Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 83

GHÉT ANH RỒI
Ghét anh rồi em chẳng nhớ nữa đâu
Sao nỡ để em  chờ lâu hoài vậy
Phượng rực rỡ đón hạ về rồi đấy
Sao chẳng đem hạnh phúc chúng mình về
Nhớ mỗi ngày thêm chút nữa lê thê
Em khờ dại vụng về hay rưng rức
Dấu yêu hỡi giữa dòng đời hư thực
Bờ vai nào để ấm ức môi cong
Phố vắng anh như thiếu giọt nắng hồng
Người có hiểu em trông mong nhiều lắm
Ai hờ hững  lối em về xa  thẳm
Giọt lệ nào thêm lắng đọng con tim
Bao dư âm cứ thổn thức kiếm tìm
Nơi nào đã đang ghim hình anh nhỉ
Em hỏi gió hỏi mây chiều  ủy mị
Bông tím buồn giản dị những kiêu sa
Làm Sao đây vơi hết những lệ nhòa
Lời thề hẹn mãi yêu hoa mầu tím
Gom mộng ước khi hoàng hôn tắt lịm
Để bây giờ bịn rịn những ghét thương.
Sưu tầm.
 ntst20180321_500
Nỗi sợ.
Tôi không sợ một người nói yêu tôi,
Chỉ sợ mình tin những lời người thề thốt.
Đến lúc đủ đau để biết mình dại dột,
Tôi mới nhận ra người chẳng chút thật lòng.
Tôi không sợ một người đến, quan tâm,
Chỉ sợ một ngày người âm thầm biến mất.
Khi tôi biết mình yêu người, là thật
Cũng là khi tôi phải học quên người...
Tôi không sợ mình phải sống đơn côi,
Chỉ sợ trót quen có hơi người bên cạnh.
Những năm tháng sau này trái tim mình nguội lạnh,
Không biết vịn vào đâu và đợi những những gì...
Tôi không sợ một người đến rồi đi,
Chỉ sợ không sao quên những gì người để lại.
Rồi cứ thế mang theo bên mình mãi mãi,
Và chẳng thể tin ai sau đó nữa, thật buồn!
Sưu tầm.
 ntst20180380_500
BƯỚC KHẼ NHÉ..
Này bước khẽ nhé .. cô em nhỏ bé
Chớ để chân son lấm vết bùn nhơ
Đừng nhảy tung tăng mưa phố..bất ngờ
Đừng khóc mi buồn long lanh mắt ướt.
Bước khẽ nhé này cô bé mắt to..
Chớ làm tóc mây đượm mòn lối mộng
Đừng nhìn sao trời trong đêm thanh vắng
Anh thấy tim mình nặng lối mòn si
Bước khẽ nhé em ..tình lỡ mất còn
Đừng rơi nhỏ lệ đêm dài hoen úa
Vẫn nụ hồng tươi …mắt cười môi nở
Hương ngát thơm nồng say ngõ trời mơ…
Bước khẽ nhé em….À này cô bé..
Sưu tầm.

ANH & MÙA XUÂN
Anh ơi xuân đến bên thềm
Cúc mai buổi sớm đọng mềm giọt sương
Đông tàn chút lạnh còn vương
Nhớ anh nhớ quá miên trường trùng khơi
Anh ơi sắc thắm xuân ngời
Quanh đây giòn giã tiếng cười chào xuân
Vui em … khi có anh gần
Tươi em … anh tặng những vần thơ yêu
Sưu tầm.
