Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2018

Những bài thơ hay 103

MƯA MÙA NHỚ QUÊ
Mưa mùa buồn nhớ tới quê
Phố nghèo tiếng ếch vọng về xót xa
Ngỡ đâu đang ở quê nhà
Bên ao rau muống gốc đa đầu đình
Mưa rơi tàu chuối rung rinh
Hạt như những giọt thủy tinh vỡ giòn
Ranh mãnh vài chú rô ron
Leo qua đường đất vẫn còn ngẩn ngơ
Ruộng ao tràn nước vỡ bờ
Con cua ngang ngạnh càng giơ trêu người
Trẻ em té nước nghịch cười
Gà con lạc mẹ kêu nơi góc vườn
Mùng tơi thả ngọn dài vươn
Mấy quả bí đỏ nằm ườn đong đưa
Mẹ tôi đi dưới cơn mưa
Quần sắn tới gối đồng trưa đang về
Mưa mùa xanh cả làng quê
Sạch tinh vạn vật hả hê đất trời.
Sưu tầm.
 vntst20182121_500
LỜI RU CỦA HẠ
Hạ ru gì phượng vĩ màu hoa đỏ
Ta ru gì lời gửi gió mong manh
Ngày cứ trôi theo nỗi nhớ yên lành
Xin trao cả tình xanh trong vời vợi
Ta ru gì khi cách xa chờ đợi
Lời ru êm chới với đến người dưng
Ánh mắt trao bàn tay nắm ngập ngừng
Từ bữa ấy vẫn chưa từng gặp lại
Ta ru lòng muốn được gần mãi mãi
Ta ru tình hết ngang trái người ơi
Nhìn phượng hồng rụng ngang gió ru hời
Thèm bờ vai rã rời buông mái tóc
Ta ru tình trong câu thơ người đọc
Xin hạ vàng đừng khóc gọi tiếng ve
Làm xáo động khoảng lặng giữa trưa hè
Người dưng ơi có nghe lời ru hạ./.
Sưu tầm.
 vntst20182030_500
ĐỪNG PHÍ THỜI GIAN
Sống ở đời không nên phí thời gian
Điều cơ bản đừng bao giờ đứng lại
Nhất là khi vòng quay thời hiện đại
Có chờ ai nếu ta dại đứng nhìn.
Có một người ta vơi hết niềm tin
Mà vẫn đợi lặng im trong hy vọng
Rồi nhủ lòng mở vòng tay thật rộng
Đón người ta mơ mộng sớm quay về.
Dừng lại thôi đừng ảo tưởng u mê
Không nên phí thời gian vào người ấy
Dậy đi thôi tràn vui trong ngày tới
Ngoài trời kia nắng mới vẫn tươi hồng.
Hãy như là hạt mưa ở trên không
Rơi xuống đất hòa ra sông ra biển
Hãy cứ vui với dòng đời hiển hiện
Đừng hão huyền vì những thứ xa vời.
Ta tìm vui trong thi phú yêu đời
Cho thời gian xóa trôi đi tất thảy
Đừng để lòng hoang vu khi thức dậy
Phí thời gian thương nhớ chỉ mau già./.
Sưu tầm.
vntst20181933_500 
NGHE HẠ TRỞ MÌNH
Tôi nghe như hạ trở mình
Bằng lăng cánh tím rung rinh trước nhà
Hè về tự ở rất xa
Trên cành phượng vĩ chùm hoa đầu mùa
Tôi nghe vẳng tiếng chuông chùa
Khuấy chiều u tịch gió lùa tóc bay
Tôi nghe mật ngọt men say
Kề gần môi lắm mỗi ngày đậm thêm
Tôi nghe như tiếng lụa mềm
Mỏng tang sột soạt bên thềm ai qua
Tôi nghe như tiếng ve ca
Nấp sau cành phượng khóc nhòa chiều rơi
Tôi nghe như tiếng đất trời
Báo rằng hè đến bằng lời cỏ cây
Tôi nghe máu chảy căng đầy
Nóng trong tim đỏ đang xây cuộc tình./.
