Thứ Hai, 2 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 107

EM THẦM ƯỚC
Em thầm ước bờ vai ai đó
Để gục đầu khi có bão giông
Nhưng giờ em vẫn còn trông
Thân côi đơn lẻ bến không còn đò
Em thầm ước được lo được đợi
Để cùng ai chia vợi nhớ mong
Trong mưa có ánh cầu vồng
Cho lòng xao xuyên tình nồng bên ai
Em thầm ước đường dài vững bước
Đi bên anh nguyện ước tương lai
Vì em đã có bờ vai
Của anh nâng đỡ đường dài xá chi
Muốn nghe nói mỗi khi mệt mỏi
Một câu thôi anh hỏi khoẻ chưa
Dẫu trời đang nắng hay mưa
Lòng như cảm thấy gió đưa nhẹ nhàng
Muốn ai đó nhìn hàng mi biếc
Rồi mỉn cười thắm thiết bên em
Ước gì em được bén duyên
Cùng anh xây đắp bình yên tháng ngày
Lại muốn giận người này trước ngõ
Để được nhìn người đó xuýt xoa
Thôi xin em nhé hãy tha
Lỗi em anh chịu bông hoa anh mừng
Nhưng em muốn anh đừng ngần ngại
Bởi khi hờn anh lại chia xa
Vì yêu nước mắt lệ nhoà
Giận hờn cũng chỉ thoáng qua thôi mà !
Sưu tầm.
 vntst20182320_500
CỐ NHỚ ĐỂ MÀ QUÊN
Anh bận nhiều nên chắc chóng quên em
Vì đâu có thêm thời gian để nhớ
Việc bù đầu đâu còn giờ để thở
Đêm ngủ vùi chẳng kịp có giấc mơ.
Thiệt tội em sao có lắm thì giờ
Nên cố nhớ để mà quên anh ạ
Nhớ quay quắt chả thiết làm gì cả
Đi đứng nằm ngồi cũng đều nhớ người ta.
Nhớ ánh mắt nhớ nụ cười thiết tha
Cái cau mày cũng nhớ luôn mới lạ
Xót xa anh tối ngày sao vất vả
Lo trăm điều đến quên cả bản thân.
Tự cho phép trái tim thêm một lần
Nhớ về anh – chỉ một lần này nữa
Rồi sau đó sẽ vĩnh viễn khép cửa
Anh đứng ngoài những nỗi nhớ của em.
Anh bận rồi nên chắc sẽ chóng quên.
Sưu tầm.
 vntst20182375_500
TA TÌM VỀ..KHI BÓNG ..CHIỀU VƯƠNG
Ta tìm về ...khi bóng Hạ ..chiều vương
Dường như say...bóng ai vừa thấp thoáng
Có phải chăng em ...mùi hương thoảng thoảng
Để gơi lên bao nỗi nhớ vơi đầy
Mới hôm nào...em vừa ghé qua đây
Để lại trong nhau những lời thương lời nhớ
Gió trở mùa...câu thơ đành dang dở
Để giọt sâu buông cho mây tím loang chiều
Dòng sông buồn lơ lững cánh hoa yêu
Để nỗi nhớ thẫn thờ xuôi con nước
Mưa lất phất lên phận đời xuôi ngược
Nỗi cô đơn ...nặng trĩu ngõ hồn hoang
Ta tìm về chôn giấu.những đa đoan
Trăng đêm nay...sõng soài trên ngõ vắng
Ru bước chân về một miền thăm thẳm
Dạ khúc chơi vơi trong nỗi nhớ bùi ngùi
Đêm đã tàn ta từ bỏ cuộc vui
Trăng đã khuất ...thôi...đường ai nấy bước
Để.nỗi nhớ vẫn từng đêm xuôi ngược
Khép.mắt đi nào....ơi.. nỗi nhớ .....chơi vơi.
