Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 85

THUYỀN TÌNH LẠC LỐI.!
Đêm buồn lặng ngắm ánh sao đêm
Sương rơi từng giọt nhỏ bên thềm
Vẳng tiếng côn trùng nghe ai oán
Sầu riêng lai láng chỉ buồn thêm...
Hơi thở lòng đêm rất ngyên sơ
Vầng trăng héo hắt lặng như tờ
Thanh âm lặng lẽ cung đàn vỡ
Như sợ tơ lòng đã xác xơ...
Thuyền neo bến vắng suốt canh thâu
Xin chở cho ta những giọt sầu
Xua tan dư vị ngày xưa ấy!
Để kẻ ra đi khỏi gục đầu
Đêm buồn lặng lẽ ngắm mưa rơi
Kẻ ở người đi cách biệt rồi
Hoang liêu phủ kín chân trời cũ
THUYỀN TÌNH LẠC LỐI...giữa mù khơi./.
Sưu tầm.
 vntst20181080
ĐÀNH THÔI
Thôi thì em cứ ra đi
Tình ta đã hết còn gì nữa đâu
Xem như nước chảy qua cầu
Tơ vương chỉ tội mái đầu héo khô
Đời là biển lộng sóng xô
Tình là ảo ảnh tựa hồ chiêm bao
Trách gì trời ở quá cao
Than cho ruột thắt hanh hao cõi lòng
Nén buồn giấu tủi vào trong
Đừng hoen lệ đẫm đôi dòng ai ơi
Mơ chi giấc mộng xa vời
Để rồi bạc nhược rã rời xác thân
Thế gian thiện ác xoay vần
Nợ vay..vay nợ đồng lần trước sau
Ai cười lại chẳng khổ đau
Thiên duyên lỗi nhịp nát nhàu con tim..
Sưu tầm.
 vntst20181036_500
TÌNH
Hỏi người ở khắp nhân gian
Chữ tình sao lắm trái ngang thế này
Yêu rồi mới thấm chua cay
Không yêu lại ngỡ đọa đày thế nhân
Trớ trêu..con tạo xoay vần
Biết rồi sao chẳng phân vân chút nào
Con tim cứ mãi nghẹn ngào
Phách hồn loạn nhịp thét gào xót xa
Đêm đêm ngắm dải ngân hà
Quay về kỷ niệm lệ sa thấm dòng
Mượn ai nhắn nhủ tâm lòng
Trút lời tâm sự đèo bòng bấy lâu..
Hỏi tình..tình chạy đi đâu ?
Theo tình.. tình phụ.. phụ câu chân tình..!
Sưu tầm.
 ntst20180939_500
HỒNG NHAN.
Em buồn để ướt mắt ai
Em buồn nỡ để lệ cài hoen mi
Ngoài kia khối kẻ sầu bi
Quẩn quanh cũng vẫn chỉ vì chữ yêu
Thương thay thánh nữ mỹ miều
Hồng nhan bạc mệnh cũng nhiều đa đoan
Bến đời buộc sợi tơ oan
Cung hường lỗi nhịp còn dan díu lòng
Duyên tình tựa mối bòng bong
Dứt ra chẳng thể đèo bòng xót xa
Ngắm sao hỏi ánh trăng ngà
Còn bao lâu nữa thì ta hết buồn!
Sưu tầm.

EM NHỚ ANH...!?!
