Thứ Hai, 4 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 87

VẪN MÀ...
Hứa bảo rằng yêu xoắn mãi mà
Vừa hôm lại dỗi giận như đà
Làm môi trở úa sầu tơi tả
Để mắt trơ buồn héo rữa ra
Dạ xoắn cào lên từng phút lả
Lòng chao cuộn xối những cơn và
Kìa sao cứ quẳng hờn tim hả
Mỗi đợt quằn co quặn giống là
Mỗi đợt quằn co quặn giống là
Rồi đêm nhớ chợt kéo cơn và
Chèn lên khóm mộng lăn rời rã
Đổ xuống nương tình ngã vật ra
Quẵng gió choàng hiên lầm họ đã
Kìa sương xoảng ngõ tưởng ai đà
Này ơi bỏ giận cho lòng thỏa
Hứa bảo rằng yêu xoắn mãi mà
Sưu tầm
 ntsthd00014
ĐOẠN ĐƯỜNG ĐÃ QUA
Cho em hỏi nếu đời này không có
Nốt nhạc yêu thì nó sẽ ra sao
Trong màn đêm không có tiếng ngọt ngào
Thì cuộc đời sẽ ra sao anh nhỉ ?
Mà trên đời có mấy khi được chỉ
Nỗi đau nào luôn âm ỉ trong tim
Bước chân nào vẫn mải miết kiếm tìm
Điều chân lý trong nỗi sầu vô vọng
Có lẽ nào dòng máu anh khô đọng
Lấy chút gì để sưởi nóng tim côi
Tình của em đâu có muốn chia rời
Sao vẫn phải xa bàn tay anh vậy
Em hỏi anh khi mắt nhìn tay vẫy
Anh lại yêu để biết mấy khổ đau
Trong đêm thâu đôi mắt ướt lệ sầu
Bởi thiếu anh khi đêm về em hỏi
Áng trăng mờ như lời em nhắn gọi
Gửi về anh cả một gói nhớ thương
Một đoạn đường trái tim đã vấn vương
Về tình anh ngày xưa em vẫn giữ !
Sưu tầm
 2015nthd001
NGỌN ĐUỐC ĐỜI ANH
Anh đã vượt ngọn đỉnh đời mới được
Để cùng em ta mơ ước tương lai
Bao ngày qua đơn tủi vượt đường dài
Hỏi ông trời sao giấu em kỹ vậy
Anh đã tìm quá lâu rồi mới thấy
Một bóng hình đẹp biết mấy yêu thương
Để cùng anh vui chung nốt quãng đường
Tay trong tay với mối tình bền chặt
Đã lâu rồi trên quãng đường góp nhặt
Trái tim anh  luôn chỉ gặp cô đơn
Có nhiều khi đôi mắt đỏ giận hờn
Sao cuộc đời phụ tình anh đến vậy
Khi gặp em như sóng trào nổi dậy
Đưa nước về tưới ruộng ấy đã khô
Bao tình thương như có phấn để tô
Một sắc màu dẫu đời không còn trẻ
Có được em như tiếp thêm sức khoẻ
Để anh đi tìm lý lẽ cho đời
Ngôi sao nào toả sáng nhất trên trời
Vẫn nhường thua đuốc tình yêu em đó.
Sưu tầm
 ntst20180339_500
  HỜN MÃI THÔI
Người yêu dấu  nhớ nhiều  quá đỗi
Con tim này  cứ dỗi hờn thêm
Thèm trao tất cả ngọt mềm
Ước mơ kề cận ở bên sớm chiều
Bao rưng rức người ơi có hiểu
Tình chúng mình tựa liễu mong manh
Hoàng hôn gió thổi buông mành
Bao nhiêu giọt nhớ để dành trong tim
Em đã lỡ  mang ghim  ngực trái
Để bây giờ khờ dại đơn côi
Giá như anh đến bên ngồi
Sẻ san vơi những dòng đời bon chen
Ghét nhiều lắm lệ lem mắt ngọc
Tựa vai người rồi khóc thật lâu
Mãi xa nỡ để em sầu
Thèm anh trao trọn những câu ân tình .
Sưu tầm
 ntst20180732_500
EM CHỈ THÍCH !
