Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 115

HAM HỐ
Già rồi chẳng phải trẻ trâu
Mà sao vẫn cứ cắm đầu vào chơi
Tưởng rằng dễ kiếm tiền lời
Thế nên cá độ mới rơi cảnh này
Trẻ ranh mất nết đã hay
Nhưng đây già lão tóc nay bạc rồi
Vậy mà chẳng tỉnh được ôi
Cứ chơi như trẻ nổi trôi thật buồn
Màn hình đập cả đi luôn
Miệng còn lẩm bẩm như buồn lắm cơ
Đáng đời ông quá đi mờ
Đầu hai thứ tóc còn mơ với màng
Vợ con xấu hổ bẽ bàng
Có cha như vậy họ hàng cười chê
Ông ơi hãy tỉnh cơn mê
Để cho con trẻ đi về học cha
Gia đình luôn được thuận hòa
Bên nhau xum họp cả nhà đoàn viên
Các con với cháu ngoan hiền
Đời như vậy sướng hơn tiên rất nhiều.
Tuổi già sống được bao nhiêu
Ngày ngày trông cháu mỗi chiều giúp con.
Sưu tầm.
ntst20180304_500 
VỀ HỘI AN
Anh chưa từng đặt chân đến Hội An
Chiều nắng rạn nghe điệu hò xứ Quảng
Sông Thu Bồn mây mù giăng lãng đãng
Nhớ con đò buổi sáng ấy sang sông
Biển An Bàng cát còn trắng hay không
Đêm vào hội đỏ đèn lồng phố cổ
Tường rêu phong tháng năm dài loang lổ
Chuông chùa Cầu vừa đổ một hồi xa
Anh hãy về kẻo tháng bẩy sắp qua
Nắng miền trung nhạt nhoà miền gió cát
Biển Cửa Đại chưa bao giờ hết khát
Cái gió Lào bỏng rát gót chân ai
Bánh mì Phượng du khách xếp hàng dài
Hai mươi phút chờ hoài chưa đến lốt
Đường La Hối anh ơi đừng dại dột
Lạc chân qua chờ em đốt lồng đèn
Anh hãy về phố Hội với bon chen
Chiều xứ Quảng....Nắng mưa chèn....Nhung nhớ !
Sưu tầm.
 hoian013_500
THỎA NIỀM SAY
Mây vàng yểu điệu giỡn hàng cây
Xõa vêt tà dương điểm cuối ngày
Thổn thức nàng thơ từ gọt giũa
Mơ màng sĩ tử ý luồn lay
Tình đan lả lướt không hề cạn
Lối họa vòng vo mãi chẳng đầy
Rộn rã trong lòng khi trở tối
Thi đường xướng họa thỏa niềm say
Sưu tầm.
 ntst20180029_500
THẾ MÀ SAY
Mây vờn gió ghẹo giỡn nhành cây
Nguyệt đã ngời lên điểm tối ngày
Mải miết từ gom ngồi đặng vẫy
Âu sầu chỗ hẹn đứng buồn lay
Phòng loan ngõ ái ân tình cạn
Lối cũ vườn xưa kỷ niệm đầy
Vỡ vụn hồn loang trời trở tối
Lên Net chữ họa thế mà say
Sưu tầm.
 ntst20180032_500
TÀ DƯƠNG
Nắng cũng lui dần dưới rặng cây
Còn vương mấy sợi điểm tô ngày
Mờ loang cuối bãi màn sương phủ
Nhẹ cuốn bên ngàn ngọn gió lay
Vệt khói la đà lan tỏa khắp
Mùi hương phảng phất cũng dâng đầy
Hồ xanh cá động xao làn nước
Trước cảnh thanh bình dạ ngất say…
Sưu tầm.
