Thứ Hai, 4 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 86

MƯA ...
Mưa về trên phố ngày xưa
Qua vùng kỷ niệm đón đưa lâu rồi
Xuyến xao đọng chút bồi hồi
Tràn lên nỗi nhớ tình tôi với người
Mưa hoài giọt giọt rơi rơi
Hắt hiu phố xá nghe đời hoang vu
Thương con én nhạn xa mù
Lẻ loi mình một bay vù ngác ngơ
Mưa chiều dang dở vần thơ
Nhịp đều rả rích biết chờ đợi ai
Mưa tràn qua kẽ bàn tay
Xa xưa đã cũ sao hoài khắc ghi
Sưu tầm.
 vntst20181240
Lệ rơi…
Thôi anh nhé còn gì để nói
Đời vô thường mệt mõi đường duyên
Thơ sầu trút bến thuyền quyên
Chữ yêu chẳng đặng lời nguyền gãy đôi
Ngẫm sự đời tim côi đau xót
Tình phù du bèo bọt nhân sinh
Tơ chùn dây dứt rung rinh
Trăm năm phím rụng tình mình vỡ tan
Ruợu đã tràn đêm tàn đã dứt
Vội bạc màu ray rức cho cau
Nụ cười sau gối nghe đau
Gãy đêm mộng vỡ cho nhau những gì
Thôi nhé cánh chim di vạn dặm
Đời vô duyên nên thấm giọt sầu
Nhạc buồn ai trổ đêm thâu
Vầng trăng nhão bạc nhỏ sầu lệ rơi
Sưu tầm.
 ntst20180734
BAO ĐIỀU EM ƯỚC
     Cũng là câu nói bỗng dưng
Mà sao phải nhớ điệu từng cô đơn
     Ước chi đừng có giận hờn
Cho tình đẹp mãi keo sơn vững bền
     Ước gì anh mãi ở bên
Màu xanh hy vọng trải thềm liễu tơ
     Ước gì em mãi dại khờ
Em là cô bé vu vơ hay cười
      Bện hòa cảnh sắc vui tươi
Hồng hoa nở thắm như mười giờ xinh
     Tặng anh duyên phận chúng mình
Nhau cùng tô lại lung linh sắc màu
      Ước gì đêm lại qua mau
Nắng lên tô đậm bỏ sầu vấn vương
     Nắng êm trên mọi nẻo đường
Dâng trào tim nhỏ yêu thương rạng ngời
       Ước gì cứ chỉ thế thôi
Anh mang hạnh phúc trong ngời cho em
      Gấm nhung lụa ngọc đâu thèm
Thương gần câu nói mở xem mỗi ngày..
Sưu tầm.
 ntst20180146_500
CẢM ƠN ĐỜI MANG ANH ĐẾN CHO EM
Anh đã cho em cảm xúc làm thơ
Nét bút nghiêng ! Có lời chờ lời đợi
Dẫu biết anh ! Xa muôn trùng vời vợi
Cảm ơn đời ! Mang anh đến cho em
Những yêu thương anh dành lúc vào đêm
Là câu thơ ! Êm đềm bên trăng sáng
Là ánh mắt thầm trao tình lãng mạn
Là vì sao tinh tú nhất bầu trời
Cảm ơn anh ! Người tình rất tuyệt vời
Tình yêu anh khơi dậy nguồn thi hứng
Những đam mê ngọt ngào em chứa đựng
Khoảng yên bình ! Thương nhớ tặng cho nhau
Những câu từ em viết lúc giận nhau
Nghe xót đau bởi vì yêu anh nhất
Chút giận hờn ! Nên câu từ rất thật
Yêu và yêu ! Tâm em rất chân thành
Cảm ơn anh ! Làm cơn gió mát lành
Thổi qua em ! Khi nắng hanh chiều ẩm
Thơ em buồn ! Biết lòng anh đau lắm
Yêu anh nhiều ! Tình thấm cả vào thơ
Sưu tầm
 vntst20181113_500
NGÀY EM ĐI
Ngày Em đi mặt hồ Sen chớm nở
Dưới nắng hồng rực rỡ ánh hào quang
Ta hẹn nhau qua mấy độ Trăng vàng
Cùng sánh bước đẹp tình Chàng ý Thiếp. ...!!!
Mối tơ duyên đã hẹn trong tiền kiếp
Để bây giờ viết tiếp chuyện tình ta
Em đi xa chiều mây tím la đà
Bên gác vắng chuông ngân nga vọng lại....!!!
Đêm sương Thu lá vàng khô tết dải
Giữa Đất Trời ấm mãi một vòng tay
Đẹp dịu dàng tà áo tím nhẹ bay
Nghiêng mái đầu trong men say hạnh phúc. ..!!!
