Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2018

Những bài thơ đặc sắc 13

CHIỀU RƠI...
Chiều hoàng hôn...ta ngồi nghe lá trút
Hồn lặng rơi ... về phía cuối muôn trùng
Xa nhau rồi... phía bên đời hun hút
Ta bây giờ ... đã trở thành người dưng
Ừ thôi nhé... mang niềm đau chôn kín
Đừng trách nhau.... ai mang mưa gió về
Ta lặng thinh.... kệ tim mình đau điếng
Mãi lần mò.... chẳng thoát nổi hoang mê
Người biết đấy... ta phải đâu sỏi đá
Sỏi cũng biết đau.... khi cọ sát đường trần
Cây cũng trọi trơ... khi cây buồn trút lá
Hỏi... nỗi đau nào... hơn tạ từ ái ân
Ta xin giữ.... những nụ cười xưa ấy
Để mỗi bước ta đi... như có nắng về
Những ân tình ... xin trả lại người đấy
Dẫu đường trần... có phủ bụi... si mê.
Sưu tầm
 vntst20181213
ANH CÓ VỀ SÀI GÒN MỘT LẦN NỮA ....?
Anh có về Sài gòn, một lần nữa không anh?
Để ngắm nhìn, mùa điệp vàng đang trổ
Để một lần, lại nghe cơn mưa đổ
Hạ đã về... gọi nhớ những phượng xa
Anh có về, một lần nữa... bước chân qua
Đường Minh Khai, hàng xà cừ còn đó
Những cây me già, vẫn xạc xào trên phố
Thả những cánh buồn, vương trên tóc em bay
Anh có về, một lần nữa ... nơi đây
Thăm gác chuông nhà thờ Đức Bà ngày cũ
Thăm lại quán Ciao, nơi ta từng ngồi đó
Nghe tiếng dương cầm, vọng nhớ những mùa yêu
Anh có về, một lần....thả lại bước cô liêu
Tìm lại dáng xưa, tà áo dài màu nắng
Đôi mắt buồn, của một thời xa vắng
Mái tóc bồng bềnh, thả trong gió bay bay
Đôi mắt đó... vẫn ngân ngấn chiều nay
Vẫn lẳng lặng trong hồn , nhìn cơn mưa hạ
Sài gòn và Em... như có điều chi thật lạ
Bâng khuâng buồn.....nhớ ai đó... chiều nay.
Sưu tầm
 vntst20181266_500
ĐÊM CUỐI
Anh chẳng biết...đêm này là đêm cuối
Ta trong nhau... nghe buốt nhói tận cùng
Em lặng lẽ .... hôn anh mà không nói
Trong nồng nàn... có cả những rưng rưng
Anh đâu biết ...khi bình minh thức dậy
Là em xa .... về với muôn trùng
Lần này thôi....ta mất nhau rồi đấy
Hai mảnh đời.... cùng đau buốt song song
Trăng cũng buồn...đứng sau mành da diết
Gió ngả nghiêng... thương xót một cuộc tình
Ái ân nồng.... rồi mai này sẽ hết
Cho tận cùng... mặc đời sẽ điêu linh
Người cũng biết... em nào đâu đá sỏi
Xa nhau rồi.... môi sẽ nhạt tim khô
Chết trong lòng...nghe yêu thương quá đỗi
Rồi mai này.... chỉ còn những... chơ vơ
Người ở lại... đừng tìm nhau nữa nhé
Hãy xem như.... ta chưa gặp bao giờ
Một đêm cuối.... rồi ngày mai có lẽ
Trong ân tình.... chỉ còn lại... câu thơ...!
Sưu tầm
 vntst20181128_500
ĐÔI MẮT CAO NGUYÊN
Tôi đi tìm đôi mắt của cao nguyên,
Có nắng trên cao lững lờ mây trắng,
Có hồ nước xanh hồn tôi chết lặng,
Có vẻ mơ màng … sương sớm mơn man.
Đôi mắt người đã lưu cả không gian,
Có thác cao cao … rì rào suối chảy,
Có cánh lan rừng thân thương đến vậy,
Có búp măng rừng … em hái trao tay.
Đôi mắt em trong ấy đã đủ đầy,
Hương ngát cà phê … bạt ngàn hoa trắng,
Có lô cao su hút tầm mắt thẳng,
Có cả ong rừng … cánh vỗ vo ve.
