Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 101

TỪ  HÔM  ẤY

Từ hôm ấy mình chẳng hỏi thăm nhau
Từ hôm ấy mình bắt  đâu  xa lạ
Từ hôm ấy mỗi người đi mỗi ngả
Từ hôm ấy mình chẳng nói  tiếng yêu
Từ hôm ấy chẳng  còn ai đón đưa
Từ hôm ấy tìm mình nghe nhói đau
Từ hôm ấy mình ta sầu  lẻ bóng
Từ hôm ấy chẳng còn ai đến thăm
Từ hôm ấy mình không còn gặp lại
Từ hôm ấy mình trở  thành  người  dưng
Từ hôm ấy mình xa nhau mãi mãi
Từ hôm ấy để lòng mình xót xa
Từ hôm ấy ta bắt đầu biết được
Chẳng được NHƯ hai tiếng  ĐÃ từng yêu
Sưu tầm.
 vntst20181916_500
NẾU EM KHÓC
Nếu em khóc , ai người lau nước mắt?
Anh quay lưng bỏ mặc em một mình
Giữa đêm thâu lệ đẫm ướt chữ tình
Chắc có lẽ phận mình không may mắn
Nỗi buồn kia đọng trong tim sâu lắng
Khi một người thầm lặng bước ra đi
Yêu thật nhiều tình em nguyện khắc ghi
Muốn quên đi những gì lại càng nhớ
Tình yêu ơi! Dẫu duyên tình  cách trở
Tên một người nức nở gọi tên nhau
Ở ngoài hiên cơn gió thoảng lao xao
Cố vùi chôn niềm đau vào quá khứ
Nhiều lúc nhủ rằng mình đừng có cũ
Đừng bao giờ ủ rũ nhớ chuyện xưa
Lời yêu thương hứa hẹn mấy cho vừa
Rồi bỗng dưng như chưa từng quen biết
Nghĩ về nhau lòng buồn đau da diết
Giọt tình buồn mãi miết cứ cuốn trôi
Thời gian ơi! Mỗi ngày một xa xôi
Muốn có đôi rồi rời xa mãi mãi...
Sưu tầm.
 vntst20181943_500
PHẢI KHÔNG ANH
Cả cuộc đời ta mãi đi tìm nhau
Trong âm hưởng của tình yêu ngày ấy
Xa cách rồi, nhưng tình anh vẫn vậy
Mãi tìm em nơi phố cũ năm nào.
Em đi rồi, con phố nhỏ lao xao
Gió vẫn thế, thì thầm bên kẽ lá
Mây lang thang giữa khung trời rất lạ
Nắng vẫn vàng, đâu cần đón hạ sang.
Một mình anh vẫn lặng lẽ lang thang
Nơi quán vắng ngắm dòng người xuôi ngược
Phố rất đông, riêng mình anh lặng bước
Ngẫm cuộc đời... được... mất... hư không,,,
Dẫu biết rằng năm tháng quá mênh mông
Có một điều không bao giờ quên được
Nơi sinh ra, ta không thể chọn trước
Nhưng, chọn được cho mình... cách sống,,,PHẢI KHÔNG EM ??
Và chúng mình,,, đã chọn cách... xa nhau..
Sưu tầm.
vntst20181800_500 
NGƯỜI ĐẾN SAU
Cảm ơn anh người đàn ông đến muộn
Khi hai ta lỡ bước giữa đường đời
Khi hai ta là hai kẻ chơi vơi
Trong dòng nước cuốn dòng đời nghiệt ngã
Ta níu giữ dù không còn gì cả
Và vô tình ta chạm phải tay nhau
Cố dìu nhau thoát khỏi kiếp thương đau
Tự an ủi cả hai cùng mạnh mẽ
Chắp vá trái tim vì đã từng sứt mẻ
Hàn gắn vết thương cho vơi cạn bể sầu
Cảm ơn đời ta đã tìm thấy nhau
Làm điểm tựa cho nhau niềm hạnh phúc
Sưu tầm.
vntst20181966_500 
LỠ CHUYẾN ĐÒ TÌNH.
