Thứ Tư, 27 tháng 6, 2018

Những bài thơ hay 105

Đ Ô I - B Ờ
Ánh hồ thu đổ tràn nơi hố mắt
Một người treo sợi nhớ ước con trăng
Ngóng vu vơ bóng ngày xưa huyền thoại
Rồi lặng lẽ bút nghiên người ghi chép
Bước bên bờ một người giăng nuối tiếc
Níu cuộc tình đã lỡ vuột lòng tay
Thoáng trên môi nụ cười riêng úa vội
Giọt sầu thoa nơi khoé mắt bùi ngùi
Người phương này nhẩm đếm tháng ngày trôi
Bao mùa trăng héo tắt treo vợi vời
Vẫn dòng thơ nửa vần khô ý cạn
Gửi về đâu ai sẽ cùng hoạ đối?
Phía nơi kia người ấy chậm bờ môi
Lau thật mau niềm riêng chớm ngủ vùi
Thoáng vui-buồn, đến-đi từng bất chợt
Người gài kín cửa tim nhốt ngậm ngùi
Đêm lạc loài hồ thu trào ánh biếc
Luyến đôi bờ, ai thế còn đợi ai?
Sưu tầm.
 vntst20182368_500
N Ử A  M Ù A  D A N G  D Ở
Nửa mùa, Thu treo oằn phiến lá
Suội nhành mây ướt chiều lệ sa
Ngày ấy ngang qua giờ thật lạ
Nghiêng về một thưở nàng buông ngã
Nửa nụ trao rồi dường như đã
Phớt nhẹ gò má rượi làn da
Nàng nghe thương gội về hối hả
Sũng ướt tim non vốn thật thà
Một nửa xuân trườn lay dĩ vãng
Vân vê vạt lòng ước mênh mang
Người bỗng vụt quên hay tình đoạn...
Để nàng đơn thả theo triền nắng
Nửa vần dang dở người lỡ viết
Bỏ hời cung bậc đứt giữa thâu
Nàng luyến đôi câu tìm ý hoạ
Chỉ nghe thinh vắng va cội lòng
Một nửa xa dần theo năm tháng
Một nửa ngồi lại đếm con trăng
Tình riêng héo hắt mòn một nửa
Nửa còn rớt lại nhớ miên trường
Sưu tầm.
 vntst20182341_500
C H I Ề U  P H A I
Rừng hoang lá thấp chẻ vòm mây
Áo thưa đơn chiếc thõng tay gầy
Khẳng khiu góc vai sờn ố vải
Một người... lặng ngắm mảnh chiều phai...
Sóng mơn dịu ngả gót hây hây
Tóc xuôi hoang thả dáng thuôn dài
Thủy triều trầm thăng dìu bước dại
Lặng dõi chiều phai... cũng một người
Sưu tầm.
 vntst20182270_500
C H Ạ M  Đ Ô N G
Trời quên mưa, anh về gặng hỏi nắng
Gió quên đùa, anh trách cứ nàng mây
Vòng tay thưa, anh than thầm gối mộng
Đã quên chưa, ... sao lặng lừng giấc trở
Ngủ bên thềm, cây mộng lá lặng ngơ
Mùa chớm qua, ngọn thổi lùa tay áo
Sắt se tim khởi bồng da diết lạ
Trắng hơi sương  Đông thả trước hiên nhà
Ngọn nhớ nào muôn thuở kết mộng xanh
Trổ mầm thương ươm một đóa miên trường
Khúc tình buồn anh nghiêng mình đón nhận
Gởi nụ thơm .. hôn tuyết trắng bên đường
Sưu tầm.
