Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 84

GIỌT NHỚ..!
Từ dạo ấy...mình không còn ghen nữa
Rồi mỗi người chọn lựa một hướng đi
Tình không chung thì nếu giữ được gì?
Lặng thầm bước còn chi đâu nuối tiếc,,
Không có nhau biết rằng là ly biệt
Nhưng tiếc tình tha thiết phải dở dang
Đớn đau ôm năm tháng khóc lỡ làng
Nuốt nước mắt rồi thở than chẳng nợ
Em viết thương...lên vần thơ dang dở
Khi xuống dòng mà chữ nhớ còn vương
Đã quay lưng hai hướng lẻ một đường
Nhưng vẫn nợ nhau mùi hương ngày cũ...
Đường vào yêu...cho dù anh vong phụ
Man mác buồn em thức đủ năm canh
Anh bước đi hưởng hạnh phúc an lành
Em đứng lặng mắt long lanh...GIỌT NHỚ..!
Sưu tầm.
 vntst2018176_500
MỘT TÌNH YÊU ĐÃ VĨNH BIỆT CON TIM..!
Yêu thương mấy rồi cũng sẽ lìa xa
Khi tình yêu bắt đầu không cảm xúc
Thoáng nhìn nhau dù chỉ là một phút
Sao con tim bối rối thật lạ thường
Yêu thương mấy rồi cũng chỉ vấn vương
Mỗi người đi lạc lõng một con đường
Khi tình yêu chưa pha men vị đắng
Chút ngọt bùi không giữ được yêu thương,
Yêu thương mấy rồi cũng sẽ biệt ly
Khi chân thành con tim còn đi vắng
Lời quan tâm nhạt nhòa như mưa nắng
Để tình yêu không có chỗ lên ngôi
Yêu thương mấy rồi cũng sẽ chia phôi
Khi cái Tôi thống trị giữa hai người
Còn đâu nữa trong một hai nhường nhịn
Để bình yên chế ngự tính kiêu đời
Yêu thương mấy rồi cũng sẽ tàn phai
Khi tình yêu đã trở thành vô nghĩa thù hận
Cơn ghen tuông bóng gió đầy vớ vẩn
Giết yêu thương vun đắp biết bao ngày
Xin tạ lỗi...ngàn lần xin tạ lỗi.
MỘT TÌNH YÊU..! ĐÃ VĨNH BIỆT CON TIM...
Sưu tầm.
 ntst20180194_500
LỜI THỀ ƯỚC!
Mưa rơi như điệu nhạc buồn
Tình em đã cạn suối nguồn từ lâu
Mưa rơi nhức nhối đêm thâu
Lòng em thầm nhớ tình đầu trao anh
Yêu anh khi tóc còn xanh
Ước mơ mộng đẹp duyên lành bên nhau
Ngờ đâu tình thoáng qua mau
Thì thôi đừng trách làm đau đớn lòng
Đời em phận gái má hồng
Mười hai bến nước đục trong em nhờ
Bao giờ cho đến bao giờ
Hồn anh sống lại xây mơ cuộc tình,
Giờ đây em vẫn một mình
Chỉ vì thương tiếc bóng hình anh thôi
Mười năm xa cách thật rồi
Vẫn từng đêm dạ bồi hồi từng đêm
Anh nằm xuống thật êm đềm
Trong đêm mưa gió bỏ quên người tình
Anh đi vào cõi hư thinh
Để em ở lại một mình chơi vơi
Bây giờ em đã lỡ thời
Nhưng lòng nguyện ước một đời yêu anh
Con chim nguyện đậu trên cành
Cất lên tiếng hót mãi xanh lời nguyền
Chúc anh cuộc sống yên bình
Ngàn thương nồng ấm cuộc tình đắm say
Dù em giờ đã chưa chồng
Nhưng tim đã trót một lòng trao anh...
Sưu tầm.