 ntst20180233_500
NỮ THI SĨ
Nữ thi sĩ như là một chiếc bóng
Ngõ hồn thơ cao vọng hỏi trời cao
Dấu địa đàng lê gót vạn thuở nào
Dư vị đắng , nghẹn ngào mau nước mắt
Nữ thi sĩ một đời luôn góp nhặt
Đem thơ tình gắn chặt vào tâm can
Khóc cuối chiều thương phận chiếc lá vàng
Như tơ nhện giăng đan bên vách đá
Nữ thi sĩ gieo tình lên mắt Hạ
Tiếng cười như lột tả nỗi nội tâm
Tiếng thở than quên bỏ ngỏ âm thầm
Mượn gió mây ,trăng rằm soi vạn dặm
Nữ thi sĩ như cỏ non êm ấm
Chân mỏi mòn luôn vương vấn hoàng hôn
Dẫm đau thương sỏi đá kết nên hồn
Dạ sầu não khi chợt buồn lặng phắc
Nữ thi sĩ giữ môi hồng hiu hắt
Như lưỡi dao tỉa cắt những mầm yêu
Có đôi lúc nàng bỏ cả cơm chiều
Mãi miệt mài thơ phiêu đem gửi tặng
Sưu tầm.
 ntst20180543_500
LẤY KẺ ÁC NHÂN
Đàn ông là cái thứ gì
Sao mà tàn nhẫn thế kia vậy trời
Vợ mày cũng con người thôi
Cũng da cũng thịt xương chồi như ai
Có chi đóng cửa then cài
Về nhà bảo dạy có sai sửa mà
Chồng gì cái thứ quỷ ma
Đánh không thương tiếc chan òa máu me
Thói ngày nào cũng rượi chè
Xỉn say nạt dọa hòng me đánh đòn
Sao không thương lấy vợ con
Lộn lăn kiếm sống vai mòn gió sương
Kiếm cơm manh áo nẻo đường
Mưa dầm bụi gió muôn phương giăng đầy
Khóc thương phận kiếp tình vây
Lấy nhầm một kẻ ác thây thế này.
Sưu tầm.
 hinhdong035
ĐỪNG TÌM LA' DIÊU BÔNG
Này em trai ... thôi đừng khờ dại nữa
Lá diêu bông , đâu có thật ở trên đời
Đừng níu giữ, để chị về soạn sửa
Mai bước theo chồng... về bên ấy xa xôi
Chàng trai ngoan, có nụ cười hiền rất đẹp
Thương làm gì, một chiếc lá thu phai
Chị Xin đấy, ... sao em cứ vờ như không biết
Đừng làm chị bối rối...thế này... lỡ chị sai
Ở ngoài kia... đời mênh mang đẹp lắm
Trăm loài hoa , khoe sắc khoe màu
Em cứ nuối tiếc chi một cánh hoa phận mỏng
Chị không muốn nói lời buồn, chỉ sợ em đau
Mai khoác áo Vu quy , chị về bên ấy
Để em không dã tràng se cát biển đông
Đừng nhìn chị , với ánh mắt buồn như vậy
Con sáo sang sông.... sao nỡ đành lòng
Chị cầu mong sẽ có một người con gái
Thật đẹp xinh, sẽ hợp ý hợp duyên
Em sẽ cười vui và quên đi khờ dại
Chị chỉ mang theo..... một nụ cười hiền.!
Sưu tầm.
 vntsthd00230
CHỜ THU
Hãy đến thu ơi dẫu muộn màng
Lá vàng nhẹ đỡ gió thu sang.
Xanh thẳm bầu trời thu cao vút,
Mây xà, xà xuống, mãi lang thang.
Tôi vẫn mong thu đến từng ngày,
Thả hồn theo những chiếc lá bay.
Lá nhé gửi hồn về nơi ấy,
Nói với nàng rằng tôi đã say!
Thu nhé đừng quên cả mùi hương,
Hoa sữa nhà ai lẫn trong sương.
Tôi mê, mê lắm thu đâu biết,
Hoa cải nhà ai nở bên đường?
Thu đến sương đêm thánh thót rơi,
Hình người vương vấn mãi trong tôi.
Người đâu có biết tôi mong ước,
Được nắm tay em mãi không rời!
Thu đến biết rằng sẽ mưa ngâu,
Ngưu Lang - Chức Nữ lại có nhau
Mình vẫn hai đầu hai nỗi nhớ,
Gói trọn yêu thương … tím sắc màu!