Đôi mắt thẹn thùng … mới lớn còn e,
Có những ước mơ … đầu đời khao khát,
Có tiếng cồng chiêng … ngân lên thành nhạc,
Có lửa bập bùng … có nóc Nhà Rông.
Đôi mắt em có cả sắc cầu vồng,
Có cơn mưa rừng bất ngờ chợt đổ,
Có trái sung rừng chín vừa đến độ,
Giọt mật ngọt ngào … thỏa khát đê mê.
Đôi mắt em chứa cả lối đi về,
Có rẫy xa xa … hoa rừng mở lối,
Có bếp lửa hồng bập bùng mỗi tối,
Hũ rượu ngọt ngào … người uống … người say.
Tôi đi tim em từ đó đến nay…!
Sưu tầm

ANH CÓ VỀ…?
Anh có về Thành nội với em không?
Nét trầm tư, rêu phong còn đó,
Các Cung Tần vẫn nhìn qua cửa nhỏ,
Mơ đêm trăng, Vương Đế tắm hồn thơ!
Anh có về cùng ánh trăng mơ?
Lững lờ trôi trên Hương Giang vời vợi,
Con đò xưa vẫn cắm sào đứng đợi,
Trăng khuyết, trăng tròn … người cũ vẫn còn đây!
Anh có về với Huế chiều nay,
Mưa nhẹ bay … ai qua cầu tha thướt,
Người xa ơi, xin đừng làm mắt ướt,
Để Trường Tiền, năm tháng nhớ dài thêm!
Anh có về cùng ánh trăng đêm,
Nghiêng Núi Ngự phủ mờ sương khói,
Kề vai nhau, thì thầm khẽ nói,
Suốt đời này … yêu mãi nhé Anh ơi!
Anh có về trong nắng tỏa …phượng rơi,
Để đôi mắt lại kiếm tìm đôi mắt,
Sân Quốc Học bao đời góp nhặt,
Nước măt học trò lưu luyến những mùa thi!
Về nhé Anh tìm lại chốn kinh kỳ,
Hồn sông núi gánh hai đầu đất nước,
Về nhé Anh ta cùng nhau sánh bước,
Tím hoa cà … e ấp nón bài thơ!
Về nhé Anh, Huế mãi đợi mãi chờ…!
Sưu tầm
ntst20180028_500
TÔI ĐÃ THẤY…
Tôi đã thấy: Lá cờ bay phất phới,
Cột thép hiên ngang đứng giữa Ba Đình.
Tôi đã thấy: Từng đoàn các học sinh,
Đu dây cáp đến trường tìm con chữ!
Tôi đã thấy: Những người ngăn thác lũ
Quên cả thân mình vì dòng điện tương lai.
Tôi đã thấy: Giọt nước mắt lăn dài,
Đập xả lũ làng chìm trong biển nước!
Tôi đã thấy: Những con đường ta bước,
Rộng thênh thang vun vút những làn xe.
Tôi đã thấy: Thấp thoáng dưới rặng tre
Chiếc áo tơi với người nên tri kỷ!
Tôi đã thấy những tượng đài trăm tỉ,
Sừng sững hiên ngang thách thức thời gian.
Tôi đã thấy những lớp học bản làng
Mái lá đơn sơ, bốn bề gió lộng!
Tôi đã thấy: Biển quê tôi lồng lộng,
Nổi trắng cá tôm , xác dạt vô bờ.
Tôi đã thấy: Những câu hỏi ngu ngơ,
Hỏi người đóng thuế làm gì cho tổ quốc!
Tôi đã thấy: Những người đêm đốt đuốc,
Đi phá gông xiềng, dành lấy tự do.
Tôi đã thấy: Tiền của cất như kho,
Có những người buộc thi hài lên xe máy!
Tôi đã thấy: Những lọc lừa như vòng xoáy,
Khốn khổ dân nghèo vì đa cấp tinh vi.
Tôi đã thấy: Nòi giống đang lâm nguy,
Người giết dần người, không cần gươm cần giáo!
Tôi đã thấy: Những con người giữ đảo,
Một tấc không lùi vì biển quê hương.
Tôi đã thấy: Những người sống bằng lương,
Vất vả ngược xuôi giữa chợ đời tăng giá!
Tôi đã thấy: Những con người hèn hạ,
Cướp áo, cướp cơm của những kẻ nghèo hèn.
Tôi đã thấy: Những sâu mọt bon chen,
Cướp của dân đen giữa đường, giữa chợ!