NỬA VẦNG TRĂNG
Giấc mơ hồng từ đây dang dở
Xa anh rồi, lệ đổ mưa sa
Tình ta nay đã nhạt nhòa
Như gương đã vỡ như hoa đã tàn
Vầng trăng lẻ, duyên chia đôi nửa
Giọt sương sa, lạnh úa tim côi
Anh đi không nói một lời
Như bay vào chốn xa xôi mịt mùng
Đêm đông lạnh, rưng rưng nước mắt
Em mỏi mòn héo hắt tâm can
Trời gieo chi cảnh bẽ bàng
Trúc mai tan hợp trái ngang cuộc tình
Em tìm anh, bóng chim tâm cá
Thân hao gầy, bước ngả liêu xiêu
Còn đâu dáng vẻ yêu kiều
Một thời ong bướm lụy nhiều tơ vương
Phận má hồng, song đường dưỡng dục
Thân liễu tơ, vững bước giữa đời!
Đã yêu xin giữ một lời
Đừng gieo bạc bẽo như vôi tội tình
Linh hồn em, niềm tin đã chết
Để đông buồn, da diết từng cơn
Chúc anh hạnh phúc vuông tròn
Bên người tình trẻ còn son má hồng
Bao giờ cho hết mùa đông
Mùa xuân hoa nở đỏ hồng yêu thương...
Sưu tầm.
 ntst20180148_500
CUỘC TÌNH TAN ..!
Anh ạ! tháng ngày xa quá nhỉ?
Một lần vương vấn trọn lòng đau
Hương xưa nhung nhớ còn đâu nữa
Tình đã phai phôi bạc úa màu
Xuân phủ tàn tro bên bếp lửa
Rượu uống mềm môi ngả cơn say
Thu đã vàng phai về trước ngõ
Sương xuống bờ vai ướt lạnh đầy
Vườn xưa hoang vắng không người đến
Bến cũ tịch liêu mãi ngóng đò
Chân trời diệu vợi nghìn xa cách
Mòn mỏi trông theo hướng bụi mờ.
Trăng treo lơ lửng trăng hờn dỗi
Một mảnh trăng soi đứng một mình
Thuyền ai hờ hững bên sông vắng
Có chở dùm ta một chút tình
Tình đã vương không thương sao đặng
Lời trót trao lấy lại sao đành
Một lần yêu muôn đời nhớ mãi
Một lần xa đau đớn bội phần
Tình mình tan vỡ chớm mùa thu
Tháng bảy trăng treo đỉnh núi mù
Mưa ngâu lất phất sầu đưa tiễn
Một giọt châu sa khóc ngậm ngùi...
Sưu tầm.
 vntst20181237_500
TÌNH NHƯ SÓNG VỖ BỜ XA.!
Đêm khuya trở giấc lạnh buồn tênh
Ngoài hiên mưa đổ hạt rơi thềm
Một mình thao thức trên lầu vắng
Tâm sự đầy vơi trọn nỗi niềm
Trùng dương sóng vỗ biển bờ xa
Cát trắng trinh nguyên tuổi ngọc ngà
Dấu chân còn đọng nhiều lưu luyến
Thuyền tình lạc bến ôi xót xa !!
Vầng trăng lẻ bóng đã lên ngôi
Vương vấn người đi cách biệt rồi
Sương khuya thấm lạnh gieo hờn tủi
Khúc nhạc từ ly tấu chia phôi
Biển vẫn thì thầm gọi tên em
Lời ru của sóng thật êm đềm
Thuyền anh trôi dạt miền viễn xứ
Sóng vỗ bờ xa khóc mưa đêm
Hỡi cố nhân ơi! Mây viễn phương
Vượt sóng xa khơi phủ dặm trường
Lâu đài tình ái xây trên cát
Tan vỡ tình duyên mộng dã tràng
Tàn canh tỉnh mộng hết chờ mong
Tương tư tàn úa giấc mơ hồng
Đại dương lặng lẽ im tiếng sóng
Bờ cát nằm trơ tiếng vọng không!...
Sưu tầm.
 vntst20181163_500
BÓNG MA MÙA HẠ!!
Trời bây giờ tháng mấy rồi hỡi anh!
