Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Thơ tình còn mãi 105

V Ỏ Ố C
Xin trở về vỏ ốc của đời anh
Được ru ngủ bên nỗi nhớ bềnh bồng
Hôn cát mềm, nghe sóng tình thỏ thẻ
Mộng gót trần buông chiều về rất khẽ
Trở lại đây khung biển tình em nhé
Ước một lần nối lại nụ hôn ngoan
Sẽ quên mau những trái ngang quằn quại
Ngả vào nhau ôm điệu sóng dịu vời
Anh trở về kiếp dã tràng se cát
Đếm cho mình từng hạt nhớ vu vơ
Ước rồi mai gót chân người trở lại
Biển sẽ vui sóng du dương hiền hoà
Xin trở về vỏ ốc của đời anh
Nghe rù rì gió vỗ về uyên giấc
Sưu tầm.
 vntst20182312
Ư Ớ T - Ả
Vẫn ướt ả như những mùa đã qua
Phố ngủ yên sương đêm ám bụi mờ
Phiến mưa phùn về che lầy lối nhỏ
Mảng đồi xưa quạnh vắng như buổi nọ
Mây chẳng về ai tình tự với gió?
Biếng chuyện trò cây bứt lá vu vơ
Ngẫm riêng ta góc suy trầm trăn trở
Hỏi người đi rắc nhớ qua bao mùa
Mong manh đầy khắc khoải luồn giấc mơ
Một vòng tay... mãi khuya về ôm nhớ
Rướm quanh môi miếng ân tình dịu ngọt
Mỏi mòn trông hố mắt sâu đợi chờ
Ngày đi khuất đêm về nghe tức tưởi
Đếm muộn phiền, ta lấy gì làm vui?
Chuyến tình lơi đã xa rồi vời vợi
Mòn theo vết luyến yêu gởi về người
Vẫn ướt ả cơn mưa phùn phủ lối
Vuông tình sầu nặng trĩu đắp ngang môi...
Sưu tầm.
 vntst20182225_500
C A F E - N H Ớ
Quán Cafe ... bến hẹn thưở còn nhau
Nối nụ hôn ngon lắm như lần đầu
Nhỏ thẹn thùng.. "anh hư.. họ nhìn đó!"
Anh tảng lờ... "kệ họ... mình cứ yêu!"
Tách Cafe ... không đường, chẳng gì đắng
Tại môi nhỏ thơm dịu ướp mía ghim
Để nài van chiếc hôn... ời... ngọt lịm
Để vào mơ anh cứ mãi xoay tìm
Nhỏ ngả đầu ... hương tóc chạm vai anh
Mùi "Red Door"** quyến rũ suốt bao lần
Anh tần ngần, ngây ngô hoá khờ khạo
Mười mấy năm đọa đầy bởi vì sao
Chợt tình cờ... qua ngang về quán cũ
Nơi góc bàn thiếu vắng cặp tình nhân
Cafe thấm ngang môi ôi đắng mặn
Nhỏ nhớ chăng... thưở ấy môi thật gần
Cafe nhớ... điểm hẹn cứ riêng anh
Hớp từng giọt môi ngon... còn như vẫn...
Sưu tầm.
 vntst20182343_500
T Ù - T Ộ I
Ẩn tàng trong ta sầu một cõi
Rấm rứt hương người, hạt đắng môi
Đôi ngã chia phôi thấu vời vợi
Còn lời yêu nào kịp để nói
Nhạt nhòa nến ngả màu le lói
Chập chờn bóng gục, lòng gẫy đôi
Chăn gối lẻ loi xó tù tội
Tình đã giam ta mấy kiếp rồi?
Sưu tầm.
 vntst20181992
H Ư Ơ N G - S I M
Hương sim rộ tím vòm chiều
Bao nhiêu cánh trổ bấy nhiều tương tư
Nỗi niềm anh giữ khư khư
Ấp ôm hoài kỷ mới như hôm nào
Em đi... buồn ngả nón chào
Kề bên, buồn chỉ thì thào nhớ nhung
Nhớ màu nâu mắt anh thương
Xoe tròn ươn ướt mãi vương một đời
Trao em tình phủ ngang đồi
Nhành vươn nắng gội nụ chồi uyên ương
Nao nao áo vạt em thơm
Mong sao vói ngọn cầu vồng qua em
Van trời tím rộ hương sim
Chạm đuôi mắt ngọc thôi miên áng chiều
Van sao vóc dáng mỹ miều
Lối về hoang bước nuông yêu một lần
Tím chiều đổ nhớ vô ngần
Ngỏ lời khe khẽ... anh cần có em
Vần thơ dấu kín nơi tim
Nao khi bất chợt gặp em bên đàng?
