Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 103

Nếu hết duyên
Nếu hết duyên thì mình nên dừng lại
Cố làm gì cho hoang hoải con tim
Cứ ngỡ sau bao ngày kiếm tìm
Niềm hạnh phúc đã dang tay rộng mở
Ngày em đến với anh nhiều bỡ ngỡ
Bao úa màu tim nở yêu thương
Hạnh phúc kia giản dị rất đời thường
Anh vui lắm còn gì hơn thế được
Vậy mà sau những ngày ta chung bước
Mình nhạt nhoà ba chữ đã nhạt phai
Cứ cố yêu níu kéo đến mệt nhoài
Rồi rút cuộc ai là người chua sót
Thôi em ạ cố thêm chi ủ nhột
Nhức nhối lòng hãy kết thúc chuyện yêu
Dù cõi lòng ngơ ngẩn đến cô liêu
Như tình mình như vậy rồi cũng hết
Sưu tầm.
 vntst20182041_500
Ước vọng
Vạt nắng chiều mang nỗi nhớ hanh hao
Bước chân ấy chốn nào dần quên lãng
Con ngõ nhỏ đợi chờ ai ngày tháng
Mà người đi xa khuất cả bóng hình
Nắng mai về chim én gọi bình minh
Xuân vời vợi sao duyên tình thiếu ấm
Giọt nước mắt nhớ ai mà ướt đẫm
Để niềm đau sâu đậm mãi nơi lòng
Lời hứa nào cho tràn vẫn chờ mong
Sắp sang hạ bông phượng hồng rủ bóng
Như bó đuốc muốn thiêu tình cháy bỏng
Mang người về những ước vọng trao ai
Sưu tầm.
 vntst20181957_500
Tháng ba rồi
Chiều dần xuống chim rủ nhau về tổ
Khu phố buồn nắng đổ vết cây xiêu
Nhặt màu hoa tim tím biếc cô liêu
Chia nỗi nhớ thành nhiều cành tan vỡ
Hứa với nhau rồi sau lên duyên nợ
Mấy mùa sang ngờ ngợ khúc pan xê
Em quay đi quên hẳn một lối về
Nghiêng bóng lẻ não nề nghe tình lỡ
Chiều nơi anh lá vàng phai sắc nhớ
Chiều nơi em vẫn đon đả đợi chờ
Đi về đâu HỠI cánh nhỏ bơ vơ
Tim thổn thức khi niềm đau trở giấc
Tình yêu kia chưa bao giờ là thật
Chỉ hư vô trong ngây ngất men nồng
Tháng ba rồi lời hứa vẫn bằng không
Em reo rắc cơn giông anh gặp bão
Sưu tầm.
 vntst20181690_500
Bóng người
Bóng trăng sắp lặn ngoài khơi
Người ơi xin gửi trao lời yêu thương
Lời xưa ai hứa chung đường
Mà nay buông bỏ CHẲNG VƯƠNG vấn gì
Hạ nay anh mãi khắc ghi
Mùa hoa ban nở mình thì lên duyên
Trời làm bão tố chìm thuyền
Bến sông dậy sóng chim quyên lạc bầy
Tình yêu anh vẫn còn đây
Bóng người vắng lặng mắt đầy lệ hoen
Sưu tầm.
 vntst20181851_500
XIN TRẢ CHO ANH
Nếu thật lòng anh đả quên em
Thì mai đây mình xem như xa lạ
Anh cũng đừng khổ tâm em nhiều quá
Chỉ phút yếu lòng mà đã yêu anh
Trả cho anh những nỗi nhớ mong manh
Những tin nhắn những lời chân thành nhất
Những tình cảm mà em xem rất thật
Đến bây giờ lòng cảm thấy sót đau
Trả cho anh phút gặp gỡ ban đầu
Mà em đã khắc sâu trong tâm tưởng
Để một mai em đi về một hướng
Nghe nhẹ lòng chẳng còn vướng tơ vương
Trả tất cả những tháng ngày nhớ thương
Mãi trong em suốt đêm trường không ngủ
Xin trả hết trả những ngày tháng cũ
Trả những đau buồn em ấp ủ trong tim
Nếu một mai mỏi mắt kiếm tìm
Hình bóng anh chỉ còn là kỷ niệm
Dấu yêu ơi CUỘC TÌNH đã tắt lịm
THƯƠNG NHỚ LÀM GÌ
NHỮNG CHIỀU KỶ NIỆM
PHẢI KHÔNG ANH
Sưu tầm.
