Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018

Những bài thơ hay 100

RÁNG CHIỀU..!!
Có một chút ráng hồng
Rơi trên đồng hoa tím
Có một thoáng xao xuyến
Trên cánh đồng oải hương
Chiều hạ đầy vấn vương
Nắng chiều vương muôn lối
Cơn gió chiều nay vội
Thổi mây chiều lang thang
Tháng năm hạ buông màn
Mưa vẫn còn đi trốn
Trời khô hanh nắng hạn
Thiếu dòng nước ngọt ngào
Trong tán phượng lao xao
Tiếng ve sầu tha thiết
Hạ còn đang mãi miết
Trải nắng trên đồng hoa
Từng hạt nắng thiết tha
Trôi dần cho đêm tới
Oải Hương chiều không vội
Vẫn thơm ngát nồng nàn
Mặc cho mây lang thang
Theo gió chiều đi mất
Có gì vương trên mắt
Trong chiều thành cay cay
Sưu tầm.
 ntst20180574_500
CHIỀU MUỘN..!!
Lấp lánh Hoàng Đăng phủ bóng chiều
Bên bờ kênh mộng nước liu riu
Đò chiều cập bến đôi ba chiếc
Gió vấn vương sao...thổi rất nhiều
Kênh Đào uẩn khúc luyến lưu xa
Gió đưa  mây trắng..mãi la đà
Ngày đi để nhớ vào đêm xuống
Chuông chiều trên tháp mãi ngân nga..
Một thoáng buâng khuâng hồn lắng đọng
Ngày vừa tan mất ở tầng không
Lao xao gió thổi bờ kênh vắng
Chiều nhớ thương ai phủ ráng hồng
Sương chiều thầm lặng thả nên thơ
Bến vắng ngày tan vẫn đợi chờ
Khung cửa âm thầm thương nhớ mãi
Chuyện Tình Trăng....gió  bến sông mơ...
Sưu tầm.
 vntsthd00156
PHỐ KHUYA..!!
Con phố về khuya đẹp ngỡ ngàng
Bên dòng sông mộng phố mơ hoang
Hoàng đăng lấp lánh đường khuya vắng
Vài giọt sương tan nhỏ dịu dàng
Ngõ phố mơ màng sao lấp lánh
Bên thềm xao xuyến ánh đèn loang
Lá rơi sầu muộn cây lưu luyến
Ru cho đêm muộn giấc mơ màng
Đường khuya thơ mộng sầu man mác
Hạ về Ve trổi khúc ngân vang
Dường như Bướm trắng ngày xưa ấy
Bỏ lại bên hiên giấc mộng vàng..
Sưu tầm.
vntst20181392_500
LỖI..!!
Chẳng biết vì sao dạ rối bời
Hay mùa Phượng đến thả chơi vơi
Bá Nha xao xuyến chờ tri kỷ
Mộng dưới trăng thưa thắm lẽ đời
Chẳng biết vì sao trăng xa cách
Thay mùa ngoảnh mặt lá thu rơi
Rào thưa vườn cũ ...ừ quên nhé
Trăng Tím vườn xưa..bóng chẳng rời
Lối mộng vườn xưa chưa hẹn ước
Gió lùa sương lạnh có thầm rơi
Nhớ trăng bến vắng bờ sông lạnh
Lỗi một đường tơ lạc ngõ đời...
Chẳng trách mùa sang..vườn thưa vắng
Ve sầu réo rắt mộng chơi vơi
Hồn thơ ngày ấy còn hay mất
Ta trách hờn trăng để rối bời..
Sưu tầm.
 vntsthd00132_500
MƯA ĐÊM..!!
Gió gọi mưa về con phố say
Hoàng đăng xao xuyến giọt vơi đầy
Đèn khuya hắt bóng buồn sâu lắng
Lặng lẽ bên thềm ai có hay
Ai gọi mưa về giữa giấc đêm
Cho mưa tí tách mãi bên thềm
Nửa giấc mưa về..đêm lưu luyến
Ầm ì chớp giật xé màn đêm
Giọt nước mưa nào vướng gót chân
Giọt rơi trên lá vẫn trong ngần
Đom Đóm mưa về thôi không sáng
Bên rào Xoan tím lại phân vân
Mưa lại về rồi Trăng vắng xa..
Trời mưa đêm muộn ướt bao nhà
Buâng khuâng gối mộng ru miền nhớ
Mưa buồn từng giọt nhỏ phôi pha..
Sưu tầm.
 vntst20181514_500
HƯƠNG THẦM.!!