Hoàng hôn kìa đến vội vàng
Hương sim trổ tím lối mòn em qua
Sương mù khói nhả xa xa
Thả vương nỗi nhớ diết da vòm chiều ...
Sưu tầm.
 vntst20182272_500
N Ữ A - M Ộ T - L Ầ N
Đêm trả về nơi anh từng khắc nhớ
Mưa ngả về cho thấm mọng vần thơ
Em chẳng về... thôi yêu thầm gối mộng
Vùng chăn ấm sao tim nhoài giá buốt?
Em... gửi về bên anh chùm hẹn ước!
Anh treo ràng góc dậu ngóng em sang
Gió đi ngang kéo mây loang chiều thoảng...
... mùi ngâu rũ tóc thơm... ngẩn chiều vàng
Anh gửi lòng theo em về chốn ấy
Ngắm hoàng hôn thầm lặng hớp chiều phai
Ước vu vơ, uống vành môi mềm mại
... và tay ấp đôi bờ vai mãi mãi
Em trở về ngang một lần... van nhé!
Như huyền thoại, dòng cổ tích xửa xưa
Bóng giai nhân, giáng tiên về đắp mộng
Cùng e ấp, hé môi thoả một lần
Thêm một lần đêm ngả mình rất khẽ
Lặng lẽ nghiêng cởi lòng vọng khúc ca
Nữa một lần mưa ngang lầm gối mộng
Chỉ thêm ướt cơn mơ vốn nhạt nhòa
Dấu yêu ơi... thêm một lần ... van nhé...!
Sưu tầm.
 vntst20182381_500
K H É P  Đ Ô I  M Ộ T  C U Ộ C T Ì N H
Bởi từ đây...cửa tim người mãi khép
Cánh chim hiền ngược sóng giã trùng khơi
Tắp mù xa một khung trời biển đợi
Mốt em về dựa xuôi đôi cánh mỏi
Con nước hoài riêng soi dòng xanh ngắt
Ngỏ rù rì khẽ hát một lời yêu
Vòng tay vói khao van tình của biển
Trải trùng niên mắt biếc vương bạt miền
Lời thương nào níu được bước chân em
Nụ hôn nào quây rượi bờ lưu luyến
Ước mong sao mái trời giăng phúc hạnh 
Dẫn bước em qua ải bến nhiên bình
Thời gian nào bôi được dấu chân em
Hằn vệt ngấn tim anh thưở một lần
Xây tháp tình kết thơ, lầu hứa hẹn
Rồi có mỏi... cánh chim xoạc trời tím?
Đêm tạ từ, xin chẳng lời trách cứ
Nuối tiếc về giọt từng vũng tâm thư
Nhớ cùng thương thả nồng chen nhịp thở
Vòng chân bước lẻ nương mé đèn mờ
Thế rồi đây...biển lòng ai có cạn?
Khép đôi trang nhật ký một cuộc tình...
Sưu tầm.
 vntst20182380_500
B Ằ N G  L Ò N G  N H Ỏ  N H É ?
Bằng lòng nhỏ nhé... theo anh
Bờ vai xương xẩu vẫn êm gối đầu
Vòng tay bối rối thưở nào
Vẫn mơ... thật xát... khít vào thân em
Môi khô thiếu nụ triền miên
Cộng thêm vị đắng phê đen không đường
Nhưng tha thiết ngọt vô thường
Ưng đi nhỏ nhé... anh nhường riêng em
Nhà anh ngõ vắng quạnh tênh
Đường lên dốc ngược... nhưng mênh mang tình
Dậu leo Dạ-lý quanh mình
Ngào thơm suốt quãng con đường em đi
Phòng đơn quán trọ bé ti
Nhưng giường ấm áp mỗi khi Đông về
Gối chăn tuy chút bộn bề
Nhưng mà... nhỏ chắc chẳng nề chi đâu?