 vntst20181789_500
Rượu tình
Từ ngày anh biết quen em
Mới hay có những đêm đêm thật dài
Rượu tình vừa uống đã say
Đành ôm câm nín mắt cay lệ nhoà
Đợi trông trông bóng con đò
Giờ đang leo bến ta chờ làm chi
Ngóng trông nơi đó được gì
Chờ mong một chút tình si dạt về
Sưu tầm.
 vntst20182010
DÒNG TIN VIẾT DỞ
Lòng đau nhói nhìn tin viết dở
Lệ hai hàng tim như vỡ làm đôi
Mộng uyên ương giờ xa cách thật rồi
Đành đôi ngả anh là người lãng tử
Muốn vẫy vùng xa sôi miền viễn xứ
Em nơi này niềm tâm sự riêng mang
Trách mình sao duyên phận quá bẽ bàng
Như trăng vàng vỡ tan trên mặt bể
Xót tình vỡ trời cao rơi dòng lệ
Hay lệ tình em khóc chuyện bể dâu
Ánh trăng khuya không đong hết nỗi sầu
Đếm nỗi nhớ bằng mưa ngâu tháng bảy
Tình yêu anh như suối nguồn đang chảy
Em đành lòng quay lại hững hờ xa
Trăng bơ vơ rơi xuống biển vỡ òa
Anh đau buồn khi tình ta ly biệt
Dòng lệ mặn viết câu thơ tha thiết
Tim nhói đau dòng ly biệt nhạt nhoà
Nước mắt nào khóc tình dang dở
Lòng sao xuyến dâng trên khoé mắt
Sưu tầm.
 vntst20182052_500
Kể từ giờ
Kể từ giờ ta chẳng nợ gì đâu
Người cứ đi để niềm đau ở lại
Tôi không tin vào tình yêu mãi mãi
Rồi có ngày lòng sẽ lại vui thôi
Kể từ giờ ta mỗi đứa một nơi
Một khoảng cách thật xa xôi người nhé
Trái đất rộng con người thì nhỏ bé
Lạc mất rồi đành mạnh mẽ đứng lên
Kể từ giờ thôi ta hãy lãng quên
Một mình ai chẳng làm nên hạnh phúc
Có đắng lòng đành trao lời cầu chúc
Chúc cho người vạn kiếp được bên nhau
Kể từ giờ ta bẻ nửa tình yêu
Bẻ câu hứa chia đôi chiều kỷ niệm
Để mai sau AI YẾU MỀM tìm kiếm
Vẫn còn đây lời âu yếm một thời
Kể từ giờ ta chia nửa bầu trời
Kể từ giờ anh sẽ cố quên em
Sưu tầm.
 vntst20181703_500
C U N G - Đ À N - H O À I - K Ỷ
Quay về hoài kỷ xa xưa
Nghe lòng giàn giụa đổ mưa theo dòng
Giấc mơ nhuộm áng cầu vồng
Nụ hôn ướt át tay luồn đôi tay
Đường xưa góc cũ mưa bay
Hạt rơi đẫm áo ướt vai em gầy
Đội mưa dốc phố bùn lầy
Tóc xanh thưở nọ có dài hơn xưa
Bao giờ chiều thướt đón đưa
Bao giờ tình lại ướt mưa trong lòng
Tình em trang giấy trắng ngần
Tình anh già cỗi bao lần xuân qua
Gửi người yêu ấy thật xa
Cung đàn hoài kỷ thiết tha cuối chiều
Sưu tầm.
