Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2018

Những bài thơ hay 102

PHÚC LỘC TỰ NHIÊN SINH 
CHỈ ..... mình Anh thôi ... Anh có hay ???
   DÀNH ...trọn tim Em ... Anh chiếm hữu  ...
      RIÊNG ...bóng hình Anh ... đậm trong tim  ...
            EM ....ngóng trông Anh ..trọn tháng ngày  ...
THỜI ...xa xưa tưởng chỉ ảo mạng  ...
    GIAN ...khó vượt qua ,  ảo chẳng còn  ...
        VÀ ....chẳng bao giờ  sai lời nói ...
          TÌNH ... Mình sâu đậm ..và vững  bền ...
             YÊU ... Anh Em nguyện ...gữi thủy chung ...
KHÁT ....nhau say đắm ... trái tim yêu  ...
   KHAO ...khát  môi mềm  ...men rượu đỏ .
      TÌNH ... nồng ấm áp ...tàn canh thâu ...
          ẤY ....là duyên phận ... Em biết rõ ...
             DÙ ...còn xa cách ...biệt cuối Trời ...
              TÌNH ..... Em  sưởi ấm trái tim Anh  ...
                 PHƯƠNG ...này cầu nguyện  Anh luôn khỏe ...
                       XA .......xăm xin gửi lời tri âm ...
MỖI ...ngày nhích lại ...sẽ gần nhau ...
    MÌNH ...chung nhịp đập ...tim nồng ấm ...
        EM ....là hơi thở ... Anh tồn tại ...
           THÔI ...ngày xa cách ...đã qua rồi .!!!
THIỆN ....LƯƠNG  TRỜI. PHẬT ... LUÔN TIẾP SỨC ...
TÂM .......SÁNG  PHÚC. LỘC... TỰ NHIÊN SINH ...!!!
Sưu tầm.
vntst20182075_500
THÔI EM !!!
Hình bóng ấy em ơi thôi đừng nhớ
Mộng làm gì của một thuở còn đâu
Về đi em tia nắng đã nhạt màu
Tự gột rửa những niềm đau hoang dại
Em đã sống với tình yêu bỏng cháy
Mơ duyên lành cùng bước sải chung đôi
Tim xuyến xao lòng xúc cảm bồi hồi
Vui lên mắt ướt vành môi căng mọng
Đường khúc khuỷu chẳng chung hình chung bóng
Bến với thuyền cơn sóng động trôi xa
Giữa ban mai mà bóng nắng nhạt nhòa
Em phải hiểu tình phôi pha từ ấy
Về em nhé gió ngoài kia run rẩy
Lạnh vai gầy em sẽ thấy buồn hơn
Về đi em lau giọt nước mắt hờn
Rồi nắng ấm xua tan cơn mộng vỡ
Hình bóng ấy em ơi thôi đừng nhớ
Hết thật rồi ... chẳng còn nợ gì nhau.
Sưu tầm.
vntst20181899_500 
CÓ NHỮNG NGÀY ...
Có những ngày ta dạo bước lang thang
Khắp đây đó chẳng màng chi thế sự
Vui thích thỏa để phía sau mọi thứ
Thật an bình chẳng tư lự phiền ưu
Ngắm biển xanh giữa mai sớm sương mù
Ngẩng cao mặt nghe lời ru của gió
Hít nhè nhẹ thoảng mùi hương hoa cỏ
Thanh thản lòng giữa đồi cọ rừng xanh
Trời trong veo với dòng nước mát lành
Suối róc rách chảy vòng quanh uốn lượn
Trên cao đứng .. ngắm nhìn ra mọi hướng
Lộng gió chiều ôi ngất ngưỡng đê mê
Lắm nẻo vui như quên cả lối về
Chân chậm bước giữa bốn bề yên ả
Hanh hanh nắng thương tiếng ve mùa hạ
Ấm áp lòng khi bóng ngả chiều rơi
Ta đã đi thẩm thấu cả sự đời
Đâu bằng phẳng giữa những nơi từng đến
Có cao thấp có lẫn xen chống chếnh
Có hồng hào có định mệnh trớ trêu !