Sưu tầm.
 vntst20182420_500
EM CỨ TƯỞNG
Em cứ tưởng ở bên anh hạnh phúc
Có ai ngờ lắm ký ức buồn đau
Chân bước đi mà mắt lệ ứa sầu
Bởi tình ta cũng có nhiều ngang trái
Em cứ tưởng mỗi khi anh nghĩ lại
Là đổi thay để mãi mãi chung đôi
Bao thói hư anh sẽ bỏ đi rồi
Nhưng ngờ đâu ngựa vẫn quen đường cũ
Em cứ tưởng bởi tình em chưa đủ
Kéo anh ra khỏi giấc ngủ đê mê
Để cho anh thoát cái cảnh ê chề
Nhưng ngờ đâu thói ham vui hơn trước
Em cứ tưởng tay trong tay ta bước
Là chung lòng cùng nguyên ước trăm năm
Để tình ta luôn toả ánh trăng rằm
Có ai ngờ bầu trời mưa xám xịt
Em cứ tưởng sau hoàng hôn xa tít
Là khoảng đêm tối mù mịt trời đông
Nhưng ngờ đâu ở nơi đó nắng hồng
Bởi bình mình đang đón chào ngày mới…
Sưu tầm.
 vntst20182451_500
HÃY NÓI RẰNG
Hãy nói rằng anh rất nhớ em đi
Bởi bên anh em ít khi nghe nói
Nhìn môi anh em thầm mơ tiếng gọi
Nhớ lắm điệu cười ánh mắt anh thương
Hãy nói rằng anh rất nhớ đoạn đường
Mùi hoa sữa vẫn còn vương trên áo
Những bước chân em đi như huyền ảo
Bởi phút đắm chìm hạnh phúc bên nhau
Hãy nói rằng anh sẽ chẳng quên đâu
Bởi hình em mãi trong đầu anh đó
Mà tóc em như làn mây trong gió
Bởi hạt nắng vàng mùa hạ vừa sang
Hãy nói rằng anh đâu có vội vàng
Để nỗi nhớ lại tạt ngàng khe hở
Làm em đau cho tim em nức nở
Bởi lẽ tình mình triệu chứng chia xa ?
Hãy nói rằng anh mua sẵn bó hoa
Để tặng em trên phố ga Hà Nội
Ôi tim em bỗng nhiên như sóng nổi
Bởi sự yếu mềm mong mỏi trong em !
Sưu tầm.
 vntst20182487_500
ANH VẪN ĐỢI
Đôi mắt em như sương mai dễ vỡ
Bởi nắng vàng luôn trăn trở ghé thăm
Lòng yêu thương đang đứng trước khó khăn
Tiến hay lùi khi đáy lòng cuộn sóng
Chắc rất buồn nếu một mai lẻ bóng
Bởi chẳng còn tình rong ruổi đường xuân
Câu ca xưa như có chút ngại ngần
Bởi thời gian vẫn trôi đi vời vợi
Dãy núi kia khuất ánh trăng anh đợi
Dẫu thu tàn khi xuân vợi chiều đông
Nhưng anh tim chút le lói nắng hồng
Là bóng em lại hiện lên quyến rũ
Anh biết rằng trái tim anh không đủ
Vì nhớ thương mộng vẫn rủ về nhau
Bao ngày qua trong ánh mắt lệ sầu
Nhưng anh biết những nỗi đau thiếu vắng
Làn môi thơm chờ nụ hôn anh tặng
Cho mối tình rất sâu nặng men say
Trong thiên hà luôn mộng ước sao bay
Miền đất hứa trong lòng anh vẫn đợi .
Sưu tầm.
 vntst20182491_500
NỖI LÒNG…CHIA XA
Viết cho anh mà lệ trào trước mặt
Lòng quặn đau như ai thắt con tim
Lệ chứa chan như nhắc nhủ đi tìm
Biết không thể nên em đau nhiều lắm
Nhìn trang thư em thấy màu xanh thẳm
Nhớ rất nhiều khi tay nắm bàn tay
Em dấu lòng để mải miết mê say
Nhưng thật tình lòng em đau lắm đó
Em lặng người nhìn bóng anh ra ngõ
Nước mắt nhoà như muốn tỏ với anh
Lòng yêu thương bỗng phút chốc chòng chành
Xuýt làm em chạy ra ôm anh lại
Nhưng em biết làm thế là em hại
Cả đời anh nên đứng lại nhìn theo
Bóng anh đi sao bỗng thấy ngặt nghèo
Rồi tan dần… bởi lệ tràn khoé mắt
Gió trưa hè sao lòng em héo hắt
Bởi từ nay ai nắm chặt bàn tay
Là môi thơm ai hát giọng mê say
Biết là đau bởi phải xa anh mãi !