Xao xuyến thềm xưa một đóa hồng
Hương thầm nhè nhẹ trải mênh mông
Vi vu gió thổi bên rào vắng
Lan tỏa vào đêm chút ấm nồng
Như giọt sương hồng trên cánh hoa
Vườn xưa đêm muộn bóng trăng tà
Xoan đâu Bướm Trắng đâu còn nhớ
Bên rào bông bí ngậm ngùi xa
Ai thả hương thầm trong bóng đêm
Cho đêm mơ giấc mộng êm đềm
Ban sơ đừng nhớ nhung rào vắng
Bây giờ đâu có xuyến xao đêm
Khúc Thụy Du..buồn đêm có nghe
Ru ai giấc điệp giữa đêm hè
Chỉ một mặt hồ...sao xa cách
Ai mộng đêm về..có lắng nghe
Sưu tầm.
MẸ..!!
Mẹ là biển rộng bao la
Là vầng trăng sáng mượt mà trùng khơi
Là cơn gió mát bên trời
Giữa trưa nắng hạ suốt đời của con
Mẹ là ánh sáng đầu non
Bình minh tỏa nắng cho con ấm nồng
Mẹ là luồng sáng biển Đông
Hải đăng lấp lánh giữa lòng biển khơi
Mẹ là tiếng sáo chơi vơi
Cho con nhớ tiếng à ơi thuở nào
Mẹ là khế ngọt bờ ao
Cho con bóng mát ngọt ngào tuổi thơ
Mẹ là dòng suối ngàn mơ
Giữa nơi sa mạc chỏng trơ cát vàng
Mẹ là mái ấm bình an
Cho con nương tựa dẫu ngàn hiểm nguy
Mẹ cho con hết xuân thì
Cho con hết cả những gì từng mơ
Mẹ là cả một trời thơ
Mẹ là tất cả bến bờ yêu thương...
Chiều rơi chầm chậm cung đường.
Cho con lo ánh tà dương khuất dần
Mẹ ơi..!..con gọi bao lần
Vẫn không tả xiết một phần tình con..
Sưu tầm.
 vntst20181402_500
GIÓ VÀ HOA MỘC LAN..!!
Hoa Mộc Lan trong gió
Tỏa hương thơm dịu dàng
Từng nụ hoa nho nhỏ
Gió nhẹ nhàng mơn man
Đã bao mùa mưa nắng
Bên rào thưa úa màu
Đã bao mùa hoa nở
Gió về rồi đi đâu
Hoa thì thầm với gió
Từng cánh buồn bay bay
Gió gần...mà xa quá
Mãi...tự tình cùng mây
Giữa vườn hoa muôn sắc
Mộc Lan chiều chênh vênh
Nhiều nụ hoa đơn lẻ
Như mây trắng bồng bềnh
Ừ thôi.. không nhớ nữa
Lời ru thầm chiều xưa
Ừ thôi..không nhớ gió
Trả muộn phiền theo mưa..
Sưu tầm.
 vntst20181421_500
CHIỀU THÁP CHÀM
Chiều Tháp Chàm gió lộng thổi miên man
Hàng phi lao rì rào hòa sóng biển
Màu biển xanh sóng trào lên bọt trắng
Dạt dào hôn bờ cát mọng mịn màng
Chiều Tháp Chàm bên biển không có em
Lặng bước chân hoài niệm xưa một thuở
Rêu đá phủ tháp nghiêng như mộng nhớ
Nằm chơ vơ nghe sóng biển gọi hồn
Chiều Tháp Chàm ta nhớ những nụ hôn
Đi bên nhau hai vòng tay siết chặt
Vai tựa vai say sưa nghe biển hát
Sóng vỗ bờ nghiền cát..mãi không thôi
Chiều Tháp Chàm ta nhớ lắm em ơi
Hoàng hôn về phủ lên màn đen tối
Nhưng vẫn thấy đường chân trời rực rỡ
Áo em bay..say ước mộng gọi mời
Chiều Tháp Chàm...biển cũng biết tương tư!
Sưu tầm.
vntst20181477
SỢ
Bởi sợ lầm mê vẫn kén chồng
Cơi trầu dạ nữ bảo rằng nông
Tình kia họ gửi còn chưa thắm
Ái nọ người trao tưởng đã nồng
Nguyệt lão quên mình nên bỏ đói
Ông trời bắt phận phải chờ trông
Bao giờ chỉ kết thành duyên đẹp
Đỡ cảnh phòng cô một bóng hồng
Sưu tầm.
 vntst20181417_500
Mưa Hạ!