Sưu tầm.
 vntst20181857
THĂM HÀN MẶC TỬ
Đến Qui Nhơn lên thăm Ghềnh Ráng
Sóng mơn man thấp thoáng Tiên Sa
Bãi tắm Hoàng Hậu hiện ra
Hữu tình sơn thủy như là trong mơ
Xưa Mặc Tử bơ vơ bên dốc đá
Tấm thân gầy miền đất lạ Qui Nhơn
Những tình thơ lãng mạn chập chờn
Gieo mộng ước cô đơn vào nhân thế
Tiếc thương cho thân trai đời dâu bể
Sớm vội phai để hồn phách vút cao
Dẫu thân tàn nhưng đời vẫn đẹp sao
Vẫn ước nguyện vẫn khát khao vươn tới
Ghềnh Ráng nay đã có nhiều đổi mới
Tiên Sa nay người lui tới sớm chiều
Bãi Hoàng Hậu vẫn vang vọng tiếng yêu
Hàn Mặc Tử - chiều Tiên Sa thơ mộng.
Sưu tầm.
vntst20181675_500 
CHO SÓI MƯỢN NHÀ
Một hôm trời đất bình thường
Heo đang say ngủ trong chuồng ấm êm
Bỗng nghe ai đó gọi tên
Thì ra con Sói làng bên đến nhờ
Sói rằng: biết nói sao giờ
Bụng mang dạ chửa bất ngờ quặn đau
Mà giờ chẳng biết đi đâu
Mượn chuồng đẻ tạm rồi sau trả tiền
Heo kia bản tính rất hiền
Thêm phần lương thiện nên liền ô kê
Nhường chuồng cho Sói hả hể
Đẻ xong trả lại , mang về được đâu
Thời gian trôi nhẹ thật mau
Sói ở và đẻ được đâu chục thằng
Heo kia mới đến nói rằng
Đẻ xong xin Sói trả phăng lại chuồng
Sói đưa bản mặt đang buồn
Con thơ ngây dại biết chuồn đi đâu
Chẳng may sóng gió bể dâu
Chết đường, chết chợ thì sầu lòng tôi
Heo ơi! Mẹ cút con côi
Xin Heo thương giúp con tôi một lần
Chín chín ngày nữa hết tuần
Lũ con khôn lớn sẽ lần lượt đi
Heo kia đồng ý lâm ly
Chín chín ngày nữa ,thôi thì cũng nhanh
Thời gian trôi chẳng có phanh
Đến ngày hẹn trả dành dành đây thôi
Heo kia lại đến than ôi
Nhưng Sói lại nói con tôi quen rồi
Chỗ ăn, chỗ ngủ, chỗ ngồi
Chúng không chịu bước xa rời chuồng đâu
Tôi đã khuyên bảo trước sau
Heo thử đến nói vài câu xem nào...
Heo kia vừa mới bước vào
Lũ Sói to khỏe chay nhao đến liền
Chúng cắn, chúng xé, chúng nghiền
Thịt Heo tung tóe nào phiền đến ai.
Sưu tầm.
vntst20181978
TÂM SỰ CỦA ĐÀN ÔNG
Sống ở đời đàn ông cũng muốn khóc
Nhưng chẳng qua khó nhọc nuốt vào trong
Bao đớn đau giấu kín ở trong lòng
Luôn mạnh mẽ vì không còn cách khác.
Sống ở đời đàn ông cũng lầm lạc
Cũng suy tư như bản nhạc đêm buồn
Chẳng thể nào tâm sự hết ngọn nguồn
Bởi chúng ta vẫn luôn là phái mạnh.
Sống ở đời đàn ông cũng thấy lạnh
Thèm chân tình, thèm cảnh sống yên vui
Thèm ai kia đến xóa hết ngậm ngùi
Để đêm về được vùi vào gối ngủ.
Sống ở đời đàn ông sao có đủ
Đủ tự tin và đủ cả yêu thương
Đủ bao dung cho hết thảy vô thường
Thì người thân mắt chẳng vương sầu khổ.
Sống ở đời đàn ông như bến đỗ
Cho gia đình một chỗ dựa tin yêu
Ở bên nhau vui vẻ mỗi sớm chiều
Chỉ như vậy mà sao nhiều gian khó...!!!
Sưu tầm.
vntst20181869_500LÀ CON GÁI...!