Anh có về...cho tan lạnh gắt gao
Xa anh chút em cồn cào nỗi nhớ
Hơi ấm nồng nụ hôn còn ấm chỗ
Xa anh rồi...sao nức nở thế anh
Anh có về...vẽ lại bầu trời xanh
Vòng nguyệt quế...hai ta thành hiện thực
Anh có về...tim em đang thổn thức
Nụ cười anh...đang rực rỡ trong em
Đừng xa vắng...có lẽ mi ướt nhèm
Vì thương lắm mới mềm lòng trăn trở
Anh yêu à...đừng bao giờ như gió
Nó thoảng qua lại nắng bỏng...sầu cay
Anh có về...em anh lại trong tay
Trao ước nguyện vơi đầy đang bỏng khát
Dựa vai anh tự tình như biển hát
Hai đứa mình ngào ngạt những hương yêu
Anh có về...em hồ hởi rất nhiều
Tặng anh nhé tim phiêu như ngọn lửa
Nụ hôn nồng biển tình em chan chứa
Chỉ riêng anh em mở cửa...yêu thương
Sưu tầm.
 ntst20180198_500
MỘNG ƯỚC CHUNG ĐÔI
Nếu một ngày tình ta chia đôi ngả
Kỷ niệm buồn anh trao trả cho ai
Anh biết rằng tình ta hai lối mộng
Tâm sự nhiều chẳng lay động tim em
Anh vẫn biết trong em nhiều mơ ước
Có cái được có cái bước chẳng qua
Em hiểu rằng tình ta nhiều sóng gió
Đừng suy tư mà vẫn có anh đây
Anh luôn là một bóng mây che mát
Trao cho em những tiếng hát lời thơ
Dù nắng kia làm bạc phơ mái tóc
Vết chai hằn khô tróc cả đôi tay
Yêu thương này dành cho em trọn vẹn
Anh giữ nguyên lới hứa hẹn ban đầu
Nghĩ làm chi cho nát nhàu tim nhỏ
Xin em hãy buông bỏ ước mơ cao
Cho tình mình dạt dào theo năm tháng
Đừng để anh buồn lai láng trong đêm
Hãy vui lên cho đôi tim rung động
Mình yêu nhau cùng chung mộng nhé em!
Sưu tầm.
 ntst20180124_500
BIẾT ĐẾN KHI NÀO
Chị vẫn trọng bảo anh là người chồng chung thủy
Sao anh lại ích kỷ thế anh ơi
Em chỉ người tình đêm ôm nhớ chơi vơi
Nằm trên cỏ.. lối nhòa sương bỏ dỡ
Chị vẫn yêu ! Nặng nghĩa tình chồng vợ
Em tình nhân tạm bợ chỉ qua đường
Chỉ là em ..đã lỡ trót yêu đương
Hắt hiu sương.. thương mảnh đời góa bụa
Đêm
Anh chị nằm kể nhau nghe thơm tình hương lửa
Em ngoài trời xếp giấc mơ đen đúa phận đàn bà
Không biết khi nào? Kiếp nào em mới nhận ra
Hết dựa đêm!  rớt thương qua khỏi vùng da thịt
Gió chạm tóc ..khóc chân trời mờ mịt
Xác thu rơi ..trước cơn bão não nùng
Giăng mắt nhớ.. phiến môi gọi tận cùng
Tay quá gầy.. níu tình anh chẳng kịp
Sưu tầm.
Ừ THÔI ANH VỀ
Ừ thôi lối cũ anh về
Mưa chiều ướt cả tứ bề thân tôi
Anh đi anh đã đi rồi
Đành thôi cũng chịu một đời mất nhau
Ràng chi thêm khổ thêm sầu
Xót lòng đau lắm buồn rầu gắng cam
Quên thôi câu chuyện thời phàm
Bóng mây qua ngõ trăng tan trên đồi
Đường về anh bước cho vui
Níu nhau chi nữa ngậm ngùi đắng cay
Tiếc gì chiều tím thu phai
Tình như mây khói khổ ngày đêm đau
Ừ ! Thì nước mắt chảy dài
Bờ khuya con sóng láng lai trôi tình
Tôi về ôm nhớ lặng thinh
Chiều nhìn tím nhạt lục bình trôi sông
Chỉ là tình thoáng qua song
Gió bay sương phủ còn mong chi người
Sưu tầm.