Em vẫn nhớ mình chia tay mùa hạ
Chiều hôm ấy mưa bỗng rơi tầm tã
Điệu nhạc buồn đưa tiễn phút biệt ly
Giờ chia tay chẳng biết nói câu gì
Môi lặng câm mà con tim nấc nghẹn
Điều em sợ ngày nào giờ cũng đến
Có bao giờ là mãi mãi không anh?
Em e rằng cuộc tình quá mong manh
Khi đường đời có trăm ngàn lối rẽ
Lạc nhau rồi ta làm sao có thể!
Bước chân đi trong đơn lẻ một mình
Để bây giờ tan vỡ một niềm tin
Ngồi nhớ lại chiều mưa mùa hạ ấy!
Phượng tím buồn trên tóc em xa ngái
Đàn ve sầu ra rả điệu buồn thương
Hạ đã về! cho nước mắt em tuôn
Đừng trở lại con đường xưa phượng tím
Đừng van nài trên môi hôn chết lịm
Linh hồn này đã chết từ ngàn xưa
Anh có biết trời đang đổ cơn mưa
Em muốn được đắm mình trong thác lũ
Anh giờ chỉ là bóng ma quá khứ
Nhưng thật buồn !
Em đã từng là vợ một hồn ma.....
Sưu tầm.
 hinhdong059_500
THÁNG BẢY MƯA NGÂU!
Mưa tháng bảy như điệu buồn thánh thót
Gợi tình buồn giữa Chức Nữ-Ngưu Lan
Tội thiên đình phải rẽ thắm chia loan
Bờ sông Ngân ngăn chia tình phu thiếp
Đời nhân gian cũng buồn từ vạn kiếp
Ví như đời Tiên Nữ chốn cao xanh
Trời gieo chi cảnh biệt ly sao đành
Để mưa đêm ngậm ngùi trong nuối tiếc
Mình xa nhau vạn ngày anh có biết?
Nỗi thương chờ da diết mãi trong em
Nhớ khi xưa mơ mộng đẹp duyên lành
Nào ngờ đâu tình mong manh sương khói
Sông Ngân cách, mịt mờ xa ngóng đợi
Đôi bóng đời vời vợi nỗi thương đau
Tình xa xăm lòng ta mãi gần nhau
Niềm giao cảm nghìn sao đời vẫn nhớ!
Đêm tháng bảy mưa ngâu về nức nở
Như khóc tình dang dở của nhân gian
Nhịp Cầu Ô thắm đượm mối tình tan
Trời đất lạnh mênh mang đời lữ thứ
Cơn gió nhẹ ru hồn về viễn xứ
Thương ai hoài ủ rũ cuối trời xa?!
Dòng tóc mây sương tuyết lặng lờ pha
Người yêu hỡi! bao lâu ta gặp lại.!!!.
Sưu tầm.
 vntst20181142
BẾN SÔNG CHỜ..!
Thôi đã tan rồi một giấc mơ
Hương xuân nồng thắm đã phai mờ
Sầu riêng một mảnh đời đời dang dở
Gối chiếc khuê phòng nghe xác xơ
Nắng xuân hờ hững giữa trời mây
Hoa mai nhụy úa dáng xuân gầy
Tôi vẫn chờ ai phương trời cũ
Đêm về xa cách một tầm tay
Xuân đến xuân đi chẳng đợi chờ
Cho lòng ray rứt mối duyên tơ
Trời cao có thấu lòng ta nhỉ?
Mà ngóng trông ai hóa dại khờ
Ta vẫn chờ anh trên bến sông
Thuyền ai lơ lửng ngược xuôi dòng
Có biết tình ta như con sóng
Âm thầm nhớ biển suốt mùa đông...
Sưu tầm.
 ntst20180929_500
THỜI GIAN ƠI!.
Giọt nước mắt đang nhẹ rơi nóng hổi
Chia tay rồi có vội quá không anh?
