Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 114

MÃI NHỚ
Tình này tha thiết gởi về em
Quyện lắng trong anh nguyện ước bền
Cánh Phượng hôm nào luôn mãi nhớ
Trang đài thuở ấy chẳng hề quên
Bồng bềnh duyên thắm bên làn nhạc
Lãng đãng tình mơ dưới ánh đèn
Dẫu có xa rồi tim vẫn nhủ
Tình này tha thiết gởi về em
Sưu tầm.
 vntst20182787_500
EM KHÔNG ĐẾM NỔI NIỀM YÊU
Chạm vào kí ức nghe đau
Quýnh tay rụt lại ngờ đâu nức lòng
Có cơn nhớ đến khóc ròng
Đưa tay hứng lại mà đong đếm sầu
Chi li từng chút cho nhau
Này vô tâm,trách,này câu giận hờn
Tim thầm cả tiếng van lơn
Vì em yếu đuối,đừng hơn những lời...
Đủ chưa anh? còn gì vơi?
Em không đếm nổi khi đời đeo mang
Yêu người một nỗi hiền ngoan
Và bao thương nhớ dịu dàng vẫn trao
Bây giờ em biết làm sao?
Sưu tầm.
 vntst20182751_500
QUÊN NGƯỜI ĐI NHÉ DẤU YÊU
Hãy là em của ngày qua
Ngây ngô trong sáng như là hạt sương
Đừng đong đếm những tủi hờn
Đừng rưng rưng giấu cô đơn tháng ngày
Khi nào gió lạnh bờ vai
Hãy ngồi đan áo cho ai em cần
Còn bao khoảng trống phân vân
Nhìn lại lần nữa, một lần rồi quên
Đời đeo mang, một chữ duyên
Hẳn là định mệnh đừng nên trách thầm
Mong gì giấc mộng trăm năm
Khi đôi mắt "ấy'' xa xăm những điều...
Quên người đi nhé dấu yêu..
Sưu tầm.
 vntst20182782_500
Chiều thu vàng
Chiều thu vàng sợi nắng yếu lưa thưa
Cơn mưa ngâu cũng vừa trút xuống
Bạc cuộc tình gởi theo làn gió cuốn
Cafe buồn xen lẫn khúc lòng đau
Phố về đêm lấp lánh ánh đèn màu
Lá thu rung khóc tình đau một thuở
Chỉ là mơ nên không tròn duyên nợ
Ôm cuộc tình , ôm tạm bợ bóng em
Sưu tầm.
 vntst20182410_500
Tìm quên
Em yêu anh  tha thiết và chân thành
Không hiểu sao anh lại yêu người khác
Để tim em bây giờ đây đau rát
Anh vô tình gieo chua chát cho em
Có thể  em không còn là nàng chim
Hay ca hát bên vườn anh buổi sáng
Hay nũng nịu xòe cánh ngoan lãng mạn
Nghe lời anh suốt những tháng năm rồi
Lời anh nói như dòng nước trôi xuôi
Như bọt bèo rã theo lục bình bạc
Anh dối lòng và đã yêu người khác
Nên cố tình lạnh nhạt hờ hững em
Thôi từ nay em phải tập tìm quên
Dù đau lắm chẳng nhớ tên anh nữa
Lời nói yêu lẫn câu thề , câu hứa
Đành chôn vùi đáy mộ để tìm quên
Sưu tầm.
 vntst20182707_500
Có Nỗi Nhớ
Có nỗi nhớ mà chẳng thể nào quên
Cứ hằng đêm lặng thầm vương vấn mãi
Thầm nhớ thôi mà con tim hoang hoải
Nhớ một người mà có dám khai đâu
Nghĩ đến thôi mà trong dạ mưa ngâu
Hạt châu rơi chợt hoài vương trên má
Chỉ mong sao con tim kia hóa đá
Để hết buồn, hết nhớ...rồi lãng quên
Có nỗi nhớ mà chẳng thể thốt lên
Chỉ im lìm khắc sâu nơi tim nhỏ
Cuộn trào dâng ngọn lửa tình máu đỏ
Khát khao yêu nhuốm đỏ sợi dây tình
Sao người kia chẳng biết, cứ lặng thinh
Để một mình nơi đây ôm gối chiếc
Hay giả vờ, giả như không hề biết
Cho tim đau ngơ ngác lạc phương nao
Nhớ một người rồi tự xây khát khao
Thật là buồn khi mộng ảo biến mất
Dẫu biết rằng tim yêu là có thật
Nhưng có được biết đến đó đâu người
Lúc này đây tâm trạng quá chơi vơi
Cơn gió nhỏ ngang qua giật mình ngỡ...
