Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 96

THẦM GỌI
Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau nhiều đến mấy
Ở xa anh lúc nào ...  em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang
Nơi ấy mùa nầy đông cũng sắp tan
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi nhiều làm sống mũi cay cay
Đừng đến đông ơi mình lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm lắm một vòng tay siết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau
Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông hay cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé đến mong manh
Và chỉ vì bầu trời còn rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nỗi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng anh vẫn ở mãi nơi xa
Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay siết chặt
Vẫn chẳng được Đập dồn hôn lên môi mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh
Bởi những điều em làm sao hiểu nỗi
Làn môi em vẫn cháy nồng thầm gọi môi anh
Sưu tầm.
vntst20181246_500 
NHỚ ANH
Em nhớ anh ... thật lòng... rất nhớ anh
Không khéo ngỏ nên chỉ đành im lặng
Hoàng hôn ngả bóng đổ dài ngõ vắng
Tim hao gầy trĩu nặng vì nhớ anh
Bao dấu yêu em gói lại để dành
Bờ môi ngọt cả tình anh cũng thế
Thương lời nói: Xin em đừng rơi lệ!
Hai tâm hồn giống như thể hoà tan
Nhớ vòng tay... hơi thở ấm nồng nàn
Em  nhiều lúc trải miên man là chuyện
Anh không giận mà cứ nhìn lưu luyến
Rất giản đơn... mình hoà quyện tiếng lòng
Xa xôi hoài... khó tránh được long đong
Đêm thanh vắng lẻ cô phòng khắc khoải
Dòng sông hát mái chèo khua chậm lại
Khung cửa buồn vẫn vậy mãi nhớ anh!
Sưu tầm.
vntst20181375_500
NÀNG THƠ
Này em cô gái
Mê mải làm thơ
Kết tình giăng kín trời mơ
Không hay một kẻ thẫn thờ trái tim.
Đi tìm mỗi tối
Bối rối gọi tên
Mong rằng gặp gỡ là duyên
Tình yêu sẽ đến ưu phiền lánh xa.
Sơn hà cách trở
Chẳng sợ tình phai
Tim anh khắc bóng trang đài
Mơ ngày tương ngộ cùng ai hẹn hò.
Sưu tầm.
vntst20181373_500
THƯƠNG SẦU
Lặng nhìn dòng nước cuốn trôi
Trăng nghiêng soi bóng đêm mơ mỏi mòn
Ngóng trông ai nhớ thương ơi
Hỡi người nơi đó hỏi còn nhớ không
Chuyện tình ngày trước bến sông
Trao hôn môi đỏ má hồng cho nhau
Giờ thì người đã bước qua
Để nhành hoa tím nát nhàu cánh yêu
Mùa trăng thu lại đi về
Đêm nay chỉ thấy bốn bề vắng tanh
Trăng vờn bến nước cây đa
Cảnh xưa đứng lại đò sang ngang rồi
Nhớ thương chi nữa tim côi
Đừng lưu luyến mãi để cời miền đau
Đêm nay gạt giọt thương sầu
Đường yêu lỗi hẹn tìm đâu đong đầy ...?
Sưu tầm.
vntst20181241
LÀ YÊU THÔI
Bao giờ tôi chết trong em?
Chết theo giấc mộng khát thèm được yêu
Em ơi biết nói chi nhiều
Tình yêu đâu phải cứ liều là xong
Phải cho nhau một tấm lòng
Hy sinh mà chẳng cần mong đáp đền
Chỉ cần luôn được gần bên
Để luôn miệng được gọi tên một người
Được nhìn thấy họ vui  tươi
Luôn nghe thấy tiếng họ cười bên tai
Nên khi đã trót yêu ai
Thì đừng đòi hỏi chỉ hoài công thôi
Bởi khi lòng đã yêu rồi
Thì mong ước được sánh đôi trọn đời
Yêu là thế đó người ơi
Đừng yêu nhau chỉ bằng lời bươm bướm ong,
Sưu tầm.
vntst20181518_500
NGẪM....!
CÒN đâu nữa những ngày xưa ấy
THƯƠNG một người toàn thấy nhớ mong
NƯỚC trắng vẫn thấy ngọt lòng
ĐỤC trong mặc kệ mà lòng sướng vui
CŨNG lúc ấy niềm vui phơi phới
TRONG lòng người nghĩ tới ai kia
 HẾT yêu nên phải ra rìa
THƯƠNG người tôi nghĩ ...nghĩ về ngày xưa
NƯỚC hôm ấy ngày xưa vẫn uống
SẠCH một ly vẫn muốn uống thêm
GIỮA đời cay đắng môi mềm
DÒNG tin nhắn ấy có tìm chủ nhân
VẪN người ấy sao phân vân quá
ĐEN chữ tâm nên dạ thay lòng
CÒN THƯƠNG NƯỚC ĐỤC CŨNG TRONG
HẾT THƯƠNG NƯỚC SẠCH GIỮA DÒNG VẪN ĐEN
Sưu tầm.
ntst20180731_500
TƯƠNG TƯ VỀ NGƯỜI
Tôi mơ bóng dáng một người
Mây ngàn phủ kín phương trời xa xăm
Đường tình chật hẹp tối tăm
Không tìm đến được đêm nằm chiêm bao.