 vntst20181292_500
HOA TÌNH YÊU
Tình ngọt lịm trong nhau là thế
Giận hờn chi cũng thể bỏ qua
Bên nhau gắn bó mặn mà
Tình nồng hơi ấm câu ca vẹn lời
Bình minh đến mặt trời hửng nắng
Giọt mưa sa còn nặng nhánh hồng
Ô kìa một lẳng đầy bông
Lững lơ rực rỡ sao không lời nào
Tin nhắn đến ngọt ngào xin lỗi
Nhớ em nhiều đừng dỗi anh nha
Yêu ơi anh tặng giỏ hoa
Cười tươi lên nhé chiều qua anh bù
Hoàng hôn đến nắng thu vương nhẹ
Hong hiên thềm lặng lẽ ấm lên
Và anh đúng hẹn không quên
Bài ca năn nỉ bắt đền nhẹ êm
Mùa đã chín trái thêm ngào ngạt
Chút dỗi hờn man mác vị yêu
Sương mù mây nổi liêu xiêu
Tình càng thắm đẫm mọi điều nhẹ tênh
Sưu tầm.

TUỔI HỒI XUÂN
Sông tình nổi sóng thấy phiêu diêu
Dẫu biết thời gian đã xế chiều
Khuấy động tâm hồn khi vắng vẻ
Dâng trào cảm xúc lúc cô liêu
Còn luôn tưởng nhớ hình duyên dáng
Vẫn mãi mê say vẻ diễm kiều
Chớ bỏ hương đời mà lãng phí
Còn đang khỏe khoắn tất còn yêu
Sưu tầm.
 ntst20180879
ĐÊM HẠ TRẮNG ..
Đêm cao nguyên gió trở mình se thắt
Nhớ về em cơn sóng nhỏ trùng khơi
Mùa yêu ơi ! Sóng ôm bờ hôn cát
Tháng tư chiều nghe hạ khát bờ môi
Trời muôn lối thơ sầu gieo nốt nhạc
Dõi nắng buồn nghiêng phiếm đá buông trôi
Sao nheo nhói đêm trường soi vọng gác
Thương em nhiều đêm hạ trắng đơn côi !
Sưu tầm.
 ntst20180805_500
BÀI THƠ TÌNH KHÔNG GỬI
Bài thơ viết chưa trao mùa xa biệt
Ta giấu trong ngăn ví đã bao ngày
Giờ đọc lại vẫn nguyên niềm da diết
Một quãng đời mộng mị thuở đôi mươi
Tóc ai thơm lối về nghiêng mái lá
Chiều tan trường kim điệp rắc đầy vai
Áo trắng bay như bướm vờn cợt gió
Ta theo sau sợ tan mất dấu hài
Xong mùa thi xa nhà đi lưu lạc
Xa thầy cô… xa bạn… xa giảng đường
Tạm biệt em ta bước vào canh bạc
Quên bài thơ… quên cả thoáng yêu đương
Ngày ta về em đã là cô giáo
Là vợ người… là mẹ của hai con
Thân lành lặn mà vòm tim rướm máu
Ta gượng vui nhưng chẳng lẽ không buồn
Bài thơ cũ nhưng tình ta không cũ
Bởi ngày xưa em chưa đọc một lần
Ta không gửi nghĩa là ta muốn giữ
Nụ tầm xuân biếc mãi với thời gian!...
Sưu tầm.
 ntst20180100_500
CHỦ NHẬT BUỒN !
Chủ nhật ... ngày chủ nhật thương
Anh đi xa vắng em lạnh buồn
Lặng lẽ dại khờ tràn phố vắng
Môi ngầm đốt cháy nụ cô đơn
Bàn tay khóc nhớ một bàn tay
Gió cũng buồn hiu ... buốt tóc dài
Đường vắng hoen mi màu lệ úa
Lặng bóng hàng cây nhớ dáng ai ..!
Thao thức vai thèm tựa bờ vai
Chăn xót đơn côi, gối thở dài
Hơi ấm hương nồng màu xưa cũ
Xa vắng buồn tênh lạnh chuỗi ngày
Đêm dài giá buốt đếm cô đơn
Nhặt cánh thời gian đốt tủi hờn
Buốt hồn đắm đuối đê thơ vỡ
Lũ lượt buồn tuôn đỉnh cội buồn
Sưu tầm.
 vntst20181265
MẶT BIỂN CHIỀU THU
Ai đã quên đi lời hẹn ước
Để hoàng hôn chìm khướt mắt em yêu
Ai đã quên đi mộng những chiều
Cho nắng nhớ rơi buồn trên sóng nước !
