Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 109

NẾU MÔT NGÀY.....
Nếu một ngày trái đất không có đàn ông
Thì chao ôi ! Thế gian này buồn nhỉ
Phụ nữ sẽ cười cùng ai và làm sao có thể
Có một nửa kia, mà ta gọi là chồng
Nếu một ngày trái đất vắng đàn ông
Hoa không bướm ong, hoa sẽ ngừng khoe sắc
Nắng sẽ ngủ quên vì ông mặt trời bỏ mặc
Gió sẽ im lìm và mây sẽ ngừng trôi
Nếu một ngày chỉ còn có phụ nữ thôi
Thì làm sao có những thiên thần bé nhỏ
Có Anh và Em, cùng hoà chung nhịp thở
Có mái ấm gia đình, rộn rã những yêu thương
Nếu một ngày, ta chẳng còn biết những yêu đương
Thì cuộc đời ơi, chỉ là điều vô nghĩa
Phượng sẽ chẳng cùng loan, em còn ai để nhớ
Sẽ chẳng có những mặn nồng, tay nắm bàn tay
Nếu chẳng có đàn ông, thì sẽ ai đắm ai say
Cuộc sống thiếu âm dương chỉ là một màu tẻ nhạt
Nếu không có đàn ông thì thế giới này rất khác
Chỉ còn những quạnh hiu và em xinh đẹp để làm gì
Nếu không có đàn ông thì phụ nữ mơ ước điều chi
Thế nên Đàn ông ơi ... rất cần và cần nhiều lắm
Đừng để nhân gian này trở nên quạnh vắng
Ta thay mặt nửa thế giới này.....
..... gửi tất cả yêu thương!
Sưu tầm.
 hinhdep137
BIỂN VA` EM
Đứng trước biển... nghe mênh mông quá
Biển bao la , xa tít tận chân trời
Biển thẳm sâu, cũng giống tình em thôi
Lúc dịu êm, lúc tơi bời giông tố
Biển giống em ,có khi lăn tăn con sóng nhỏ
Là tình ngọt ngào, ta tha thiết cho nhau
Có những lúc, cơn sóng ngầm ở trong lòng biển sâu
Là khi đó, em nhớ anh nhiều lắm đấy
Có những lúc , biển ầm ào sóng dậy
Là em giận anh rồi, bởi những hờn ghen
Có những lúc , biển lặng lẽ bao đêm
Là em còn buồn anh, chẳng Email tin nhắn
Có những lúc , biển hiền từ phẳng lặng
Em hết giận rồi, lại yêu lắm đó thôi
Có những lúc , biển giông tố mù khơi
Là khi em nhớ anh , đầy vơi không ngủ
Biển yêu thuyền, em yêu anh nghiêng ngả
Sóng vỗ mạn thuyền, anh vỗ bờ em
Tình cách xa, ta cứ nhớ nhiều thêm
Biển thẳm sâu như nỗi lòng em đó
Biển dạt dào, em trăm ngàn nhớ
Em và biển... giống nhau chi lạ ..
Yêu thương ơi ...nếu Anh yêu biển cả
Anh sẽ hiểu tình em...mênh mông...
.... đến nhường nào.!
Sưu tầm.
 hinhdep131_500
CHIA LY MÙA HẠ
Hạ vẫn xanh, nồng nàn trên kẽ lá
Chỉ có những cơn mưa, hoang hoải đến vô cùng
Cánh hoa xưa, người đem về bến Hạ
Ta trầm mình ... chết đuối giữa dòng sông
Mùa vẫn đi, lá rơi đầy trên lối nhỏ
Cơn gió hoang, rơi rụng những úa tàn
Ta tê buốt bờ đau như cứ ngỡ
Ai xé tim mình.... thành trăm mảnh tan hoang
Tiếng ve ngân gọi nhau mùa tình cũ
Điệp vẫn nở vàng , rực rỡ những xác hoa
Mà hai ta ... đã lạc trôi miền lữ thứ
Lặng hồn mình... nghe bài hát Tình ca
Kỷ niệm cũ , vẫn vẹn nguyên màu nhớ
Ai rải nắng vàng, ai ươm giấc mơ tôi
Để bây giờ, tất cả thành quá khứ
Đêm hạ buồn, ta ngắm mảnh trăng rơi
Ta chỉ biết , đã thương Người rất thật
Nên vỡ tan, dang dở cả mấy mùa
Ta biết lắm, trái tim ta chật vật
Nghiêng ngả một đời... chắc quên được nhau chưa?
