Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 100

NGƯỜI BAO GIỜ ĐẾN
Đến bao giờ, anh mới đến bên em
Cho em mượn, bờ vai làm điểm tựa
Hỏi anh hẹn, lần này rồi lần nữa
Đợi một ngày ,anh đến nắm bàn tay
Nước mắt thôi rơi, tuôn chảy hàng ngày
Không có  anh, để lau dòng lệ tủi
Đếm nổi buồn, tháng ngày xâu thành chuỗi
Bởi đau lòng, vì lâm cảnh yêu xa
Đôi khi người bên cạnh, muốn giao hoà
Kề cận quan tâm, ân cần  chăm sóc
Họ không muốn thấy em buồn, em khóc
Hỏi sao lòng không chuyển lúc cô đơn
Nghĩ đến anh, sao không  dỗi không hờn
Không đau xót ,khi thấy mình cô quạnh
Ai yêu xa  ,cũng là người bất  hạnh
Ở nơi xa, anh có thấy đau lòng
Có thương dùm, phận bạc  má  hồng không
Cứ đợi mãi, một người không bao giờ đến
Sưu tầm.
 vntst20181843_500
LY CÀ PHÊ 
Có những lúc một mình bên quán vắng
Trầm ngâm buồn ta chẳng biết nhớ ai
Ngắm Cà Phê nhỏ giọt ngắn giọt dài
Ồ lạ nhỉ nước cứ phai dần sắc
Như tình yêu cũng nồng say đậm đặc
Rồi nhạt dần theo cung bậc thời gian
Phút đam mê buổi mới thật nồng nàn
Niềm khao khát ngập tràn từng hơi thở 
Tháng ngày trôi tình phai dần nỗi nhớ
Không còn buồn khi người lỡ lãng quên
Chẳng đợi chờ inbox những dòng tin
Mỗi sáng dậy không vội nhìn điện thoại
Giọt tí tách chậm rơi rồi dừng mãi
Tình nhạt nhòa duyên hết phải chia tay
Một mình ta ngồi đếm lại tháng ngày
Ly Cà Phê  nhỏ đến nay đã cạn _!
Sưu tầm.
 vntst20181724_500
Đêm muộn
Đêm yên lặng nghe tiếng lòng trăn trở
Mưa bên thềm ngàn giọt nhớ giọt thương
Gió về ngang xé toạc mảnh tình buồn
Mưa tí tách ngỡ máu tim buồn nhỏ giọt
Một thời yêu..... để một đời chua xót
Hai phương trời hai lối mộng....dần xa
Thương con đường mòn lối ta đã qua
Còn ôm mãi những buồn vui ngày trước
Đừng nghoảnh lại...dù buồn vui cứ bước
Duyên cạn rồi có nuối tiếc cũng rời xa
Ôm trong lòng những hoài niệm thiết tha
Một thời nhớ....một thuở yêu....còn đẹp mãi
Giữa đêm muộn bỗng thấy lòng trống trãi
Thương....thương nhiều cuộc tình trãi gió mưa
Yêu....rất yêu......dù....hai mảnh duyên thừa
Vẫn thừa mãi......vì lối xưa....người lẻ bóng
Đời thừa mãi..... vì hai ta riêng lối mộng
Em người thừa...anh dư...giữa....nợ duyên..
Sưu tầm.
 vntst20181002_500
Mối tình vội vã
Chúng mình lại về làm kẻ lạ người dưng
Đành chấm dứt một mối tình vội vã
Đang mặn nồng bỗng trở thành xa lạ
Em có ngậm ngùi... có buồn bã không em
Chẳng biết tại em... hay là lỗi do anh
Mà chúng mình cứ dần dần xa cách
Những lời yêu ngọt ngào tha thiết
Cả một trời yêu cũng mất biệt đâu rồi
Biết nói gì khi đành phải chia phôi
Khi trong lòng có ngàn lời muốn nói
Lời nói nào cũng làm anh đau nhói
Mọi ngôn từ đều xát muối tim anh
Chẳng biết nói gì anh đành phải lặng im
Để con tim đừng thêm rỉ máu
Lời nói nào cũng trở thành vô nghĩa
Vì chúng ta thực sự mất nhau rồi
Biết trách ai... thôi đành trách ông trời
Không duyên nợ sao  xui mình gặp gỡ
Sao chẳng lướt qua nhau giữa dòng đời vội vã
Sao không rẽ về hai ngả không nhau
Nếu không gặp... sẽ chẳng có đớn đau
Sưu tầm.
vntst20181071_500
Chia đôi....