Tiếng ai gọi nghe văng vẳng đâu đó
Cứ tưởng như người đang gọi đó đây
Nhớ một người, người có biết đâu
Một nỗi buồn cứ ăn sâu vào tiềm thức
Cố gượng lên đi xin đừng ngã gục
Phía chân trời đang thúc giục niềm vui.
Sưu tầm..
 vntst20182784_500
ANH ĐỪNG HỎI
Anh đừng hỏi vì sao
Trời buồn không buông nắng
Ông mặt trời đi vắng
Như chúng mình cách xa
Anh đừng hỏi cỏ hoa
Không khoe màu rực rỡ
Hoa cũng như em đó
Cũng biết buồn biết vui
Anh đừng hỏi gió ơi
Gió đi đâu biền biệt
Gió theo mây mải miết
Một cuộc tình xa xưa
Anh đừng hỏi cơn mưa
Sao mưa hoài mãi thế
Mưa cũng buồn dâu bể
Như chuyện tình chúng ta
Anh đừng hỏi biển xa
Sao mênh mông sâu thẳm
Biển yêu thuyền nhiều lắm
Như tình em với anh
Anh đừng hỏi trăng thanh
Sao khi mờ khi tỏ
Trăng cũng như em đó
Buồn giận ngủ vùi thôi
Anh đừng hỏi đất trời
Vũ trụ bao la quá
Cũng vơi đầy nghiêng ngả
Như tình yêu con người
Này Tình yêu dấu ơi
Đừng bao giờ anh hỏi
Ghé môi hôn em nói
Em yêu Anh.... suốt đời!
Sưu tầm.
 vntst20182811_500
THƯƠNG HAY KHÔNG THÌ BẢO
Người nói thật đi có thương không?
Cứ nói thẳng đi... khỏi lòng vòng
Có yêu thì nói cho em biết
Bắt em chờ mãi, chắc Ế chồng
Em cứ như kẻ ngốc vì yêu
Thương rồi nên cứ nhớ liêu xiêu
Hồn trên đọt cỏ, thơ thẩn miết
Nhớ anh cả sáng, đến trưa chiều
Đêm về chẳng ngủ cứ mơ thôi
Mơ ngày hai đứa bước chung đôi
Anh nắm tay em đi dạo phố
Gặp người yêu cũ... Đây vợ tôi  
Này nhé, thật tình em thương thế
Chàng có yêu không, nghĩ kỹ đi
Có yêu hãy cầu hôn em làm vợ
Còn không, thôi nhé... để em về.
Con gái người ta chỉ có thì
Đợi hoài hoa héo úa còn chi
Lỡ mai anh bảo không yêu nữa
Em Ế chỏng chơ.... thế còn gì !
Thương thật hay không? trả lời đi???
Sưu tầm.
 vntst20182718_500
THẢ...!
Gió thả vào chiều... Mây lang thang,
Em thả vào tôi... Mắt mơ màng,
Tôi thả vào em... Muôn nỗi nhớ,
Đêm về mơ ước... Ngón tay đan!
Sương thả vào đêm... Những mơn man,
Em thả vào tôi... Những ngỡ ngàng,
Tôi thả vào em... Bao mộng ước,
Em! Người tôi nhớ... Nhất nhân gian!
Đêm thả vào sông... Những sao rơi,
Em thả vào tôi... Mắt thay lời,
Tôi thả vào em... Tình tôi đã...
