Thứ Tư, 6 tháng 6, 2018

Những bài thơ hay 98

LẦN CUỐI....
Muốn đem hết yêu thương
Ra khỏi lồng ngực trái
Để tim đập......bình thường
Không nhớ nhung..... tê dại
Lỗi chẳng phải tại người
Mà lỗi bởi ... tại ta
Yêu chi cho quá đỗi
Để tim hờn... xót xa
Giá lẳng lơ một chút
Đừng làm kẻ ...chung tình
Giá cứ như đùa cợt
Thì lòng này.... nhẹ tênh
Ta ước mình... sỏi đá
Chơ vơ cõi... vô thường
Đừng lạc bờ bến lạ
Rồi ươm mộng... đau thương
Trái tim này... vô tội
Ta đánh rơi... về người
Dốc tình ta lần cuối
Say - tỉnh cùng người thôi
Nếu một mai khánh kiệt
Ta yêu đến.... tận cùng
Người làm tim..... ta chết
Ta có còn........bao dung???
Sưu tầm
 ntst20180204_500
MÙA HOA XƯA
Hà nội mùa này còn có những cơn mưa?
Xuân sắp qua chưa mà hè rộn ràng thế
Ta bâng khuâng nhớ về một thời dâu bể
Kỷ niệm đôi mình đã tan vỡ câu thơ
Đã bao lâu rồi, đủ quên được nhau chưa
Con đường xưa bây giờ là kỷ niệm
Vô tình bước qua, ta vẫn dưng dưng tìm kiếm
Bóng hình ai, dẫu chẳng còn bóng hình ai
Bao thu rồi, nhung nhớ có phôi phai
Hương hoa sữa như tình nồng một thuở
Em nhặt lá vàng, nhặt về bao tan vỡ
Xếp cho thật đầy, rồi nức nở lúc về đêm
Mình cứ lặng lẽ xa nhau, chẳng biết nói gì thêm
Trách chi đây, ai là người có lỗi
Tình yêu là Nhận - Cho, đâu cần buộc trói
Em trả cho anh, nhận nông nổi về mình
Anh cứ đi, trút bỏ hết...sẽ nhẹ tênh
Em ở lại, dẫu trầm mình trong buốt giá
Thì những yêu thương về một thời mà ta đã
Cũng xứng với nỗi đau này dù hết mấy mùa đông
Cứ kệ em đi... rồi sẽ hết thôi trông
Hà nội vẫn thế, nhưng chẳng mong anh về nữa
Khúc dương cầm một thời dang dở
Người đã xa rồi... vàng úa một cuộc mơ
Sưu tầm
 ntsthd00048
ĐÊM....(6)
Đêm trở trăn
Hoài không ngủ
Bâng khuâng nhớ
Về nơi xa
Trăng ngó ta
Cười khúc khích
Này trăng thích
Đùa cợt à
Đêm chậm qua
Tình diệu vợi
Người xa xôi
Tim lạc lối
Ta bối rối
Vì nhớ người
Lời chưa ngỏ
Tình lên ngôi
Gió đùa chi
Gió nói đi
Yêu chưa nhỉ
Mà sao ta
Hoài suy nghĩ
Đêm mộng mị
Người nơi đâu
Gối nát nhàu
Ta hỏi người
Có thương nhau???
Sưu tầm
 vntsthd00085
NHỚ !
Giữa đêm trường
Hoài thao thức
Dạ bâng khuâng
Nhớ một người
Tiếng anh cười
Lời anh nói
Vào mỗi tối
Thật ấm nồng
Anh biết không
Em mãi đợi
Rồi nghĩ ngợi
Chuyện xa xôi
Sầu lên ngôi
Chợt lẻ loi
Lòng đau nhói
Lệ Thắm môi
Mơ thế thôi
Biết bao giờ
Mối tình thơ
Này tương ngộ
Sưu tầm
 ntst20180583_500
THU....TÍM
Anh mong chờ mùa thu đến bên em
Làn gió mát ngọt mềm mơn kẽ lá
Xua tan bớt oi nồng trưa nắng hạ
Giấc phong trần buông thả với hồn thơ.
Anh vẫn mong mùa thu đến bất ngờ
Chiều trút lá đôi bờ nghiêng nón đợi
Ở bên ni anh nghe lòng vời vợi
Biết bên kia ai có thẫn thờ trông?
