Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018

Những bài thơ hay 99

LẶNG...
Lặng một chút nép vào ô cửa nhỏ
Miên man theo cơn gió thoảng đầu đông
Ru hồn mình vào một cõi thinh không
Mà bất chợt mênh mông ra ý vị
Lặng một chút để không còn mộng mị
Không ưu tư cũng chẳng nhớ chẳng thương
Chẳng u sầu cũng chẳng chút tơ vương
Ngẫm cho kỉ, chuyện đời thường ...vẩn thế
Phút lặng thầm, khoác lên mình chữ KỆ
Mặc cho bao dâu bể của cuộc đời
Sáng nắng hồng, chiều lại đổ mưa rơi
Sao chẳng thể buông lơi theo phận số?
Lênh đênh như con thuyền không bến đỗ
Lạc giữa dòng ..chẳng biết chỗ nông....sâu.
Gió thoảng qua, rồi gió lại về đâu?
Lại lặng thầm...nép sâu vào ô cửa.
Sưu tầm
 vntst20181345_500.
NGẬP NGỪNG
Ngập ngừng nửa ở nửa về
Ngập ngừng cũng bởi bộn bề nghĩ suy
Ngập ngừng gặp gỡ...? Chia li...?
Ngập ngừng có phải chăng vì đang kiêu?
Ngập ngừng trên bến cô liêu
Ngập ngừng nhưng vẩn còn nhiều phân vân
Ngập ngừng bởi những ân cần
Ngập ngừng nên đã bao lần đắng cay
Ngập ngừng mà khóe mắt cay
Ngập ngừng lưu luyến những ngày bên nhau
Ngập ngừng như mối duyên đầu
Ngập ngừng chẳng nói nên câu trao tình
Ngập ngừng không muốn phân minh
Ngập ngừng mà chẳng hiểu mình sao đây?
Ngập ngừng nửa tỉnh nữa say
Ngập ngừng nào biết rủi may cuộc đời
Ngập ngừng dỡ khóc dỡ cười
Ngập ngừng ta chẳng hiểu người, hiểu ta
Ngập ngừng thời tiết giao thoa
Thu qua đông lại làm ta....Ngập.... ngừng
Sưu tầm
 ntst20180710_500
Thu ơi..
Bất ngờ ta gặp lai nhau
Vàng thu xác lá hanh hao tháng ngày
Tình thu vương vấn mê say
Chiều thu nhạt nắng đong đầy yêu thương
Thu đi để lại con đường
Lá vàng rơi đổ sầu vương ngập lòng
Thu tàn khắc khoải chờ mong
Đành thôi kép lại gọi đông lạnh về
Thu xưa đã lỡ hẹn thề
Thu qua lưu luyến nảo nề thu ơi
Sưu tầm

GIÓ ĐẦU MÙA
Thu tàn đông đã kịp sang
Cho ai kia mãi mơ màng đông xưa
Lá vàng rơi rụng song thưa
Môi ngoan run rẩy khi vừa chớm yêu
Giọt rơi lất phất trong chiều
Vẫn nguyên một dáng liêu xiêu đứng chờ
Thu qua đông đến bất ngờ
Cho ai kia mãi ngẩn ngơ trong lòng
Heo may giá lạnh chiều đông
Chạm vào khe khẽ cho hồng má em
Gió reo lá rụng bên thềm
Vòng tay ấm áp tình thêm đậm đà
Xa nhau đã mấy đông qua
Đông nay tình có mặn mà như xưa?
Sưu tầm
ntst20180962.
LUYẾN THU
Hanh vàng giọt nắng cuối mùa
Phất phơ cành lá gió đùa lả lơi
Tiễn thu thu chẳng muốn rời
Mãi vui ca hát bên đời ấm êm
Giọt thương quyện chặt môi mềm
Giọt nồng say đắm vương lên tóc thề
Giọt tình thắm thiết say mê
Ấp ôm hạt nắng lời thề như sơn
Gọi đông đông mãi dỗi hờn
Gọi thu ấm áp thu vờn tóc mây
Tình thu vương vấn mê say
Vòng tay xiết chặt thu đầy luyến lưu.