Đêm về ánh mắt... Mãi tôi bơi!
Nắng thả vào sương những long lanh,
Em thả vào tôi những ngọt lành,
Tôi thả vào em... Mềm môi khát,
Em cười... Anh chỉ thế là nhanh...!
Sưu tầm.
 vntst20182790_500
ANH....!
Anh không phải là nắng mai
Lung linh giọt sương em buổi sớm
Anh không phải bình minh vừa chớm
Rực rỡ nụ cười em buổi sáng đầu ngày
Anh không phải ngọn gió nồng say
Dịu mát em trong trưa hè bỏng rát
Anh không phải cơn mưa ào ạt
Thỏa cho em , cơn khát đầu mùa
Anh không phải một áng mùa thu
Rụng trong em bao trầm tư cổ tích
Anh không phải là vần thơ em thích
Bâng khuâng buồn những lúc cô đơn
Anh cũng không phải là màu xanh lá non
Cho em thấy đời còn hy vọng
Anh không phải là dào dạt con sóng
Vỗ tim em bỏng rát đến dại khờ
Anh không phải là một giấc mơ
Trong hư vô đắm chìm em khờ khạo
Anh cũng không phải là những gì hư ảo
Để em mơ hồ một cõi mông lung
Anh.....! Rất đơn giản
Chỉ là duy nhất trong số những đàn ông
Để cho em biết yêu và nhớ
Anh....! cũng là điều duy nhất em lo sợ
Sợ một ngày ta chẳng có nhau....
Sưu tầm.
 vntst20182520_500
ANH BIẾT RỒI…!
Anh biết rồi, mình sẽ chỉ tình nhân
Dù con tim có ngàn lần muốn khác,
Dù từng đêm vẫn kìm lòng …cơn khát,
Ước có lần … được kề sát bên nhau!
Anh biết rồi, mình sẽ chẳng thể đâu,
Đêm tay gối, kề mái đầu tóc điểm,
Nhưng con tim lại không hề dấu diếm,
Cứ ôm hoài … hình bóng của em thôi!
Anh biết rồi, đã thương lỡ… xa xôi,
Để từng đêm tưởng cùng em nhịp thở,
Đêm từng đêm kìm lòng trong nỗi nhớ
Môi lấp đầy, khao khát đã từ lâu
Anh biết rồi… Tình nhân mãi ngày sau,
Bởi không thể bỏ những gì đã có,
Ta với nhau … Hai gia đình còn đó,
Góc riêng này cho nhau nhé em ơi!
Anh biết rôi … Góc riêng thế mà thôi!
Dù con tim cứ âm thầm chờ đợi,
Gửi nhớ thương trong gió chiều vời vợi,
Gót chân trần để trọn góc riêng ta!
Anh biết rồi … Tình nhân mãi cách xa…
Sưu tầm.
 vntst20182486_500
BỜ CÁT LÀ EM.
Hỏi trăng, gió ở nơi đâu,
Ai treo lơ lửng, trên đầu tương tư?
Trời cho em mắt hồ thu,
Để hồn tôi lạc cũng từ nơi đây.
Hỏi gió sao cứ theo mây
Lang thang ngày tháng để đầy lãng du?
Hỏi thông sao mãi vi vu,
Đội trời đạp đất, thiên thu vẫn còn?
Hỏi nước sao đá phải mòn,
Sao trăng khi khuyết, khi tròn trăng ơi!
Hình như trăng hiểu xa xôi,
Con tim cháy bỏng của tôi trao nàng.
Hỏi sao thu đến lá vàng,
Để cho lá rụng, tóc nàng hôm qua?
Bao nhiêu ánh mắt sương sa,
Bấy nhiêu mơ ước, hai ta chung đường.
Cỏ may sao cứ vấn vương,
Găm vào nỗi nhớ đêm sương trăng tà?
Sông sâu ai tưới trăng ngà,
Sao ơi ánh mắt người xa đâu rồi?
Xin là mây ấp núi đồi,
Là sương mỗi sáng, bồi hồi thu sang,
Là con sóng bạc miên man,
Mãi hôn bờ cát chân nàng … dấu chân!
