Thứ Ba, 5 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 90

ĐOẠN TUYỆT!
Tình dang dỡ... xin người đừng gặp lại
Đừng bận lòng... lưu luyến nữa mà chi
Đừng quan tâm... thăm hỏi để làm gì
Thêm vương vấn... cho người đi kẻ ở
Tình tan vỡ... ta chưa lần nức nỡ
Nghĩ nợ duyên... nên cam chịu lặng câm
Giấu vào tim.. dòng máu lệ âm thầm
Lòng tan nát... chỉ mong người hạnh phúc
Nhưng cớ gì... bến nơi người vẫn đục
Thuyền phía kia.. vẫn phủ sóng bạc đầu
Xoáy vào tim... thêm bao nhiêu nỗi sầu
Để ta thấy... duyên tình mình lận đận
Ta đã cố... sẽ quên người bao bận
Nhưng bóng hình.. mãi quanh quẩn đâu đây
Khiến hồn ta ... hoài thổn thức hao gầy
Tim phải sống... những ngày dài khó nhọc
Ta gặp nhau... chẳng thể cười hay khóc
Chỉ nhìn thôi... rồi giấu lệ rưng rưng
Bao yêu thương... dẫu sao cũng đã từng
Nên vẫn mong... người an lòng vui sống
Tình đôi ta... đến kiếp này quá mỏng
Bấy nhiêu đó... cũng đã đủ lắm rồi
Câu duyên nợ...nay chỉ đến đây thôi
Có đau mấy. .. cũng quyết lòng. .. đoạn tuyệt.
Sưu tầm
ntst20180257_500 
MƯA VÀ ANH
Sài gòn mưa anh ạ
Cũng giống ngày xưa thôi
Chỉ có điều khác lạ
Ta đã xa nhau rồi
Phố chiều không còn nắng
Chỉ chút gió hanh hao
Nghe trong lòng hoang vắng
Như có gì ... lao xao
Phố phường sao lụt lội
Ướt đầm cả bước chân
Như trái tim tù tội
Yêu anh mãi ... ngàn năm
Có bao giờ anh biết
Vì sao ta vẫn thương
Có bao giờ anh hiểu
Bờ ta bao ... đau buồn
Ngoài kia đời vội vã
Họ cũng thương cũng yêu
Rồi chia ly hai ngả
Trách hờn nhau đủ điều
Tình ta lại rất khác
Cứ lặng lẽ yêu nhau
Chia ly như ... bài hát
Chẳng nói ... một lời đau.
Sưu tầm
 vntsthd00175
MƯA.....!
Ta ngắm chiều rơi với mưa buồn
Lá vàng lững thững nối dòng tuôn
Phố quen trắng xoá màu mưa ướt
Rớt chỗ ta ngồi, một chữ... thương
Vài con chim ngốc tìm chỗ trú
Hàng cây ngả ngớn đứng đội mưa
Phố buồn chẳng bước người qua lại
"Lại nhớ người yêu ", vọng âm xưa
Tình ơi ướt đẫm màu yêu cũ
Lặng lẽ xa nhau chẳng giã từ
Hấp hối trên môi... lời ta hứa
Đưa tiễn cuộc tình...chết trong mưa
Ngày mai nắng có tươi màu Hạ
Thì cũng hết rồi , một giấc mơ
Anh có về tìm lại cơn mưa cũ
Chắc cũng tạnh rồi...phố chẳng mưa
Sưu tầm
 ntst20180259_500
BÁN......
Sầu quá, tôi đem tình buồn đi bán
Chắc giá rẻ thôi..., một nụ cười
Chưa ra đến chợ, lòng ai oán
Thương lắm... không đành, tội Tình tôi
Thôi ta về nhé, nâng niu tiếp
Ủ nó trong tim, cũng qua ngày
Ngày nao năm ấy, tim ta chết
Ta vẫn mang tình... ở trên tay
Tim ta dậy sóng, ba bốn bận
Vỗ nát bờ đau, lúc đêm về
Tóc mây xoã gối, cùng đêm trắng
Ước mình thoát nổi, một cơn mê
Có lẽ, từ đây tim ta khép
Mãi mãi hiển nhiên, một bóng Người
Dưới gốc Bồ Đề, quỳ xin tiếp
Kiếp sau gặp nhé ... Hỡi Tình ơi.
