Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 107

NỖI NHỚ NGÀY ĐÔNG
Anh ở trong này vẫn thầm nhớ em
Một cánh chim nhạn lạc bầy nơi xứ lạ .
Nỗi nhớ , có những ngày cồn cào quá
Chợt ùa về rạo rực cả con tim .
Cuộc đời cuốn ta đi như trò chơi trốn tìm
Đôi mắt vẫn khắc khoải và bờ môi vẫn mở
Để vòng tay vẫn dang rộng về nơi ấy
Cho nồng nàn hơi thở một ngày đông .
Anh ở trong này vẫn nhớ về dòng sông
Nước mát lạnh trong một lần ta lội bộ .
Bàn chân em đạp lên những hòn cuội nhỏ
Anh nghe có tiếng lạo xạo trong tim .
Em rồi phải trở về nơi ấy bình yên
Bỏ lại sau lưng dòng người xuôi ngược .
Trời chiều nhạt nhoà , đôi mắt em ngấn nước
Sân ga chiều , bịn rịn một ngày đông . . .
Sưu tầm.
vntst20182414_500 
MỘT MÙA ĐÔNG ( 2 )
Em là gái trong song cửa ,
Anh là mây bốn phương trời ,
Anh theo cánh gió chơi vơi
Em vẫn nằm trong nhung lụa .
Em chỉ là người em gái thôi ,
Người em sầu mộng của muôn đời .
Tình em như tuyết giăng đầu núi
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời .
 Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khổ ?
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ
Cho vương víu nợ thi nhân ?
Ai bảo em là giai nhân
Cho lệ tràn đêm xuân
Cho tình tràn trước ngõ ,
Cho mộng tràn gối chăn ?
Sưu tầm.
 vntst20182355_500
MỘT MÙA ĐÔNG ( 1 )
Đôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi mà chẳng nói
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng .
Yêu hết một mùa đông
Không một lần đã nói
Nhìn nhau buồn vời vợi
Có nói cũng không cùng .
Giời hết mùa đông
Gió bên thêm thổi mãi ,
Qua rồi mùa ân ái ,
Đàn sếu đã sang sông .
Em ngồi trong song cửa
Anh đứng dựa tường hoa
Nhìn nhau và lệ ứa
Một ngày một cách xa .
Em là dải Ngân hà ,
Anh là chim Ô Thước
Sẽ bắc cầu nguyện ước
Một đêm một lần qua .
Để mặc anh đau khổ ,
Ái ân giờ tận số .
Khép chặt đôi cánh song !
Khép cả một tấm lòng !
Sưu tầm.
 vntst20182253_500
MÙA XUÂN VỀ
Xuân đến rồi , người vui lắm phải không ?
Nắng xuân mới có đỏ hồng đôi má
Giấc mộng cũ còn không điều mới lạ
Khao khát nào còn đợi với tương  lai .
Mùa xuân về , người còn nhớ tới ai ?
Xuân ùa tới có đem điều trăn trở ?
Gió xuân lạnh có gợi nhiều nỗi nhớ ?
Niềm thương nào còn trở lại cùng xuân ?
Mùa xuân về , vẫn còn đó dấu chân
Ai lặng lẽ bước đi hoài đêm vắng
Đem nỗi nhớ hoà lẫn niềm cay đắng
Bước ngập ngừng trong đêm lạnh đầu xuân !
Xuân đã về , hoa đã nỡ đầy sân
Đông đã hết mà vẫn còn vương lạnh
Mặt trời đỏ trốn sau vầng mây trắng
Mưa bụi hoài cho ai lại nhớ ai .
Đến bao giờ nỗi nhớ sẽ một mai
Khi xuân hết hạ qua rồi thu tới
Lá lại rụng khi mùa thu qua vội
Đông lại về gieo giá buốt lòng ta !
Sưu tầm.
 vntst20182280_500
MỘT MÙA ĐÔNG (3)
Ngày một ngày hai cách biệt nhau
Chẳng được cùng em kê gối sầu ,
Khóc chuyện thế gian cười ngặt nghẽo ,
Cùng cười những chuyện thế gian đau !
Ngày hôm tiễn biệt buồn say đắm
Em vẫn đùa nô uống rượu say .
Em có biết đâu đời vắng lạnh
Lạnh buồn như gió heo mây !
Môi em đượm sắc mùi nho tươi ,
Đôi má hồng em chúm nụ cười
Đôi mắt em say màu xán lạn ,
Trán em để lỏng làn tóc rơi .
Tuy môi em uống lòng anh say
Lời em càng nói , càng chua cay
Anh muốn van em đừng nói nữa
Lệ buồn sẽ nhỏ trong đêm nay ...
