Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Những bài thơ hay 295

ĐẤT NƯỚC MÌNH ĐẸP LẮM PHẢI KHÔNG ANH
Đất nước mình hình chữ S nhỏ xinh
Chẳng đâu đẹp bằng quê mình anh nhỉ
Thời năm bốn (54) ôi thật là hùng vĩ
Cứ hiên ngang lập mưu trí khuất thù
Đất nước mình năm có một mùa thu
Trời xanh dịu mây mù không ảm đạm
Tự hào lắm con người luôn dũng cảm
Chịu hi sinh vượt cạm bẫy gan trường
Đất nước mình trai gái biết yêu thương
Nghĩa chồng vợ luôn trăm đường hạnh phúc
Nền văn hóa dựng khua trong gạn đục
Kế nhân sinh vẫn mọi lúc mưu dành
Đất nước mình cũng như một bức tranh
Em vẽ họa sắc màu Thành Đô cổ
Tô rực rỡ sáng đèn bên dãy phố
Mùa xuân sang đào mai rộ tươi ngời
Đất nước mình các bạn đã ghé chơi
Khu du lịch được đón mời thân thiết
Chất tình cảm của con người nước Việt
Thật bao la và da diết lạ thường
Đất nước mình buổi sáng sớm tinh sương
Bình minh tỏa mỗi con đường nắng xuống
Hiu hiu gió người dân cày nương ruộng
Xới mầm cây lúa phân chuộng mỡ màu
Đất nước mình vùng đất đỏ vàng hau
Mà sao vẫn từng luống rau xanh tốt
Vươn mình rướn đưa trái từng cây cột
Quả trĩu sai vị ngọt mát trong lành
Đất nước mình trời đông lạnh se hanh
Đôi trai gái mộng kết mành duyên thắm
Yêu tha thiết dù bắc nam ngàn dặm
Nguyện mong sao gửi gắm trọn câu thề.
Sưu tầm.

ĐẤT NƯỚC MÌNH ĐẸP LẮM PHẢI KHÔNG ANH (2)
Đất nước mình lá cờ đỏ vàng sao
Giờ đây đã...... in sâu vào sử sách
Lời ai nói nghe ầm vang minh bạch
Vượt đi lên mọi thử thách của đời
Đất nước mình xanh biển cả trùng khơi
Như con sóng bên khoảng trời ập vỗ
Miền sơn cước...... giữa đôi bờ bắc bộ
Cảnh miên man biến giông tố chẳng còn
Đất nước mình tỏa trồi búp măng non
Đua mọc những quanh lối mòn rừng núi
Cây cứ lớn..... quản nắng mưa tàn rụi
Quả thảo thơm gom cúi nhặt mang về
Đất nước mình dọc bên những triền đê
Đồng cây cỏ....... hoa trải lề thôn xóm
Mầm vừa hé nụ vươn đua nhấp nhỏm
Giữa trời khuya chú đom đóm bay vờn
Đất nước mình một tập thể giang sơn
Mà đâu dễ........ làm bạc sờn tất cả
Nguồn chân lý tâm bền không chung chạ
Chịu hi sinh...... dù núi đá gập ghềnh
Đất nước mình mùa mưa lũ lênh đênh
Miền trung đó nước bồng bềnh khắp ngả
Nhà lợp ngói nhấp nhô từng khóm dạ
Hóa gian lao.... đắp trả trống trọi cùng
Đất nước mình con người sống bao dung
Luôn niềm nở xóa lạnh lùng tan biến
Vinh quang sáng ngời đậm tô hiển hiện
Để niềm vui mang cống hiến cho đời
Đất nước mình cảnh xuân dạo ngắm chơi
Ba tháng hạ nắng gió trời không gắt
Thu ghé đến...... để lòng ai gom nhặt
Mảnh tình duyên trải se sắt ấm nồng
Đất nước mình hẹn hò buổi chợ đông
Người dân bản duyên kết lồng từ đó
Vui hạnh phúc ca hát đêm trăng tỏ
Thắp lửa yêu gạt bỏ hết muộn phiền.
Sưu tầm.