Em không thích làm tháp rùa đâu nhé
Rất nguy nga nhưng có vẻ đơn côi
Em chả thích là một áng mây trôi
Bởi đến rồi lại phải xa anh mãi
Em không thích làm loài hoa cỏ dại
Sồng vật vờ nhưng rất ngại chăm nom
Em chả thích hoa mắc cỡ héo hon
Bởi khi yêu anh mới cầm đã ngất
Em không thích theo dịp đời tất bật
Sống vô tư không lật đật đâu nghe
Em chả thích đời làm những chú ve
Kêu rả rích khi trưa hè rồi tắt
Em không thích trò chơi xưa bịt mắt
Bởi tìm anh mà heo hắt cõi lòng
Em chả thích cuộc sống của mùa đông
Để tim hồng lạnh khô chờ tay ấm
Em chỉ thích hai trái tim đỏ đậm
Như tháp đôi để kề cận bên nhau
Anh và em ta chung bước nhịp cầu
Để hát vang bài ca yêu bất tận.
Sưu tầm
 ntst20180734
GIỌT ĐỜI
Nếu đã yêu đừng để nhạt phai mờ
Tình tri kỷ vần thơ đầy ngõ phố
Lời tha thiết ngại ngùng chưa thổ lộ
Em dỗi hờn mưa đổ trút nhiều thêm
Giọt đời cay lặng lẽ rớt bên thềm
Đang thầm nhủ ấm êm đừng lẩn tránh
Mây hờ hững mặc trong lòng ướt lạnh
Để tim người ôm mảnh vỡ tình xa
Luôn ước mong niềm hạnh phúc xum vầy
Cho khát vọng về đây tràn lối nhỏ
Bao nghiệt ngã không còn theo ngọn gió
Dệt cảnh đời vàng võ mấy giọt châu
Mộng tình nhân niềm ái trọn đêm đầu
Trao một nửa bền lâu nồng thắm mãi
Ngàn khoảng cách trông chờ anh trở lại
Trước đoạn đời xa ngái lẫn chông chênh!
Sưu tầm.

VẮNG EM RỒI
Em vắng rồi anh lặng lẽ bơ vơ
Đêm thổn thức mong chờ ai trở lại
Câu giã biệt thế rồi em đi mãi
Lỡ vương tình nên khờ dại con tim
Tháng ngày yêu anh còn mãi đi tìm
Vần thơ cũ lặng im dòng nhật kí
Em từ giã có bao giờ em nghĩ
Rằng anh trông mộng mị giấc yêu đầu
Thương lắm ngày trời đang đổ hạt ngâu
Như ngưu, chức chờ mong cầu ô thước
Ngày gặp gỡ biết khi nào có được
Đã xa rồi mộng ước của đôi ta
Có đau không khi giờ hết mặn mà?
Từng con chữ xót xa cùng canh vắng
Lê chân mỏi khắp nơi miền khoảng lặng
Biết tìm đâu tia nắng cuối loang chiều?
Em hứa về. Nhưng phải đợi bao nhiêu?
Một năm nửa, hay là nhiều hơn thế?
Tình trao trọn đâu thể nào quên dễ
Giông tố này có thể vượt qua không?
Sưu tầm.
 vntsthd00072_500
VẮNG NHAU RỒI
Kỷ niệm xưa đẹp mãi giấc mơ hồng
Chiều hoang vắng trải mênh mông gió nhẹ
Áng mây ngủ chạnh buồn vì quên ghé
Để tóc em tung rối kẽ tay chàng
Bóng nhạn còn vươn cánh mãi lang thang
Đang mệt mỏi nhuộm tình càng xa lắm
Mắt trông đợi dù cách xa thăm thẳm
Nguyện vững lòng biết ngàn dặm mù khơi
Đã mất nhau nồng ấm đẹp nửa vời
Thuyền lạc hướng hoài chơi vơi giữa biển
Chúng ta chẳng đem tình yêu thể hiện
Thì trách nhau càng đay nghiến cõi hồn
Hết thật rồi ân ái đã vùi chôn
Giọt châu đổ thêm bồn chồn nỗi nhớ
Xin đừng khóc dẫu không tròn duyên nợ
Hãy mỉm cười khi nhịp thở hoà chung
Chuyện hôn nhân chẳng thể vẹn tương phùng
Trong nghịch cảnh làm vỡ tung ý niệm
Xóa ngào ngạt của một thời xâm chiếm
Chỉ mơ hồ .... tim sẽ nghiệm ra thôi.