vntst20181836_500 
ANH CHỈ LÀ
Anh chỉ là một cơn gió hư vô
Thoáng qua thôi chẳng làm khô nỗi nhớ
Dẫu vẫn biết gặp nhau là duyên nợ
Nhưng em ơi trăn trở có nghĩa gì
Anh chỉ là một chiếc lá vô vi
Theo cơn gió trôi đi cùng dĩ vãng
Chợt vô tình rơi vào trong lãng đãng
Em tình cờ gặp sáng ấy mong manh
Anh chỉ là một chút thoáng qua nhanh
Thoảng qua em khi chòng chành trăn trở
Chỉ vậy thôi rồi rụng rơi vụn vỡ
Đâu còn gì trong nỗi nhớ hanh hao
Anh chỉ là chàng thi sĩ khát khao
Chiều hôm ấy lạc vào trong ánh mắt
Tưởng duyên số trời xanh kia sắp đặt
Nhưng nào ngờ đắng ngắt mối tình si
Sóng xô bờ rồi lặng lẽ trôi đi
Bờ cát trắng...... Còn gì.... Ngoài trống vắng !
Sưu tầm.
 vntst20182050_500
CẢM ƠN NHÉ TÌNH YÊU
TẶNG đời một chút  đoan trang
ANH ơi giữ hộ dịu dàng  nét duyên
CẢ đôi mắt ngọc nhung huyền
GIẤC mơ khao khát  bình yên ngọt ngào
MỘNG lòng em đã gửi trao
HỒNG lên đôi má ửng đào bồ quân
CẢM vương hơi ấm thật gần
ƠN ai ngày tháng ươm mầm tương lai
NGƯỜI xây cả một lâu đài
ĐÃ đem tình ái đan cài  tim em
GIEO  bao nốt nhạc đính kèm
TRỒNG  thêm hoa tím thêu rèm uyên ương
YÊU  nhau đi hết con đường
THƯƠNG người nhiều lắm má hường chờ trông
TẶNG ANH CẢ GIẤC MỘNG HỒNG
CẢM ƠN NGƯỜI ĐÃ GIEO TRỒNG YÊU THƯƠNG.
Sưu tầm.
 vntst20181611_500
ƯỚC MỘNG BÌNH THƯỜNG
Thật ra em đâu có ao ước cao xa
Chỉ cần đời mình sống bình yên là đủ
Thêm một tình yêu không bao giờ là cũ
Suốt cuộc đời chỉ mong ước có thế thôi
Để rồi mỗi ngày ai đó gọi mình ơi
Mỗi Sáng đi làm - tối về rồi lại thế
Khi em thấy buồn  ...có người nghe kể lể
Giông bão cuộc đời dừng lại ở sau lưng
Vẫn biết cuộc đời vốn dĩ lắm mông lung
Đến cả chân thành còn mong manh quá đổi
Nhưng em vẫn ước một tình yêu không đổi
Bởi thương anh rồi - em chỉ biết thương thôi
Đừng hỏi em sao lại thương nhớ một người
Khi em hồn nhiên với cuộc đời như thế
Năm tháng mỏng manh có bao giờ ngừng nghĩ
Thương nhớ thật thà ...không tính toán nhận cho
Bởi thương một người đâu cần những lý do
Chỉ cần tim mình biết rung rinh là đủ
Cuộc đời chúng mình còn cần gì hơn thế
Cần thế thôi mà như thế có quá không!!!
Sưu tầm.
 vntst20181622_500
NON NƯỚC HỮU TÌNH
Núi kia ai đắp mà cao
Sông kia tuy cạn ai đào mà sâu
Lời ai hỏi  ... còn lâu mới biết
Bởi trời sinh  ... ta chẳng biết đâu
Núi kia cao ngất đã lâu
Sông cạn nước chảy đục ngầu xa xưa
Dòng sông kia ... không mưa cỏ mọc
Cảnh núi đồi ... chim chóc mừng vui
Hữu tình non nước người ơi
Hoàng hôn ta ngắm tuyệt vời sắc xuân
Thấy núi cao ... xin đừng leo thử
Lên đỉnh rồi  ... không giữ được đâu
Dưới bờ nước chảy sông sâu
Chùn chân mỏi mệt thảm sầu cho ai
Nhìn non cao ... tưởng chừng hoa dại
Đến thử rồi ...hoa dại hóa khôn
Ngập ngừng chiều xuống hoàng hôn
Sông sâu núi thẳm ... ngợp hồn ai kia
Ai không sợ  ... hồn lìa khỏi xác
Thử một lần lên thác núi đồi
Lưng chừng chỉ một lần thôi
Ngất ngây chết lịm giữa đồi núi non
Đã lỡ trèo  ... thì con mắt nhắm
Núi hữu tình  ... say đắm lòng ai
Dòng sông rên siết miệt mài
Bên bờ cỏ thắm  ... ngày mai đượm tình
Hoàng hôn cho đến bình minh
Non xanh nước biếc  ... hữu tình ai ơi!!!
