Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 106

G I Ọ T
Một giọt đắng, một giọt cay
Ai đành ghẹo gió, chòng mây tủi hờn
Đổ mưa rũ rượi bên đường
Gầy vai len lén lệ buồn ướt mi
.. của người con gái tôi si
Rịn lòng tôi tiễn em đi một chiều
Trái tim vương vấn thật nhiều
Mưa dầm phố thị, tuỵ tiều bước chân
Ngõ buồn lặng lẽ thinh câm
Nỗi niềm chạm xé, thâm tâm mủi lòng
Vắng hoe, côi cút lối mòn
Nhăn nheo, khúc khuỷu con đường xưa qua
Em đi héo hút thật xa
Rải nghìn giọt nhớ theo mưa lót thềm
Giọt hờn, giọt tủi, giọt thương
Giọt yêu, giọt ái, giọt buông tiếng sầu
Lẻ niềm giọt vẳng đêm thâu
Thời gian bước chậm, giấc đau dịu dàng
Thở than kia tiếng cung đàn
Vai kề to nhỏ huyên hàn cùng tôi
Nhắc về một thưở nguyên khôi
Mơ tìm ướm nụ vành môi với người
Ngoài hiên giọt vắn, giọt dài
Bao hồi mưa đổ như nài van ai
Em về cho nhớ nguôi ngoai
Em về dựa ấm góc vai tôi chờ
Sưu tầm.
vntst20182346_500 
G I Ọ T - Đ Ắ N G
Cafe quán vắng giờ mình tôi
Ngồi nghe thương nhớ nhỏ ngậm ngùi
Xem buồn đen đặc màu tiếc nuối
Nhiễu từng giọt đắng chát thâm môi
Góc bàn ngày nọ thưở còn đôi
Giờ đây vẫn thế chỉ một người
Tê ngấm ngụm sầu nơi chót lưỡi
Nuốt nhanh dĩ vãng của một thời
Sưu tầm.
 vntst20182350_500
N H É  M Ì N H  X A
Nụ nào ướt đọng viền khoé môi
Tay trườn níu chặt... ừ hôn nhé!
Mầm thương đã ươm trao từ thưở
...... tình em nhón bước yêu vào đời
Ta dường vội ngả rướn vòng tay
Dâng trao những dấu yêu thật đầy
Nghiêng đầu đón môi nồng ứa thẹn
Nhỏ ngước mi ngoan hiền ánh mắt
Nghe nhịp buồng tim thở réo rắt
Cửa lòng buông mở ánh trong veo
Có biết rồi đây đời xiêu vẹo
Nào biết tình treo tím vạt sầu
Lệ nào lem chiều vương mắt ngọc
"Ừ thôi anh nhé mình xa nhau... "
Lững thững vòm mây bồng dang dở
Buồn theo phiến lá xoay nghẹn ngào
Nẻo về trầm đưa cuộc tình lỡ
Trăn trở luỵ nào vướng trong mơ....
Sưu tầm.
 vntst20182386_500
N Ử A  K H U Y Ế T  V Ầ N G  T R Ă N G
Đục mờ nửa khuyết vầng trăng
Ai kia lỡ dại đem giăng góc trời
Để đêm gẫy gục nụ cười
Để khuya nấc nghẹn một lời chia phôi
Vắng hình thưa bóng khô môi
Vắng người sương đọng nhòa bôi dấu tình
Trăng kia côi cút một mình
Nơi đây cũng thế độc hành riêng ta
Con đường lẻ bước ai qua
Xóm buồn rồi thế lặng hoe bóng người
Cô đơn gõ nhịp bùi ngùi
Trăng côi vàng vọt nửa đời ngu nghê
Chẳng mong gì chữ phu-thê
Chỉ xin vẹn giấc thường-nghê với người
Chắng trăm năm thắt chặt đời
Chỉ nài nửa thước tình hời trú thân
Tri Kỷ... ai lỡ đặt tên
Thời xin giữ lại xâm lên cuộc đời
Nhợ duyên lỡ đứt ngang rồi
Xin người buộc đỡ nửa vời tim tôi
Vần thơ nhòa nhợt phai phôi
Vầng trăng nửa khuyết đãi bôi màn trời
Vòng tay mãi mãi xa vời
Lang thang góc biển đếm ngày đơn côi
Nếu rồi mai ngắt làn hơi
Kiếp sau vẫn mộng dệt đôi với người
Sưu tầm.