Đông lạnh về khắc khoải với cô phòng
Sợ giá buốt môi hồng em nhợt nhạt
Chiều hạ vàng sóng ru êm bờ cát
Trưa gió Lào bỏng rát nét mơ phai
Thu về...Em...hồn lạc cõi thiên thai
Mây đỏng đảnh khoác trên vai áo tím
Phơn phớt hồng môi em cười chúm chím
Má đồng tiền bịn rịn, thẩn thờ tôi
Em hồn nhiên bẽn lẽn nét tinh khôi
Cho tim ai bồi hồi xao xuyến lạ
Hồn lâng lâng rơi theo chiều cuốn lá
Em đi rồi chiều ngã giấc liêu trai
Mong thu về....thu sẽ đến bên ai
Cho nét ngọc chẳng phôi phai trong gió
Mong thu về....gửi tình anh trong đó
Chông chênh chiều chạm ngõ thắm hồn em
Sưu tầm
vntsthd00099 
Tiếng đêm
Tiếng đêm thổn thức vỡ òa
Tiếng mưa thánh thót chan hòa lối mơ
Dập dìu dạ khúc vương tơ
Sao khuya hờ hững nương nhờ đường mây
Bên thềm vắng lá rơi đầy
Nhạc tình như đắm như say vọng về
Tiếng đêm trỗi khúc si mê
Đan vào miền nhớ tái tê cõi lòng
Trăng vui theo gió phiêu bồng
Hoa buồn rũ cánh vào dòng rối ren
Tiếng đêm nức nở bon chen
Thời gian gõ nhịp hờn ghen TIẾNG ĐỜI
Sưu tầm

Biển vẫn thấy mình dài rộng thế..
BIỂN xa xa tận chân trời
VẨN nguyên một dãi xanh ngời bao la
THẤY vui, biển mãi hát ca
MÌNH anh ôm biển mặn mà ngàn năm
DÀI thêm nổi nhớ xa xăm
RỘNG tình em, biển âm thầm chở che
THẾ gian còn lắm nhiêu khê
XA nhau chi để nét thề phôi phai
CÁNH chim chao liệng mệt nhoài
BUỒM căng lướt sóng tận ngoài biển khơi
MỘT sương hai nắng tình đời
CHÚT buồn còn đó chơi vơi biển tình
ĐÃ qua sóng gió lênh đênh
CÔ ĐƠN một bóng buồn tênh biển chiều
GIÓ không về nữa bến liêu
ÂM thanh buồn gõ vào chiều xốn xang
THẦM mong một tiếng nồng nàn
KHÔNG cần rộn rã cũng tràn yêu thương!
NÓI gì? Chẳng nói cũng vương
MÀ nghe giọt nhớ như sương vỡ òa
SAO không đậu ở nhành hoa
NÚI cao hứng gió giao hòa Biển xanh
PHẢI đâu em, phải đâu anh...
MÒN đêm nhung nhớ...sóng xanh vẫn chờ.....!
Sưu tầm
 vntst20181077_500
ĐẮNG
Nghe buốt lạnh xót xa từ lồng ngực
Kéo niềm tin rơi xuống vực thẳm sâu
Cái chân tình thác lũ cuốn trôi đâu?
Để vết mòn khắc sâu trên phiến đá
Chỉ muốn được là cỏ cây hoa lá
Tim trơ trơ như phiến đá lặng thầm
Mặc thác ghềnh vùi dập triệu vạn năm
Chẳng đớn đau dù kim châm muối xát
Muốn như sóng êm đềm ru bờ cát
Muốn là mưa tưới mát những đêm hè
Muốn làm trăng soi sáng cánh đồng quê
Bỏ cho hết những nhiêu khê trần thế
Niềm tin mất, cố hít vào sâu nhé!
Thở ra đều cho nhẹ nổi vương mang
Đừng trách chi giông tố quá phũ phàng
Rồi lại phải ngỡ ngàng mà xa xót
Sưu tầm
vntst20181086_500
NẮNG MỚI VÙNG CAO
Trời ươm nhẹ chút nắng hồng xuân mới
Mây bồng bềnh giăng khắp lối yêu thương
Gió phất phơ chiếc lá khẽ du dương
Ru hồn ta vào thiên đường hoa mộng
Lối mòn xưa như thênh thang trãi rộng
Khát vọng đầy, nhựa sống mới dâng cao
Sương long lanh trên cánh nhụy hồng đào
Lấp lánh nắng cho khát khao bỏng cháy
Nắng mới lên giăng giăng trên phố trãi
Gió phất phơ hương tê tái dần tan
Nắng xuân tươi vàng óng cả đại ngàn
Gió xuân mát tỏa lan hương tinh khiết
Trong gió sớm tiếng oanh vàng ríu rít
Trên cành cao chi chít lộc xuân ngời
Gùi trên vai, chân vui bước miệng cười
Nàng sơn nữ xinh tươi trong NẮNG MỚI
Sưu tầm
 ntst20180689
VU VƠ
Thôi gió ơi! Đừng lay cây nhé!
