Thứ Tư, 13 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 95

TÍM RỊM THƯƠNG YÊU
Đượm đà tím rịm hương tình
Để lâng lâng mãi giữa xình xịch yêu
Nhớ xưa Ta đúng là liều
Nhắm toan kề cận nhận điều kiện trao.
Để rồi ngát cánh trời cao
Dìu nhau đi suốt những giao cảm ngần
Thức thao nào kể xa gần
Nhớ nhung nào kể mối phân vân lòng.
Đượm tình trầu mướt đợi mong
Để bù đắp lại thuở trông ngóng ngoài
Bây giờ liền cánh thoải thoai
Tình tang suốt kiếp lịm hoài cảm nhau.
Giữ cho hương mãi thơm màu
Cho đời hai đứa lộng đau đáu thề
Có xa vắng mấy vẫn mê
Mùa thương hé nụ thắm mê mẩn đời.
Mầm yêu mãi giữa vợi vời
Gối chăn nồng mặn đẫm phơi phới tình…
Sưu tầm.
vntst20181527_500 
T Ạ I - A N H - H Ư
Tại anh hư...vốn khù khờ ít nói
Đón người ta chỉ lặng bước vậy thôi
Em ngỏ thầm .."Người chi như tượng đá...! "
Anh nhún vai trìu mến chỉ mỉm cười...
Tại anh hư..ghẹo em "con mèo nhỏ"..
Thích thơ thẩn rồi lại lắm mộng mơ
Mắt rưng rưng bờ mi em ngấn nước
Anh rối lòng...  bé lại giận rồi cơ...?
Tại anh hư...chiều xưa gây lầm lỗi
Biết bao lần hờ hững với hẹn lơi
Em mím môi..... cho người ta đứng đợi...!!!
Anh cúi đầu.... xin bé nửa nụ thôi....
Tại anh hư...chẳng sớm trình thầy me...!
Để tình duyên ta lỡ làng bởi thế
Em vu quy sang ngang bờ bến lạ...
Anh ngậm ngùi  tiếc nuối mảnh tình lơi...
Tại anh hư...yêu em nhiều quá đỗi
Em mắng yêu.... đáng đời anh đấy thôi...
Sưu tầm.
 vntst20181435
CHIA TAY TÌNH ĐẦU
Tôi trải lòng nói tiếng yêu em
Yêu chân thật thề không gian dối
Lòng tôi nhẹ như mây như khói
 Chuyện tình xưa khép lại từ đây...
Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui...
Hãy quên đi tháng ngày xưa cũ
Em vấn vương một mối tình đầu
Nổi niềm em tôi xin thấu hiểu !
Để yêu em, yêu thật nồng nàn.
Đường quen lối từng sớm chiều mong
Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàn...
Tôi yêu em lặng thầm, sâu đậm
Cuộc đời tôi có cuộc đời em...
Nụ hoa đầu tình xưa nỡ vội
Nay tôi xin chăm sóc nửa đời...
Có nụ hồng ngày xưa rớt lại
Bên cạnh đời tôi đây
Có chút tình thoảng như gió vội
Tôi chợt nhìn ra tôi...
Tôi xin đời cho tôi góp nhặt
Tình yêu em còn lại trong đời...
Những mặn nồng ngày xưa còn lại
Cho tôi xin nhận hết về mình...
Muốn một lần tạ ơn với đời
Chút mặn nồng cho tôi
Có những lần nằm nghe tiếng cười
Nhưng chỉ là mơ thôi...
Mối tình đầu đã thành dĩ vãng
Tình ngu ngơ thôi hãy lãng quên...
Tình yêu đến ban mai nắng ấm
Hạnh phúc về ngập cõi lòng tôi...
Tình như nắng vội tắt chiều hôm
Tình không xa nhưng không thật gần
Tình như đá hoài nỗi chờ mong
Tình ngu ngơ cho ta muộn phiền..