Sưu tầm.
 vntst20181183_500
MÃI YÊU
Mình gặp nhau dù chẳng phải kiếm tìm
Duyên trời định đã ghim vào tâm tưởng
Xin đừng để thuyền tình yêu lạc hướng
Xóa nỗi sầu người lưỡng lự phân vân
Hãy về đây dừng lại kiếp phong trần
Đan hạnh phúc bỏ sân si huyền ảo
Cùng chống chọi giữa dòng đời huyên náo
Sẽ ấm tình con tạo kiếp đổi thay
Hứa nha anh mãi bền đẹp từng ngày
Trọn chung thủy vòng tay thề hẹn ước
Em yêu mãi không gì so sánh được
Khát vọng đầy ta bước giữa ngàn hoa
Toả ngát hương cuộc sống chẳng phai nhòa
Kề môi thắm giao thoa cùng xúc cảm
Say tình ái ngạt ngào lần va chạm
Vơi muộn phiền tâm khảm nhẹ nhàng hơn.
Sưu tầm.
 ntst20180852
GIỮA HAI MIỀN CẢM GIÁC
Bao nỗi buồn cứ xâm chiếm lòng tôi
Tràn huyết mạch để rồi nghe mặn đắng
Máu tình đổ những ngày yêu sâu nặng
Tôi vẫn cười tim chẳng biết hờn, đau
Vẽ chân dung điểm tô chút hương màu
Gạt nước mắt đời sau đường cách biệt
Buông nồng ấm ngả nghiêng nhiều tha thiết
Đốt cạn dần... sức kiệt giữa màn nhung
Hãy dìu tôi... đi mãi đến tận cùng...
Nơi chỉ có mông lung làm bến tựa
Nghe hạnh phúc tuột tầm tay lần nữa
Vội vã tìm... đôi lứa chạm... từng vay...
Tôi... khóc đi... vươn dậy chốn đọa đày
Một vầng sáng chiều nay dần xuất hiện
Lấp đêm lạnh nơi cõi lòng đay nghiến
Trút ân tình giữa biển lớn thênh thang...!
Sưu tầm.
 ntst20180252_500
NGƯỜI TÌNH TRI KỶ
Vạn nẻo sầu ta đứng giữa tình anh
Tim chợt khóc những ngày yêu nông nổi
Đừng hờn giận để nghe lòng bối rối
Con đường tình ngập tràn những ước mơ
Tri kỷ ơi.... Sao mà thương mà nhớ
Có bao giờ anh hiểu lấy tình ta?
Từng đêm về trông ngóng mãi anh thôi
Và khao khát ngọn lửa tình rực sáng
Tri kỷ ơi.... Sao lòng ta trống vắng
Bao la tình vẫn một bóng chơi vơi
Người đến đây... Xin đừng đi vội vã
Ta đợi chờ một hơi ấm bàn tay....
Đêm Sài Gòn.... người bên ta thầm lặng
Dạo phố phường ngõ vắng những hương yêu
Nụ hôn đầu sao mặn đắng hồn ta
Bởi tình muộn cho đọa đày nhung nhớ
Tri kỷ ơi.... Một lần yêu ta nhé!
Gọi người tình cho hạnh phúc lên ngôi
Hãy yêu đi thật lòng ta không thể
Gọi người bằng một tiếng bạn.....xa xăm!
Sưu tầm.
 ntst20180196_500
PHÚT BIỆT LY
Có một chiều tia nắng vẫn còn vương
Hàng trúc liễu ven đường nay rụng lá
Em ngồi đó giữ chân người khách lạ
Cảnh tiễn đưa sầu đã chứa chan lòng
Phút mặn nồng sao đủ hết chờ mong
Giờ vắng biệt xa vòng tay thủa trước
Xe rời bến thời gian thầm đếm ngược
Khẽ cách ngăn thề ước buổi ban đầu
Đọng chút buồn cho phận khó tròn câu
Như vừa điểm giọt châu trên sóng mắt
Còn đâu nữa chiếc hôn nào quấn chặt
Trách trời cao đành cắt mối duyên này
Chốn thị thành neo giữ cuộc tình say
Chờ em nhé một ngày quay trở lại
Mình xum hợp đắp xây từng ngữ ái
Thoả nhớ mong ta mãi chẳng chia lìa.