CUỘC ĐỜI NÀY ĐƠN GIẢN CHỈ THẾ THÔI
Cuộc đời này sáng đẹp những ước mơ
Nghĩa chồng vợ chẳng phai mờ nhựa sống
Mình bươn trải mang niềm vui giấc mộng
Đến tương lai sánh rộng bước chân cùng
Cuộc đời này tô dệt giữa không chung
Thắp ngọn lửa sáng bập bùng ấm áp
Dù cực khổ trên đường đi phiêu bạt
Vẫn bao dung chẳng lạnh nhạt nghĩa mình
Cuộc đời này mỗi sáng sớm bình minh
Nụ cười tỏa khắc in hình với bóng
Nhành hoa nở giọt sương mai còn đọng
Ngắt một bông tay lóng ngóng tặng nàng
Cuộc đời này tôi đã chót thầm mang
Tim đã khắc lòng càng thêm sâu đậm
Ngôi nhà nhỏ vững lòng tin dựa dẫm
Cùng tháng năm nghĩa đầm ấm không sờn
Cuộc đời này nguyện gắn bó keo sơn
Là hạnh phúc cảm ơn bà đã tặng
Đầy dâu bể ngọt bùi hay mặn đắng
Cùng xới vun để cố gắng đắp bồi
Cuộc đời này là nước mắt mồ hôi
Nuôi con lớn đếm từng hồi cơ cực
Câu nói nhẹ và không hề bực tức
Chỉ mong sao để nhức nhối tan dần
Cuộc đời này khi khuất nẻo phù vân
Nếu có gặp được mong gần lần nữa
Và vẫn muốn được làm bờ vai tựa
Khổ cam đành mà chan chứa yêu thương.
Sưu tầm.

VỌNG CỐ HƯƠNG
Vẫn nhớ làng xưa chẳng dịp về
Câu hò kỷ niệm sáng đường quê
Thân già phước hạnh nuôi làm của
Dạ trẻ hiền lương giữ lấy lề
Thảm lúa ân tình mơ mộng xõa
Con đò quá vãng dạt dào phê
Dù bao cách trở hồn luôn vọng
Sẽ được trời thương thỏa tứ bề
Sưu tầm.

VẪN NHỚ QUÊ
Dù suôn sẻ việc ít quay về
Nghĩ lại âu sầu bởi nhớ quê
Hụt hẫng đời trai gồng tứ bể
Trầm ngâm bóng nữ rụi bên lề
Không tròn bổn phận đìu hiu kế
Chẳng vẹn ân tình nhão nhét phê
Khắc khoải thầm trông đừng vẫy lệ
Hoài vương nghiệt ngã khốn trăm bề.
Sưu tầm.
 vntst20184069_500
HOA
Nghe Nàng hỏi khẽ anh thưa
Hoa gì cũng thích nhưng chưa có trồng
Đôi khi cũng muốn hoa hồng
Lắm đêm buồn bã lại trông đến quỳnh
Hoa nào cũng đẹp lung linh
Nhưng hoa hậu vẫn đẹp xinh nhất đời
Thu chan hoa sứ tỏ ngời
khiến nàng Bất tử rụng rời nhân duyên
Ôm hoài nỗi nhớ triền miên
Gửi vào một cánh Đỗ Quyên bên thềm..
Sưu tầm.

LỤC BÁT TẬP DANH
Thương Đào lộng lẫy kiêu sa
Ngắm Bằng Lăng tím làm ta mủi lòng
Cúc Quỳ khép nhẹ mi cong
Dưới sân Thiên Lý đang hong gió chiều
Hương Nhài thoảng nhẹ cô liêu
Gọi hồn Trinh Nữ dập dìu ngắm trăng
Hướng Dương nhắn gọi cô hằng
Hãy đem Bách Hợp kim bằng sánh đôi
Hải Đường đứng mãi xa xôi
Tìm đâu Thạch Thảo để rồi tương tư
Tóc Tiên một thoáng chần chừ
Khiến hồn Phượng Vĩ lắc lư giữa đời
Trông kìa Ngọc Nữ lả lơi
Làm anh Cẩm Tú nhuộm lời oán than
Mẫu Đơn nước mắt hai hàng
Hờn ghen Vạn Thọ bẽ bàng lắm đây
Loa Kèn cất giọng ngất ngây
Lục Bình trôi nổi vương đầy lối xưa
Bên đường Tỷ Muội đong đưa
Trách nàng Phi Yến sao chưa lấy chồng
Xuyến xao những cánh Hoa Hồng
Đêm buồn thơ thẩn lại trông đến Quỳnh
Mai Vàng búp nở lung linh
Nàng Lan yểu điệu nép mình dưới hiên
Vẫn là một bóng Đỗ Quyên
Làm anh Tý Ngọ đảo điên tháng ngày..
Sưu tầm.