Người thương ơi hãy nghe em thỏ thẻ
Nếu yêu rồi cùng chia sẻ chờ mong
Đừng nhung nhớ mà ôm tận đáy lòng
Anh cứ mãi vòng vo sao biết được
Là con gái vẫn thường hay nói ngược
Giả giận hờn đừng vội bước đi ngay
Hãy nán lại rồi nắm chặt bàn tay
Anh sẽ hiểu tình đầy trong ánh mắt
Đừng dối lòng làm tim em quặn thắt
Mỗi đêm về lại quay quắt ngóng trông
Đêm cô đơn lặng lẽ chốn loan phòng
Rồi mi đẫm lệ lưng tròng ướt gối
Tình chân thật đâu phải là nông nổi
Nỡ lòng nào gian dối để tim đau
Dù nghịch cảnh hay nghèo khổ sang giàu
Luôn sát cánh trước sau lòng chung thủy
Dù vẫn biết em đây không hoàn mỹ
Nhưng được là tính thùy mị nết na
Nếu một mai mình cùng chung mái nhà
Xây hạnh phúc đôi ta luôn hòa thuận!!
Sưu tầm.
 vntst20181773_500
Thu muộn...
Nàng Thu lạc bước đâu đây?
Trời giăng màu tím vương mây thật buồn
Xác xơ từng chiếc lìa nguồn
Để cây trơ trọi một mình lặng câm
Giang tay níu kéo xa xăm
Chờ nghe Thu chậm rãi châm vào lòng
Trần gian vạn vật ngóng chừng
Hỏi sao Thu lỡ lạc đường nơi nao?
Lá mong Thu... phiến úa nâu
Người mong Thu lại... bạc đầu héo tim
Mây buồn, mây khóc thâu đêm
Nhỏ rơi từng vũng tô thêm màu phiền
Riêng tôi đây cũng chạnh niềm
Ngồi mong Thu nặng nỗi buồn trĩu tâm
Hạ lui gót.. biệt thế nhân
Nàng Thu lưu lạc viễn miên bạt ngàn
Cớ sao Thu ghé muộn màng?
Muộn màng Thu ghé... như tình tôi đây...
Sưu tầm.
 vntst20181830_500
CON ĐƯỜNG XƯA
Em trở lại con đường xưa hoang vắng
Gót chân luồn vài hạt nắng xanh xao
Hàng cây nghiêng ngọn gió lẻ xạc xào
Để thương quá hôm nào mùa lá đổ
Một cánh bướm chập chờn qua lối nhỏ
Chỗ ngồi xưa vạt cỏ úa hoe vàng
Lòng chợt buồn nhớ kỷ niệm mênh mang
Mà xa thẳm cả vạn ngàn đêm lẻ.
Tiếng chiều buông nghe cứ dài khe khẽ
Hắt hiu sầu bàng bẽ bóng đơn côi
Dõi mắt mông lung, phía cuối chân trời
Trong tiềm thức còn dư âm ngày cũ.
Người vội bỏ tình xưa vào yên ngủ
Quên lối về trú ngụ trái tim xa
Sương mờ giăng hoàng hôn xuống vỡ òa
Mây ùa đến chân trời xa chệnh choạng
Em trở lại tìm mình trong dĩ vãng
Nhặt nỗi buồn năm tháng trót đánh rơi!
Sưu tầm.
 vntst20181801_500
LẶNG LẼ ĐÊM BUỒN
Đêm về lặng lẽ giọt buồn rơi
Kỷ niệm ngày nao chẳng chịu rời
Khúc ái sao đành cam tẻ rạn
Tơ lòng nỡ đoạn để chùng lơi
Tàn mơ nguyệt lẻ loi triền nhớ
Vụn vỡ bờ thương héo mộng đời
Dẫu biết ai kìa xa biệt mãi
Sao hoài thả mắt dõi trùng khơi
Sao hoài thả mắt dõi trùng khơi
Để tấm lòng đơn rũ rượi đời
Nuối khúc thề xưa sầu nguyệt vỡ
Mơ làn nguyện cũ dỗ mùa lơi
Hoan nồng lặng cỗi cằn mơ mộng
Đau đớn mù mê khổ khó rời
Rát bỏng tâm hồn khê kỷ niệm
Đêm về lặng lẽ giọt buồn rơi
Sưu tầm.