Sưu tầm.
 ntst20171204_500
VÔ THƯỜNG
Sống trên đời khó nhất
Chiến thắng bản thân mình
Cho đi là hi sinh
Hay nhận về trái đắng. ..!!!
Đôi khi lòng trống vắng
Chỉ muốn thắng mọi người
Ôm vào nỗi chơi vơi
Suốt cuộc đời giằng xé. ..!!!
Sao không cười vui vẻ
Cho sức khỏe, bình an
Yêu thương mãi ngập tràn
Nồng nàn hương Sen tỏa. ..!!!
Nỗi buồn đau sẽ hóa
Tất cả thành hư không
Cõi Ta Bà mênh mông
Sống vô thường an lạc. ...!!!
Sưu tầm.
 ntst20171182_500
TRỞ VỀ ĐẤT PHẬT
Sen hồng thơm ngát thế gian
Bốn mùa hương tỏa nồng nàn bay xa
Dừng chân cõi tạm Ta Bà
Ngộ ra Đạo Pháp thật là cao minh. ..!!!
Cuộc sống đẹp bởi chữ tình
ThânTâm an lạc bình minh nắng hồng
Sân si, Buông Bỏ hư không
Lời vàng Phật Pháp như chồng núi cao. ..!!!
Có Duyên Đức Phật sẽ trao
Con đường ánh sáng tự vào trong Tâm
Cây xanh, Quả ngọt ươm mầm
NAM MÔ BỒ TÁT QUAN ÂM độ trì. ..!!!
Trở về Đất Phật Từ Bi
Tâm thanh, Tuệ sáng thị phi vô thường
Sen Vàng tỏa ngát mùi hương
Độ cho nhân loại yêu thương bốn mùa....!!!
Sưu tầm.
 ntst20171253
HÀNH TRANG ĐỘ ĐỜI
Hào quang tỏa sáng Bồ Đề
Sen vàng thơm ngát đường về Như Lai
Độ cho trần thế muôn loài
Mở ra ánh sáng tương lai rạng ngời. ..!!!
Trải qua dẫu một kiếp người
Vinh hoa phú quý Buông nơi nhẹ nhàng
Không còn phân biệt giàu sang
Con đường Giác Ngộ hành trang Độ đời. ..!!!
Hương Sen tỏa ngát chân trời
Ngày sanh Phật Đản muôn nơi an lành
Sưu tầm.
vntst20182005_500 
CỐ HƯƠNG
Tháng ngày đằng đẵng trôi đi
Sao người xa xứ gợi chi lòng buồn
Những hôm Trời đổ mưa tuôn
Ngỡ như lạc lõng gửi hồn vào thơ. ..!!!
Nhớ sao thủa ấy dại khờ
Con sông , bến nước , mộng mơ ngọt ngào
Nặng lòng một khúc ca dao
Lời ru êm ả dạt dào yêu thương. ..!!!
Bao năm xa cách quê hương
Vẫn còn in đậm con đường mòn xưa
Bóng nghiêng nắng tỏa hàng dừa
Mái tranh phảng phất khói đưa lam chiều. ..!!!
Nhớ về quê Mẹ thân yêu
Gợi cho lòng bỗng mang nhiều suy tư
Tâm tình qua những cánh thư
Khơi nguồn mạch sống cũng từ cố hương. ..!!!
Người đi khắc khoải đêm trường
Trở về quê cũ yêu thương dâng tràn...!!!
Sưu tầm.
 vntst20181178_500
LỜI RU CỦA GIÓ
Gió ơi nhắn nhủ dùm mây
Cho Trời trở lại tháng ngày bình an
Trôi qua mấy thủa Trăng tàn
Lời ru của gió nồng nàn yêu thương. ..!!!
Mây bay trắng cả con đường
Nghìn trùng xa cách vấn vương bóng hình
Quyện vào trong ánh bình minh
Gió đem nỗi nhớ ...gợi tình ....đôi ta ...!!!