 vntst20181109_500
KHÔNG PHẢI BẢN KỊCH ĐỜI
Em đập muốn vỡ cái nắng tháng năm
Bẻ cong đời sao vẫn âm thầm đau điếng
Diễn hết vai diễn mà anh chẳng hiển hiện
Hết sức rồi đừng ngụy biện anh ơi
Em yêu anh thật mà chớ chẳng phải trò chơi
Sao anh cấm không cho em rơi nước mắt
Uất trong lòng ! Tim ngàn mũi dao cắt
Rắt mớ tình hờ vụn vặt để em đau
Anh ở đâu ?  Chẻ đôi quả tinh cầu
Bẻ câu thơ ! Trộm vía em từng đêm ướt
Nỗi nhớ về khuya cứ dài thườn thượt
Ghim tim khờ ! Chực mãi được gì đây
Cái nắng bên thềm yếu quá bởi bóng mây
Anh không thể xé trời cùng em xây tình ái
Tháng năm sương về thân em lạnh tê tái
Không chịu nỗi đâu cái vở diễn sắp bể rồi
Em thật lòng đau quá muốn đánh rơi
Trả về trời những mù sương bóng lá
Em muốn mình con người thực từng đã
Yêu mãi anh ! Không phải bản kịch đời
Sưu tầm.
 vntst20181138_500
PHỐ CHÊNH VÊNH
Anh đừng về chi phố cũ chiều nay
Cho nắng hanh hao nắng cứ hao gầy
Cho chiều mau tàn bàn tay chẳng níu
Nhớ nhung vơi dần tình cũng phôi pha
Đừng nhắc làm chi kỷ niệm ngày qua
Kỷ niệm một thời nằm im trên gối
Si dại cuồng điên mối tình nông nổi
Cơn bão lòng cứ thế chết lịm đi
Phố chênh vênh ! anh về nữa làm gì
Tình hai ta mớ thị phi rối rắm
Cánh chim trời thẳng bay đi vạn dặm
Đừng nhìn nhau thêm đẫm phố u buồn
Anh đừng về ! Phố giờ phủ rèm buông
Đã chết lịm theo tình buồn ngày đó
Rêu lên xanh ! Vết tích còn ngoài ngõ
Nhen làm gì nhúm hoang phế  tàn tro
Phố chiều nay còn sót lại bài thơ
Ngôn từ cũ ! Tình em rồi cũng cũ
Về làm chi phố đã say giấc ngủ
Chạm yên bình  lệ rớt mắt mi cay
Sưu tầm.
 ntst20180113_500
LÀ CON GÁI EM CÓ TỶ LẦN GIẬN
Làm con gái em hay hờn hay giận
Có quyền nghi ! Mẹ sinh phận đàn bà
Nhiều lý do! Bởi vì đã vấp va
Quá đau khổ nên lòng hay lo lắng
Thì yêu đấy hay hỏi điều vẹo vặn
Em ngoan mà đều đặn vẫn nhớ nhung
Chỉ là anh không chịu tỏ ngọn nguồn
Không chịu chìu lúc em buồn để dỗ
Thật đơn giản ! Con gái mong bến đổ
Dựa thân mình vào một chỗ nương thân
Những nỗi lòng sâu lắng đến vạn lần
Đúng hay sai ! Đều cũng mong anh đến
Dễ thôi mà  lúc hờn hay lơ đễnh
Mặc trời mưa hay nắng cũng bình thường
Lúc đang hờn ném hết khỏi vấn vương
Chữ yêu đương ! Bỏ qua không gì hết
Là con gái yêu chịu nhiều thua thiệt
Buồn cứ đeo vắt kiệt nước mắt nè
Làm người yêu anh cố phải lắng nghe
Tỷ lần giận! Chỉ e ...anh không nhẫn
Sưu tầm.