Cho lá buồn lặng lẽ rời xa
Xin mưa ơi! Chớ nhạt nhòa
Cho manh áo lụa mượt mà thân em
Quỳnh lặng lẽ trong đêm khoe sắc
Hương tinh khôi giăng mắc hồn ai
Lâng lâng lạc bước thiên thai
Vẩn đây một nét trang đài vẹn nguyên
Nghe trở trăn một miền kí ức
Nữ sĩ buồn thao thức vu vơ
Lối xưa hoa bướm hững hờ
Cơ duyên chẳng cập đến bờ yêu thương
Đừng lay nhé! Hạt sương trên lá
Gió đừng vờn nghiêng ngã lắt lay
Mưa đừng rơi xuống quanh đây
Để cho con nắng chiều say ngọc ngà.
Sưu tầm
ntst20180594_500
CHIỀU XUÂN
Một chiều xuân đôi chân bước lạc
Gió rung cây xào xạc vang vọng khúc nhạc rừng
Mênh mông đồi núi trập trùng
Mây đen bao phủ mịt mùng lối đi
Tai nghe như tiếng thầm thì
Gửi vào trong gió xiết ghì yêu thương
Nghe lòng còn mãi vấn vương
Tựa như ảo mộng đêm trường vu vơ
Chiều nay thơ thẩn thẩn thơ
Trăng treo đỉnh núi hoen mờ lối mây
Tà tà bóng ngã về tây
Buâng khuâng đứng giữa một ngày đầy xuân
Sưu tầm
 ntst20180584
THÔI KỆ
Nghe mệt mỏi rã rời đành buông xuôi tất cả
Lại thấy đời nghiệt ngã, tê tái cả buồng tim
Cây muốn đứng lặng im, gió chẳng ngừng lay động
Chẳng hão huyền mơ mộng, chỉ muốn sống giản đơn
Chẳng màng chuyện thiệt hơn, không so bì toán tính
Điềm đạm và bình tĩnh sống an nhiên với đời
Môi muốn nở nụ cười cho cuộc đời tươi đẹp
Mọi ưu phiền xin khép để sống kiếp phong lưu
Vô ngã thì vô ưu cho tâm luôn thanh thản
Thua không nản, thắng không kiêu
Đời có được bao nhiêu thôi mặc cho SỐ PHẬN
Sưu tầm
 vntst20181082_500
NHÂM NHI SẦU
Đêm bơ vơ vần thơ đứt đoạn
Chén tiêu sầu chưa cạn đã say
Gió đùa phảng phất qua đây
Nghiêng nghiêng con nắng hao gầy cuối đông
Chim mỏi cánh chim không bay nửa
Mây buồn chân lần lựa chẳng rời
Hoa buồn héo úa tả tơi
Trăng buồn chẳng muốn dạo chơi đêm này
Gió có biết rằng mây trăn trở
Phải chăng mây gió ở quá xa?
Mà sao con sóng giao thoa
Cho mây với gió giao hòa...mưa ơi!
Mây khép chặt một đời u ám
Mặc gió lùa cho đám mây bay
Hôm nay mưa lất phất bay
Phải chăng gió lại cùng mây giao hòa
Sưu tầm
 vntst20181241
ĐỢI XUÂN
Hôm nay trời đổ mưa tuôn
Để cho giá lạnh khẽ luồn vào tim
Trăng buồn bã lặng im không nói
Mây âm thầm len lõi qua đây
Nghiêng nghiêng nhành liễu hao gầy
Gió lay cho lá rụng đầy xót xa
Mưa lại đỗ nhạt nhòa đẫm lá
Để hoa buồn nghiêng ngã hoa rơi
Mưa làm chi rứa mưa ơi?
Mà hoen rỉ cả mảnh đời trắng trong
Thềm xưa giờ rêu phong bao phủ
Liễu cũng buồn, liễu rũ bên hiên
Nàng xuân còn mãi ngủ yên
Nàng đông khoe nét ưu phiền vẹn nguyên
Lòng ấp ủ mộng huyền xuân ấm
Khẽ chạm vào lối thấm tim côi
Xuân sang cho nắng lên ngời
Cho hoa khoe sắc rạng ngời long lanh
Sưu tầm


ĐỒNG CẢM
Gió ru mây êm đềm trên lối vắng
Mưa thì thầm ru con nắng lung linh
Biển chát chao ru bờ cát chân tình
Con thuyền nhỏ ru mình bên sóng nước
Giọt nồng nàn bên ni như sướt mướt
Giọt vấn vương bên nớ ướt vành môi
Sao luyến lưu cho nức nở bồi hồi
Mà lạc bước giữa trùng khơi mờ mịt
Gió ngoài kia như dỗi hờn gào thét
Mưa âm thầm rên xiết ở trong ni
Xua tái tê chôn kín mộng xuân thì
Khát khao ấy, buộc lại đi cho chặt
Nén cho kỉ, chôn cho sâu vào đất
Rũ sạch đi cho bớt chật tơ lòng
Còn lại gì trong một cõi thinh không?