Dẫu cuộc đời có thăng trầm vinh nhục
Trái tim yêu vẫn sôi sục cồn cào
Lửa tình yêu lòng bỗng thấy xôn xao
Là khát vọng dâng trào theo năm tháng. ...!!!
Sưu tầm.
 vntst20181236_500
CÓ MỘT NGÀY
Có một ngày hạt nắng bớt mong manh
Câu thơ anh không chòng chành được nữa
Gió trưa hè lách luồn qua khe cửa
Cánh phượng hồng thắp ngọn lửa khát khao
Có một ngày anh bỗng thấy nôn nao
Bờ môi ai ngọt ngào chiều hôm ấy
Vòng tay ôm vẫn còn đang run rẩy
Bờ vai trần bỏng giẫy cháy đam mê
Có một ngày anh như kẻ vụng về
Lạc chân bước trong bến mê khờ dại
Say cơn say giữa cuộc tình khắc khoải
Đắm chìm mình trong hoang hoải tình si
Có một ngày nghe cơn gió thầm thì
Rằng hãy cứ yêu đi đừng ngần ngại
Bởi cuộc đời vẫn còn nhiều ngang trái
Tội tình gì mà ta phải đắn đo
Có một ngày quên hết những âu lo
Ta chìm đắm.... Say trò chơi.....Tình ái !
Sưu tầm.
ĐÃ MẤY ĐỘ SẦU
Lang thang nẻo đời lang bạt
Mình ta lê bước giang hồ
Từ độ hai mình chia cách
Đời ta một khoảng hư vô
Từ thủa ban đầu gặp em
Trao nhau từng nụ hôn mềm
Dìu nhau đi ngoài con phố
Hương tóc bay rợp trời đêm
Mắt em như màu biển xanh
Áo em bay rợp kinh thành
Môi em hoa mùa hé nụ
Vai em trắng nuột đêm thanh
Yêu nhau từ lúc ban sơ
Yêu nhau một buổi tình cờ
Trao em lá thư kỷ niệm
Mắt em đẹp nét ngây thơ
Tình yêu sao quá mong manh
Như giọt sương đọng đầu cành
Như nụ hoa vừa mới chớm
Như hương còn nét tinh anh
Yêu em từ mùa xuân xưa
Lời yêu nói mấy cho vừa
Thơ ta viết đầy trang giấy
Lời yêu còn mãi ngu ngơ
Chờ em phố lúc ban trưa
Đợi em trăng giãi trên hồ
Nhớ em đêm dài mộng mỵ
Mong em sầu nhớ giăng tơ  
Tình chết từ lúc chia tay
Tình xa kỷ niệm héo gầy
Tình nhớ lên màu cổ độ
Tình tan sầu nhớ tràn đầy
Đời đã chia xa tình đã sầu
Đêm nay trời đất chuyển mùa Ngâu
Mình ta lê gót đời cô lữ
Tình cũ dâng cao mấy độ sầu
SƯU TẦM.
ntst20180905
MỘNG
Nhắm mắt
Thì em vừa đến
Rồi em cười
Khoe ảo mộng trăng khuya.
Em thỏ thẻ
Tình em trăng sáng
Anh bồi hồi
Hẹn ước mãi bên nhau.
Gió thổi
Gọi mưa rào đến
Tạt vào ta
Tình chúng mình ướt đẫm.
Tỉnh giấc
Mưa mơ ướt mắt
Nghe bồi hồi
Ồ biệt ly trong mơ.
Sưu tầm.
 ntst20180756_500
Thôi tiếc làm chi
Thôi tiếc làm chi nhé em ơi
Xa nhau thì đã quá xa rồi
Đành thôi từ giã người yêu cũ
Để dấn thân vào kiếp lãng du
Thôi tiếc làm chi chuyện lứa đôi
Xa nhau thì đã xa nhau rồi
Em về đốt lại chồng thư cũ
Ta ở phương này xa mãi thôi
Thôi tiếc làm chi thủa xưa
Từng khi hò hẹn sớm và trưa
Lời yêu ngày đó mình trao gửi
Hãy cố quên đi chuyện ước thề
Thôi tiếc làm chi những ước mơ
Từng đêm hò hẹn phút mong chờ
Tương tư ngày cũ dâng chồng chất
Tình cũ giờ đây đã hững hờ
Thôi tiếc làm chi chuyện lứa đôi
Tình ta rồi cũng trắng như vôi
Những đêm chăn gối yêu ròng rã
Dâu bể tình ta chuyện đổi dời
Thôi tiếc làm chi chuyện chúng ta
Tình thư mình gửi tự phương xa
Niềm thương nỗi nhớ ngày xa cách
Cứ để thời gian nó xóa nhòa
Thôi khóc làm chi nữa hỡi em
Từng đêm nhung nhớ gió ru thềm
Từng đêm lệ nến vàng trang giấy
Tình đã lên ngôi phút nửa đêm
Thôi nhớ làm chi phút hẹn hò
Chờ em phố cũ đứng bơ vơ
Đèn khuya hiu hắt ta trông ngóng
Ngơ ngác tìm em trong giấc mơ
Kỷ niệm bây giờ đã nhạt phai
Yêu nhau nào biết có tương lai
Em đi nẻo cũ hoa sầu rụng
Ta đứng trông theo dạ rối bời
Từ đó ta về ôm nỗi đau
Thời gian rồi cũng lướt qua mau
Cuộc đời đưa đẩy tình ly cách
Ta góp từng đêm những phiến sầu
Thôi tiếc làm chi nghe em
Hai ta hãy cố tìm quên
Mai đây có khi gặp lại
Xin em chớ có dỗi hờn
SƯU TẦM.