Sưu tầm.
 vntst20182386_500
MỐI TÌNH MỎNG MANH
Em chỉ là cô gái nhỏ xanh xao
Chẳng thanh cao sao lạc vào ánh mắt
Của anh thương như ông trời sắp đặt
Bởi thế duyên mình đắng ngắt bờ môi
Em chỉ là một chút gió đơn côi
Thoáng qua anh rồi lại trôi đi mất
Hay trong em có cái gì khuyết tật
Mà để duyên mình lệ ướt đêm thâu
Em chỉ là một nhịp lẻ trên cầu
Để anh quên những nỗi sầu dĩ vãng
Bởi nó đau mà cứ theo lãng đãng
Của mối tình chưa hẳn phôi phai
Em chỉ là chiếc lá nhỏ mảnh mai
Đâu dìu anh trên đường dài ẩn dụ
Nên anh nghĩ tình của em không đủ
Bởi lẽ một điều lá ấy mỏng manh
Em chỉ là mối tình thoáng qua nhanh
Làm cho anh thêm chòng chành trăn trở
Rồi một ngày nó rụng rời tan vỡ
Bởi lẽ dòng đời…không thiếu tình cay !
Sưu tầm.
 vntst20182412_500
NGHĨ VỀ EM
Em có biết những ngày hè nóng nực
Mà đêm trăng luôn cháy rực tình yêu
Trong lòng anh lại suy nghĩ trăm điều
Sao phải xa bàn tay em nhỏ bé ?
Em có biết trong đêm hè gío nhẹ
Ngồi cô đơn lòng đâu dễ thảnh thơi
Bởi không em …anh nhớ lắm người ơi !
Nhớ điệu cười…lòng xốn xang ngày ấy
Có lẽ nào tình yêu là như vậy
Nên xa em anh mới thấy cô đơn
Nhớ nhiều hôm làm em giận em hờn
Đôi mắt lệ…giờ đây lòng nặng trĩu
Có những lúc ngồi nghe em nũng nịu
Mà lòng vui như ai níu bước chân
Ngồi bên em nhưng anh thấy tần ngần
Bởi môi em như bông hoa chớm nở
Có lẽ nào đó là tinh duyên nợ
Để ta chờ và ta nhớ tới nhau
Đọc thư em anh lại muốn tới mau
Nơi chốn hẹn phố xưa còn lưu mãi !
Sưu tầm.
 vntst20182439_500
MONG ANH VỀ !
Có lẽ nào em chẳng hiểu được anh
Khi anh đến mưa thêm nhanh nặng hạt
Trong tâm tư mưa bụi bay như cát
Đau xót trong lòng bởi lẽ thiếu anh
Có lẽ nào mưa ướt đẫm trên cành
Làm cây đau vì gãy nhành chồi mới
Còn trong em lại cúi đầu mong đợi
Một chút nắng vàng cho ấm lời ca
Có lẽ nào em không phải là hoa
Để toả hương khi chan hoà tiếng hát
Hay là em không biết làm ngọt nhạt
Mới chạnh nỗi lòng xa cách con tim
Có lẽ nào đời cứ mãi lặng im
Đi bên em mà con tim bất động
Em khát khao nên trong em mới mộng
Một bước chung đường thắm mãi làn môi
Nhưng em buồn bởi anh đã đi rồi
Xa bàn tay em lặng ngồi ngóng đợi
Khoảng trông anh sao mà to vời vợi
Hỏi đến bao giờ mới lấp được đây
Có lẽ nào em chẳng được xum vầy
Đi bên anh tay trong tay thắm mãi
Để cho em ngất ngây say men dại
Như mối nợ đời biết trả được không
Sáng hôm nay trời toả ánh nắng hồng
Bởi ông trời cũng chiều lòng em đó
Hay chiều nay anh lại về trước ngõ
Để đón em đi dạo phố như xưa !