Trời trở rét vắng anh càng thêm lạnh
Bàn tay thừa giấu vội vã trong tay
Môi khẽ rung môi mím chặt thở dài
Nhòe trong mắt bóng hình ai dần khuất
Lạnh xuyên da...tim hóa băng trong lồng ngực
Khối tình sầu...làm tê buốt cả tâm can
Giọt lệ khô...chẳng thể rớt thành hàng
Từng mảnh vỡ.... của hồn băng dần an chảy
Nghĩ về anh... mong thời gian ngừng lại
Một khoảng chờ  đủ gom nhặt hết yêu thương
Làm hành trang....để về được đến cuối đường
Cho tay vững... để viết xong bài hạnh phúc
Sáng ngoài hiên gió lạnh về như giục
Giữa phố dài lại rạo rực nhớ mong
Tình cờ thôi...hai đứa vẫn ngược dòng
Rét vẫn rét giữa ngày đông dù ngập nắng
Bước ngang nhau nén buồn trong lệ mặn
Một con đường nhưng lối mộng đã chia đôi....
Sưu tầm.
ntst20180747 
Chẳng phải duyên
Ta gặp nhau khi tàu vừa chuyển bánh
Duyên tình cờ anh ngồi cạnh bên tôi
Rồi bắt đầu là câu hỏi xa xôi
Anh kể tôi nghe chuyện đời vui vẻ
Đến ga thứ hai: Đoàn tàu lại ghé
Anh giã từ rồi lặng lẽ bước đi
Tôi chợt buồn một thoáng chút nghĩ suy
Chẳng phải duyên nên anh đi nhanh thế
Một lúc sau tàu đến sân ga kế
Lại một người ngồi vào ghế của anh
Tôi hiểu rằng sau tình đó mong manh
Do duyên số nên ta đành chấp nhận
Có chi đâu sao phải hờn phải giận
Người đi rồi người khác sẽ đến thay
Duyên chúng mình đành khép lại hôm nay
Đến ga cuối mình chia tay anh nhé.
Sưu tầm.
 vntst20181840_500
ÂN TÌNH ĐỌNG LẠI.
Ân tình ai   con tim tôi nặng nợ
Đến hôm nay tình cạn ở nơi người
Đành buông tay dù đau xót  người ơi
Tôi đã vẹn ân tình lời đã hứa
Dẫu biết rằng vết thương lành  phân nửa
Nhưng  vẫn đau bởi nửa đã  xa rồi 
Nhói trong tim dạ đau đớn rã rời 
Ôm kỷ niệm chơi vơi từng đêm đến
Ký ức nào trong tâm  còn lưu luyến
Cũng dần phai theo bước tiễn  người đi
Ngày mai đây còn đọng lại  những  gì
Ngoài kỷ niệm một thời yêu say đắm
Hoàng hôn phủ suong rơi chiều thăm thẳm
Cũng là lúc thả hồn đắm sầu vương
Tim nhói đau dõi mắt nhớ  người thương
Khép mi lại  dòng  châu rưng rưng chảy .
Sưu tầm.
 vntst20181888_500
ĐIỀU EM SỢ Nhất
Em sợ nhất một ngày lạc mất nhau
Bàn tay anh cầm nhầm tay ai khác
Em sợ anh mềm lòng khi ai khóc
Lãng quên đi lời thề ước ngày xưa.
Em sợ nhất một ngày anh trú mưa
Chợt vô tình bắt gặp ai ướt tóc
Phút xao lòng trái tim anh thổn thức
Tay vô tình vuốt mái tóc giùm ai???
Em sợ nhất một ngày tình phôi phai
Anh mặc kệ mỗi khi em hờn dỗi
Em sợ nhất những phút giây nông nổi
Rồi vô tình mình tuột khỏi tay nhau...
Đã yêu rồi em chẳng muốn xa đâu
Đừng bao giờ để lạc nhau , anh nhé!!!
Hãy nắm tay em chặt thêm chút nữa
Đừng bao giờ lầm lỡ nắm tay ai .
Sưu tầm.
 vntst20181747_500
... CHIỀU BUỒN.......