Chiếc thuyền yêu trước bão tố mong manh
Em bỗng chốc trở thành yêu nông nỗi
Đường ta về sao mây giăng ngập lối
Thêm một lần mang tội với con tim
Cố nhủ quên dù đau khổ đắm chìm
Sao cho nhận những buồn vui được mất
Rồi lặng lẽ giấu che dòng nước mắt
Chôn nỗi buồn vào tận đáy tim đau
Thời gian ơi! năm tháng sẽ phai màu
Mong kỷ niệm đừng khắc sâu nỗi nhớ!
Đêm đơn lẻ bước đi trong đổ vỡ
Định mệnh nào dang dở mộng đôi ta
Thu đã sang hiu hắt ánh chiều tà
Lòng khắc khoải chia xa màu lá úa
Tình yêu ấy! anh trao thêm lần nữa
Ta đau buồn khi lạc mất đời nhau
Nếu còn thương xin hẹn đến ngày sau
Kiếp lai sinh nguyện làm đôi cánh bướm.
Sưu tầm.
 ntst20180934_500
THU VĨNH BIỆT
Nhặt lá vàng... thêu dệt những vần thơ
Gom nỗi nhớ ghép vào từng con chữ
Thời gian trôi vô tình là phép thử...
Khiến đôi bờ con sóng dữ...cuồng quay
Tiếng yêu thương góp nhặt tự bao giờ
Giờ chợt vỡ trên tay thành mây khói
Thu heo may cơn gió về thầm gọi
Bóng người xưa mờ nhạt cuối chân trời
Thu mong manh theo hạt nắng buồn rơi
Hồn tê tái khi mùa đông gõ cửa
Tim lệ ứa dập tàn luôn đốm lửa
Thương thời gian vời vợi nỗi mong chờ
Tội tình chi dang dối thả vào thơ
Cho bờ môi bây giờ thêm mặn đắng
Cố gắng giữ tâm hồn cho bình lặng
Mà sao lòng trống vắng giọt sầu rơi...
Trời mùa sang, nghe gió khẽ ru hời
Lá vàng rụng nghe lòng đau tơi tả
Thôi giã biệt quên giấc mơ vàng đá
Cả một thời mình đã dệt cho nhau
Bến hoàng hoa tang trắng phủ một màu
Xin vĩnh biệt nỗi đau đời chia nửa
Cầu xin đó đừng hỏi thêm gì nữa
Mộng thu tàn... Xin vĩnh biệt người đi !!!
Sưu tầm.
vntst20181187_500
THU GỬI ANH!
Gửi anh một chút nắng thu
Của người con gái sương mù mộng mơ
Bao mùa hoa lá vu vơ
Nai vàng ngơ ngác ru hờ tiếng yêu
Để em thơ thẩn bao chiều
Gọi tên anh giữa xanh rêu cội nguồn
Thu về nhẹ tiếng lòng buông
Bàn chân em khẽ...làm buồn lá rơi
Ngước lên em ngó lên trời
Tìm hình tìm bóng trao lời nhớ thương
Gửi sao cho hết vấn vương
Đếm bao lá rụng...con đường anh qua
Thu gần rồi lại thu xa
Lá vàng rồi lại lá xanh...dập dờn
Anh đi về cuối hoàng hôn
Bóng chiều chập choạng...ngõ hồn không tên.
Em về vai áo hớ hênh
Thu về lá gọi...sầu lên mắt người
Yêu sao đôi mắt anh cười
Rừng thu thay lá...rạng ngời tên anh!
Sưu tầm.
 ntst20180083_500
CÒN LƯU LUYẾN GIỮA HAI MIỀN..QUÊN NHỚ ..!
Thu vàng hanh long lanh nghìn nỗi nhớ
Mắt em buồn lóng lánh giọt sương sa
Rừng hoang liêu trơ trọi cội cây già
Gọi gió về giữa muôn trùng lá đổ...
Mùa thu qua, gợi bao niềm trăn trở
Phố ngậm ngùi bỡ ngỡ phút đầu tiên
Có nỗi buồn vẫn chưa kịp gọi tên
Còn lưu luyến giữa hai miền quên nhớ..!