Thôi mình lỡ chuyến đò duyên
Từ nay xa cách thuyền quyên  lỡ làng
Một người Đã bước sang ngang
Còn ta ở lại xốn san nổi niềm
Chiều nay  mưa rớt bên thềm 
Đường xưa vắng lặng sao đêm cũng mờ
Ơi người Sao nở làm ngơ
Duyên mình mới đượm bây giờ lìa tan
Hương yêu chưa thắm đã tàn
Hoa vừa hé nụ vội vàng nhị phai
Tiết thương má mộng trang đài
Tình sầu cách trở chia hai đoạn đường
Sao mình cứ mãi vấn vương
Đợi chờ chi nửa uyên ương lẻ bầy
Trăng buồn  cũng trốn vào mây
Ta buồn nên viết thơ đầy tâm tư...
Sưu tầm.
vntst20181582_500 
TRÁI TIM ƠI - XIN NGỦ YÊN
Trái tim à ! Xin mi hãy ngủ yên
Đừng đớn đau, đừng muộn phiền vì nhớ
Đừng nhắc lại suốt hai từ "không nỡ "
Mỗi lần thương lại thêm vỡ một lần
Hãy vững vàng xin chớ mãi phân vân
Bởi yêu dấu cũng sẽ dần phai nhạt
Đừng vướng bận để nhận về chua chát
Vốn cuộc đời đâu dào dạt như mơ
Trái tim ơi mi đừng có mong chờ
Chung nhịp đập và nên thơ hi vọng
Giấc mơ đẹp chẳng khác nào bong bóng
cơn mưa chiều chỉ thoáng đọng mà thôi
Trái tim ơi mi là của ta rồi
Không ủ rũ đập từng hồi trong trẻo
Luôn nồng đượm chẳng bao giờ khô héo
Đừng vì ai mà mang sẹo không lành.
Sưu tầm.
vntst20181401_500 
NẾU EM KHÓC
Nếu em khóc , ai người lau nước mắt?
Anh quay lưng bỏ mặc em một mình
Giữa đêm thâu lệ đẫm ướt chữ tình
Chắc có lẽ phận mình không may mắn
Nỗi buồn kia đọng trong tim sâu lắng
Khi một người thầm lặng bước ra đi
Yêu thật nhiều tình em nguyện khắc ghi
Muốn quên đi những gì lại càng nhớ
Tình yêu ơi! Dẫu duyên tình  cách trở
Tên một người nức nở gọi tên nhau
Ở ngoài hiên cơn gió thoảng lao xao
Cố vùi chôn niềm đau vào quá khứ
Nhiều lúc nhủ rằng mình đừng có cũ
Đừng bao giờ ủ rũ nhớ chuyện xưa
Lời yêu thương hứa hẹn mấy cho vừa
Rồi bỗng dưng như chưa từng quen biết
Nghĩ về nhau lòng buồn đau da diết
Giọt tình buồn mãi miết cứ cuốn trôi
Thời gian ơi! Mỗi ngày một xa xôi
Muốn có đôi rồi rời xa mãi mãi..
Sưu tầm.
 vntst20181564
LẠC MẤT NHAU
Duyên đã hết ta chẳng hề níu giữ
Lạc nhau rồi có thể lại là hay
Không còn phiền ,còn vướng víu hàng ngày
Yêu nhau lắm cũng chẳng làm gì được !!!
Nếu trên đời mọi thứ đều biết trước
Có còn đâu sự thất vọng ê trề
Còn đâu nữa những đêm dài lê thê
Buồn hiu hắt, nỗi dày vò giằng xé !!!
Con đường tình vẫn một mình lặng lẽ
Bước chênh vênh khấp khiễng lối đi về
Ánh đèn đường vàng vọt dưới hàng me
Con phố hẹp  một mình tôi nhỏ bé !!!
Sưu tầm.
 vntst20181951_500
NGƯỜI CÒN NHỚ TA
Trong giấc mơ người còn nhớ ta không?
Có bóng ta hay là hình người khác
Người nhanh quên đúng là người phụ bạc
Để ta buồn lạc lõng nhớ mênh mông.