vntst20182351_500 
D Ư  Â M
Lật nghiêng phiến đá sầu
Soi nỗi niềm phong rêu
Quay lưng rũ cánh đậu
Chim che lòng ẩn náu
Chênh nửa góc nụ cười
Ẩn sầu nhớ phai phôi
Tim ơi đừng quá vội
Khép mạch yêu lần cuối
Phương kia ai hờ hững
Phố chiều lặng bước chân
Đường duyên leo dốc ngược
Nẻo thương thưa vóc hình
Thôi nhủ lòng riêng ta
Tìm quên trong phiến lá
Xơ xác giai điệu lạ
Rụng bên ánh chiều tà
Ta lui về góc tối
Ngại ngùng khúc dư âm
Vai dựa đàn vai tức tưởi
Đổ ngang nốt ngậm ngùi...
Sưu tầm.
 vntst20181889
Góc này...
Góc này một góc phai phôi
Nhòa trong ký ức...đơn côi bóng hình.
Góc này giờ chỉ riêng mình
Vùi chôn dĩ vãng giữa bình minh qua.
Nhưng ôi...Nỗi nhớ thật thà
Trêu gì ai đó...Ơi à chưa quên!
Góc này hoài những chênh vênh
Vẫn trôi nghiệt ngã buồn tênh theo dòng.
Góc này còn mãi lòng vòng
Vẫn nuôi cơn bão giữa lòng ngực sâu.
Ơi à...từ những mai sau
Giữa quên và nhớ...Niềm đau chưa nhòa.
Môi ngoan mỉm nét chan hòa
Dù sao chăng nữa đã là...có nhau!
Sưu tầm.
 vntst20182389_500
TÌNH LỠ
Tình đã lỡ sao còn nhung nhớ
Buổi ban đầu cứ ngỡ lãng quên
Tìm vui bên chén men nồng
Nụ cười héo hắt trong lòng xót xa. 
Còn một chút gì không anh hỡi
khi khơi dòng nhật ký lệ rơi.
Đêm đêm trong giấc  muộn màng
Gọi thầm nức nỡ nồng nàn tên anh.
Rồi ngày tháng lạnh lùng trôi mãi
Sao không mang đi nỗi hoài ưu
Để cho kỷ niệm lưu đầy
Nhớ thương biết mấy dạ lòng xót xa.
Sưu tầm.
 vntst20181550
D Ạ  K H Ú C  M Ộ T  T H Ờ I
Dạ khúc thưở lần em đã hát
Đêm trường anh bọc gối tìm mơ
Từng chữ kề bên như luồng thở
"... Nối em vào anh chiếc hôn nồng... "
Tóc mây thưở ấy rơi bềnh bồng
Má hồng lần chạm... cháy tê môi
Chiếc hôn vã vội... sao hành tội
Theo vướng chân anh suốt cả đời
Viền quanh môi nụ chúm chím cười
Quần jean áo trắng... mãi yêu thôi
Biếc xanh một thời si mái tóc
Người bảo anh quên... quá muộn rồi!
Yêu nồng yêu thắm... níu chẳng rời
Thương dại thương khờ... kéo chẳng lui
Thưở nối cung thơ, thêu huyền thoại
Làm sao quên được những hẹn lời
Dạ khúc yêu thương ấy một thời
Ai lỡ chôn vùi trong tiếc nuối...