 ntst20180131_500
CHỈ LÀ
Những phút giây sống ngoài chồng ngoài vợ
Sao mình còn nặng nợ ân tình nhau
Đêm từng đêm nghiến chiếc gối nát nhàu
Nghe nỗi đau xé trên vùng da thịt
Ừ ! Chỉ là cánh chim trời mờ mịt
Khát về nhau quấn quýt ngỡ kiếp nào
Mơ trời lạ ! Ước lên tận cung sao
Và yêu thương trao tình trong tội lỗi
Phút giây nào biết dừng để xám hối
Không đâu em ! Nông nổi nhưng yêu hoài
Không đâu anh ! Mệt nhoài nhưng yêu mãi
Tan trong nhau khỏi trống trãi đêm dài
Biết yêu nhau là mối tình tạm bợ
Thầm chia nhau nức nở ở hai bờ
Bên gia đình em trống vắng bơ vơ
Bên vợ con ! Đang chờ anh phán quyết
Suy nghĩ nhiều xác thân chừng mõi mệt
Mãi dùng dằng mà chẳng muốn rời xa
Này mắt môi ! Người lạ quá đậm đà
Tình thật thà ! Qua vùng yêu để nhớ
Sưu tầm.

ĐÊM....BIỆT LY.
Có một ngày ..rồi cũng phải chia xa
Thương đến mấy, cũng gạt đôi dòng lệ
Đường phía trước, em một bóng đơn lẻ
Ngược  nắng mưa, ngược cả những vui buồn.
Dẫu biết rằng , ngó ý lìa tơ vương
Duyên lỡ làng , chẳng thể chung nhịp bước
Thương nhau lắm nhưng lỡ rồi hẹn ước
Hoàng hôn buồn nhuộm tím trái tim côi.
Đêm biệt ly, thăm thẳm ánh sao trời
Dải sông Tương chia đôi bờ thương nhớ
Tình trái ngang rẽ đôi dòng Duyên Nợ
Xin anh đừng buốt giá những giọt sầu....
Mai xa rồi, đừng khắc khoải lòng đau
Đừng xót xa , đừng tủi hờn anh nhé...!
Sống thật tốt vượt lên những dâu bể
Em nguyện cầu người nơi ấy bình an.
Sưu tầm.
 ntst20180911_500
BÌNH YÊN LÀ HẠNH PHÚC....
TÌNH YÊU CHẲNG ĐÚNG SAI....!
Mùa Hạ không có lửa
Sao nhuộm má em hồng?
Tình yêu không có sóng
Sao trái tim  bâng khuâng..?
Nỗi nhớ chẳng có hình
Sao chẳng thể quên được..?
Người dưng chẳng thân thuộc..
Sao làm mắt em cay..?
Là đêm chẳng phải ngày
Sao cứ hoài trăn trở..?
Anh..Tình yêu ..nỗi nhớ..
Bão tố trong lòng em...
Trái tim vốn yếu mềm
Lại cứng đầu khó bảo
Anh chẳng phải là rượu..
Sao vừa nhấp đã  say. ?
Trải qua bao đắng cay
Mới hiểu điều rất thật
BÌNH YÊN LÀ HẠNH PHÚC
TÌNH YÊU CHẲNG ĐÚNG SAI.!
Sưu tầm.

ÁO TÍM  MƠ...
Áo tím chiều nay áo tím mơ
Thương ai , nhớ ai, tím sương mờ
Khắc khoải sầu buông tím miền nhớ
Tóc dài trong gió tím ngẩn ngơ...
Vin cành hoa tím dệt thành thơ
Gửi người phương ấy tím đợi chờ
Hẹn ước trăm năm tím chung thủy
Để ngày gặp lại tím trời mơ..
Sưu tầm.
 vntst20181082_500
BẾN TRĂNG
Nghe lòng gợi ấm êm trìu mến
Xuyến xao lời chốn hẹn mê say
Khúc thương quấn quyện mơ đầy
Nồng trong nhịp gió trăng say điệu tình
Môi thả ngọt ngào xinh dịu ấm
Da diết lời thắm đẫm lòng ơi
Gió bay lãng bổng theo lời
Đàn đêm sóng nhịp trăng khơi biếc ngần
Mình ru khẽ nồng ngân khúc nhạc
Cho phím lòng lãng bạt du dương
Tỏa lan khắp ngõ cung đường
Tay đan tay dệt thơm hương giấc nồng.