Đừng như gió chợt đến, chợt đi
Đừng như mây, mây trôi lờ lững
Tình yêu đến đầy nổi hoài nghi !
Tình yêu đi cho tôi đợi chờ...
Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
Ngỡ chỉ là cơn say...
Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
Như một lời chia tay..
Đừng như đá đầy nổi chờ mong
Đừng ngu ngơ cho tôi buồn phiền
Tiếng thì thầm từ nay khép lại
Mối tình đầu một lời chia tay...
Sưu tầm.
vntst20181404
MỘT NỬA MÙA THU
Em ra đi, mang một nửa mùa thu
Một nửa còn lại âm thầm thương nhớ
Ghép hai nửa thành mùa thu trọn vẹn
Một tình yêu thầm lặng thưở tóc xanh...
Em ra đi, mang một nửa tình anh
Còn một nửa anh cất vào thương nhớ
Những lúc buồn anh đem ra nối lại
Một tình yêu nguyên vẹn nổi nhớ thương...
Em xa quê hương, anh buồn nẩu ruột
Nhưng giả vờ cứng cỏi vẽ đàn ông !
Tập lạnh lùng, chai sạn với nhớ thương
Khổ một nổi, nhớ em không quên được ...
Ngõ phố vắng, ngõ phố buồn từ dạo
Ngày em đi xa thẳm một đại dương
Góc phố nhỏ vẫn còn ghi hình bóng
Hai mùa nắng mưa, em vẫn đi về...
Xa vắng em, anh buồn không chịu nổi
Chợt hiểu một điều : anh đã yêu em !
Từ một dạo ngủ vùi bên sách vỡ
Đến bây giờ, mới hiểu được yêu thương...
Mái tóc em đã pha màu sương khói
Khóe mắt em hằn đậm dấu chân chim
Nửa dòng đời trải qua bao cơ cực
Vất vả gian nan, em vẫn là em...
Cám ơn đời đã cho anh gặp lại
Một mối tình anh ngở đã nhạt phai
Vẫn còn đó dư âm tình yêu cũ
Gặp lại anh, trao trọn vẹn cho anh...
Nơi em ở lá thu vàng ngập lối
Cành khẳng khiu bởi lá rụng mùa thu
Anh gửi chút nắng vàng thu hiu hắt
Buồn hắt hiu, thầm lặng suốt mùa thu...
Sưu tầm.
vntst20181475_500 
CHUNG ĐÔI
Em réo thơ về mang nỗi nhớ
Rót lời yêu lên mắt đợi chờ
Rót nụ hôn gởi theo ngọn gió
Thả vào ta da diết giấc mơ.
Con đường dài hun hút chiều rơi
Bóng tà dương ôm kín bên đời
Vòng tay yêu siết vào xốc tới
Ta chung đôi hòa quyện đất trời.
Tóc em bay tỏa ngát mùi hương
Tiếng vĩ cầm du dương tơ vướng
Sóng dạt đào dội về mọi hướng
Ta cùng bay lên đỉnh Thiên Đường.
Ngón tay em lướt nhẹ phím đàn
Níu nụ hôn làm ta lãng đãng
Tình tan chảy mặc đời chểnh mảng
Môi say mềm chếnh choáng mơ hoang.
Réo thơ về làm chi em ơi
Ngày chung đôi nghĩ  xa vời vợi
Trên sa mạc bộ hành chới với
Thực hay mơ : Bến đợi gọi mời!..
Sưu tầm.

TA SẼ VỀ
Lời ao ước xin có trời chứng giám
Để Ta về ươm nồng mặn yêu thương
Để cùng chung nhịp bước một con đường
Cho hạnh phúc ngời hương nồng tim đỏ.
Ta sẽ về, đền bù em gái nhỏ
Những  tháng ngày thui thủi giữa chờ mong
Để tim yêu được sưởi ấm môi hồng
Và khúc nguyện được thỏa lòng mơ ước.