 ntst20180729_500
Nợ Một Lời Xin Lỗi
Mắt dao cau xuyên hồn bối rối
Nổi u hoài ngày tháng...xanh xao
Ta nợ em một lời xin lỗi
Thả vu vơ quên nhớ...tình treo
Giọt sương pha tóc màu nông nổi
Nụ môi mềm thắp lửa rong rêu
Ta tóc bạc ngẫm em bạc tóc
Lời ưu du bước mỏng liêu xiêu
Ta còn sống như em chưa chết
Và ánh trăng ủ dột mơ màng
Ta nợ em một lời xin lỗi
Đời khuyết tròn tim đá ăn năn
SƯU TẦM.
 ntst20180711_500
Chuyến Đò Đời
Đưa người qua khúc nông sâu
Chuyến đò hôm ấy nên câu nghĩa tình
Người đi gửi lại bóng hình
Nghe ai man mác nghe mình ngẩn ngơ
Liêu xiêu thả một câu thơ
Bắc cầu cho một giấc mơ xa vời
Còn vương đâu đó mắt cười
Còn vương đâu đó những lời vu vơ
Trách thời gian những ơ hờ
Để ưu tư nỗi mong chờ lênh đênh
SƯU TẦM.
 ntst20180950_500
GHEN VỚI NƯỚC
Anh ước mình hoá thành Giọt Nước,
Vuốt đường cong từ trước ra sau,
Làn da sẽ thấm thật mau,
Đường tơ kẽ tóc đậm sâu ân tình!
Cấm Nước đấy thình lình hôn má,
Bởi của nàng là cả của ta,
Chỉ là nhẹ lướt qua da,
Nhớ đừng ghẹo liễu trêu hoa làm gì!
Ta cấm Nước tình si ngơ ngẩn,
Đừng lập lờ đánh lận con đen,
Chảy qua ta cấm thầm khen,
Đường tơ mượt óng … mon men … chết đòn!
Phận của ngươi làm tròn đi nhé,
Đừng giả vờ mắt hé để xem,
Xuôi đi những nỗi khát thèm,
Bồng lai Tiên cảnh … ai đem cho người!
Làm sạch nàng … không lười nhé Nước,
Từ đàng sau ra trước nhớ chưa,
Xong rồi đừng có dây dưa,
Của ta cả đấy … môi đưa hương tình…!
Sưu tầm
 ntst20180712
GỬI HƯƠNG CHO GIÓ
Thuyền ai về với sông Hương
Để quên đi những đêm trường lẻ loi
Khát khao nay đã gặp rồi
Gió nâng cánh hạc cho đời thêm yêu
Bến tình đã hết cô liêu
Trăng vàng mộng ước cầu kiều ta sang
Thơ anh cùng với tình nàng
Đêm đêm thủ thỉ dịu dàng bến mơ
Ước ao nay chẳng hững hờ
Lối đi đã có một bờ hoa xuân
Sông thương ai đến một lần
Gửi hương cho gió gian trần khó quên
Đợi thầm em gửi chữ duyên
Mà sao chẳng thấy chỉ phiền muộn hơn
Còn không nói rõ nguồn cơn
Bến xưa ơi chớ giận hờn trách nhau
Mình buồn ta có vui đâu
Hãy quên đi nhé cái sầu ngàn năm
Hãy vui như ánh trăng rằm
Để cùng thoả nguyện thăng trầm tình ta...
Sưu tầm

NHỚ
Nhớ chiều mới quen
Dáng nghiêng thỏ thẻ
Mắt tròn e lệ
Chúm chím môi cười.
Tiếng yêu thốt lời
Mà như gió thoảng
Trôi dài năm tháng
Vẫn mãi trong tim…
Ánh mắt lim dim
Chập chờn khúc huyễn 
Líu lo quấn quyện
Thao thiết  nong tình.