Sưu tầm.
 vntst20182418_500
NỖI BUỒN XA ANH
Em rất buồn khi tay em nắm lại
Phút chạnh lòng bởi ngây dại trong em
Đôi bàn tay ấy quá đỗi thân quen
Của anh đó khi tay em anh nắm
Em rất buồn bởi vì em nhớ lắm
Phút mặn nồng trong sâu thẳm con tim
Nhưng giờ đây như giá buốt lắng chìm
Làm em đau khi nhớ về ký ức
Em rất buồn khi ai kia chứng thực
Mắt liếc tình đang ao ước cùng anh
Em nuốt hận nơi cuống cổ sao đành
Bởi vì em vẫn còn yêu anh quá
Em rất buồn giờ đây em khác lạ
Nên chỉ còn là chiếc lá vu vơ
Chẳng còn đâu xanh biếc dưới sương mờ
Mà khô héo chờ gió lay biến mất
Em rất buồn đôi khi em u uất
Bởi xa anh như ai hất nước đi
Em lặng yên mà chẳng biết làm gì
Biết từ nay em cô đơn lẻ bóng !
Sưu tầm.
 vntst20182468_500
ĐỢI !
Đã bao lần anh nói tiếng yêu em !
Mà chẳng thấy anh về nơi đã hẹn.
Để cho em cứ mỏi mòn trông ngóng.
Bao đêm rồi vẫn chẳng thấy anh đâu.
Nhìn bầu trời đêm chi chít sao giăng.
Ánh trăng khuya đổ dài trên thềm vắng.
Nhớ anh quá mà chẳng nào khóc được.
Thầm gọi tên anh dẫu biết chẳng là đâu.
Nước mắt em rơi bờ môi mằn mặn.
Vầng trăng khuyết đã gác ngang đầu núi.
Sương khuya lạnh thắm ướt bờ vai nhỏ.
Em đợi chờ trong khắc khoải nhớ thương.
Đêm không anh lệ nhòa hoen mi ướt.
Nỗi nhớ anh cứ cồn cào da diết.
Anh đã quên hay là anh không nhớ ?
Có một người đã trót lặng tơ vương.
Đã yêu anh, vì anh không hối tiếc.
Có nhiều đêm em dằn lòng tự hỏi.
Sao em lại yêu anh nhiều đến thế.
Rồi huyễn hoặc mình rằng : Anh rất yêu em.
Tình em thầm gọi gửi vào đêm.
Như ánh sao rơi sáng lòa đêm vắng.
Anh có nghe thấy tiếng lòng em gọi.
Người đã yêu anh bằng cả tấm chân tình !
Sưu tầm.
 vntst20182351_500
HẠNH PHÚC BÊN ANH
Khi đã yêu là trong em rất nhớ
Hình bóng anh đang ngự tri con tim
Có nhiều khi nó cũng chẳng lặng im
Luôn dập dình cho tim em thổn thức
Có nhiều khi nhìn thấy anh rất thực
Nhưng chỉ là một giấc mộng ban trưa
Em nhớ anh biết bao thể cho vừa
Những ái ân luôn dâng trào muốn ngỏ
Niềm yêu thương mấy khi mình đã có
Để cho anh biết rõ là yêu anh
Mối tình sy mãi mãi đẹp long lanh
Nhưng với em là buông rèm cửa sổ
Nhìn ra đường tìm anh nơi đầu ngõ
Ánh trăng vàng le lói bóng đèn đêm
Em thấy mình khao khát thật dịu êm
Đi bên anh ta cùng nhau nói chuyện
Ao ước đó cứ dồn lên ứ nghẹn
Yêu rất nhiều tình thắm đượm đôi ta
Em nhìn anh muốn trao cho tất cả
Để đôi mình nồng ấm mối tình say !
Sưu tầm.

vntst20182344_500
NỖI NHỚ NÀO !  NỖI NHỚ CHO EM
Nỗi nhớ nào anh dành hết cho em
Trong khoảng khắc hay điệu khèn bất chợt
Hay hoàng hôn khi nắng chiều yếu ớt
Sao xuyên trong lòng vì lỡ bỏ quên
Nỗi nhớ nào là chỉ có mình em
Trong góc tim chỉ lặng yên bất tận
Hay điều đó chỉ là điều hối hận
Thì đâu cần nỗi nhớ ấy trong anh
Nỗi nhớ nào là mãi mãi của anh
Để anh trao khi tình xanh em đợi
Liệu mai đây nó có xa vời vợi
Bởi lẽ một điều đâu phải cho em
Có khi nào trên đường ấy thân quen
Anh bất chợt nhớ đến em xưa ấy
Đôi mắt anh bỗng thẫn thờ đến vậy
Mới nghĩ rằng mình lạc mất tình nhau
Nỗi nhớ nào mà anh thấy lòng đau
Cùng hạnh phúc khi âu sầu nhớ lại
Trái tim anh như có phần sợ hãi
Mất em rồi … nỗi nhớ ấy cho em !