Mà cố thả ước mong cho tiều tụy
Hãy chắt chiu những nồng nàn tinh túy
Nuốt vào trong cho tròn vị long lanh.
Hãy nâng niu chia sẻ cái chân thành
Cho hạt nắng nẩy chồi xanh hi vọng.
Sưu tầm
 vntst20181220_500
ANH ĐỪNG BUỒN
Anh đừng buồn khi em có vu vơ
Thả tâm trạng em gieo thơ tình ái
Nào đâu muốn gieo cảnh đời ngang trái
Thả tâm tư mà tìm lại hương yêu
Anh đừng buồn vì những lúc em phiêu
Chia sẻ những thương yêu cùng bè bạn
Theo cảm xúc ý thơ mà tản mạn
Tạm quên đi những buồn chán nhiễu nhương
Anh đừng buồn khi bè bạn muôn phương
Vui đối đáp chuyện thường trên internet
Đó chỉ là vu vơ theo cảm xúc
Và lòng yêu thơ thôi thúc trong em
Một chiếc lá khô rơi nhẹ bên thềm
Là cảm xúc trong em như trỗi dậy
Bởi yêu thơ nên vu vơ thế đấy
Anh đừng buồn rồi giận lẫy nghe anh!
Sưu tầm
 vntsthd00088
VU VƠ
Em ngồi nhặt cánh hoa rơi
Miệt mài ghép lại thành lời yêu thương
Em đi gom nhặt tơ vương
Để chiu chắt cái nhiễu nhương đời mình
Em phiêu du một cuộc tình
Để thành ra cái vô hình trong anh
Miệt mài bay giữa mây xanh
Có tìm ra cái chân thành hay không?
Em về rũ sạch tơ lòng
Thả cho trôi hết nhớ mong đợi chờ
Em xin mượn chút tình thơ
Để tạm gửi cái VU VƠ cuộc đời
Sưu tầm
ntst20180598_500
LONG LANH!
Sương long lanh, trời trong xanh quá
Gió phất phơ hoa lá reo cười
Vừng đông hé rạng chân trời
Long lanh đám lá xanh tươi đón chào
Cô em môi thắm má đào
Thẹn thùng ánh mắt như trao duyên tình
Giọt sương trên lá lung linh
Nụ hồng e ấp môi xinh hé cười
Gió đưa hạt nhẹ nhàng rơi
Hòa vào tia nắng rạng ngời long lanh
Họa mi, chim chích, vàng anh
Cùng nhau vui hót trên cành líu lo
Bình minh tựa bức họa đồ
Cho chàng lữ khách hư vô mơ màng
Thế là thu hết đông sang
Dư âm một chút nắng vàng LONG LANH
Sưu tầm
ntst20180704_500
CÔ LÁI ĐÒ
Sóng lênh đênh chòng chành tay lái
Bến không đò bế mãi cô liêu
Nhặt khoan từ sáng tới chiều
Đưa người qua bến liêu xiêu tay chèo
Bao năm vẩn gieo neo một bến
Cũng bao lần khách đến rồi sang
Một tay lái chiếc đò ngang
Chở bao lượt khách vững vàng qua sông
Khách sang sông theo dòng đi mãi
Người lái đò khắc khoải ngóng trông
Chòng chành chèo lái trên sông
Vẩn mong khách được vững lòng bước đi
Vẩn mãi miết ngại gì mưa gió
Ươm niềm tin rực đỏ trời hồng
Hôm nay lượt khách ngược dòng
Tìm cô lái cũ thỏa lòng ước mơ
Sưu tầm
 ntst20180244_500
VỀ ĐI ANH!
Về đi anh con thơ đang đợi
Về đi anh, hãy nghĩ tới mẹ già
Anh đi đã mấy ngày qua
Lang thang phố thị phồn hoa một mình
Anh ra đi gia đình tan tác.
Thương con thơ ngơ ngác kiếm cha
Mẹ già lòng dạ xót xa
Nhớ con thương cháu lệ nhòa chứa chan
Biết đời anh trăm ngàn cay đắng
Biết rằng anh mang nặng niềm sầu
Lòng anh tan nát đớn đau
Đời muôn vạn nẻo, đường nào anh đi???
Về anh nhé! hãy vì em nhé!
Em vẩn luôn lặng lẽ bên anh
Tình em vẩn mãi chân thành
Sẻ chia cay đắng cùng anh trọn đời.
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com