Xác lá khô trải mình trên lối nhỏ
Ai nhặt hờ ghép mảnh vỡ tình si
Gặp lại nhau sao chẳng nói điều gì?
Cổ nghẹn đắng nghe rèm mi đọng ướt
Chân bước lê giữa đường chiều gió ngược
Bốn mắt sầu chẳng ngước trộm nhìn nhau
Nói gì đây khi tình đã úa nhàu!
Trong im lặng vỡ ra điều chua chát
Thôi hãy quên một cuộc tình bão cát
Gởi niềm đau trên chiếc lá úa tàn
Tim đã vỡ theo mùa thu vội chết
Khóc làm gì khi người đã sang ngang.!!
Sưu tầm.
 vntst20181046_500
LỐI THU XƯA..!
Mùa thu xa thẳm cuối chân trời
Em thấy gì không em của tôi
Cánh buồm lạc lõng không bờ bến
Như chuyện chúng mình cũng thế thôi
Nhè nhẹ dư âm của tiếng lòng
Còn đâu hơi ấm sưởi mùa đông
Anh ơi! trong cái buồn thương đó
Có một tình yêu đã nhạt hồng
Từng bước phiêu du mộng thật đầy
Những chiều gió hạ thổi qua tay
Tình yêu xin gởi vào cánh bướm
Tặng lại linh hồn anh ngất ngây
Em có còn là nàng thi sĩ
Thả suối tóc mây chốn hẹn hò
Cho anh quên lãng đời hoang phí
Bồng bềnh theo những áng mây trôi
Thơ em vụng dại làm say đắm
Một chút tình si hóa dại khờ
Lời thơ chan chứa đầy nắng ấm
Nuôi dưỡng tình anh bao giấc mơ.
Thu về bàng bạc gió buông lơi
Chiếc lá thu xưa rụng xuống đời!
Em vẫn còn chờ ai...xa vắng?.
Cuối mùa xơ xác lá vàng rơi...
Hôm nay em đã vắng xa rồi
Sợ nắng còn vương đọng trên môi
Bóng chiều hiu hắt cơn mưa đổ
Đón gió thu này nhớ thu xưa !!!
Sưu tầm.
 vntst20181095
TRẢ LẠI ANH!
Nếu trả được, Người ơi em trả hết
Trả nụ cười và ánh mắt xa xôi
Trả những đêm ôm nhung nhớ bồi hồi
Lòng nghẹn đắng niềm đau vừa chôn kín
Nếu có thể, em không còn toan tính
Tiếc thương thầm vị ngọt thắm tình yêu
Ngày hôm xưa ta trao nhận quá nhiều
Lời ai hứa biết bao điều say đắm
Em muốn trả những nụ hôn sâu đậm
Giọt lệ buồn vương khóe mắt bờ mi
Lúc biệt ly chẳng biết nói câu gì
Tình xa khuất vì sao người thương hỡi?!
Trả cho hết những sầu đau vời vợi
Bước em về trên phố nhỏ chơi vơi
Mong từ nay quên đi mối duyên hờ
Yêu thương ấy một thời ta mộng mị..
Sưu tầm.
 ntst20180195_500
MÙA THU ƠI !..
Mùa thu ơi, bảo lá đừng bay nữa
Có buồn không khi lả tả lìa cành
Hồn của ta cũng úa tàn mục rữa
Đâu cần thu mới biết phận mỏng manh
Mùa thu ơi, bảo gió đừng thổi nữa
Cuồng phong nào xơ xác cánh hoa yêu
Đời của ta cũng bao lần nghiêng ngửa
Đâu cần thu mới cám cảnh cô liêu
Mùa thu ơi, bảo mưa đừng rơi nữa
Từng giọt sầu cứ tí tách ngoài song
Mắt của ta, lệ nhòa qua khung cửa
Đâu cần thu mới thấm nỗi hoài mong
Mùa thu ơi, bảo chàng đừng khóc nữa
Nước mắt giờ chỉ làm khổ cho nhau
Tim của ta vỡ theo lời thệ hứa
Đâu cần thu mới thấu được niềm đau
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com