Sưu tầm
 ntst20180269_500
THƯ THĂM NGƯỜI CŨ
Anh vẫn khoẻ và vui chứ ... hỡi anh?
Em chẳng hà tiện gì, một dòng tin nhắn
Nhưng trong em , còn ngổn ngang nhiều lắm
Khi đối diện lòng mình, em lại bối rối trước anh
Con đường phía trước có còn những tán lá xanh ?
Ngày hai buổi anh đi, có còn nghe chim hót ?
Tối anh có ngồi một mình và nghe mưa rớt ?
Bản Bolero buồn, làm anh ngủ dễ không?
Chuyện chúng mình, giờ đã hết thôi trông
Anh hãy tự chăm sóc cho mình anh nhé
Em đã không còn thường xuyên nhắc nhở
Hỏi anh ăn gì hay chúc giấc ngủ ngon .
Anh hãy vui nhé và gặp bạn nhiều hơn
Để những lúc một mình, không còn cô đơn nữa
Tình bây giờ , chỉ là dư hương cũ
Em sẽ ổn mà .... rồi tất cả sẽ qua .
Rồi một ngày, anh sẽ sánh bước với người ta
Có ai đó và mang tên là Vợ
Nếu một mai, anh có về thăm phố
Giữa tấp nập cuộc đời, ta đã lạc bước nhau
Thì mong anh bình yên nhé, đừng hỏi em đã về đâu
Nơi em đến, sẽ không có anh ở đó
Chỉ còn những mùa Thu và những cơn mưa nhỏ .
Mưa trên cuộc tình....
....để em nhớ những ngày xanh !
Sưu tầm
 ntsthd00060
CẦN ... ???
Cần bao nhiêu nước mắt
Để vơi bớt nỗi buồn
Cần phải thức bao đêm
Để thả buồn xuống gối
Cần bao chiều vời vợi
Để nhạt dần bóng nhau
Cần bao khúc sông sâu
Rửa sạch lòng xưa cũ
Cần thêm bao nhiêu thứ
Để quên nụ cười xưa
Cần bao nhiêu cơn mưa
Để đủ trôi dĩ vãng
Cần bao nhiêu ngày tháng
Cho tình buồn phai phôi
Cần bao mùa Thu rơi
Để thôi không nhặt lá
Thôi hết rồi Tình ạ
Ta đã lạc mất nhau
Chẳng thể biết bao lâu
Cho lòng thôi nhung nhớ
Tình buồn như trăng vỡ
Đắp lên bờ rêu phong
Người ơi có biết không
Chết hồn ta ... rồi đó....!
Sưu tầm
 vntsthd00138
CƠN MƯA CHIỀU NAY
Chiều nay mưa rơi trên phố
Trắng xoá nỗi nhớ quắt quay
Gió giông về ngang qua cửa
Ướt đẫm một cuộc tình gầy
Chiều nay nghe cô đơn quá
Con đường vắng bước chân đi
Yêu thương bây giờ xa lạ
Giữ được trong nhau những gì
Phố buồn sẽ không còn nắng
Chiều tà nhạt những vàng phai
Trời buồn mây đen trĩu nặng
Lòng còn hoang hoải nhớ ai
Dẫu người về đây lần nữa
Hết rồi đã lạc bước chân
Câu thơ mắc trên cánh cửa
Giọt buồn gọi nhớ xa xăm
Yêu thương bây giờ đã cũ
Ta chẳng còn chờ đợi nhau
Xanh rêu mùa yêu đã ngủ
Ru lòng một cuộc tình đau
Mai ta về bên gác vắng
Gửi hồn vào những vần thơ
Bao giờ tim ta sóng lặng
Tình ơi.... cho đến bao giờ...???