Trong lúc vui ở giữa chốn người đông
Người hay cười ngó trông vô tư lắm
Có bao giờ người ngồi trong im ắng
Một chút thôi trầm lặng nghĩ về ta.
Khi ngắm trăng và cả lúc ngắm hoa
Người có nhìn xa xôi rồi tư lự
Hay là đã có kẻ gần tình tứ
Phải vậy không hay ta tự đa nghi?
Người trách ta rồi cứ thế ra đi
Bỏ ta lại với niềm đau chất chứa
Bao tình nghĩa phút giây không còn nữa
Hỏi người rằng người như rứa được không?
Sưu tầm.
 vntst20181911_500
EM CỨ ĐI ĐI
Anh biết rằng bàn tay này nhỏ lắm
Nên đã không thể nắm giữ em hoài
Đời còn dài với giấc mộng tương lai
Em cứ đi đừng quay đầu nhìn lại
Hãy xem như trót một lần ngây dại
Lạc đôi chân hoang hoải bởi ân tình
Em cứ đi tìm hạnh phúc cho mình
Để tâm hồn không điêu linh buồn bã
Kỷ niệm nào bây giờ anh xin trả
Những ngọt ngào mà ta đã từng trao
Cho bước đời em không thấy chênh chao
Không bận lòng khi đón chào duyên mới
Em cứ đi..anh sẽ không giận dỗi
Chẳng trách hờn và đổ lỗi cho nhau
Nhưng con tim có một chút nghẹn ngào
Khi vẫy chào người từng là tất cả
Chỉ mong rằng dòng đời không nghiệt ngã
Mang nụ cười trả hết lại cho em
Đã dở dang những giấc mộng êm đềm
Hãy xoá đi...những gì là kỷ niệm.
Sưu tầm.
 vntst20181971_500
EM MUỐN QUÊN ĐI
Em góp nhặt màn đêm trao trọn vẹn
Đã cùng ai ước hẹn lúc hạ về
Nhưng anh ơi ! Người quên mất câu thề
Em khắc khoải lê thê trong khoảng trống
Hạ đã sang âm thầm em trông ngóng
 Lời yêu thương với khát vọng chung đôi
Nhưng người ơi sao không hiểu tình em
Gây sóng gió tơi bời cho vụn vỡ
Để cho em ôm tình sầu trăn trở
Xót xa lòng dang dở mối tình si
Thôi đành buông, gạt nước mắt  quay đi
Quên... quên hết những gì không đáng nhớ ...?
Sưu tầm.
 vntst20181962_500
CHIỀU MƯA MÙA HẠ
Mấy vạn lần em viết những tình thơ
Gửi trao anh càng ngẩn ngơ thêm nữa
Xuân qua rồi hạ tràn trề nắng lửa
Lòng nghẹn ngào bao hẹn hứa chênh chao
Hè ùa sang trời chợt đổ mưa rào
Những hạt nắng bỗng thì thào vơi bớt
Em thầm ước giọt mưa rơi đừng ngớt
Để nỗi lòng không bớt nhớ người xa
Mẹ thiên nhiên có lẽ thử lòng ta
Ban sợi nắng ngút ngàn xa đến thế
Tặng giông gió để xem lòng dâu bể
Nắng mưa nào mình có thể đổi thay
Niềm yêu anh , em chắt góp từng ngày
Dẫu thu đến lá vương đầy ngõ nhỏ
Nỗi nhớ thương qua bao mùa vàng võ
Se sắt buồn vẫn ngời tỏ tình anh
Mênh mông xa thề hẹn gợi hao hanh
Hòa tiếng mưa chạnh lòng thành nức nở
Xót tình ta ở hai đầu nỗi nhớ
Có thể nào bong bóng vỡ chiều mưa
Sưu tầm.