Chiều nắng nhạt cho lòng Em thương nhớ
Hoàng hôn về Cho nặng nỗi niềm riêng
Gió vờn bay cho tóc xoã vai nghiêng 
Lòng buồn hiu hắt dịu dàng chân bước nhẹ.
Gửi tâm tư theo gió chiều lặng lẽ
Thả tình sầu theo cánh gió bay Cao
Gió làng bân buồn  nghe dạ cứ nao nao
Se se lạnh Cho hồn thêm tê tái.
Chớp đôi mi cho đau buồn Ngang trái
Cho giọt sầu mãi cứ giăng giăng
Gió làng bân Sao cảm thấy nhọc nhằn
Nghe thương nhớ hằn sâu trong ánh mắt.
Yêu thương ơi..... Tim ta như thắt chặt
Đến làm gì để quay quắt tâm tư
Rồi bước đi không câu giã từ
Cho đôi mắt em nhuộm buồn chiều nhớ.
Gửi tình này theo hồn thơ chiều tím
Cho muộn phiền trôi dạt khắp muôn phương
Gió làng bân se lạnh giữa đêm trường
Thôi dừng lại.... không vương lên khoe mắt!
Sưu tầm.
 vntst20181647_500
CÓ NHỚ KHÔNG ANH
Không biết rằng là có phải yêu không?
Mà em thấy mình nhớ anh nhiều lắm
Đã có lần giữa màn đêm thanh vắng
Tiếng thở dài ...ghìm nén trải ...năm canh!
Có bao giờ ở phương ấy bên anh ?
Nhớ thương em mong tháng ngày êm ấm?
Bàn tay kia ước một lần được nắm
Và bảo rằng... xây đắp mộng ...mai sau!
Có khi nào anh nhớ em thật lâu ?
Ngồi ngẫm nghĩ hỏi một câu không biết
Rằng nơi đó có nhớ anh tha thiết ?
Mong đến ngày... mình gặp gỡ ...nhau không?
Có ai yêu mà không nhớ không mong?
Không muốn gặp người trong lòng ấy nhỉ?
Muốn ở bên nói vài điều thủ thỉ
Yêu thương nhiều bù những tháng ngày qua!
Để  chúng mình sẽ mãi chẳng cách xa
Phải nhớ nhau trong nhạt nhòa nước  mắt
Nguyện tình yêu sẽ mãi luôn bền chặt
Suốt cuộc đời cùng dìu dắt nha anh!
Sưu tầm.
 vntst20181381_500
ĐỪNG..
Dẫu tình kia ..có làm ta đau khổ
Đừng bao giờ ..đóng cửa trái tim yêu
Có phũ phàng ...mới thấm thía chữ yêu
Có xa nhau ..mới thấy nhớ thương nhiều...
Có lỡ hẹn ..mới thấy đời hoang vắng
Hạnh phúc nào ..cũng trải qua sóng gió
Đừng hơn thua ...hay oán giận căm hờn
Đừng tính toan... hai từ cho và nhận...
Hạnh phúc nào..mà lệ chẳng tuôn rơi
Luôn lo sợ ..trái tim chia hai nửa.
Cuộc tình nào... cũng nếm trải gió mưa
Đến bên em...xin cửa lòng chớ kép...
Duyên số còn ..nợ nhau người cứ đến
Trao yêu thương...Sẽ nhận được yêu.thương...
Sưu tầm.
 vntst20181865
TẠ TỪ
Đến bây  giờ chuyện ấy đã  xảy ra
Ngày em muốn rời xa tìm bến khác.
Anh đã biết  tình yêu kia phai nhạt,
Bởi bấy lâu nay em đã khác rất nhiều...
Điều em chọn chắc không  phải tình  yêu,
Hoặc nếu có, cũng không cùng anh nữa
Nêú anh buộc lòng em phải chọn lựa,
Anh chỉ cần nghe  em hưá một lời
Nói đi em dẫu chỉ một lời thôi
Cho anh thấy điều mình luôn sợ hãi.