Có lần tôi ước mơ cao
Một người sang trọng lẽ nào yêu tôi
Yêu người chẳng dám hé môi
Thân em dáng ngọc còn tôi nghèo hèn
Em như hoa tím bằng lăng
Như nàng tiên nữ dưới trăng yên bình
Tôi đang là kẻ si tình
Say mê bóng dáng đẹp xinh tuyệt trần
Ước sao tôi được một lần
Ngồi bên tâm sự ái ân ngọt ngào
Nỗi niềm xao xuyến khát khao
Tâm hồn quằn quại dâng trào tình em
Hôm nay bày tỏ nỗi niềm
Gởi dòng thương nhớ chìm vào hư không
Trọn đời trọn kiếp ngóng trông
Cho dù thất vọng vẫn mong nhớ hoài
Sưu tầm.

MỘT   THỜI   RU   DẠI
“Cần Thơ gạo trắng, nước trong
Ai đi đến đó, lòng không muốn về!”
Cớ sao...biền biệt sơn khê
Cớ sao...ai nỡ quên thề hẹn xưa?
Ninh Kiều nhớ mãi đò đưa
Dân ca, vọng cổ sớm trưa đượm tình
Dáng cô gái nhỏ xinh xinh
Tan trường áo trắng lung linh rạng ngời.
Chiều buông áo bà ba ơi!
Cô lái đò nhỏ, nụ cười ngất ngây
Diễm kiều cô gái Miền Tây
Đôi ta hẹn ước có ngày nên duyên.
Câu hò, đau xót chim quyên
Lẻ bầy, mất bạn như thuyền không neo
Thương cho số kiếp bọt bèo
Ai còn đứng ngóng, trông theo dại khờ.
...Có về miệt dưới Cần Thơ
Tây Đô còn đó, ai chờ trông ai!
Tóc xanh lấm chấm mờ phai
Trường xưa, bạn cũ lạc loài chơi vơi.
Ninh Kiều vắng bóng ai rồi
Tây Đô quên mất nụ cười bấy lâu!
Hoàng hôn buông xoả tím cầu
Quang Trung nước xiết, tìm đâu đò chiều.
Bến xưa, niệm cũ, hương yêu
Một thời ru dại, gợi nhiều vấn vương
Ninh Kiều ngày nhớ, đêm thương
Tháng năm soi bóng, ngóng đường đợi mong.
“Cần Thơ gạo trắng, nước trong
Ai đi đến đó, lòng không muốn về!”
Cớ sao...biền biệt sơn khê
Cớ sao...ai nỡ quên thề hẹn xưa?.
Sưu tầm.
vntst20181426_500
CHỈ LÀ ĐÔI MẮT NGƯỜI DƯNG
Chỉ là một thoáng vô tình
Khi nhìn đôi mắt lung linh rạng ngời
Bỗng dưng cảm thấy vui tươi
Y như đang ở bên người mình yêu
Mắt kia chứa đựng bao nhiêu
Mà sao Tôi thấy đủ điều ước mơ
Thoáng qua đã muốn đợi chờ
Thả vào cảm xúc lên thơ tuyệt vời
Người Dưng  xa tít mù khơi
Chẳng bao giờ nói một lời gửi trao
Cớ chi lại thấy ngọt ngào
Để mình say đắm nhìn vào khó quên.
Sưu tầm.
vntst20181390_500
NỔI ĐAU NGỌT NGÀO.
Đêm huyền dịu thơm nồng hương say giấc
Ôi hạnh phúc nào đong cho mắt ướt thêm trong
Hình bóng em rạng rỡ quyện tơ lòng
Bao yêu dấu ái ân hồng đôi má
Đã cho nhau tình nồng đêm buốt giá
Là kỹ niệm đời cho cả trái tim yêu
Là nỗi bâng khuâng mơ ước thật nhiều
Là giấc mộng ấp yêu vừa thêu dệt
Anh nhớ em dâng tràn cơn mê mệt
Từng nụ hôn ngờ nghệch đắm say lâu
Từng vòng tay xiết chặc mới hôm nào
Bao yêu dấu ngọt ngào đôi môi ướt
Vết tích hằn sâu trong trái tim tội nghiệp
Hình bóng em mãi biền biệt nơi đâu?