 vntst20182019
KHÓC CUỘC TÌNH
Ước được cùng bên nhau sớm tối
Không bao giờ gian dối đổi thay
Nào ngờ tình đã xa bay
Yêu đương ngày ấy đắm say phai tàn
Ươm ước vọng vỡ tan một thuở
Khóc cuộc tình dang dỡ mặn môi
Ngồi ôm nỗi nhớ bồi hồi
Như dòng nước chảy cuốn trôi chữ tình
Có những lúc đinh ninh suy nghĩ
Tình chúng mình cũng chỉ là mơ
Khi yêu tim hóa dại khờ
Nhiều đêm mơ mộng người mơ nào về
Dẫu vẫn biết lời thề theo gió
Người xa rồi vàng võ hồn đau
Nhớ ngày xưa ấy bên nhau
Lời yêu tha thiết anh trao ngọt ngào
Bao kỷ niệm dạt dào sâu lắng
Những tháng ngày xa vắng chờ mong
Gọi tên trong những giấc nồng
Con tim thầm lặng chất chồng nỗi đau
Đêm lẻ bóng đếm sao nguyện ước
Mong một  ngày mình bước có đôi
Bây giờ tình mãi xa xôi
Mất nhau cũng bởi bội lời dối gian...
Sưu tầm.
 vntst20181881_500
TIẾC NUỐI
Bỗng tuôn lệ ướt dòng thư tình cũ
Nắng nhạt màu không đủ để đem phơi
Chuyện nhân duyên phụ thuộc ở số trời
Ta không thể là người thay thế được
Nhưng em vẫn luôn âm thầm mong ước
Có một ngày cơn gió thổi anh sang
Mát dịu làm con tim khỏi bẽ bàng
Mong ước lắm ôm mối tình thơ mộng
Thế rồi đến một buổi chiều gió lộng
Anh nói lời làm đau rát tâm can
Nghìn mũi kim đâm tan nát muôn ngàn
Từ khi đó tình đôi ta từ biệt
Nhiều cay đắng không từ nào kể xiết
Để bây giờ chẳng dám nghĩ về nhau
Bởi tình kia đã thay sắc đổi màu
Tim khép lại khi đôi ta xa cách
Nước mắt chảy bởi tình kia tách bạch
Còn không anh khi chân bước vội vàng
Để bây giờ nuối tiếc phải cùng mang
Chẳng quên nổi ở hai đầu nỗi nhớ
Nghẹn tim ta vẫn ngày tháng mong chờ
Thời gian hỡi xin hãy quay trở lại.
Sưu tầm.
 vntst20181852_500
CÓ MỘT NGƯỜI
Có một người tôi chẳng thể ở bên
Chỉ có thể thầm gọi tên rồi nhớ
Dù hôm nay duyên tình này dang dở
Nhưng bóng hình vẫn luôn ở đâu đây
Có một người tôi không thể dựng xây
Một mái ấm với đủ đầy mơ ước
Những đứa con cả hai cùng có được
Mà lặng thầm rời bước lúc còn yêu
Có một người dù đau khổ bao nhiêu
Vẫn thầm mong người kia nhiều hạnh phúc
Vẫn biết rằng nơi đây mình ngã gục
Và đêm đêm luôn nhớ lúc ban đầu
Có một người phải chọn cách xa nhau
Vì biết rằng chẳng thể đâu chung lối
Dù lời yêu từng trao nhau rất vội
Nhưng giờ đây lại không dễ xoá mờ.
Sưu tầm.
 vntst20182003
Thế là hết
Thế là hết giấc mơ đành dang dở
Đêm đông buồn em trăn trở nhớ ai
Rồi mai đây trên mỗi chặng đường dài
Ai là người đưa bờ vai em tựa..!
Thế là hết ai đã quên lời hứa
Để lòng em chất chứa nỗi niềm đau
Trách ai mà sao đã vội quên mau
Để tim em nát nhàu trong nhung nhớ.!
Thế là hết từ nay đành cách trở
Nụ hoa này hé nở để chờ ai
Vì tình ta giờ cũng đã nhạt phai
Để hai ta chia hai đường hai ngả.!
Thế là hết không còn gì nữa cả
Bởi lòng người nay cũng đã đổi thay
Hết thật rồi tay cũng chẳng nắm tay
Nỗi buồn này chưa biết ngày nào vợi..!