 vntst20182119
C H I Ế C  B Ó N G  Đ Ổ  N G A N G
Chiều vàng đổ ngang một chiếc bóng
Nghiêng dài lẻ bước níu hoàng hôn
Hoài gót mơ xa, lòng tím mộng
Nghe ngập tràn thương ùa trong mắt
Nàng nâng tay thắt lại miền tóc
Vén gọn ni tà áo mảnh mai
Nơi góc đồi hoang màu cỏ dại
Hoạ áng chiều ngây ngút mi dài
Hoàng hôn suội ngả trĩu vai gầy
Thuôn dài bước thả lịm phôi thai
Vần thơ nghiêng chữ giao động thoảng
Nét bút quen đưa giấc mộng hời
Ngậm chi hờn tủi... mùa thay áo
Mơ gì phiền muộn chốn xa xôi
Bỏ trơ trang giấy .. nàng xếp lại
Một chương nhật ký trả về Người...
Sưu tầm.
 vntst20182289_500
T H U  M U Ộ N
Nàng Thu lạc bước đâu đây?
Trời giăng màu tim vương mây thật buồn
Xác xơ từng chiếc lìa nguồn
Để cây trơ trọi một mình lặng câm
Giang tay níu kéo xa xăm
Chờ nghe Thu chậm rãi châm vào lòng
Trần gian vạn vật ngóng chừng
Hỏi sao Thu lỡ lạc đường nơi nao?
Lá mong Thu... phiến úa nâu
Người mong Thu lại... bạc đầu héo tim
Mây buồn, mây khóc thâu đêm
Nhỏ rơi từng vũng tô thêm màu phiền
Riêng tôi đây cũng chạnh niềm
Ngồi mong Thu nặng nỗi buồn trĩu tâm
Hạ lui gót.. biệt thế nhân
Nàng Thu lưu lạc viễn miên bạt ngàn
Cớ sao Thu ghé muộn màng?
Muộn màng Thu ghé... như tình tôi đây...
Sưu tầm.
 vntst20182335_500
T Ô I  V À  B Ó N G
Tím chiều nhỏ giọt bên hiên
Người đi, tôi ở, miễn viên nghìn trùng
Lòng kia … có thoáng ngại ngùng?
Hồn đây… nứt nẻ, rạn chùng phím tơ
Gót nguyên khôi thuở rất xưa
Người xoay bước vội bỏ thơ bần thần
Lê thê lối cũ âm thầm...
Tôi và chiếc bóng thăng trầm ủi an
Dạ đau, bóng có nhiên an
Bóng ôm đàn khẩy sẻ san nụ cười
Người tôi yêu ấy... xa rồi
Người yêu... tôi trót một thời gởi thương
Lang thang thoả mộng bốn phương
Người phiêu bạt gió an nhiên góc trời
Ngồi đây đong nhớ bùi ngùi
Từng đêm nghe tiếng lòng côi lặng chìm
Thương tôi... bóng khuất im lìm
Tôi về một xó góc đèn lặng câm
Tìm vui bên khúc thi âm
Dở dang thơ viết nửa vần đợi ai?
Sương đêm ướt thấm đôi vai
Tôi và chiếc bóng vẫn đây đợi người...
Sưu tầm.
 vntst20182101_500
B I Ể N  N H Ắ N V Ớ I A N H
Biến nhắn với anh... có một người đang lầm lũi
Bước miên man bên đụn cát chiều mơ
Sóng lăn tăn gợn ri rào khẽ ngỏ
Nàng bâng khuâng dõi trông về một người  
Biển nói với anh... nàng ngồi se cát trầm tư
Đếm bọt biến trắng phau với nỗi niềm
Nàng có biết chăng... bọt trôi rồi bọt vỡ?
Đong sao đủ... nỗi nhớ nhung đầy vơi!
Thì thầm với anh... biển ngân nga bài hát cũ
Nhẹ câu gió thoảng, nhắn nhủ một lời ru
Có người con gái vẫn từ lâu lẻ bước
Nhớ về ai... nàng trót lỡ yêu một thời
Biển cuốn chân anh ... theo triền con nước xoáy
Dẫn về đây hương tha thiết, mặn đầy
Nhắc nhở tim anh... có người con gái nhỏ
Đã từ lâu trót lỡ yêu một người
Sưu tầm.
 vntst20181409_500
Nắng...