Tôi đã thấy: Những con người không biết sợ,
Đứng sát bên nhau đòi hai chữ “công bằng”.
Tôi đã thấy những công trình giá tăng,
Tầm nhìn thấp của người làm quy hoạch!
Tôi đã thấy những con người “tay sạch”
Củi đốt lò cao thiêu cháy gian tham,
Tôi đã thấy thế chân vạc trời ban,
Tưởng mâu thuẫn nhưng thế trời vững chắc…!
Tôi đã thấy: Vâng chúng tôi đã thấy…!
Sưu tầm
 vntst20181177_500
TỰ NHIÊN
Tự nhiên nhớ, tự nhiên thương,
Tự nhiên người để vấn vương cho người,
Tự nhiên người nở nụ cười,
Tự nhiên tôi hóa thành người ngu ngơ!
Tự nhiên trong những giấc mơ,
Tự nhiên môi hé đợi chờ người xa,
Tự nhiên lại nhớ người ta,
Tự nhiên lại sợ người ta hững hờ!
Tự nhiên lại đợi lại chờ,
Tự nhiên câu hỏi “Người giờ ra sao?”
Tự nhiên tim thấy xuyến xao,
Tự nhiên tất cả dâng trào ... tự nhiên...!
Sưu tầm

EM MUỐN
Muốn được làm mây bay,
Phiêu bồng cùng với gió,
Muốn được làm ngọn gió,
Hôn môi anh ngọt ngào!,
Muốn được cơn mưa rào,
Tắm hồn anh nắng hạ,
Muốn được là hương sả,
Anh hít đầy đam mê!
Em muốn là bờ đê,
Dẫn anh về ngõ nhỏ,
Em muốn là mây đỏ,
Để neo hồn anh cơ!
Em muốn là lời thơ,
Ru êm đềm năm tháng,
Muốn là vầng trăng sáng,
Anh uống càng khát thêm!
Muốn là sương bên thềm,
Nhẹ vương lên mí mắt,
Là sợi tơ thắt chặt ,
Môi anh vào môi em!
Sưu tầm
 hinhdong105
LÃNG ĐÃNG CƠN MƯA
Ta ngồi đây
Nhìn cơn mưa chợt tới...
Ào ào gió thổi...
Vài cái lá bay bay, rơi cạnh chỗ ta ngồi
Mưa bắt đầu rơi
Mấy chú chim ngu si vội tìm chỗ trú
Mưa...Dòng nước chảy .... cuốn đi... nhiều thứ
Rửa sạch bụi trần của phố xá lổ loang
Hàng cây.... chắc cũng bàng hoàng
Đứng cúi đầu trầm mình trong mưa ướt
Hình như có nỗi buồn ta ..... vừa rớt
Ai đã thả vào ta cùng với cơn mưa
Đã khi nào ta quên được nhau chưa
Câu thơ ướt, nặng thừa nỗi nhớ
Có ai ở nơi xa đó
Có buồn chút gì....
.... khi nhớ những ngày xưa
Mưa, vẫn mưa...
Từng sợi ngang... sợi dọc
Nỗi sầu thì cô độc
Phố cứ trắng xoá ...
... một màu buồn....như ai khóc
Giọt nước mắt không màu
Nước cứ trôi về đâu...
Nỗi nhớ nhau thẳm sâu trong mắt
Vọng về đâu đây lời ai hát .....
....." Anh còn nhớ.... hay anh đã quên.... "
Sưu tầm
 vntst20181220_500
LÃNG ĐÃNG
Ta níu chút hoàng hôn
Để vàng phai trong mắt
Ta nghiêng mình gom nhặt
Những mảnh buồn ta rơi
Ta níu ngọn gió trời
Để mênh mang câu hát
Lời tình ca man mác
Lạc vào hồn chơi vơi
Ta níu chiếc lá xanh
Để trên cành tươi mãi
Nghe thinh âm vọng lại
Làm tim ta đắm say
Ta níu chút sợi mây
Vương ngang trời u ám
Này mây ơi phiêu lãng
Đừng mãi hoài xa xôi
Ta níu cả đất trời
Cùng tình yêu ở lại
Nồng nàn và mãi mãi
Gửi về anh... Tình ơi.