Cho anh tiếc nuối những kỹ niệm ban đầu
Mãi ngụp lặn trong vũng sầu đau xót
Đã trót yêu tình ươm đầy trái ngọt
Để giờ đây chỉ còn lại bọt bèo trôi
Dõi bước em trong khắc khoải chơi vơi
Nghe thấm ngọt nổi đau người ban phát
Sưu tầm.
ntst20180756_500
TẠI......
Đâu thể  nói chúng  mình  không duyên  nợ
Hờ hững bước  qua trách bởi thiếu  duyên
Tại cái  Tôi mang đến lắm ưu phiền
Yêu không đủ... Để rồi đành dang dỡ
Đâu thể  nói tại mưa  buồn nên nhớ
Tí  tách  rơi  lối mộng vắng người  chờ
Để thêm sầu chất  đắng bước  bơ vơ
Nghe day dứt ước ngày  xưa trở lại
Đâu thể nói khắc ghi hình  bóng  mãi
Rồi  sẽ  quên chẳng  nhắc đến  tên nhau
Cớ phải Thu là gắn  khúc u sầu
Vài  chiếc lá tìm sâu về lòng  đất
Chia tay nhau vì cái Tôi cao ngất
Để nhớ quên trăn trở những mùa xa
Rồi thương thương vùng  kí ức nhạt nhòa
Ừ...! Đâu thể nói phôi pha là  quên cả.....
Sưu tầm.
vntst20181232_500
ẢO
Em tưởng mình đặc biệt ở tim anh
Khi mỗi ngày anh gửi dòng tin nhắn
Để bây giờ em giật mình chết lặng
Một dòng tin... anh ấn tặng bao người.
Cái thời mà mạng xã hội lên ngôi
Tình yêu bỗng hoá xa xôi anh nhỉ
Lời thăm hỏi cũng mang đi bỏ sĩ
Em dại khờ ngỡ tri kỉ, nâng niu.
Trả lại anh bao lời thương tiếng yêu
Bao hình ảnh mĩ miều anh trao tặng
Em quê mùa nên em đâu xứng nhận
Anh để dành mà nhắn tặng người ta.
Chợt ngậm ngùi pha một chút xót xa
Khi nhận ra là mình đang sống ảo
Em thua người khi không đủ kĩ xảo
Để ngọt ngào, để giả tạo như ai.
Sưu tầm.
vntst20181529_500
VỀ BIỂN CÙNG EM
Anh có về tắm biển với em không
Trốn cái nóng oi nồng ngày giữa hạ
Ngắm đoàn thuyền căng buồm đi đánh cá
Sóng bạc đầu xô ghềnh đá chơi vơi
Về với em về với biển anh ơi
Hai đứa mình cùng bơi cùng ngụp lặn
Đón ngọn gió mát lành hơi vị mặn
Xây lâu đài trên cát tặng riêng anh
Về với em về với biển trong xanh
Ta nghỉ ngơi yên lành ngày hạ vắng
Dù da em màu nâu thay màu trắng
Em vẫn xinh tỏa nắng đẹp rạng ngời
Về đi anh để được ngắm em cười
Cùng dạo biển lúc chân trời hồng tím
Chiều hoàng hôn lời yêu nào giấu kín
Trong mắt anh như khiến lại như mời
Ta hôn nhau nơi con sóng buông lơi
Em xấu hổ chạy lùi rồi chạy tiến
Hương tình yêu hòa vào hương vị biển
Mằn mặn môi lời âu yếm yêu anh.
Sưu tầm.
ntst20180947 
BỖNG DƯNG NHỚ THẾ
Bỗng dưng nhớ màu áo tím
Dáng lụa ngọc ngà mảnh mai
Tim ta bồi hồi xao xuyến
Vì đôi mắt nhung mi dài
Trong anh bóng hình còn mãi
 Về người con gái anh yêu
Em đi bao giờ trở lại
Để anh mong nhớ mỗi chiều
Xa em giờ anh mới hiểu
Đời anh thiếu em chỉ buồn
Đường tình rẽ đi trăm nẻo
Lối về với em đẹp hơn
Ước là con chim bay lượn
Tung cánh tới em chiều nay
Cho vơi đi niềm khao khát
Hôn em nồng nàn đắm say./.
Sưu tầm.
vntst20181030_500
HẠ NHỚ
Ngắt đoá sen hồng thắm tươi
Gửi anh với cả nụ cười em trao
Yêu anh từ độ khi nào
Mà tim thổn thức xôn xao hạ về
Nắng vàng hong nỗi đam mê
Hương sen đồng nội tứ bề bao quanh
Tay trần chạm giọt long lanh
Đêm qua sương ngọc trên cành rất trong
Vắng người đem nhớ ra đong
Ủ sầu mắt biếc mi cong vơi đầy
Khắc tên anh chín tầng mây
Chờ anh thả gió tình vây môi hồng.