ĂN THEO CÁC CỤ
Xúm xít bu quanh đít cụ đồ
Em nào luyện chữ cứ mò vô
Đường ngang mắt dán nơi lồi lõm
Nét dọc tay sờ chỗ nhấp nhô
Lắm ẻm say lòng thì mến mộ
Nhiều anh khoái chí lại trầm trồ
Hiền đây định bụng rèn thư pháp
Trải chiếu bên đàng dụ mấy cô.
Sưu tầm.

DẠY CHỮ NHO
Phen này mở lớp dạy nho thôi
Tuyển mộ em xinh sẽ được ngồi
Chỉ nhận eo thon cùng ngực nở
Không trêu bụng bự với da mồi
Dăm lần cọ cắm lùa nghiên vẽ
Mấy bận tay luồn nắn bút bôi
Cứ học như này ba , bốn buổi
Là em viết được chữ " Yêu " rồi .
Sưu tầm.

DẠY CHỮ NHO 2
Nhìn qua ngó lại mỗi ông đồ
Nắng đổ mồ hôi nhễ nhại tô
Nét đậm khoen mờ bay bướm vẽ
Viền thanh móc nhạt nhẹ nhàng phô
Em phì đá đít - xê đường chỗ...
Ả béo cào vai - tránh lối vào ...
Chỉ một ngày thôi Thư với Pháp
Ma già chẳng có hỏi đâu...Cô..!
Sưu tầm.

NGƯỜI VIẾT TÌNH THƠ
"Viết tình thơ, tôi thở dài tiếc nuối
Về một thời phượng đỏ ngập sân trường
Tóc ai thả sân trường chiều nhạt nắng
Đến bây giờ còn lưu luyến hồn tôi..."
Viết tình thơ, gửi lòng đi muôn hướng
Nhớ những bóng hồng chợt đến rồi đi
Gọi nhớ thương quay về từ ký ức
Sâu đậm lòng tôi , người viết tình thơ...
Tôi gửi gió, nhờ mây mang đi hộ
Lời thương yêu họ nói hôm nào
Quên lãng hết những ngọt ngào, say đắm
Trong cõi lòng tôi, người viết tình thơ...
Nhớ muôn phương lại thương về một hướng
Bởi yêu thương sâu đậm tận cõi lòng
Dâng cảm xúc, viết vần thơ thương nhớ
Sâu thẳm tâm hồn, người viết tình thơ...
Thương một hướng bởi yêu ai sâu đậm
(bao nhiêu lần nói nhớ rồi lại quên !)
Có một bóng hình tôi đã vương mang
(bao nhiêu lần nói quên rồi lại nhớ !)
Quên rồi nhớ hai dòng sông tươi mát
Lượn lờ quanh tôi dịu nổi nhớ thương
Theo ngày tháng dòng nhớ-quên chảy mãi
Vun đấp phù sa, mầu mỡ một tình yêu...
Viết tình thơ, tôi thở dài tiếc nuối
Về một thời phượng đỏ ngập sân trường
Tóc ai thả sân trường chiều nhạt nắng
Đến bây giờ còn lưu luyến hồn tôi...
Viết tình thơ, tôi gửi người yêu dấu
Hơn nửa đời vất vã bởi yêu tôi
Cảm ơn em , cho anh ngày tháng đẹp
Một gả mộng mơ thời cặp sách sân trường...
Viết tình thơ, tôi gửi người yêu mến
Hơn nửa đời tôi mới gặp được em
Cảm ơn em cho hồn thơ bay bỗng
Ngở mất trong tôi, gả mơ mộng thuở nào...
Người viết tình thơ, nửa đời còn lại
Nguyện với lòng yêu người mãi ngàn năm
Hai con người tôi thương yêu nhất
Hạnh phúc một đời tôi, người viết tình thơ...
Sưu tầm.
 vntst20183329_500
GIÃ TỪ G+ - HẸN GẶP FB
GIÃ biệt trang nhà khiến thẩn thơ
TỪ đây đã hết những mong chờ
GỜ xưa lắng đọng nhiều trăn trở
CỘNG cũ khơi mào lắm ước mơ
MỘT thắm cùng nhau hoài mãi nhớ
THỜI hồng với bạn lẽ nào ngơ
LUYẾN thương khắc đậm từng hơi thở
LƯU tận vành tim phả bến bờ
HẸN nhau nhịp bước mộng chung bờ
GẶP mặt cho lòng khỏi ngác ngơ
LẠI ước người xưa đừng bỡ ngỡ
VUI hòa vận cũ đẫm mòng mơ
TRÊN vùng mới dựng đầy mong nhớ
TRANG sách vừa xây vẫn đợi chờ
FÂY phới hồn ta nhiều rạng rỡ
BÚC này sẽ đượm tiếp tình thơ
Sưu tầm.