Sưu tầm
 vntst20181274_500
ĐÊM....(2)
Đêm vắng tịch liêu
Mình ta khoảng lặng
Thấy nhớ anh nhiều
Tình hoài xa vắng
Chỉ ta với đêm
Lạnh quá vai gầy
Lá rơi bên thềm
Hồn rớt đâu đây
Anh ở chốn nao
Em tìm mải miết
Anh như vì sao
Mộng đêm tha thiết
Buồng tim đã mở
Hai đứa hai nơi
Buồn như trăng vỡ
Thương nhớ một trời
Bờ môi ngọt lạnh
Vòng tay hững hờ
Gối tình cô quạnh
Anh về trong mơ
Đêm đã qua chưa
Sao ta hoài mộng
Đêm này đêm nữa
Ta nhớ...Tình ơi...
Sưu tầm

LÊNH ĐÊNH...
Ta gom hết.....buồn thương đem rao bán
Kẻ dại khôn....chẳng ngã giá về mình
Ta mang về..... chất chồng theo năm tháng
Hanh hao gầy..... mãi một ngả lênh đênh
Rồi một hôm....lữ khách lạc chân chiều muộn
Em bán buồn... tôi mua hết được không
Này lữ khách..... điều chi người muốn
Buồn ta để.... ta chẳng bán long đong...
Sưu tầm
 vntst2018174_500
DẠI KHÔN....
Chao nghiêng ....định tắt lửa lòng
Thờ ơ bỏ mặc....cái vòng đa đoan
Nào ngờ ....lạc ánh trăng vàng
Cúi xuống nhặt thử ...khẽ khàng nâng lên
Cũng từ dạo ấy ...nhớ quên
Hồn ta thất lạc ....vào miền tương tư
Trầm mình ...cho hết dại khờ
Yêu người cho đến .. bao giờ....ta khôn ??
( Muôn đời ta dại ròi. Thật tai hại  )
Sưu tầm
 vntst20181029_500
BAN MAI...
Một sớm mai xuân em thức dậy
Sương long lanh trên lá cỏ bình yên
Người đầu tiên em nhớ là anh đấy
Thấp thoáng đâu đây, nụ cười hiền
Này xuân, ở lại đừng đi nhé
Có nghe chăng tình yêu trong ta
Này gió hãy mơn man thật nhẹ
Như môi mềm, ta gửi về nơi xa
Một ngày đến, ngày yêu thương rất mới
Nắng tươi hồng cho tóc em xanh
Tình yêu ơi, nghe trong tim vẫy gọi
Bao nồng nàn yêu dấu...gửi đến anh.
Sưu tầm

Chúc Mừng Các Cháu
Nhân ngày quốc tế thiếu nhi
Chúc cho con, cháu điều gì cũng vui
Nắm tay chia sẻ ngọt bùi
Khó khăn vất vả đẩy lui xa dần.
Nghe lời Cha Mẹ, người thân
Học hành chăm chỉ, chuyên cần, siêng năng
Kiến thức mỗi buổi một tăng
Bài học khó mấy đạp bằng vươn lên.
"Con ngoan,trò giỏi, bạn hiền"
Mai này khôn lớn làm lên nghiệp nghề
Trò chơi điện tử đừng mê
Ảnh hưởng mọi thứ, bỏ bê học hành.
Phấn đấu bằng chị, bằng anh
Nhận về hạnh phúc ngọt lành Mẹ Cha
Mang niềm vui tặng ông bà
Gia đình chung một bài ca trưởng thành.
Mùng một tháng sáu tươi xanh
Biết ơn Cha Mẹ sinh thành dưỡng nuôi.
Sưu tầm.
 ntst20180308
CHIỀU QUÊ HƯƠNG
Chiều quê hương nắng vàng tươi rãi nhẹ
Lữ khách về lê nhẹ bước chân ngây
Ở nơi đây tình nghĩa mãi đong đầy
Trà My hỡi người đẩy ta vào mộng
Ta tìm về mảnh đất ở Trà Đông
Mắt đắm say nơi đồng hương gió nội
Quê hương đó một đời ai lặn lội
Xa quê rồi ôi nỗi nhớ thành hai
Thời tuổi thơ ta đôi lần ngây dại
Yêu thương người giữ mãi chẳng thành câu
Để đến khi người âý bước qua cầu
Thì yêu thương bắt đầu thành nỗi nhớ.