Sưu tầm
Đêm....
Đêm cứ lặng im, đêm chẳng nói
Bóng tối bủa vây chỗ ta ngồi
Chia ly từ biệt lòng bão nổi
Ta gửi vào đêm ... những đầy vơi
Cơn mưa lạnh lẽo ngoài hiên vắng
Rớt vào tim ta.... ướt tơi bời
Nhỏ vài giọt hờn, trong yên lặng
Tình ơi xa nhé.... phía mù khơi.
Sưu tầm
 ntst20180552_500
VÌ SAO ... ???
Sao anh không là gió
Cùng Mây Trắng Cuối Trời
Mà là cơn mưa nhỏ
Ướt đời em ... anh ơi
Sao không là biển khơi
Để thuyền em gió lộng
Mà lại là con sóng
Vỗ lòng em tơi bời
Sao anh không là nắng
Để cho hồng má em
Mà lại là đêm đen
Để tình em lạc lối
Sao không là hạ tới
Để phượng hồng nở hoa
Mà lại là đông xa
Để tim em giá buốt
Sao anh không là nước
Tưới bờ em khát khô
Mà là núi chơ vơ
Để em thành tượng đá
Sao không là bến lạ
Mong bước em trở về
Mà lại là bờ đê
Chắn em ngàn con sóng
Thôi hết rồi gió lộng
Thổi vỡ cuộc tình ta
Yêu dấu đã cách xa
Ngàn mây bay theo gió
Này là thương là nhớ
Này những kỷ niệm xưa
Cuộc tình ta ướt mưa
Em về cùng bão tố.
Sưu tầm
 ntst20180550_500
CHÁN. ! !
Biết vậy em chẳng dám yêu
Biết khổ, em chẳng dám liều vì anh
Cứ tưởng tình chỉ màu xanh
Ai ngờ mây xám phủ quanh tháng ngày
Cứ tưởng yêu là ngất ngây
Ai ngờ yêu cũng đắng cay muộn phiền
Tưởng yêu đời đẹp như tiên
Ai dè yêu cũng chuân chuyên đổi dời
Người tình nơi chốn xa vời
Nhớ nhau chỉ biết ới ời trên mây
Chat hoài thì cũng mỏi tay
Alô mỏi miệng " mặt này hôn đi "
Yêu hoài mà chẳng thấy chi
Chỉ nhớ gần chết, ước gì gặp nhau
Đợi chờ đã mấy mùa Cau
Cau già phải bán, người đâu chẳng về
Buồn tình cứ mãi ê chề
Ngày nào mới được phượng về cùng loan
Này người, em nói với chàng
Có yêu thì bảo, lẹ làng về ngay
Để em héo úa quắt quay
Không thì em sẽ lên đây tìm chồng
Nay mai má chẳng còn hồng
Tàn phai nhan sắc, ai bồng ai rinh
Bây giờ cũng tạm còn xinh
Anh mà chẳng lấy, lỡ Tình.... chết em.
Sưu tầm
 ntst20180603_500
YÊU HAY THÍCH ???
Anh đừng huyễn hoặc ta trong đáy cốc
Và uống mộng du ta như một chén rượu tình
Cơn khát thèm chỉ say trong phút chốc
Mai tỉnh rồi có còn chút lênh đênh
Ta muốn mở tung trái tim anh... để biết
Không mập mờ giữa thích và yêu
Để một mai lỡ bẽ bàng đoạn tuyệt
Không ngắm mây trôi cuối buổi chiều .
Ta kết hôn với suy tư rồi đấy
Mượn nụ cười anh để hóa giải ưu phiền
Mặc định rồi ta vẫn yêu anh.... như vậy
Từ bận ấy ... ta biết mình.... đã thương.