Sưu tầm.
 vntst20181357_500
MEN BUỒN
Em ở phương này anh ở đâu
Hai khung trời nhớ một khung sầu
Yêu thương ai ném vào ngăn cách
Gọi mãi tên mà chẳng thấy nhau
Em đếm thời gian trên ngón tay
Nghe già nua chất nặng đôi vai
Nước non còn nhượm màu tang tóc
Anh vẫn làm loài mây trắng bay
Mây nhớ chân trời em nhớ anh
Gió đưa mây đến cuối trời xanh
Còn em trời chẳng cho đôi cánh
Nhớ lắm nhưng làm sao gặp anh
Tiếng lá trở mình trong gió đêm
Nghe buồn len lén kéo về tim
Bờ Môi bỗng lạnh thành hơi ấm
Thương nhớ cho lòng băng giá thêm
Không khóc mà sao mi ướt cay
Men buồn vừa nhấp đã nghe say
Niềm đau năm tháng ươm thành trái
Đêm thức nghe sầu mọc cánh bay!!!
Sưu tầm.
 vntst20181269_500
CÓ MỘT NGƯỜI
Có một người quen bận buổi hôm nao
Để khi nhớ tim cồn cào đến lạ
Liệu có phải lòng rằng đây trọn đã
Gửi về đây tất cả một chữ tình
Đêm mơ về chốn mộng mãi tươi xinh
Có người ở bên hình anh mãi mãi
Và cứ mặc đời người luôn vướng lại
Chỉ biết thương bỏ ngang trái bên đời.
Sưu tầm.
 vntst20181249_500
VẾT THƯƠNG CUỐI CÙNG
Vết thương lòng, người phụ bỏ tình yêu...
Ta ngậm ngùi...ôm đau thương ...nỗi nhớ...
Vết thương nào...ngọt ngào mà xâu xé...
Môi mỉm cười...lòng chua xót ...men cay...
Mây vẫn bay, ngang cửa ngỏ...hồn ai...
Mây lững lờ, trôi miệt mài...thương nhớ...
Thuở yêu người, lạc hồn vào ...mây gió....
Mảnh linh hồn...ngỡ khắc khoải...đi hoang...
Gợn chút Tình...mùa chiều gió...Thu qua...
Gửi chút lòng...lá úa ...màu vàng...nhớ...
Gửi chút hờn...đau thương ...khóc tình nhỏ...
Ngõ vắng chiều....hiu hắt lạnh... mưa rơi
Một lần đau, ngọt ngào...và xót xa...
Cám ơn Tình...mộ phần...dành ta đó...
Lẻ loi tình.... tự mình...ta hờn dỗi...
Ru mộng lòng...ôm ấp...xuân tình...thơ....
Sưu tầm.
 vntst20181327_500
CÓ GÌ SAI ?
Anh về ướp xác nụ hồng phai
Nát vụn hồn trong tiếng thở dài
Chẳng thể kiềm tâm buông quyến niệm
Sao đành hướng phận víu tương lai
Trót say nhân ảnh cùng hương tóc
Lỡ nợ phong trần với sắc mai
Hỏi ánh tà dương còn độ lượng
Yêu mùa xuân cũ có gì sai...
Dòng kẻ nốt trong chiều thu vàng vọt
Như lời kinh sám hối một cuộc tình
Nhòa hơi ấm chăn gối lấm hương trinh
Ai còn nâng phím ru tình về ngang
Nghe giọng hát bẽ bàng run trong gió
Xô tháng năm quỵ đổ cuối góc đường
Ven triền sông hoài thương con đò nhỏ
Nơi mảnh trăng xuống đáy vỗ giấc êm
Giờ xa vắng tà áo sắc hoa sim
Thuở nắng xuân lặn lội tìm khắp chốn
Nghe bải hoải nhịp tim khua thức thổn
Rơi vương vãi trên mười ngón tay ngà
Giáo đường anh thầm đợi bước em qua
Dấu chân xưa quá già trong nỗi nhớ
Chúa có nghe linh hồn con ngưng thở
Yêu đàn bà... đã cũ có gì sai ???