Sưu tầm.
 vntst20182040_500
GỬI VỀ ANH
Tặng anh nhé ...hỡi người tri kỷ
Những lời thơ vốn dĩ quê mùa
Chân thành chẳng chút ghanh đua
Thuỷ chung con chữ cười đùa thảnh thơi
Gửi anh nữa... một trời phượng thắm
Hai chúng ta đôi dặm cách đường
Nhắn về bên ấy lời thương
Nhẹ nghiêng vạt nắng mắt hường dõi sang
Ơi nỗi nhớ nhẹ nhàng bao phủ
Tím bằng lăng lối cũ thưa người
Em tìm cái thủa đôi mươi
Chín câu ngóng đợi cùng mười nhớ nhung
Môi hôn nhẹ thẹn thùng má nhỏ
Bụi thời gian in rõ dáng chờ
Chuyện tình thi sỹ nàng thơ
Ngàn năm đâu thể nhạt mờ phải không.
Sưu tầm.
 vntst20182036_500
ĐOẢN KHÚC MƯA THÁNG SÁU
Mỗi độ hè về mưa tháng sáu,
Đường xưa phai dấu bước chân ai?
Vỡ toang bong bóng tiếng u hoài
Ký ức trào dâng từng kỷ niệm..
Mở lại trang thơ màu mực tím,
Nghiêng nghiêng dáng dấp thuở thương yêu.
Thon thon nỗi nhớ nét yêu kiều
Sắc phượng màu mưa lùa dĩ vãng..
Vạt tím thơ ngây chiều tản mạn,
Rụt rè bất chợt thoảng mưa mây.
Tay che tay nắm bước đôi dài
Cố nép vòm hiên lòng loạn niệm..
Hạ chớm tua rua sầu lệch phím,
Đường loang ai ngóng bóng ai xa?
Dòng thư chưa gởi đã phai nhòa
Tháng sáu chiều mưa tình đoản khúc..
Sưu tầm.
 vntst20182015
NGÁT HƯƠNG
Xem kìa gió trải nồng hương
Và mây cũng ngọt mơ đường mộng ơi
Cánh môi ngát tỏa thơm lời
Màu  trong mắt biếc diễm ngời bổng lay
Hoa tình ngát tỏa huơng say
Lời thơ quấn quyện ơ này gió ru
Xuyến xao gõ nhịp thương bù
Khúc ru trầm bổng mộng du cõi huyền
Trăng hòa sóng nhịp vỗ xuyên
Dệt êm giấc điệp man miên diễm tình.
Sưu tầm.
 lien_hoan_12
CƠM QUÊ
Chớ bảo sơn hào mới đã nha
Này xem đặc sản chốn quê nhà
Canh cua nấu mướp thơm tràn phả
Thịt ếch rang gừng ngọt tỏa ra
Đủ ngậy mùi cay nồi lẩu cá
Vừa ngon vị mặn món tương cà
Về đây bữa chỉ đơn sơ thế
Vẫn đậm ân tình nghĩa mẹ cha!
Sưu tầm.
 vntst20182076_500
ĐÊM MỘT MÌNH
Đêm một mình xô nghiêng nỗi nhớ
Thôi cũng đành như đám mây trôi
Đời lữ khách ngậm ngùi lầm lỡ
Thương phận mình lạc bước xa xôi
Đêm một mình nằm nghe tiếng khóc
Của những loài giun dế quanh đây
Ta thấy ta biến thành tên ngốc
Bao năm dài đỉnh núi chờ mây
Đêm một mình nghe đời im ắng
Ta nhìn ta trong cõi vô thường
Ngày mai đến gom vài tia nắng
Gởi cho người sợi nhớ sợi thương
Đêm một mình nghe mưa trên lá
Hồn trôi theo những giọt buồn rơi
Thấy mình như ngàn năm tượng đá
Mặc nắng mưa giông tố muôn đời.....
Sưu tầm.
 vntst20182046_500
NỔI NHỚ MONG MÒN MỎI........
Đã bao lần chim Én gọi mùa Xuân.
Ve nức nở tỉ tê bên cánh Phượng
Thu thay lá gió xạc xào muôn hướng.
Đông cô liêu rét mướt với lạnh lùng.
Cứ mỗi lần về lại lối đi chung.
Ngỡ ai đó cuối con đường đứng đợi.
Dường như đã lâu lắm rồi Anh hởi.