Sưu tầm
 ntst20180505_500
GIẬN HỜN
Anh cứ bảo em hay nắng mưa
Hờn anh, giận dỗi cứ theo mùa
Có biết vì sao em hay giận
Tại vì anh đấy... đã biết chưa
Anh cứ bảo em, hay trẻ con
Chỉ một chút thôi cũng dỗi hờn
Này anh, người thông minh sao chẳng hiểu
Có lúc em cảm thấy rất cô đơn
Em ghét anh nhiều lắm đó biết không
Ghét chẳng nói ra, để trong lòng
Cứ im lặng thôi, càng thấy ghét
Biết thế này, chẳng yêu nữa cho xong
Ừ thì kệ em , cứ thế đi
Nắng mưa giận dỗi có được gì
Anh cứ tung tăng cho thỏa thích
Em mà ghét quá.... mình chia ly
Sưu tầm
 vntst20181153
MÔNG LUNG......
Anh cứ như một điều gì.... xa xôi lắm
Lúc hiện hữu trong em lúc xa đến vô cùng
Biết khi nào ta cùng nhau... xây giấc mộng
Hay một ngày....ta chỉ gọi... người dưng
Ta vẫn thầm... gửi ngàn nụ hôn trong gió
Đến bên Người...... bằng tất cả tinh khôi
Dẫu trái tim ta.... chỉ như loài hoa cỏ
Vẫn ủ mầm xanh...... kiếp yêu người
Ta biết rằng....chẳng cần chi phải hứa
Vẫn đợi Người huyễn hoặc cả mùa thu
Câu thơ lỡ ....giăng mắc ngoài khung cửa
Dẫu cuộc tình buồn...ta hóa .... những thâm u
Thôi Tình ạ....ta cứ yêu như thế
Cảm ơn đời...cho ta thấy được nhau
Hết kiếp này....mà ta cũng không thể
Vẫn yêu Người nốt cả ...... kiếp sau !!!
Sưu tầm
vntsthd00117
TÌNH NHÂN
Mình sẽ chỉ tình nhân
Có sao không anh nhỉ
Lúc nào em cũng nghĩ
Anh không là riêng em!
Tình nhân rồi cũng quen
Gánh hai đầu nỗi nhớ
Một chút thôi mắc cỡ
Nghĩ trong vòng tay anh
Em yêu lắm màu xanh
Thắp lên niềm hi vọng
Ngoài kia trời cao rộng
Tình nhân ... mình em thôi!
Em gọi Tình nhân ơi!
Với bao niềm tha thiết
Tình nhân ơi có biết
Góc riêng này ... riêng anh!
Sưu tầm
 ntst20180905
MÂY TRẮNG ....
Anh cứ hỏi em... nắng ở đâu
Nắng ở trong em, nắng bắt đầu
Nụ cười long lanh, sương vừa hé
Để anh yêu mãi... nét ngọc châu
Anh cứ hỏi em... gió chốn nao
Gió ở trong em, gió thì thào
Thổi mát lòng anh, hôn nhẹ đấy
Xích lại gần em... ghé môi trao
Anh cứ hỏi em... trăng mãi xa
Ừ đấy, xa xôi ánh trăng ngà
Trăng em êm đềm thả dáng ngọc
Rơi vào lòng anh.... nét kiêu sa
Anh cứ hỏi em.... sao mãi mưa
Mưa Tình yêu đấy, anh biết chưa
Giọt ngắn giọt dài, giọt nhung nhớ
Ướt cả tim anh... lúc sang mùa
Anh cứ hỏi em ... nước về đâu
Nước chảy ra sông, nước qua cầu
Nước em ngược dòng, không về biển
Chảy vào đời anh.... những thẳm sâu
Anh cứ hỏi em.... Mây Trắng ơi
Mây Trắng là em, bay cuối trời
Bay đến bên anh và ở lại
Mình yêu nhau nhé .... suốt đời thôi.