Hãy xếp lại muôn vàn ân ái
Đừng trách nhau , đừng ái ngại nhau
Thuyền yêu không ghé bến sầu
Như đêm thiếu phụ bên lầu không trăng ,
Hãy như chiếc sao băng băng mãi
Để lòng buồn , buồn mãi không thôi ...
Sưu tầm.
 vntst20182006
XUÂN XƯA  
Sáng thức dậy thấy trời bỗng trong xanh
Chợt giật mình xuân đã về bên cạnh
Tìm giọt sương hỏi ra thì mới biết
Xuân quay về để tiết trời long lanh .
Tiếng xuân sang lòng người bớt hiu quạnh
Nghe xuân về cứ xao xuyến loanh quanh
Chỉ mong rằng  xuân này hơn xuân trước
Thêm niềm vui và bớt những nỗi buồn .
Chạy ra ngoài ngắt nghịch đoá hoa xuân
Lòng rạo rực nhưng cũng thấy buồn buồn
Nhớ xuân xưa quê nhà cơn gió ấy
Mà xuân này , gió lạnh thắt tim ai !
Con gió qua rung nhẹ đoá hoa mai
Nhớ dáng ai trong một chiều phai nhạt
Giờ qua rồi đâu còn xuân quê mãi
Bóng người xưa chắc hẳn đã nhạt phai ?
Ai yêu ai trong một chiều xuân đó
Để bây giờ lưu luyến mãi quanh đây
Ngày tình yêu , ngày những người như vậy
Mà đâu còn thoáng đó những phút giây !
Tìm một người chỉ có trong xa thẳm
Nhiều khó khăn và cũng lắm muộn phiền
Thôi quên đi tình yêu đầu thế đấy
Cố dặn lòng xoá hết những đắng cay !
Sưu tầm.
 vntst20181726_500
MÙA XUÂN ĐÁNH RƠI TÌNH YÊU
Mảnh tình như áo vắt vai
Chót rơi đâu mất tìm hoài chẳng ra .
Chắc là rơi chẳng đâu xa
Chắc ai đã nhặt đem về nhà phơi .
Áo kia giờ đã cũ rồi
Riêng ta thương mến , riêng người dửng dưng .
Chẳng cay sao gọi là gừng
Ta xin gió đấy , gió đừng rung cây .
Mùa xuân tiếng hú gọi bầy
Ta ngơ ngác giữa chốn này tìm ai ?
Người đi khuất nẻo đường dài
Đầu không ngoảnh lại - tình phai lâu rồi .
Cũ ta nhưng lại mới người
Không mưa mà lạnh gấp mười lần mưa !
Sưu tầm.
 vntst20181467
MÙA XUÂN CHÍN
Trong làn nắng ửng : khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng .
Sột soạt gió trêu tà áo biếc ,
Trên giàn thiên lý . Bóng xuân sang .
Sóng cỏ xanh tươi gọn tới trời ,
Bao cô thôn nữ hát trên đồi ;
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy ,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi ...
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi ,
Hổn hển như lời của nước mây ...
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc ,
Nghe ra ý vị và thơ ngây ...
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín ,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng .
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang ?
Sưu tầm.
 vntst20181539
TÌNH XUÂN 
Hãy cho đi chút tình bên cửa sổ
Em tiếc chi một chút nắng thu tàn
Cho xuân đến cây chồi non nẩy lộc
Để nắng xuân vuốt nhẹ má em hồng .
Tôi nhấm nháp hạt sương mai trên lá
Phải tình em làm rớt xuống nơi này
Hay thu trước em làm vương đi khắp
Nẻo đường em trên những mối tình xưa .
Tôi no say trong tình em dịu ngọt
Thấy ấm lòng dù một chút tình vương
Và cứ thế em cho tôi nhận
Giống cuộc đời tôi yêu mãi tình xuân .
Cho nữa đi em tôi dài tay xin nắng
Vậy mà sao nắng vẫn thoát khỏi bàn tay
Và cuộc đời có còn ai đi nhặt
Chút tình ... xuân - như tôi nhặt ... tình em ?
Sưu tầm.
 vntst20182549_500.
TÌNH BIỂN
Chân trời mờ mịt khơi xa
Trùng dương sóng hát tim ta lặng tờ
Em là thân cát hoang sơ
Còn anh ngọn sóng vỗ bờ cát em .
Bao năm sóng cát thân quen
Sóng tràn trên cát , cát em phẳng lì
Gió hờn gió rủ mây đi
Lang thang mây gởi tình si cho đời .