Ừ! Thế thôi , cũng đành thôi... tình ạ
Người hãy mang đi., tất cả trái tim này
Ta ở lại ... lau mắt môi cùng hạ
Nỗi đau đời...., nhưng chẳng tiếc vì Say....
Sưu tầm.
 vntst20182527_500
TIẾNG LÒNG TRONG ĐÊM
Nỗi buồn vừa thoáng qua tôi
Tiếng mưa dai dẳng từng hồi xót xa
Đêm nay vắng bóng trăng ngà
Không gian chìm xuống mà ta nhói lòng
Hồi nào ai bảo nhớ mong
Để giờ xa cách để  dòng lệ rơi
Nói ra sao thấy nghẹn lời
Người ta rẽ lối hai nơi thật rồi
Canh trường chỉ mỗi mình thôi
Viết trang nhật ký bồi hồi xé tim
Bốn bên tứ phía im lìm
Cô phòng quạnh quẽ như ghim nỗi sầu
Bây chừ tình đã về đâu
Tóc đen điểm bạc mái đầu hoa râm
Còn thương cũng chỉ lặng thầm
Tìm về giấc ngủ cho tâm thanh nhàn .
Sưu tầm.
 vntst20182205_500
Lời Ru Trong Mưa....
À ơi... con ngủ cho say
Để cha vợi bớt đắng cay trong lòng
Ngoài kia mưa gió bão bùng
Thương con gà trống ướt lông đầu hè
À ơi... ngủ nhé con nghe
Mẹ đi xa lắm, chẳng về được đâu
Giữa đường đứt ghánh thương đau
Cuộc đời như cuộc bể dâu phũ phàng
À ơi... con ngủ cho ngoan
Hai vai cha ghánh lo toan cuộc đời
Ở nơi chín suối cuối trời
Thương con chắc mẹ ngậm cười xót xa
Ngủ ngoan nào, con của cha
Mưa thôi rơi nữa, trăng ngà lung liêng
Con mơ trăm giấc thần tiên
Cho cha vững lái con thuyền vượt sông
À ơi...Giấc ngủ say nồng
Cánh cò bay trắng, cánh đồng bao dung...
Sưu tầm.
 vntst20182155_500
SAY TRĂNG..!!
Đêm vắng mơ màng bóng Nguyệt say
Cành mơ vọng mãi ánh trăng đầy
Vườn xưa gió thoảng lay xào xạc
Bến mộng hương thầm tỏa ngất ngây
Ngọn gió lay cành hoa trắng nhỏ
Rào thưa mộng mị mảnh trăng gầy
Vần thơ ngày ấy như bay bổng
Để hồn theo gió ngẩn ngơ say..
Ngõ vắng trên cành hoa..bướm bay
Hương thơm dìu dịu nhớ vơi đầy
Rào thưa giậu vắng còn mê đắm
Hữu tình hoa mộng bến trăng say
Ngọt đắm vần thơ trăng nửa mảnh
Ngày nao mộng thắm dệt mơ dầy
Lời ru mãi quyện hương nồng ấm
Để hồn ngơ ngẩn bóng trăng say....
Sưu tầm.
 vntst20182312
NỖI NIỀM ĐÀN BÀ CŨ
Em nhận danh người đàn bà đã cũ
Mắt phai màu tim vần vũ bão dông
Nén thật sâu cuồn cuộn cơn sóng lòng
Đêm hoang hoải hồn chông chênh khắc khoải.
Đàn bà cũ có được quyền mong mỏi
Một tiếng cười, một hơi thở đàn ông
Đêm cô đơn trằn trọc giữa mênh mông
Hoài mong ngóng để chỉ là mong ngóng.
Đàn bà cũ có được quyền khát vọng
Một vòng tay ôm ấp mộng đêm dài
Một nụ cười chào đón mỗi sớm mai
Một bờ vai vì tương lai xây đắp.
Đàn bà cũ chịu nhiều điều tiếng lắm
Và đôi vai còn nặng gánh tư trang
Khát khao nhiều mà chẳng dám vương mang
Sợ bẽ bàng nên võ vàng câm nín.