CHIA TAY G+
Vui buồn G+ nối vần thơ
Giã biệt hôm nay chẳng đợi chờ
Vẫn thắm duyên xưa đừng cách trở
Luôn nồng bạn cũ gửi vào mơ
Thời gian cũng đủ cho hoài nhớ
Kỷ niệm sao đành có thể ngơ
Hẹn nhé tao phùng trong cõi mở
Trang Facebook gọi nối đôi bờ
……………………..
Trang Facebook gọi nối đôi bờ
Bến cũ con thuyền tiếc ngẩn ngơ
Một thuở bên nhau lòng cứ ngỡ
Bao ngày ở cạnh tối nằm mơ
Lưu dòng ký ức còn mang nợ
Đến cổng tương lai sẽ gặp chờ
Vội vã hành trang hoà nhịp thở
Vui buồn G+ nối vần thơ
Sưu tầm.

BẠN THƠ G+
G+ kết tình lắm bạn thơ
Niềm vui xướng họa mãi trông chờ
Ngoái khi vào hội sao mà ngớ
Những lúc đâm liều vẫn cứ mơ
Thấy lặng trong lòng hơi nhớ nhớ
Nghe lèn giữa dạ chợt ngờ ngơ
Thời gian Xướng-Họa dường như ngỡ
Xao xuyến tâm tư lãng mạn bờ
…………………………
Xao xuyến tâm tư lãng mạn bờ
Mong cầu thi hữu chớ làm ngơ
Viết xong luẩn quẩn nhiều khi ngợ
Đăng gọn bồng bềnh lắm cõi mơ
Giọng tốt cùng nhau đàm luận mở
Thơ hay với bạn gởi trang chờ
Văn chương chữ nghĩa là duyên nợ
G+ kết tình lắm bạn thơ
Sưu tầm.

CÙNG G+ LÀM THƠ
Mới vào G+ tập làm thơ
Kết bạn tâm giao những buổi chờ
Xúc động đêm mằn sao cứ ngỡ
Bồi hồi sáng dậy tưởng còn mơ
Say lòng ý đẹp về trăn trở
Đắm dạ câu tình nghĩ ngẩn ngơ
Có phải là duyên mình gặp gỡ
Mà lưu luyến cảm đến vô bờ
………………..
Mà lưu luyến cảm đến vô bờ
Thả chữ ươm vần chớ để ngơ
Hãy trải tâm hồn tươi thắm mộng
Luôn làm cuộc sống diệu huyền mơ
Thời gian thấm thoát hoài thương nhớ
Hạnh phúc dài lâu vẫn đợi chờ
Khắc mãi ngày ta cùng hội mở
Mới vào G+ tập làm thơ
Sưu tầm.