Hơi rong gió men tình em phong kín
Nét u hoài nước biếc úa thời gian
Mây lang thang nhuộm ánh thu vàng .
Em tinh khiêt giữa đời anh gió bụi .
Mỗi ngày qua chất chồng thêm nông nỗi
Tình thơ em lai láng lên ngôi
Thơ trong anh năm tháng vụn tàn
Buồn luyến tiếc giữa trùng khơi khắc khoải
Con dã tràng ngày đêm cặm cụi
Chẵng nao lòng  mộng ước xa xôi
Đắng men đời khi tình chẵng chung đôi
Anh cơn sóng ,em biển chiều bến đợi .
Đến rồi đi ..Gieo buồn xa dõi
Để nghìn đời ..  Em gọi mãi yêu ơi !
Sưu tầm.
 vntst20181217_500
NIỆM XƯA
Sài gòn chìm buồn trong mắt biếc
Hoàng hôn dần ôm siết nỗi cô đơn
Dấu chân ai khuất sương mờ biền biệt
Kỷ niệm lưu năm tháng những con đường
Mùa yêu xưa khắc môi hồng cánh phượng
Hẹn ước tràn soi lối ánh trăng buông
Lửa yêu thương thao thức cháy đêm trường
Chiều không ngớt nắng về chung bến nhớ
Rồi thứ bảy với nụ cười rạng rỡ
Vai bên vai chung hơi ấm vòng tay
Xuân ngọt ngào ngà ngọc mắt môi ai
Đâu biết trước ước mộng đời trăn trở
Vùi mộ bút khép tình lưu trang vở
Bỏ ngây thơ sương gió lấp mộng đời
Xa xôi quá biết giờ ai còn nhớ ?
Giữa đông buồn tình đọng khắc tim thơ !
Sưu tầm.
 ntst20180385
VỊ ĐẮNG TÌNH YÊU..!
Đêm dần trôi đường về sao im vắng
Bước lang thang trong lặng lẽ buồn tênh
Bao tâm tư đời mãi cứ gập ghềnh
Tình đi vắng chợt buồn trên phố cũ..
Giọt cà phê ấm lòng người phố thị
Pha cô đơn trong vị đắng tình yêu
Nghe tâm tư thầm nhắc biết bao điều
Gợi dĩ vãng luyến lưu nhiều mộng đẹp
Lòng ta rộng nhưng lượng tình cứ hẹp
Mãi vơi dần theo nhịp bước thời gian
Yêu đắm say mà tình mãi phai tàn,
Đành câm lặng xót xa tình nhân thế.!.
Tình chỉ mãi đớn đau đời dâu bể
Yêu phải chăng thêm tội lỗi người ơi !.
Trái tim em thoáng chốc vỡ tan rồi,
Còn đâu nữa phút bên anh đắm đuối.
Biết bao giờ tình lên ngôi lần cuối ?
Để đông này sưởi ấm cuộc tình ta ...!!
Sưu tầm.
 ntst20180377_500
KHÚC BAN CHIỀU..
Hết những ngày..
Ta hò hẹn yêu đương
Dành cho nhau...rằng hôm nay công việc nhiều, em có khỏe?
Bởi hai ta, xem cái Tôi như là gia phả
Nên ân tình rạn nứt cũng từ đây,
Khúc Ban Chiều...
Tình nồng thắm gửi trao
Hương vị đắng tình yêu! cũng ngọt ngào đến lạ!
Lặng lẽ trôi, như mây trời phiêu lãng...
Yêu, ghét, giận, hờn..chẳng biết sẽ về đâu.?
Hết những ngày...
Ta dạo phố chung đôi,
Bởi hai ta, thích ngắm hoàng hôn trên dòng sông lãng đãng
Da diết. hiền hòa, yêu lắm chẳng hề phai.