Sưu tầm.
 vntst20181927_500
TÌNH SẦU SÂU TRÁI TIM CÔI
Bao năm gói trọn niềm riêng
Làm sao tránh khỏi ưu phiền anh ơi
Gió mưa ai nỡ trách trời
Tình sầu nào dám đem phơi tất lòng
Trái tim mang mãi mùa đông
Bao giờ sưởi ấm giọt nồng nhớ thương
Ngậm ngùi ôm chút tình vương
Thu sang đông đến môi hường lạnh tanh
Khi nào tìm chút nắng hanh
Cho hồn lây lất năm canh đỡ buồn
Trái thương dù ngọt như đường
Nhưng lòng mặn đắng chán chường nét môi
Tình sầu sâu trái tim côi
Còn đâu mộng thắm một đời xuân xanh
Bao năm tìm ngọn gió lành
Mà sao chỉ thấy tròng trành gió đông!!!
Sưu tầm.
vntst20181224 
EM SẼ RA ĐI
Nếu anh đã yêu người hơn thế
Gạt lệ buồn  ... em sẽ ra đi
Tình chúng mình đôi ngã phân ly
Giận hờn oán trách chi thêm phiền
Em chỉ tiếc tình riêng hai đứa
Tự lúc nào tắt lửa yêu đương
Để rồi người khác được anh thương
Với em anh chẳng còn vương vấn
Em đã hiểu phù sinh một kiếp
Nếu bên anh đi tiếp giấc mơ
Trái tim anh cũng sẽ hững hờ
Em không thể trông chờ nơi anh
Nhưng em vẫn chân thành cầu chúc
Cầu cho anh hạnh phúc về sau
Tim lòng em dẫu có nhói đau
Mình không thể có nhau trong đời
Em sẽ đến phương trời xa lạ
Giấu niềm riêng vào tận đáy lòng
Rằng anh có còn nhớ em không
Yêu thương còn đọng người đi xa rồi
Rồi một ngày anh bước ra đi
Để lại trong em bao nỗi nhớ!!!
Sưu tầm.
 vntst20181795.
THƯƠNG NHỚ VỀ EM
Tiếc nhớ ngày xưa tuổi học trò
Những chiều dạo phố chuỗi ngày mơ
Tóc dài trong nắng vương sầu nhớ
Giọt lệ ai buồn lúc ...  ngẫn ngơ
Xa vắng giờ đây tiếc nhớ thương
Còn đâu kỷ niệm buổi tan trường
Bên hàng phượng vỹ về chung lối
Đất khách bao năm vẫn chán chường
Tiếc nhớ âm thầm khẽ gọi tên
Lời xưa giữ mãi ngọt môi mềm
Cho anh tiếc nhớ từng giây phút
Gọi mãi tên người tiếc nhớ thêm
Thu đến, thu đi , thu lại về
Lòng tôi ôm ấp mối tình quê
Nàng đâu hay biết tôi thương nhớ
Người ấy năm xưa bội ước thề
Tôi có mơ gì danh lợi đâu
Đời bao nỗi khổ, lắm ưu sầu
Mà người vội đến rồi chia cách
Để nỗi u hoài với đớn đau
Cứ mãi nhớ thương một bóng người
Của ngày xưa ấy quá xa xôi
Làm sao quên được chiều thu ấy
Tình đã chia tay cũng hết rồi
Giờ thấy thu về dạ ngẫn ngơ
Lá vàng từng chiếc rụng ven hồ
Gió chiều thu vắng, trời mây xám
Người có thương tôi có đợi chờ
Tôi sợ chiều thu đứng một mình
Mây sầu ảm đạm phủ bao quanh
Lá vàng gợi nhớ ngày xưa cũ
Tiếc nhớ năm xưa một bóng hình!!!
