường
Hãy để yên lòng quên cuộc ái
Đâu còn phúc phận hỏi tình nương
Thời gian dẫu có nhoà tim đỏ
Quá vãng làm cho nhạt cảnh hường
Giữ lại niềm tin dù nhỏ bé
Qua ngàn bão tố một đời sương
Sưu tầm.

NIỀM TIN
Nếu chửa phai nhòa chữ nhớ thương
Thì ta nối lại mộng chung đường
Đò ngang một chuyến hay gìn giữ
Ngõ tắt nhiêu lần hãy náu nương
Để những thời gian cười nét rạng
Làm bao kỷ niệm rộn cung hường
Cho tròn ước nguyện dù năm tháng
Có vướng thân mình bởi gió sương.
Sưu tầm.

VUI CẢNH BIỂN TRỜI (Áp cú)
Lánh ngõ xô bồ dạo cảnh chơi
Chơi ven biển lặng ngắm mây Trời
Trời xanh gió lộng thơ bừng khởi
Khởi sắc tâm hòa ý rộn khơi
Khơi hướng từ bi tình chẳng vợi
Vợi cơn hỉ nộ ái buông dời
Dời xa chức ảo lìa danh lợi...
Lợi huyễn sao còn mải miết bơi?
Sưu tầm.

VUI THÚ THANH TAO (Áp cú)
Vô thường mãn số..đặng nhàn chơi
Chơi thú thanh tao … đáo cổng Trời
Trời nỡ chi… hành tâm hướng thiện
Thiện dành ngưỡng…độ ý lên khơi
Khơi dòng đạo pháp..không nề quản
Quản mối nhân sinh … há chịu dời
Dời vũng trầm luân … hồn khiết tịnh
Tịnh lòng nhẹ thoát … bể trần bơi…
Sưu tầm.

ANH SẼ VỀ
Đã hẹn tao phùng buổi chớm thu
Mà nay bấc thổi quyện sương mù
Phương trời lạc bước đời dong ruỗi
Vực biển mê đường gót lãng du
Gác nhỏ người thương hằng đợi, dẫu
Thềm xưa bóng nhạn mãi trông, dù
Mong thầm kịp lúc quay về, để
Trổi khúc hoan nồng nghĩa phụ phu
Sưu tầm.

TRÁCH PHẬN
Giờ đây tuổi tác đã hao mòn
Nét khổ in hằn mặt héo hon
Ngó lại duyên tình sao vẫn méo
Nhìn qua sự nghiệp cũng chưa tròn
Ngày xưa sức khoẻ cuồn sông nước
Thưở ấy tâm hồn vọng núi non
Ngẫm cảnh bây giờ trông chán thật
Thôi về bổn phận với đàn con.
Sưu tầm.

VỀ VỚI VƯỜN XƯA
Ta về ngắm lại mảnh vườn xưa
Kiểng mọc chồi non lắm chỗ thừa
Cắt những tàng vươn còn đủ nhặt
Cưa nhiều nhánh vượt để vừa thưa
Hồn vui bởi ngắm sanh,vừng,liễu...
Dạ thú nhờ xem nhãn,bưởi,dừa...
Gắn mãi điền viên mà hỷ lạc
Cho dù lắm bão hoặc nhiều mưa
Sưu tầm.

HỒI ỨC
Quãng vắng ru hồn vẻ nguyệt xưa
Hoài vang kỷ niệm có đâu thừa
Kìa bên giậu nắng ùa hương thẫm
Nọ giữa sân làng thoảng gió thưa
Thuở ấy từng mơ vùi ngực nữ
Chiều nao thỏa mộng nép thân dừa
Giờ đây ngoái lại đường năm cũ
Thoáng phả mi trần những giọt mưa
Sưu tầm.

CỐ NHÂN
Vĩ Dạ đêm nào lả khói sương
Hồn say chạm vỡ cánh nghê thường
Hồ như mộng tưởng vừa tan biến
Để ngỡ trần duyên thoắt đoạn trường
Nguyệt nhả màu xưa tìm cõi nhớ
Ta hòa sắc cũ gọi mùa thương
Vành nghiêng dáng nhỏ giờ đâu hỡi?
Tím trải tình xa vạn ngõ đường...
Sưu tầm.