Sưu tầm.
 vntst20182398_500
KHI EM BẬT KHÓC
Khi em khóc anh chẳng hiểu được đâu
Bởi lệ sầu tuy không màu mặn chát
Tình cách xa lấy ra đâu ngọt nhạt
Chỉ có nỗi buồn nghẹn đắng bờ môi
Mới hôm nào giờ anh quá xa xôi
Chỉ lạnh lùng chẳng chia phôi tha thiết
Có nhiều khi tưởng chừng không quen biết
Mà trái tim buồn mải miết ngóng trông
Khi em khóc liệu anh có biết không
Nhất là khi trời đêm đông lạnh giá
Có lẽ nào tình yêu ta phải trả
Dẫu có vững lòng nhưng lệ vẫn rơi
Có nhiều khi em lại khóc cho đời
Xót xa thay bởi tình người thay đổi
Nằm suy tư thân mình đâu đến nỗi
Mà nhận phũ phàng người bước sang ngang
Em đã khóc vì cuộc sống phũ phàng
Mà đời người bị chen ngang ghê sợ
Có phải chăng đó là tình duyên nợ
Nên đã nhận lời rồi chỉ khóc than!
Sưu tầm.
 vntsthd00214_500
GIÁ LẠNH TÌNH  ĐÔNG !
Bước chân mỏi khi đông về gió mạnh
Mưa rơi nhiều thêm cái lạnh tái tê
Bời vì em nơi chốn ấy không về
Để đêm xuống cho tình anh lạnh giá
Chiếc lá vàng như giật mình hối hả
Cuộn se tròn rồi vội vã rời cây
Nhành cây khô chẳng thể níu lá bay
Mưa lặng lẽ trút giọt tình vô vọng
Mới sáng ra bài thơ tình lạnh cóng
Gieo bao lần chưa thấy bóng ai qua
Sương cứ giăng để lối cũ nhạt nhoà
Trong cái rét vần thơ như huyền ảo
Em không về trái tim anh mách bảo
Làn môi hồng chẳng ai khảo cũng mưng
Vòng tay xa trong đêm lạnh chưa từng
Ôm hơi ấm bị gió lùa bay mất
Vì yêu xa nên đông về khổ thật
Cơn gió lùa lại đánh bật mành che
Hứa với nhau ngày xuân ấm em về
Ta bên nhau bù ngày đông lạnh giá !
Sưu tầm.
 vntsthd00211_500
EM VẪN MÃI YÊU ANH
Em cứ ngỡ rắng sẽ lạc mất anh
Gió chiều qua nhanh màn đêm buông xuống
Chưa nắm tay nhau chuyến đò lỡ muộn
Sợ tím lại về ! Tình mãi cách xa
Ta không thể lạc nhau khi yêu quá thật thà
Không thể buông lơi khi tình còn thắm
Nổi nhớ trong em cứ dài đẳng đẳng
Vắng anh rồi ! Lời thơ viết tặng ai
Ta khuấy tình lên lần nữa nhìn nắng mai
Nhìn bầu trời xanh vọng yêu lai láng
Cho những dấu yêu mãi còn lãng mạn
Run rẩy tim thương mặc  gió xoay chiều
Đau đớn một lần... cho ta biết vẫn còn yêu
Miền ký ức xưa ..những điều sai đúng
Câu thơ muộn màng ..lời yêu lúng túng
Hình bóng trong em... nỗi nhớ không ngừng
Cứ ngỡ rắng.. sẽ xa cách trùng trùng
Anh lại về.. một chiều chung vùng nhớ
Vá víu vết thương ..tưởng chừng vụn vỡ
Đêm ngọt ngào ! Nhịp thở vẫn song đôi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com