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
Sưu tầm.
 vntst20181409_500
VỀ BIỂN ĐI ANH
Hè đến rồi về với biển đi anh
Đắm mình trong làn nước xanh mát rượi
Dưới trăng thanh cùng nhâm nhi li rượu
Má em hồng và đôi mắt long lanh.
Hè đến rồi về với biển đi anh
Đón ngọn gió mát lành mang vị mặn
Ngắm bình minh bên li cà phê đắng
Khỏa chân trần trên cát trắng mênh mang.
Về biển đi anh, biến rất dịu dàng
Luôn dào dạt như tình người nơi ấy
Về biển đi rồi anh sẽ thấy
Mến thương nhiều dải cát trắng miền Trung.
Về biển đi anh, cho thỏa nỗi nhớ nhung.
Sưu tầm.

CÓ KHI NÀO
Có khi nào anh nghĩ tới em không
Người gọi anh bằng chồng và yêu anh hết mực
Người vì gia đình luôn hết lòng hết sức
Nhận hết về mình những thua thiệt đắng cay.
Có khi nào anh sợ em buông tay
Khi đôi vai gầy đã không còn đủ sức
Khi trái tim muốn thứ tha cũng đành bất lực
Khi giọt lệ buồn đã chảy ngược vào tim.
Có khi nào anh hỏi vì sao em lặng im
Không mơn trớn tỏ lời yêu dù lòng nhung nhớ
Khẽ môi cười khi nhắc đến từ duyên nợ.
Nén chặt tiếng thở dài trong đêm tối mênh mông.
Có khi nào... có khi nào anh sợ mất em không?
Sưu tầm.
 vntst20181474
YÊU NGƯỜI CÓ VỢ
Người có vợ chẳng bao giờ chung tình
Sao em ngây thơ tin mình là thánh nữ
Lời hẹn hứa chỉ là một phép thử
Em dại khờ nên nhận đủ thương đau.
Người có vợ họ chẳng yêu em đâu
Chỉ muốn có em cho đời thêm thi vị
Em không hiểu hay em không suy nghĩ
Huyễn hoặc mình mê mị bởi tình yêu.
Chị tin rằng em yêu anh ấy nhiều
Và cho anh những điều chị không có
Nhưng chị tin chẳng bao giờ anh bỏ
Gia đình mình để sống thọ bên em.
Nên em à, đừng dốc sức yêu thêm!
Sưu tầm.
 vntst20181184_500
LÊ CHIÊU THỐNG BÁN NƯỚC
Ngai vàng muốn giữ chẳng lương tâm
Rước giặc xâm lăng tội lỗi lầm
Tướng sĩ anh hùng ngồi thở vắn
Nguyên do hào kiệt đứng than thầm
Phỉnh lừa gọt tóc… đành mang nhục
Quy phục cạo đầu... để tiếng tăm
Ẩn náu quê người luôn hất hủi
Cầu vinh bán nước chịu giam cầm.
Sưu tầm.
vntsthd00115
VUA HÈN HẠ
Chịu nhục vua hèn chẳng hổ tâm
Non sông oán hận nhừng sai lầm
Cúi đầu Chiêu Thống quì cầu khẩn
Thưa dạ Càn Lọng lạy khóc thầm
Nạp cống thiên triều mua vị thế
Cung dâng xã tắc chuộc hơi tăm
Sử xanh dầu thác còn ghi dấu
Tài mọn quyền cao chớ có cầm
Sưu tầm.
vntsthd00073_500
LÊ CHIÊU THỐNG
Bán nước cầu vinh kẻ nhẫn tâm
Rước voi dày xéo kế sai lầm
Cúi đầu giặc Mãn danh nhơ nhớt
Trở mặt dân Nam tiếng lặng thầm
Nhục nhã ê chề trong tẻ nhạt
Ươn hèn u uất biệt hơi tăm
Gửi thân đất khách trông buồn  thảm
Chẳng đáng đem so loại thú cầm.
Sưu tầm.

HÃY CHO QUA
Lừa dối đi, vui nhỉ ? được gì ?
Tham lam dục vọng để mà chi ?
Để giờ đánh mất đừng hối tiếc
Đừng hỏi tại sao, có chuyện gì?
Tôi chẳng dại khờ chỉ gắng thêm
Vẫn luôn níu kéo, chẳng yếu mềm
Bao dung không thể đong với đếm
Nhưng đời sao mãi chẳng dịu êm...