NGƯỜI CHIẾN SĨ TRÊN MẶT TRẬN THẦM LẶNG
Biết bao dòng sông chở đầy  kí ức
Có kỉ niệm in dấu suốt cuộc đời
Có những người lặng lẽ chẳng hề ngơi
Chắp cánh ước mơ ..dâng đời hoa trái
Dâng tuổi  xuân ..thì con trai..con gái
Quên nhọc nhằn..gói gọn những lo toan
Đưa chuyến đò chở mơ ước sang ngang
Để đàn em cập bến bờ tri thức
Ôm  trái tim vẹn nguyên trong lồng ngực
Hiến trọn tình yêu ..rộng lớn..bao la
Dâng lên đời ngàn vạn đóa hoa
Dẫu  thời gian nhạt nhòa trên mái tóc
Bụi phấn vương lên một đời khó nhọc
Từng đêm về bên giáo án cùng trăng
Để ánh mắt em  như ánh trăng rằm
Đang lấp lánh trên bầu trời tri thức
Để hôm nay trong niềm vui rạo rực
Dâng lên Cô .Thầy những đóa hoa tươi
Nắm tay nhau cùng ngàn vạn tiếng cười
Cám ơn Người đã  lặng thầm dìu dắt
Sưu tầm.

Nắng huỗng chiều đông
Nắng huỗng chiều đông sầu mặt đất
Vô tình gió bấc mất môi son
Cỏn con, ồ chỉ.. cỏn con
Ví von nét chữ thử hồn thi nhân
Mơn man gió quyện tròn đuôi tóc
Nắng vã bóng ngà rọc lối đi
Tí ti, ồ chỉ.. tí ti
Bờ mi bổng đọng tức thì giọt mưa
Mưa rơi vào lúc lập đông
Cuốn trôi nhằn nhọc chửa lòng nắng hanh..
Tình ơi nhoè nét bút xanh
Mưa rơi dã dượi đỏ nhành đào non
Yêu nhau trái ấu sẽ tròn
Sương rơi xóa dấu son mòn bên song
Tình rơi vào tháng lập đông
Yêu nhau nhằn nhọc giờ lòng nắng hanh...
Sưu tầm.

ĐỜI LÃNG TỬ
Đời trai tung cánh đã trăm đường
Nối kết bao người khắp bốn phương
Tôm tép luôn thờ ngôi trưởng thượng
Dế giun vẫn giữ đạo cang thường
Thi thư kỷ vật như rồng phượng
Nhạc họa lưu tình tựa biểu chương
Nguyện giữa sông đời bay vạn hướng
Tinh thần vẹn tiết sáng lừng gương
…………………
Tinh thần vẹn tiết sáng lừng gương
Xướng họa kim bằng mộng góp chương
Mong muốn tâm hồn khơi tưởng tượng
Ước ao trí não ổn bình thường
Giao tình bằng hữu tròn muôn hướng
Kết nghĩa anh tài khẳm triệu phương
Trăng sáng rượu tràn bên diễm phượng
Đời trai tung cánh đã trăm đường
Sưu tầm.

NHỚ QUÊ...
Đi xa lòng nhớ quê nhà
Nhớ con đường nhỏ một thời tuổi thơ
Cầu ao bến nước sân đình
Sống trong lam lũ, để mình lớn khôn.
Cây cầu đã củ thân quen
Tuổi thơ ngày đó nhớ hoài trong tim
Cùng bao chúng bạn trốn tìm
Lội sông tắm mát trưa hè ngã nghiêng.
Chiều chiều nhớ dáng mẹ hiền
Đứng ra đầu ngõ gọi con thẫn thờ
Bữa cơm đãm bạc đơn sơ
Dưa cà muối mặn, ấm bao nghĩa tình.
Nhớ cha vào mỗi đêm khuya
Ngọn đèn liu lắt bày con học bài
Lời cha giảng dạy đầu tiên
Bài học cuộc sống con mang bên mình.
Đi xa mang nặng nghĩa tình
Quê hương là chốn thanh bình trong con.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com