Anh  không muốn một ngày thành thừa thãi
Tình yêu kia đã  ngang trái từ lâu
Anh cũng đành nén chặt một niềm đau
Để còn thấy mình nguyên  màu tình ái,
Dẫu cay đắng vẫn bên người mãi mãi
Nỡ sao  em để lại vết thương  lòng
Đã bao ngày ta ao ước thầm mong
Cùng phiêu lãng giữa dòng đời nghiệt ngã
Quên đi hêt những chuyện  đời  dối trá
Xây mộng lành khi đã trót trao nhau
Giọt lệ trào trong đêm vắng canh thâu
Ôm  chua  xót tim nát nhàu vụ vỡ
Trời không se đôi minh thành duyên nợ
Lời  tạ  từ  dang dỡ một tình yêu.
Sưu tầm.
 vntst20181812
EM ĐỪNG BUỒN
Em đừng buồn như vậy nữa được không
Quầng đôi mắt thâm một màu ủ rũ
Đêm hoang dại người ơi tròn giấc ngủ
Hãy nghe anh khuya thức thế đủ rồi
Em đừng buồn quá khứ sẽ qua thôi
Và hạnh phúc cận kề bên em mãi
Chàng trai lạ ngang đời em ghé lại
Khẽ hát ru vòng tay ấm canh dài
Em đừng buồn và suy nghĩ về ai
Cười lên nhé bờ môi hồng tươi thắm
Đôi má lúng đồng tiền duyên thêm đậm
Bao kẻ say quên hẳn cả lối về
Em đừng buồn vì những phút đam mê
Vì ai cũng có một thời nông nỗi
Sau vết xước chân thành tình trao vội
Là lớn khôn giữa xã hội lọc lừa.
Sưu tầm.
 vntst20181667_500
Tỏ Tình
Đã bao lần anh muốn ngỏ lời yêu
 Là bấy nhiêu lần tim anh bối rối
 Em thanh cao sợ mình không với tới
 Sợ nếu người từ chối phải làm sao
 Em yêu anh... anh nghĩ chẳng thể nào
Vì bên em còn bao người theo đuổi
 Anh chỉ là người đến sau và xếp cuối
 Đến lượt mình cũng đuối sức mà thôi
 Đến hôm nay anh tự hiểu ra rồi
 Hiểu tình yêu của một người con gái
 Yêu đơn phương hạnh phúc nào tồn tại
 Nhận biết mình nên dừng lại ở đâu
 Trái tim anh hay đa cảm đa sầu
 Và giờ đây lại bắt đầu vô cảm
 Thà nói trước để ta mãi là bạn
 Không bao giờ chạm đến cảm xúc yêu
 Lúc này đây anh muốn nói thật nhiều
 Nhưng liệu em có hiểu anh không đấy
 Em vẫn đấy vẫn hững hờ như vậy
 Có bao giờ nhận thấy được tình anh
Sưu tầm.
 vntst20181501_500
Bán Nửa Vầng Trăng
Tôi muốn bán đi nửa vầng trăng
Bán cả tình tôi...với cung hằng
Trót lỡ tình si sầu vạn kiếp
Bán cả chiều buông...những bâng khuâng.
Tôi muốn bán đi nỗi buồn tôi
Bán thương, bán nhớ...những đầy vơi
Dốc hết lòng này trăm khổ lụy
Mua lại nhân gian nửa nụ cười.
Tôi muốn bán đi chút cô đơn
Men tình chếnh choáng ngập trong hồn
Lỡ trót thương người, người không nhận
U mê một thuở...mấy dại khôn.
Ta muốn từ đây tắt lửa lòng
Bán đi mấy đỗi...những long đong
Ta về thay áo đa đoan tắm
Gột rửa bụi trần...những đục trong.
Người ơi...ta bán một cõi tình
Trả lại cho người nỗi lênh đênh
Đường hoa nắng tắt chia lối mộng
Thôi nhé...ta xa...chuyện chúng mình.
Sưu tầm..

Muốn...
Em chỉ muốn... yêu thương kia thôi chòng chành chực vỡ!
Bàn tay mình nhớ nắm chặt nhé đừng buông
Mình nhớ nha nơi phía cuối cung đường
Em vẫn đứng vẫn chờ mình nơi cuối phố
Nhớ nghe mình đừng để nhớ nhung thành rêu cổ
Em sẽ khóc thật nhiều trời bỗng hoá mùa Ngâu
Em biết rằng duyên chúng mình chẳng thể đặng trầu cau
Con tim vẫn hoài yêu mà bướng bĩnh!
Mình đừng trách nợ duyên kia vốn định...