Sưu tầm.
 ntst20180323_500
KỶ NIỆM YÊU..NĂM THÁNG CỦA ĐÔI MÌNH .!
Viết cho em những dòng thơ năm cũ
Đếm ân tình...anh đong đủ bằng tim
Hoàng hôn soi in bóng tím nổi chìm
Nơi cuối biển vài cánh chim đủ bạn.
Tình yêu anh luôn ngập tràn lai láng
Kỷ niệm yêu..năm tháng của đôi mình.!
Lúc đau buồn em câm nín lặng thinh
Anh chỉ biết đứng nhìn không dám hỏi,
Sóng biển hát như hoài mong réo gọi
Lửa ân tình sáng chói chẳng hề phai
Dòng thơ anh không dàn trải quá dài
Nhưng chữ nhớ luôn dẻo dai..bất tận.
Anh bên em tinh thần luôn hưng phấn
Trút đau buồn oán hận xuống vực sâu
Tiếng yêu em in dấu chẳng phai màu
Anh gom chữ viết tròn câu thương nhớ..!!
Sưu tầm.
 vntst20181149_500
THUYỀN VÀ BIỂN..!!
Sóng tình nghiêng ngả cứ chơi vơi
Tình ta tan vỡ tự lâu rồi
Bấp bênh thuyền nhỏ trên sông vắng
Vô tình trôi mãi tận biển khơi...
Thuyền em nhỏ bé biết về đâu
Phận gái truân chuyên sóng bạc đầu
Bâng khuâng đứng giữa hai làn nước
Lỡ chọn ngược dòng đắm biển sâu...
Bến vắng buồn trông ngóng đợi thuyền
Xa cả mùa trăng con nước lên
Tình neo lạc bến duyên nhàu úa
Khuê phòng cô lẻ mảnh tình riêng
Em sót thân em phận má hồng
Ong vườn bướm lượn cũng bằng không
Ước chi anh là con sóng lặng
Nương thuyền em nhỏ tránh mưa giông
Bao năm thuyền rời xa bến cũ
Là bấy nhiêu tình tan biến giữa hư không !!!.
Sưu tầm.

TRĂNG VỠ !!
Rồi một ngày anh cũng vội quên em
Yêu thương nhớ sẽ dành cho người khác
Cuộc đời ta chẳng khác vì sao lạc
Đêm thiếu trăng mờ nhạt ở góc trời.
Nhìn mây chiều gió đuổi mãi chơi vơi
Bay lơ lửng theo dòng đời nghiệt ngã
Mây lang thang băng qua miền đất lạ
Rồi giống ta tình kết quả ngậm ngùi.
Duyên đôi mình ngắn ngủi những ngày vui
Ôm kỷ niệm chôn vùi vào quên lãng
Mười mấy năm ta dở dang nứt rạn
Nay tiếc cho năm tháng quá dại khờ,
Ngồi một mình...nhặt lá viết dòng thơ!
Mùa hạ ấy, vô tình rơi theo nắng
Chỉ còn anh người tình sâu nghĩa nặng
Nhưng giờ đây như Trăng Vỡ khuyết rồi.!
Sưu tầm.
 vntst20181185_500
NHỮNG DÒNG THƠ XƯA.!
Bao giờ tìm được ngày xưa
Một thời vụng dại khi vừa biết yêu
Anh em mơ mộng quá nhiều.
Giờ đây duyên lỡ lòng hiu hắt buồn.!
Thói đời tình khó vuông tròn
Tình yêu ta cũng chẳng còn trong tay
Đớn đau phải đếm từng ngày
Một mình gánh hết đắng cay một thời.
Bây giờ mỗi đứa một nơi
Than thân trách phận tình đời héo hon
Trăm năm bia miệng mãi còn
Thủy chung thề hẹn sắc son một lòng.
Xa rồi thôi đợi hết mong
Nhớ nhau hãy đọc những dòng thơ xưa.!
Thương nhau biết nói sao vừa
Bởi mình trọn kiếp...vẫn chưa hết tình,
Sưu tầm.

NHẠT!