Miễn gì êm ái có nhau
Chia đôi mảnh chiếu, cho nhau mảnh tình
Số anh nghèo lắm chẳng tiền
Chỉ còn cái núm đồng tiền em trao
Anh mang cất lại chiêm bao
Để mơ mộng lúc khi nao em cười
Anh nào có của môn hồi
Để xin hỏi cưới, xin đời của em
Chỉ còn chớm nửa trái tim
Thay cho quà cưới tặng em lúc về
Chỉ đây lời hứa vụng về
Nói yêu em mãi vẹn thề thủy chung
Bằng lòng... nhỏ hỡi có ưng?
Tuy nghèo anh vẫn giữ nguyên cây đàn
Đêm đêm anh sẽ nhẹ nhàng
Dạo đàn em hát ta cùng hàn huyên
Bằng lòng đi nhé theo anh...
Thân nghèo nhưng trái tim man mác tình...
Sưu tầm.
 vntst20182374_500
G Ó C  T Ố I  N Ụ  C Ư Ờ I
Còn lại đây...góc tối của cuộc tình
Những vọng hình xa khuất thưở bình minh
Ai lỡ xa... bỏ hoang tình, bước lặng?
Để phiền tư bủa vây quầng dĩ vãng
Còn lại đây...nhen nhá góc ngậm ngùi
Giấc ngủ vùi tàn tro ôm tiếc nuối
Người lỡ quên... hay lòng ta rớt ngả?
Để dìm mơ nơi ngục tối nhạt nhòa
Còn lại đây...góc tối của cuộc đời
Vẫn nụ cười mặn đắng tẩm đầu môi
Những trắng đêm gục đèn chao rũ rượi
Chờn thân ngã, ngửa nghiêng đùa bóng tối
Còn lại đây...góc tối của nụ cười
Vòng tay nào trót vẫy biệt... tình ơi!
Hỡi dấu yêu... hãy nhìn sâu đáy mắt
Để rằng ta... vẫn mãi yêu một người...
Sưu tầm.
 vntst20182344_500
T I Ế N G - Y Ê U
Gởi tiếng yêu thương về bên cửa
Gieo từng cung bậc mãi theo đưa
Nốt yêu anh ngả vào nốt ái
Lượn quanh tà áo trắng em bay
Gởi khúc tình ca trao nhung nhớ
Du dương suối nhạc luyến vào thơ
Đàn sẽ thay anh về tâm sự
Âu yếm ru em giấc mộng hờ
Sưu tầm.
 vntst20182349
H Ã Y - Y Ê U
Hãy yêu... dù biết khổ đau
Cho dầu mai sẽ lún sâu bể sầu
Dẫu đời rồi sẽ lao đao
Nổi trôi một kiếp chìm vào hư vô
Hãy yêu... dẫu biết lập lờ
Đường tình muôn lối vô bờ, không biên
Bụi đời reo rắc niềm riêng
Mây trời xám ngắt một miền thương đau
Hãy yêu... xin hãy yêu nào
Mai về ôm ấp trái sầu ù ơ
Bút nghiên nguệch ngoạc vần thơ
Viết câu tình tự riêng trao cho mình
Hãy yêu... dù đã bao lần
Trái tim nhàu nát ngập tràn xót xa
Tủi hờn dù biết khó qua
Tim thời thoi thóp vỡ òa đêm thâu
Hãy yêu... như mới lần đầu
Môi tìm môi ngọt khát khao gọi mời
Run run thân xác buông lơi
Trao tình, dâng ái, trao đời, dâng yêu
Hãy yêu... như đã từng yêu
Đêm đêm chạnh nhớ tiếng tiêu quặn lòng
Thức thao ôm giấc mặn nồng
Tình dâng tựa nhóm lửa hồng đốt thiêu
Hãy yêu... người hỡi cứ yêu
Cho dù hạnh phúc lãng phiêu một chiều
Dẫu rằng biển cợt sóng trêu
Bến này vẫn đợi thuyền neo một lần…
Hãy yêu...  dù mãi rất xa
Núi cao, biển rộng bôn ba dặm trường
Không gian nào cách được lòng
Thời gian sao xoá được luồng yêu xưa...!
Sưu tầm.
 vntst20182385_500
G Ó C  N H Ỏ- B Ì N H  Y Ê N
Cho anh một xó nhỏ trong tim
Anh sẽ ngủ yên giấc ngoan hiền
Chẳng vòi, chẳng xin, chỉ lặng tiếng...