Sưu tầm.
vntst20181452_500
CÁNH BUỒM VÀ BIỂN CẢ
Em ước muốn làm cánh buồm nho nhỏ
Trôi lênh đênh theo gió giữa đại dương
Anh biển rộng mênh mông rất vô thường
Ôm em mãi bằng yêu thương sóng vỗ
Nhưng có điều buồm em không bến đỗ
Lạc trôi theo cám dỗ biết đâu tìm
Tình yêu anh có neo nổi con tim
Lỡ bão giông nhấn chìm em đáy biển
Buồm trắng ơi hãy vì anh thẳng tiến
Vịnh bình yên quyến luyến mộng chung đôi
Dù khó khăn buồm rách nát tơi bời
Đích đã chọn là nơi ta gặp gỡ
Cánh buồm trắng vượt nghìn trùng bão tố
Nhè nhẹ trôi lướt sóng vỗ biển xanh
Vững tay lái buồm em có tình anh
Bản hoà ca long lanh chiều váng sữa.
Sưu tầm.

BÀI THƠ CHO EM
Chiều nay bất chợt nhớ Huế thương
Nhớ dáng em qua Phủ Thiên Trường
Thoáng áo thiên thanh nơi Thành Nội
Tóc gió che ngang má em hường
Em là hình ảnh của dòng Hương
Lếnh láng trăng khuya những đêm trường
Núi Ngự soi mờ gương huyền ảo
Trầm mặc Kinh Thành ẩn màn sương
Em là Huế mộng lúc tà dương
Anh là thi sĩ lạc cung đường
Giữa chiều hạ nắng hừng hoa phượng
Choáng ngợp quay cuồng mộng tơ vương
Em là sao Rua tỏa bốn phương
Khai hóa yêu đương kẻ tầm thường
Anh hoài đắm đuối ôm mộng tưởng
Một khối tình nguyên ánh kim cương./.
Sưu tầm.
vntst20181158_500
TRÁCH MÌNH
Ai treo trăng ngược ngọn tre
Mong manh tơ đứt đêm hè buồn thiu
Đìu hiu gió thổi
Nặng mối tơ lòng
Có còn chi nữa mà mong
Nỗi niềm muốn rải đem hong giữa trời
Đánh rơi tình mất
Co thắt nhịp tim
Khổ đau thì cũng cố kìm
Thuyền tình đang tiến lật chìm vì ai
Thôi thì mình dại
Vụng lái bỏ chèo
Trách than cái kiếp phận nghèo
Người yêu ta lắm cũng theo thằng giầu
Đêm thâu ngắm nguyệt
Chỉ biết thở dài.
Sưu tầm.
ntst20180888_500
CON SÔNG TÌNH
Ơi sông tình ngày xưa trong leo lẻo
Đôi bờ xanh nắng chéo những con thuyền
Lững lờ trôi nước trở về với biển
Tôi và em gối mộng giấc mơ tiên
Con sông tình giờ sao thấy lặng yên
Trơ hốc hác chảy vào miền dĩ vãng
Màu đục lắm còn đâu dòng lãng mạn
Thác gập ghềnh chặn ngáng lối về xuôi
Sông khô dần hờ hững giữa lòng tôi
Bởi người ấy xẻ đôi dòng hướng khác
Tôi thèm lắm con sông thơ sông nhạc
Nước tràn bờ bát ngát của ngày xưa
Con sông tình vắng cả bóng đò đưa
Mệt mỏi những cánh cò trưa phơi nắng
Thương con sáo đậu bờ đê yên lặng
Nhìn chân trời vệt trắng những tầng mây
Con sông tình giờ nước chảy không đầy
Ta còn đây mà người thành xa lạ
Ta còn yêu mà sao đời bạc quá
Sợ một ngày dòng toàn đá cuội khô.
Sưu tầm.
ntst20180790
VỀ BIỂN VỚI EM
Anh muốn về với biển cùng em
Ngồi nhìn sóng êm đềm khẽ hát
Dạo cùng em chân trần trên cát
Khỏa thân mình nước mát biển xanh
Mai anh về em có đón anh
Đôi mắt biếc long lanh muốn nói
Làn môi thơm dịu dàng trách hỏi
Anh hứa nhiều nay mới về thăm
Anh muốn về bãi cũ ngả nằm
Nghe em hát thì thầm to nhỏ
Ngắm chân trời hoàng hôn rực đỏ
Tóc mây bồng đón gió khơi xa
Cùng nhau xây lầu cát nguy nga
Hồi hộp đợi sóng òa cuốn vội
Nắm tay em đùa vui bơi lội
Anh sắp về em đợi nha em./.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com