Đời tôi không được đẹp như khuôn
Gánh nặng trên vai tháng ngày buồn
Từ ngày người đi tim đau thắt
Suốt hết năm trời cũng tạm suông..
Chuyện về việc nước trọn sớm mai
Thành công tôi phải cố miệt mài
Công ty Ba Mẹ tôi tạo dựng
Duyên tình xin lỗi hẹn cùng ai.
Sưu tầm.
 ntst20180026_500
ANH ƠI...SÀI GÒN PHỐ !
Nhớ ngày nào mình vui bước bên nhau
Sài Gòn phố, Quê hương đầy nhân nghĩa
Nhưng gian nan mới thấy đời thấm thía
Thất vọng thay mai mỉa kiếp con người.!
Kỉ niệm này sống mãi chẳng hề nguôi
Nuốt trái đắng ngậm ngùi rồi mới hiểu
Đời thiệt hơn...chỉ khi ta gánh chịu
Chát chua hư kiểu dị mộng đồng sàn.
Ôm tình buồn năm tháng khóc ly tan
Rồi lặng bước dưới hàng cây hoa sứ
Hoàng hôn buông biết tìm đâu để tựa
Giữa phố đông khi mất nửa cuộc tình.
Thôi hết rồi đành câm nín lặng thinh
Nhìn sương rớt đang nép mình ôm lá
Lời nhớ thương em nhạt nhòa tất cả
Cuối mùa xuân...nên tình đã chia đường.
Sưu tầm.
 ntst20180321_500
BẾN THƯƠNG EM ĐỢI..TÌNH ƠI! NHỚ VỀ...!!
Cuộc đời sao lắm bể dâu
Em, Anh phải đứng hai đầu nợ duyên
Ngày đêm sớm tối ước nguyền
Nhưng rồi cam phận thuyền quyên lỡ làng
Thu đi...Đông cũng vừa sang
Buồn thương trút xuống lá vàng ngẩn ngơ
Nhớ nhau sáng đợi chiều chờ..
Không anh em dệt vần thơ...tình buồn.
Mực pha lẫn giọt lệ tuôn
Chữ nghiêng nhịp lạc tim cuồn cuộn đau
Hương xưa còn thắm sắc màu
Trái ngang chớ để mất nhau...giữa đời.
Dù cho ngày tháng chơi vơi
Bến thương em đợi..tình ơi! nhớ về!
Dặm ngàn cát bụi sơn khê
Bao năm vẫn giữ...hẹn thề ngày xưa...
Sưu tầm.

LỐI MÒN KỶ NIỆM!
Tôi viết tiếp vần thơ còn dang dở
Cùng lời thương và nỗi nhớ chạnh lòng
Lệ vội trào rồi lắng đọng vào trong
Gom lại đã thành dòng tuôn rơi mãi..
Năm tháng trôi bao trái ngang để lại
Tình đã sầu tê tái nhói tim đau
Đường ta đi hoa nở thắm tươi màu
Tôi lặng lẽ ôm thương đau đứng đợi!
Dòng thơ tôi vẫn một thời không mới
Luôn xót xa, chới với chốn tình trường
Để bây giờ luôn còn vướng chữ thương
Rồi cam chịu giữa phố đông bật khóc
Lối mòn xưa một thời ta ngang dọc
Nhưng hôm nay, rêu phủ đã phai mờ
Còn gì buồn bằng thiếu bóng người yêu!
Thầm lặng lẽ giữa chiều anh có hiểu?
Sưu tầm.
 ntst20180319_500
GIỌT BUỒN KHÔNG TÊN!
Đêm nay tôi lại một mình
Lang thang phố vắng...đi tìm người xưa
Ước gì trời đổ cơn mưa
Để tôi ước áo... Cho vừa nhớ nhung
Bao năm xa cách dặm trường
Trở về chốn cũ người thương..đây rồi
Sao giờ chỉ có mình tôi?
Ngồi trong quán vắng... Lệ rơi...nhớ người !!!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com