Đàn bà cũ nén nỗi đau cố nhịn
Tìm niềm vui bên những đứa con thơ
Con lớn rồi đàn bà cũ bơ vơ
Đâu còn trẻ để chờ mong ai nữa.
Giữa dòng đời đục trong sợ lầm lỡ
Cứ chần chừ lở dở cả tuổi xuân.
Sưu tầm.
 vntst20182175_500
LÃNH CẢM
Người đàn bà tuổi đang thì xuân sắc
Chẳng hiểu sao lạnh nhạt chuyện ái ân
Thấy đàn ông chẳng ham muốn được gần
Làm ông chồng phải bao lần hụt hẫng.
Vẫn xinh đẹp vẫn rạng ngời tươi thắm
Nụ cười duyên làm mê đắm hồn ai
Chỉ ông chồng mới rõ chuyện bi hài
Khi có vợ mà như không có vợ.
Bỏ thì thương mà vương thì nặng nợ
Sống chung nhà mà cứ ngỡ lạ xa
Kẻ hững hờ người lại cứ thiết tha
Để từ đó gây ra điều ngang trái.
Chuyện gối chăn nói ra nhiều ái ngại
Ai hiểu cho những tê tái trong lòng
Vợ lãnh cảm chồng sinh tật đèo bòng
Rồi từ đó gia đình không hạnh phúc.
Sưu tầm.
 vntst20182456_500
XIN ĐỪNG LÀM NGƯỜI XA LẠ.
Nếu đã một lần người nói yêu tôi
Thì người nhé xin đừng nên xa lạ
Hãy dừng bước...trên dòng đời nghiệt ngã
Bởi cuộc đời chỉ tựa áng mây trôi
Ta yêu người..xin hãy một lần thôi
Hãy yêu tôi bằng những gì có thể
Hãy cùng nhau vượt qua đời dâu bể
Dẫu mai này ta chẳng có được nhau
Nếu đã yêu..đừng nói những lời đau
Đừng tô son lên những lời hoa mỹ
Đã yêu nhau đừng tính toan suy nghĩ
Đừng đếm đong suy tính điều gì
Nếu mai này tôi có phải ra đi
Người lạ ơi..khóc giùm tôi một tiễng
Một nén tâm hương thay lời đưa tiễn
Đối với tôi cũng đủ ấm lòng rồi
Người nói câu yêu..cũng vừa thoáng đây thôi
Sao tôi nghe trong lòng xa vắng lắm
Nếu có thể..cứ yêu trong thầm lặng
Và hãy yêu tôi bằng tất cả Tình người
Sưu tầm.
 vntst20182250
NGỦ ĐI EM
            Ngủ đi em rồi ngày mai thức dậy
        Sẽ thấy buồn chỉ tựa thoáng mây bay
      Thôi thở than duyên với phận mỏng dày
        Ai nhớ quên cũng sẽ thành chuyện kể
            Ngủ đi em bởi ngày mai vẫn thế
          Cuộc đời kia ai cũng sống vì mình
            Nên cứ cười và phải thật là ximh
      Thanh xuân ngắn đừng để mình lãng phí
           Ngủ đi em chuyện muôn đời vốn dĩ
          Hợp rồi tan đừng suy nghĩ quá nhiều
       Muốn trưởng thành phải học cách tự yêu
           Tự chăm sóc và học cần buông bỏ
              Ngủ đi em nỗi buồn là cơn gió
      Vẫn ngàn năm phiêu lãng chốn dương trần
           Ngủ thôi nào phải yêu quý bản thân
      Thương mình trước khi học thương người lạ
Sưu tầm.
 vntst20182427_500
Thu muộn...
Nàng Thu lạc bước đâu đây?
Trời giăng màu tim vương mây thật buồn
Xác xơ từng chiếc lìa nguồn
Để cây trơ trọi một mình lặng câm
Giang tay níu kéo xa xăm
Chờ nghe Thu chậm rãi châm vào lòng
Trần gian vạn vật ngóng chừng
Hỏi sao Thu lỡ lạc đường nơi nao?