KHÁT VỌNG
Lỡ dở câu thề gội tuyết sương
Làm sao ngõ ý được thông thường
Mùa thơm thảo cũ rời loan phụng
Quãng dạt dào xưa đắm thủy trường
Đẫm ngọt cho ngời thêm ái cảm
Vuông tròn để lịm mãi tình thương
Cầu xin mãn kiếp vùi hương mộng
Thỏa mãn niềm mơ ngát mật đường
Sưu tầm.

VẪN YÊU THƠ ĐƯỜNG
Giữ nhé cùng mê thể luật đường
Ta truyền kết bạn ở nhiều phương
Hùa vui mãn hợp thì say sướng
Kích bẩy luôn cần sẽ lại vương
Khởi nhạc giao hòa xây diễm thắm
Dàn âm rộn rã xướng hay hường
Lời thơ gửi tặng bao miền hướng
Nghĩa đặng tình yêu sắc xảo nhường
Sưu tầm.

MÊ THƠ ĐƯỜNG
Xướng họa vui thơ thể luật đường
Lời vàng thánh thót vọng muôn phương
Vần gieo ngất dạ người lưu luyến
Tứ thả say lòng kẻ vấn vương
Đọc lướt nam thanh tươi mắt rạng
Xem qua nữ tú thắm môi hường
Nhâm nhi tuổi trọng khề khà chén
Ý quyện ngân nga vẫn nhún nhường
Sưu tầm.

CÙNG HỘI THƠ ĐƯỜNG
Người ơi giữ lấy luật thơ đường
Kẻo mõ thi đàn dội tứ phương
Hạ bảo tâm đầu câu mãi nhớ
Đông dồn ý hợp chữ còn vương
Cung đàn bản nhạc ru tình thắm
Nước chảy bèo trôi lỡ mộng hường
Gửi tặng câu bình chia sẻ tứ
Lời trao hữu hảo dạ khiêm nhường
Sưu tầm.

DƯỚI BÓNG ƯU ĐÀM
Ngời hương tỏa biếc đóa Ưu đàm
Khơi dậy tâm lòng viếng miếu am
Chẳng ước giàu sang đầy dẫy bạc
Nào mơ tước vị được phong hàm
Gom lành để tộc thêm dòng phước
Sống thiện cho đời bớt chữ tham
Xướng họa kim bằng vui giải trí
Cần chi hám dụng tiếng siêu phàm
Sưu tầm.

CHIỀU QUÊ
Lam chiều khói tỏa đượm tình quê
Lúa trải đồng xanh gọi gió về
Bạc trắng làn sương lùa bãi sậy
Hanh vàng giọt nắng ngủ triền đê
Bờ ao mượt tím nhành Lan nở
Góc sảnh hồng tươi chậu Sứ kề
Dõi cảnh bao lần xua lệ xám
Chờ người đỏ mắt biệt sơn khê .
Sưu tầm.

LÀNG QUÊ
Nắng vàng ngã xuống làng quê
Con trâu gặm cỏ trên đê ngoài đồng
Khói lam lan tỏa bềnh bồng
Gió đưa thoang thoảng vườn hồng trỗ hoa
Câu hò giọng hát ngân nga
Ngọt ngào chan chứa đậm đà hương yêu
Quanh năm lam lũ sớm chiều
Bỏ công cày cấy bao nhiêu tháng ngày
Ngắm nhìn những cánh cò bay
Lối mòn thưa vắng bóng ai qua cầu
Quằn sai trĩu quả giàn bầu
Nguời đi xa xứ bấy lâu hôm nào
Ngày về phấn khởi biết bao
Gia đình sum hợp xuyến xao bồi hồi
Mái nhà mảnh đất quê tôi
Nuôi cho khôn lớn thuở hồi còn thơ.
Sưu tầm.