Sưu tầm
ntst20180943_500
NHỚ
Nhớ lắm anh ơi những đêm tàn
Nghe hồn thao thức dạ miên man
Trăng kia lơ lững như hờn dỗi
Gió thổi vi vu cả non ngàn.
Vọng gác canh thâu sầu thương nhớ
Căn phòng lặng lẽ mộng ly tan
Lòng luôn nhớ mãi về thuở ấy
Giây phút bên nhau thật dịu dàng.
Sưu tầm
 vntst20181266_500
MONG
Mong người long thể cũng bất an
Bởi chuyến đò duyên đã lỡ làng
Lạc bến con thuyền xuôi cõi ảo
Xa bầy én Bắc đợi nhạn Nam
Đìu hiu lá rụng ... Vàng nơi ngõ
Tủi chốn lòng đau mắt lệ tràn
Nẻo cũ đâu còn ai ngóng đợi
Qua về bậu gửi chút tình mang
Sưu tầm
 ntst20180708
Nhớ
Nhớ lắm ai ơi dạo mở màn
Đêm dài thao thức giữa không gian
Yêu nhau anh nhé đừng nên nản
Tình yêu đẹp tựa lửa không tàn
Sáng mai tình yêu ôi chứa chan
Đẹp tựa vì sao bởi ngút ngàn
Hoà trong ly rượu tình phiêu lãng
Tỉnh giấc men say lại có chàng.
Sưu tầm
 vntsthd00119
Lẳng lơ trăng ngủ
Lẳng lơ trăng ngủ- chẳng mắc màn,
Ánh vàng rải nhẹ- chốn nhân gian.
Giấc nồng vừa tỉnh- hồn mơ mộng,
Ngoài hiên lay động- gió miên man.
Giờ một phòng không- với chiếc đàn,
Cung buồn dạo nhạc- mộng lìa tan,
Trăng vàng ghé hỏi- đâu còn nữa?
Tình nồng dịu ngọt - Vẫn- Đa- Mang.
Sưu tầm
ntst20180501.
NGỦ ĐI ANH
Ngủ đi anh phố nồng nàn hoa sữa
Em của anh không về nữa bao giờ
Góc quán buồn , sương lạnh phủ giăng mờ
Em không khóc không chờ như ngày cũ
Đêm nguyệt tận đếm bước buồn lữ thứ
Dưới hiên đời một bóng cũ đi qua
Ngang ngõ nhà quỳnh đêm biếng ra hoa
Mắt thôi rơi ! Ven đường thay lá rụng
Ngủ đi anh ! Đôi ta chẳng chung đường
Tình đã úa xếp khung chiều kỷ niệm
Hoàng hôn sầu rơi buồn lên thành tím
Tình vương mang ! Lịm chết đuối khoảng trời
Tạm biệt nhau lòng thương nhớ tơi bời
Phố rong rêu ! Sắc hương xưa héo rũ
Khúc hư vô !  Gõ nhịp bài tình phụ
Đời vô tình ! Rượu chẳng kịp mềm môi
Phố của em.. bây giờ phố mồ côi
Phố lặng lẽ.. nằm dưới đồi thương nhớ
Phố thở dài ! Vướng chút mùi hoa sữa
Ngủ đi anh ! Ngoan nhé !  Hết đêm rồi
Sưu tầm
 vntst20181388_500
TÌNH THƠ THÁNG SÁU....!
Em gửi chút tình thơ vào ngày mới.
Khi  ngoài kia mưa từng giọt ngậm ngùi.
Trăng đi ngủ và bóng đêm chợt tối.
Tí tách rì rào gọi gió đi hoang.
Đời không là mơ người ơi có biết.