Đại dương sóng vỗ chơi vơi
Ngàn năm biển hát bao lời nhớ thương
Sóng ôm bờ cát vấn vương
Triều dâng man mác gió nương bãi ghềnh .
Cánh buồm trên sóng lênh đênh
Nhấp nhô ẩn hiện giữa nền trời xanh
Chiều hoang xao động tim mình
Chợt nghe sóng hát gọi tình biển khởi .
Sưu tầm.
 vntst20182114_500
EM VÀ DÒNG SÔNG ĐÊM
Rất sâu , rất rộng - dòng sông
Cồn cào với sóng , nghiêng lòng với đêm
Anh nghiêng về sợi tóc em
Thoáng mờ chiếc lá nổi chìm bến khuya .
Thời gian là cõi không về
Người chưa ở lại , bốn bề mây trôi
Yêu em nghiêng chiếc ghế ngồi
Đời thêm tiếng gió thổi bời lòng anh .
Sao đành bạc sợi tóc mình
Thấy trong mưa nắng cuộc tình chớm đi
Đêm lặng lẽ , sóng thầm thì
Đời lặng lẽ chẳng phải khi sang mùa .
Ta ngồi đây phải ta xưa ?
Em ngồi đây để nắng mưa xối lòng
Mai còn nhớ một dòng sông
Vẫn bời bời sóng , vẫn mông mênh bờ .
Hát câu quan họ để chờ
Cũng dòng sông ấy - bất ngờ tình yêu
Mùa đi - lá động - qua chiều
Thương người hát , mảnh trăng treo giữa trời .
Sưu tầm.
 vntst20182213_500
XA CÁCH HỒN THƠ
Tôi viết gì đây đã xế chiều
Còn đâu khao khát để thương yêu
Hoàng hôn day dứt vương màu tím
Nắng quái chiều hôm chẳng đọng nhiều .
Mơ có còn không , mộng có còn
Mong chờ hạnh phúc thật cỏn con
Chờ sao chẳng thấy , tôi buồn lắm
Chẳng thấy mơ đâu , mộng chẳng còn .
Ai đã thơ ơ , mặt ngoảnh đi
Chẳng rằng , chẳng nói , mặc chia ly
Hạ qua , thu hết , còn hay mất
Nỗi nhớ trong tim , chẳng ích gì .
Đông đã tràn qua , đuổi heo mây
Gió đùa với gió , kéo mây bay
Đàn chim trốn rét trong vội vã
Một cánh chim côi , chợt lẻ bầy .
Mới đấy hôm nào , đã mấy năm
Mà sao ngày cứ mỗi xa xăm
Người ơi , duyên cũ giờ đã chết
Chôn cạnh hồn thơ , một chỗ nằm !
Sưu tầm.
 vntst20182321_500
NHỚ NHAU GIỮA MÙA PHƯỢNG ĐỎ
Gió miên man lung linh màu phượng đỏ
Khung trời nào mây trắng chở nhau đi
Gốc phượng già lặng lẽ đến mùa thi
Hương nắng hạ trôi đi tìm dĩ vãng
Tà áo trắng ru tóc mềm duyên dáng
Dư âm còn thức dậy tiếng thời gian
Nghe hồn mình lặng lẽ bước đi hoang
Trong ký ức , trang thơ , thầy bạn cũ
Giờ mỗi bước trên đường tìm con chữ
Nặng oằn vai , trăn trở , nỗi nhọc nhằn
Chợt mùa hè , ve gợi nhớ xa xăm .
Nghe mái tóc , mỗi ngày thêm sợi trắng !
Sưu tầm.
 vntst20182268_500
CHIỀU SÂN GA
Sân ga vắng chiều tà vừa đến
Màn đêm thầm lặng bến đò thưa
Bao người lê bước trong mưa
Con tàu tiễn khách lại đưa người về .
Em rình ngóng đam mê trông đợi
Anh dòm theo vẫy gọi hoàng hôn
Trái tim bỗng thấy bồn chồn
Người đi kẻ ở tâm hồn trống không !
Chia - ly tán mênh mông lối rẽ
Ai về miền lặng lẽ sầu rơi
Tiếng lòng thổn thức chơi vơi
Buồn dâng tê tái thấu trời đất mang !
Tiếng còi hiệu tàu băng ngõ tối
Lệ trào ra biết lối nào về
Con tàu mãi miết sơn khê
Sân ga thiếu bóng lời thề năm xưa !
Sưu tầm.
 vntst20182018
HOÀI ... THU
   Thu về đường vắng cô liêu
Bóng người xưa khuất cuối chiều mờ phai
   Đường về nay chẳng còn ai
Một mình lẻ bóng bước dài buồn tênh ...