Chân tình rơi tợ lá bên thềm...
Lặng thầm riêng đếm bước trong đêm
Bình minh rồi sẽ xua bóng tối
Tôi và ngày mới sẽ êm trôi...
Sưu tầm.
 ntst20180198_500
CHIỀU SÂN GA
Sân ga chiều sầu tím nỗi biệt ly
Của người đi và người ở lại
Cơn gió buồn thổi lên màu tê tái
Ta bùi ngùi níu lại chút phôi phai
Đôi chân mòn sương gió phận làm trai
Anh ra đi với câu thề trở lại
Nước mắt rơi, rơi trong lòng tê dại
Nắm tay mềm xin em một ngày mai
Xe lăn dần hai phương trời chia hai
Anh đâu biết tình nhạt phai theo đó
Bụi mịt mù cuốn theo cùng làn gió
Ngắm nhìn về người yêu nhỏ tiễn anh
Chiều hôm nay thời gian vội lướt nhanh
Tiếng còi xe giành tranh người lữ thứ
Giờ chia tay buồn ơi làm sao giữ?
Nỗi niềm sầu chẳng ngôn ngữ phân minh
Bước lên xe cố ngoảnh mặt lại nhìn
Tìm đâu đó bóng hình người đưa tiễn
Vẫn biết rằng chỉ là cơn mộng viễn
Khẽ gượng cười lấp nỗi buồn vô biên.
Sưu tầm.
vntst20181486_500
MƯA CHIỀU..!!
Thế là mưa gió gặp nhau
Hoàng hôn vạt nắng về đâu cuối chiều
Trong vườn Thược Dược đăm chiêu
Cành hoa xao xuyến bao chiều chờ mưa
Hạ về nắng mãi đong đưa
Trên cành Phượng thắm giữa trưa rực hồng
Mưa rơi ướt cội Ngô Đồng
Giọt như lưu luyến giữa vồng hoa Ly
Tà dương chiều muộn sầu bi
Mưa về nắng có....còn gì mà mơ
Hoàng hôn vạt nắng thẩn thờ
Ai làm mưa nắng bất ngờ chia xa
Mưa rơi là nắng nhạt nhòa
Không duyên...mưa nắng chẳng là của nhau
Trời trao từ thuở ban đầu
Có mưa là nắng nhạt mầu phôi pha
Chút gì lắng đọng trong ta
Rào thưa ngõ vắng gió hòa chơi vơi...
Mưa rơi nỗi nhớ bên đời
Gởi trong đêm muộn một trời buâng khuâng..
Sưu tầm.

TRĂNG KHUYA..!!
Hạ huyền Trăng muộn có chờ trông
Lao xao cơn gió mãi phiêu bồng
Bờ đôi Liễu rủ đong đưa nhớ
Trăng còn tròn khuyết...Liễu còn trông
Sưu tầm.
 ntsthd00046
MÙA TRĂNG...!!
Đêm về theo gió miên man
Trăng treo vành vạnh giữa ngàn cùng mây
Lưng chừng ở phía bờ Tây
Gió vi vu thổi vòm cây một mình
Ai xui cơn gió vô tình
Chở Trăng về bến Sông...mình cùng mơ
Vô tình con nước đơn sơ
Bỗng như ánh bạc nên thơ kết vần
Đôi bờ sông vắng phân vân
Bao giờ mùa hết ngại ngần Trăng đi
Tán cây rồi có còn gì
Xoan Đâu một bóng ..ừ thì cô liêu
Đêm sang nhớ biết bao điều
Nhớ đôi bờ mộng sông nhiều phù sa
Nhớ về một khúc tình ca
Trăng ru cùng biển ngân nga ngày nào
Chỉ là cơn gió lao xao
Mà sao cứ mãi len vào cơn mơ
Mai sau dù có bao giờ
Nhìn Trăng lại nhớ đôi bờ sông ...xưa
Sưu tầm.
 ntsthd00045
TRĂNG RU..!!
Bóng Nguyệt đêm về phủ ngọn cây
Mùa Trăng nỗi nhớ lại dâng đầy
Mơ màng từng cuộn mây vương đỉnh
Bên bờ xao xuyến gió hây hây
Rủ bóng bên dòng...Dừa ấm áp
Ven bờ cát lạnh bóng trăng say
Lời ru dịu ngọt đêm trăng tỏ
Mong cho đêm muộn giấc mơ đầy...
Mùa trôi giục giã trăng xa mãi
Nguyệt tròn rồi khuyết có ai hay..??
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com