NỔI NHỚ MONG MÒN MỎI CỨ CHẬP CHÙNG.
Gió gọi mùa con ve sầu trăn trối.
Mình chia tay từ cái buổi tan trường.
Phượng vẫn nở Hạ vẫn sầu muôn thuở.
Hình bóng người xưa biền biệt mù sương.
Đưa tay nhặt giọt nắng vàng ngày ấy.
Xuân Hạ Thu Đông lặng lẽ trôi qua.
Đi tìm lại chút gì trong dĩ vãng.
Giờ chỉ còn chút lãng man phôi pha.
Sưu tầm.
 vntst20182079_500
HÌNH NHƯ
Hình như trong gió có mưa
Hình như nỗi nhớ vẫn chưa tràn về
Hình như ai đã quên thề
Hình như hoa lá vỗ về chồi non
Hình như nỗi nhớ mỏi mòn
Hình như em giận em hờn vu vơ
Hình như buông lỏng tình thơ
Hình như anh đã thẫn thờ tim côi
Hình như đêm đó bên hồi
Hình như anh muốn em ngồi lên trên
Hình như gió nhẹ buông rèm
Hình như trăng sáng gợi thêm nghĩa tình
Hình như duyên đã phiêu linh
Hình như trói chặt chúng mình với nhau
Hình như mãi mãi luyến câu
Hình như mình sống bạc đầu câu thương
Hình như em đỏ má hường
Hình như em muốn chung đường cùng anh
Hình như một tối buông mành
Hình như em đã trở thành..hình như..
Sưu tầm.
 vntst20182016_500
Có Lẽ Nào
Có lẽ nào ngày mai không còn nữa
Trời thêm xa và đất lại thật gần
Có lẽ nào chốn trầm luân cõi tạm
Nẻo nào xa còn lưu luyến phân vân
 Có lẽ nào từ mong manh sợi khói
Từng ngày qua đau đáu trái tim nhàu
Có lẽ nào con sông quê thuở ấy
Bàng bạc trôi viễn xứ chở niềm đau
 Có lẽ nào hoàng hôn chênh chếch bóng
Nghiêng nghiêng đêm mộng mị đến đau lòng
Có lẽ nào lá vàng rơi thật khẽ
Mây biết buồn và sao cũng bâng khuâng
Có lẽ nào nắng tàn phai trước ngõ
Bóng trưa hè thảng thốt nén niềm đau
Có lẽ nào bài thơ tình dang dở
Gió ru hời hạt nắng  cũng xôn xao.
SƯU TẦM.
 vntst20182124
 Đàn ông cũ
Khi người đàn ông không còn nguyên vẹn.!
Họ đứng lên.. Bằng chính những nỗi đau
Họ chậm rãi bước.. Những bước về sau
Gạt tất cả.. Những niềm đau.. Quá khứ..!
- Trên đường đời.. Họ trở nên.. Chắc chắn..!
Không vội vàng bởi.. Họ chẳng.. Vẹn nguyên
Nhưng trái tim họ..!  Lại rất bao dung..!
- Vì họ hiểu.. Thế nào là.. Tình Vỡ..!!
- Trái tim họ trở nên.. Chai sạn..!
Bởi họ sợ.. Lại lần nữa.. Tổn thương..
Lỡ một lần mãi mang nặng... Sầu vương..!
Thêm một lần nữa.. . Sẽ không còn.. Lối thoát..
- Người đàn ông.. Khi không còn chọn lựa..
Họ sẽ như.. Một con thú.. Lạc bầy
Rất muốn tìm nơi trú ngụ tim côi
Nhưng dè dặn.. Bởi những gì.. Đã trải..!
- Người đàn ông trở về từ.. Đổ Nát..!
Họ trở nên trầm mặc trước.. Yêu thương
Không vội vàng và cũng chẳng.. Đa đoan
- Vì không muốn thêm một lần.. Tan Vỡ..!
Đàn ông cũ.. Luôn luôn là như thế..!
Cũng như người đàn bà cũ.. Mà thôi..!!