   Thu đi rồi đến đông tàn
Xuân qua hè đến , lệ nàng trào dâng
   Lá vàng rơi rụng ngoài sân
Làm ta trong dạ lâng lâng nhớ nàng !
   Nhớ chi một chiếc lá vàng
Nhớ chi người đã héo tàn với thu
   Làm sao quên được người ơi
Làm sao không nhớ một thời tuổi thơ
   Nhắc về cái tuổi mộng mơ
Làm tôi xao xuyến thẩn thờ đợi trông
   Bao năm tôi vẫn hằng mong
Người bạn đứng đợi gốc thông thu nào
   Biết còn nhắn gởi lời chào
Cái ngày hội ngộ - hôm nào chia ly
   Mỗi ngày một bận tôi đi
Mong trời phù hộ cho tôi gặp nàng
   Nguyện cầu ấy có mơ màng
Sao lòng tôi thấy bàng hoàng lạ chưa ?
   Tim này cũng thấy luyến lưu
Tâm hồn rạo rực , phiền ưu tỏ tường !
     Ai mà giọng nói vấn vương
Làm hồn xiêu đổ bức tường ... tình xa 
    Tường xa , tình vẫn gần ta
Nhưng tình ai đó , có mà nhớ không
    Tình này chẳng dám ước mong
Bây giờ rung động ... phải lòng vì thơ
    Bên này cũng chẳng dám mơ
Mong rằng bên ấy - nàng thơ của lòng !
Sưu tầm.
 vntst20182020_500
CHỜ
Cuối đường thu đã nhuốm vàng hoe
Vắng bước chân quen thuở cùng về
Mang lời trao gởi thu sau đến
Đã mấy thu rồi ... vẫn tái tê !
Ai đã quên người xưa cuối phố
Lác đác lá vàng gọi cơn mê
Chờ bao nhiêu độ thu tàn úa
Nhắc nhở ai kia bội câu thề ?
Sưu tầm.
 vntsthd00140_500
THU LỖI HẸN
Em nhắn với thu chờ anh đến
Dạo khúc tương phùng buổi gặp nhau
Màu tương tư úa theo mùa lá hẹn
Tiếng dương cầm ngân mãi vọng về đâu ?
Chỉ có em với trời thu lạnh lẽo
Bước chân buồn xào xạc lá theo sau
Đã chớm đông rồi anh như lỗi hẹn
Để em buồn canh cánh vết lòng đau !
Sưu tầm.
 vntsthd00172
BÂY GIỜ
Bây giờ sắp tết , heo may
Thương màu nắng nhạt đường cày hôm qua
Con chim dồng dộc sau nhà
Đã vang tiếng hót người xa chưa về
Cũng là bến cũ đò quê
Cũng là nỗi nhớ tái tê đợi chờ
Heo may gió thổi ven bờ
Sông chao tiếng sóng bây giờ hiểu ra
Dù cho áo bạc hoa cà
Câu thơ vẫn thế chưa già ai ơi
Chờ nhau chưa hết vòng đời
Bóng chim tăm cá quên lời mà chi
Chợ chiều khuất bóng cây si
Heo may tóc rối . Đi chi một mình .!?
Sưu tầm.
 vntst20181609_500
CÀ PHÊ BUỒN
Sương khói hương bay chợt thoáng buồn
Cà phê giọt đắng , đắng miệng luôn
Khơi những niềm đau sầu thuở trước
Gợi vạn nỗi buồn tỷ triệu muôn
Nhớ đến người xưa , dòng lệ đổ
Nghĩ về tình cũ , giọt châu tuôn
Ngồi góc quán vắng , ta hồi tưởng
Điệu nhạc ru buồn trầm chậm buông !
Sưu tầm.
 vntst20182350_500
GIAO MÙA
Đừng gọi em mùa thu
Mùa thu mênh mang quá
Em chỉ là chiếc lá
Rơi giữa dòng tay anh
Khi chiếc lá còn xanh
Anh áp vào lòng ngực
Em nghe lòng rạo rực
Như nhựa chuyển lên cành
Khi trời nắng chang chang
Lá che anh mát rượi
Em khát khao mong đợi
Những hạt ngọc ... mưa rơi
Nắng tỏa vàng biển khơi
Nước trong xanh leo lẻo
Chiếc thuyền lá tí tẹo
Chở tình mình mộng du
Sáng nay tiếng chim gù
Gọi nhau đi chốn lạnh
Giật mình sương muối trắng
Phủ bạc đầu đôi ta ...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com