Em nhé, dù thu đến hay không,
Một lòng ta vẫn cứ chờ mong!
Môi sẽ kề môi chung nhịp thở,
Uống cạn mắt môi … nước chảy dòng…!
Sưu tầm.
 vntst20182716_500
NGƯỜI ĐỪNG HỎI...!
Người đừng hỏi vì sao yêu màu tím,
Tôi yêu màu ấp ủ con tim!
Mỗi hoàng hôn tôi vẫn cố tìm,
Mênh mang lắm khi ngày dài khép lại.
Người đừng hỏi vì sao tôi cứ dại,
Cứ âm thầm góp nhặt những thương yêu!
Cứ bâng khuâng khi tắt nắng chiều,
Tay nâng nhẹ cách hoa rơi trước gió!
Người đừng hỏi vì sao tôi không bỏ,
Cánh hoa nào khô đã từ lâu!
Hoa đã khô không giữ được sắc mầu,
Nhưng hoa giữ cho tôi ngày tháng hạ!
Người đừng hỏi gì sao khi gió lạ,
Tôi gói tròn tất cả nhưng ưu tư,
Xếp gon gàng trong những cánh thư,
Thư không gửi làm sao người biết được?
Nhưng người ơi, hình như từ kiếp trước,
Tôi với người đã là nửa của nhau,
Để hôm nay khi tóc đã ngả mầu,
Tôi lại thấy như môt thời son trẻ…!
Sưu tầm.
 vntst20182833_500
NẮNG GHÌ DÁNG THU
Kìa ai yểu điệu xuân thì,
Gió gom vệt nắng như ghì dáng thu.
Xua tan lạnh giá sương mù
Sưởi lòng lữ thứ phiêu du bước chùng!
Khoan thai lụa thắm đào dung
Tinh khôi niềm sáng ngại ngùng vần thơ.
Vạt tà đưa đẩy lượn lờ
Khung trời thơ mộng đón chờ duyên thu..!
Sưu tầm.
 vntst20182523_500
CHO TÔI MƯỢN MỘT BỜ VAI
Người lạ ơi cho tôi mượn một bờ vai
Để tôi tựa những lúc lòng chếnh choáng
Để tôi xoa đi bao nỗi niềm cay đắng
Để dòng lệ tuôn chảy ngược vào tim.
Người lạ ơi cho tôi mượn một bờ vai
Tôi muốn gục vào nghe tim mình thổn thức
Để xóa đi bao nỗi buồn u uất
Đã theo tôi bao tháng năm dài.
Người lạ ơi cho tôi mượn một bờ vai
Để tôi thấy lòng mình rất đắng
Ai cũng bảo cà phê đen thật đắng
Men đắng lòng có ai thấu cho chăng?
Người lạ ơi cho tôi mượn một bờ vai
Chỉ nay thôi mai tôi sẽ trả
Tôi dặn lòng mình hãy thật mạnh mẽ
Để bước qua tổn thương, cay đắng cuộc đời.
Người lạ ơi cho tôi mượn một bờ vai
Để tôi biết trái tim mình vẫn ấm
Trải tiếp yêu thương giữa muôn ngàn cơn sóng
Chỉ thế thôi đã đủ người lạ ơi!
Sưu tầm.
 vntst20182529_500
TỰ TÌNH NÀNG THƠ
Thanh xuân ước mộng mới trôi qua
Tóc điểm pha sương tuổi đã già
Trống vắng không mơ tình viễn vọng
Xin ong bướm chớ mãi trêu Hoa
Nét ngọc yêu kiều tuổi mộng qua
Quay đi một thoáng đã về già
Tình thơ lãng mạn hồn bay bổng
Nhuỵ thắm, hương nồng đắm đuối hoa
Sưu tầm.
 vntst20181991
Thu về.