 vntst20181887
HẠ CHÁY
Ngập ngừng nắng rỡ quyện hồn em
Hạ nhớ mênh mang bỏng cháy rèm
Khắc khoải giăng tràn trên ngõ hẻm
Ngơ ngần xỏa ngập dưới thềm hiên
Màng mơ xoãi ước chan thành nệm
Huyễn mộng đơm tình rắc thảm êm
Trải chút duyên hè xuyên sóng đệm
Cho lòng quẩn xiết chặt nhau thêm.
Sưu tầm.
 vntst20181481_500
LÒNG SEN
Những nụ sen hồng mở lá non
Bùn đen trỗi dậy trí không mòn
Vươn mình dáng thẳng đâu hèn mọn
Thả gió hương nồng mãi ngọt ngon
Lữ khách mơ màng trông cảnh gọn
Tình nhân nũng nịu nép thân tròn
Dù mưa nắng dãi vùi lên ngọn
Giữ thuỷ chung lòng dạ sắt son
Sưu tầm.
 vntst20181827
VỌNG ĐÀN
Vẳng giữa thềm khuya điệu gió đàn
Cung lòng bổng lãng cuộn cào đan
Lời trăng khẽ trải huyền loan cảnh
Điệu sáo thầm xây huyễn lộng màn
Khúc nhạc ru hồn say đắm nhạn
Lời thơ trải ý đượm nồng lan
Và khơi nhịp sóng lồng thêu bản
Mộng thắm tình ơi thẫm biếc ngàn.
Sưu tầm.
 vntsthd00197
MỘNG TÌNH
Cánh hồng theo gió lượn vờn bay
Tha thướt tìm hoa giữa tháng ngày
Ước hẹn suốt đời cho phút cuối
Giao thề mãn kiếp tự ngày nay
Tào khang đượm nghĩa vầng dương rạng
Chung thủy ươm tình bóng nguyệt say
Hoa lá cỏ cây đều hiệp tụ
Trầm hương thoang thoảng ngát tim này
Sưu tầm.

BUỒN BUỒN
Mộng ước hôm nào đã cuốn bay
Uổng công gầy dựng biết bao ngày
Lẻ loi thềm mộng từ hôm ấy
Trơ trọi cung tình đến bữa nay
Đổi dạ tàn thương mờ sắc luyến
Thay lòng lặng nhớ nhạt nguyền say
Mùa trăng kỷ niệm giờ hoang hoải
Cô lẻ sầu đau nát phận này
Sưu tầm.
 vntst20181924
BÌNH YÊN CHO EM
Chỉ mong cuộc đời được mãi bình yên
Để xua tan đi những muộn phiền đang có
Để yêu thương kia lại ùa về như cơn gió
Để chân tình ta trao người còn đó chẳng phôi pha
Em hãy cười dù cuộc đời lắm bão tố phong ba
Hay bể dâu dẫu rằng người ta thay đổi
Bình minh sẽ về sau những đêm dài dẫn lối
Hoa sẽ nở đầy dâng cho đời thơm ngát những mùi hương
Đến hay đi thì em ơi cũng là chuyện vô thường
Em hãy vui vì đã cùng đi trên đoạn đường hạnh phúc
Đừng bận tâm chuyện đời ai hơn - thua - được - mất
Để rồi tự mình gom nhặt những niềm đau
Vậy nha em cười lên đi thấy cuộc sống tươi đẹp muôn màu
Giọt nắng sớm mai hay hạt mưa vẫn long lanh ngoài ô cửa nhỏ
Chiếc lá vừa rơi , giọt sương bỗng tan trên bao ngọn cỏ
Bình yên sẽ về như hơi thở những mùa xuân.