Sưu tầm.
vntst20182384_500 
M Ộ T  M Ù I  T Ó C
Trở về tương tư... một mùi tóc
Hương thầm gió thoảng lốc chiều thơm
Áo hoa thưở lần ai đã mặc
Để thương, rồi nhớ ngây con đường
Sầu giăng ngả bóng xô chiều vàng
Khung trời tim tím một màu thương
Mùi tóc... nguyên khôi chừ vất vưởng
Yêu ai... yêu cả góc con đường
Trở mình một đêm mộng... mùi tóc
Nồng nàn hơi ấm ập ngang vai
Tóc xanh ai phủ hồn ngây dại
Sướt mướt nụ hôn đắp đoạ đầy
Sương chớm chợt lay giấc ngủ dài
Giật mình... còn đương say... mùi tóc...!
Sưu tầm.
 vntst20182334_500
TÌNH DUYÊN KHÔNG NỢ
Ngày mai này đường đời hai lối rẽ
Cách xa rồi ta vẫn bạn bè nhau?
Bước chân đi lòng vương vấn nghẹn ngào
Đường hai ngả giấu lệ sầu đếm bước.
Ngày mai này trên nẻo đời xuôi ngược
Giữa bộn bề tất bật những lo toan
Người có còn lưu lại chút tình son
Chút nhớ nhung một thời vương hoa nắng?
Mai xa rồi chỉ mình tôi thầm lặng
Nhìn rán chiều thêm trống vắng lẻ loi
Hoa thẫn thờ mây như chẳng muốn trôi
Trong sâu thẳm nặng nỗi buồn thương nhớ.
Ngày mai này hai phương trời cách trở
Giận ông trời xui gặp gỡ làm chi
Để ngậm ngùi khi phải cảnh phân kỳ
Cho lưu luyến chân người đi kẻ ở.
Đã xa rồi người ơi thôi đừng nhớ
Hãy cố quên một thuở đẹp chung đường
Từ bây giờ xếp lại những mến thương
Hãy xem như mối tình duyên không nợ!
Sưu tầm.
 vntst20182342_500
ĐƯỜNG TÌNH ĐÔI NGÃ
Em viết tặng anh giữa mùa xuân mới
Hoa mai vàng rực rở đón xuân sang
Vẫn màu hoa nồng nàn da diết nhớ
Xuân yêu thương sao nức nỡ nghẹn ngào.
Kỷ niệm xưa dạt dào từng hơi thở
Cứ dâng trào trong nỗi nhớ không tên
Khi bên nhau trong những lúc dỗi hờn
Từng câu nói yêu thương nhiều mọng đẹp.
Cánh cửa yêu bỏng e dè khép lại
Gió vô tình chia lối rẽ hai nơi
Anh phương đó, em nơi nầy thương nhớ
Rồi đêm về em sợ lúc cô đơn.
Sưu tầm.
 vntst20181245_500
NẮNG CHIỀU
     Nắng chiều lặng xuống bên hiên
Nghiêng nghiêng dáng nhỏ mắt buồn xa xôi.
     Bờ môi thương nhớ mong chờ
Nhạt nhòa hương sắc theo thời gian trôi.
     Tây Đô chiều xuống vội vàng
Ninh Kiều bến cũ có nàng đợi mong.
      Tình yêu cách trở ngăn sông
Em thương người lắm gió đông một mình.
       Dẫu tình yêu có muộn màng
Nhưng tình yêu vẫn nồng nàn đắm say.
       Mình luôn vun đắp đông đầy
Cho tình yêu mãi đẹp vầy nhe anh.
Sưu tầm.
 vntst20181294_500
LỠ THÍCH MẤT RỒI...!
Lỡ thích mất rồi thì biết phải làm sao
Chỉ muốn gặp thôi vì ngày nào cũng nhớ
Nhiều lúc ngẩn ngơ ngồi một mình lo sợ
Nếu biết được thì...người ta có vui không.
Lỡ thích mất rồi nên sáng nhớ chiều mong
Không được hỏi thăm...tự nhủ lòng...giận lắm
Thế mà vừa xem vài dòng người ta nhắn
Lại khẽ mỉm cười, quên cả giận người ta.