Nồng nàn môi xinh
Ấp e vườn nguyệt
Mùa yêu diễm tuyệt
Ôi nhớ vô cùng…
Sưu tầm
 ntst20180733
ẢO ẢNH
Người hiện đến như một vì sao rụng
Ta rộn ràng với hạnh phúc không mơ
Vòng tay đâu chợt phong kín bất ngờ
Ta bối rối tưởng chìm sâu trong mộng
Đôi mắt đó cả khung trời say đắm
Chưa một lần mang chút ánh tương giao
Sao bỗng dưng lại chan chứa ngọt ngào
Ta bỡ ngỡ cúi đầu không dám nhận
Nghe dào dạt con suối tình vô tận
Đang chảy về ươm mát vũng cô đơn
Ôi đam mê như cuộn xoáy tâm hồn
Ta bừng mắt - ngỡ ngàng - thôi là mộng
Mộng đã vỡ - hương yêu còn lắng đọng
Ta muốn vào nối lại giấc mơ qua
Hạnh phúc nào cũng tan tác phôi pha
Nhưng ảo ảnh không trả bằng nước mắt
Thà gặp gỡ một lần rồi xa cách
Cánh giang hồ bạt gió trở về mơ
Ta sẽ buồn sẽ mãi mãi mong chờ
Người trong mộng vẫn hơn tình cay đắng!!!
Sưu tầm
 ntst20180943_500
KHÔNG ĐỀ
Đêm cô đơn lòng buồn bất chợt
Nhớ đến người đùa cợt cùng ta
Tình yêu giờ đã đi xa
Chỉ còn nỗi nhớ trong ta nghẹn ngào
Em muốn khóc thét gào cùng gió
Khóc vì người vội bỏ em đi
Bây giờ em chẳng còn chi
Đành ôm một mối tình si trọn đời
Em rất muốn xa rời nỗi nhớ
Cố chôn vùi ước mộng trong tim
Làm sao để khỏi đắm chìm
Cho hồn thanh thản con tim bớt sầu
Ôm nuối tiết tình đầu tan vỡ
Lòng ngậm ngùi bỡ ngỡ chuyện qua
Vì yêu chịu lắm xót xa
Con tim hóa đá lệ nhòa ước mi
Giờ có nói chuyện chi đi nữa
Có nghĩa gì khi lửa tắt rồi
Một mình ôm lấy đơn côi
Tình yêu thuở trước cũng phôi pha rồi.
Sưu tầm

GỌI TÊN TÌNH ĐẦU
Chẳng hiểu gì sao muốn gặp em..?
Chốn xưa hoa thắm nở ven thềm.
Chiều thu bóng ngả khai miền nhớ
Mấy thuở tình đầu sẽ dịu êm..?
Mấy thuở tình đầu sẽ dịu êm?
Ngày em xuất giá tảng mây chìm.
Anh như chiếc lá vàng thu rụng
Đợi gió đưa về cõi lặng yên..!
Đợi gió đưa về cõi lặng yên,
Niệm yêu chôn kín ngỡ êm đềm.
Bao mùa xuân mới đào hoa chớm
Nhân ảnh bên đời tựa bóng em..!
Nhân ảnh bên đời tựa bóng em,
Vội yêu ngây ngất để say mèm.
Từng đêm thao thức hoa sầu trổ
Nuối tiếc tình đầu khẽ gọi tên..!
Sưu tầm
 vntst20181223_500
LỜI CUỐI CHO ANH
Duyên bất lực bất tài đau khôn xiết
Vĩnh biệt trăng !...chỉ nuối tiếc một điều
Sông Ngân Hà dòng mờ tỏ cô liêu
Vô bờ bến con đò liêu xiêu nặng !
Trong vô vọng giã từ trong cay đắng
Đốt trái tim tan chảy nhắn người tình
Vùi đau thương chôn chặt ánh trăng xinh
Xây ngôi mộ lấp bóng hình thương nhớ
Thơ vĩnh biệt một nàng trăng tan vỡ
Sóng miên man vỗ nức nỡ muộn phiền
Để đêm về hồn trong cõi phiêu nhiên
Tâm dần chết gieo bên triền thác loạn
Tri âm hỡi !... đây bài thơ tuyệt đoạn
Tri kỷ ơi !... ta chẩn đoán nhầm chăng
Để lòng ta đang tồn đọng câu rằng:
Xin vĩnh biệt lời trối trăng cung kết
Em nín lặng bỡi tình mình đã hết
Kiếp phù dung đã giết chết đời ta
Chúc phù du lời ngân cứ bay xa
Anh ngoại quốc… duyên ta là … vĩnh biệt…
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com