Lá mong Thu... phiến úa nâu
Người mong Thu lại... bạc đầu héo tim
Mây buồn, mây khóc thâu đêm
Nhỏ rơi từng vũng tô thêm màu phiền
Riêng tôi đây cũng chạnh niềm
Ngồi mong Thu nặng nỗi buồn trĩu tâm
Hạ lui gót.. biệt thế nhân
Nàng Thu lưu lạc viễn miên bạt ngàn
Cớ sao Thu ghé muộn màng?
Muộn màng Thu ghé... như tình tôi đây...
Sưu tầm.
 vntst20182330_500
H Ạ
Gió Hạ lùa tóc rối
Cánh phượng thắm son môi
Nheo nheo màu nắng rọi
Đôi mắt em mỉm cười
Phố Hạ chiều ả oi
Ve vè câu nhức nhối
Bước ai về cất vội
Qua ngõ nhắc bồi hồi
Khẽ sợi nắng Hạ tươi
Len lén hôn môi người
Khoe dấu tình vời vợi
Bên vành yêu đắm đuối
Gót Hạ của lòng tôi
Em ngả bước tinh khôi
Chao đảo một khung trời
Tình lộng áng lên ngôi
Giấc Hạ thắm đời tôi
Từ dạo ấy xa xôi
Em đến mang nụ cười
Dắt yêu vào vực tối
Bóng Hạ của tình tôi
Êm dịu nắng hồng tươi
Xin nhé ngỏ một lời
Dù nghẹn vướng nơi môi
Dáng Hạ vẫn bên tôi
Phượng hồng dăng ngập lối
Sưu tầm.
 vntst20181846_500
N H Ạ T - N H O À
Con đường vắng thênh thang vầng kỷ niệm
Góc phố nhỏ lây lất trọn niềm thương
Nắng về ngang mênh mang màu hiu hắt
Tình còn vẫn, cố nhân còn đâu nữa
Công viên buồn ứa nâu màu lá úa
Nhành rũ đợi òa vỡ thốc cơn mưa
Môi quánh khô biết bao niên mòn mỏi
Chờ nụ hôn ai hứa trao một thời
Khua bước chân lá khô buồn tơi tả
Gom vào lòng đọng ướt một bài ca
Thoáng chợt qua góc tim buồn thật lạ
Phải vì khúc tình ta sớm nhạt nhòa?
Đây bên thềm vắng đi một màu lá
Cuốn theo chiều gió đẩy về nơi xa...
Sưu tầm.
vntst20181743_500 
CHIỀU CUỐI HẠ
Chiều cuối hạ nắng vàng thưa thớt quá
Mây âm thầm giăng kín cả trời xanh
Hàng cây nghiêng hứng ngọn gió mát lành
Chim xoải cánh bay nhanh vô định hướng
Kia lác đác rơi vài ba cánh phượng
Con ve sầu chẳng bận vướng đâu kêu
Tím bằng lăng cũng nhạt nhẽo đi nhiều
Phố hò hẹn phủ màu rêu xanh ngắt
Một chút nhớ trong ta là có thật
Đang ùa về nơi đáy mắt thâm nâu
Thuở nồng yêu đâu biết đến nhạt màu
Chỉ tình tứ với khát khao cháy bỏng
Một chiều hạ bên hàng cây soi bóng
Ngắm dương tà nghe gió lộng mà thương
Ngồi bên nhau thơm da thịt má hường
Hoài luyến nhớ giữa đêm trường tĩnh mịch
Ngày cuối hạ chiều nay mưa rã rích
Như giọt sầu tinh nghịch vướng mi ai
Mưa miên man thương lắm quãng đường dài
Nghe hờ hững tiếng u hoài ẩn chứa
Chiều cuối hạ gió lùa len song cửa
Tạt vào lòng nhớ lời hứa ngày xưa...
Sưu tầm.
 vntst20182377_500
Nhớ Cha
Đêm nay mưa gió ngập tràn
Lòng con nặng triễu muôn vàng nhớ Cha
Thuở còn thơ bé bên cha
Đi đâu Cha cũng thiết tha cưng bồng
Cha thương con cả tấm lòng
Hy sinh tất cả biển đông cũng sờn
Còn cha mọi chuyện tốt hơn
Không cha con đã như đờn đứt dây
Một mình sống với ai đây
Trời ơi đau khổ ngập tràn tim con...