Lỡ thích mất rồi nên thường hát ngân nga
Rồi ngồi mộng mơ về ca từ trong đó
Rằng một ngày kia trên con đường bé nhỏ
Người ta với mình...cùng đón gió...nắm tay.
Lỡ thích mất rồi nên chỉ biết giờ đây
Thấy người ta buồn là cả ngày ủ rũ
Nhớ một nụ cười mà nhiều đêm mất ngủ
Đôi lúc chạnh lòng...người ta cứ vô tâm.
Lỡ thích mất rồi nên chỉ muốn quan tâm
Muốn bên người ta...gần...gần hơn chút nữa
Chờ đến một ngày tim người ta mở cửa
Để trái tim này bớt vô cớ lo âu.
Lỡ thích mất rồi...người ta có biết không...
Sưu tầm.
 vntst20181607_500
CHIA TAY
Anh chẳng về lối cũ nữa đâu em
Nơi ngày xưa chiều chiều anh đứng đợi
Em từ xa mỉm cười vẫy gọi
Em đây mà anh đến đã lâu chưa?
Anh chẳng về tìm kỷ niệm ngày xưa
Hãy cứ để nó vùi sâu trong cát
Và còn đây những câu em từng hát
Hãy bay đi bay đến tận cuối trời.
Có những gì ngày ấy hãy quên thôi
Xin giữ lại chút vui trong quá khứ
Thế là đủ đừng thêm gì nữa chứ?
Ta đã là dĩ vãng của nhau rồi.
Đã xa xăm xưa cũ của một thời
Nên cứ để trôi theo dòng nước chảy
Em sang thuyền còn anh về bến đỗ
Chia tay rồi không về lối cũ nữa đâu em.
Sưu tầm.
 vntst20182410_500
PHẬN BUỒN
Em cũng giống như loài hoa cỏ
Rất yếu mềm bé nhỏ anh ơi
Bướm ong bay đến lả lơi
Tìm hương hút mật rã rời xác thân
Anh có biết bao lần em khóc
Vì lời yêu trằn trọc thâu đêm
Em là hoa cỏ yếu mềm
Chẳng giống hoa nhựa êm đềm đâu anh
Khi mới yêu nói dành tất cả
Hoa mềm lòng buông thả sắc hương
Yêu lâu rồi họ chán chường
Bỏ hoa héo úa giữa đường xác xơ
Rồi một chiều bơ vơ tàn tạ
Hoa nát nhàu lòng dạ đắng cay
Thân em như kiếp đọa đày
Sắc huong héo úa lòng này nát tan!
Sưu tầm.
 vntst20181575
PHÔI PHA
Người đi rồi còn riêng ta ở lại
Xót xa gầy từng giọt nắng hanh hao
Mùa xa khuất thương về miền biên ải
Ta nghe lòng bỗng trống vắng chênh chao
Người đi rồi ta còn nghe hơi ấm
Phút mặn nồng yêu dấu ngọt bờ môi
Thu vàng võ cuốn lá rơi xa thẳm
Nghe phôi pha hình bóng ấy đâu rồi ?
Người hãy về cho riêng ta gửi lại
Hương trinh nguyên buổi ấy phút ban đầu
Ta còn nghe men nồng say hoang hoải
Lỡ trao người thương đến tận ngàn sau.
Sưu tầm.
 vntst20181597
Yêu Người
Đời ta trót mộng một nàng hoa
Mặc gió hay sương dẫu ngọc ngà
Kệ đó tình yêu là vực thẳm
Yêu người vẫn nguyện bước chân qua
Đợi gì đến những phút đê mê
Chỉ ước chung nhau một lối về
Chẳng muốn ai là hoa ẩn dụ
Để ta gọi nhé tiếng hiền thê
Trót lỡ lạc vào cõi nhớ thương
Thì sao tránh khỏi chữ vô thường
Thế gian có sắc màu gian dối
Nên giọt lệ sầu mãi vấn vương
Nguyện làm nắng ấm phủ triền non
Thiêu đốt trong ai những mỏi mòn
Hai chữ yêu thương xin giữ lại
Người đừng là gió kẻo cô đơn
Đâu cần phải kết mối tơ vương
Hãy sớt chia nhau những đoạn trường
Chỉ bấy nhiêu thôi là quá đủ
Lửa tình rực cháy giữa phong sương
Ta người nguyện lãnh án chung thân
Rồi sớm mai kia... cũng mộ phần
Suối lệ trăm năm từng có một
Nhưng giờ đâu phải? hỡi tình nhân
Còn yêu thì hãy cứ yêu thôi
Mặc nhé truân chuyên ở sự đời
Hạnh phúc bi ai cùng sẻ bớt
Đời này chỉ ước thế mà thôi
Hứa chi trăm năm với thủy chung
Đừng để ai trông luống tương phùng
Hãy cứ xem nhau là hơi thở
Chung tay chăm chút bức tương sinh
Sưu tầm.