Sưu tầm
ntst20180489
ĐÊM....(4)
Đêm lầm lũi ...một màu đen đặc quánh
Chầm chậm trôi...như chẳng có chân bo`
Ủ vào chăn.... một nỗi hờn sóng sánh
Giấu trong gối.....nỗi nhớ người.... co ro
Nếu ta vo buồn....ném vào đêm hết được
Thì tim ta....không ve vuốt... rạc gầy
Ta dự cảm rồi...nỗi buồn này từ trước
Đêm muộn rồi...ta biết gửi vào đâu đây
Ừ thôi nhé....ta lặng im như thế
Chẳng nói gì đâu....chẳng trách lời nào
Dù có xé tược buồn....cho hồn này hoang phế
Ta vẫn nói với người....ta ổn.... không sao...!
Sưu tầm
vntst20181036_500
XIN ĐỪNG YÊU ĐÔI MẮT !
Anh bảo rằng: anh yêu đôi mắt của em
Đôi mắt có gì mà anh yêu nhỉ. ?
Anh mỉm cười : đôi mắt nhiều dâu bể
Thăm thẳm buồn... để anh nhớ anh thương
Này anh ơi, xin đừng có vấn vương
Hãy yêu em bằng trái tim, đừng nhìn vào đôi mắt
Hãy cảm nhận tình em, là những gì tha thiết
Cháy bỏng nồng nàn, với nỗi nhớ thương anh
Đôi mắt đó , dẫu chẳng mãi long lanh
Nhưng hiển hiện, bóng hình anh từng phút
Khi nhớ anh, đôi mắt buồn da diết
Khi thấy anh cười, mắt cũng ánh niềm vui
Hãy chỉ yêu em, bằng tình yêu của anh thôi
Đừng gian dối, để mắt kia phải khóc
Đừng đem mưa gió , để ướt mi lệ ngập
Đừng cách chia lòng, để lá úa tàn phai
Đừng quay bước, dẫu giông bão ngày mai
Đừng để trái tim nhuốm muộn phiền anh nhé
Này Tình hỡi... đây bàn tay em nhỏ bé
Hãy nắm đi anh... dắt em tới cuối trời
Này mắt buồn....chỉ để ngắm anh thôi
Hãy ghé môi hôn, khi làn mi em khép
Hãy nghiêng chút đi anh, để bờ vai em nép
Hãy nâng bước em đi, về nơi chốn thiên đường
Hãy cứ dịu dàng .... và yêu em như thế nhé.
..... người em thương !
Sưu tầm
ntst20180557_500
ĐIỀU EM SỢ
Em sợ mình chẳng chiếm trọn trái tim anh
Để anh lại tròng chành vì ai khác
Em sợ cơn gió em không làm anh đủ mát
Nắng quá nhạt màu... chẳng rộn rã bước anh đi
Em sợ mình, chẳng phải là ánh sao khuya
Chẳng đủ lung linh để anh thầm ao ước
Em sợ bàn chân anh đã quen vội bước
Em không đủ nồng nàn để giữ trọn vòng tay
Tình em đó, sợ anh không đắm, không say
Vì trong anh, còn quá nhiều tha thiết
Dĩ vãng đã qua chưa, có làm anh luyến tiếc
Em có là điều... thật cần thiết hay không?
Em sợ trái tim anh sẽ lạnh giá mùa đông
Mà em đây, không đủ nồng đủ ấm
Em lo sợ biển tình kia gợn sóng
Nghiêng ngả mạn thuyền, rồi ta sẽ về đâu
Em sợ hoàng hôn, sợ cả những đêm thâu
Làm anh cô đơn, thả hồn theo cơn gió
Mà bàn tay em thì quá mong manh bé nhỏ
Môi không đủ nồng , để anh phải khát khao
Em cứ sợ, mà chẳng biết làm sao
Có phải vì quá yêu , sợ mất anh không nhỉ
Em cứ rối bời, với trăm ngàn suy nghĩ
Anh hãy nói điều gì?....
...để em không sợ nữa.....hỡi anh ?
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com