Cuộc tình nào không có lúc hợp tan.
Đến rồi đi trò cút bắt vội vàng.
Men tình ái lửa khi tàn lúc cháy.
Mưa vẫn rơi như lời than nức nở.
Tháng sáu nghẹn ngào đong đếm tiếng mưa.
Sầu đăm đắm khi giọt buồn chan chứa.
Hoài niệm xưa Em gửi tháng sáu về.
Cũng tháng sáu đêm nay mưa nặng hạt.
Gọi giấc mơ về từ thuở xa xôi.
Tình mong manh tuổi dại khờ yêu vội.
Gió sang mùa tháng sáu biệt ly nhau.
Sưu tầm
ntst20180568_500
TÌNH MÙA VẢI CHÍN
Nhìn xem vải chín về mùa,
Đỏ au phố thị ngọt chua giá thành.
Nhãn thần thương lái liếc quanh
Xót xa nông phụ cam đành ủ ê..
Còng lưng dầu dãi dầm dề,
Khổ công mòn sức khen chê thị phần.
Gặp mùa được giá phước ân
Mạc thời bạc cắc lận lưng qua ngày..
Anh về Lục Ngạn hổm nay,
Nhìn em con mắt mệt nhoài vẫn vui.
Sum sê trái chín phủ đồi
Vuông khăn tà xẻ nụ cười tươi duyên..!
Sưu tầm
ntst20180406_500
TUỔI CANH TÝ
Đã là tuổi tý ...lại hàng canh
Bố mẹ ,sinh ra đã rõ rành
Mùa thu năm ấy... trời se lạnh
Xuất hiện sinh linh, vướng trực thành
"Trực thành là kiếp của trời ban
Đời trai ngang dọc giữ giang san,
Nữ nhi khuê cát buồn tơ liễu
Nhung lụa vàng son lệ vẫn tràn.»
Năm tám xuân ,vội vã trôi đi
Ông trời khéo, sắp đặt những gì,
Một cuộc đời ...chi nhiều ngang trái
Bạn Tôi ơi ! Đừng mãi buồn đau...
Có Người bảo : sướng trước...khổ sau...
Có Người nói: sướng sau...khổ trước...
Cả cuộc đời... lấy gì làm thước
Thước nào đo ...được nỗi gian nan...
Kiếp con người...có phải trời ban
Ngàn trùng khơi ... bao lần lặng gió...
Như sông kia ...Một con đò nhỏ...
Sóng bồng bềnh, đò vẫn sang sông...
Hai phần đời ...khổ vẫn chất chồng
Có phải chăng...mùa đông lạnh giá
Vẫn cứ thế... cho là tất cả...
Cuộc sống này ...không lạ chữ canh...
Có kiếp sau... đừng vướng trực thành...
Cũng đừng vướng... canh cô mậu quả...
Đừng bao giờ ...cho mình tất cả ...
Tuổi tý rồi...há chịu cung khôn...
Sưu tầm
ntst20180462_500
NGỦ ĐI ANH
Khuya quá rồi ,sao chưa ngủ hả anh ?
Em vẫn thấy ,đèn chát xanh còn sáng
Thao thức chi ,khi bình minh đang rạng
Ngủ đi anh , trời sắp sáng mất rồi
Có nhớ em ,hãy khép chặt bờ môi
Một chút thôi ,rồi đi vào giấc ngủ
Em sẽ đến trong vòng tay ấp ủ
Khẽ tiếng ru ,cho giấc ngủ say nồng
Thương nhớ lắm ,anh ơi có biết không.?