NHỚ
Đông đến làm ta nhớ thiết tha
Nhớ hoa sắc đẹp buổi chiều tà
Nhớ thời thơ mộng còn thơ bé
Mối tình xưa ấy rất thiết tha
Đông rồi ta nhớ đến một người
Một người xưa ấy mãi không thôi
Người mang hoa thắm cài trong mộng
Làm cho ta nhớ đến một đời
Đông đến ta nhớ bông hoa tàn
Dưới thời hoa mộng khói mơ tan
Người đi trong chiều hoa tuyết trắng
Làm cho tim em như héo tàn
Đông rồi ta nhớ Đển xuân sang
Thủa ấy hoa cười đón bướm vàng
Ngày ấy tình yêu đầy thơ mộng
Hoa sắc rất vui đón xuân sang
Sưu tầm.

HẾT THẬT RỒI
Thôi nhé từ đây hết thật rồi
Hểt tình hết nghĩa hết anh tôi
Ngày mai trên con đường sâu thẳm
Chỉ có mình em giữa dòng đời
Thôi nhé từ đây mình cách đôi
Xa cách trăm năm với cuộc đời
Có chăng là chút tình thơ mộng
Một khoảng thời gian của cuộc đời
Thôi thế tình ta chỉ thế thôi
Anh đi về phía ấy xa xôi
Tôi về gép những niềm thương nhớ
Ghi khắc trong tim mối tình đời
Thôi thế từ nay vĩnh biệt rồi
Trên đồi Hoa mộng chẳng còn vui
Trăm năm trong kiếp phù sinh ấy
Chẳng có tình ta giữa dòng đời
Thôi nhé từ nay thôi Thế thôi
Chẳng nhớ chẳng thương nhau nữa rồi
Phương trời xa thẳm nay chẳng có
Đôi chim hạnh phúc bay sánh đôi
Sưu tầm.

MÂY XINH ...
Mây xanh mây trắng mây vàng
Lững lờ bay lượn ở ngang chân trời
Mây đi khắp chốn cùng nơi
Cho ta hỏi nhỏ đôi lời tình yêu
Rằng ta đi cũng đã nhiều
Mà sao chưa thấy tình yêu cho mình
Giờ đây gặp được mây xinh
Nhờ mây sưởi ấm mối tình đơn côi
Mong mây xinh sẽ nhận lời
Để tim ta hết đơn côi tình buồn !!!
Sưu tầm.

NGÕ TUYỀN
Nhẹ nhàng mấy sợi heo may
Lẫn vào trong gió chiều nay thổi về
Bên dòng tâm tưởng ngô nghê
Mùi hương gió bạt vỗ về lòng ơi
Hoàng hôn đệm khẽ cung lời
Bên hiên mộng khúc nồng cơi trải lòng
Sợi tình ấy quyện niềm mong
Rát môi nóng bỏng lời trong mắt huyền
Vương hồn lịm giữa vầng duyên
Lòng say đắm nẻo khúc thuyền mùa ngâu
Bóng trăng rọi khuất đỉnh cầu
Mà thao thức mãi ngâm câu vọng tuyền.
Sưu tầm.

DUYÊN PHẬN. (mạ đề)
Ngẫm cảnh đìu hiu gió vật vờ
Để lòng day dứt mãi vần thơ
Mười hai bến nước dòng trong đục
Một nẻo bờ duyên ngõ nhạt mờ
Cửa đóng tâm sầu bao tháng tưởng
Rèm vây dạ đắng bấy năm ngờ
Trông về cõi mộng miền thăm thẳm
Hạnh phúc xa vời những ước mơ.
Sưu tầm.

DỐI GIAN.
Em về Ở với người ta
Bỗng dưng tôi thấy Xót xa một thời
Cái thời Em đã yêu tôi
Mỗi trong ánh mắt Môi cười nhớ không
Bỗng dưng Gặp kẻ hai lòng
Quay lưng em trả Mà không ngỡ ngàng.
Người ta Thê thiếp một đàng
Em về bên ấy Chỉ hàng tình nhân
Có duyên Không phận thêm sầu
Chớ người đừng trách Cau trầu không xanh
Giữ đường Đứt gánh cũng đành
Bỗng dưng em lại Hóa thành lẻ loi
Mưa buồn tôi viết mấy lời
Bỗng dưng mới hiểu tâm người dối gian.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com