Sưu tầm.
 ntst20180884_500
NỖI NHỚ KHÔNG TÊN
Biết làm sao đặt tên cho nỗi nhớ
Gợi chút buồn mang hơi thở con tim
Bởi lòng ta mãi khắc khoải đắm chìm
Trong cuộc sống để tìm về ký ức. ...!!!
Đã bao đêm chỉ một mình thao thức
Ôm nỗi buồn nức nở tiếng mưa rơi
Bờ môi run chẳng nói được thành lời
Những kỷ niệm gửi về Người trong mộng. ..!!!
Gió vờn mây chiếc lá vàng lay động
Bóng Trăng mờ bên cửa sổ treo nghiêng
Chỉ mình ta trong khoảnh khắc thiêng liêng
Gọi tên Em cho riêng tình yêu dấu. ..!!!
Tháng năm trôi trái tim buồn nung nấu
NỖI NHỚ nào mãi da diết KHÔNG TÊN ...!!!
Sưu tầm.

Cà phê đắng
Cà phê đắng gợi bao nỗi nhớ
Quán xưa nào một thuở cùng nhau
Giọt cà phê đắng tan mau
Hòa hương tình vỡ, nỗi đau ngập lòng
Bài nhạc cũ mênh mông lời thắm
Em một mình chìm đắm u mê
Mắt buồn bên tách cà phê
Cao nguyên sương phủ lối về nhớ nhung
Người đi mãi muôn trùng xa cách
Câu thơ buồn oán trách người đi
Nhạc buồn , câu hát chia ly
Chỉ còn kỷ niệm khắc ghi mối tình
Tìm quên lãng bóng hình ngày cũ
Cao nguyên buồn sương phủ mênh mông
Nhớ người xưa, bỗng chạnh lòng
Vỡ oà kỷ niệm, hư không nỗi niềm...!
Sưu tầm.
ntst20180133_500
NẮNG
Nắng khẽ khàng vươn mình soi kẽ lá
Gió nhẹ nhàng thổi mát những hàng cây
Em vẫn đi lặng lẽ bước chân gầy
Anh nhìn theo lòng trào dâng nức nở
Mây vẫn trôi ngàn năm xưa một thuở
Vẫn lạnh lùng với những nét hanh hao
Mãi còn đây lời yêu tự thuở nào
Sao đơn côi tròng trành vương nỗi nhớ
Ôi cuộc tình xưa ta từng lần lữa
để xa dần rồi ta lại mất nhau
tuy ta xa mãi nhớ trọn một câu
muôn đời này mình bên nhau em nhỉ
Sưu tầm.
 ntst20180203_500
ĐIỀU ƯỚC CỦA ANH
Anh ước muốn được một lần như thế
Được ôm em... Ối! Thân thể trắng ngần
Không ngập ngừng, không một chút phân vân
Em cũng vậy cứ ân cần trao gởi!
Trong cảm xúc lâng lâng người yêu hỡi!
Ta bên nhau cùng đi tới cuối đường
Trên ngõ về không có chút mù sương
Chỉ có nắng trên phố phường rộng mở.
Hạnh phúc lắm từng nhịp tim, hơi thở
Duyên đôi mình nào ai nỡ chia xa
Trong nhân gian không còn dãy Ngân Hà
Tình sẽ đẹp như đài hoa trăm sắc.
Mình đắm đuối tìm nhau trong ánh mắt
Hai thân này như quyện chặt vào nhau
Ta vô tư không lo lắng u sầu
Hồn mở cửa, tình đẹp câu ân ái
Môi đã chạm, hương ngọt ngào ngây dại
Tình ngây ngất đưa hồn ta bay bổng
Tới trời cao nghe gió lộng vi vu...
... Cơn mộng tình say mãi đến ngàn thu...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com