Ta sẽ về cầm tay Em cất bước
Giữa hoan tình mà mượt thắm trời xanh
Khẽ vuốt tóc ai hờ hững buông mành
Và hát ru đến tàn canh, người nhé.
Ta sẽ về dẫu chiều tà bóng xế
Ngồi bên Em nhắc ước hẹn hôm nào
Khe khẽ ngâm lời thơ dậy nôn nao
Thuở hai đứa vừa xuyến xao ngõ nhớ…
Sưu tầm.
vntst20181417_500
MƯA THÁNG SÁU
Tháng sáu bây chừ mưa ướt cả bờ đêm
Nắng quá hư hao ..nắng buồn quá đỗi
Cơn mưa chiều.. làm lòng ai bối  rối
Nhớ lại quay về ! Tim bảo quên đi
Nhớ làm gì.. mây trắng bay vô vi
Đời không vị ..khuất sau mùa giông bão
Chỉ là sương đêm thoáng qua ướt áo
Cho mùa già ! Mùa chống trả chênh vênh
Là bóng phù điêu.. yêu nhớ hớ hênh
Mưa tháng sáu.. buồn tênh nhìn lối cũ
Cầm cô đơn... lỡ đường mây bao phủ
Lần yêu nhau ...đủ nức nở cả đời
Đêm này buồn ! Tháng sáu mưa cứ rơi
Sao không ngớt.. như trêu ngươi mưa hỡi
Lúng liếng  chi.. khóc lóc tình tan vỡ
Nợ gì không.. vấp váp đến đi hoài
Sưu tầm.
vntst20181515_500
THƯƠNG THÂN
Em ký thác đời mình cho những trang thơ
Gởi nỗi buồn cho những ngôn từ đen bạc
Anh nhặt hộ mảnh đàn bà rách nát
Đem về nghe em hát bản nhạc sầu
Số phận an bày em sống với đêm thâu
Vá từng mảnh giấu đau vào khoảng vắng
Lấy nước mắt pha cho nỗi niềm thầm lặng
Nhìn vàng trăng nhão bạc kết câu từ
Viết xong rồi em hận những trang thơ
Là chiến tích cho nỗi buồn trọn kiếp
Cũng tại nó làm đời em khắc nghiệt
Sống không hồn..chết xác chẳng chịu theo
Cài cho mình mớ hoang phế mốc meo
Ai cũng yêu sao chỉ mình em khổ
Có phải tại em yêu nhiều nên cố
Tâm thât thà chẳng chỗ chứa ngoài anh
Sưu tầm.
vntst20181368_500
TRÊN CẦU ĐỊNH MỆNH
Em vẫn đợi một ngày kia gặp lại
Để cùng anh ta mãi mãi bên nhau
Trái tim em có đôi lúc úa sầu
Bời dòng sông chưa có màu tươi sáng
Em sẽ ngồi để đợi anh đến sáng
Dẫu chỉ nhìn thấy một áng mây trôi
Bờ bên kia hiện đang lở hay bồi
Thì lòng em dẫu đứng ngồi vẫn nóng
Em vẫn đợi dù chỉ nghe tiếng sóng
Vỗ từng hồi như tiếng trống ngân nga
Có nhiều khi nước mắt ướt bị nhoà
Nhìn không rõ bên bờ kia xa thẳm
Em vẫn đợi bởi vì em nhớ lắm
Nhớ bàn tay khi anh nắm bờ vai
Nhớ ánh mắt có tia sáng rất dài
Soi vào tim để lòng em tan chảy
Em đã yêu với những gì anh thấy
Để mối tình như sóng dậy biển đông
Và em đợi dẫu mưa lũ bão giông
Trên chiếc cầu nối duyên ta ngày ấy.
Sưu tầm.
vntst20181479
TÌNH KHÔNG.