Gieo cung sầu em biết chẳng thể buông
Dẫu nước mắt hoá thành sông cuồn cuộn
Em vẫn thương mình dẫu sóng gió phong ba!
Sưu tầm.
 vntst20181288_500.
Hai đầu nỗi nhớ
Có hai người, ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩ về nhau nhưng xa đến mênh mông
Chỉ âm thầm nghe tiếng vọng hư không
Và nỗi nhớ cứ buốt lòng từ đấy,,,
Có hai người, ở xa nhau biết mấy
Hằng đêm về lại nhung nhớ nôn nao
Dù mong manh nhưng đau đáu khát khao
Gặp lại nhau giữa chân trời mộng ước...
Có hai người, mong cùng nhau cất bước
Giữa cuộc đời dù còn lắm gian truân
Ước bên nhau dẫu gian khó muôn phần
Vẫn thề nguyền sẽ bên nhau mãi mãi,,,
Thế mà xa,,, vẫn xa nhau khắc khoải
Không thể nào họ đến được cùng nhau
Bởi cả hai đều có những nỗi đau
Chỉ có thể nghĩ về nhau lặng lẽ...
Sưu tầm.
 vntst20181818
KHÓC ĐI EM
Khóc đi em cho nỗi sầu cạn nhé!
Cho đêm buồn lặng lẽ chóng tàn mau
Khóc lần này rồi cho đến ngàn sau
Dòng lệ đắng không bao giờ rơi nữa
Khóc đi em Đông vừa qua khỏi cửa
Xuân đã về nắng ấm giữa chiều hong
Khóc để quên người ta đã thay lòng
Sao em vẫn ngóng trông người trở lại
Khóc đi em tiễn Đông tàn tê tái
Khóc cho chiều hoang hoải khóc người dưng
Khóc đi em khi tình mới nửa chừng
Để lại em nỗi đau từng ngã gục
Khóc đi em cho tim mình thổn thức
Lối sang mùa chấm dứt một niềm tin
Khóc đêm tàn mai đón ánh bình minh
Ngày rực sáng đau tình không tồn tại...
Sưu tầm.
 vntst20181630_500
Mãi bên đời
Có bao giờ em thôi nhớ anh đâu
Sao cứ hỏi hoài một câu như thế ?
Anh biết rằng một mình em chẳng thể
Đoạn đường dài phải kế bước là sao?
Trái tim em đặt anh ở chỗ nào?
Một câu hỏi lòng chênh chao lạ quá
Bởi từ lâu đã coi là tất cả
Của riêng em thấy yên ả ngọt ngào !
Dù cuộc đời có biến đổi ra sao
Dù hạnh phúc hay tuôn trào nước mắt
Chỉ biết rằng đã yêu là chân thật
Trái tim hồng nguyện trao tất cho nhau !
Ở cạnh bên đến khi tóc bạc đầu
Sẻ san đời dù dãi dầu mưa nắng
Để lòng em khỏi tháng ngày trống vắng
Vì có anh mãi bên đời chở che !
Sưu tầm.
 vntst20181790
Chia tay
Thế là hết đường tình chia hai ngã
Có lẽ là tình xa  quá tầm tay
Từ ngày hai đứa chia tay
Đôi đường đôi ngã đắm say phai tàn
Ôm  kỷ niệm ngập tràn cay đắng
Đợi chờ người đêm vắng dài thêm
Còn đâu má thắm môi mềm
Đêm về lạnh vắng bên thềm đợi mong
Hồn chết lịm tim hồng đau nhói
Những nghĩ suy muốn nói lại thôi
Bây giờ tình đã vỡ đôi
Bao  nhiêu mộng ước  xa xôi ngày nào
Còn đâu nữa ngọt ngào hạnh phúc
Con tim yêu rạo rực lửa tình
Kiếp đời nặng nợ điêu linh
Cho nên vướng phải ái tình lụy đau
Lời hứa hẹn bên nhau đâu nữa
Hết thật rồi ngọn lửa tàn phai
Yêu nhau vương khổ đời dài
Trót sinh ra số an bài phận duyên
Khi mệt mỏi lặng yên nghĩ quẫn
Suốt ngày đêm thơ thẩn thở dài
Nhớ về một thuở cùng ai
Kiếp đời lẻ bóng lệ dài hoen mi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com