Sưu tầm.
 vntst20182091_500
XIN ĐỪNG KHÓC
Xin đừng khóc khi lòng người thay đổi
Cũng đừng than hay oán trách chi nhiều
Đời cho ta vị ngọt chẳng bao nhiêu
Nên cay đắng vẫn thường luôn thăm hỏi.
Xin đừng khóc khi lòng người thay đổi
Có van xin họ cũng chẳng đoái hoài
Níu lại gì khi tình đã nhạt phai
Bao kỷ niệm ta chôn vùi vĩnh viễn.
Cho cay đắng không còn nơi tiếp diễn
Để u sầu chẳng có chốn dung thân
Hãy cười lên cùng với tiếng ca ngân
Xua đi hết những muôn vàn đau khổ.
Sưu tầm.
 vntst20182078_500
XIN ĐỪNG
Xin đừng xát muối trái tim tôi
Cuộc sống tôi  nay mặn đắng rồi
Sầu tư, ưu phiền ngập không lối
Lệ tràn khóe mắt đẫm bờ môi.
Xin đừng xát muối trái tim tôi
Đời tôi cũng lắm nghiệt ngã rồi
Mong cho qua nhanh ngày u tối
Sống một cuộc sống bình thường thôi!
Sưu tầm.
 vntst20182012
ĐỜI NGẮN LẮM
Đời ngắn lắm, thương nhau còn chưa đủ
Sao vẫn còn gieo rắc mãi niềm đau
Lừa lọc nhau bằng lời nói ngọt ngào
Lịch sự lắm chỉ là lời xin lỗi
Cuộc đời nầy bao gian nan lắm nỗi
Người thương người, ngày mỗi một rời xa
Tình thương mến thương thực sự có chăng là
Vì lợi ích của những người trong cuộc
Đau lòng chăng những gia đình vô Phước
Anh em nhà thậm chí giết hại nhau
Vợ giết chồng, chồng giết vợ, sống lìa nhau
Trên tất cả cũng chỉ vì lợi ích
Cuộc đời nầy ai cũng đều có lịch
Chỉ chờ ngày sang thế giới bên kia
Gần mãi đâu, đến hạn phải chia lìa
Chỉ để lại niềm đau cùng  tiếc nuối
Ai sẽ là người ra tay cứu rổi ?
Khi chính ta không cứu lấy chính ta
Hãy thương yêu, vị tha mới chăng là
Đời ngắn lắm, thương nhau còn chưa đủ !
Sưu tầm.
 vntst20182178
Khóc đi em
Khóc đi em! cho tâm hồn vơi nhẹ
Cuộc đời này tựa lá héo lại xanh
Dẫu có đau rồi cũng sẽ qua nhanh
Và vết thương cũng mau lành em nhé
Khóc đi em ! mặc hồn tan ruột xé
Dòng lệ này đổi mạnh mẽ yêu thương
Mắt môi mềm dù lệ ướt hoen vương
Hãy vững tin tô má hường thêm thắm
Khóc đi em! cho bờ môi mặn đắng
Nếm mùi vị sâu nặng của niềm đau
Để mai này trong cuộc sống mai sau
Cứng cỏi hơn mặc phong ba giằng xé.
Sưu tầm.
 vntst20181184_500
EM CỨ KHÓC ĐI
        Nếu cảm thấy buồn thì em cứ khóc đi
Giọt nước mắt kia can cớ gì phải dấu
     Đời chẳng thương em thì em thương mình vậy
Mạnh mẻ làm gì để đau khổ trong tim
         Nếu cảm thấy buồn em đừng cố lặng im
Hãy nói hết ra dẫu trở thành yếu đuối
         Chỉ một lần thôi rồi nụ cười hoán đổi
Ôm ấp trong lòng em cảm thấy buồn hơn
          Nếu bỗng một ngày em cảm thấy cô đơn
Đếm bước chân những cung đường nhạt nắng
           Kỷ niệm xa xưa vô tình đau thầm lặng
Khi bỗng một ngày em thấy nhớ người yêu
           Em đừng lặng lòng với kí ức liêu xiêu
Người đã buông tay mãi mãi là dang dở
           Dù có tiếc thương hay vẫn hoài nhung nhớ
Cũng muộn quá rồi ... anh ấy ... của riêng em đâu ...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com