Em mong lắm , giấc mơ hồng hiển hiện
Trong giấc mơ ,không có hình phản diện
Chỉ có em ,vĩnh viễn mãi là em
Ngủ đi anh ,tiếng ru rất dịu êm
Lời ..âm hưởng ...êm đềm thay tiếng hát
Ngủ thật ngon , chìm sâu vào điệu nhạc
Ngủ đi anh
Ngủ thật say
Trong tiếng nhạc ...À ,,,ơi.../"
Sưu tầm
ntst20180427_500
CHÌM TRONG LỜI RU EM
Anh thường thức lúc 3 giờ sáng
Nên đèn anh xanh lét đón bình minh
Lời em nhắc làm anh bỗng giật mình
Nghe êm dịu tiếng à ơi ngòn ngọt
Khi trầm trầm ,khi thì thánh thót...
Khi nhẹ nhàng như tình rót vào tim
Anh gật gù và đôi mắt lim dim
Rồi ngủ kĩ lúc nào không biết
Và mơ em...vòng tay đang ghì diết
Đêm phập phồng ...hơi thở dồn lên
Lỡ bình minh thơ ...anh đổ tội ánh đèn
Không hờn trách ...vì lời em tha thiết quá
Từ phút đó ,anh thấy mình là lạ ....
Nhớ thương ai...mà buồn bã tim say ...?
Sưu tầm

CHỈ LÀ MƠ...!
Tình yêu sống mãi... ở trong thơ
Vẫn để trong Tim... tạo bất ngờ
Cảm xúc dâng lên bao nỗi nhớ
Men nồng mộng ước kết thành tơ
HOA HỒNG quyến rũ duyên lòng nợ
Gởi tặng Em Ơi ... đã đợi chờ
Nhớ những đêm khuya đầy bỡ ngỡ
Nhìn Trăng tưởng đến...Chỉ Là MƠ.
Sưu tầm
ntst20180389_500 
KỲ LẠ QUÁ, LÒNG YÊU SAO KHÔNG NÓI .
Ai cũng sợ, gian nan không dám bước,
Thì làm sao, phía trước có con đường.
Ai cũng ngại, yêu đương không dám ngỏ,
Thì tình yêu, xây mộ ở trong tim.
Để rồi xa, vời vợi nhớ cánh chim.
Bao nhiêu năm, kiếm tìm trong lặng lẽ.
Tình yêu lớn, dấu trong tim nhỏ bé.
Gặp nhau rồi, chẳng hé một lời yêu.
Khi xa nhau, thầm nói biết bao điều.
Sao để mặc, thuyền yêu trôi Vạn dặm.
Bao ngày qua, chẳng dám ghé bến thăm.
Cả một đời, xa xăm mang nỗi nhớ.
Kỳ lạ quá, lòng yêu sao không nói.
Để tình duyên, như mây khói bay đi.
Tình yêu xưa, mãi mãi vẫn thầm thì,
Như nước ngầm âm ỉ trong lòng đất.
Mối tình đầu, không bao giờ quên mất...
Sưu tầm
ntst20180558_500
LẼ NÀO QUÊN EM
Văn Lâu anh bước xuống đò
Trên sông con nước lững lờ trôi xuôi
Nghiêng nghiêng nón lá em cười
Em O gái Huế xinh tươi dịu dàng
Cho anh say đắm mơ màng
Mỗi lần ghé Huế sao càng thấy thương
Tràng Tiền soi bóng dòng Hương
Anh đếm từng nhịp tìm đường qua sông
Cây cầu nhịp thẳng nhịp cong
Cô đơn một nhánh phượng hồng tháng năm
Em ơi anh muốn về thăm
Hàng cau thôn Vĩ âm thầm đợi ai
Bên đường khóm trúc mảnh mai
Nụ cười thấp thoáng tóc dài gió bay
Muốn thăm đại nội chiều nay
Em dẫn anh nhé nắm tay chỉ đường
Khi xa Huế mãi vấn vương
Nhớ kinh thành nhớ dòng hương êm đềm
Lẽ nào anh lại quên em
Người con gái Huế tóc mềm đáng yêu
Sưu tầm
ntst20180479_500
ĐỪNG!