Sưu tầm.
 vntst20181494
DẤU  YÊU
Mình yêu nhau mãi nhé hỡi  người ơi
Em  muốn được làm người tình nhỏ bé
Được yêu anh trong vòng tay  ấm  áp
Được giận hờn trong  vô cớ  vu vơ
Dấu yêu hỡi đừng xa em anh nhé
Để mắt môi  hồng em mãi xinh tươi
Để tình chúng mình  đẹp tựa  trong mơ
Để tình mình  như ánh  trăng  tỏa sáng
Dấu  yêu ơi  mình đừng xa  nhau nhé
Để tình chúng mình không phải đớn đau
Để  trái  tim em  Không phải âu  sầu
Nhớ nghe anh mình  đừng  xa nhau  nhé
Sưu tầm.
 vntst20181267
Có bao giờ
Có khi nào anh còn nhớ đến em
Về kỷ niệm êm đềm xưa hai đứa
Biết tình yêu giờ đã không còn nữa
Bởi dối gian sương khói tựa mây chiều
Có bao giờ anh nhớ những lời yêu
Lời đã hứa với bao điều không ạ
Như bong bóng trong mưa rào nắng hạ
Nói cho vui hay thay dạ đổi lòng
Để bây giờ tình chết giữa mùa đông
Em không giận chẳng bận lòng anh nữa
Ai cũng cần tìm kiếm thêm một nửa
Chẳng trách anh thêm nữa để làm gì
Em chẳng cần lời hứa để làm chi
Cần một nửa hiểu những gì em nghĩ
Cần bờ vai để cả đời em tựa
Đủ bình yên người ấy chẳng thay lòng!
Sưu tầm.
 vntst20181784_500
LẠC!
Không thấy anh khi đường chia ngả rẽ
Phố đông người sao lẻ một mình em ?
Bàn chân lạc con đường chẳng còn quen
Kí ức lạc nghẹn ngào từng nhịp thở
Ánh mắt lạc cõi hư vô, trăn trở
Giữa ban ngày lạc một giấc mơ trưa.
Nỗi nhớ lạc rồi giờ ai sẽ đón đưa ?
Để buồn lạc trong cơn mưa chiều đổ
Hàng cây lạc mênh mang thêm con phố
Chiếc lá kia bỗng lạc ở trên cành.
Cái nắng hè đi lạc ngỡ đêm trăng
Chiều lạc bước theo mây về giăng lối
Hoàng hôn lạc tìm đến nơi gió hỏi
Đêm lạc đường bối rối bến sông Ngân.
Vì sao kia bước lạc lõng âm thầm
Ánh trăng rằm lạc về bên chú cuội
Bàn tay lạc bàn tay nào nắm vội
Lạc mất rồi biết tìm ở nơi đâu ?
Ta vô tình bước lạc về phía nhau
Hai trái tim đau lạc cùng nhịp đập
Cứ thổn thức lạc tìm trong khao khát
Lạc tiếng thở dài ánh mắt bâng khuâng.
Câu thơ yêu cũng lạc điệu lạc vần
Thành câu hỏi lạc bao lần mới đủ
Tay nắm chặt tay sợ lạc trong giấc ngủ
Thấy nhau rồi giữ đừng lạc anh ơi !
Sưu tầm.
 vntst20181842_500
BẾN ĐỢI
    Thuyền đi bỏ Bến một mình
Bến thì vẫn cứ chung tình Thuyền ơi!
    Thuyền theo Bến mới xa xôi
Đành lòng dứt bỏ Bến nơi quê nhà
    Bao nhiêu năm tháng đã qua
Thuyền đi chẳng lại Bến nhà bơ vơ
    Tháng năm Bến cứ vẩn vơ
Dõi theo con nước đợi chờ Thuyền xưa
    Âm thầm ngày nắng đêm mưa
Bến vẫn một dạ sớm trưa đợi Thuyền
    Thuyền neo bến khác nên duyên
Ra đi quên mất lời nguyền năm nao
    Trải qua sóng gió ba đào
Bến mong Thuyền lại ghé vào chút thôi!
    Để tim khắc khoải bồi hồi
Duyên xưa nối lại một đôi Bến Thuyền!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com