Sưu tầm.
 ntst20180309_500
CHUYỆN TÌNH THƠ
Mây lạnh lùng trôi mãi tận chốn kia
Về kết chặt không lìa xa lửa ái
Đừng bay nữa...ta thầm mong gặp lại
Để nắng vàng rực trải khắp vườn yêu
Chuyện tình thơ khắc nghiệt giữa bao điều
Nhưng chẳng hết vị yêu từng ngây ngất
Vì tha thiết... ngày nao là có thật
Kỷ niệm hồng phảng phất cõi lòng ta
Chuyến tàu đêm khuất nẻo cuối ngôi nhà
Đang rời bến càng xa người vợ trẻ
Em vẫn đợi... Hãy về đây tình nhé!
Được đoàn viên lặng lẽ đứng mong chờ
Nâng chén sầu ai cạn viết thành thơ
Say tình ấm mãi chờ đêm hạnh ngộ
Gạt dòng lệ chiều qua thành bão tố
Khơi ái ân lấp chỗ trống bao mùa...!
Sưu tầm.
 vntst20181047_500
LÃNG QUÊN
Tim xót xa người giận dỗi ghen hờn
Không thể nói giữa cơn mưa chiều hạ
Ai hờ hững cho lòng em lạnh giá
Chợt mây buồn trôi ngã tận trời không
Xóa mộng mơ kỷ niệm của ân nồng
Mà xúc cảm mênh mông chìm khoảng lặng
Ru giấc ngủ bình yên tròn vạt nắng
Để đêm về mắt chẳng ngợi suy tư
Dĩ vãng ơi! Yêu dấu đã chối từ
Giờ không đẹp giống như tình thuở trước
Những tha thiết ngọt ngào ta có được
Hết thật rồi mộng ước đậm cuồng say
Cầu chúc anh mãi hạnh phúc từng ngày
Buông kí ức bàn tay người cất giữ
Giờ quên lãng êm đềm trong quá khứ
Cho nhẹ lòng ngôn ngữ... một lần yêu!
Sưu tầm.
 ntst20180606
MÃI YÊU
Đã vào yêu....men đắng vị dỗi hờn
Lời thương nhớ đẫm cơn mưa mùa hạ
Người trách giận làm tim này buốt giá
Mắt lệ nhòa tình đôi ngã buồn không.
Hằng đậm sâu bao kỉ niệm ái nồng
Đầy thương nhớ tìm trông sầu khoảng lặng
Nhiều khát vọng tình em như giọt nắng
Ấm cõi lòng mang nặng những ưu tư!
Kỉ niệm ơi!....sao người nỡ chối từ
Đừng xa mãi mình yêu như thuở trước
Bao vận ái vần yêu ta kết được
Giấc nghê thường mơ ước mộng cuồng say.
Không có em hạnh phúc được bao ngày
Nhiều hoài bảo cầm tay mình cố giữ
Tình ai hỡi ngọt ngào trong quá khứ
Mãi chặt lòng ngôn ngữ đã từng yêu..!
Sưu tầm.
VÌ YÊU
Trăng lạnh lùng để gió thổi về đâu
Sao chẳng đến chia nỗi sầu đêm muộn
Áng mây nhỏ xuyến xao lòng ham muốn
Một lần yêu thôi thúc cuộn giữa đời
Đôi mắt nào hoang lạnh chốn chơi vơi
Tình âu yếm....khi mặt trời khuất dạng
Gửi nồng nhiệt của hồn say hoành tráng
Cởi nợ trần... xóa quên lãng mù xa
Nỗi nhớ tăng cứ vật vã thân ngà
Quay quắt giữa đời phong ba bão tố
Trao trái ngọt khát men tình mấy độ
Những mùa yêu chảy hoen ố môi mềm
Vỡ giọt tình rạo rực sóng tràn thêm
Cuốn tất cả vào êm đềm cõi mộng
Tay lả lướt ngọt ngào dâng cháy bổng
Trên đất trời chỉ còn sống....cùng anh!