Sưu tầm.
 vntst20181893_500
GOM LẠI
Anh trở về gom lại giấc mơ xưa
Câu tình ái nắng mưa chiều hạ cháy
Còn đâu nữa vần thơ tình run rẩy
Xa em rồi anh bỗng thấy mong manh
Anh trở về gom lại chút hạ xanh
Sợ con sóng chòng chành đau bờ cát
Cánh bằng lăng tím trưa hè dào dạt
Phượng vẫn hồng bát ngát phố thân quen
Anh trở về giấu diếm chút hờn ghen
Chút đắng cay lấn chèn con tim héo
Sợ mai đây chúng ta về hai nẻo
Còn nẻo nào níu kéo chút tình si
Anh trở về từ buổi ấy chia ly
Con thuyền nhỏ chở đi niềm nhung nhớ
Giọt lệ sầu khoé mắt ai mắc nợ
Ghềnh đá buồn trăn trở bóng người dưng
Anh trở về bỏ lại hết sau lưng
Từng câu chữ..... Lừng khừng.... Theo triền sóng !
Sưu tầm.
 vntst20181913_500
CÓ BAO GIỜ...
Có bao giờ ...anh chợt nhớ em không
Người con gái luôn chất chồng tâm trạng
Bờ vai nhỏ chưa một lần cáng đáng
Chỉ biết nhìn về dĩ vãng... tương lai
Chỉ mãi mơ trên cả quãng đường dài
Chỉ thích nắm bàn tay ai ...ghé mặt
Và cảm nhận trái tim mình đau thắt
Khi một người hứa bền chặt lại thôi
Em bước đi xa cõi ảo này rồi
Bởi bỗng thấy dòng đời trôi nghiệt ngã
Mơ đã tỉnh xung quanh nhìn lạ quá
Chát lệ nhoà bước vội vã quay lưng
Có bao giờ... anh cũng thấy rưng rưng
Mi chợt ướt nói câu đừng ly biệt
Tuy hỏi vậy nhưng mà em vẫn biết
Đã bao giờ ...người nói thiệt lòng đâu.
Sưu tầm.
 vntst20181966_500
MƯA ...
Lang thang gió cuốn mây trời
Về nơi vô định thảnh thơi cuối chiều
Để màu xám xịt cô liêu
Trùm lên nỗi nhớ rong rêu chợt về
Mưa dầm ướt giọt tỉ tê
Người dưng hai kẻ môi kề môi ngoan
Oằn mình tay nắm tay đan
Dìu nhau đến chốn địa đàng vùi thân
Nắng mưa mưa nắng bao lần
Con tim bỏng cháy nghe rần rật yêu
Nơi đâu cũng thấy mỹ miều
Nhớ thương thương nhớ thật nhiều đợi mong
Một ngày tắt nắng đầu sông
Hoàng hôn nhuộm tím giấc nồng vội tan
Rưng rưng đôi mắt bẽ bàng
Tình thôi đã chết dở dang mộng lành
Chiều nay mưa rớt hạt nhanh
Ướt tà áo mỏng không anh bước cùng
Đường trần không lối đi chung
Ngày xưa đã cũ mịt mùng trôi xa
Sưu tầm.
 vntst20181909_500
Ta yêu nhau
Ta yêu nhau đến khi nào có thể...
Hơi thở tàn..chẳng thắng nổi thời gian..
Hãy cùng nhau ta vượt mọi gian nan...?
Mang hạnh phúc cùng nụ cười toả nắng..
Ta yêu nhau với muôn ngàn nốt lặng..
Lẫn nốt trầm..trong cung bậc thanh cao..
Từng nốt nhạc cứ như sóng dâng trào..
Cùng hoà nhịp du dương lời biển cả..
Để mai sau khi hoá thành sỏi đá
Hai chúng mình vẫn hạnh phúc bên nhau...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com