Nắng chiều cài mái tóc em
Tô đôi môi thắm đượm thêm nụ cười...
Ghẹo trời trêu gió vờn mây
Nghiêng sông lệnh núi nôn cây nao rừng
Nắng hôn đôi má thẹn thùng
Kiêu sa một dáng lay-lung tim người
Nắng chia tà áo rẽ đôi
Hồn anh ngây ngẩn biết trôi ngã nào...
Nắng theo gót bước hôm nao
Lối mòn sao đã lao đao đợi chờ
Nắng giăng giăng góc chiều thơ
Ôm gò vai nhỏ thẫn thờ lòng anh
Nắng ươm màu mắt long lanh
Một vùng bí ẩn song sanh biển hồ
Nắng buông lặng lẽ ngây ngô
Anh nương giọt nắng ướm vô thân nàng
Nắng ơi xin nhớ hỏi nàng:
"Bao giờ anh được một lần hôn em?"
Sưu tầm.
 vntst20182226_500
Sợi nắng long lanh
Gọi anh sợi nắng long lanh
Em cài trên tóc mong manh sợi dài
Nghiêng vai nỗi nhớ miệt mài
Bốn mùa vời vợi u hoài em đong.
Này anh sợi ấm em mong
Hôn mềm trên má, ngẩn ngơ đôi tà
Xin anh chiếu xuống thật thà
Trải dài những sợi gọi là thủy tinh.
Xin anh mỗi sớm bình minh
Quyện từng gót nhỏ lặng thinh em chờ
Xuyên qua lối nhỏ, sang bờ
Giữa dòng tình đợi...bên đồi thơ yêu.
Tay xòe với lấy nâng niu
Nhặt sao cho đủ những tia xuyên lòng
Gom sao cho đủ má hồng
Cho mi ấm ấp, cho nồng tim côi.
Xin hôn màu nắng trên môi
Một lần chưa đủ...mãi thôi...nhe người!
Sưu tầm.
 vntst20182217_500
Nào phải tại anh
Anh đâu... có muốn làm thơ !
Tại ba con chữ cứ theo anh hoài
Cứ theo đầu độc đêm dài
Rủ rê anh thức miệt mài viết câu
Anh nào... cố ý viết đâu!
Tại khi chiều xuống buồn thâu đáy lòng
Nhớ thương lại cứ chất chồng
Tự dưng đám chữ chạnh lòng kéo ra
Anh đâu... có rước mưa qua... !
Cơn dông tự đến mỗi khi mong người
Dòng thơ cũng thế... chẳng mời
Lượn quanh, lượn quéo mỗi thời mưa tuôn
Anh chẳng... trông ngóng hoàng hôn...!
Tại màu tim tím trộm hôn góc trời
Làm cho tia nắng rụng rời
Làm cho chiều rớt bên đồi đấy thôi...!
Anh khuyên... phiến lá đừng rơi...!
Khuyên lơn... gió lặng đừng lôi nhánh sầu
Chắc... Thu là kẻ bầy đầu...!
Anh nào đâu dám làm rầu rừng hoang
Anh nào... quấy động biển xanh...!
Chẳng hề ghẹo sóng cuộn quanh cát vàng
Chắc là biển cũng nhớ nàng
Rồi trêu ngươi sóng... đổ quàng cho anh!
Mọi điều nào phải tại anh
Vì yêu "nhỏ ấy" trời ganh ý mà....!
Sưu tầm.
 vntst20181485
XUÂN QUÊ HƯƠNG
       Nàng Xuân đến thật hiền hòa
Muôn hoa sắc thắm gọi về quê hương
       Mai Vàng tỏa khắp muôn phương
Để lòng xa xứ nhớ thương thật nhiều.
       Bao đều mong ước cuối năm
Được cùng sum hợp mâm cơm giao thừa.