Dáng Ngọc yêu kiều đẹp tuyệt nha
Trăng đêm chỉ thoáng kém thua xa
Tình thơ tuyệt mĩ hồn bay bổng
Cứ mỗi Thu về đượm sắc Hoa
Sưu tầm.
 vntst20182283
Thắm tựa hoa
Bốn chục mùa Xuân mới đi qua
Vui tươi cuộc sống nghĩ chi già
Vần thơ nhả ý muôn người họa
Nét đẹp yêu kiều thắm tựa hoa
Sưu tầm.
 vntst20182171_500
EM MÃI VIẾT... TÌNH THƠ...
Thơ em chẳng biết khóc tình
Mà em muốn gửi.. phận mình trong thơ
Đường đời cuộc sống bơ vơ
Tình trong lưu bút.. chép mơ mộng vào
Hỏi trăng , hỏi gió , vì sao..?
Kiếp người chẳng trọn.. như bao lời nguyền
Đôi khi sóng gió triền miên ..
Có lúc êm ả ..trăng hiền sáng trong
Vì sao Hạ cứ gió nồng ...?
Sao Thu thay lá.. sang Đông nắng tàn
Sao Thuyền bỏ bến sang ngang?
Lời thơ em viết ..chứa chan nỗi lòng
Canh trường luôn thức hoài trông
Mong đời đừng có mưa giông phủ phàng
Sưu tầm.
 vntst20182056_500
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Chiến trường xưa còn bao chuyện xót xa
Trường sơn Đông máu và hoa đỏ thắm
Trường sơn Tây có đêm dài ngày ngắn
Biết bao lần nước mắt mặn bờ môi
Trong chiến tranh luôn có những cảnh đời
Éo le lắm viết bằng lời khó tả
Đạn bom thù không làm em gục ngã
Vì tình yêu mà em đã hàm oan
Người yêu em là bộ đội sĩ quan
Anh đã xung phong băng ngàn vượt núi
Hai người hạnh phúc bên nhau lần cuối
Trong rừng già bên bờ suối đam mê
Anh ra đi mãi mãi chẳng quay về
Chị ở lại với lời thề chung thủy
Nuôi đứa con của anh hùng liệt sĩ
Mang tiếng người đời khinh bỉ chửa hoang
Cô gái "xung phong" chịu cảnh bẽ bàng
Một mình chị nuôi con ngoan học giỏi
Con của chị cũng đã thành bộ đội
Vững bước quân hành tiếp nối mẹ cha
"Xung phong": Thanh niên xung phong.
Sưu tầm.
 vntst20182023_500
CÓ NHỮNG LÚC
Có những lúc thấy cuộc đời mỏi mệt
Muốn ngủ vùi, quên hết tháng ngày qua
Được một ngày chỉ sống với riêng ta
Không nhớ mong, hay muộn phiền chi cả...!
Có những lúc muốn bỏ quên tất cả
Xóa đau buồn cho ký ức ngủ yên
Gạt đi hết những khoảng trống không tên
Lấp cho đầy niềm vui con tim nhỏ
Có những lúc muốn được là ngọn gió
Bay rong chơi vui ca khắp mọi miền
Sống những ngày thật hạnh phúc bình yên
Không bận lòng nhớ mong thêm gì nữa
Có những lúc muốn hoá thân thành lửa
Thổi bùng lên nơi cửa ngõ trái tim
Cho ta được lấy lại những niềm tin
Để nhìn đời bằng cái nhìn thơ trẻ...
Sưu tầm.
 vntst20182159_500
EM MUỐN LÀM
Em muốn làm giọt sương mai bé nhỏ
E ấp mình trên lá một sớm thu
Dẫu biết đời nhẹ tựa gió vi vu
Em tan biến giữa muôn ngàn vạt nắng.
Em muốn làm cánh hải âu phiêu lãng
Thắp mây hồng trên biển rộng quê hương
Giữa muôn trùng sóng bạc nhớ với thương
Tung cánh mỏng bay về miền tự tại.
Em muốn làm tia nắng nhỏ sớm mai
Xua giá rét đêm đông dài lặng lẽ
Con đường xưa dẫu muôn ngàn lối rẽ
Ngược gió về, phía ấy chỉ mình em.