Anh đừng yêu thi sĩ
Gia tài chẳng có chi
Chỉ mỗi chiếc bút chì
Và ba tờ giấy nháp.
Anh đừng tin thi sĩ
Miệng họ nói lời hay
Ưa lãng mạn hàng ngày
Thích cỏ cây, hoa lá.
Tâm hồn luôn cứ thả
Hết biển lại dòng sông
Lúc lơ lửng trên đồng
Anh làm sao chịu nổi.
Mỗi khi nghe có hội
Là gặp gỡ bạn bè
Em nói, anh hãy nghe
Đừng thích yêu thi sĩ.
Sưu tầm
 ntst20180507_500
BÌNH ĐỊNH QUÊ EM
Ai về Bình định quê em
Thăm Hàn Mạc Tử ăn kem tráng dừa
Quê nghèo biển lộng gió đưa
Ghé cầu Thị Nại Khi xưa lẫy lừng
Thăm đền thượng võ Quang Trung
Lại chùa Minh Tịnh ta cùng khấn vong
Tháp đôi tĩnh lặng in dòng
Bãi Bàu..Đảo yến cuộn vòng kiêu sa
Bánh Gai vị ngọt đậm đà
Câu thề gửi trọn Núi Bà Quy Nhơn..
Sưu tầm
ntsthd00046 
Quê anh Bình Định
Em về thăm đất quê anh
Qua cầu Kiên Mỹ đất lành Tây sơn
Rượu  Bầu đá, đường An nhơn
Phai lang tiếng nẫu còn vương quê mình
Bình Tường tỏa nắng bình minh
Vĩnh Thạnh bóng ngã mịt mùng chân mây
Ai ơi ! Nhớ ghé đất này
Thăm mộ Mạc Tử còn đây bao đời
Quang Trung khí phách ngang trời
Ai gan gánh nước tưới dừa Tam Quan
Sưu tầm
 ntst20180932_500
Nếu không làm thơ
Nếu ngày mai không còn làm thơ
Là em đã quên đi hình bóng ?
Từ lâu lắm tâm tư dậy sóng
Bao nỗi niềm lắng đọng chiều buông
Không làm thơ có nghĩa hết buồn ?
Không đau xót khi nhìn trăng vỡ ?
Trăng nữa mãnh còn đầy nặng nợ
Sống yên bình không phải ngẫn ngơ ?
Không thẫn thơ chìm đắm bơ phờ
Mặc đau khổ chẳng lời tuyệt vọng
Không mắt ướt đèn đêm lẻ bóng
Không niềm vui cảm xúc tìm vần
Hững hờ không cảm giác lân lân
Mặc run rẫy mưa làm ướt áo
Thu vàng lá không còn thiểu não
Gió hạ về phượng thắm thờ ơ
Nếu ngày mai em không làm thơ
Mặc Ong Bướm vô tình xuân đến
Mặc con sóng xô bờ trước biển
Nhật ký nào trống rỗng bài thơ
Sưu tầm.
vntsthd00134_500
MƯA THÁNG SÁU..!!
Mưa trải sầu tư mãi chẳng ngừng
Đêm buồn xao xuyến giọt rưng rưng
Hoàng đăng vàng vọt mờ phố nhỏ
Gió thổi từ đâu..đến giữa chừng
Một thoáng niềm riêng như lắng đọng
Bên rào Bí nụ vẫn vàng hưng..
Heo may tháng sáu về chưa nhỉ..??
Để mưa hiu hắt..nhớ chẳng dừng
Phố nhỏ đêm mưa..mãi chẳng ngừng
Mưa về ngõ vắng nhớ người dưng
Mưa tung từng hạt buồn trên phố
Thương nhớ cành xoan ướt giữa chừng
Một góc rào mưa mơ Bướm lượn
Đêm dài tí tách chẳng buồn ngưng
Như ru đêm muộn hương Quỳnh ngát
Xao xuyến vần thơ khuyết nửa chừng..
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com