       Chúc nhau sung túc hơn xưa
Làm ăn Phát Đạt nắng mưa thuận mùa.
       Quê Hương là của mọi người
Xuân về rộn rã tiếng cười trẻ thơ
       Mùa Xuân đẹp những ước mơ
Xuân vui khắp chốn nơi nơi an lành.
Sưu tầm.
 vntst20181539
CHIỀU NHẠT
Hạt nắng muộn rơi xuống góc hoàng hôn
Nỗi cô đơn chập chờn trong trống vắng
Góc sông quê con thuyền neo lẳng lặng
Sóng yên bình im ắng đến nôn nao
Mối tình si mà ta vẫn ước ao
Chiều nhạt nắng lạc vào trong ký ức
Còn đâu nữa những đêm dài thao thức
Câu hẹn thề đau nhức ướt vành môi
Muốn buông chèo theo dòng nước nổi trôi
Về nơi ấy để rồi xa xa mãi
Quên hết đi câu hẹn thề khắc khoải
Gió mơn man mê mải khúc ca sầu
Nắng muộn rồi em vẫn ở nơi đâu
Thơ anh viết nửa câu đành dang dở
Con đò xưa vẫn nặng lòng trăn trở
Hoàng hôn buông trong nỗi nhớ u hoài
Chiều nhạt dần hạt nắng vẫn giằng giai
Thuyền không bến.....Chờ ai..... Làn nước biếc !
Sưu tầm.
 vntst20182087_500.
MẤT
Mất rồi mới biết là đau
Khi còn lại chẳng coi nhau ra gì
Khuất mắt mới biết là đi
Lúc kề mặt có thấy chi đâu mà
Mất rồi mới biết là xa
Khi còn xem cũng như là hư vô
Tuột tay mới thấy hồ đồ
Lúc còn nắm được coi đồ bỏ đi
Mất rồi mới biết phân ly
Khi còn chẳng luyến thương chi chút nào
Lỡ mồm mới biết nao nao
Lúc đang giận chỉ muốn đào mà chôn
Mất rồi mới biết bồn chồn
Khi còn chẳng quản có tồn tại không
Ngoảnh mặt mới biết cảm thông
Lúc ghét chỉ muốn không trông thấy hình
Mất rồi mới biết là tình
Khi còn hờ hững lặng thinh không lời
Quay chân mới biết tiếc đời
Lúc đang có lại muốn thời bỏ đi
Trần gian nghịch lí vân vi
Có không thấy quý mất thì xót xa
Sưu tầm.
 vntst20182180_500
TÌNH TỰ
Ánh trăng khuya lắng rọi
Giữa thềm gió lãng trôi
Áng mây lờ lững nổi
Kìa chao lượn giữa trời
Mấy dòng thơ viết vội
Thắm dịu tình tứ ơi
Cánh đêm về mộng gởi
Giấc say đắm ngọt lời
Khúc tình bay bổng hỡi
Cung đàn xao xuyến dội
Trải lòng thơm thảo gọi
Giấc mơ đẹp tuyệt vời.
Sưu tầm.
 vntst20182076_500
CÁNH BUỒM RÁCH NÁT
Lòng anh đó như cánh buồm rách nát
Nằm tả tơi trên bãi cát không lời
Cứ mơ hoài khao khát gió biển khơi
Mộng một thuở sánh mây trời sóng nước
Tim anh đỏ đã bao lần trầy xước
Bởi người ta ngày trước đã dối lừa
Như cánh buồm xơ xác thủng lưa thưa
Nằm góc bãi đợi chờ ngày rã xuống
Cánh buồm cũ hồi ức nằm mơ tưởng
Lúc nhổ neo sung sướng gió căng buồm
Lướt mặt biển vào những buổi hoàng hôn
Lãng mạn trôi thả hồn trên sóng biếc
Buồm ơi buồm có bao giờ hối tiếc
Đời phong ba ngày trước giữa trùng dương
Giờ nằm đó mục nát vẻ chán chường
Giống như ta sầu vương lòng rạn nứt.