Sưu tầm.
 vntst20180983_500
BÀNG HOÀNG CHIÊM BAO
Mẹ mất ngày rằm
Trăng tỏ mười lăm
Từ nay mẫu tử xa xăm
Hồn Mẹ theo khói biệt tăm cõi nào
Năm ấy mưa rào
Rơi một vì sao
Mẹ già tuổi xế đã cao
Như đèn trước ngõ xạc xào gió giông
Đêm hết còn không
Lạnh lẽo ngồi trông
Xác Mẹ cạn giọt máu hồng
Con nhìn... chân bước bềnh bồng thấp cao
Nỗi nhớ khát khao
Hình dáng thuở nào
Thương Mẹ ruột thắt gan bào
Niệm câu đà phật Mẹ vào trời tây
Giấc mộng còn đây
Con trẻ ngủ say
Hiển linh Mẹ đến sum vầy
Nỡ đâu đêm cạn đầu ngày hồn tan
Nhắm mắt miên man
Con khóc muộn màng
Tình Mẹ nay đã hai đàng
Mấy năm Mẹ mất bàng hoàng chiêm bao !
Theo giấc chiêm bao vờn bóng mơ.
Trăm năm còn lại đã xa mờ.
Yêu thương kết hợp, xuôi dòng nước.
Mong nhớ hiệp hoà, gảy phiếm tơ.
Một khúc nghê thường đan ý nhạc.
Muôn phiên luân vũ, dệt tâm thơ.
Mẹ già gặp gỡ trong hư ảo.
Tương ngộ hoài mong nối bến bờ.
Sưu tầm.
 vntst20181436_500
CÓ NHỮNG NGÀY NHƯ THẾ
Có những lúc thấy mình như của nợ
Là người dư của cả thế giới này
Thành tim bể ! Mặc kệ chẳng muốn thay
Giật mình dậy ! Ô hay ! Mình vẫn sống
Có những ngày tâm hồn lại trống rỗng
Không nghĩ suy ! Bình dị đến vô thường
Không còn hờn ! Không giận cũng chẳng thương
Không vấn vương ! Không buồn và chẳng khóc
Có những hôm tâm chẳng còn mệt nhọc
Muốn tách buồn ! Hằn học tránh xa ta
Không nghẹn ngào mà cũng chẳng xót xa
Mặc kệ ai cùng người ta sánh bước
Đau qua rồi còn chi đâu được mất
Tim chết queo cất nhớ ở lối nào
Ngang qua nhau ! Miệng lười mở câu chào
Chả hiểu sao ! Có những ngày như thế
Sưu tầm.
 vntst20181799
NAO NÚNG
Vơi đầy ước mộng giữa chiều rơi
Sợi nhớ thầm đan dệt khẽ lời
Dời ngọt đắm êm chờ bến khởi
Với nồng say dịu đón thuyền khơi
Khơi tình dậy sóng êm lòng hỡi
Gợi ái dâng trào ấm dạ ơi
Lơi bỏng rát tình thơ ghép đợi
Trời trong biếc lộng thắm cao vời
Vời cao thắm lộng biếc trong trời
Đợi ghép thơ tình rát bỏng lơi
Ơi dạ ấm trào dâng ái gợi
Hỡi lòng êm sóng dậy tình khơi
Khơi thuyền đón dịu say nồng với
Khởi bến chờ êm đắm ngọt dời
Lời khẽ dệt đan thầm nhớ sợi
Rơi thềm giữa mộng ước đầy vơi.
Sưu tầm.
 vntst20182059_500
VẪN THẮM CÂU
Mặt đất sương chùm đã ruộng sâu
Băng qua mấy cống lại vài cầu
Nhìn kìa dưới đó tôm khua cẳng
Ngắm đấy trên lờ trạch vểnh râu
Vũng nọ không qua vì ít cá
Chuôm kia sẽ tới bởi nhiều mầu
Bao năm nắng gió đâu hề quản
Bụng đói thân gầy vẫn thắm câu .
Sưu tầm.
 vntst20182095_500
NGHĨA ĐỊA LÒNG
Vén thăm nghĩa địa lòng chiều
Một ngôi mộ cổ tiêu điều, trắng trơ
Tiếng rên se khói sương mờ
Bóng ma trở giấc gọi bờ niệm xưa.
Vành tang loang lỗ nắng mưa
Đời buồn như gió vẳng đưa chung thiền.
Rung rinh cỏ dại lung triền
Mây đời vô định đâu miền vô vi !
Đạo, đời hai nẻo phân ly
Tình giam huyệt lạnh cõi tỳ ăn năn.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com