Hoàng hôn phủ kín tận chân trời
Lạc bóng chim buồn giữa biển khơi
Khắc khoải mong hoài cơn gió lại
Nôn nao ngóng mãi cánh thư hồi
Tình yêu mấy độ giờ chia ngả
Hạnh phúc chưa từng đã cách đôi
Rong ruổi nhiều năm đường vạn lý
Khát khao chẳng được sánh bên người.
Sưu tầm.
vntst20181293_500
HÃY BẢO RẰNG
Hãy bảo rằng em rất nhớ anh đi
Có điều chi phải thẹn thùng đến vậy
Nhớ nụ hôn buổi chiều nao bỏng giẫy
Nhớ Vòng tay run rẩy nhạt nắng hè
Hãy bảo rằng em rất muốn lắng nghe
Lời thì thầm từ vành môi khe khẽ
Thoảng bên tai hơi thở ai nhè nhẹ
Đắm chìm em rồi nhé dấu yêu ơi
Hãy bảo rằng ai nỡ trót đánh rơi
Để nỗi nhớ rã rời trong chờ đợi
Khiến tình ta mãi còn xa vời vợi
Tháng năm dài nghĩ ngợi cũng mong manh
Hãy bảo rằng chiều hôm ấy hạ xanh
Sao tim em cứ chòng chành loạn nhịp
Chữ yêu kia đuổi chữ tình cho kịp
Nắng mỏng manh thừa dịp giỡn bên thềm
Hãy bảo rằng sóng mãi chẳng dịu êm
Bởi bờ cát....Yếu mềm Luôn mong mỏi !
Sưu tầm.
vntst20181405_500
RỰC TRỜI THÁNG SÁU
Tháng sáu bằng lăng rụng vãn rồi
Nghe hồn thương nhớ tháng năm ơi
Nao nao cánh phượng màu ly biệt
Khắc khoải hồn thơ cũng nghẹn lời
Râm ran khắp nẻo tiếng ve sầu
Buổi hẹn vô tình khắc nỗi đau
Đỏ thắm con tim ngày giã biệt
Thời gian ác độc đã vò nhàu
Bạn cũ giờ đây hỏi thế nào
Nghe lòng nhức nhối chỉ thương đau
Mong người hạnh phúc dù giông bão
Gạt hết phiền ưu bỏ lệ sầu
Có lẽ dần quên kỷ niệm rồi
Ai còn nhớ mãi nụ hôn môi
Say màu nắng loã nồng hương lửa
Đắm mộng tình si một quãng đời
Tháng sáu đang về phượng thắm ơi
Tâm tư gói lại để xa rồi
Trời cao lộng gió câu tình gửi
Mãi vẫn yêu người chỉ thế thôi...
Sưu tầm.
vntst20181407_500
ANH.! CÓ DÁM YÊU EM ..NGƯỜI ĐÀN BÀ ..ĐÃ CŨ
Anh có dám yêu.... Người đàn bà đã cũ như em..?
Nếm đủ đau thương bao ..gừng cay ..muối mặn
Anh dám yêu em ... yêu những vết hằn trên khóe mắt?
Đã một lần dang dở ..lỡ đường yêu
Bao chát, chua ..theo em cuối đường chiều
Anh có dám yêu em ?..người đàn bà từng trải
Chỉ có trái Tim yêu là mãi mãi
Và bây giờ...Niềm tin đã phôi pha
Đã chôn vùi những kỉ niệm nhạt nhòa
Hồn đã chết theo mùa đông lạnh giá
Chẳng còn giọt nước mắt chảy dài trên má
Mắt u sầu dõi về phía trời xa
Anh có xót xa em ..cũng phận đàn bà
Mười hai bến nước ...bến mô trong mô đục
Như cánh bèo trôi giữa dòng đời cùng cực
Đã phai tàn ..rụng từng cánh hoa xưa
Anh có dám yêu ..và dám đón đưa.?
Nốt nửa đời em ...người đàn bà đã nát
Có dám yêu không ? khi miệng đời chua chát
Hỏi anh một lời..Anh có dám không..?