Em muốn làm ánh sao nhỏ trong đêm
Cô phòng sáng, ấm chút lòng thiếu phụ
Đàn ai oán mang khúc sầu ấp ủ
Chợt giật mình, ngơ ngác gọi tình lang.
Em muốn sống một cuộc đời bình lặng
Ném muộn phiền, giũ sạch những âu lo
Say giấc nồng, bầu bạn cùng mây gió
Sớm mai về khẽ đón ánh bình minh.
Sưu tầm
 vntst20182549_500.
Muốn là đứa trẻ con
Muốn trở về làm một đứa trẻ con
Thỉnh thoảng bị mẹ đánh đòn vì nghịch
Được vui chơi và cười đùa thỏa thích
Chẳng bận tâm hay suy nghĩ quá nhiều
Muốn trở về với ruộng lúa cánh diều
Bên triền đê  tuổi thơ trôi yên ả
Có những lần bên bạn bè bắt cá
Vài củ khoai lùi rạ cũng tranh giành
Muốn một lần về tắm lại sông xanh
Thi nhau thả những con thuyền gấp vội
Rồi một lần thi nhau về dứt tối
Lại rủ nhau đi soi ếch bắn cò
Nhớ câu chuyện bà kể chuyện quạt mo
Nhớ nhiều lắm điệu hò ru bến vắng
Nhớ hàng cây con đường làng vắng lặng
Nhớ giọng cha nhớ hơi ấm mẹ già
Muốn trở về làm một đứa trẻ con
Để có thể cười giòn tan như trước
Giờ lớn rồi chẳng thể nào thế được
Dẫu không vui cũng phải cố gượng cười
Sưu tầm.
 vntst20181304_500
TRI KỶ
Anh gặp em vô tình vào bữa ấy
Anh em mình nhìn thấy đã quí nhau
Nào trước đó đã hề biết gì đâu
Đời nghiệt ngã cùng bể dâu gặp nạn
Cảm ơn trời cho ta làm bầu bạn
Nghĩa tâm giao hơn nghìn vạn bạn bè
Những tâm tình em hay kể anh nghe
Tình huynh đệ duyên xe từ lúc đó
Em gái ơi cho anh trai hỏi nhỏ
Hối hận gì từ đó kết anh em
Trước dòng đời đầy rẫy những đỏ đen
Anh em mình lỡ quen thành tri kỷ
Nắm tay em đôi lần nghe thủ thỉ
Thấy cuộc đời ý nghĩa bởi tình người
Cười lên nào em gái của anh ơi
Đường ta bước song đôi gần nhau lắm
Bạn thân quen thời gian dài hay ngắn
Cũng rất nhiều - tri kỷ hẳn nhỏ thôi
Nói điều này đâu phải lời đầu môi
Vì tim nói rồi cái đầu cũng muốn
Hai chiếc lá vô tình cơn gió cuốn
Mang trên mình những hạt giống gia đình
Chiếc cầu nối chỉ là sợi nghĩa tình
Mong manh lắm giữ bền lâu em nhé
Hai anh em chẳng cùng cha mẹ đẻ
Chỉ tình thân ừ nhỉ chỉ tình thân
Xa xôi quá mà cũng lại rất gần
Đời dâu bể để ta cần tri kỷ./.
Sưu tầm
 ntst20180463_500
NGÀY NẮNG LÊN
Nắng lên rồi em ạ
Sau mấy ngày mưa giông
Nhìn xem chú bướm trắng
Tung tăng bay lượn vòng
Mấy hôm rồi bão nổi
Bướm buồn lắm phải không ?
Lo phận mình bé nhỏ
Giữa biển đời mênh mông
Dù ngày mưa hay nắng
Cũng qui luật đất trời
Đừng lo như bướm trắng
Mà nặng lòng em ơi
Bình tâm trước nghịch cảnh
Tự nhủ lòng một câu
Đây chỉ là thử thách
Cho những bước khởi đầu
Rồi thì em sẽ thấy
Đất trời thật bao dung
Mọi cố công chân chính
Thành quả sẽ theo cùng
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com