Cha ra đi đã không còn
Lòng Con chua xót mõi mòn biết bao
Nhớ Cha Con nhớ xanh xao
Lệ hòa mưa đổ cơn rào tuôn lang
Tình thương cha mãi muôn ngàn
Công ơn chưa đáp lệ tràn năm châu
Vắng Cha Con khóc âu sầu
Ngồi đây ngẩm nghĩ thương đau trong đời
Ơn chưa đền đáp cho người
Mà nay thiên cổ đâu rồi cha ơi
Con nay ở lại trong đời
Cô đơn lạc lõng kiếp người tang thương
Biết đời là cõi vô thướng
Nhớ Cha con đã đêm trường lệ rơi
Nguyện cho Cha ở trên trời
Tu mau thành Phật đời đời lạc yên
Xin cầu ơn phước cõi trên
Độ cho Cha đươc thoát siêu lên trời.....
Sưu tầm.
 vntst20181768_500
SẦU
Vỡ mộng bồng lai chuốc cánh sầu
Vầng trăng hò hẹn có còn đâu
Ấy là phụ rẩy xao tim bạc
Nên nỗi yêu thương lỡ nhịp cầu
Một bóng đơn côi dằn tuổi nhớ
Hai trời cách biệt vợi tình ngâu
Người đi xa thẳm hồn tan loãng
Sót lại trong ta nỗi xót đau
Sưu tầm.
 vntst20181803.
ĐỜI LÀ VÔ THƯỜNG
Ai cũng có những nỗi niềm thầm kín
Một khoảng bình yên để suy nghĩ về mình
Sau những lo toan tất bật ! Muốn lặng thinh
Ngẫm lại mình ! Những điều sai và đúng
Khoảng trời bình yên mà họ chứa đựng
Có niềm vui có cả những nỗi buồn
Mấy ai trong đời ! Đi một đoạn đường suông
Không vấp đá ! Không dẫm vào gai xước
Đếm lại hết đắng cay sau và trước
Đến cuối cùng chỉ còn xác với thân
Không nhớ được nước mắt chảy bao lần
Chỉ biết được đời người sinh và tử
Sưu tầm.
 vntst20181806_500
Luật Nhân Quả
Người mê muội đam mê vật chất
Rốt cuộc rồi cũng nắm tay không
Chẳng đem một chút bụi hồng
Chỉ đem tội phước cả dòng cháu con
Nếu ăn ở vẹn tròn đạo đức
Con cháu mình mặc sức hưởng nhàn
Nhược bằng ăn ở ác gian
Về sau con cháu bị mang khổ sầu
Do nghiệp lực gồm thâu mau chậm
Nếu mau thì vài tháng đôi năm
Bằng mình ăn ở độc thâm
Trả mau cấp tốc chỉ năm ba ngày
Nhân kiếp trước ông bà yêu mến
Thương cháu con chẳng lỡ xa lìa
Đó là nghiệp báo oan gia
Chết rồi trở lại vô nhà cháu con
Cũng bởi vậy nên sanh con cháu
Giống ông bà y hệt chẳng sai
Nói năng đi đứng hằng ngày
Cách ăn, cười, khóc không sai chút nào
Đó chứng tỏ nghiệp vay phải trả
Nợ ông bà để lại cháu con
Muốn cho quả nghiệp tiêu mòn
Đừng vay khỏi trả, chẳng còn kiếp sau
Nếu có tạo chọn nhân tốt tạo
Làm phước lành, quả báo phước lành
Sống đời nếu biết tu hành
Gieo nhân quả tốt để dành kiếp sau
Luật nhân quả không mau thì chậm
Không kiếp này, kiếp khác chẳng sai
Đó là công lý thẳng ngay
Những người thức tỉnh sớm quay về lành
Lo giữ giới tu hành nghiêm túc
Phước đức gì một chút cũng bòn
Những điều tội ác cỏn con
Cũng đừng gieo tạo,dứt mòn nghiệp duyên
Nay tóm tắt nhủ khuyên tất cả
Ráng bền lòng giữ dạ cho y
Thầy trò sớm được hồi quy
Thượng ngươn Thánh Đức là kỳ đậu rơi
Rầu cho tiền bạc dư muôn
Bầy con hư hỏng là nguồn khổ đau
Mặc dù tiền bạc hiếm hoi
Các con nên cả hơn người giàu sang.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com