 vntst20181449_500
EM TẬP CHO MÌNH
Em tập cho mình học cách quên anh
Để trái tim đau tự chữa lành vết xước
Bao yêu thương mà đôi mình có được
Lặng lẽ vùi chôn trong nước mắt ngậm ngùi.
Em tập cho mình tự tạo lấy niềm vui
Kể từ khi anh mang nụ cười em đi mất
Tập cho mình tự lau khô nước mắt
Tập tự đứng lên sau vấp ngã dập vùi.
Em tập quen dần với bóng tối đơn côi
Với những chơi vơi và khát khao rất thật
Tập sưởi ấm trái tim trong đêm dài se thắt
Tập dửng dưng cười lời mật ngọt môi ai.
Em tập cảm ơn đời vào mỗi buổi sớm mai
Khi vẫn vẹn nguyên một hình hài để sống
Tập mở rộng tấm lòng để không còn cô độc
Tập vững vàng khi cuộc sống không anh.
Sưu tầm.
 vntst20181613_500
DÕI MẮT
Bờ bên này em dõi mắt về anh
Gom thương nhớ gửi về một phương đó
Anh có nghe tình em trong mây giớ
Vẫn đượm nồng da diết tuổi yêu đuơng
Em hỏi lòng biết bao nỗi vấn vương
Không viết hết nên gửi vào đôi mắt
Biết chăng anh giữa đêm khuya vằng vặc
Ánh mắt này vẫn dõi về phương anh.
Không ân hận cũng chẳng tiếc ngày xanh
Chỉ thấy tiếc thời gian trôi nhanh quá
Ta bên nhau như dêm vào mùa hạ
Xa cách rồi thời gian hoá đêm đông.
Xa nhau rồi hỏi anh có nhớ không?
Những ngày tháng yêu thương sâu đáy mắt
Anh xa em ánh hoàng hôn chợt tắt
Đem nỗi sầu vào cắt trái tim non.
Vắng anh rồi còn đây nỗi héo hon
Nghe nhung nhớ dâng lên trên mắt biếc
Bóng người đi theo thời gian biền biệt
Đến khi nào ta hát khúc hoan ca.
Sưu tầm.
 vntst20181611_500
NẾU ĐÃ HẾT
Có lẽ chúng mình đã chẳng còn yêu
Chẳng còn quan tâm nhiều như trước nữa
Chẳng còn nhắc nhau ăn cho đúng bữa
Đêm khuya rồi ...đừng thức nữa ngủ ngoan
Có lẽ tình mình phai nhạt bởi thời gian
Chẳng thiết tha ra vào trông ngóng
Chẳng nóng lòng mong từng dòng tin nhắn
Nắng hay mưa ...cũng quên hẳn dặn dò
Hết yêu rồi ...nên việc ai nấy lo
Thôi hẹn hò ...thôi nói lời thương mến
Vui hay buồn cũng thôi không trò chuyện
Chẳng hàn huyên ...chẳng khuya sớm tâm tình
Hết yêu rồi ...nên mình cứ lặng thinh
Trái tim chẳng còn rung rinh thổn thức
Hết yêu rồi ...thôi từ nay dừng bước
Bước ngược đường ...nhường cho kẻ đến sau
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com