Quê hương ta có dòng sông bến lở
Chuyến đò chiều hay chở nặng phù sa
Phía xa xa là những lũy tre ngà
Thả bóng xuống những chiều tà lặng lẽ
Quê hương ta tình người luôn san sẽ
Dù cơm rau nhưng lẽ sống ngọt lành
Nên muôn đời tình cứ mãi màu xanh
Cho lữ thứ không đành lòng cất bước
Sưu tầm
 vntst20181199_500
EM MỜI ANH ĐẾN NAM ĐÀN QUÊ EM
Hãy đến Xứ Nghệ quê em
NAM ĐÀN Quê BÁC hữu tình lắm tương
Mời anh ghé huyện Tương Dương
Cồng chiến vang vọng lắm nương rẫy nhiều
Kỳ Sơn gái đẹp yêu kiều
Nằm cận cửa khẩu rất nhiều xe thông
Mời anh ghé huyện con Cuông
Có rừng Pù Mát núi sông hữu tình
Anh Sơn đằm thắm hương rừng
Nằm dọc đường bảy gái xinh dịu dàng
Mời anh ghé huyện Nghĩa Đàn
Bò Sữa T - H huy hoàng miền quê
Quế phong đồi núi hữu tình
Biên giới Lào - Việt đất rừng lắm hoa
Mời anh ghé thăm Thái Hòa
Miền Tây Xứ Nghệ đậm đà chất quê
Cứ về xứ Nghệ anh ơi !
Anh sẽ cảm nhận như lời thơ ca
Xứ Nghệ Rứa Đó quê Choa
Giống lời bài hát dân ca thuộc rành .
ĐƯỜNG VÔ XỨ NGHỆ QUANH QUANH
NON XANH NƯỚC BIẾC NHƯ TRANH HỌA ĐỒ
THƯƠNG EM ANH HÃY GHÉ VÔ
THĂM QUÊ CHỦ TỊCH BÁC HỒ CHÍ MINH .
Sưu tầm
 ntst20180934_500
TÌNH EM VÀ TOÁN HỌC
Anh và em hai ĐƯỜNG THẲNG SONG SONG
Chỉ gặp nhau trong VÔ CÙNG VÔ TẬN
Em ĐƯỜNG CONG khi anh là TIỆM CẬN
KHOẢNG CÁCH này dẫu chỉ EPSILON
SỐ THẬP PHẦN phần lẻ phải LÀM TRÒN
Khi tim anh vẫn còn như ẨN SỐ
Trong VÔ TẬN những đêm dài trăn trỡ
Tìm mãi không ra BIẾN SỐ một PHƯƠNG TRÌNH
Tình yêu như một ĐỒ THỊ HÀM SIN
Luôn uốn lượn trong biển tình sóng vỗ
Em ở đâu trong bốn miền TỌA ĐỘ?
Hay chỉ là một biến số NGẪU NHIÊN
Em phải đâu là HÌNH CHIẾU của ĐƯỜNG XIÊN
Anh TỊNH TIẾN em về miền CỰC ĐẠI
Khi TÍCH PHÂN lúc NGUYÊN HÀM khờ dại
Chớ KHAI CĂN cho tê tái cõi lòng
MẪU SỐ tình yêu đâu dễ QUY ĐỒNG
Khi niềm tin quanh một vòng SỐ ẢO
Đời đôi lúc chỉ là vòng NGHỊCH ĐẢO
Ước tình anh chỉ bằng phép NỘI SUY
Em mệt nhoài chạy theo mãi SỐ PI
Chẳng tìm thấy CHU KÌ hay GIỚI HẠN
Em trượt mãi trên ĐƯỜNG TRÒN tản mạn
Chẳng thể ra ngoài HÌNH CHIẾU KHÔNG GIAN
Họ bảo rằng dân TOÁN lại đa đoan
Đem CON SỐ vào miên man câu chữ
Đem DÃY SỐ tình yêu ra CỘNG thử
Đem toán về với ngôn ngữ thơ ca
Sưu tầm
 vntst2018175
TÔI THÍCH !!
Thật tình tôi thích
Thẳng thắn thật thà
Thơ thẩn thì tha
Tỏ tình thì té
Thơ tôi thủ thỉ
Thong thả tự tôn
Tử tế trường tồn
Tư tình thất thế
Tính tôi thường thế
Thích tả trăng thơ
Thỉnh thoảng tôn thờ
Tình thơ thánh thiện
Trang thơ tôi tiện
Thích thú thì thăm
Trớ thả tơ tằm
Thẳng thừng tôi tẩy,,,
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com