Sưu tầm.
 vntst20182504_500
Thẫn thờ vì yêu
Đêm đag ngủ giật mình thức giấc
Ngoài trời mưa lất phất giọt ngâu
Bây giờ anh ở nơi đâu?
Cô đơn chiếc bóng âu sầu vấn vương
Xa nhau rồi tim hường thổn thức
Nhớ một người day dứt buồng tim
Cuối trời lẻ bạn cánh chim
Mênh mang sóng gió dần chìm xa khơi
Biết tìm đâu, người ơi có biết?
Vẫn một lòng tha thiết nhớ nhung
Ước mơ mình sẽ được cùng
Vui ngày hạnh phúc tương phùng bên nhau
Nghĩ về tình tim đau nhức nhối
Con đường xưa rẽ lối xa xôi
Nào ngờ mộng ước vỡ đôi
Ái tình ta bỗng cuốn trôi theo dòng
Còn đâu nữa tình nồng năm cũ
Tháng ngày qua ủ rũ đường tơ
Khi yêu đôi mắt hóa mờ
Nhớ thương, thương nhớ, thẫn thờ vì yêu...
Sưu tầm.
 vntst20181247_500
CỎ HOANG TÌNH BUỒN
Em đi tìm ... một nửa của vần thơ
Mùa thu trước hững hờ trôi xuống nước
Đã bao năm ...lá vàng thay mấy lượt
 Sầu ngẫn ngơ em đếm bước giữa đời
Bến sông buồn ngồi đợi ngắm mưa rơi
Thuyền cuốn hút cuối trời xa xa mãi
Chỉ còn nghe ... tiếng thở dài đọng lại
Với nỗi đau  ...đang tê tái ngập lòng
Thơ nửa vần đứng ngóng vẫn đợi mong
Phần còn lại trôi theo dòng nước cuốn
Trăng đã ngủ gió buông rèm quá muộn
Gieo tím buồn rơi rớt xuống dòng sông
Anh bây giờ thương nhớ có còn không
Hay đã thả bềnh bồng ...bay theo gió
Nửa vần thương anh cho còn bỏ ngỏ
Em kiếm tìm  ...vàng võ  ...nửa tình sau!!!!
Sưu tầm.
 vntst20182844_500
ĐÃ NÍU ĐẾN KIỆT CÙNG ...
Thôi thì đành, ta buông tay nhau nha
Gửi kí ức lại làm quà, anh nhé
Bão nổi sóng sâu, cuối cùng mình không thể
Đem ái ân đi đến hết con đường...
Khi nhìn lại bao năm tháng yêu thương
Anh chớ chạnh lòng vấn vương quá khứ
Cuộc sống quanh ta vốn nhiều phép thử
Quá khó cho ta có một nhiệm màu!
Đã níu đến kiệt cùng, không thể được, xin buông tay nhau
Ta chấp nhận bắt đầu cho kết thúc
Hãy mỉm cười chúc nhau câu hạnh phúc
Bỏ trói buộc đã từng trên mái tóc ta xanh...
Thôi thì đành, em sẽ buông tay anh
Cho ngày tháng chẳng hóa thành tiếc nuối
Cho đớn đau cháy rực rồi tắt lụi
Ta không phải che đi lầm lũi những tia nhìn.
Đã níu đến kiệt cùng, xin hãy buông tay em...
Dòng nhật kí đừng viết thêm chát đắng
Sau bóng đêm sẽ hừng lên sắc nắng
Lấy ngọt ngào xua trống vắng, đơn côi...
Hãy cứ khóc đi anh, khóc để lại được cười
Để lần cuối thấy mình vơi nỗi nhớ
Ta trả nhau đến khoảng đời duyên - nợ
Lúc ta chưa bỡ ngỡ một ánh nhìn!
Lúc chưa yêu và chưa nhủ "Hãy tin"...
ĐÃ NÍU ĐẾN KIỆT CÙNG ...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com