Sưu tầm.
 vntst20182241_500.
SAY..!!
Bên thềm vi vút gió heo may
Cánh hoa Ly Tím nhớ vơi đầy
Hương bay theo gió về phương ấy
Ngô Đồng trong gió ngả nghiêng say
Thượng huyền Nguyệt khuyết ru hồn mộng
Sao hôm muôn thuở nhớ dâng đầy
Vì sao xa cách hai đầu nhớ
Hôm..tàn ..Mai đến có ai hay
Thao thức cùng đêm ngắm gió bay
Dường như nổi nhớ vẫn đong đầy
Rào thưa giậu vắng..ai lưu luyến
Trong vườn Ly nở  ngút ngàn say
Ngọn gió ngày xưa ru bến mộng
Giờ như trầm lắng .ở phương này..
Chẳng hẹn hò chi..sao luyến nhớ
Châu tràn ngọc nhả để hồn say..
Sưu tầm.
 vntsthd00099
MƯA CHIỀU HẠ..!!
Mưa chiều từng giọt đuổi nhau
Rơi trên tán Phượng về đâu cuối chiều
Ve Sầu tư lự đăm chiêu
Giữa mùa Phượng nở sao nhiều mưa rơi
Mưa rơi dọc nhánh sông đời
Giọt trong giọt đục tách rời nhau ra
Nắng chiều giờ đã trôi xa
Bao nhiêu tiếc nhớ trong ta ngậm ngùi..
Sưu tầm.
 vntsthd00196
TÌNH TỰ
Ánh trăng khuya lắng rọi
Giữa thềm gió lãng trôi
Áng mây lờ lững nổi
Kìa chao lượn giữa trời
Mấy dòng thơ viết vội
Thắm dịu tình tứ ơi
Cánh đêm về mộng gởi
Giấc say đắm ngọt lời
Khúc tình bay bổng hỡi
Cung đàn xao xuyến dội
Trải lòng thơm thảo gọi
Giấc mơ đẹp tuyệt vời.
Sưu tầm.
 vntst20182236_500
NHỚ THUỞ XƯA
Tôi về với bạn một chiều mưa
Ám phủ hồn tôi lạnh chẳng vừa
Phố vắng mưa tuôn chờ chẳng tạnh
Cho buồn vắng lặng cảnh nhà xưa
Chiếc lá rơi luồn qua khe nhỏ
Mịt mù lã trã thấy lòng lo
Đường quê lạnh lẽo mưa và gió
Dòng sông nước chảy vắng con đò
Hồi nhớ ngày xưa phố mộng mơ
Mùa đông khô cạn chỉ sương mờ
Người xưa ái mộng giờ bỗng nhớ
Nhặt cánh hoa rơi dạ thẫn thờ...
Sưu tầm.
 vntst20182265_500
VIẾT CHO MÙA NHỚ......!
Mùa nhớ lại về mưa rơi rỉ rả.
Bóng tối dạt dào gió rít ngoài hiên.
Chút hư ảo chập chờn đi vào mộng
Mênh mông xa đêm cô lẻ muộn phiền.
Tháng sáu trời mưa trời mưa tháng sáu.
Qua đường xưa cái rét cứ cồn cào.
Trong sâu lắng không gian như khoảng lặng
Trỉu giọt sầu tìm chút nắng hanh hao.
Lại một mùa tiếng ve sầu gọi nhớ.
Tím Bằng lăng từng cánh mỏng úa màu.
Nhánh Phượng vỉ ngở ngàng rơi xuống thấp.
Áo trắng phai rồi lửa Hạ chơ vơ.
Mùa nhớ năm nay trăng tàn xơ xác.
Mây ngừng trôi hồn len vào kỷ niệm.
Mưa rét mướt chiều hôm phai sắc tím.
Em thẩn thờ nhìn bong bóng nổi trôi.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com