Cuộn tròn trong góc nhỏ bình yên
Ngược dòng nhịp sóng gợn dìu êm
Tim em vỗ về cung cảm mến
Riu riu gió ru, tình khúc đệm
Khởi giăng vệt nhớ vương dịu mềm
Sưu tầm.
 vntst20182199_500
Đ Ừ N G
Đừng bắt anh quên nhé "người dưng"
Đừng bảo mưa giăng lối ngập đường
Lòng anh đã dầm mưa từ thưở...
Nhỏ xoay chân bước chẳng một lời
Đừng bắt tim anh... cố quên người
Khác gì người bảo phiến thôi rơi
Khác chi gió ngoài kia ngừng thổi
Để áng mây lững thững bên trời
Đừng kéo anh lìa giấc xa vời
Đừng đẩy anh về chốn mù khơi
Chẳng khác chi nhốt lòng tù tội
Xám hối ăn năn suốt một đời
Đừng nói xa nhau thế làm gì
Hãy dối rằng em vẫn yêu đi
Để anh mãi vương trong mộng mị
Còn hơn quay quắt đau bởi vì
Đừng bảo... "hãy quên Em"  nhé người dưng !!!
Sưu tầm.
 vntst20182376_500
V Ắ N G  E M
Vắng em rồi... con ngõ có gì vui...!
Chiều quay lưng hờ hững lẫy ngày dài
Gió quẩy hờn liếc lay tròng ngúng nguẩy
Chợt thở dài vịn bờ vai nắng khóc
Vắng em về... đồi hoang càng thêm vắng
Vạt cỏ ngồng lư lắc vẫy mông lung
Ngoảnh mặt trông ghế công viên buồn tẻ
Đợi ai rướn tay nghiêng lật lá vàng
Vắng em cười ... khúc khích một chiều thơm
Vỡ pha lê,  dấu yêu về trong suốt
Vắng dư âm lời hát xưa nồng dịu
Chỉ còn vang tiếng gõ mưa đầu hè
Vắng em về ... dựa thơm góc vai sờn
Lọn tóc nào ghẹo tim anh bối rối
Bước chung đôi nối vành môi rất vội
Vòng ôm thiếu vóc thân ướm một thời
Vắng em rồi .. ngày phai,  trời vội tối
Để đêm dài chạm ký ức khôn nguôi...
Sưu tầm.
 vntst20182379_500
L Ê  T H Ê  N G À Y  T H Á N G
Em đi bỏ lại gót hồng
Bờ ươm cỏ dại nẩy ngồng theo mây
Cây gầy trụi lá duỗi tay
Vươn hôn nắng muộn gió lay chiều vàng
Thời gian thế chẳng vội vàng
Lê thê ngày tháng nhỡ nhàng bước chân
Gom đầy sợi nhớ sợi thương
Anh treo trước dậu ngóng tin em về
Em đi tím nhuộm rừng huê
Lối xưa sầu rụng tái tê lòng chiều
Duỗi chờ bên chũng mắt sâu
Nghẹn ngào nấc tiếng mưa ngâu đụng thềm
Riêng tư xin mãi trọn niềm
Thâm tâm bốn mảnh vẹn tuyền trao em
Về đây em nhé anh van
Vần thơ anh viết dở dang đợi chờ
Lê thê ngày tháng mịt mờ
Dấu chân cỏ mọc hoang vu mấy mùa
Sưu tầm.
 vntst20182124
V A N  E M
Van em mái tóc lụa là
Đem về úp mặt, hít hà mùi thơm
Van em đôi mắt mèo con
Hồn nhiên em ngước... ngõ tim bồi hồi
Xinh tươi em nhoẻn nụ cười
Lòng anh cất bổng nỉ nài chữ... thương
Van em chút xíu duyên hương
Anh về cấy nụ uyên ương trước nhà
Van em môi thắm mặn mà
Nụ hôn xin rất thật thà gửi em
Chưa tin... em thử mà xem?
Biết đâu lại nếm thêm năm sáu lần
Van em hơi thở thật gần
Lòng anh sững lại tần ngần ngô ngây
Lại vì thừa thãi đôi tay...