Sưu tầm.
 ntst20180368_500
MEN TÌNH  💗💗
Em lặng lẽ chìm trong nỗi nhớ
Đếm canh dài hơi thở quặn đau
Tiếc thương tình cũ nát nhàu
Vội vàng rơi mất ngày sau khổ sầu
Tim vụn vỡ vì câu .... tình ái
Bao mặn mà đem lại đã phai
Bấy nhiêu sợi tóc quên cài
Từng đêm hạnh phúc của hai đứa mình
Đong tất cả giọt trinh ngày tháng
Chẳng đêm nào quên lãng thiết tha
Vòng tay ghì chặt thân ngà
Nụ hôn tròn vẹn tình xa sóng trào
Say khát vọng làm nao xúc cảm
Khắc in lòng vết chạm hằng đêm
Để ta òa giữa môi mềm
Men nồng uống cạn sẽ thêm..... vị đời!
Sưu tầm.
 ntst20180864_500
NGƯỜI ẤY CỦA TÔI
Người ấy của tôi rất tuyệt vời
Thường đưa tay nhẹ vuốt tóc tôi
Cứ sợ môi hồng phai nhạt úa
Khiến dạ nam nhi phút rối bời
Tôi có một người rất thương tôi
Keo sơn gắn bó đã lâu rồi
Nhiều khi tôi giận và tôi khóc
Người chẳng nói gì lệ cũng rơi
Nguyện ước cùng nhau mãi không rời
Vui buồn hờn tủi lúc dạo chơi
Người chỉ có tôi vì tôi nhất
Dõi mắt nhìn tôi nhoẻn miệng cười
Cảm ơn nhiều lắm nhé mình ơi
Bởi em hạnh phúc nhất trên đời
Đường hoa nở rộ cùng nhau bước
Giữa khoảng trời hiền nắng đẹp tươi
Rượu đỏ giao bôi tấm thiệp mời
Theo chàng từ thủa mới đôi mươi
Trầu cau ba má cùng thưa gửi
Người ngỏ còn em chấp nhận lời.
Sưu tầm.
 ntst20180839_500
NHỚ
Nhớ quá đi thôi một bóng hình
Đêm về trăn trở giấc điêu linh
Đôi lứa từng mơ tròn ước nguyện
Giờ đây mỗi bước chỉ riêng mình
Bao lời muốn ngỏ cứ lặng thinh
Trái tim day dứt đoạn chân tình
Buồn gieo lạnh lẽo từng hơi thở
Dòng châu thấm mặn khoé môi xinh.
Sưu tầm.
 ntst20180915_500
TA THÀNH NGƯỜI LẠ
Buồn hắt hiu xin trả cho người
Thôi những lúc lệ rơi mi nhỏ
Dẫu biết rằng chân tình còn đó
Tiếng cười vui bữa nọ tan rồi
Tôi trở về phố vắng mình tôi
Cà phê đắng lại ngồi hiu hắt
Tiếng đàn quen âm vang dìu dặt
Nhớ nghẹn ngào thắt chặt nơi tim
Đồng cảm ư... không thể kiếm tìm
Bao kỷ niệm đành ghim đáy dạ
Chân tình ư... không là tất cả
Chúng ta giờ rất lạ còn đâu.
Sưu tầm.
 ntst20180866_500
MÌNH À
Yêu rất khổ nặng tình mong nhớ
Những câu thề duyên nợ cùng nhau
Hạ sang lá cũng thay màu
Rụng rơi từng nỗi niềm đau một thời
Ta cứ ngỡ biển khơi giông tố
Cuốn ân tình mấy độ mùa trăng
Khắc ghi nồng ấm vĩnh hằng
Để lòng hụt hẫng còn chăng đợi chờ?
Vì cách mặt lòng mơ hò hẹn
Biết tim buồn mãi nén khát khao
Đến khi tình ái dâng trào
Lửa lòng có thể ấm bao mộng dài
Người ấy hỡi bờ vai trĩu nặng
Nửa đêm buồn canh vắng tình mang
Cách xa lòng chẳng phũ phàng
Dặm trường không ngại hát vang ước nguyền!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com