Sưu tầm.
vntst20181512
KHÔNG ĐỀ
Anh cho tôi tình đau đớn ê chê
Và cơn mê gối thu vào giấc ngủ
Giọt nước mắt bây chừ tôi trả đủ
Cuộc vui tàn ! Ngu mị chỉ riêng thôi
Ngày mai về nơi quán vắng mồ côi
Lỡ gặp nhau qua vùng xưa ký ức
Lửa trong lòng một thời cháy rạo rực
Biết còn vương mắc nợ cửa lưu đày ??
Hương thoảng qua rượu đắng giọt tình cay
Đôi bàn tay trả về trang thơ trắng
Cảm ơn người một thời yêu sâu nặng
Xanh bầu trời ! Cùng mây trắng quanh ta
Giọt nước mắt cho tình yêu thiết tha
Cùng nỗi buồn pha sương hoàng hôn nhạt
Lối thu thầm chỉ mình ta ngơ ngác
Lá rơi rơi ! Tan tác dưới chân đồi
Sưu tầm.
vntst20181476
THÁNG NĂM TRÔI QUA
Tháng năm trôi qua hoa kèn thôi nở
Đã không còn trở giấc hứng hơi sương
Phố chênh chao ! Hoa rũ cánh bên đường
Nghe đâu đây thơm mùi hương mùa cũ
Mây lang thang nhỏ hạt buồn ủ rủ
Nắng như còn thủ thỉ gợi miền yêu
Bước lang thang quanh con phố ban chiều
Ghế công viên ! Gợi nhiều bao kỷ niệm
Mùa hoa kèn xếp cánh mềm tắt lịm
Lá sầu phai muôn nẻo khuất trăng mờ
Bao buồn vui một thuở ghép thành thơ
Anh có chờ đặt chân miền nhung nhớ ?
Dẫu không anh màu chưa phai sắc cỏ
Giọt nắng rơi còn đó chuyện tình buồn
Cánh bắng lăng rớt quanh khung chiều muộn
Nhắc nhủ rằng mình chẳng thể quên nhau
Ngày xưa ơi ! Anh còn mãi nơi đâu
Nhớ đủ chưa khi mùa hoa kèn xếp
Phiến lá nào run mình nằm khép nép
Rèm mi ngoan réo gọi bước anh về
Sưu tầm.
vntst20181464_500
CHIỀU KHÔNG ANH
Không anh chiều tựa màu tang
Không anh đò dọc đò ngang cũng buồn
Không anh trời đổ mưa tuôn
Không anh sông ngược suối nguồn cạn thơ
Chiều không anh bước thẩn thờ
Chiều không anh phố bơ vơ rũ sầu
Chiều không anh buồn gởi đâu
Chiều không anh nắng nhuộm đau trên đồng
Không anh lòng rối bòng bong
Không anh sắc thắm hương nồng cũng bay
Không anh mượn chén rượu cay
Không anh buồn hết kiếp này anh ơi
Sưu tầm.
 vntsthd00164
MƯA ĐÊM THÁNG SÁU
Chuyến mưa, ngang đêm tháng Sáu
Chở đầy nỗi nhớ người xa
Lặng nghe tiếng mưa ngoài cửa
Chênh chao, giọt giọt buồn sa
Em nơi cuối trời có biết
Đêm nay, mưa tháng Sáu về
Anh nơi cô phòng lặng lẽ
Đếm từng hạt nhớ sắt se
Chợt ước! Em như mưa ấy
Về ở cạnh anh lúc này
Chúng mình thôi không xa nữa
Ngắm mưa, tay đan trong tay
Chợt ước! Em như mưa ấy
Xua tan bức bối oi nồng
Làn môi em hồng, dịu mát
Ngọt ngào đẫm ướt nụ hôn
Mưa tháng Sáu về qua cửa
Gọi bao thương nhớ vơi đầy
Ước gì!  Em như mưa ấy
Chở tình yêu về đêm nay
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com