Xin ôm rất gọn bờ vai em gầy
Thân em nhựa sống đoạ đầy
Hồn anh thất thểu những ngày không em
Nài xin mộng đến hằng đêm
Cùng chăn, gối ấm, vai êm... huyên hàn
Van em dẫu thế muộn màng...
Biển dâng, sóng gợn, giụa giàn thương yêu
Dẫu chỉ ôm nhớ tìm nhau,
Tình anh vẫn thế như sao trên trời
Van em đừng bước xa vời
Rừng quên lá đổ, chim lười tiếng ca
Mưa ngang ngập sũng ngày qua
Hoàng hôn tối sập, sương sa trắng màu
Em đi con phố chạnh sầu
Quạnh hiu gác trọ, canh thâu vắng đèn
Van tình em xát lại gần
Để ta lại đến... một lần... Tình nhân!
Sưu tầm.
 vntst20182043_500
V Ò N G  X O A Y  D Ĩ  V Ã N G
Bánh xe lăn .. vần xoay vòng dĩ vãng
Rải bên đường miền ký ức ngược xuôi
Dẫu cố quên sao lòng dồn lá đổ
Hồn lay lắc tựa thuyền không bến đỗ
Chuyến xe rời người đi chẳng từ giã
Phế hoang chiều rấm rứt vài hạt sa
Vết lăn sâu ngấn tim buồn xót dạ
Vầng quanh mắt sầu thâm chiều hiu hắt
Áo đổ ngà hoàng hôn nhả xót xa
Dấu chân qua một thưở về sa ngã
Rớt ngang môi miếng tình côi vùi dập
Hằn đau vết xe qua trước hiên nhà
Lưng chiều tà khởi vòng xoay dĩ vãng
Dốc tình leo, ngược dòng vẫn mình ta...
Sưu tầm.
 vntst20182134_500
H Ọ A  D Ò N G  D Ĩ  V Ã N G
Anh ngồi vẽ lại miếng môi cong
Thưở kia mang dấu kín trong lòng
Tô gò má hây chiều ngát mộng
Xoa bồng màu đen lên mái tóc
Nhớ lần tựa vai em bật khóc
Anh thổi màu lệ thấm vòng quanh 
Hoạ biếc bờ mi ngoan khép lịm
Rồi chấm nụ lên khoé môi hiền
Anh ngồi ôn lại trang dĩ vãng
Một miền dịu ngất mé uyên ương
Có nắng hồng vương đôi mắt ngọc
Với lá rải chân suốt con đường
Tình lỡ chẳng tròn như nguyện ước
Quay về tô lại phút yên vui
Gạch nối yêu thương thành ảo mộng
Pha nhớ trộn thương vẽ màu chờ
Loang loang bên ánh nến nhạt mờ
Anh tìm mơ lại khúc duyên thơ
Hồn thi... ai ngắt đi một nửa
Mộng du... cái chữ bơi dật dờ
Anh ngồi chép lại chút dư âm
Đàn dở dang cung tình đã lỡ...
Sưu tầm.
 vntst20182047_500
V Ẫ N  L À T H Ế
Vẫn là thế… từ thưở ta trao duyên
Hoa vẫn trổ nụ ươm thắm bên triền
Áng chiều vàng chếch nghiêng soi vạt nhớ
Bóng xế ngả rợp thung lũng mênh mang
Vẫn là thế…bởi nụ hôn chiều mưa
Khép mi ngoan… ai thiêm thiếp đợi chờ
Đón nụ tình ngất say như thần thoại
Rước mộng mơ rải ngập bước tình thơ
Vẫn là thế…vì hương tóc thật thơm
Thổi ngang đây bao quyến rũ mặn nồng
Xin ngàn lần dại ngây trong suối tóc
Xin vạn kiếp lưu đầy giấc mơ hoang
Vẫn là thế…ngày xưa màu áo trắng
Khóe môi cười dịu dàng quá là xinh
Vì… “…Tôi yêu quần jean và áo trắng”
ừ tại bởi... “những gì đến tự nhiên!”
Vẫn là thế…từ độ ta xa nhau
Biệt trùng dương… dặm ngăn cách đôi đầu
Ôm mộng hiền thả xuôi về biển vắng
Nghe sóng ngỏ nỉ non ngóng đời nhau
Vẫn là thế…  từ thuở ấy cho nhau
Cửa trái tim ngập thương nhớ thật nhiều…
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com